"Lễ trưởng thàn...
2024-12-23 06:38:03
Bữa ăn trưa cũng trôi qua nhanh chóng, Fleur cùng Apidae dạo quanh quảng trường Thủ đô. Thủ đô là trung tâm đất nước, là nơi xoa hoa nhất nhưng cũng là nơi gần gũi với dân chúng, quý tộc thường tụ tập ở những buổi tiệc trà cao cấp, sẽ không rảnh rỗi đi dạo xung quanh, rất thích hợp để một vị Hoàng tử và một vị tiểu Công tước vui chơi ngoài cung
Vì nơi cả hai đang đứng là Thủ đô, có rất nhiều hoạt động cũng như sự kiện thú vị khác nhau, hôm nay lại là cuối tuần, thường sẽ có lễ hội được tổ chức. Không khí vô cùng náo nhiệt. Fleur nhìn tròn mắt, cậu tò mò mọi thứ, cảm thấy thật kì. Ở đây ai cũng treo nụ cười, nói chuyện rôm rả, còn có ca hát đường phố. Thật sự rất náo nhiệt
"Nhiều người quá! Tớ tưởng chỉ có Lễ quốc khánh hoặc Lễ sắc phong mới có nhiều người"
"Với người dân không tham gia những Lễ trọng đại như quý tộc, họ thường tổ chức những lễ hội nhỏ để hội họp, vui đùa với nhau"
Fleur gật đầu hiếu ý. Bầu không khí ở đây khác hoàn toàn với những buổi Lễ được quý tộc tổ chức. Nó không nghiêm trang, không gò bó, cũng không giả tạo. Mọi người ai ai cũng cười thật lòng, vui vui vẻ vẻ trò chuyện không một chút câu nệ, những câu chào đơn giản nhưng đầy thành ý. So với quý tộc, Hoàng thất chỉ toàn lễ nghi, lời chào trang trọng đa phần đều là giả tạo, giữ mặt mũi
Cậu rất thích không khí náo nhiệt này!
"Thì ra so với giàu sang phú quý, sống đơn giản bình dị lại càng vui vẻ hơn"
"Cũng không hẳn, giàu sang cũng là một phần của niềm vui. Có những nơi như khu ổ chuột chính là điển hình của nghèo nàn và tệ nạn"
Fleur hiểu, cậu cũng được Mẫu hậu kể nghe rất nhiều về sự sai biệt giữa giàu với nghèo, đi kèm thêm nhiều hệ luy.
ở trong đó. Quý tộc vì giàu sang thường khinh miệt thường dân, tham ô nhiều vô kể. Còn những kẻ sống nơi khu ổ chuột, đến bữa ăn còn là một vấn đề trường tồn, chưa kể đến môi trường không sạch sẽ, bệnh lạ triền miên, trộm cướp, tệ nạn gì cũng có
Tiểu Hoàng tử chưa bao giờ đến khu ổ chuột, nhưng nghe qua lời kể cũng thấy nơi đó đầy rẫy tội phạm vào sự nghèo khố. Vân là làm thường dân bình thường hạnh phúc hơn
"Không nói về vấn đề đó. Đi thôi, dạo vài vòng quảng trường nào"
Cả hai cùng dạo chơi cho đến tận hoàng hôn buông xuống, thấy trời cũng đã muộn, Fleur cùng Apidae tìm chỗ cao hơn chút để xem pháo hoa. Dù chỉ là lễ hội cuối tuần nhưng vẫn vô cùng hoành tráng. Fleur nào giờ hiếm được ngắm pháo hoa nên vô cùng háo hức
Apidae quan sát xung quanh, chợt nhìn thấy một khu rừng ngay rìa Thủ đô, có mỏm đá khá cao, độ cao cũng vừa đủ liền kéo tiểu Hoàng tử đi lên mỏm đá. Hắn tri kỷ, tự động lên trước rồi đỡ cậu lên, chỉ sợ Fleur ngã. Đi lên tới mỏm đá, Apidae trả khăn tay xuống đất cho Fleur ngồi, bản thân thì ngồi đất
"Ấy ấy, đừng ngồi, bẩn!"
"Không sao, cũng không vấn đề gì"
Fleur phụng phịu, lục lọi trong người lấy ra một chiếc khăn tay, trên khăn có thêu thêm tên của cậu với màu vàng ánh kim. Fleur đưa cho Apidae
"Nè! Dùng của tớ"
"Khăn của cậu, sẽ bẫn!"
"Khăn của cậu cũng bẩn rồi, dùng đi nhanh lên"
Nhìn vẻ kiên quyết của tiểu Hoàng tử, Apidae cười khế, có chút miễn cưỡng nhận lấy. Sau khi đôi bên đều ổn định vị trí, cả hai bắt đầu nhìn lên bầu trời sớm đã nhuộm đen. Bầy trời đen tuyền xuất hiện rất nhiều vì tinh tú, thật sáng, thật đẹp
"Bầu trời đêm đẹp quá"
Apidae nhìn Fleur, trong mắt hắn ngôi sao sáng nhất, xinh đẹp nhất, thuần khiết nhất chính là người bên cạnh, là quý nhân cành vàng lá ngọc trong tim, chiếm trọn tâm can của hắn
"Um, thật đẹp!"
Fleur thích thú nhìn bầu trời cao, lại nghe thấy tiếng ồn ào huyên náo. Hoá ra là sắp đến giờ bắn pháo hoa rồi.
Cậu phấn khích, tay không tụe chủ mà khểu Apidae vài cái. Lại nghe thêm tiếng người dân cùng hô đếm sô. Fleur theo tiếng ồn mà đếm theo
10
9
8
7
3
2
1
Chíu! Bùm!
Tiếng phái hoa náo nhiệt trên trời, cả bầu trời sáng rực đủ sắc màu, nhiều cái to nhỏ khác nhau. Cậu vừa nghe tiếng pháo hoa vừa nghe tiếng nhảy múa. Bầu không khí vô cùng sôi động, Fleur nhìn thấy người dân ai nấy đều hạnh phúc tươi cười, chính cậu cũng bị sự vui vẻ này ảnh hưởng, vừa cười vừa vô tay
Apidae cũng nhìn, chỉ là khác với Fleur nhìn những người khác, hắn vẫn nhìn tiểu Hoàng tử đầy si mê. Thu hết dáng vẻ đáng yêu của cậu vào trong mắt, hình ảnh Fleur cười hạnh phúc chính là hình ảnh hắn sẽ không bao giờ quên, sẽ in đậm trong mạch máu, xương tủỷ và linh hồn hắn
Fleur cười, bỗng nhớ đến món quà của mình, cậu rục rịch xoay người về phía Apidae
"Tớ có mang quà cho cậu, quà Lễ trưởng thành!"
Cậu đưa hộp quà nhỏ đến trước mặt hắn, hộp quà tinh xảo, vừa đẹp vừa lấp lánh. Apidae nhận lấy chiếc hộp, nhìn
Fleur mắt đầy mong chờ, hắn mở ra
"Khuyên tai?"
"Ừm, khuyên tai yểm phép. Đôi khuyên tai này được yểm phép bảo vệ, có điều chỉ dùng được một lần. Sau khi dùng xong nó sẽ trở thành món trang sức bình thường"
Apidae cầm một chiếc lên ngắm, đúng là có năng lượng ma thuật, chiếc khuyên tai cũng nhỏ gọn, trông rất đẹp mắt, là màu sắc vàng hệt như màu mắt của hắn. Thật ra Apidae không quan tâm món quà là gì, chỉ cần là Fleur tặng, hăn sẽ trân quý cả đời
Huống hồ khuyên tai còn có thể bảo vệ hắn, đây là chuyện Apidae chưa từng nghĩ tới. Có một người luôn quan tâm hắn, hết thẩy đều vì hắn mà chuẩn bị chu đáo, Apidae vừa xúc động vừa mừng rỡ
Fleur nhìn vẻ ngơ ngác của Apidae, trong lòng vui như nở hoa. Nhìn xem! Người bạn của cậu bị chiếc khuyên tai này làm cho xúc động rồi kìa!
Cậu vươn người, lấy một chiếc khuyên tai
"Cúi xuống nào, để tớ đeo cho cậu"
Apidae hoàn hồn, chớp mắt nhìn tiểu Hoàng tử, không nói gì, hắn cúi đầu xuống
"Ơ? Không có lỗ xỏ?"
"À! Tớ quên, tớ không có bấm"
Fleur có chút bối rối, không có lỗ xỏ thì phải làm sao đây? Apidae lại không nghĩ nhiều như vậy, không có thì làm cho có. Hắn chẳng nói chẳng rằng, chẳng biết lấy đâu cái kim nhỏ, lau vài đường, mặt không đổi sắc mà đâm thẳng vào miếng thịt mềm ở tai. Fleur thoáng sốc
"Cậu!!!"
"Không sao, chuyện nhỏ thôi"
Máu nơi vành tai chảy nhỏ giọt, không lâu thì ngừng. Fleur nhìn mà tái mét, Apidae liều quá, tự hỏi hắn không sợ đau hay sao?
"Cậu không sợ đau à?"
"Không, chút đau này chả là gì"
"Cậu..cậu lấy đâu cái kim.?"
"Cái này là ám khí tớ hay mang theo, có tẩm độc nhưng tớ lau rồi mới động"
Fleur vừa sợ vừa có chút nhẹ nhõm. Nghe xem! Đi chơi với cậu hắn cũng phải mang ám khí phòng thân, cũng đủ thấy xung quanh Apidae có bao nhiêu nguy hiểm. Nghĩ đến đây, trong lòng Fleur xót xa vô cùng
Sau khi an ủi, dô dành Fleur, cậu cũng bình tĩnh trở lại, đưa tay đeo khuyên tai cho hắn. Vừa đeo, cậu đã cảm thấy
Apidae như bùng nổ nhan sắc, hợp đến khó tin. Apidae đẹp trai đến phạm vi mất rồi!
"Cậu đeo thật đẹp!"
"Là do khuyên tai cậu tặng đẹp"
Fleur nhất thời phỗng mũi tự hào, là do khuyên tai của cậu tặng đẹp đó nhé!
"Api! Chiếc còn lại đeo cho tớ nhé? Đây là đồ cặp đó"
"Đồ. đồ cặp.?"
"Ừm, đồ cặp chứng minh tình bạn của chúng ta"
Apidae chợt khựng lại, sau đó lại phì cười
Cũng đúng, đối với tiểu Hoàng tử, hắn là một người bạn thân thiết, đó là hiển nhiên. Chỉ có hắn mới mong cầu một mối quan hệ thân mật hơn mà thôi. Apidae vừa nghĩ vừa rầu rĩ, sau đó lại tự an ủi bản thân
Không sao! Hắn sẽ cố gắng làm thay đổi suy nghĩ của Fleur. Đúng vậy! Cố lên!
Fleur nghiêng mặt, Apidae vươn tay, đeo chiếc khuyên tai còn lại cho cậu, thuận tiện chiếm tiện nghi một chút.
Hắn sờ vành tai của tiểu Hoàng tử, đầu ngón tay tê rần
Thật mềm! Thật mịn!
"Xong chưa?"
"A..ừm xong rồi"
Cậu nghe vậy liền ngẩng đầu, đưa tay vân vê chiếc khuyên tai kia, lại nhìn hắn cười
"Có đẹp không?"
"Ừm đẹp lắm"
"Cảm ơn"
"Không cần cảm ơn, giữa chúng ta không cần nói những lời vô nghĩa"
Màn tặng quà kết thúc cũng là lúc pháo hoa đi đến hồi kết, lễ hội sắp tàn cuộc rồi. Fleur hít sâu, hưởng thụ những giây phút cuối cùng của hôm nay, ngày mai Apidae phải đi rồi
Cậu có chút tiếc nuối nhưng cũng cầu nguyện, hi vọng Apidae được bình an
"Api à, Lễ trưởng thành vui vẻ"
"Cảm ơn"
"Không phải cậu nói giữa chúng ta không cần nói lời vô nghĩa sao? Mới nói đó đã quên rồi"
Fleur cười khanh khách
"Ừm"
Apidae nhìn Fleur, ngày hôm nay cứ vậy mà kết thúc
Vì nơi cả hai đang đứng là Thủ đô, có rất nhiều hoạt động cũng như sự kiện thú vị khác nhau, hôm nay lại là cuối tuần, thường sẽ có lễ hội được tổ chức. Không khí vô cùng náo nhiệt. Fleur nhìn tròn mắt, cậu tò mò mọi thứ, cảm thấy thật kì. Ở đây ai cũng treo nụ cười, nói chuyện rôm rả, còn có ca hát đường phố. Thật sự rất náo nhiệt
"Nhiều người quá! Tớ tưởng chỉ có Lễ quốc khánh hoặc Lễ sắc phong mới có nhiều người"
"Với người dân không tham gia những Lễ trọng đại như quý tộc, họ thường tổ chức những lễ hội nhỏ để hội họp, vui đùa với nhau"
Fleur gật đầu hiếu ý. Bầu không khí ở đây khác hoàn toàn với những buổi Lễ được quý tộc tổ chức. Nó không nghiêm trang, không gò bó, cũng không giả tạo. Mọi người ai ai cũng cười thật lòng, vui vui vẻ vẻ trò chuyện không một chút câu nệ, những câu chào đơn giản nhưng đầy thành ý. So với quý tộc, Hoàng thất chỉ toàn lễ nghi, lời chào trang trọng đa phần đều là giả tạo, giữ mặt mũi
Cậu rất thích không khí náo nhiệt này!
"Thì ra so với giàu sang phú quý, sống đơn giản bình dị lại càng vui vẻ hơn"
"Cũng không hẳn, giàu sang cũng là một phần của niềm vui. Có những nơi như khu ổ chuột chính là điển hình của nghèo nàn và tệ nạn"
Fleur hiểu, cậu cũng được Mẫu hậu kể nghe rất nhiều về sự sai biệt giữa giàu với nghèo, đi kèm thêm nhiều hệ luy.
ở trong đó. Quý tộc vì giàu sang thường khinh miệt thường dân, tham ô nhiều vô kể. Còn những kẻ sống nơi khu ổ chuột, đến bữa ăn còn là một vấn đề trường tồn, chưa kể đến môi trường không sạch sẽ, bệnh lạ triền miên, trộm cướp, tệ nạn gì cũng có
Tiểu Hoàng tử chưa bao giờ đến khu ổ chuột, nhưng nghe qua lời kể cũng thấy nơi đó đầy rẫy tội phạm vào sự nghèo khố. Vân là làm thường dân bình thường hạnh phúc hơn
"Không nói về vấn đề đó. Đi thôi, dạo vài vòng quảng trường nào"
Cả hai cùng dạo chơi cho đến tận hoàng hôn buông xuống, thấy trời cũng đã muộn, Fleur cùng Apidae tìm chỗ cao hơn chút để xem pháo hoa. Dù chỉ là lễ hội cuối tuần nhưng vẫn vô cùng hoành tráng. Fleur nào giờ hiếm được ngắm pháo hoa nên vô cùng háo hức
Apidae quan sát xung quanh, chợt nhìn thấy một khu rừng ngay rìa Thủ đô, có mỏm đá khá cao, độ cao cũng vừa đủ liền kéo tiểu Hoàng tử đi lên mỏm đá. Hắn tri kỷ, tự động lên trước rồi đỡ cậu lên, chỉ sợ Fleur ngã. Đi lên tới mỏm đá, Apidae trả khăn tay xuống đất cho Fleur ngồi, bản thân thì ngồi đất
"Ấy ấy, đừng ngồi, bẩn!"
"Không sao, cũng không vấn đề gì"
Fleur phụng phịu, lục lọi trong người lấy ra một chiếc khăn tay, trên khăn có thêu thêm tên của cậu với màu vàng ánh kim. Fleur đưa cho Apidae
"Nè! Dùng của tớ"
"Khăn của cậu, sẽ bẫn!"
"Khăn của cậu cũng bẩn rồi, dùng đi nhanh lên"
Nhìn vẻ kiên quyết của tiểu Hoàng tử, Apidae cười khế, có chút miễn cưỡng nhận lấy. Sau khi đôi bên đều ổn định vị trí, cả hai bắt đầu nhìn lên bầu trời sớm đã nhuộm đen. Bầy trời đen tuyền xuất hiện rất nhiều vì tinh tú, thật sáng, thật đẹp
"Bầu trời đêm đẹp quá"
Apidae nhìn Fleur, trong mắt hắn ngôi sao sáng nhất, xinh đẹp nhất, thuần khiết nhất chính là người bên cạnh, là quý nhân cành vàng lá ngọc trong tim, chiếm trọn tâm can của hắn
"Um, thật đẹp!"
Fleur thích thú nhìn bầu trời cao, lại nghe thấy tiếng ồn ào huyên náo. Hoá ra là sắp đến giờ bắn pháo hoa rồi.
Cậu phấn khích, tay không tụe chủ mà khểu Apidae vài cái. Lại nghe thêm tiếng người dân cùng hô đếm sô. Fleur theo tiếng ồn mà đếm theo
10
9
8
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
7
3
2
1
Chíu! Bùm!
Tiếng phái hoa náo nhiệt trên trời, cả bầu trời sáng rực đủ sắc màu, nhiều cái to nhỏ khác nhau. Cậu vừa nghe tiếng pháo hoa vừa nghe tiếng nhảy múa. Bầu không khí vô cùng sôi động, Fleur nhìn thấy người dân ai nấy đều hạnh phúc tươi cười, chính cậu cũng bị sự vui vẻ này ảnh hưởng, vừa cười vừa vô tay
Apidae cũng nhìn, chỉ là khác với Fleur nhìn những người khác, hắn vẫn nhìn tiểu Hoàng tử đầy si mê. Thu hết dáng vẻ đáng yêu của cậu vào trong mắt, hình ảnh Fleur cười hạnh phúc chính là hình ảnh hắn sẽ không bao giờ quên, sẽ in đậm trong mạch máu, xương tủỷ và linh hồn hắn
Fleur cười, bỗng nhớ đến món quà của mình, cậu rục rịch xoay người về phía Apidae
"Tớ có mang quà cho cậu, quà Lễ trưởng thành!"
Cậu đưa hộp quà nhỏ đến trước mặt hắn, hộp quà tinh xảo, vừa đẹp vừa lấp lánh. Apidae nhận lấy chiếc hộp, nhìn
Fleur mắt đầy mong chờ, hắn mở ra
"Khuyên tai?"
"Ừm, khuyên tai yểm phép. Đôi khuyên tai này được yểm phép bảo vệ, có điều chỉ dùng được một lần. Sau khi dùng xong nó sẽ trở thành món trang sức bình thường"
Apidae cầm một chiếc lên ngắm, đúng là có năng lượng ma thuật, chiếc khuyên tai cũng nhỏ gọn, trông rất đẹp mắt, là màu sắc vàng hệt như màu mắt của hắn. Thật ra Apidae không quan tâm món quà là gì, chỉ cần là Fleur tặng, hăn sẽ trân quý cả đời
Huống hồ khuyên tai còn có thể bảo vệ hắn, đây là chuyện Apidae chưa từng nghĩ tới. Có một người luôn quan tâm hắn, hết thẩy đều vì hắn mà chuẩn bị chu đáo, Apidae vừa xúc động vừa mừng rỡ
Fleur nhìn vẻ ngơ ngác của Apidae, trong lòng vui như nở hoa. Nhìn xem! Người bạn của cậu bị chiếc khuyên tai này làm cho xúc động rồi kìa!
Cậu vươn người, lấy một chiếc khuyên tai
"Cúi xuống nào, để tớ đeo cho cậu"
Apidae hoàn hồn, chớp mắt nhìn tiểu Hoàng tử, không nói gì, hắn cúi đầu xuống
"Ơ? Không có lỗ xỏ?"
"À! Tớ quên, tớ không có bấm"
Fleur có chút bối rối, không có lỗ xỏ thì phải làm sao đây? Apidae lại không nghĩ nhiều như vậy, không có thì làm cho có. Hắn chẳng nói chẳng rằng, chẳng biết lấy đâu cái kim nhỏ, lau vài đường, mặt không đổi sắc mà đâm thẳng vào miếng thịt mềm ở tai. Fleur thoáng sốc
"Cậu!!!"
"Không sao, chuyện nhỏ thôi"
Máu nơi vành tai chảy nhỏ giọt, không lâu thì ngừng. Fleur nhìn mà tái mét, Apidae liều quá, tự hỏi hắn không sợ đau hay sao?
"Cậu không sợ đau à?"
"Không, chút đau này chả là gì"
"Cậu..cậu lấy đâu cái kim.?"
"Cái này là ám khí tớ hay mang theo, có tẩm độc nhưng tớ lau rồi mới động"
Fleur vừa sợ vừa có chút nhẹ nhõm. Nghe xem! Đi chơi với cậu hắn cũng phải mang ám khí phòng thân, cũng đủ thấy xung quanh Apidae có bao nhiêu nguy hiểm. Nghĩ đến đây, trong lòng Fleur xót xa vô cùng
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Sau khi an ủi, dô dành Fleur, cậu cũng bình tĩnh trở lại, đưa tay đeo khuyên tai cho hắn. Vừa đeo, cậu đã cảm thấy
Apidae như bùng nổ nhan sắc, hợp đến khó tin. Apidae đẹp trai đến phạm vi mất rồi!
"Cậu đeo thật đẹp!"
"Là do khuyên tai cậu tặng đẹp"
Fleur nhất thời phỗng mũi tự hào, là do khuyên tai của cậu tặng đẹp đó nhé!
"Api! Chiếc còn lại đeo cho tớ nhé? Đây là đồ cặp đó"
"Đồ. đồ cặp.?"
"Ừm, đồ cặp chứng minh tình bạn của chúng ta"
Apidae chợt khựng lại, sau đó lại phì cười
Cũng đúng, đối với tiểu Hoàng tử, hắn là một người bạn thân thiết, đó là hiển nhiên. Chỉ có hắn mới mong cầu một mối quan hệ thân mật hơn mà thôi. Apidae vừa nghĩ vừa rầu rĩ, sau đó lại tự an ủi bản thân
Không sao! Hắn sẽ cố gắng làm thay đổi suy nghĩ của Fleur. Đúng vậy! Cố lên!
Fleur nghiêng mặt, Apidae vươn tay, đeo chiếc khuyên tai còn lại cho cậu, thuận tiện chiếm tiện nghi một chút.
Hắn sờ vành tai của tiểu Hoàng tử, đầu ngón tay tê rần
Thật mềm! Thật mịn!
"Xong chưa?"
"A..ừm xong rồi"
Cậu nghe vậy liền ngẩng đầu, đưa tay vân vê chiếc khuyên tai kia, lại nhìn hắn cười
"Có đẹp không?"
"Ừm đẹp lắm"
"Cảm ơn"
"Không cần cảm ơn, giữa chúng ta không cần nói những lời vô nghĩa"
Màn tặng quà kết thúc cũng là lúc pháo hoa đi đến hồi kết, lễ hội sắp tàn cuộc rồi. Fleur hít sâu, hưởng thụ những giây phút cuối cùng của hôm nay, ngày mai Apidae phải đi rồi
Cậu có chút tiếc nuối nhưng cũng cầu nguyện, hi vọng Apidae được bình an
"Api à, Lễ trưởng thành vui vẻ"
"Cảm ơn"
"Không phải cậu nói giữa chúng ta không cần nói lời vô nghĩa sao? Mới nói đó đã quên rồi"
Fleur cười khanh khách
"Ừm"
Apidae nhìn Fleur, ngày hôm nay cứ vậy mà kết thúc
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro