Trọng trách
2024-12-23 06:38:03
Fleur nghe được câu nghi vấn của Apidae, lúc này mới cặm cuội mà rời khỏi người hắn, hai mắt sưng húp như con sò, vừa buồn cười vừa đáng yêu
Tiểu Hoàng tử quỳ xuống trước bia đá, đan tay cầu nguyện, tự động nói một tràn cổ ngữ, là cổ ngữ của Thụ Linh tộc. Cả người Fleur lần nữa phát sáng, ánh sáng từ cậu truyền vào bia đá, một phần chạy ra chỗ Cây Đại Thụ
Cây Đại Thụ lần nữa bừng lên sức sống, rễ cây mục nát của nó đã trở nên cứng rắn, thân cây sinh động, lá cây xào xạc, tự nó tỏa ra nguồn năng lượng ấm hơn cả mặt rời, bao trùm khu rừng đầy linh khí. Bia đá cũng theo đó mà phát sáng, nguồn năng lượng hóa thành một cột sáng mạnh mẽ, phóng mình lên bầu trời đã từng tăm tối, âm ỉ. Cột sáng cao lớn, chia năm xẻ bảy năng lượng trải dài mọi ngóc ngách của khu rừng như sao băng
Các Thụ Linh làm bằng đá dần hồi phục với da dẻ hồng hào, mái tóc mềm dài như tơ lụa, đôi mắt họ mở to đầy ánh sao. Yuri cũng theo tộc nhân mà mở mắt, các vết thương cũng lành lại, tràn đầy sức sống. Cô bé vui vẻ, nhảy múa trước mặt Fleur và Apidae. Các Thụ Linh cũng vui vẻ, nắm tay nau ca hát, cả khu rừng bừng lên sức sống chưa từng có
Fleur niệm một loạt cổ ngữ xong liền đứng dậy, nhìn các Thụ Linh vui vẻ ca hát quên lối về. Mọi người tập hợp lại gần Cây Đại Thụ
Fleur và Apidae nhìn hai hàng Thụ Linh đang mỉm cười, họ quỳ xuống, hai tay đan chéo trên vai, âm thanh giọng nói nhẹ nhàng xen lần hân hoan
"Cảm ơn Mùa Xuân đã chiếu sáng mảnh đất của Thụ Linh. Nguyện điềm lành luôn chiếu sáng ngôi sao của Đế quốc Mùa Xuân"
Đó là nghi thức cảm tạ và lòng thành của Thụ Linh tộc dành cho người đã cứu lấy mảnh đất thiêng liêng của họ.
Không một từ ngữ nào có thể diễn tả tốt hơn hành động này
"Hoàng tử Mùa Xuân, Hộ vệ Mùa Xuân. Chào mừng đến với vùng đất của Thụ Linh tộc"
Sau lời cảm ơn của các Thụ Linh chính là âm thanh của thiên nhiên, chúng đang chào mừng những người đã cứu lấy chúng. Cây Đại Thụ xum xuê, cũng phát ra âm thanh của thiên nhiên
"Fleur, Apidae, lần nữa cảm ơn hai người đã cứu lấy khu rừng này. Ơn này đời đời kiếp kiếp nguyện khắc mãi trong tim"
"Mọi người không cần quá trịnh trọng, việc nên làm mà"
"Nếu không có hai người, Thụ Linh tộc thật sự tan biến khỏi Đại lục to lớn này. Các bạn đã cứu lấy một tộc nhân cổ xưa, chân thành cảm ơn rất nhiều".
"Bọn tớ cũng phải cảm ơn mọi người, nhờ mọi người mà tớ hiểu hơn về bản thân, cũng hiểu được sứ mệnh của mình"
Một lần cứu lấy một tộc người, Fleur đã hiểu rõ chính mình, hiểu rõ bản thân vì sao mà tồn tại, càng hiểu hơn việc trân trọng người mình yêu quý. Càng đặc biệt hơn, cậu dần hiếu được vị trí quan trong của người bên cạnh ơ trong tim nhỏ của cậu
Chuyến đi này quả thật đáng giá!
Fleur và Apidae vẫn còn chưa biết phải làm sao để các Thụ Linh ngừng cảm ơn, lại nghe tiếng bước chân vội vàng, nghe ra có hai tiếng bước chân của con người, còn bốn bước đi cùng một lúc là của một con vật nào đó. Ap-idae nghe liền đoán trong lòng
Cây Đại Thụ như hiểu lòng người, nó lên tiếng
"Xin lỗi đã nhốt hai người ở đây, cũng đến lúc nên gặp lại người thân rồi"
Dứt lời, một cái đầu hổ trắng ló ra, nó kêu một tiếng mừng rớt nước mắt, theo sau là Juhi và Iris đang chật vật kẹt ở bụi rậm
"Hoàng huynh! Váy của muội! Nó bị vướng rồi"
"Thật là! Đã gấp rồi còn chớ, sao hôm nay muội mặc váy vậy? Bình thường toàn bận như nam nhân. Hổ nhỏ đâu rồi?"
Tiếng người ồn ào khiến nhiều con mắt nhìn về một hướng, Fleur thấy tiểu bạch hổ đã xa cách cũng mừng húm lên, dang tay ôm lấy nó, vừa ôm vừa xoa đầu nó dỗ dành, dường như nó đã rất cô đơn khi không được cậu ôm rồi
"Đại Hoàng huynh! Tam Hoàng tỷ!"
"Fleur! Trời ơi Fleur của bọn ta!"
Juhi nghe được giọng của đệ đệ, mặc kệ muội muội váy còn đang vướng, anh chạy đến nhìn người đệ đệ toàn thân nhem nhuốc, xót xa đầy trong mắt
"Sao lại bẫn cả người thế này, trông luộm thuộm quá. Có chuyện gì xãy ra với đệ vậy?"
"Đệ không sao. Chuyện cũng xong rồi, lát ra về đệ và Api sẽ kể lại sau"
"Đại Hoàng huynh!!! Tức chết mà, mấy người không thấy ta kẹt cứng chỗ này à. Ai đó nhanh nhanh giúp một cái xem nào!"
Iris gào thét đến đau họng, cô cũng lo cho Fleur mà chạy đến vướng váy, ngăn cản cô tiến đến cạnh đệ đệ, vậy mà chẳng có ai thèm đoái hoài đến Iris, lris vô cùng bực mình, biết thế chẳng mặc cái váy này làm gì
Một Thụ Linh mỉm cười, đi đến chỗ Iris, cẩn thận gỡ rối cho cô, rồi lại đưa cô đến gần đám người đang tụ tập. Iris đang hét đến khàn giọng, nhìn thấy mĩ nhân chẳng hiểu ở đâu ra tiến lại giúp đỡ mà ngây ngốc
Nhan sắc của vị tiên nữ này không đùa được đâu!
Hỏi han đầy đủ xong xuôi, lúc này Juhi và Iris mới có lòng nhìn những thứ khác, các Thụ Linh đứng mỉm cười hòa nhã. Iris có thể không biết những vị đang đứng trước mặt nhưng Juhi lại có mồ hồ nhận ra. Dù sao anh cũng là
Đại Hoàng tử, tương lai trở thành Thái tử là rất cao, có nhiều chuyện anh tự có đáp án sẵn trong lòng
"Nếu không nhầm, các vị là Thụ Linh tộc?"
"Thật vinh hạnh khi được Điện hạ biết đến"
Juhi nhận được đáp án khẳng định, vừa nghi hoặc nhưng cũng vừa đầy hứng thú. Sách về Thụ Linh ít ỏi nhưng không phải là không có, anh đã từng đọc qua về những tinh linh của rừng sâu này
Một vị Thụ Linh cũng tiến đến xác nhận những suy đoán của anh, đồng thời một lần nữa kể lại câu chuyện của quá khứ trăm năm
"Chuyện quá khứ đã là một lịch sử, đã không còn quan trọng nữa, hãy quan tâm đến hiện tại và tương lai của Đại lục này"
Cây Đại Thụ xào xạc, từ trong thân cây hiện lên một ảo ảnh già nua của một bà lão, da dẻ như màu thân gỗ, sần sùi cũng nhăn nheo, tóc cũng là những chiếc lá chồng lên nhau. Đó là hiện thân của Cây Đại Thụ, bà lão giọng nói đã có tuối mà răng
"Polluiton chắc chắn sẽ còn xuất hiện. Đối với Đại lục Bốn Mùa, bọn chính là tai họa giáng lâm. Mọi người có lễ đều biết, vị thần tạo ra Đại lục Seasson là những vị nào có phải không?"
Mọi người đều đồng loạt gật đầu, chỉ cần là người sống trong Đại lục Bốn Mùa, không ai mà không biết. Horae* chính là vị thần đã tạo ra mảnh đất này. Horae là một tên gọi chung của các nữ thần, trong đó có bốn nữ thần cai quản bốn mùa, cũng là người góp phần tạo nên Đại lục Seasson
*Horae là một nhóm các nữ thần làm nhiệm vụ cai quản và phân chia thời gian, ban đầu có 3 nữ thần sau đó tăng lên 4 người, gọi là các nữ thần bốn mùa và cứ thế con số tăng dần lên 9, 10 hoặc có lúc 12 nữ thần, các nữ thần chịu trách nhiệm điều tiết quá trình phát triển của thiên nhiên qua các mùa trong năm, trở thành nhóm nữ thần của trật tự và công lý, cai quản, duy trì sự ổn định xã hội. Cuối cùng họ nhập thể và phân chia nhau kiểm soát các thời khắc trong ngày, từ rạng đông cho đến đêm tối
Các nữ thần cai quản bốn mùa lần lượt là Eiar - Nữ thần mùa xuân; Theros - Nữ thần mùa hè; Phthinoporon - Nữ thần mùa thu; Cheimon - Nữ thần mùa đông
Bốn vị đã chung tay tạo nên Seasson thịnh vượng, tuy nhiên Pollution lại là sinh vật ô nhiễm, chính là kẻ thù của thiên nhiên, cũng là kẻ thù của các nữ thần. Không ai biết chúng sinh ra từ đâu hay đã tồn tại bao lâu. Chỉ biết chúng là những sinh vật nguy hiểm, có thể khiến cả đại lục này tuyệt diệt
Các nữ thần khi tạo ra Đại lục Seasson đã không còn cai quản nữa, muốn đại lục này tự do và phát triển theo tự nhiên. Lại chẳng ngờ Seasson lại bắt đầu phải chống chọi với kẻ thù bí ẩn và không ai biết đến. Vì các nữ thần không ngó đến, Pollution đã thoát khỏi tầm mắt của các nữ thần mà lộng hành. Rất nhiều sinh vật đã bị tuyệt chủng rất lâu, hệt như chuyện đã xãy ra ở vùng đất Thụ Linh này vậy
"Động cơ của chúng vô cùng rõ ràng, là muốn xây dựng một vùng đất vô thần và chỉ có chúng là vị thần duy nhất, cai quản mọi mảnh đất ở đây. Chúng sinh trưởng bằng sự ô nhiễm, chính vì vậy ô nhiễm vừa là nguồn sống, cũng là môi trường tự nhiên của chúng. Đại lục này tràn ngập màu sắc thiên nhiên, một sự ô nhiễm đó thôi cũng khiến vùng đất này tan biến"
Giờ đây, lời sấm truyền được thần linh ban xuống đã bắt dầu hiệu nghiệm. Như một luật lệ tự nhiên, một sinh vật gây nguy hiểm xuất hiện cũng là lúc người ngăn chặn nó cũng xuất hiện. Sứ mệnh đó đã được trên vai Tứ Hoàng tử Đế quốc Spring - Fleur Wild Daisy non Spring!
"Điện hạ, vì sự tồn vong của mọi người, chỉ đành dựa vào Người thôi"
Tiểu Hoàng tử quỳ xuống trước bia đá, đan tay cầu nguyện, tự động nói một tràn cổ ngữ, là cổ ngữ của Thụ Linh tộc. Cả người Fleur lần nữa phát sáng, ánh sáng từ cậu truyền vào bia đá, một phần chạy ra chỗ Cây Đại Thụ
Cây Đại Thụ lần nữa bừng lên sức sống, rễ cây mục nát của nó đã trở nên cứng rắn, thân cây sinh động, lá cây xào xạc, tự nó tỏa ra nguồn năng lượng ấm hơn cả mặt rời, bao trùm khu rừng đầy linh khí. Bia đá cũng theo đó mà phát sáng, nguồn năng lượng hóa thành một cột sáng mạnh mẽ, phóng mình lên bầu trời đã từng tăm tối, âm ỉ. Cột sáng cao lớn, chia năm xẻ bảy năng lượng trải dài mọi ngóc ngách của khu rừng như sao băng
Các Thụ Linh làm bằng đá dần hồi phục với da dẻ hồng hào, mái tóc mềm dài như tơ lụa, đôi mắt họ mở to đầy ánh sao. Yuri cũng theo tộc nhân mà mở mắt, các vết thương cũng lành lại, tràn đầy sức sống. Cô bé vui vẻ, nhảy múa trước mặt Fleur và Apidae. Các Thụ Linh cũng vui vẻ, nắm tay nau ca hát, cả khu rừng bừng lên sức sống chưa từng có
Fleur niệm một loạt cổ ngữ xong liền đứng dậy, nhìn các Thụ Linh vui vẻ ca hát quên lối về. Mọi người tập hợp lại gần Cây Đại Thụ
Fleur và Apidae nhìn hai hàng Thụ Linh đang mỉm cười, họ quỳ xuống, hai tay đan chéo trên vai, âm thanh giọng nói nhẹ nhàng xen lần hân hoan
"Cảm ơn Mùa Xuân đã chiếu sáng mảnh đất của Thụ Linh. Nguyện điềm lành luôn chiếu sáng ngôi sao của Đế quốc Mùa Xuân"
Đó là nghi thức cảm tạ và lòng thành của Thụ Linh tộc dành cho người đã cứu lấy mảnh đất thiêng liêng của họ.
Không một từ ngữ nào có thể diễn tả tốt hơn hành động này
"Hoàng tử Mùa Xuân, Hộ vệ Mùa Xuân. Chào mừng đến với vùng đất của Thụ Linh tộc"
Sau lời cảm ơn của các Thụ Linh chính là âm thanh của thiên nhiên, chúng đang chào mừng những người đã cứu lấy chúng. Cây Đại Thụ xum xuê, cũng phát ra âm thanh của thiên nhiên
"Fleur, Apidae, lần nữa cảm ơn hai người đã cứu lấy khu rừng này. Ơn này đời đời kiếp kiếp nguyện khắc mãi trong tim"
"Mọi người không cần quá trịnh trọng, việc nên làm mà"
"Nếu không có hai người, Thụ Linh tộc thật sự tan biến khỏi Đại lục to lớn này. Các bạn đã cứu lấy một tộc nhân cổ xưa, chân thành cảm ơn rất nhiều".
"Bọn tớ cũng phải cảm ơn mọi người, nhờ mọi người mà tớ hiểu hơn về bản thân, cũng hiểu được sứ mệnh của mình"
Một lần cứu lấy một tộc người, Fleur đã hiểu rõ chính mình, hiểu rõ bản thân vì sao mà tồn tại, càng hiểu hơn việc trân trọng người mình yêu quý. Càng đặc biệt hơn, cậu dần hiếu được vị trí quan trong của người bên cạnh ơ trong tim nhỏ của cậu
Chuyến đi này quả thật đáng giá!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Fleur và Apidae vẫn còn chưa biết phải làm sao để các Thụ Linh ngừng cảm ơn, lại nghe tiếng bước chân vội vàng, nghe ra có hai tiếng bước chân của con người, còn bốn bước đi cùng một lúc là của một con vật nào đó. Ap-idae nghe liền đoán trong lòng
Cây Đại Thụ như hiểu lòng người, nó lên tiếng
"Xin lỗi đã nhốt hai người ở đây, cũng đến lúc nên gặp lại người thân rồi"
Dứt lời, một cái đầu hổ trắng ló ra, nó kêu một tiếng mừng rớt nước mắt, theo sau là Juhi và Iris đang chật vật kẹt ở bụi rậm
"Hoàng huynh! Váy của muội! Nó bị vướng rồi"
"Thật là! Đã gấp rồi còn chớ, sao hôm nay muội mặc váy vậy? Bình thường toàn bận như nam nhân. Hổ nhỏ đâu rồi?"
Tiếng người ồn ào khiến nhiều con mắt nhìn về một hướng, Fleur thấy tiểu bạch hổ đã xa cách cũng mừng húm lên, dang tay ôm lấy nó, vừa ôm vừa xoa đầu nó dỗ dành, dường như nó đã rất cô đơn khi không được cậu ôm rồi
"Đại Hoàng huynh! Tam Hoàng tỷ!"
"Fleur! Trời ơi Fleur của bọn ta!"
Juhi nghe được giọng của đệ đệ, mặc kệ muội muội váy còn đang vướng, anh chạy đến nhìn người đệ đệ toàn thân nhem nhuốc, xót xa đầy trong mắt
"Sao lại bẫn cả người thế này, trông luộm thuộm quá. Có chuyện gì xãy ra với đệ vậy?"
"Đệ không sao. Chuyện cũng xong rồi, lát ra về đệ và Api sẽ kể lại sau"
"Đại Hoàng huynh!!! Tức chết mà, mấy người không thấy ta kẹt cứng chỗ này à. Ai đó nhanh nhanh giúp một cái xem nào!"
Iris gào thét đến đau họng, cô cũng lo cho Fleur mà chạy đến vướng váy, ngăn cản cô tiến đến cạnh đệ đệ, vậy mà chẳng có ai thèm đoái hoài đến Iris, lris vô cùng bực mình, biết thế chẳng mặc cái váy này làm gì
Một Thụ Linh mỉm cười, đi đến chỗ Iris, cẩn thận gỡ rối cho cô, rồi lại đưa cô đến gần đám người đang tụ tập. Iris đang hét đến khàn giọng, nhìn thấy mĩ nhân chẳng hiểu ở đâu ra tiến lại giúp đỡ mà ngây ngốc
Nhan sắc của vị tiên nữ này không đùa được đâu!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hỏi han đầy đủ xong xuôi, lúc này Juhi và Iris mới có lòng nhìn những thứ khác, các Thụ Linh đứng mỉm cười hòa nhã. Iris có thể không biết những vị đang đứng trước mặt nhưng Juhi lại có mồ hồ nhận ra. Dù sao anh cũng là
Đại Hoàng tử, tương lai trở thành Thái tử là rất cao, có nhiều chuyện anh tự có đáp án sẵn trong lòng
"Nếu không nhầm, các vị là Thụ Linh tộc?"
"Thật vinh hạnh khi được Điện hạ biết đến"
Juhi nhận được đáp án khẳng định, vừa nghi hoặc nhưng cũng vừa đầy hứng thú. Sách về Thụ Linh ít ỏi nhưng không phải là không có, anh đã từng đọc qua về những tinh linh của rừng sâu này
Một vị Thụ Linh cũng tiến đến xác nhận những suy đoán của anh, đồng thời một lần nữa kể lại câu chuyện của quá khứ trăm năm
"Chuyện quá khứ đã là một lịch sử, đã không còn quan trọng nữa, hãy quan tâm đến hiện tại và tương lai của Đại lục này"
Cây Đại Thụ xào xạc, từ trong thân cây hiện lên một ảo ảnh già nua của một bà lão, da dẻ như màu thân gỗ, sần sùi cũng nhăn nheo, tóc cũng là những chiếc lá chồng lên nhau. Đó là hiện thân của Cây Đại Thụ, bà lão giọng nói đã có tuối mà răng
"Polluiton chắc chắn sẽ còn xuất hiện. Đối với Đại lục Bốn Mùa, bọn chính là tai họa giáng lâm. Mọi người có lễ đều biết, vị thần tạo ra Đại lục Seasson là những vị nào có phải không?"
Mọi người đều đồng loạt gật đầu, chỉ cần là người sống trong Đại lục Bốn Mùa, không ai mà không biết. Horae* chính là vị thần đã tạo ra mảnh đất này. Horae là một tên gọi chung của các nữ thần, trong đó có bốn nữ thần cai quản bốn mùa, cũng là người góp phần tạo nên Đại lục Seasson
*Horae là một nhóm các nữ thần làm nhiệm vụ cai quản và phân chia thời gian, ban đầu có 3 nữ thần sau đó tăng lên 4 người, gọi là các nữ thần bốn mùa và cứ thế con số tăng dần lên 9, 10 hoặc có lúc 12 nữ thần, các nữ thần chịu trách nhiệm điều tiết quá trình phát triển của thiên nhiên qua các mùa trong năm, trở thành nhóm nữ thần của trật tự và công lý, cai quản, duy trì sự ổn định xã hội. Cuối cùng họ nhập thể và phân chia nhau kiểm soát các thời khắc trong ngày, từ rạng đông cho đến đêm tối
Các nữ thần cai quản bốn mùa lần lượt là Eiar - Nữ thần mùa xuân; Theros - Nữ thần mùa hè; Phthinoporon - Nữ thần mùa thu; Cheimon - Nữ thần mùa đông
Bốn vị đã chung tay tạo nên Seasson thịnh vượng, tuy nhiên Pollution lại là sinh vật ô nhiễm, chính là kẻ thù của thiên nhiên, cũng là kẻ thù của các nữ thần. Không ai biết chúng sinh ra từ đâu hay đã tồn tại bao lâu. Chỉ biết chúng là những sinh vật nguy hiểm, có thể khiến cả đại lục này tuyệt diệt
Các nữ thần khi tạo ra Đại lục Seasson đã không còn cai quản nữa, muốn đại lục này tự do và phát triển theo tự nhiên. Lại chẳng ngờ Seasson lại bắt đầu phải chống chọi với kẻ thù bí ẩn và không ai biết đến. Vì các nữ thần không ngó đến, Pollution đã thoát khỏi tầm mắt của các nữ thần mà lộng hành. Rất nhiều sinh vật đã bị tuyệt chủng rất lâu, hệt như chuyện đã xãy ra ở vùng đất Thụ Linh này vậy
"Động cơ của chúng vô cùng rõ ràng, là muốn xây dựng một vùng đất vô thần và chỉ có chúng là vị thần duy nhất, cai quản mọi mảnh đất ở đây. Chúng sinh trưởng bằng sự ô nhiễm, chính vì vậy ô nhiễm vừa là nguồn sống, cũng là môi trường tự nhiên của chúng. Đại lục này tràn ngập màu sắc thiên nhiên, một sự ô nhiễm đó thôi cũng khiến vùng đất này tan biến"
Giờ đây, lời sấm truyền được thần linh ban xuống đã bắt dầu hiệu nghiệm. Như một luật lệ tự nhiên, một sinh vật gây nguy hiểm xuất hiện cũng là lúc người ngăn chặn nó cũng xuất hiện. Sứ mệnh đó đã được trên vai Tứ Hoàng tử Đế quốc Spring - Fleur Wild Daisy non Spring!
"Điện hạ, vì sự tồn vong của mọi người, chỉ đành dựa vào Người thôi"
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro