Hậu buổi lễ sắc...
2024-12-23 06:38:03
Velutina về đến nhà, sắc mặt vô cùng khó coi, tính tình tiểu thư giận cá chém thớt với người hầu. Người hầu trong nhà sớm đã quen tính tình sáng nắng chiều mưa của chủ nhân, mặt mày đều vô biểu vô ngữ
Đóng sầm cửa phòng, nàng ta hậm hực ngồi trên giường, hôm nay Velutina đã mất sạch mặt mũi. Sau đêm nay, cả Thủ đô sẽ biết ái nữ nhà Crabonidae bị tiểu Công tước Andrenidae và mặt’ đến hai lần. Mặt mũi nào mà ra đường nữa?
Lại nói, sắc mặt của Hầu tước Crabonidae cũng không tốt hơn là bao. Theo kế hoạch của lão, hôm nay sẽ ném đá giấu tay, cho người làm loạn buổi lễ sắc phong. Nào ngờ bên cạnh tên nhãi ranh Apidar bỗng xuất hiện một cái đuôi mang tên Tứ Hoàng tử, lại thêm vừa thức tỉnh trở thành Hộ vệ Mùa Xuân. Kế hoạch cả tháng qua được dày công chuẩn bị bỗng chốc tan thành may khói
Giờ Apidae càng khó chơi hơn trước, tên Hầu tước không thể ngờ có một ngày một người đã sống hơn nửa cuộc đời như ông ta lại dè chừng một thằng nhóc 11 tuổi kia. Tức chết lão!
“Tch! Đúng là phiền phức!”
Velutina ở trong phòng đập hết thứ này đến thứ khác, trong phòng đã loạn không còn nhìn nổi. Nàng ta vừa mắng vừa đập phá, hận không thể trút hết cơn giận trong lòng
“Tại sao? Tại sao???”
Đập đồ đủ lâu, Velutina thở dốc mà nằm sõng soài trên giường
“Tại sao ngài lại đối xử với em như vậy?”
“Còn có cái gì mà Tứ Hoàng tử Điện hạ kia? Dựa vào đâu mà dám cười nói, sánh vai bên cạnh ngài chứ?”
“Chỉ là một tên phế vật, dung mạo yêu quỷ kia lại khiến ngài nở nụ cười dịu dàng. Đúng là đáng ghét!!!”
Không giống như hầu hết mọi người, Velutina rất ghen ghét, đố kỵ với tiểu Hoàng tử vô tội Fleur. Nàng ta cho rằng Fleur là người rù quyến Apidae, trong mắt nàng ta, một Hoàng tộc phế phẩm có gì đáng giá, còn chẳng bằng một góc của nàng ta
Vậy mà Fleur lại đến gần Apidae như vậy. Velutina bực dọc, hận càng thêm hận. Nếu nàng ta đã không có được Apidae thì đừng ai hòng có được
Dù cho có là Hoàng tộc cao quý!
Cứ như thế, cha con nhà Crabonidae đều không ngủ yên, trằn trọc với nỗi lo của bản thân. Sáng dậy lại hay tin Apidae đã chuyển vào Hoàng cung sinh sống, một nhà Crabonidae lại náo loạn
Tất nhiên chuyện xấu trong nhà không thể lọt ra ngoài, dù trong nhà có loạn đến long trời lở đất thì ra ngoài vẫn phải vờ như bình yên gió lặng. Dù sao quý tộc coi trọng nhất chính là mặt mũi của mình
Khác với sự náo loạn không ai biết kia, buổi sáng trong Hoàng cung lại vô cùng nhộn nhịp. Chủ yếu là người hầu đang tất bật sắp xếp nơi ở cho tiểu Công tươcd mới nhậm chức vào cung Daisy
Fleur được Hoàng đế cho phép chọn chỗ ở cho Apidae, trong lòng tiểu Hoàng tử đầy hứng khởi. Cậu dậy rất sớm, không cần chờ Cosmos phải gọi dậy. Tiểu Hoàng tử đã sớm đứng trước cửa cung chào đón Apidae, vẻ mặt vui mừng đến hạnh phúc
“Api! Ở bên này”
Apidae trông thấy cậu, hắn cười hoà nhã, vội vàng bước đến
“Được Điện hạ hoan nghênh là vinh dự của thần”
“Cậu đừng nói lời khách sáo, vào đi. Phòng của cậu tớ đã sắp xếp xong rồi”
Fleur kéo tay Apidae, cả hai vừa đi vừa nói chuyện vui vẻ
Phòng của Apidae được sắp xếp ở đối diện phòng chính của Fleur. Fleur muốn mỗi ngày mở cửa phòng đều sẽ nhìn thấy Apidae cũng từ phòng bước ra. Hắn nghe cậu nói mà động tâm, càng ngày Apidae càng quý tiểu Hoàng tử
Hôm nay
' vẫn là một ngày nghỉ, Fleur lại rủ Apidae thưởng trà trong vườn hoa. Với cậu mà nói vườn hoa là địa điểm đặc biệt yêu thích của cậu, Fleur muốn đưa những người mình yêu quý thường xuyên đến đây
“Api à, cậu đã quen cuộc sống trong cung chưa? Có bất tiện gì không?”
“Vẩn ổn, chỉ là chuyển chỗ ở thôi. Chuyện nhỏ!”
Fleur cười híp mắt, cậu nhìn gương mặt non trẻ của Apidae, tựa hồ thấy được quần thâm của hắn, trong lòng có chút đau
“Cậu hay thức khuya lắm sao? Có mệt không?”
“Tớ không sao,
chỉ là giờ tớ đã là tiểu Công tước, có vài việc phải tự tớ giải quyết cho quen, cũng giống như việc học vậy”
Tiểu Hoàng tử bĩu môi, cậu không thích học lắm nhưng nhìn hắn ngày đêm đèn sách đến tối muộn, Fleur cảm thấy đau lòng. Lại nói Apidae đang cố gắng hết mình với cương vị mới, cậu làm sao có thể vô tâm cứ để mình lười biếng. Lấy Apidae làm động lực học tập cũng không tệ
“Hay là vầy đi. Mỗi ngày cậu mang việc của cậu đến phòng tớ, chúng ta cùng học tập, sẽ đỡ cô đơn hơn là mỗi người một phòng”
“Cậu không phiền chứ?”
“Không có phiền, tớ thấy vui lắm. Có cậu ở cạnh có khi tớ sẽ chăm chỉ hơn”
Hắn cười, nụ cười làm xiêu lòng bao nhiêu thiếu nữ, trong mắt chứa đầy sự chiều chuộng. Nghe được lời đề nghị của tiểu Hoàng tử, hắn vui đến rùng mình, thật phấn khích! Trước đây Apidae còn đang nghĩ xem làm thế nào có thể ở cạnh Fleur thật nhiều, giờ có cơ hội rồi!
“Được, vậy bắt đầu từ ngày mai đi”
“Vậy để chị Cosmos sắp xếp”
Cosmos nghe cuộc trò chuyện ngay bên cạnh, vừa nghe cậu nhắc đến mình,
cô đã cúi người chào một cái rồi nhanh chân đi làm việc
“Cậu biết không, khi Phụ hoàng hạ lệnh kêu cậu vào cung ở tớ rất vui”
“Vậy sao?”
“Ừm! Cậu vào cung thì chúng ta sẽ được gặp nhau nhiều hơn. Tớ thích Api lăm"
“Tớ cũng rất thích cậu, Fleur”
Cả hai thưởng trà rất lâu cho tới khi bầu trời nhuộm màu hoàng hôn mới kết thúc. Trên đường trở về phòng, Fleur chợt hỏi
“Nếu cậu ở đây đến khi làm lễ trưởng thành, vậy là cậu sẽ ở đây những 7-8 năm phải không?”
“Tính theo thời gian thì có vẻ là vậy”
“Ở trong cung lâu như vậy cậu không nhớ nhà sao? Nếu là tớ thì chắc tớ chịu không nổi đâu”
Nhìn vẻ mặt Fleur bí xị, Apidae có chút buồn cười, cũng thấy cậu rất đáng yêu
“Đừng lo, gia tộc nhà tớ không nặng về tình cảm như thế, không có vấn đề gì!”
“Nhà cậu không yêu thương nhau sao?”
“Không hẳn, kết cấu gia tộc Andrenidae có chút phức tạp, sau này cậu sẽ hiểu thôi”
Fleur khẽ gật đầu, không ngờ Apidae lại sống trong môi trường thiếu thốn tình cản gia đình đến thế. Nếu gia tộc Andrenidae không cho hắn tình cảm gia đình, cậu sẽ trở thành gia đình của hắn. Với quyết tâm dâng trào, đôi mắt tiểu Hoàng tử vừa to tròn vừa kiên định
Apidae lại chẳng biết Fleur nghĩ điều gì, chỉ thấy bé con bên cạnh hình như tràn đầy động lực. Hắn chỉ sợ chuyện gia đình mình khiến cậu buồn, quả thật Apidae vẫn nhìn ra vẻ buồn bã của Fleur. Còn định an ủi một chút lại thấy Fleur vui vẻ hẳn lên nên hắn cũng không nói gì
Hắn chỉ muốn cậu nhóc bên cạnh mình vui vẻ mà lớn lên bên cạnh hắn, Fleur chỉ cần trong sáng, sạch sẽ là được, còn những thứ dơ bẩn, đen tối khác cứ để Apidae hắn gánh vác
Hai đứa trẻ có hai ý nghĩ khác nhau nhưng cùng suy nghĩ là vì đối phương. Cứ như vậy mà trở thành bạn bè thanh mai trúc mã, cùng nhau lớn lên
Thoáng cái đã 7 năm trôi qua
Đóng sầm cửa phòng, nàng ta hậm hực ngồi trên giường, hôm nay Velutina đã mất sạch mặt mũi. Sau đêm nay, cả Thủ đô sẽ biết ái nữ nhà Crabonidae bị tiểu Công tước Andrenidae và mặt’ đến hai lần. Mặt mũi nào mà ra đường nữa?
Lại nói, sắc mặt của Hầu tước Crabonidae cũng không tốt hơn là bao. Theo kế hoạch của lão, hôm nay sẽ ném đá giấu tay, cho người làm loạn buổi lễ sắc phong. Nào ngờ bên cạnh tên nhãi ranh Apidar bỗng xuất hiện một cái đuôi mang tên Tứ Hoàng tử, lại thêm vừa thức tỉnh trở thành Hộ vệ Mùa Xuân. Kế hoạch cả tháng qua được dày công chuẩn bị bỗng chốc tan thành may khói
Giờ Apidae càng khó chơi hơn trước, tên Hầu tước không thể ngờ có một ngày một người đã sống hơn nửa cuộc đời như ông ta lại dè chừng một thằng nhóc 11 tuổi kia. Tức chết lão!
“Tch! Đúng là phiền phức!”
Velutina ở trong phòng đập hết thứ này đến thứ khác, trong phòng đã loạn không còn nhìn nổi. Nàng ta vừa mắng vừa đập phá, hận không thể trút hết cơn giận trong lòng
“Tại sao? Tại sao???”
Đập đồ đủ lâu, Velutina thở dốc mà nằm sõng soài trên giường
“Tại sao ngài lại đối xử với em như vậy?”
“Còn có cái gì mà Tứ Hoàng tử Điện hạ kia? Dựa vào đâu mà dám cười nói, sánh vai bên cạnh ngài chứ?”
“Chỉ là một tên phế vật, dung mạo yêu quỷ kia lại khiến ngài nở nụ cười dịu dàng. Đúng là đáng ghét!!!”
Không giống như hầu hết mọi người, Velutina rất ghen ghét, đố kỵ với tiểu Hoàng tử vô tội Fleur. Nàng ta cho rằng Fleur là người rù quyến Apidae, trong mắt nàng ta, một Hoàng tộc phế phẩm có gì đáng giá, còn chẳng bằng một góc của nàng ta
Vậy mà Fleur lại đến gần Apidae như vậy. Velutina bực dọc, hận càng thêm hận. Nếu nàng ta đã không có được Apidae thì đừng ai hòng có được
Dù cho có là Hoàng tộc cao quý!
Cứ như thế, cha con nhà Crabonidae đều không ngủ yên, trằn trọc với nỗi lo của bản thân. Sáng dậy lại hay tin Apidae đã chuyển vào Hoàng cung sinh sống, một nhà Crabonidae lại náo loạn
Tất nhiên chuyện xấu trong nhà không thể lọt ra ngoài, dù trong nhà có loạn đến long trời lở đất thì ra ngoài vẫn phải vờ như bình yên gió lặng. Dù sao quý tộc coi trọng nhất chính là mặt mũi của mình
Khác với sự náo loạn không ai biết kia, buổi sáng trong Hoàng cung lại vô cùng nhộn nhịp. Chủ yếu là người hầu đang tất bật sắp xếp nơi ở cho tiểu Công tươcd mới nhậm chức vào cung Daisy
Fleur được Hoàng đế cho phép chọn chỗ ở cho Apidae, trong lòng tiểu Hoàng tử đầy hứng khởi. Cậu dậy rất sớm, không cần chờ Cosmos phải gọi dậy. Tiểu Hoàng tử đã sớm đứng trước cửa cung chào đón Apidae, vẻ mặt vui mừng đến hạnh phúc
“Api! Ở bên này”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Apidae trông thấy cậu, hắn cười hoà nhã, vội vàng bước đến
“Được Điện hạ hoan nghênh là vinh dự của thần”
“Cậu đừng nói lời khách sáo, vào đi. Phòng của cậu tớ đã sắp xếp xong rồi”
Fleur kéo tay Apidae, cả hai vừa đi vừa nói chuyện vui vẻ
Phòng của Apidae được sắp xếp ở đối diện phòng chính của Fleur. Fleur muốn mỗi ngày mở cửa phòng đều sẽ nhìn thấy Apidae cũng từ phòng bước ra. Hắn nghe cậu nói mà động tâm, càng ngày Apidae càng quý tiểu Hoàng tử
Hôm nay
' vẫn là một ngày nghỉ, Fleur lại rủ Apidae thưởng trà trong vườn hoa. Với cậu mà nói vườn hoa là địa điểm đặc biệt yêu thích của cậu, Fleur muốn đưa những người mình yêu quý thường xuyên đến đây
“Api à, cậu đã quen cuộc sống trong cung chưa? Có bất tiện gì không?”
“Vẩn ổn, chỉ là chuyển chỗ ở thôi. Chuyện nhỏ!”
Fleur cười híp mắt, cậu nhìn gương mặt non trẻ của Apidae, tựa hồ thấy được quần thâm của hắn, trong lòng có chút đau
“Cậu hay thức khuya lắm sao? Có mệt không?”
“Tớ không sao,
chỉ là giờ tớ đã là tiểu Công tước, có vài việc phải tự tớ giải quyết cho quen, cũng giống như việc học vậy”
Tiểu Hoàng tử bĩu môi, cậu không thích học lắm nhưng nhìn hắn ngày đêm đèn sách đến tối muộn, Fleur cảm thấy đau lòng. Lại nói Apidae đang cố gắng hết mình với cương vị mới, cậu làm sao có thể vô tâm cứ để mình lười biếng. Lấy Apidae làm động lực học tập cũng không tệ
“Hay là vầy đi. Mỗi ngày cậu mang việc của cậu đến phòng tớ, chúng ta cùng học tập, sẽ đỡ cô đơn hơn là mỗi người một phòng”
“Cậu không phiền chứ?”
“Không có phiền, tớ thấy vui lắm. Có cậu ở cạnh có khi tớ sẽ chăm chỉ hơn”
Hắn cười, nụ cười làm xiêu lòng bao nhiêu thiếu nữ, trong mắt chứa đầy sự chiều chuộng. Nghe được lời đề nghị của tiểu Hoàng tử, hắn vui đến rùng mình, thật phấn khích! Trước đây Apidae còn đang nghĩ xem làm thế nào có thể ở cạnh Fleur thật nhiều, giờ có cơ hội rồi!
“Được, vậy bắt đầu từ ngày mai đi”
“Vậy để chị Cosmos sắp xếp”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cosmos nghe cuộc trò chuyện ngay bên cạnh, vừa nghe cậu nhắc đến mình,
cô đã cúi người chào một cái rồi nhanh chân đi làm việc
“Cậu biết không, khi Phụ hoàng hạ lệnh kêu cậu vào cung ở tớ rất vui”
“Vậy sao?”
“Ừm! Cậu vào cung thì chúng ta sẽ được gặp nhau nhiều hơn. Tớ thích Api lăm"
“Tớ cũng rất thích cậu, Fleur”
Cả hai thưởng trà rất lâu cho tới khi bầu trời nhuộm màu hoàng hôn mới kết thúc. Trên đường trở về phòng, Fleur chợt hỏi
“Nếu cậu ở đây đến khi làm lễ trưởng thành, vậy là cậu sẽ ở đây những 7-8 năm phải không?”
“Tính theo thời gian thì có vẻ là vậy”
“Ở trong cung lâu như vậy cậu không nhớ nhà sao? Nếu là tớ thì chắc tớ chịu không nổi đâu”
Nhìn vẻ mặt Fleur bí xị, Apidae có chút buồn cười, cũng thấy cậu rất đáng yêu
“Đừng lo, gia tộc nhà tớ không nặng về tình cảm như thế, không có vấn đề gì!”
“Nhà cậu không yêu thương nhau sao?”
“Không hẳn, kết cấu gia tộc Andrenidae có chút phức tạp, sau này cậu sẽ hiểu thôi”
Fleur khẽ gật đầu, không ngờ Apidae lại sống trong môi trường thiếu thốn tình cản gia đình đến thế. Nếu gia tộc Andrenidae không cho hắn tình cảm gia đình, cậu sẽ trở thành gia đình của hắn. Với quyết tâm dâng trào, đôi mắt tiểu Hoàng tử vừa to tròn vừa kiên định
Apidae lại chẳng biết Fleur nghĩ điều gì, chỉ thấy bé con bên cạnh hình như tràn đầy động lực. Hắn chỉ sợ chuyện gia đình mình khiến cậu buồn, quả thật Apidae vẫn nhìn ra vẻ buồn bã của Fleur. Còn định an ủi một chút lại thấy Fleur vui vẻ hẳn lên nên hắn cũng không nói gì
Hắn chỉ muốn cậu nhóc bên cạnh mình vui vẻ mà lớn lên bên cạnh hắn, Fleur chỉ cần trong sáng, sạch sẽ là được, còn những thứ dơ bẩn, đen tối khác cứ để Apidae hắn gánh vác
Hai đứa trẻ có hai ý nghĩ khác nhau nhưng cùng suy nghĩ là vì đối phương. Cứ như vậy mà trở thành bạn bè thanh mai trúc mã, cùng nhau lớn lên
Thoáng cái đã 7 năm trôi qua
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro