Học Bá Sợ Giao Tiếp Xuyên Thành Trap Girl
Add Friend, Đổi Nickname
Tần Hoàng
2024-07-16 02:56:14
Học bá sợ giao tiếp xuyên thành trap girl
Khương Ngữ sống không còn gì luyến tiếc nhắm mắt lại, cố gắng sắp xếp lại ký ức của nguyên chủ, xem xem có thông tin gì có ích hay không, kết quả điện thoại lại nhận được một tin nhắn mới gửi tới trước: [Tôi là Tần Thời Dư, cô ở phòng nào?]
Khương Ngữ chớp mắt, trực giác của cô mách bảo có điều không ổn, rõ ràng Tần Thời không thích gặp nguyên chủ lắm, sao lại có thể đến tìm cô chứ?
Nhưng Khương Tuyết đã thò đầu sang, thấy được tin nhắn xong nói một cách phấn khởi: “Anh Thời Dư đến rồi ư?! Quả nhiên là anh ấy để ý tới chị mà! Để em đi mở cửa!”
Thấy Khương Ngữ nhíu mày, Khương Tuyết tưởng cô đang lo chuyện lốp xe dự phòng bị phát hiện, bèn an ủi: “Anh Thời Dư vẫn là quan trọng nhất, chị cứ gặp anh ấy trước đã, còn chuyện khác thì tính sau.”
Cô ta vừa phấn khởi nói: “Không thể để anh Thời Dư đợi lâu được.”, vừa ra mở cửa, sau đó… Cô ta bị đuổi ra ngoài.
Quả nhiên người đến không phải là Tần Thời Dư.
Khương Ngữ nhìn cô gái xinh đẹp có dáng người cao gầy trước mặt, cả người toàn là hàng hiệu, giờ đang lạnh lùng trợn mắt nhìn cô, người này chính là người tự xưng là vợ chưa cưới của Tần Thời Dư trong miệng Khương Tuyết, cũng chính là người đăng bài bóc phốt cô trên mạng – thiên kim tiểu thư nhà họ Triệu - Triệu Xu Nùng.
Cũng là vị cứu tinh của cô.
Rõ ràng cô gái họ Triệu này là một người có năng lực hành động rất mạnh, lợi dụng tên tuổi của Tần Thời Dư để dụ Khương Tuyết mở cửa phòng rồi đuổi cô ta ra ngoài, sau đó đi thẳng vào vấn đề đe dọa Khương Ngữ không được phép dây dưa với Tần Thời Dư.
Đối phương giơ giao diện điện thoại ra trước mặt Khương Ngữ: “Cô nói xem, nếu bây giờ tôi gửi đống lịch sử trò chuyện này cho đám anh trai tốt, em trai tốt của cô, để bọn họ biết được bộ mặt thật của cô, thì cô sẽ có kết cục như thế nào nhỉ?” Trong khung chat đều là những nội dung trêu ghẹo các chàng trai đủ kiểu của nguyên chủ mà Khương Ngữ vừa mới nhìn thấy trong bài post.
Khương Ngữ thầm nghĩ, kết cục chính là được ‘hưởng thụ’ một hàng dài lật xe, vả mặt và làm bia đỡ đạn rồi bị tiễn đi.
Cô đang tự hỏi liệu cô gái này có thể giúp mình nhảy vọt qua vài bước phía trước để tiễn thẳng cô đi luôn được hay không.
Thấy Khương Ngữ không nói lời nào, Triệu Xu Nùng cho rằng cô sợ, bèn thản nhiên nói: “Đương nhiên, chỉ cần từ nay về sau cô không quấn lấy Tần Thời Dư nữa, những chuyện vớ vẩn này của cô, tôi cũng lười phải quản, nhưng nếu như cô không biết điều, với tư cách là vợ chưa cưới của anh ấy, tôi có quyền xử lý rác rưởi bên cạnh anh ấy.”
Nghe được câu này, cuối cùng trên mặt Khương Ngữ cũng có cảm xúc, cô thò tay lấy giấy chứng nhận kết hôn từ trong túi ra, vẻ mặt tràn đầy chờ mong mở ra.
Vừa nãy vì có Khương Tuyết ở đây, cô không dám nhìn kỹ, dù sao những ký ức mới tràn vào đầu không phải của chính mình, nhỡ đâu xuất hiện nhầm lẫn thì sao? —— Nếu không làm gì có kiểu lấy giấy chứng nhận xong lại lén la lén lút như ăn trộm, ngoài bản thân ra thì chẳng có ai biết cả chứ?
Nhưng Triệu Xu Nùng nhìn thấy thứ trong tay cô, sắc mặt thay đổi: “Đó là cái gì?”
Khương Ngữ cũng đã nhìn thấy rõ tên người trên giấy chứng nhận, mặt không chút cảm xúc ngẩng đầu nhìn về phía Triệu Xu Nùng —— Đồ lừa đảo, chẳng phải cô ta là vợ chưa cưới của Tần Thời Dư sao? Tại sao tên người chồng chưa cưới của cô ta lại được viết cùng tên cô trên giấy chứng nhận kết hôn này chứ?
Triệu Xu Nùng nhanh chóng đưa tay giật lấy giấy chứng nhận kết hôn, đợi sau khi thấy rõ thông tin trên đó, không nhịn được tức muốn hộc máu: “Hai người đăng ký kết hôn lúc nào?”
Lại căm phẫn nói: “Cô đã đăng ký kết hôn với Tần Thời Dư rồi, sao vẫn tận dụng mọi cơ hội để trêu ghẹo đám người Diệp Nguyên Dục hả? Cô, cô…”
Cô ta tức đến mức cả người đều run rẩy.
Khương Ngữ nghe cô ta nói những chuyện đã qua, trong lòng cũng không nhịn được mà run theo, rõ ràng cô là một tuyển thủ cô đơn ưu tú, sao lại phải cõng cái nồi này cơ chứ.
Triệu Xu Nùng tức đến nỗi đi quanh phòng hai vòng, cuối cùng nói với Khương Ngữ: “Kết hôn rồi thì có sao, bây giờ ngoan ngoãn đi ly hôn cho tôi! Nếu không tất cả mấy người bọn họ đều sẽ biết được bộ mặt thật của cô.”
Khương Ngữ nhìn cô ta chỉ có đe dọa mà lại không ra tay, không nhịn được thở dài, cúi đầu bắt đầu mân mê điện thoại, sau đó giơ lên một mã QR bảo Triệu Xu Nùng quét nó.
“Làm gì đấy?”
Triệu Xu Nùng nhíu mày.
“Add friend đã.” Khương Ngữ nói: “Để giải quyết vấn đề.”
Triệu Xu Nùng híp mắt, dường như muốn biết cô đang định làm chuyện ngu ngốc gì, lấy điện thoại ra quét mã QR, vừa quét vừa nghĩ đến nickname của cô, không nhịn được mà châm biếm: “Khương Đát Kỷ, cô đúng là không biết xấu hổ…”
Kết quả cô ta còn chưa nói xong, giao diện wechat đã nhảy ra một dòng thông báo nhóm: Khương Thái Công đã đổi tên nhóm thành “Hiện trường lật xe thảm khốc”.
Ba chữ “Khương Thái Công” màu xanh lam chói lóa vô cùng nổi bật.
Triệu Xu Nùng: …
Vậy mà cô lại đổi nickname ư?
Khương Ngữ sống không còn gì luyến tiếc nhắm mắt lại, cố gắng sắp xếp lại ký ức của nguyên chủ, xem xem có thông tin gì có ích hay không, kết quả điện thoại lại nhận được một tin nhắn mới gửi tới trước: [Tôi là Tần Thời Dư, cô ở phòng nào?]
Khương Ngữ chớp mắt, trực giác của cô mách bảo có điều không ổn, rõ ràng Tần Thời không thích gặp nguyên chủ lắm, sao lại có thể đến tìm cô chứ?
Nhưng Khương Tuyết đã thò đầu sang, thấy được tin nhắn xong nói một cách phấn khởi: “Anh Thời Dư đến rồi ư?! Quả nhiên là anh ấy để ý tới chị mà! Để em đi mở cửa!”
Thấy Khương Ngữ nhíu mày, Khương Tuyết tưởng cô đang lo chuyện lốp xe dự phòng bị phát hiện, bèn an ủi: “Anh Thời Dư vẫn là quan trọng nhất, chị cứ gặp anh ấy trước đã, còn chuyện khác thì tính sau.”
Cô ta vừa phấn khởi nói: “Không thể để anh Thời Dư đợi lâu được.”, vừa ra mở cửa, sau đó… Cô ta bị đuổi ra ngoài.
Quả nhiên người đến không phải là Tần Thời Dư.
Khương Ngữ nhìn cô gái xinh đẹp có dáng người cao gầy trước mặt, cả người toàn là hàng hiệu, giờ đang lạnh lùng trợn mắt nhìn cô, người này chính là người tự xưng là vợ chưa cưới của Tần Thời Dư trong miệng Khương Tuyết, cũng chính là người đăng bài bóc phốt cô trên mạng – thiên kim tiểu thư nhà họ Triệu - Triệu Xu Nùng.
Cũng là vị cứu tinh của cô.
Rõ ràng cô gái họ Triệu này là một người có năng lực hành động rất mạnh, lợi dụng tên tuổi của Tần Thời Dư để dụ Khương Tuyết mở cửa phòng rồi đuổi cô ta ra ngoài, sau đó đi thẳng vào vấn đề đe dọa Khương Ngữ không được phép dây dưa với Tần Thời Dư.
Đối phương giơ giao diện điện thoại ra trước mặt Khương Ngữ: “Cô nói xem, nếu bây giờ tôi gửi đống lịch sử trò chuyện này cho đám anh trai tốt, em trai tốt của cô, để bọn họ biết được bộ mặt thật của cô, thì cô sẽ có kết cục như thế nào nhỉ?” Trong khung chat đều là những nội dung trêu ghẹo các chàng trai đủ kiểu của nguyên chủ mà Khương Ngữ vừa mới nhìn thấy trong bài post.
Khương Ngữ thầm nghĩ, kết cục chính là được ‘hưởng thụ’ một hàng dài lật xe, vả mặt và làm bia đỡ đạn rồi bị tiễn đi.
Cô đang tự hỏi liệu cô gái này có thể giúp mình nhảy vọt qua vài bước phía trước để tiễn thẳng cô đi luôn được hay không.
Thấy Khương Ngữ không nói lời nào, Triệu Xu Nùng cho rằng cô sợ, bèn thản nhiên nói: “Đương nhiên, chỉ cần từ nay về sau cô không quấn lấy Tần Thời Dư nữa, những chuyện vớ vẩn này của cô, tôi cũng lười phải quản, nhưng nếu như cô không biết điều, với tư cách là vợ chưa cưới của anh ấy, tôi có quyền xử lý rác rưởi bên cạnh anh ấy.”
Nghe được câu này, cuối cùng trên mặt Khương Ngữ cũng có cảm xúc, cô thò tay lấy giấy chứng nhận kết hôn từ trong túi ra, vẻ mặt tràn đầy chờ mong mở ra.
Vừa nãy vì có Khương Tuyết ở đây, cô không dám nhìn kỹ, dù sao những ký ức mới tràn vào đầu không phải của chính mình, nhỡ đâu xuất hiện nhầm lẫn thì sao? —— Nếu không làm gì có kiểu lấy giấy chứng nhận xong lại lén la lén lút như ăn trộm, ngoài bản thân ra thì chẳng có ai biết cả chứ?
Nhưng Triệu Xu Nùng nhìn thấy thứ trong tay cô, sắc mặt thay đổi: “Đó là cái gì?”
Khương Ngữ cũng đã nhìn thấy rõ tên người trên giấy chứng nhận, mặt không chút cảm xúc ngẩng đầu nhìn về phía Triệu Xu Nùng —— Đồ lừa đảo, chẳng phải cô ta là vợ chưa cưới của Tần Thời Dư sao? Tại sao tên người chồng chưa cưới của cô ta lại được viết cùng tên cô trên giấy chứng nhận kết hôn này chứ?
Triệu Xu Nùng nhanh chóng đưa tay giật lấy giấy chứng nhận kết hôn, đợi sau khi thấy rõ thông tin trên đó, không nhịn được tức muốn hộc máu: “Hai người đăng ký kết hôn lúc nào?”
Lại căm phẫn nói: “Cô đã đăng ký kết hôn với Tần Thời Dư rồi, sao vẫn tận dụng mọi cơ hội để trêu ghẹo đám người Diệp Nguyên Dục hả? Cô, cô…”
Cô ta tức đến mức cả người đều run rẩy.
Khương Ngữ nghe cô ta nói những chuyện đã qua, trong lòng cũng không nhịn được mà run theo, rõ ràng cô là một tuyển thủ cô đơn ưu tú, sao lại phải cõng cái nồi này cơ chứ.
Triệu Xu Nùng tức đến nỗi đi quanh phòng hai vòng, cuối cùng nói với Khương Ngữ: “Kết hôn rồi thì có sao, bây giờ ngoan ngoãn đi ly hôn cho tôi! Nếu không tất cả mấy người bọn họ đều sẽ biết được bộ mặt thật của cô.”
Khương Ngữ nhìn cô ta chỉ có đe dọa mà lại không ra tay, không nhịn được thở dài, cúi đầu bắt đầu mân mê điện thoại, sau đó giơ lên một mã QR bảo Triệu Xu Nùng quét nó.
“Làm gì đấy?”
Triệu Xu Nùng nhíu mày.
“Add friend đã.” Khương Ngữ nói: “Để giải quyết vấn đề.”
Triệu Xu Nùng híp mắt, dường như muốn biết cô đang định làm chuyện ngu ngốc gì, lấy điện thoại ra quét mã QR, vừa quét vừa nghĩ đến nickname của cô, không nhịn được mà châm biếm: “Khương Đát Kỷ, cô đúng là không biết xấu hổ…”
Kết quả cô ta còn chưa nói xong, giao diện wechat đã nhảy ra một dòng thông báo nhóm: Khương Thái Công đã đổi tên nhóm thành “Hiện trường lật xe thảm khốc”.
Ba chữ “Khương Thái Công” màu xanh lam chói lóa vô cùng nổi bật.
Triệu Xu Nùng: …
Vậy mà cô lại đổi nickname ư?
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro