Phản kích. (2)
Cô Đơn Địa Phi
2024-07-23 14:12:09
- Hừ, trận ồn ào này cũng nên xong rồi!
Dịch Tam Thông đưa tay phải ra, hóa thành một bàn tay ngập trời màu xanh, hướng về ba người Lâm Lạc trảo tới.
- Lão phu ngược lại muốn nhìn, là ai dám động đến tôn nữ của lão phu!
Một tiếng hừ nhẹ, bàn tay lớn của Dịch Tam Thông đánh ra như gặp phải độc xà, lập tức gấp co lại mà quay về, một đạo nhân ảnh hiện lên, Tô Quảng Khai đã xuất hiện ở trước mặt Tô Mị, trên mặt tràn đầy sát khí.
Sự tình có thể làm cho vị lão tổ tông này tức giận đã không nhiều lắm, nhưng vừa vặn Tô Mị chính là nghịch lân của hắn!
- Gia gia, ngươi mau nhìn xem cái ngốc tử này, ô ô…
Tô Mị lệ rơi đầy mặt.
Tô Quảng Khai chứng kiến bộ dạng kia của Lâm Lạc, cũng không khỏi nhướng mày, thò tay ở trên người Lâm Lạc hư phật thoáng một phát, lông mày khóa càng chặc hơn:
- Thương thế của hắn vô cùng nặng!
- Gia gia nhanh cứu hắn!
Tô Mị khóc không ra tiếng, mà Lăng Kinh Hồng mặc dù không có nói chuyện, nhưng đồng dạng dùng một đôi ánh mắt hi vọng nhìn Tô Quảng Khai.
Tô Quảng Khai đột nhiên nhãn tình sáng lên nói:
- Không sao, tiểu tử này có ba giọt Tử Huyết, có thể khép lại tất cả thương thế, chỉ cần đem ý thức của hắn tỉnh lại, hắn liền có thể tự cứu!
Hắn lập tức điểm vào đầu Lâm Lạc một cái, một đạo khí lưu kim sắc chui vào thân thể Lâm Lạc, chỉ thấy Lâm Lạc chấn động mạnh một cái, đúng là đã tỉnh lại.
Nhưng huyết nhục toàn thân bị sinh sôi tạc rời, cái này là đau khổ bực nào, thiếu chút nữa lại để cho Lâm Lạc trực tiếp kêu lên. Nhưng ý chí của hắn cứng cỏi đã bị mài đến trình độ đáng sợ, đúng là cứng rắn nhịn được, tuy trên trán không ngừng chảy ra mồ hôi lạnh như đậu nành, hắn lại thủy chung không nói tiếng nào, mà lập tức thiêu đốt một giọt Tử Huyết trong trái tim.
Tô Mị nhìn ở trong mắt đau trong lòng, mắt thấy hiệu quả của Tử Huyết, trên người Lâm Lạc vậy mà nhanh chóng sinh ra thịt mới, hiển nhiên có thể tự lành, ân cần chi tâm của nàng lập tức biến thành phẫn nộ vô tận, mạnh mẽ quay đầu một ngón tay chỉ Dịch Tam Thông nói:
- Gia gia, chính là lão già chết tiệt này muốn giết ta, kết quả ngốc tử thay ta ngăn cản một chưởng, bằng không hiện tại nằm trên mặt đất chính là ta!
Ánh mắt Tô Quảng Khai kỳ hàn, tu vi của Lâm Lạc là Khuy Linh cảnh đỉnh cao, hơn nữa thể chất mạnh mẽ đến đáng sợ, nhưng cũng trọng thương đến thiếu chút nữa trực tiếp quải điệu, cái này nếu đổi lại là cháu gái mình bị thụ một kích kia, còn có mệnh giữ lại sao?
Nhi tử cùng con dâu chết sớm, dưới gối cũng chỉ có một cái quan hệ huyết thống như vậy, ai muốn đoạn tử tôn của hắn, cái kia chính là muốn cái mạng già của hắn! Không, Tô Mị là thịt trong lòng của hắn, so với cái mạng già của hắn còn trọng yếu hơn!
Nhưng mà Dịch Tam Thông không sợ Tô Quảng Khai, mọi người không đều là “Thích Biến cảnh” ư, địa vị ngang nhau, ai cũng đừng nghĩ áp qua ai, dựa vào cái gì cháu gái của ngươi có thể nhục mạ ta? Hắn chắp tay nói:
- Tô huynh, đem tiểu tử Lâm Lạc kia giao cho lão phu, hôm nào lão phu mở tiệc rượu hướng ngươi tạ lễ!
Hắn tự nhận thức đây đã là cho đủ Tô Quảng Khai mặt mũi.
- Hừ, vậy lấy đầu người trên cổ ngươi xuống làm thức nhắm a!
Tô Quảng Khai đã không còn nén được nữa, khí tức chất phác tự nhiên bắt đầu điên cuồng lan tràn, lập tức tràn ngập toàn bộ Tứ Phong Cốc, tất cả mọi người như tận thế đến trước mắt, tràn đầy sợ hãi.
- Tô Quảng Khai, không nên hiếp người quá đáng!
Dịch Tam Thông cũng là nóng tính rất lớn!
Nhưng hắn là Thích Biến cảnh cường giả, tôn nghiêm há lại phớt lờ, Tô Quảng Khai này không hảo hảo quản giáo cháu gái, lại muốn động võ đối với hắn, cái này con mẹ nó còn xem hắn là Thích Biến cảnh cường giả sao?
Hắn lấy nóng tính trứ danh, hỏa khí vừa lên đến đâu còn nhịn được, lập tức rít gào một tiếng, xách chưởng hướng Tô Quảng Khai đánh ra.
- PHÁ...!
Tô Quảng Khai tay trái chém ra một đạo kình khí, bỗng nhiên hóa thành một đạo thánh kiếm hoàng kim, lập tức liền oanh phá kình khí của Dịch Tam Thông, đánh thẳng bộ ngực của hắn.
Dịch Tam Thông kinh hãi, vội vàng một cái trở mình, thân hình nhanh như điện, CHÍU...U...U… thoáng một phát, chớp động hơn mười trượng, nhưng một tia mũi nhọn của Kim Sắc kiếm khí vẫn là sát đến hắn thoáng một phát, lão gia hỏa này đột nhiên sắc mặt một mảnh đỏ thẫm, mạnh mẽ há mồm chính là một ngụm máu đen phun ra, trong đó thậm chí còn có mấy khối thịt nát!
Cái này rõ ràng là nội tạng của hắn cũng nhận lấy phá hư nghiêm trọng!
Quá kinh khủng, đồng dạng là Thích Biến cảnh cường giả, một kích củaTô Quảng Khai liền khiến cho Dịch Tam Thông bị trọng thương, cái này là uy lực bực nào? Dù cho thay đổi Phạm Thương Vũ có danh xưng là Càn Nguyên Quốc đệ nhất cao thủ, có thể đồng dạng làm được một kích này sao?
Nếu Dịch Tam Thông biết rõ ý tưởng của mọi người chung quanh, tuyệt đối có xúc động thổ huyết ba lít, cái này con mẹ nó, bị Tô Quảng Khai đấu võ không tính, còn muốn đổi Phạm Thương Vũ tới một lần?
Nhưng một kích này của Tô Quảng Khai nhưng là long trời lở đất, để cho mọi người ý thức được, dù cho Thích Biến cảnh được xưng là võ đạo đỉnh phong, nhưng đồng dạng có cao thấp mạnh yếu khác nhau rất lớn!
Đương nhiên, ngoại trừ mấy người có hạn như Tô Mị, ai cũng không biết Tô Quảng Khai đã sớm đặt chân Tiên cảnh, căn bản không phải Thích Biến cảnh gì! Cái này rất giống Tiên Thiên cảnh đối với Hậu Thiên, một đầu ngón tay trấn áp mấy trăm!
Sắc mặt Dịch Tam Thông lúc đỏ lúc trắng, hắn nguyên lai tưởng rằng dù cho không bằng Tô Quảng Khai, nhưng chênh lệch cũng sẽ không quá lớn, nhưng không nghĩ tới lại căn bản không phải một chiêu chi địch, đây đối với hắn đả kích thật sự quá lớn.
- Tô huynh, cho ta một cái mặt mũi, chuyện hôm nay như vậy thôi, như thế nào?
Một thanh âm hư vô phiêu miểu đột nhiên truyền tới, tựa hồ xa cuối chân trời, lại tựa hồ gần ngay trước mắt, làm cho người ta căn bản không cách nào nắm lấy.
Tô Quảng Khai đứng chắp tay sau lưng nói:
Tặc tử này muốn giết cháu gái lão phu, nếu không phải có người thay nàng ngăn cản xuống, lúc này nàng đã bị chết! Dịch Toàn Kinh, ngươi nên cảm thấy may mắn, nếu không lão phu sẽ đem cả nhà Dịch gia ngươi giết sạch sẽ!
Mẹ kiếp, lão nhân này quá khí phách rồi! Dám nói thẳng muốn tàn sát một đỉnh cấp thế gia của Thần quốc, điều này có thể ở trước mặt mọi người nói ra là một loại biểu hiện tuyệt đối cường thế.
- Hừ, Tô huynh không khỏi quá xem thường Dịch gia ta không người a!
Lời còn chưa dứt, ở trước mặt Dịch Tam Thông đã xuất hiện một Thanh y lão giả, nhìn qua thanh tích vô cùng, có một loại tiêu sái phiêu nhiên ở bên ngoài trần thế.
- Lão tổ, cứu ta!
Dịch Tam Thông chứng kiến Thanh y lão giả này, liền biết mình sai đến không hợp thói thường cỡ nào rồi!
Thanh y lão giả này chính là trụ cột chính thức của Dịch gia Dịch Toàn Kinh, Tiên cảnh chí cường giả! Mà ngay cả Dịch lão tổ cũng gọi Tô Quảng Khai là Tô huynh, điều này đại biểu lấy Tô Quảng Khai tự nhiên cũng là Tiên cảnh chí cường giả, nếu không lại há có tư cách cùng hắn xưng huynh gọi đệ!
Dịch Tam Thông đưa tay phải ra, hóa thành một bàn tay ngập trời màu xanh, hướng về ba người Lâm Lạc trảo tới.
- Lão phu ngược lại muốn nhìn, là ai dám động đến tôn nữ của lão phu!
Một tiếng hừ nhẹ, bàn tay lớn của Dịch Tam Thông đánh ra như gặp phải độc xà, lập tức gấp co lại mà quay về, một đạo nhân ảnh hiện lên, Tô Quảng Khai đã xuất hiện ở trước mặt Tô Mị, trên mặt tràn đầy sát khí.
Sự tình có thể làm cho vị lão tổ tông này tức giận đã không nhiều lắm, nhưng vừa vặn Tô Mị chính là nghịch lân của hắn!
- Gia gia, ngươi mau nhìn xem cái ngốc tử này, ô ô…
Tô Mị lệ rơi đầy mặt.
Tô Quảng Khai chứng kiến bộ dạng kia của Lâm Lạc, cũng không khỏi nhướng mày, thò tay ở trên người Lâm Lạc hư phật thoáng một phát, lông mày khóa càng chặc hơn:
- Thương thế của hắn vô cùng nặng!
- Gia gia nhanh cứu hắn!
Tô Mị khóc không ra tiếng, mà Lăng Kinh Hồng mặc dù không có nói chuyện, nhưng đồng dạng dùng một đôi ánh mắt hi vọng nhìn Tô Quảng Khai.
Tô Quảng Khai đột nhiên nhãn tình sáng lên nói:
- Không sao, tiểu tử này có ba giọt Tử Huyết, có thể khép lại tất cả thương thế, chỉ cần đem ý thức của hắn tỉnh lại, hắn liền có thể tự cứu!
Hắn lập tức điểm vào đầu Lâm Lạc một cái, một đạo khí lưu kim sắc chui vào thân thể Lâm Lạc, chỉ thấy Lâm Lạc chấn động mạnh một cái, đúng là đã tỉnh lại.
Nhưng huyết nhục toàn thân bị sinh sôi tạc rời, cái này là đau khổ bực nào, thiếu chút nữa lại để cho Lâm Lạc trực tiếp kêu lên. Nhưng ý chí của hắn cứng cỏi đã bị mài đến trình độ đáng sợ, đúng là cứng rắn nhịn được, tuy trên trán không ngừng chảy ra mồ hôi lạnh như đậu nành, hắn lại thủy chung không nói tiếng nào, mà lập tức thiêu đốt một giọt Tử Huyết trong trái tim.
Tô Mị nhìn ở trong mắt đau trong lòng, mắt thấy hiệu quả của Tử Huyết, trên người Lâm Lạc vậy mà nhanh chóng sinh ra thịt mới, hiển nhiên có thể tự lành, ân cần chi tâm của nàng lập tức biến thành phẫn nộ vô tận, mạnh mẽ quay đầu một ngón tay chỉ Dịch Tam Thông nói:
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Gia gia, chính là lão già chết tiệt này muốn giết ta, kết quả ngốc tử thay ta ngăn cản một chưởng, bằng không hiện tại nằm trên mặt đất chính là ta!
Ánh mắt Tô Quảng Khai kỳ hàn, tu vi của Lâm Lạc là Khuy Linh cảnh đỉnh cao, hơn nữa thể chất mạnh mẽ đến đáng sợ, nhưng cũng trọng thương đến thiếu chút nữa trực tiếp quải điệu, cái này nếu đổi lại là cháu gái mình bị thụ một kích kia, còn có mệnh giữ lại sao?
Nhi tử cùng con dâu chết sớm, dưới gối cũng chỉ có một cái quan hệ huyết thống như vậy, ai muốn đoạn tử tôn của hắn, cái kia chính là muốn cái mạng già của hắn! Không, Tô Mị là thịt trong lòng của hắn, so với cái mạng già của hắn còn trọng yếu hơn!
Nhưng mà Dịch Tam Thông không sợ Tô Quảng Khai, mọi người không đều là “Thích Biến cảnh” ư, địa vị ngang nhau, ai cũng đừng nghĩ áp qua ai, dựa vào cái gì cháu gái của ngươi có thể nhục mạ ta? Hắn chắp tay nói:
- Tô huynh, đem tiểu tử Lâm Lạc kia giao cho lão phu, hôm nào lão phu mở tiệc rượu hướng ngươi tạ lễ!
Hắn tự nhận thức đây đã là cho đủ Tô Quảng Khai mặt mũi.
- Hừ, vậy lấy đầu người trên cổ ngươi xuống làm thức nhắm a!
Tô Quảng Khai đã không còn nén được nữa, khí tức chất phác tự nhiên bắt đầu điên cuồng lan tràn, lập tức tràn ngập toàn bộ Tứ Phong Cốc, tất cả mọi người như tận thế đến trước mắt, tràn đầy sợ hãi.
- Tô Quảng Khai, không nên hiếp người quá đáng!
Dịch Tam Thông cũng là nóng tính rất lớn!
Nhưng hắn là Thích Biến cảnh cường giả, tôn nghiêm há lại phớt lờ, Tô Quảng Khai này không hảo hảo quản giáo cháu gái, lại muốn động võ đối với hắn, cái này con mẹ nó còn xem hắn là Thích Biến cảnh cường giả sao?
Hắn lấy nóng tính trứ danh, hỏa khí vừa lên đến đâu còn nhịn được, lập tức rít gào một tiếng, xách chưởng hướng Tô Quảng Khai đánh ra.
- PHÁ...!
Tô Quảng Khai tay trái chém ra một đạo kình khí, bỗng nhiên hóa thành một đạo thánh kiếm hoàng kim, lập tức liền oanh phá kình khí của Dịch Tam Thông, đánh thẳng bộ ngực của hắn.
Dịch Tam Thông kinh hãi, vội vàng một cái trở mình, thân hình nhanh như điện, CHÍU...U...U… thoáng một phát, chớp động hơn mười trượng, nhưng một tia mũi nhọn của Kim Sắc kiếm khí vẫn là sát đến hắn thoáng một phát, lão gia hỏa này đột nhiên sắc mặt một mảnh đỏ thẫm, mạnh mẽ há mồm chính là một ngụm máu đen phun ra, trong đó thậm chí còn có mấy khối thịt nát!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cái này rõ ràng là nội tạng của hắn cũng nhận lấy phá hư nghiêm trọng!
Quá kinh khủng, đồng dạng là Thích Biến cảnh cường giả, một kích củaTô Quảng Khai liền khiến cho Dịch Tam Thông bị trọng thương, cái này là uy lực bực nào? Dù cho thay đổi Phạm Thương Vũ có danh xưng là Càn Nguyên Quốc đệ nhất cao thủ, có thể đồng dạng làm được một kích này sao?
Nếu Dịch Tam Thông biết rõ ý tưởng của mọi người chung quanh, tuyệt đối có xúc động thổ huyết ba lít, cái này con mẹ nó, bị Tô Quảng Khai đấu võ không tính, còn muốn đổi Phạm Thương Vũ tới một lần?
Nhưng một kích này của Tô Quảng Khai nhưng là long trời lở đất, để cho mọi người ý thức được, dù cho Thích Biến cảnh được xưng là võ đạo đỉnh phong, nhưng đồng dạng có cao thấp mạnh yếu khác nhau rất lớn!
Đương nhiên, ngoại trừ mấy người có hạn như Tô Mị, ai cũng không biết Tô Quảng Khai đã sớm đặt chân Tiên cảnh, căn bản không phải Thích Biến cảnh gì! Cái này rất giống Tiên Thiên cảnh đối với Hậu Thiên, một đầu ngón tay trấn áp mấy trăm!
Sắc mặt Dịch Tam Thông lúc đỏ lúc trắng, hắn nguyên lai tưởng rằng dù cho không bằng Tô Quảng Khai, nhưng chênh lệch cũng sẽ không quá lớn, nhưng không nghĩ tới lại căn bản không phải một chiêu chi địch, đây đối với hắn đả kích thật sự quá lớn.
- Tô huynh, cho ta một cái mặt mũi, chuyện hôm nay như vậy thôi, như thế nào?
Một thanh âm hư vô phiêu miểu đột nhiên truyền tới, tựa hồ xa cuối chân trời, lại tựa hồ gần ngay trước mắt, làm cho người ta căn bản không cách nào nắm lấy.
Tô Quảng Khai đứng chắp tay sau lưng nói:
Tặc tử này muốn giết cháu gái lão phu, nếu không phải có người thay nàng ngăn cản xuống, lúc này nàng đã bị chết! Dịch Toàn Kinh, ngươi nên cảm thấy may mắn, nếu không lão phu sẽ đem cả nhà Dịch gia ngươi giết sạch sẽ!
Mẹ kiếp, lão nhân này quá khí phách rồi! Dám nói thẳng muốn tàn sát một đỉnh cấp thế gia của Thần quốc, điều này có thể ở trước mặt mọi người nói ra là một loại biểu hiện tuyệt đối cường thế.
- Hừ, Tô huynh không khỏi quá xem thường Dịch gia ta không người a!
Lời còn chưa dứt, ở trước mặt Dịch Tam Thông đã xuất hiện một Thanh y lão giả, nhìn qua thanh tích vô cùng, có một loại tiêu sái phiêu nhiên ở bên ngoài trần thế.
- Lão tổ, cứu ta!
Dịch Tam Thông chứng kiến Thanh y lão giả này, liền biết mình sai đến không hợp thói thường cỡ nào rồi!
Thanh y lão giả này chính là trụ cột chính thức của Dịch gia Dịch Toàn Kinh, Tiên cảnh chí cường giả! Mà ngay cả Dịch lão tổ cũng gọi Tô Quảng Khai là Tô huynh, điều này đại biểu lấy Tô Quảng Khai tự nhiên cũng là Tiên cảnh chí cường giả, nếu không lại há có tư cách cùng hắn xưng huynh gọi đệ!
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro