Hoành Tảo Hoang Vũ

Nữ nhân giống như Hỏa diễm.

Cô Đơn Địa Phi

2024-07-23 14:12:09

Đã bao nhiêu năm chưa từng nghe qua người khác dùng loại ngữ khí mệnh lệnh này cùng mình nói chuyện rồi nhỉ? Trong phương tâm Hỏa Dạ Dung không khỏi hơi rung động, nàng sẽ làm ra quyết định như vậy tự nhiên là bị tình thế bức bách, vi đại cục cân nhắc!

Đương nhiên, bản thân cái này cũng bởi vì Lâm Lạc đầy đủ ưu tú! Nếu không Hỏa Dạ Dung thà rằng thân vẫn cũng sẽ không cho một nam nhân đáng ghét cưỡi lên người, nàng đồng dạng có ngạo khí, giới hạn thấp nhất của nàng!

So với Lâm Thương La, Lâm Lạc khí phách nhưng không điên cuồng, tuy hiện tại còn không có tiến vào Thần Hoàng, nhưng nghiễm nhiên đã triển lộ ra tiềm lực Chí Tôn tương lai!

Nam nhân như vậy vốn đã làm cho nữ nhân ưa thích, chỉ là muốn cho một vị Chí Tôn động tâm, chỉ như thế còn chưa đủ, nếu không phải vì tình thế bức bách, Hỏa Dạ Dung cũng vạn lần không có thể chủ động khuất thân.

Trong nội tâm nàng tràn đầy ngạc nhiên, loại nam nữ cùng vui vẻ này đối với nàng mà nói là thể nghiệm hoàn toàn lạ lẫm.

Dịu dàng đi đến bên người Lâm Lạc, trên mặt xinh đẹp của Hỏa Dạ Dung hiện lên hai luồng đỏ ửng, ngượng ngùng mê người, hàm răng tuyết trắng cắn cặp môi đỏ mọng, từ khi tiến vào Chí Tôn, lần đầu nàng bối rối nhảy như nai con.

Lâm Lạc cười hắc hắc, lập tức cảm giác hòa nhau mấy phần thượng phong, để cho hắn hiển lộ khí tức nam tử rõ ràng. Hắn cầm lấy tay Hỏa Dạ Dung kéo một phát, bộ dáng tuyệt mỹ này lập tức rót vào trong ngực, như một đoàn ôn hương nhuyễn ngọc, để cho người vui vẻ thoải mái.

Có thể đối với nữ tử tuyệt sắc như vậy ngồi trong lòng mà vẫn không loạn, hoặc là vô năng hoặc là có vấn đề ở phương diện nào đó. Lâm Lạc cùng hai cái này là không hợp, lập tức nổi lên phản ứng, cứng rắn chỉa vào trên mông đẹp của Hỏa Dạ Dung.

- Hiện tại... bắt đầu sao?

Giờ phút này Hỏa Dạ Dung không còn là Chí Tôn cao cao tại thượng, lộ ra bộ dáng tiểu nhi nữ vô tận, làm Lâm Lạc càng phát ra nhộn nhạo.

Hắn nắm bắt cái cằm bóng loáng trắng noãn của Hỏa Dạ Dung, nâng khuôn mặt điên đảo nhân gian kia của nàng tiến đến trước miệng, đối với cái miệng nhỏ nhắn đỏ au kia là một ngụm hôn xuống.

Tuy Lâm Lạc cũng rất muốn lập tức tiến vào Chí Tôn, nhưng mà giai nhân như thế há có thể đường đột, tất nhiên phải như một phần lễ vật trân quý, tầng tầng vạch trần, đem tư tưởng làm đủ.

- A...

Cặp môi đỏ mọng bị phong bế, Hỏa Dạ Dung lập tức phát ra một tiếng yêu kiều trầm trầm, để cho người rung động đến tâm can, hai đầu ngón tay của nàng đặt ở trên ngực Lâm Lạc, giống như đẩy lại như kéo, hấp dẫn mười phần.



Lâm Lạc cũng sẽ không thỏa mãn gần kề chỉ là chiếm lĩnh cặp môi đỏ mọng của nàng, phi thường có kiên nhẫn hôn hít lấy, thẳng đến vị Chí Tôn tình trường tân thủ này nhịn không được cái mũi hé động, đem cái miệng nhỏ nhắn khẻ nhếch, bị hắn thừa cơ đem đầu lưỡi dò xét đi vào.

Con mắt của Hỏa Dạ Dung bỗng nhiên trương được rất tròn, nàng hoàn toàn thật không ngờ giữa nam nữ còn có thể tiếp xúc như vậy, trong khoảng thời gian ngắn hoàn toàn không biết nên làm phản ứng gì, cái lưỡi nhỏ thơm tho lập tức bị Lâm Lạc châm ngòi.

Ở dưới Lâm Lạc cực kiên nhẫn kích thích, vị đại mỹ nữ này cũng dần dần nổi lên phản ứng, hô hấp lộ vẻ dồn dập, trên mặt đẹp nổi lên một tầng đỏ ửng mê người.

Lâm Lạc một tay ôm lấy eo non mảnh khảnh của nàng, một cái đại thủ khác thì hướng về phía bộ ngực no đủ.

Tuy Hỏa Dạ Dung là thế gian Chí Tôn, bất quá quy mô bộ ngực lại hoàn toàn còn không có đạt tới trình độ Chí Tôn khinh thường hoa thơm cỏ lạ, trái lại, xinh xắn đến một tay là hoàn toàn nắm giữ, nhưng vú vô cùng kiên quyết, vô luận là hình dạng hay là độ kiên cố đều không thể khinh thường, để cho Lâm Lạc vuốt đến yêu thích không buông tay.

- Ân… Ân…

Hỏa Dạ Dung ở phương diện chuyện nam nữ hoàn toàn là tân thủ, nàng bị động đáp lại Lâm Lạc hôn môi, nhưng nhục dục vốn là bản năng con người, nàng kích tình đã từng giọt từng giọt đào móc đi ra, ngốc nghếch đáp lại Lâm Lạc thân mật, hồ đồ không có chú ý tới quần áo của nàng đang bị Lâm Lạc tầng tầng bóc đi, lộ ra thân thể xinh đẹp tuyệt luân của nàng.

Làn da như ngọc, như là một tác phẩm xuất sắc dùng tới ngà voi khắc đi ra, bóng loáng, phấn nộn, phản xạ ra hương thơm mê người, để cho Lâm Lạc có loại cảm giác không đành lòng khinh nhờn.

Nhưng dù không đành lòng thế nào cũng phải ra tay!

Một cái đại thủ của Lâm Lạc từ bụng dưới bằng phẳng của Hỏa Dạ Dung trượt đến trên cặp mông đầy đặn của nàng, hơi dừng lại chút một sau đó thẳng chui vào trong rừng rậm thần bí kia, lập tức để cho vị Hỏa hệ Chí Tôn này phát ra một tiếng yêu kiều rung động tâm hồn, đem hai cái chân dài kéo căng thẳng tắp.

- Dạ Dung, ngươi thật mẫn cảm!

Lâm Lạc cắn vành tai của Hỏa Dạ Dung cười nhẹ nói.

Nàng đã cỏ dại lan tràn rồi, tuyệt đối là thể chất mẫn cảm đến không thể lại mẫn cảm, đem ngón tay Lâm Lạc đều nhuộm ướt.

- Ngươi hẳn là Thủy hệ Chí Tôn mới đúng!

Hỏa Dạ Dung không khỏi vừa thẹn vừa giận, ở trong ngực Lâm Lạc hung hăng ngắt thoáng một phát, trong hai mắt mị mị bay qua phong tình vô biên, làm Lâm Lạc thấy mà xương cốt đều xốp giòn, toàn thân như nhũn ra, chỉ còn lại có một nơi cứng rắn giống như thiết.



Hắn cũng nhịn không được nữa, ba đến hai lần liền đem mình thoát sạch sẽ, hắn ngồi dưới đất, mà Hỏa Dạ Dung thì giạng chân ở trên đùi của hắn, đồ vật hại người kia thì bị đặt ở phía dưới cái mông của nàng, không an phận nhúc nhích.

- Ngươi tới!

Lâm Lạc thủ sẵn bộ ngực rất tròn của nàng, đem bờ mông của người ngọc trong ngực hơi chút giơ lên chút ít.

Hỏa Dạ Dung cho Lâm Lạc một cái bạch nhãn, nhưng vẫn là theo tâm ý của hắn, đem một tay dò xét tới, triệt để nắm một đầu Nộ Long, dẫn đạo hướng chỗ bồng môn, nhưng sự đáo lâm đầu, nàng lại ngượng ngùng, giữ chặt cử động xâm nhập địch sào của Nộ Long, dẫn tới Nộ Long bất mãn nhảy lên không ngớt.

- Quá lớn!

Nàng thấp giọng nhẹ lẩm bẩm.

- Ta sẽ nhẹ một chút!

Lâm Lạc đối với chuyện này là vô cùng tự hào, đem Nộ Long lại hếch về phía trước.

- Ân!

Kỳ thật Hỏa Dạ Dung thân là Chí Tôn há sẽ sợ hãi tí tẹo đau đớn này, chỉ là dù sao cũng là lần đầu tiên, chính là thẹn thùng bản năng. Nhưng nàng chủ động hướng Lâm Lạc đưa ra "đề nghị", há sẽ không có chuẩn bị tâm lý, rất nhanh nhấn xuống chút tiểu ngượng ngùng này, đem mông ngọc trầm xuống, lập tức liền đem Ác Long kia nuốt vào trong cơ thể.

- Ah…

Hai người đồng thời phát ra một tiếng hừ nhẹ.

Bất đồng chính là, Hỏa Dạ Dung là hơi bị đau, càng là có chút không thích ứng quy mô Nộ Long kia, mà Lâm Lạc thì là vô cùng sung sướng, tiểu huynh đệ vểnh lên cả buổi rốt cục có thể thẳng đảo Hoàng Long, thẳng đến tên đầu sỏ bên địch, đây là thoải mái đến phát nổ.

Một đôi cánh tay ngọc của Tiểu mỹ nhân ôm lấy cổ Lâm Lạc, thân thể tuyết trắng nhiễm lên một tầng hoa hồng sắc, tươi đẹp vô cùng, một đôi tinh mâu càng là hiện động lên mê ly chi sắc, kiều diễm đên như có thể chảy ra nước.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Hoành Tảo Hoang Vũ

Số ký tự: 0