Tạm biệt Autumn
2024-12-23 06:38:03
Cung điện hôm nay cũng vô cùng náo nhiệt, Tornado cùng Zephyris đích thân đi tiễn đoàn người Đế quốc Spring ra khỏi Autumn. Đến cổng thành lãnh thổ, một đám người đứng đó nói chuyện, chờ các cấp trên chào hỏi xong mới khởi hành
Tornado trên mặt vừa tự hào vừa vui mừng
"Juhi, Apidae, cảm ơn hai ngươi đã giúp đỡ ta suốt quãng thời gian qua. Thật tình không có gì báo đáp, bọn ta giàu có khoáng sản, ta đã chuẩn bị một phần coi như hậu lễ"
Nói là một phần nhưng ai nhìn cũng thấy đống khoáng sản đó quá nhiều, tới mấy chục xe chở mà thành một đoàn diễu hành. Lúc đầu cả Juhi và Apidae đều từ chối, thật sự hậu lễ này quá nhiều, họ không dám nhận cũng không nhận hết nổi. Tuy nhiên tiểu Vương tử là người cứng đầu ai ai cũng biết, có khuyên thế nào cũng bằng thừa, Công chúa Zephyris cũng phải mở lời nói Đại Hoàng tử cùng tiểu Công tước hãy nhận. Công chúa người ta còn nói thế thì không thể không nhận được
"Tạm biệt tại đây không biết có dịp nào được gặp mặt nhưng mọi người cứ nhớ, chỉ cần cần sự giúp đỡ, ta tuyệt đối không từ chối"
"Không cần khách sáo, dù sao cũng ở cạnh nhau hơn nửa năm, những lời này quá dư thừa. Tornado, chúc mừng ngươi trở thành Đại Vương tử"
Juhi mỉm cười, nửa năm này đối với cả ba vừa khó khăn vừa đáng quý, mỗi người một cá thể độc lập, tính cách khác nhau nhưng ăn ý, hợp nhau đến lạ thường, trở thành bằng hữu tốt của nhau. Apidae không hay nói lời cảm động, hắn vẫn chúc mừng vẫn cười, tông giọng vui vẻ
"Tornado, mong ngươi mọi sự như ý"
"Được, ta chắc chắn sẽ được như lời mọi người. Khi nào có thời gian mọi người cứ đến đay, Vương quốc của ta luôn chào đón mọi người từ Đế quốc Spring"
Công chúa Zephyris cũng gửi lời chào với tất cả sự chân thành cũng như chúc cả hội lên đường bình an. Iris ôm lấy Zephyris như một thiếu nữ, vừa ôm vừa nói lời ngọt ngào, mối quan hệ của hai quý cô đây thật tốt đẹp
Tornado nói chuyện với Juhi và Apidae xong lại nhìn Iris và Fleur, giọng cười sảng khoái, thoải mái, anh ta xoa đầu cá hai
"Gặp hai đứa lần sau, Iris, Fleur! Dù cho về sau hai đứa có khó khăn cứ tìm anh, anh sẽ giúp đỡ hai đứa"
Tornado thật tình xem Tam Công chúa và tiểu Hoàng tử như em trai em gái, anh ta chỉ có một người chị là
Zephyris, tương lai lại là Đại Vương phi của anh ta, cũng không còn anh chị em nào để săn sóc. Quãng thời gian tiếp xúc với Iris và Fleur cũng giúp Tornado học được cách kiên nhẫn, quan tâm và săn sóc. Anh ta hi vọng nhanh chóng gặp những người bạn bè, anh em trước mắt này vào dịp không xa
"Mọi người lên đường bình an, giúp ta hỏi thăm Hoàng đế và Hoàng hậu nhé. Nhớ gửi thư cho ta thường xuyên đó!"
Đoàn người Spring lên xe rời đi, Tornado vẫn đứng ở cổng thành rất lâu, cho tới khi bóng dáng chiếc xe cuối cùng khuất bóng mới rời tầm mắt. Zephyris đọc được cảm xúc trong mắt anh ta, thấp giọng
"Cô đơn sao?"
"Có một chút, quả nhiên họ vừa đi, ta liền cảm thấy thật yên ắng"
Zephyris không nói gì, xoa đầu tiểu Vương tử, dẫn Tornado trở vào trong. Nàng Công chúa tin rằng họ sẽ gặp nhau sớm thôi, huống hồ với mối quan hệ khăng khít này, sẽ chẳng có gì khiến đôi bên trở nên xa lạ nhau. Giờ đây
Autumn và Spring lại kết thành đồng minh, việc gặp lại nhau sẽ không có gì khó, Zephyris tin vào như vậy
Đoàn xe xuất phát đến trưa liền dừng lại dùng bữa, quân lính thay nhau người thì nấu ăn người thì canh gác. Fleur ôm hổ con ngủ trong xe vo cùng yên tĩnh, lris buồn chán, lôi mấy vị lính không bận việc gì tập luyện, cũng lâu rồi cô không huấn luyện, có chút nhớ nghề. Apidae và Juhi ngồi trong xe giải quyết công vụ tồn đọng, làm được bao nhiêu hay bấy nhiêu
"Ta bỗng muốn giống Tứ đệ, không bị Hoàng vị ảnh hưởng, thời gian giải lao cũng phải làm việc"
"Điện hạ như vậy là thất trách. Fleur cũng có việc của mình"
Juhi biết nhưng ghen ty chết, dù Fleur có học hành siêng năng nhưng vẫn có giờ nghỉ trưa, anh thì không có. Còn đang tự buồn lại nhìn bạn mình trước mặt, Apidae đôi mắt thâm quầng nhưng vô cùng tập trung viết viết, đọc đọc. Juhi cảm thấy có chút an ủi, ít ra vẫn có người bận rộn như anh, không đến mức tủi thân
Đoàn xe nghỉ ngơi xong liền xuất phát, đi đến chiều thì dừng chân ở một trấn nhỏ, vẫn là sự sắp xêp như buổi trưa, khác lúc này chính là Fleur đã tỉnh táo, dắt hổ nhỏ đi dạo trong rừng. Cậu cũng được dặn là không được đi quá xa, Fleur gật đầu nghe lời cùng hổ nhỏ vào rừng chơi, nghịch nước vô cùng vui vẻ. Apidae đi vào trấn xem xét tình hình, trấn này không lớn lại nằm vùng ngoại ô nên khá vắng vẻ. Hắn thấy có vài người mang vật gì đến trung tâm trấn, nhìn giống lễ vật. Xuất phát từ sự tò mò, Apidae tiến đến hỏi
"Cho hỏi, mọi người chuẩn bị lễ gì sao?"
Một người dân nhìn thấy hắn liền giật mình, định không trả lời, lại nhìn hắn nói chuyện bình thường, không nguy hiểm gì cũng thoải mái, người dân cười
"Ua, trấn bọn tôi hễ cứ đến ngày rằm sẽ làm lễ dâng lên Thần Rừng cao quý, cầu mong Thần Rừng bảo hộ chúng tôi"
Apidae hiểu được đây là tập tục, có điều cũng là lần đầu nghe có chút hiếu kì. Người dân cũng thấy vẻ khó hiểu cúa Apidae, cười lớn
"Cậu trai trẻ này chắc khách từ phương xa nên không hiểu phải không? Thật ra có truyền thuyết ở đây nói rằng ở mảnh đất nhỏ này từng bị lũ quái vật xâm lăng, người dân ở đây không thể chống lại, bày tỏ sự chân thành, cầu xin cây cổ thụ to lớn nhất trong rừng giúp đỡ. Thiên nhiên như hiểu lòng người, Thần Thụ đã hiển linh chống lại quái vật giải cứu người dân. Để tỏ lòng biết ơn hằng năm cứ vào rằm chúng tôi sẽ cúng lễ tạ ơn"
"Ra là vậy, truyền thuyết thật ý nghĩa"
Vị dân lành kia cũng cười cười nói thêm
"Với người khác thật không tin trên đời có quái vật, tuy nhiên chúng tôi cũng từng nhìn thấy qua rồi. Có lần có một người không thành kính dâng lễ, Thần Thụ nổi giận, đêm đó liền có quá vật giết chết. Người dân có máy người không muốn tin cũng phải tin thôi"
Nghe đến đây, trong lòng Apidae có hơi biến đổi, hỏi thăm thêm về quái vật trong lời người dân. Người dân ấy cũng nhiệt tình, miêu tả ngọn ngành, miêu tả đến sống động
"Nói không phải bịa, con quái vật đó cao khoảng hai mét, răng nanh nhọn dài, nó có đôi cánh to lớn, móng vuốt sắc bén, xung quanh nó âm khí khá nặng, ai đứng gần cũng cảm thấy khó thở. Ngày bé tôi được một lần chứng kiến, sợ đến nhớ mãi"
Apidae và người dân trò chuyện thêm ít lâu liền rời đi, qua lời người dân khiến Apidae có hoài nghi. Hắn nhớ tới một cuốn sách về các chủng tộc mà mình từng đọc, người dân ở đây từng thấy quái vật chắc chắn không phải giả, huống chi cũng có truyền thuyết lẫn tập tục lâu đời. Ấy vậy mà hắn chưa từng đọc qua có ngôi làng này cũng như các tập tục, truyền thuyết ở đây. Là do Apidae chưa đọc đủ sách hay vốn dĩ là không có ghi chép về nó?
Hắn cảm thấy có điều bất thường liền trở về thông báo với Juhi và Iris, Juhi và lris cũng nheo mày, lượng kiến thức được học của Hoàng tộc còn đồ sợ hơn Apidae, vậy mà cả hai cũng không biết loại chuyện mà Apidae vừa kể.
Càng nói càng thấy bất thường
"Chúng ta cũng chưa hiểu biết gì, vẫn là đừng nên làm ra hành động gì kì lạ, ta phải bẩm báo với Phụ hoàng mới được. Đây là một trấn độc lập, không thuộc phận sự của nước nào, nếu Spring can thiệp chắc cũng không có vấn đề. Nhanh chóng trở về càng sớm càng tốt, ngươi đi gọi Fleur đi"
Nhắc tới Fleur, Apidae hơi sững người. Tiểu Hoàng tử và hổ nhỏ đi chơi trong rừng khá lâu, cánh rừng đó lại là nơi đang dính vào dạng không rõ lại lịch, có thể nguy hiểm. Gương mặt Apidae hiếm khi khó coi
"Fleur Điện hạ vẫn còn trong rừng đó!"
"Cái gì? Quá nguy hiểm, phải mau tìm đệ ấy về"
"Hai vị Điện hạ cứ ở đây, thần sẽ đi ngay"
Juhi và Iris gật đầu, gấp rút cho người thu dọn đồ đạc. Apide trên lưng hiện đôi cánh,bay nhanh thẳng vào trong rừng. Nhìn từ trên cao, hắn thấy màu sắc khu rừng có chút xấu, vừa có cảm giác bị ô nhiễm vừa lanh lẽo, trong lòng càng thêm lo lắng
Tornado trên mặt vừa tự hào vừa vui mừng
"Juhi, Apidae, cảm ơn hai ngươi đã giúp đỡ ta suốt quãng thời gian qua. Thật tình không có gì báo đáp, bọn ta giàu có khoáng sản, ta đã chuẩn bị một phần coi như hậu lễ"
Nói là một phần nhưng ai nhìn cũng thấy đống khoáng sản đó quá nhiều, tới mấy chục xe chở mà thành một đoàn diễu hành. Lúc đầu cả Juhi và Apidae đều từ chối, thật sự hậu lễ này quá nhiều, họ không dám nhận cũng không nhận hết nổi. Tuy nhiên tiểu Vương tử là người cứng đầu ai ai cũng biết, có khuyên thế nào cũng bằng thừa, Công chúa Zephyris cũng phải mở lời nói Đại Hoàng tử cùng tiểu Công tước hãy nhận. Công chúa người ta còn nói thế thì không thể không nhận được
"Tạm biệt tại đây không biết có dịp nào được gặp mặt nhưng mọi người cứ nhớ, chỉ cần cần sự giúp đỡ, ta tuyệt đối không từ chối"
"Không cần khách sáo, dù sao cũng ở cạnh nhau hơn nửa năm, những lời này quá dư thừa. Tornado, chúc mừng ngươi trở thành Đại Vương tử"
Juhi mỉm cười, nửa năm này đối với cả ba vừa khó khăn vừa đáng quý, mỗi người một cá thể độc lập, tính cách khác nhau nhưng ăn ý, hợp nhau đến lạ thường, trở thành bằng hữu tốt của nhau. Apidae không hay nói lời cảm động, hắn vẫn chúc mừng vẫn cười, tông giọng vui vẻ
"Tornado, mong ngươi mọi sự như ý"
"Được, ta chắc chắn sẽ được như lời mọi người. Khi nào có thời gian mọi người cứ đến đay, Vương quốc của ta luôn chào đón mọi người từ Đế quốc Spring"
Công chúa Zephyris cũng gửi lời chào với tất cả sự chân thành cũng như chúc cả hội lên đường bình an. Iris ôm lấy Zephyris như một thiếu nữ, vừa ôm vừa nói lời ngọt ngào, mối quan hệ của hai quý cô đây thật tốt đẹp
Tornado nói chuyện với Juhi và Apidae xong lại nhìn Iris và Fleur, giọng cười sảng khoái, thoải mái, anh ta xoa đầu cá hai
"Gặp hai đứa lần sau, Iris, Fleur! Dù cho về sau hai đứa có khó khăn cứ tìm anh, anh sẽ giúp đỡ hai đứa"
Tornado thật tình xem Tam Công chúa và tiểu Hoàng tử như em trai em gái, anh ta chỉ có một người chị là
Zephyris, tương lai lại là Đại Vương phi của anh ta, cũng không còn anh chị em nào để săn sóc. Quãng thời gian tiếp xúc với Iris và Fleur cũng giúp Tornado học được cách kiên nhẫn, quan tâm và săn sóc. Anh ta hi vọng nhanh chóng gặp những người bạn bè, anh em trước mắt này vào dịp không xa
"Mọi người lên đường bình an, giúp ta hỏi thăm Hoàng đế và Hoàng hậu nhé. Nhớ gửi thư cho ta thường xuyên đó!"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Đoàn người Spring lên xe rời đi, Tornado vẫn đứng ở cổng thành rất lâu, cho tới khi bóng dáng chiếc xe cuối cùng khuất bóng mới rời tầm mắt. Zephyris đọc được cảm xúc trong mắt anh ta, thấp giọng
"Cô đơn sao?"
"Có một chút, quả nhiên họ vừa đi, ta liền cảm thấy thật yên ắng"
Zephyris không nói gì, xoa đầu tiểu Vương tử, dẫn Tornado trở vào trong. Nàng Công chúa tin rằng họ sẽ gặp nhau sớm thôi, huống hồ với mối quan hệ khăng khít này, sẽ chẳng có gì khiến đôi bên trở nên xa lạ nhau. Giờ đây
Autumn và Spring lại kết thành đồng minh, việc gặp lại nhau sẽ không có gì khó, Zephyris tin vào như vậy
Đoàn xe xuất phát đến trưa liền dừng lại dùng bữa, quân lính thay nhau người thì nấu ăn người thì canh gác. Fleur ôm hổ con ngủ trong xe vo cùng yên tĩnh, lris buồn chán, lôi mấy vị lính không bận việc gì tập luyện, cũng lâu rồi cô không huấn luyện, có chút nhớ nghề. Apidae và Juhi ngồi trong xe giải quyết công vụ tồn đọng, làm được bao nhiêu hay bấy nhiêu
"Ta bỗng muốn giống Tứ đệ, không bị Hoàng vị ảnh hưởng, thời gian giải lao cũng phải làm việc"
"Điện hạ như vậy là thất trách. Fleur cũng có việc của mình"
Juhi biết nhưng ghen ty chết, dù Fleur có học hành siêng năng nhưng vẫn có giờ nghỉ trưa, anh thì không có. Còn đang tự buồn lại nhìn bạn mình trước mặt, Apidae đôi mắt thâm quầng nhưng vô cùng tập trung viết viết, đọc đọc. Juhi cảm thấy có chút an ủi, ít ra vẫn có người bận rộn như anh, không đến mức tủi thân
Đoàn xe nghỉ ngơi xong liền xuất phát, đi đến chiều thì dừng chân ở một trấn nhỏ, vẫn là sự sắp xêp như buổi trưa, khác lúc này chính là Fleur đã tỉnh táo, dắt hổ nhỏ đi dạo trong rừng. Cậu cũng được dặn là không được đi quá xa, Fleur gật đầu nghe lời cùng hổ nhỏ vào rừng chơi, nghịch nước vô cùng vui vẻ. Apidae đi vào trấn xem xét tình hình, trấn này không lớn lại nằm vùng ngoại ô nên khá vắng vẻ. Hắn thấy có vài người mang vật gì đến trung tâm trấn, nhìn giống lễ vật. Xuất phát từ sự tò mò, Apidae tiến đến hỏi
"Cho hỏi, mọi người chuẩn bị lễ gì sao?"
Một người dân nhìn thấy hắn liền giật mình, định không trả lời, lại nhìn hắn nói chuyện bình thường, không nguy hiểm gì cũng thoải mái, người dân cười
"Ua, trấn bọn tôi hễ cứ đến ngày rằm sẽ làm lễ dâng lên Thần Rừng cao quý, cầu mong Thần Rừng bảo hộ chúng tôi"
Apidae hiểu được đây là tập tục, có điều cũng là lần đầu nghe có chút hiếu kì. Người dân cũng thấy vẻ khó hiểu cúa Apidae, cười lớn
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Cậu trai trẻ này chắc khách từ phương xa nên không hiểu phải không? Thật ra có truyền thuyết ở đây nói rằng ở mảnh đất nhỏ này từng bị lũ quái vật xâm lăng, người dân ở đây không thể chống lại, bày tỏ sự chân thành, cầu xin cây cổ thụ to lớn nhất trong rừng giúp đỡ. Thiên nhiên như hiểu lòng người, Thần Thụ đã hiển linh chống lại quái vật giải cứu người dân. Để tỏ lòng biết ơn hằng năm cứ vào rằm chúng tôi sẽ cúng lễ tạ ơn"
"Ra là vậy, truyền thuyết thật ý nghĩa"
Vị dân lành kia cũng cười cười nói thêm
"Với người khác thật không tin trên đời có quái vật, tuy nhiên chúng tôi cũng từng nhìn thấy qua rồi. Có lần có một người không thành kính dâng lễ, Thần Thụ nổi giận, đêm đó liền có quá vật giết chết. Người dân có máy người không muốn tin cũng phải tin thôi"
Nghe đến đây, trong lòng Apidae có hơi biến đổi, hỏi thăm thêm về quái vật trong lời người dân. Người dân ấy cũng nhiệt tình, miêu tả ngọn ngành, miêu tả đến sống động
"Nói không phải bịa, con quái vật đó cao khoảng hai mét, răng nanh nhọn dài, nó có đôi cánh to lớn, móng vuốt sắc bén, xung quanh nó âm khí khá nặng, ai đứng gần cũng cảm thấy khó thở. Ngày bé tôi được một lần chứng kiến, sợ đến nhớ mãi"
Apidae và người dân trò chuyện thêm ít lâu liền rời đi, qua lời người dân khiến Apidae có hoài nghi. Hắn nhớ tới một cuốn sách về các chủng tộc mà mình từng đọc, người dân ở đây từng thấy quái vật chắc chắn không phải giả, huống chi cũng có truyền thuyết lẫn tập tục lâu đời. Ấy vậy mà hắn chưa từng đọc qua có ngôi làng này cũng như các tập tục, truyền thuyết ở đây. Là do Apidae chưa đọc đủ sách hay vốn dĩ là không có ghi chép về nó?
Hắn cảm thấy có điều bất thường liền trở về thông báo với Juhi và Iris, Juhi và lris cũng nheo mày, lượng kiến thức được học của Hoàng tộc còn đồ sợ hơn Apidae, vậy mà cả hai cũng không biết loại chuyện mà Apidae vừa kể.
Càng nói càng thấy bất thường
"Chúng ta cũng chưa hiểu biết gì, vẫn là đừng nên làm ra hành động gì kì lạ, ta phải bẩm báo với Phụ hoàng mới được. Đây là một trấn độc lập, không thuộc phận sự của nước nào, nếu Spring can thiệp chắc cũng không có vấn đề. Nhanh chóng trở về càng sớm càng tốt, ngươi đi gọi Fleur đi"
Nhắc tới Fleur, Apidae hơi sững người. Tiểu Hoàng tử và hổ nhỏ đi chơi trong rừng khá lâu, cánh rừng đó lại là nơi đang dính vào dạng không rõ lại lịch, có thể nguy hiểm. Gương mặt Apidae hiếm khi khó coi
"Fleur Điện hạ vẫn còn trong rừng đó!"
"Cái gì? Quá nguy hiểm, phải mau tìm đệ ấy về"
"Hai vị Điện hạ cứ ở đây, thần sẽ đi ngay"
Juhi và Iris gật đầu, gấp rút cho người thu dọn đồ đạc. Apide trên lưng hiện đôi cánh,bay nhanh thẳng vào trong rừng. Nhìn từ trên cao, hắn thấy màu sắc khu rừng có chút xấu, vừa có cảm giác bị ô nhiễm vừa lanh lẽo, trong lòng càng thêm lo lắng
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro