Chương 42
2024-10-24 22:30:59
Vừa mới nhắc máy đầu dây bên kia đã nghe òm òm tiếng của Ý.
Nghe nói mầy bị bệnh hả ,khỏe chưa .Khỏe rồi .Hà đang thắc mắc không phải Ý gọi cô chỉ để hỏi thăm thôi chứ.
- Mai mầy đi học tao kể cho mầy nghe chuyện thú vị bữa nay ,kịch tính lắm .
Thiệt tình ,bày đặt úp mở chi không biết ,làm Hà tò mò muốn chết ,nhưng không sao ngày mai vô nghe Ý muốn kể cái gì.
Nói xong vài câu Ý tắc máy ,mẹ đã nấu sẵn đồ ăn cho Hà ,thấy cô ổn rồi mẹ lại chạy ra quán tiếp. Cửu Hạn không thấy ai làm phiền nữa thì xuất hiện ,hẳn đảo một vòng quanh Hà ,rồi đưa tay sờ cằm giả vờ suy tư.
- Chà ,đúng là đồ tốt nào tên kia củng đưa cho cô dùng hết nhỉ .
Hà đang ngồi ăn cơm thấy tên này lượng lờ trước mặt ,cô khó chịu ra mặt ,không thấy người khác đang ăn sau đừng có nhìn chầm chầm như thế.
- Ý gì đây.
Cửu Hạn chỉ cười nhẹ ,ngồi xuống một cái ghế phẩy quạt .
- Con nhỏ ngốc ,cô không biết tâm tư của tên Ngọc...à không là Thế Nhiên đối với cô thế nào sao.
Nuốt vội miếng cơm ,Hà ngây ngốc nhìn Cửu Hạn
Biết chút xíu ,mà tui tên Hà không phải nhỏ ngốc.Vậy thì Hà ngốc ,cô biết mà ngó lơ người ta à ,vô tình quá đó.Hà cạn lời vời Cửu Hạn ,cô không biết mối quan hệ của Nhiên và tên này như thế nào ,tại sao hắn ta lại biết rỏ mấy chuyện này ,còn hỏi thẳng cô như vậy.
- Đại ca ,ngài nhìn kĩ xem tui ngó lơ lúc nào ,có thể tui còn nhỏ chưa hiểu hết mấy chuyện tình cảm phức tạp kia ,nhưng sao này thì khác, đối với tui mà nói Nhiên rất quan trọng là người trong lòng không ai thay thế được .
Lời khẳng định của Hà khiến cho Cửu Hạn giật mình ,Hà làm hắn hoài niệm về chuyện xưa, Hà Thu Nguyệt củng từng bá đạo đứng trước mặt các thành chủ và mười trưởng lão hùng hồn tuyên bố ,chỉ cần Nguyệt còn sống sẻ đảm bảo không ai được đụng vào Trương thần y dù là một sợi tóc.
Tuy nói hơi khác câu vừa nảy của Hà nhưng mấy ý tứ kia thì củng na ná ,dù sao củng khác thời đại mà. Hơi ,tính ra khi xưa hắn được ký khế ước với người đứng đầu của Cửu Sát Giới đúng là rất nở mặt ,kẻ mạnh thì không bao giờ sợ bị ức hiếp và Nguyệt là một điển hình.
- Nếu tên Nhiên kia mà nghe được cô nói câu này ,không chừng sẻ hạnh phúc tới mức đột quy mất.
Cửu Hạn ngã người trêu ghẹo Hà .Hà liếc xéo hắn ,không quan tâm tên đó nữa mà ngồi đó mà xử hết tô cơm.
Lấy bài ôn hôm nay Nhiên đưa cho lúc trưa ,ra ngồi học một chút gần tới 5h chiều Hà gấp sách lại ,ngồi thẫn thờ nhìn ra ngoài bờ ruộng rồi thở dài.
Cửu Hạn nảy giờ vấn còn ngồi đó ,nhìn thấy Hà ngơ ra hắn tiến lại hỏi thăm.
- Sao thể .
Cái tên này sao mà nhiều chuyện quá làm gì củng hỏi ,nhưng cô vẫn kể cho Cữu Hạn nghe chuyện của Trang.
- Chuyện là vậy đó ,tui muốn giúp bạn ấy tâm nguyện cuối cùng ,đại ca biết chồ nào có hoa nhiều không.
Cửu Hạn nghe thì gật gù ,nếu nói tới hoa này nọ thì phải hỏi tên Ngọc Khê kia chứ ,kĩ năng của cậu có khả năng làm tăng trưởng thực vật gấp mười lần bình thường ,chắc là cô ngốc này không biết nên mới hỏi hắn đây mà.
- Sao cô không hỏi thử tên Nhiên kia xem ,không chừng hắn có cách hay hơn ta đó.
Hà củng tính hỏi nhưng Nhiên đâu phải thần tiên đâu mà cái gì củng biết được ,với lại đâu thể nào làm phiền cậu hoài ,mặt Hà còn mỏng lắm ,cô chóng tay nhìn Cửu Hạn chán nản.
- Đừng nhìn ta kiểu đó ,hay ngươi đi hỏi thử người đó muốn mơ về kỉ niệm đẹp trước khi chết không ,nếu vậy ta có thể giúp.
Đây là lần đầu Hà đưa ra yêu cầu ,hắn không thích nhưng vẫn phải làm ,dù sao đây củng là việc tốt ,bỏ ra chút thời gian vậy ,rồi Cửu Hạn dặn Hà nói mấy thứ cần thiết cho Trang biết trước ,như thế sẻ tránh những sai lầm cần thiết không đáng đó .
Hà vui mừng gật đầu lia lịa ,cảm ơn ríu rít Cửu Hạn còn nói mấy lời khen tầng bốc hẳn lền tận mây xanh ,nói chứ ai mà không thích được khen ,Cửu Hạn nghe mà sướng hết cả người.
Ngày hôm sau.
Như thường ngày Nhiên vẫn đợi Hà đi học ,còn mấy ngày nữa thôi đã bước vào kỳ thi ai củng không thể chủ quan được .
Tới lớp Hà vẫn tự nhiên né Ảnh như né tà ,trong lòng cô khăm phục tên này thật ,hôm bửa bị đánh tơi tả thế kia mà hôm nay lại tràn đầy sức sống thế ,đáng sợ quá tốt nhất cô nên tránh xa Ảnh ra ,không biết tiếp theo hắn sẻ làm gì cô nữa ,nghĩ tới thôi là thấy hoảng rồi.
Xách cặp đặt xuống chỗ kế An ,Hà giật mình khi thấy gương mặt của cậu ta bầm đen hết một bên ,chuyện gì đã xảy ra khi cô mới nghỉ học có một ngày ,tên nào to gan dám đánh cả thần tài của Hà ,cô tạch lưỡi một cái ,chắc chủ tịch đã biết chuyện An bị đánh rồi nhưng sao không thấy một tin nhắn nào của thư ký nói cho Hà biết.
- Thằng nào dám đánh ông .
Nghe tiếng Hà ,An đưa mắt lên nhìn, thì thấy ánh mắt của cô tràn đầy tức giận ,An có vẻ ngạc nhiên nhưng vẫn trả lời.
- Hôm qua ở trong căn tin ,có mấy người đánh nhau tui chạy vào can nên bị vạ lây thôi.
Thì ra là vậy ,nếu có ai dám động đến cậu ta thì thư ký sẻ báo cho Hà rồi ,mà sau An ngu vậy lo chuyện bao đồng chi cho bị đánh ,ngu hết biết.Mặt của cô củng giãn ra ,ngồi xuống lấy tập ra học bài ,An có hỏi thăm cô mấy cầu ,Hà trả lời qua loa có lệ rồi học tiếp .
Nhưng mà cái cảm giác như ai đó đang nhìn mình ở sau lưng làm Hà sởn cả tóc gáy ,trực giác của cô rất mạnh nên không thể nào lầm được ,Hà từ từ quay lại thì bắt gặp ánh mắt nồng nhiệt của Ảnh đang nhìn mình ,tim của cô nhảy loạn cả lên vì sợ hãi .
Một ngàn chữ tại sao xuất hiện trong đầu Hà ,rốt cuộc cô đã đắc tội gì với Ảnh mà sao tên đó không buông tha cho ,cái kiểu nhìn quái quỷ gì vậy ,Hà không phải dạng yếu đuối nên Ảnh ngó cô thì cô nhìn lại ,sợ trong lòng thôi chứ bên ngoài Hà vẫn tỏ ra mình rất ổn.
Và vãi nồi nhất là Ảnh còn nháy mắt với cô ,đúng là hết chịu nổi mà Hà quay phắt về phía trước ,giới hạn Hà có mức độ thôi nếu mà còn nhìn tiếp không chừng cô sẻ tiến tới mà đấm vào mặt Ánh mất ,nhưng Hà biết tên đó không phải người thường nên trước mắt phải bình tĩnh ,THẬT LÀ BÌNH TĨNH.
Dằn lại sự tức giận trong ngực ,Hà cố gắng học tới giờ ra chơi ,cô củng không nhàn rỗi phải giúp An ôn tập cấp tốc ,may mắn là vị thần tài này rất có đầu óc nói một lần là hiểu ngay chắc một hai ngày gì nữa thì Hà coi như hoàn thành nhiệm vụ.
Nhiên biết Hà bận ôn thi nên củng không làm phiền ,cậu tự suy nghĩ lại cười thầm một mình ,kiếp trước nàng thậm chí còn không biết mặt chữ vậy mà kiếp này lại là học bá đứng đầu khối ,quả là thế sự khó lường, nhưng người cậu yêu thì mãi mãi là nàng dù có qua bao nhiêu kiếp thì vẫn vậy ,sẻ không bao giờ thay đổi .
Nhìn mấy cây phượng đang nở hoa mà lòng Nhiên bồi hồi ,sắp nghỉ hè rồi không biết thời gian sắp tới lấy cớ gì đề gặp nàng đây, đang ngồi thơ thẩn một mình bỗng có một người đến vỗ vào vai cậu.
- Làm gì mà ngồi ngơ ra vậy ,cậu đang suy nghĩ gì sao.
Tâm không biết từ đâu xuất hiện ,bước tới ngồi kế bên Nhiên.
- Là chị sao ,tui thì có gì mà đáng nghĩ ngợi .
Vừa nói ,cậu vừa xích ra xa đủ để giữ khoảng cách cho hai người.
Thấy hành động của Nhiên lạnh lùng xa cách ,Tâm có chút hụt hẫng ,đáng tiếc nếu chuyện hồm đó thành công thì cô gái tên Hà kia sẻ biển mất ,dù Nhiên có đau khổ tới mức nào thì củng dần quên đi thôi ,lúc đó cô ta sẻ có cơ hội ,thật sự không hiểu ai là người đã tới cứu Hà vào lúc đó cơ chứ.
Tâm thắc mắc vì cô ta là người đóng giả biểu muội của Phong gà ,nên đã rời đi ngay sau đó ,nên không hề biết
Nhiên chính là người tới cứu Hà, thêm việc Cửu Hạn đã xóa bỏ toàn bộ dấu vết ,nên khi Tâm đến đã không còn gì xót lại.
- Cậu có nghe nói về hiện tượng lạ xuất hiện ở âm dương gian không ,đáng sợ quá ha.
Biểu hiện của Nhiên không mấy bất ngờ làm Tâm nghi ngờ ,rỏ ràng hôm đó cô ta đã ra lệnh cho Phong ngăn khí của Hà thoát ra ngoài ,nên làm sao Nhiên có thể xuất hiện kịp lúc cứu người được, chắc Tâm suy nghĩ nhiều quá rồi.
- Tui tưởng chị phải là người biết mọi chuyện hơn ai hết chứ, chị quên những chuyện mình đã làm rồi sao.
Mấy câu nói của Nhiên làm Tâm hơi chột dạ ,không phải cậu biết chuyện gì rồi đúng không ,làm sao có thể ,Tâm là người thận trọng nên làm việc rất sạch sẻ ,đâu có để lại bằng chứng gì.
Nhiên chỉ cười nhẹ mà nhìn lên bầu trời xanh thấm ,chắc Tâm tưởng cậu ngu lắm nên mới bày ra mấy trò này ,thật ra lần đó thấy con gà kia ba phần giả dối ,bảy phần thành thật nên cậu mới để nó bên cạnh Hà xem thế nào ,dù sao nó củng chẳng thể làm tổn hại đến cô được ,nếu như gà mập quay đầu Nhiên sẻ cố gắng hết mình để giúp nó chối bỏ khế ước.
Nhưng mà cậu đã tính sai một nước cờ ,không ngờ con gà đó có quan hệ với Tâm còn rất thân thiết nữa là đắng khác .Lợi dụng việc ngày xưa của Hà dụ cô sập bẫy ngay trong đêm làm Nhiên trở tay không kịp ,nếu không phải cậu từng dùng mạng của chính mình nổi với mạng của Hà ,tầm linh tương thông nên cả hai đều cảm nhận được tình hình của đối phương thì Hà chắc chẳn đã chết trong hồm đó.
Từ khi Nhiên thấy bùa chú kì lạ trên người chị Mây ,cậu đã bắt đầu điều tra ,biết được càng sâu cậu càng tự tin về suy đoán của mình ,thông qua việc mỗi lần gặp Tâm ,cậu điều hít được một mùi hương rất lạ ,hương hoa thì rất thơm nhưng trộn trong đó là mùi của tử thi sắp bị phân hủy ,kiếp trước cậu là thần y nên mấy việc nhận ra mấy chuyện này là điều dễ dàng.
- Cậu...cậu đang nói gì thể ,làm sao tui biết được mấy chuyện đó .
Lời nói ấp úng của Tâm rất đáng nghi ,nhưng cậu không có bằng chứng thì không nên đã thảo kinh xà .
- Tui chỉ nói bừa thôi ,chị đừng để tâm ,tới giờ vào lớp rồi tui đi trước.
Nhiên chào Tầm rồi quay lưng bước đi ,cậu thầm cảm thán quả nhiền chỉ cần có Tứ Hoàng Thảo và máu thịt của người có mệnh Huyền Âm thì mới có thể giữ cho làn da giả đó trở thành da thật của người sử dụng ,điều này làm cậu nhớ khi xưa Nguyệt vì muốn chữa vết bỏng trên khuôn mặt cậu mà đã hỏi Vãn tiên sinh có cách nào không.
Vãn tiên sinh lúc đó củng đưa ra ba cách khác nhau cho Nguyệt chọn ,thứ nhất" lột da của người khác xuống đắp lên da mình ,chọn tu luyện theo tà ma nhất ,hút tinh khí con người làm thuốt dẫn ,sẻ giữ cho làn da đó tươi trẻ mỗi ngày"cách đó đã bị Nguyệt bác bỏ ngay lặp tức vì quá kinh tởm .
Cậu củng không mong muốn vì mình mà hại người khác củng đã liên tục nói không cần ,chỉ cần bước đi bình thường tay chân lành lặn đã là may mắn lằm rồi ,còn vẻ bề ngoài không quan trọng nữa.
Thứ hai" Cố gắng uống Tứ Hoàng Thảo trong hai năm ,làm nhiều việc tốt ,chỉ cần ông trời thấy được con cố gắng như thế nào ,thì vết sẹo kia củng sẻ mờ dần theo năm tháng" lần này Nguyệt im lặng không nói gì.
Mấy cái này hơi khác với trong sách mà cha Tâm để lại ,năm tháng phai dần ,sắt đá còn mòn huống chi là mấy tờ giấy ,sao qua chép lại nên nội dung củng khác đi rất nhiều ,thêm cái là mấy vết sẹo hay mất một con mắt của Tâm là do người cha kia bán chính đứa con gái mình cho quỷ dữ nên mới có cớ sự như vậy ,thay vì trách móc cô ta ,Nhiên còn cảm thấy Tâm rất tội nghiệp.
Nhưng lòng thương hại đó đã tan biến khi cậu biết người đứng sau xui khiến Phong là Tâm ,nực cười thật ,sẻ không bao giờ Nhiên để chuyện tương tự như vậy xảy ra nữa .
Thật ra còn cách thứ ba ,nhưng Vãn Văn Cơ nói riêng với Nguyệt nên cậu không hề biết chuyện này.
Tâm ngơ ngác đứng tại chổ ,cô ta cắn móng tay lo lắng không thôi ,rỏ ràng là không có kẻ hở mà ,sao lời nói của
Nhiên như chắc chắn là cô ta làm vậy ,là sai sót ở đâu.
Một buổi chiều trời xanh rất đẹp ,hôm nay Hà ra bờ ruộng sẵn ngồi đợi Trang ,An củng tới như mọi ngày để gặp cô bạn, không biết làm sao mà Hà và An đã ngồi đợi tận tối mịt luôn củng không thấy Trang tới .
Hà bắt đầu tính ngày rỏ ràng là còn bốn ngày nữa mà ,hay Trang đã xảy ra chuyện gì rồi.
- Đồ ngốc ,dương thọ của cô gái kia đã cạn rồi ,nếu qua tới ngày mai cô sẻ không còn gặp được nữa đâu.
Thấy Hà ngồi đó đăm chiêu tính toán ,Cửu Hạn xuất hiện vỗ đầu cô một cái ,nói ngốc thì không chịu nhận .
- Không thể nào ,còn thời hạn mà ,tại sao chứ.
Hà bất ngờ hét lên làm An đứng bên kia giật mình ,vì An không nhìn thấy Cửu Hạn nên không biết Hà đang nói chuyện với ai .
- Bà Hà bà sao thế.
Hà vội bịt miệng ,xua tay với An nói không có gì rồi vội quay sang Cửu Hạn thì thẩm.
- Đại ca nói vậy là sao.
Hẳn khịt mũi ,khoang tay ra vẻ với cô
- Mấy cái bóng bay kia đúng là để tính ngày ,nhưng đó củng chỉ là dự đoán thôi, sức khỏe bạn của cô đã như ngọn đèn cạn dầu không chịu nổi thêm nữa đầu.
Tâm trạng của Hà như rơi xuống vựt sâu ,cứ đứng đó không nói thêm lời nào được nữa ,dù đã biết chuyện này củng sẻ xảy đến nhưng ai mà không chạnh lòng được chứ.
Cửu Hạn thở dài ,nhét vào tay Hà một hòn đá căn dặn.
- Mau đi nhìn mặt cô ấy lần cuối đi ,nếu có cơ hội hãy đưa hòn đá này cho người bạn đó luôn ,dặn tối nay hãy nắm chặt trong tay rồi chìm sâu vào giấc ngủ ,ta sẻ dẫn đường để có giấc mộng hoàn thiện nhất ,đời người vốn ngắn ngủi ai ra đi ,người thân hay bạn bè điều sẻ tiết thương ,phấn chấn lên đi đồ ngốc ,tối nay chúng ta sẻ tiễn bạn cô
doan dudng cuoi cung.
Hà cứ đứng ngơ ra đó ,cô đang tiêu hóa hết những lời của Cửu Hạn ,phải rồi không còn nhiều thời gian nữa ,Hà quay sang An .
- Đi tới nhà Trang với tui không ,ông biết tui muốn nói gì mà ,nhanh lên đi thôi.
Chợt An củng khựng lại vài phút ,tâm trạng cậu ta giống Hà lúc nảy ,dù đã chuẩn bị tâm lý nhưng ai mà không bằng hoàng khi nghe tin dữ.
Bước chân An đi theo sau Hà ,lòng nặng trĩu không muốn đối diện với sự thật ,mấy ngày qua đối với An thật sự rất ý nghĩa ,An không nói với Trang cảm xúc riêng tư của chính mình chỉ lẳng lặng ngồi đó nghe cô ấy tâm sự ,mỗi khoảng khắc trôi qua An điều ghi nhớ kỉ, giấu trọn phút giây này từ tận trái tim.
Đi được nữa đường Hà gặp Nhiên đi đâu đó về ,thấy cô và An đi chung ,Nhiên bước đến hỏi thăm ,thấy Cửu Hạn củng ở đây thêm nữa nhìn vào cặp mắt bi thương của Hà ,Nhiên đã hiểu chuyện gì sắp xảy đến ,cậu ngỏ ý muốn được đi cùng đến thăm Trang.
Ba người cứ im lặng mà đi đến nhà Trang ,Hà bước vào trước thấy ba mẹ của Trang và Vy ,cả ba cúi đầu chào hỏi ,Hà củng nói lý do đến đây ,ba của Trang ,Hà hay gọi là chú tư khi còn chơi với Vy ,nên củng khá thân thiết.
Nhìn mặt chú Tư sầu muộn ,đôi mắt sót thương nhìn Trang đang nằm ở trong phòng ,chú dẫn cả ba người đến gặp Trang để nói lời tạm biệt.
Vy khi thấy mọi người tự nhiên đến ,há hốc đến khó tin ,cô ta cứ lẻo đẽo đi theo sau ,nhưng không ai quan tâm tới
Vy cả.
Chỉ còn hơi thở thoi thóp ,Trang vẫn cố gắng cười khi thấy những người bạn này đến thăm mình ,gương mặt xanh xao tiều tụy ấy rơi nước mắt ,muốn nói gì nhưng lại không lên tiếng được nữa .
Khóe mắt ai củng cay xè tại chổ khi thấy cảnh này ,Hà bước lại ngồi xuống cái ghế gần giường của Trang, nuốt hết cơn nghẹn không để nước mắt trào ra ,Hà hít một hơi nắm lấy tay Trang nhẹ nhàng nói.
- Bọn tui đến đây thăm bà nè...bà...cố..gắng...
Không thể kìm nén cảm xúc được nữa ,Hà cúi đầu khóc nghẹn ,cơ thể run lên từng hồi theo dòng tâm trạng ,An hốc mắt đỏ hoe nhìn người mình thích sắp rời xa thế gian này mà không làm được gì ,Nhiên vỗ vai An một cái củng quay mặt chỗ khác để điều khiển lại cảm xúc.
Nhìn thấy Hà khóc vì mình ,Trang muốn an ủi cô nhưng củng đành bất lực mà rơi nước mắt ,Vy ở ngoài thấy mọi chuyện thì trề môi dè bỉu.
- Chưa có chết mà làm thấy ghê.
Dứt câu ,chú tư lòng đang đau đớn nghe Vy nói thì vô cùng giận dữ hét vào mặt cô ta mấy câu ,thiếm tư thương
Vy nhất nên củng chạy tới khuyên chồng bình tĩnh ,còn có người ngoài ở đây.
Hít thở điều một lần nữa ,Hà lau đi nước mắt ghé sát vào tai Trang nói nhỏ.
- Bà nhớ khi đi ngủ hãy nắm chặt hòn đá này trong tay ...tui đã hứa...với bà rồi, sẻ cho bà ...thấy được một khu vườn đẩy..hoa .
Tiếng Hà khàn đi rất nhiều ,giọng nói đứt quãng mấy lần khi không thể kìm nổi xúc cảm ,rồi cô đứng lên nhường chổ cho An .
Không biết An bây giờ nội tâm gào thét như thế nào ,chỉ thấy cậu ta ngồi xuống nhìn Trang thật lâu và không nói một lời nào ,cuối cùng An lại nắm tay Trang như lần đầu cả hai gặp nhau ở bờ ruộng ,bàn tay ấy vẫn lạnh như thế, Hà và Nhiên biết An đang gượng để không khóc ,không muốn Trang thấy được vẻ yếu đuối của mình ngay lúc này.
Nói lời chào thương tiếc ,cả ba bước ra khỏi nhà Trang với một đống ngồn ngang trong lòng ,Hà vẫn còn sụt sùi lau nước mắt miết ,hai cánh tay áo của bị cô nhàu tới nhăn nhúm ,Nhiên vỗ nhẹ lưng Hà ,bảo cô đừng khóc nữa ,mắt sưng hết rồi kìa.
Giờ thì Nhiên lo cho An hơn ,cậu ta không khóc củng chẳng nói lời nào ,cứ thơ thần đi về phía trước ,để An đi về một mình như thể có ổn không, Nhiên đã rơi vào hoàn cảnh này nên biết được cảm giác mất đi người quan trọng thật sự rất đau khổ.
- Hay tui đưa ông về .
Nhiên lo lắng tiến lên nói với An.
An nghe cậu hỏi ,củng không trả lời liền ,cứ nhìn đầu đầu.
- Không cần đâu ,tui vẫn ổn mà ,cảm ơn hai người ,tui về trước.
Dứt lời ,cậu ta rồ ga chạy mất ,còn Hà và Nhiên vẫn đi bộ về nhà ,Cửu Hạn củng tự nhiên mà xuất hiện trở lại.
Đúng là tội nghiệp ,người có tình thường không thể nào đạt được điều mà mình mong muốn nhỉ .Bớt nói lại đi ,nghe nói ngươi muốn giúp đỡ việc Hà nhờ.Nhiên liếc xéo Cửu Hạn ,cái tên này sao lắm mồm quá.
- À ,nhưng mà ngươi phải tham gia vào mới được .
Cửu Hạn phe phẩy cái quạt ,lâu lâu lại nhìn Hà ,dù hắn rất mắc cười nhưng phải nhịn vào .
- Tại sao.
Hắn gấp quạt lại ,dừng chân mà giải thích cho Nhiên hiểu.
- Mộng ảo ta tạo ra rất chân thật ,nhưng yêu cầu của lần này là biến ra biển hoa ,ta thì không biến ra được ,chỉ có ngươi mới có khả năng này ,ta củng sẻ đưa ngươi vào ảo ảnh tới lúc đó chắc ngươi biết phải làm gì.
Nhiên gật đầu đã hiểu ,còn Hà thì sao có muốn đi vào chung giấc mơ này hay không .Nhìn mặt cô tèm nhem,
Nhiên liền đưa cho một cái khăn tay cho cô lau mặt.
Tui đi theo có được hôn ,yên tâm tui chỉ đứng xa xa nhìn Trang thôi .tất nhiên là được, đưa theo cậu bạn kia nữa cũng không sao, thấy cậu ta khổ tâm quá coi như làm thêm một việc tốt vậy.Cửu Hạn tự tin như thế nên rất yên tâm ,tối nay mọi người sẻ chuẩn bị ngủ sớm ,còn An thế nào ,cậu ta vẫn ổn như lời mình đã nói chứ.
Nghe nói mầy bị bệnh hả ,khỏe chưa .Khỏe rồi .Hà đang thắc mắc không phải Ý gọi cô chỉ để hỏi thăm thôi chứ.
- Mai mầy đi học tao kể cho mầy nghe chuyện thú vị bữa nay ,kịch tính lắm .
Thiệt tình ,bày đặt úp mở chi không biết ,làm Hà tò mò muốn chết ,nhưng không sao ngày mai vô nghe Ý muốn kể cái gì.
Nói xong vài câu Ý tắc máy ,mẹ đã nấu sẵn đồ ăn cho Hà ,thấy cô ổn rồi mẹ lại chạy ra quán tiếp. Cửu Hạn không thấy ai làm phiền nữa thì xuất hiện ,hẳn đảo một vòng quanh Hà ,rồi đưa tay sờ cằm giả vờ suy tư.
- Chà ,đúng là đồ tốt nào tên kia củng đưa cho cô dùng hết nhỉ .
Hà đang ngồi ăn cơm thấy tên này lượng lờ trước mặt ,cô khó chịu ra mặt ,không thấy người khác đang ăn sau đừng có nhìn chầm chầm như thế.
- Ý gì đây.
Cửu Hạn chỉ cười nhẹ ,ngồi xuống một cái ghế phẩy quạt .
- Con nhỏ ngốc ,cô không biết tâm tư của tên Ngọc...à không là Thế Nhiên đối với cô thế nào sao.
Nuốt vội miếng cơm ,Hà ngây ngốc nhìn Cửu Hạn
Biết chút xíu ,mà tui tên Hà không phải nhỏ ngốc.Vậy thì Hà ngốc ,cô biết mà ngó lơ người ta à ,vô tình quá đó.Hà cạn lời vời Cửu Hạn ,cô không biết mối quan hệ của Nhiên và tên này như thế nào ,tại sao hắn ta lại biết rỏ mấy chuyện này ,còn hỏi thẳng cô như vậy.
- Đại ca ,ngài nhìn kĩ xem tui ngó lơ lúc nào ,có thể tui còn nhỏ chưa hiểu hết mấy chuyện tình cảm phức tạp kia ,nhưng sao này thì khác, đối với tui mà nói Nhiên rất quan trọng là người trong lòng không ai thay thế được .
Lời khẳng định của Hà khiến cho Cửu Hạn giật mình ,Hà làm hắn hoài niệm về chuyện xưa, Hà Thu Nguyệt củng từng bá đạo đứng trước mặt các thành chủ và mười trưởng lão hùng hồn tuyên bố ,chỉ cần Nguyệt còn sống sẻ đảm bảo không ai được đụng vào Trương thần y dù là một sợi tóc.
Tuy nói hơi khác câu vừa nảy của Hà nhưng mấy ý tứ kia thì củng na ná ,dù sao củng khác thời đại mà. Hơi ,tính ra khi xưa hắn được ký khế ước với người đứng đầu của Cửu Sát Giới đúng là rất nở mặt ,kẻ mạnh thì không bao giờ sợ bị ức hiếp và Nguyệt là một điển hình.
- Nếu tên Nhiên kia mà nghe được cô nói câu này ,không chừng sẻ hạnh phúc tới mức đột quy mất.
Cửu Hạn ngã người trêu ghẹo Hà .Hà liếc xéo hắn ,không quan tâm tên đó nữa mà ngồi đó mà xử hết tô cơm.
Lấy bài ôn hôm nay Nhiên đưa cho lúc trưa ,ra ngồi học một chút gần tới 5h chiều Hà gấp sách lại ,ngồi thẫn thờ nhìn ra ngoài bờ ruộng rồi thở dài.
Cửu Hạn nảy giờ vấn còn ngồi đó ,nhìn thấy Hà ngơ ra hắn tiến lại hỏi thăm.
- Sao thể .
Cái tên này sao mà nhiều chuyện quá làm gì củng hỏi ,nhưng cô vẫn kể cho Cữu Hạn nghe chuyện của Trang.
- Chuyện là vậy đó ,tui muốn giúp bạn ấy tâm nguyện cuối cùng ,đại ca biết chồ nào có hoa nhiều không.
Cửu Hạn nghe thì gật gù ,nếu nói tới hoa này nọ thì phải hỏi tên Ngọc Khê kia chứ ,kĩ năng của cậu có khả năng làm tăng trưởng thực vật gấp mười lần bình thường ,chắc là cô ngốc này không biết nên mới hỏi hắn đây mà.
- Sao cô không hỏi thử tên Nhiên kia xem ,không chừng hắn có cách hay hơn ta đó.
Hà củng tính hỏi nhưng Nhiên đâu phải thần tiên đâu mà cái gì củng biết được ,với lại đâu thể nào làm phiền cậu hoài ,mặt Hà còn mỏng lắm ,cô chóng tay nhìn Cửu Hạn chán nản.
- Đừng nhìn ta kiểu đó ,hay ngươi đi hỏi thử người đó muốn mơ về kỉ niệm đẹp trước khi chết không ,nếu vậy ta có thể giúp.
Đây là lần đầu Hà đưa ra yêu cầu ,hắn không thích nhưng vẫn phải làm ,dù sao đây củng là việc tốt ,bỏ ra chút thời gian vậy ,rồi Cửu Hạn dặn Hà nói mấy thứ cần thiết cho Trang biết trước ,như thế sẻ tránh những sai lầm cần thiết không đáng đó .
Hà vui mừng gật đầu lia lịa ,cảm ơn ríu rít Cửu Hạn còn nói mấy lời khen tầng bốc hẳn lền tận mây xanh ,nói chứ ai mà không thích được khen ,Cửu Hạn nghe mà sướng hết cả người.
Ngày hôm sau.
Như thường ngày Nhiên vẫn đợi Hà đi học ,còn mấy ngày nữa thôi đã bước vào kỳ thi ai củng không thể chủ quan được .
Tới lớp Hà vẫn tự nhiên né Ảnh như né tà ,trong lòng cô khăm phục tên này thật ,hôm bửa bị đánh tơi tả thế kia mà hôm nay lại tràn đầy sức sống thế ,đáng sợ quá tốt nhất cô nên tránh xa Ảnh ra ,không biết tiếp theo hắn sẻ làm gì cô nữa ,nghĩ tới thôi là thấy hoảng rồi.
Xách cặp đặt xuống chỗ kế An ,Hà giật mình khi thấy gương mặt của cậu ta bầm đen hết một bên ,chuyện gì đã xảy ra khi cô mới nghỉ học có một ngày ,tên nào to gan dám đánh cả thần tài của Hà ,cô tạch lưỡi một cái ,chắc chủ tịch đã biết chuyện An bị đánh rồi nhưng sao không thấy một tin nhắn nào của thư ký nói cho Hà biết.
- Thằng nào dám đánh ông .
Nghe tiếng Hà ,An đưa mắt lên nhìn, thì thấy ánh mắt của cô tràn đầy tức giận ,An có vẻ ngạc nhiên nhưng vẫn trả lời.
- Hôm qua ở trong căn tin ,có mấy người đánh nhau tui chạy vào can nên bị vạ lây thôi.
Thì ra là vậy ,nếu có ai dám động đến cậu ta thì thư ký sẻ báo cho Hà rồi ,mà sau An ngu vậy lo chuyện bao đồng chi cho bị đánh ,ngu hết biết.Mặt của cô củng giãn ra ,ngồi xuống lấy tập ra học bài ,An có hỏi thăm cô mấy cầu ,Hà trả lời qua loa có lệ rồi học tiếp .
Nhưng mà cái cảm giác như ai đó đang nhìn mình ở sau lưng làm Hà sởn cả tóc gáy ,trực giác của cô rất mạnh nên không thể nào lầm được ,Hà từ từ quay lại thì bắt gặp ánh mắt nồng nhiệt của Ảnh đang nhìn mình ,tim của cô nhảy loạn cả lên vì sợ hãi .
Một ngàn chữ tại sao xuất hiện trong đầu Hà ,rốt cuộc cô đã đắc tội gì với Ảnh mà sao tên đó không buông tha cho ,cái kiểu nhìn quái quỷ gì vậy ,Hà không phải dạng yếu đuối nên Ảnh ngó cô thì cô nhìn lại ,sợ trong lòng thôi chứ bên ngoài Hà vẫn tỏ ra mình rất ổn.
Và vãi nồi nhất là Ảnh còn nháy mắt với cô ,đúng là hết chịu nổi mà Hà quay phắt về phía trước ,giới hạn Hà có mức độ thôi nếu mà còn nhìn tiếp không chừng cô sẻ tiến tới mà đấm vào mặt Ánh mất ,nhưng Hà biết tên đó không phải người thường nên trước mắt phải bình tĩnh ,THẬT LÀ BÌNH TĨNH.
Dằn lại sự tức giận trong ngực ,Hà cố gắng học tới giờ ra chơi ,cô củng không nhàn rỗi phải giúp An ôn tập cấp tốc ,may mắn là vị thần tài này rất có đầu óc nói một lần là hiểu ngay chắc một hai ngày gì nữa thì Hà coi như hoàn thành nhiệm vụ.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nhiên biết Hà bận ôn thi nên củng không làm phiền ,cậu tự suy nghĩ lại cười thầm một mình ,kiếp trước nàng thậm chí còn không biết mặt chữ vậy mà kiếp này lại là học bá đứng đầu khối ,quả là thế sự khó lường, nhưng người cậu yêu thì mãi mãi là nàng dù có qua bao nhiêu kiếp thì vẫn vậy ,sẻ không bao giờ thay đổi .
Nhìn mấy cây phượng đang nở hoa mà lòng Nhiên bồi hồi ,sắp nghỉ hè rồi không biết thời gian sắp tới lấy cớ gì đề gặp nàng đây, đang ngồi thơ thẩn một mình bỗng có một người đến vỗ vào vai cậu.
- Làm gì mà ngồi ngơ ra vậy ,cậu đang suy nghĩ gì sao.
Tâm không biết từ đâu xuất hiện ,bước tới ngồi kế bên Nhiên.
- Là chị sao ,tui thì có gì mà đáng nghĩ ngợi .
Vừa nói ,cậu vừa xích ra xa đủ để giữ khoảng cách cho hai người.
Thấy hành động của Nhiên lạnh lùng xa cách ,Tâm có chút hụt hẫng ,đáng tiếc nếu chuyện hồm đó thành công thì cô gái tên Hà kia sẻ biển mất ,dù Nhiên có đau khổ tới mức nào thì củng dần quên đi thôi ,lúc đó cô ta sẻ có cơ hội ,thật sự không hiểu ai là người đã tới cứu Hà vào lúc đó cơ chứ.
Tâm thắc mắc vì cô ta là người đóng giả biểu muội của Phong gà ,nên đã rời đi ngay sau đó ,nên không hề biết
Nhiên chính là người tới cứu Hà, thêm việc Cửu Hạn đã xóa bỏ toàn bộ dấu vết ,nên khi Tâm đến đã không còn gì xót lại.
- Cậu có nghe nói về hiện tượng lạ xuất hiện ở âm dương gian không ,đáng sợ quá ha.
Biểu hiện của Nhiên không mấy bất ngờ làm Tâm nghi ngờ ,rỏ ràng hôm đó cô ta đã ra lệnh cho Phong ngăn khí của Hà thoát ra ngoài ,nên làm sao Nhiên có thể xuất hiện kịp lúc cứu người được, chắc Tâm suy nghĩ nhiều quá rồi.
- Tui tưởng chị phải là người biết mọi chuyện hơn ai hết chứ, chị quên những chuyện mình đã làm rồi sao.
Mấy câu nói của Nhiên làm Tâm hơi chột dạ ,không phải cậu biết chuyện gì rồi đúng không ,làm sao có thể ,Tâm là người thận trọng nên làm việc rất sạch sẻ ,đâu có để lại bằng chứng gì.
Nhiên chỉ cười nhẹ mà nhìn lên bầu trời xanh thấm ,chắc Tâm tưởng cậu ngu lắm nên mới bày ra mấy trò này ,thật ra lần đó thấy con gà kia ba phần giả dối ,bảy phần thành thật nên cậu mới để nó bên cạnh Hà xem thế nào ,dù sao nó củng chẳng thể làm tổn hại đến cô được ,nếu như gà mập quay đầu Nhiên sẻ cố gắng hết mình để giúp nó chối bỏ khế ước.
Nhưng mà cậu đã tính sai một nước cờ ,không ngờ con gà đó có quan hệ với Tâm còn rất thân thiết nữa là đắng khác .Lợi dụng việc ngày xưa của Hà dụ cô sập bẫy ngay trong đêm làm Nhiên trở tay không kịp ,nếu không phải cậu từng dùng mạng của chính mình nổi với mạng của Hà ,tầm linh tương thông nên cả hai đều cảm nhận được tình hình của đối phương thì Hà chắc chẳn đã chết trong hồm đó.
Từ khi Nhiên thấy bùa chú kì lạ trên người chị Mây ,cậu đã bắt đầu điều tra ,biết được càng sâu cậu càng tự tin về suy đoán của mình ,thông qua việc mỗi lần gặp Tâm ,cậu điều hít được một mùi hương rất lạ ,hương hoa thì rất thơm nhưng trộn trong đó là mùi của tử thi sắp bị phân hủy ,kiếp trước cậu là thần y nên mấy việc nhận ra mấy chuyện này là điều dễ dàng.
- Cậu...cậu đang nói gì thể ,làm sao tui biết được mấy chuyện đó .
Lời nói ấp úng của Tâm rất đáng nghi ,nhưng cậu không có bằng chứng thì không nên đã thảo kinh xà .
- Tui chỉ nói bừa thôi ,chị đừng để tâm ,tới giờ vào lớp rồi tui đi trước.
Nhiên chào Tầm rồi quay lưng bước đi ,cậu thầm cảm thán quả nhiền chỉ cần có Tứ Hoàng Thảo và máu thịt của người có mệnh Huyền Âm thì mới có thể giữ cho làn da giả đó trở thành da thật của người sử dụng ,điều này làm cậu nhớ khi xưa Nguyệt vì muốn chữa vết bỏng trên khuôn mặt cậu mà đã hỏi Vãn tiên sinh có cách nào không.
Vãn tiên sinh lúc đó củng đưa ra ba cách khác nhau cho Nguyệt chọn ,thứ nhất" lột da của người khác xuống đắp lên da mình ,chọn tu luyện theo tà ma nhất ,hút tinh khí con người làm thuốt dẫn ,sẻ giữ cho làn da đó tươi trẻ mỗi ngày"cách đó đã bị Nguyệt bác bỏ ngay lặp tức vì quá kinh tởm .
Cậu củng không mong muốn vì mình mà hại người khác củng đã liên tục nói không cần ,chỉ cần bước đi bình thường tay chân lành lặn đã là may mắn lằm rồi ,còn vẻ bề ngoài không quan trọng nữa.
Thứ hai" Cố gắng uống Tứ Hoàng Thảo trong hai năm ,làm nhiều việc tốt ,chỉ cần ông trời thấy được con cố gắng như thế nào ,thì vết sẹo kia củng sẻ mờ dần theo năm tháng" lần này Nguyệt im lặng không nói gì.
Mấy cái này hơi khác với trong sách mà cha Tâm để lại ,năm tháng phai dần ,sắt đá còn mòn huống chi là mấy tờ giấy ,sao qua chép lại nên nội dung củng khác đi rất nhiều ,thêm cái là mấy vết sẹo hay mất một con mắt của Tâm là do người cha kia bán chính đứa con gái mình cho quỷ dữ nên mới có cớ sự như vậy ,thay vì trách móc cô ta ,Nhiên còn cảm thấy Tâm rất tội nghiệp.
Nhưng lòng thương hại đó đã tan biến khi cậu biết người đứng sau xui khiến Phong là Tâm ,nực cười thật ,sẻ không bao giờ Nhiên để chuyện tương tự như vậy xảy ra nữa .
Thật ra còn cách thứ ba ,nhưng Vãn Văn Cơ nói riêng với Nguyệt nên cậu không hề biết chuyện này.
Tâm ngơ ngác đứng tại chổ ,cô ta cắn móng tay lo lắng không thôi ,rỏ ràng là không có kẻ hở mà ,sao lời nói của
Nhiên như chắc chắn là cô ta làm vậy ,là sai sót ở đâu.
Một buổi chiều trời xanh rất đẹp ,hôm nay Hà ra bờ ruộng sẵn ngồi đợi Trang ,An củng tới như mọi ngày để gặp cô bạn, không biết làm sao mà Hà và An đã ngồi đợi tận tối mịt luôn củng không thấy Trang tới .
Hà bắt đầu tính ngày rỏ ràng là còn bốn ngày nữa mà ,hay Trang đã xảy ra chuyện gì rồi.
- Đồ ngốc ,dương thọ của cô gái kia đã cạn rồi ,nếu qua tới ngày mai cô sẻ không còn gặp được nữa đâu.
Thấy Hà ngồi đó đăm chiêu tính toán ,Cửu Hạn xuất hiện vỗ đầu cô một cái ,nói ngốc thì không chịu nhận .
- Không thể nào ,còn thời hạn mà ,tại sao chứ.
Hà bất ngờ hét lên làm An đứng bên kia giật mình ,vì An không nhìn thấy Cửu Hạn nên không biết Hà đang nói chuyện với ai .
- Bà Hà bà sao thế.
Hà vội bịt miệng ,xua tay với An nói không có gì rồi vội quay sang Cửu Hạn thì thẩm.
- Đại ca nói vậy là sao.
Hẳn khịt mũi ,khoang tay ra vẻ với cô
- Mấy cái bóng bay kia đúng là để tính ngày ,nhưng đó củng chỉ là dự đoán thôi, sức khỏe bạn của cô đã như ngọn đèn cạn dầu không chịu nổi thêm nữa đầu.
Tâm trạng của Hà như rơi xuống vựt sâu ,cứ đứng đó không nói thêm lời nào được nữa ,dù đã biết chuyện này củng sẻ xảy đến nhưng ai mà không chạnh lòng được chứ.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cửu Hạn thở dài ,nhét vào tay Hà một hòn đá căn dặn.
- Mau đi nhìn mặt cô ấy lần cuối đi ,nếu có cơ hội hãy đưa hòn đá này cho người bạn đó luôn ,dặn tối nay hãy nắm chặt trong tay rồi chìm sâu vào giấc ngủ ,ta sẻ dẫn đường để có giấc mộng hoàn thiện nhất ,đời người vốn ngắn ngủi ai ra đi ,người thân hay bạn bè điều sẻ tiết thương ,phấn chấn lên đi đồ ngốc ,tối nay chúng ta sẻ tiễn bạn cô
doan dudng cuoi cung.
Hà cứ đứng ngơ ra đó ,cô đang tiêu hóa hết những lời của Cửu Hạn ,phải rồi không còn nhiều thời gian nữa ,Hà quay sang An .
- Đi tới nhà Trang với tui không ,ông biết tui muốn nói gì mà ,nhanh lên đi thôi.
Chợt An củng khựng lại vài phút ,tâm trạng cậu ta giống Hà lúc nảy ,dù đã chuẩn bị tâm lý nhưng ai mà không bằng hoàng khi nghe tin dữ.
Bước chân An đi theo sau Hà ,lòng nặng trĩu không muốn đối diện với sự thật ,mấy ngày qua đối với An thật sự rất ý nghĩa ,An không nói với Trang cảm xúc riêng tư của chính mình chỉ lẳng lặng ngồi đó nghe cô ấy tâm sự ,mỗi khoảng khắc trôi qua An điều ghi nhớ kỉ, giấu trọn phút giây này từ tận trái tim.
Đi được nữa đường Hà gặp Nhiên đi đâu đó về ,thấy cô và An đi chung ,Nhiên bước đến hỏi thăm ,thấy Cửu Hạn củng ở đây thêm nữa nhìn vào cặp mắt bi thương của Hà ,Nhiên đã hiểu chuyện gì sắp xảy đến ,cậu ngỏ ý muốn được đi cùng đến thăm Trang.
Ba người cứ im lặng mà đi đến nhà Trang ,Hà bước vào trước thấy ba mẹ của Trang và Vy ,cả ba cúi đầu chào hỏi ,Hà củng nói lý do đến đây ,ba của Trang ,Hà hay gọi là chú tư khi còn chơi với Vy ,nên củng khá thân thiết.
Nhìn mặt chú Tư sầu muộn ,đôi mắt sót thương nhìn Trang đang nằm ở trong phòng ,chú dẫn cả ba người đến gặp Trang để nói lời tạm biệt.
Vy khi thấy mọi người tự nhiên đến ,há hốc đến khó tin ,cô ta cứ lẻo đẽo đi theo sau ,nhưng không ai quan tâm tới
Vy cả.
Chỉ còn hơi thở thoi thóp ,Trang vẫn cố gắng cười khi thấy những người bạn này đến thăm mình ,gương mặt xanh xao tiều tụy ấy rơi nước mắt ,muốn nói gì nhưng lại không lên tiếng được nữa .
Khóe mắt ai củng cay xè tại chổ khi thấy cảnh này ,Hà bước lại ngồi xuống cái ghế gần giường của Trang, nuốt hết cơn nghẹn không để nước mắt trào ra ,Hà hít một hơi nắm lấy tay Trang nhẹ nhàng nói.
- Bọn tui đến đây thăm bà nè...bà...cố..gắng...
Không thể kìm nén cảm xúc được nữa ,Hà cúi đầu khóc nghẹn ,cơ thể run lên từng hồi theo dòng tâm trạng ,An hốc mắt đỏ hoe nhìn người mình thích sắp rời xa thế gian này mà không làm được gì ,Nhiên vỗ vai An một cái củng quay mặt chỗ khác để điều khiển lại cảm xúc.
Nhìn thấy Hà khóc vì mình ,Trang muốn an ủi cô nhưng củng đành bất lực mà rơi nước mắt ,Vy ở ngoài thấy mọi chuyện thì trề môi dè bỉu.
- Chưa có chết mà làm thấy ghê.
Dứt câu ,chú tư lòng đang đau đớn nghe Vy nói thì vô cùng giận dữ hét vào mặt cô ta mấy câu ,thiếm tư thương
Vy nhất nên củng chạy tới khuyên chồng bình tĩnh ,còn có người ngoài ở đây.
Hít thở điều một lần nữa ,Hà lau đi nước mắt ghé sát vào tai Trang nói nhỏ.
- Bà nhớ khi đi ngủ hãy nắm chặt hòn đá này trong tay ...tui đã hứa...với bà rồi, sẻ cho bà ...thấy được một khu vườn đẩy..hoa .
Tiếng Hà khàn đi rất nhiều ,giọng nói đứt quãng mấy lần khi không thể kìm nổi xúc cảm ,rồi cô đứng lên nhường chổ cho An .
Không biết An bây giờ nội tâm gào thét như thế nào ,chỉ thấy cậu ta ngồi xuống nhìn Trang thật lâu và không nói một lời nào ,cuối cùng An lại nắm tay Trang như lần đầu cả hai gặp nhau ở bờ ruộng ,bàn tay ấy vẫn lạnh như thế, Hà và Nhiên biết An đang gượng để không khóc ,không muốn Trang thấy được vẻ yếu đuối của mình ngay lúc này.
Nói lời chào thương tiếc ,cả ba bước ra khỏi nhà Trang với một đống ngồn ngang trong lòng ,Hà vẫn còn sụt sùi lau nước mắt miết ,hai cánh tay áo của bị cô nhàu tới nhăn nhúm ,Nhiên vỗ nhẹ lưng Hà ,bảo cô đừng khóc nữa ,mắt sưng hết rồi kìa.
Giờ thì Nhiên lo cho An hơn ,cậu ta không khóc củng chẳng nói lời nào ,cứ thơ thần đi về phía trước ,để An đi về một mình như thể có ổn không, Nhiên đã rơi vào hoàn cảnh này nên biết được cảm giác mất đi người quan trọng thật sự rất đau khổ.
- Hay tui đưa ông về .
Nhiên lo lắng tiến lên nói với An.
An nghe cậu hỏi ,củng không trả lời liền ,cứ nhìn đầu đầu.
- Không cần đâu ,tui vẫn ổn mà ,cảm ơn hai người ,tui về trước.
Dứt lời ,cậu ta rồ ga chạy mất ,còn Hà và Nhiên vẫn đi bộ về nhà ,Cửu Hạn củng tự nhiên mà xuất hiện trở lại.
Đúng là tội nghiệp ,người có tình thường không thể nào đạt được điều mà mình mong muốn nhỉ .Bớt nói lại đi ,nghe nói ngươi muốn giúp đỡ việc Hà nhờ.Nhiên liếc xéo Cửu Hạn ,cái tên này sao lắm mồm quá.
- À ,nhưng mà ngươi phải tham gia vào mới được .
Cửu Hạn phe phẩy cái quạt ,lâu lâu lại nhìn Hà ,dù hắn rất mắc cười nhưng phải nhịn vào .
- Tại sao.
Hắn gấp quạt lại ,dừng chân mà giải thích cho Nhiên hiểu.
- Mộng ảo ta tạo ra rất chân thật ,nhưng yêu cầu của lần này là biến ra biển hoa ,ta thì không biến ra được ,chỉ có ngươi mới có khả năng này ,ta củng sẻ đưa ngươi vào ảo ảnh tới lúc đó chắc ngươi biết phải làm gì.
Nhiên gật đầu đã hiểu ,còn Hà thì sao có muốn đi vào chung giấc mơ này hay không .Nhìn mặt cô tèm nhem,
Nhiên liền đưa cho một cái khăn tay cho cô lau mặt.
Tui đi theo có được hôn ,yên tâm tui chỉ đứng xa xa nhìn Trang thôi .tất nhiên là được, đưa theo cậu bạn kia nữa cũng không sao, thấy cậu ta khổ tâm quá coi như làm thêm một việc tốt vậy.Cửu Hạn tự tin như thế nên rất yên tâm ,tối nay mọi người sẻ chuẩn bị ngủ sớm ,còn An thế nào ,cậu ta vẫn ổn như lời mình đã nói chứ.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro