Học Bá Sợ Giao Tiếp Xuyên Thành Trap Girl

Hết Giờ

Tần Hoàng

2024-07-16 02:56:14

Học bá sợ giao tiếp xuyên thành trap girl

Khán giả được Giản Thương nhắc nhở lại chú ý đến thao tác của Khương Ngữ, sau đó không khỏi kinh ngạc:

[Ôi trời! Tài chính của số một trăm lại xấp xỉ Diệp Thần rồi, cô ấy cũng là cao thủ đầu tư sao?]

[Không đúng, nếu nghiêm túc mà nói thì có lẽ cô ấy còn giỏi hơn cả Diệp Thần, đừng quên tiền vốn ban đầu của cô ấy chỉ có một trăm, còn Diệp Thần thì tận một trăm bảy mươi.]

[Hơn nữa cô ấy còn vào thị trường trễ hơn Diệp Thần một phút nữa.]

[Vừa thấy cô ấy mua vào bán ra một cách im lặng như thế, sao cứ cảm thấy chuyện này đơn giản như chuyện cô ấy ăn cơm uống nước thôi ấy, nhưng bây giờ so ra thì hình như cô ấy chưa từng mắc phải sai lầm.]

Ban đầu chỉ nhìn thao tác của cô và Diệp Nguyên Dục thôi thì không hiểu cho lắm, nhưng sau khi nhìn thao tác của những người khác thì mọi người mới phát hiện ra trò chơi này không hề đơn giản như thế, cho dù đã đoán được logic căn bản, biết được tiếp đó sẽ tăng hay giảm nhưng trong cả quá trình này, đồ thị lên xuống không hề có quy luật, cho nên có rất nhiều người có lời nhưng cũng chỉ có thể lời được một nửa lợi nhuận, thậm chí còn vì thị trường đi xuống mà sốt ruột bán lỗ.

[Như thể thấy được bản thân trong những năm đầu giao dịch chứng khoán, vừa mua là giá giảm, vừa bán ra thì giá tăng ngay, nghĩ thôi cũng thấy đau lòng.]

Dưới sự so sánh như thế, thao tác của Khương Ngữ mượt mà như biết trước được đề vậy.

[Tôi vốn là sinh viên chuyên ngành tài chính, lúc nãy luôn nhìn chằm chằm vào số một trăm và Diệp Thần, logic mua bán của hai người họ tương đương nhau, nhưng giá mua vào và bán ra của số một trăm rất gần với giá sàn và giá đỉnh, Diệp Nguyên Dục cũng rất giỏi, nhưng thao tác lại ổn định hơn, cho nên vị chị gái đây không phải vận may tốt thì chính là đại thần trong ngành tài chính.]

[Cho nên rốt cuộc ai mới là đại lão đây?]

[Nghe nói là trapgirl của học viện Điện ảnh thì phải?]

[Ha ha ha ha... Cũng đúng, Diệp Thần xuất thân từ trường cao đẳng nghề và kỹ thuật Tam Đạo Khẩu mà.]

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Loạt thao tác này của Khương Ngữ khiến khán giả bắt đầu thấy hơi không tin vào lời đồn lúc mới đầu, họ cứ cảm thấy cô và Diệp Nguyên Dục đều là học bá có năng lực ngang nhau.

Vì thế càng xem cuộc đối đầu của họ thì càng cảm thấy kích động, đặc biệt là khi thời gian trôi qua càng lâu thì Khương Ngữ đã chầm chậm vượt qua Diệp Nguyên Dục, không ngừng kéo xa khoảng chênh lệch.

Sáu mươi phút sắp trôi qua, thậm chí Khương Ngữ sắp cao hơn anh tận năm trăm điểm.

Loại cạnh tranh ngang tài ngang sức thế này luôn khiến người ta cảm thấy căng thẳng.

[Không sao, tiền vốn của Diệp Thần còn tận hơn một ngàn cơ mà, giao dịch một lần lại lời được một hai trăm, chưa chắc là không có cơ hội vượt qua, bình tĩnh lại, lần này canh giá cao hơn chút rồi bán...]

Trùng hợp vào lúc này máy tính giờ mà Khương Ngữ đặt bên cạnh máy mô phỏng vang lên: “Chỉ còn một phút là đến thời gian thông báo tổng điểm, xin nhanh chóng đưa ra điểm tích lũy ra để tránh điểm của mình trở nên vô dụng.”

Khán giả cũng không biết nên thở phào nhẹ nhõm hay là căng thẳng hơn đây:

[Suýt chút nữa thì quên mất, cô ấy bắt đầu sớm hơn Diệp Thần họ tận năm sáu phút, Diệp Thần còn có cơ hội vượt qua cô ấy!]

[Có lẽ sẽ không chênh lệch nhiều đâu nhỉ? Năm sáu phút để vượt qua cô ấy thì bắt buộc lợi nhuận của mỗi lần giao dịch đều phải hơn mười phần trăm mới được, cũng không dễ thế đâu.]

[Ấy? Sao cô ấy còn chưa bắt đầu nữa? Quá tập trung nên không nghe thấy tiếng nhắc nhở sao?]

Mọi người xung quanh thấy dáng vẻ tập trung của Khương Ngữ thì lại không thể tập trung được, Hạng Thần không nhịn được nhắc nhở một câu: “Thời gian của cô sắp hết rồi kìa.”

Khương Ngữ liếc nhìn máy tính giờ trước mặt mình, gật đầu đáp: “Biết rồi, cảm ơn.”

Hạng Thần: ...

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Cô ngồi đó vững như Thái Sơn, ngược lại lại khiến người bên cạnh như đang ngồi trên đống lửa.

Giản Thương cố gắng nhịn nhưng vẫn không kìm được nữa: “Chị Ngữ, còn hai mươi lăm giây.”

“Ừm.” Khương Ngữ vẫn nhìn chằm chằm vào màn hình.

Khán giả đều không bình tĩnh nổi nữa:

[A a a! Chị ơi nhanh lên đi, số chín mươi chín người ta đã ra ngoài rồi kìa!]

Lúc mới bắt đầu Thư Họa là người lấy được số liền kề với Khương Ngữ, vào lúc máy tính giờ của Khương Ngữ vang lên thì của cô ta cũng vang lên theo, biểu hiện của cô ta rất giống người bình thường, nghe thấy thời gian chỉ còn lại một phút thì nhanh chóng chạy sang máy xổ số mua vài tấm vé số rồi ra ngoài.

Nhìn sang Khương Ngữ thì quả thực lòng khán giả y hệt như đồ thị đang lên lên xuống xuống, trôi nổi bất định trên màn hình vậy:

[Không phải tổng thể đang tăng sao, bây giờ bán ra vẫn có thể kiếm thêm đấy, đừng để lát nữa quá giờ thì lại được một mất mười.]

[Đây cũng là lần đầu tiên xem được một tiết mục mà khiến tim mình đập nhanh đến như thế, chị gái à nhanh lên đi đừng giày vò người khác nữa, nhanh chóng bán ra đi!]

[Ôi trời, lập đỉnh rồi kìa! Có phải cô ấy đang đợi lúc này không?]

[Trước đây nghe nói thị trường đầu tư rung động lòng người, tôi vẫn luôn không hiểu, không ngờ bây giờ có thể cảm nhận được rồi.]

[Wow, bán rồi bán rồi! Cuối cùng cũng bán rồi, nhanh lên, vẫn còn kịp đấy!]

[Còn năm giây! Mẹ ơi, bà cố nội ơi cuối cùng cô cũng đứng dậy rồi, sốt ruột chết tôi rồi.]

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Học Bá Sợ Giao Tiếp Xuyên Thành Trap Girl

Số ký tự: 0