Chương 54
2024-10-24 22:30:59
Hà sau khi về phòng thì đánh một giấc tới chiều ,không hay biết gì chuyện ở bên ngoài ,Hương cãi nhau với
Chuẩn rất to tiếng ,rồi giận hờn chạy đi đâu đó.
Chuẩn không quan tâm mấy ,vẫn vui vẻ uống trà cùng Du Tam ở đình tứ giác ,khung cảnh ở đây đẹp tựa tranh vẽ ,hoa sen nở rộ khắp hồ nước ,hương thơm nhè nhẹ từ sen bay xung quanh mũi ,làm người hít vào thật dễ chịu làm sao.
Nhưng hai người đó đến đây không phải để ngắm cảnh ,Du Tam lùn tịt, ngồi ghế càng lộ rõ khuyết điểm của mình hơn ,hắn hằng giọng nói với Chuẩn.
- Hừ ,chức tộc trưởng không tới lượt cậu hai đâu ,nhưng tui có thứ thú vị hơn thể nhiều ,cậu muốn biết không.
Chuẩn không nói gì ,chỉ quan sát hai con chim sẻ vui đùa ở ngoài ,cử chỉ tay lại dịu dàng như thiếu nữ ,đưa ly trà lên ngửi một hồi, rồi mới từ tốn nhấp môi thưởng thức.
- Nói thử xem.
Du Tam là người làm trung thành nhất của Chuẩn ,hắn biết hoàn toàn bí mật của anh ta ,nhưng như vậy cũng chả sao, Chuẩn có thể khiến Du Tam im miệng vĩnh viễn nếu hắn dám phản bội .
Đưa vẻ mặt nịnh nọt ,Du Tam nói nhỏ.
- Cậu hai có nhớ đứa con gái đã đánh tui không ,sau khi về tui nhớ lại máu của nó rất đặc biệt ,thứ đó chỉ có kẻ được ma quỷ nhắm đến ,mới thơm ngon như thể.
Nghe Du Tam nói ,Chuẩn một mặt kinh tởm nhìn hắn đầy nghi hoặc .
Là ý gì.Nếu cậu ba không thể làm tộc trưởng ,chúng ta hãy bắt con nhỏ đó rồi trao đổi điều kiện với yêu ma ,mồi ngon béo bỡ như thế ,bọn chúng sẻ giành giật tới sức đầu mẻ trán ,tới lúc đó chúng ta đã được mục đích mà cao chạy xa bay rồi.Cái này ,Du Tam hắn có thể khẳng định ,Hà chắc chắn có mệnh Huyền Âm ,đối với con người có thể là đồ xui xẻo nhưng với yêu ma lại không khác gì là thần dược ,một món hời trước mắt sau có thể bỏ qua được.
- Mầy nói con nhỏ cao đó có giá trị vậy sao .
Xoay chén trà trong tay ,Chuẩn nở một nụ cười đầy dịu dàng e lệ ,chỉ là ánh mắt lại chứa tia nham hiểm khó lường.
Du Tam nhảy khỏi ghế ,thì thầm vào tai Chuẩn gì đó ,Chuẩn cười hài lòng, gật đầu đồng ý kế hoạch của Du Tam ,vậy thì con ả lòe loẹt kia đã hết giá trị lợi dụng ,Chuẩn sẻ giải quyết Hương nhanh thôi ,con ả đó biết quá nhiều rồi.
Nhiên không về phòng như Hà ,mà đang thảnh thơi đi dạo xung quanh ,phải nói cái dinh phủ này đúng là quá rộng rãi ,không biết đường kiếu gì cũng sẻ đi lạc mà thôi ,đi qua một giang nhà trổng Nhiên thấy đăng xa có một hồ cá lớn ,vì tò mò cậu muốn tiến lại gần xem thử.
Xung quanh đây dường như đã bỏ trống từ rất lâu ,cây cối héo úa ,cỏ mọc um tùm ,bụi bặm bám đầy khắp mọi nơi ,chỉ có duy nhất lối đi vào hồ cá lại rất sạch sẽ ,cậu suy nghĩ chắc có người vẫn đến đây hằng ngày ,cỏ mới mọc không nổi thế này.
Bước từng bước chậm rãi ,Nhiên tiến gần đến hổ cá ,những con cá trê bơi đầy ở trong đó ,con nào con nấy đen thui ,bự chảng ,cậu đoán mỗi con chắc phải trên 3kg ,nhưng tại sao người ở đây lại nuôi loại cá này ,sự thắc mắc tràn ngập trong đầu ,muốn xem kĩ hơn có thứ gì kì lạ không, thì có tiếng người từ đâu bước đến ,Nhiên nhanh chần nấp sau một bụi cây to gần đó.
Một lát sau ,có hai người đàn ông bước đến đây ,qua một lồ hở Nhiên phát hiện người bên phải là Chuẩn ,còn người bên trái thì cậu không biết ,chắc tưởng nơi này hoang vắng nên hai người đó nói chuyện mà không kiêng nể gì.
Cứ oang oang giữa lối ,nhờ vậy Nhiên mới nghe trộm được vài việc .Nhưng thứ làm Nhiên sốc nhất lúc này chính là Chuẩn ,tuy mới gặp được hai ngày ,bề ngoài Chuẩn đạo mạo lạnh lùng ,cậu còn tưởng anh ta như tổng tài từ trong tiểu thuyết cấm dục các kiểu ,ai mà ngờ được chuyện này lại xảy ra trước mắt cậu.
Chuẩn đang vòng tay qua cổ người kia nũng nịu tỏ vẻ yếu đuối ,Nhiên nhìn mà toàn thân lạnh toát ,anh ta mà biết cậu biết bí mật này ,không chừng sẻ khử cậu luôn chứ chẳng đùa ,vì Trần gia lễ giáo quá nghiêm ngặt ,ông hai mà biết cháu nội mình có nhân tình là đàn ông ,chắc chắn sẻ giết Chuẩn.
Nhiên thở dài ,thời này đâu còn ai kì thị mấy chuyện này đâu ,chỉ là hoàn cảnh môi trường mỗi nơi ,mỗi khác ,Chuẩn lại ngang nhiên hoan ái ở chổ này ,đúng thật là không muốn sống nữa rồi ,nhịn một chút, khi nào lễ chọn trưởng tộc xong xuôi ,ôm người tình đi du ngoạn thế giới ,dù ông hai có biết cũng không nói gì được.
- Anh à ,Du Tam nói con nhỏ Hà gì đó có mệnh đặc biệt ,em sẻ bắt nó để trao đổi điều kiện với yêu ma ,anh thấy thể nào.
Bỏ đi vẻ nam tính thường ngày ,Chuẩn lại có vẻ nhu mì của người con gái ,gục đầu lên vai người kia nỉ non.
Thật ra ,người tình của Chuẩn không ai khác chính là Tiến ,tên này đúng là ăn tạp ,hắn muốn một mối tình sơ cua khác ngoài Thủy ,nếu thất bại bên kia còn có bên này nắm giữ ,đúng là kẻ khốn nạn mà ,nếu nói Thủy là hợp tác hai bên có lợi ,thì Chuẩn có phần thiệt hơn ,anh ta dùng cả chân tình để đặt vào Tiến ,dù biết hắn đang lợi dụng mình .
Ôm Chuẩn vào lòng ,hắn nhẹ nhàng nói.
- Được thôi ,nhưng để anh xem cô ta có đáng giá hay không đã.
Nhiên nghe hết tất cả ,sự hung ác đã hiện rõ lên trong ánh mắt ,nụ cười dần trở nên đáng sợ ,nhìn hai kẻ kia ,cậu đã tính toán được cái kết cho bọn họ rồi ,đáng lẽ không ai quan tâm bọn họ có quan hệ gì ,hay làm gì ở đây ,cậu sẻ làm ngơ như không biết ,nhưng không bọn chúng đang bàn chuyện hại người.
Còn là người mà cậu luôn bảo vệ ,thật đúng lúc, vậy cũng chẳng cần kiêng nể gì ,làm cho nơi đây gà bay ,chó chạy rồi thong thả đi về nhà cũng không tệ lắm.
Hai người kia lại quấn quýt ôm lấy nhau ,nụ hôn cũng ngày càng mãnh liệt ,dây dưa không dứt ,bàn tay Tiến ngày càng mạnh bạo mà cởi sạch đồ Chuẩn trong giây lát ,hắn điên cuồng chiếm giữ đối phương ,muốn Chuẩn hòa cùng làm một với mình.
Nhiên thầm mắng trong lòng ,tính chơi ở giữa đồng không mong quạnh này sao ,không biết cậu còn phải đứng đây bao lâu nữa...thời gian trôi qua hơn hai tiếng đồng hồ ,Nhiên coi điện thoại rồi liếc xéo hai người kia.
Trải qua hai kiếp ,cậu có chuyện gì mà chưa nhìn thấy chứ, nhưng hai người này trâu bò quá rồi ,đúng là muốn đi về phòng rữa mắt mà ,khi ngó sang một hướng khác cậu lại thấy có một chiếc giày phụ nữ bị vứt ngay đó ,trong trí nhớ Nhiên đã thấy nó ở đâu rồi ,đến khi có một hình ảnh thoáng qua làm cậu giật mình tỉnh ngộ.
Là chiếc giày của bà chị đầm đỏ ,Nhiên nhớ Hương mang đôi giày này khi lần đầu đến đây ,tốt nhất là không như cậu nghĩ ,nhưng khi nhìn mấy mảnh vải vụn nổi lềnh bềnh trong hồ cá ,cậu chau mày đầy vẻ bực dọc ,một chút về phải bói một quẻ, xem có đúng như kết quả trong đầu cậu không.
Thiệt tình là không thể nhìn nổi nữa mà ,trời sắp tối rồi đó ,hai người kia tính lăn lộn tới bao giờ ,Nhiên chán tới mức ngồi xem mấy con cá trê khổng lồ ,tụi nó cứ bơi qua bơi lại ,lâu lầu còn nhả bọt khí ,mà sao mấy con cá này lại có răng sắc bén như thế ,thử tưởng tượng mà bị chúng đớp một phát chắc cụt cả ngón tay chứ chẳng chơi.
Tưởng đâu là mình sẻ ngồi đây tới nữa đêm ,thì ngoài kia hai người đó cũng xong việc ,Nhiên thấy tên kia đã đi khỏi đây trước ,chỉ còn Chuẩn là nằm trên bụi cỏ thở hồn hến ,cơ thể anh ta không mảnh vãi che thân ,trần trụi mà nhìn về nơi xa nở nụ cười mãn nguyện .
Ở bên này Nhiên hò hét trong lòng ,sau anh ta không nhanh mặc lại đồ và đi đi ,muỗi ở đây như con ong ong ,chích một cái ngứa hai ngày chưa hết ,nảy giờ cậu ngồi đây đãi bọn muỗi một bữa no nê rồi ,cuối cùng thì điều mong ước của Nhiên thành sự thật ,Chuẩn mặc đồ và bước từng bước nặng nhọc đi về phía trước ,nhìn từ đắng sau dường như chân của anh ta không thể khép lại và đi như bình thường được .
Nhiên đầy cảm thán ,một cuộc tình đẹp đấy nhưng trong lòng bọn họ điều có mưu mô ,nhưng tiếc thay ,nó sẻ rất nhanh kết thúc thôi ,nếu bọn họ vẫn còn muốn hại người vô tội .
Tiện tay cậu bắt một con cá trê đem về phòng mình ,đi ngang bụi cỏ nát bét mà hai người kia từng nằm ở đây ,Nhiên lắc đầu ,nhà trống thì không vào ,lại thích ở đây vui vẻ ,đúng là kì lạ.
Ảnh đang ngồi trước mặt Tâm suy tư gì đó ,không nói không rằng chỉ cắn hạt dưa mà nhìn vào điện thoại ,Tâm thấy bầu không khí quá nặng nề nên hạ giọng hỏi.
- Ngài có ý định gì sao.
Không trả lời Tâm ,Ảnh vẫn dán mắt vào màn hình điện thoại ,hắn đang suy nghĩ làm sao để vào được bên trong ngọn núi ,nơi mà Hà đến được coi là nơi giao nhau giữ con người và âm dương gian ,linh khí rất mạnh ,hơn nữa có mấy lão già dù chết rồi cũng còn quanh quẩn ở đó ,rất khó để xâm nhập.
Hắn đã xem mệnh cách của Hà ,vẫn chưa có gì thay đổi ,chắc là cô chưa được bái lạy đây mà nhưng ai biết sắp tới thì sao ,hắn phải ra tay nhanh một chút ,nếu mấy lão kia can gián kế hoạch hồi sinh của hắn sẻ thất bại .
Ngước mắt lên nhìn khuôn mặt xinh đẹp của Tâm ,Ảnh đưa tay nâng cằm cô ta lên ,nở nụ cười đầy mỉa mai.
- Ta biết cô có thích một người ,nhưng giờ hắn sắp làm lễ thành thân rồi ,cô có thấy hối tiếc không.
Qua ánh mắt Ảnh ,Tâm run rẫy ,đồng tử cô ta cứ giật liên hồi ,làm sao mà Ảnh biết được ,cô ta có ý nghĩa riêng cơ chứ ,không phải thường ngày ngoài Phong ra ,Tâm đã che giấu tâm tư rất kĩ rồi mà.
- Ngài...ngài...có ý gì.
Hất mặt Tâm ra ,Ảnh chùi tay như đụng phải thứ gì đó dơ bẩn.
- Hừ ,đừng tưởng chuyện cô làm thần không biết quỷ không hay ,mỗi khi cô gặp tên Ngọc Khê ,linh hồn cô phấn khởi như điên ,nhưng cô biết mình không phải là đối thủ của hắn nên chỉ ngấm ngầm chịu đựng mà tránh xa.
Lời buộc tội mà Ảnh nói ra ,khiến đầu Tâm tê dại một hồi ,cô ta không biết người tên Ngọc Khê là ai ,nhưng qua hoàn cảnh này ,người mà Ảnh nói không ai khác chính là Nhiên ,đây là nổi niềm mà Tâm đã chôn giấu từ lâu ,vừa muốn quên ,lại càng muốn nhớ.
Chắc phải nói đến hai năm trước ,lúc đó ở âm dương gian ,Tâm đang hớt hải bỏ chạy khỏi mấy người truy đuổi phía sau ,vì cô ta đã ăn cắp dược liệu quý hiếm mà bỏ trốn nên mới bị như thế ,chạy tới một góc khuất cô ta núp vào trong nên mới bình an vô sự.
Nhưng do kiệt sức Tâm không thể đi tiếp nữa ,mà phải ngồi đó cổ gắng trấn tỉnh lại ,nhìn qua tấm gương đồng ,Tâm muốn điên cuồng gào thét vì dung nhan của mình ,vì quá chú tâm vào mấy lớp da mới ,mà gương mặt thật dường như đã bị hủy gần hết ,chúng mơn mủ ,chảy cả nước vàng hôi thối cực kì.
Càng nhìn ,Tầm càng ghê tởm bản thần mình ,không lẻ như trong sách nói đây là quả báo hay sao.Không ,Tâm không tin điều đó ,cô ta chỉ muốn mình đẹp lên thôi mà ,có gì là không đúng .
Nhưng gương mặt này thì mãi mãi như vậy ,nếu không chữa trị kịp thời ,nó sẻ hoại tử và Tâm sẻ chết ,đang bên bờ tuyệt vọng thì Tâm thấy có một đôi chân đang bước đến đây ,cô ta ngước lên nhìn ,đập vào mắt là một thanh niên tràn đầy sức sống ,làn da khỏe khắn ,ngủ quan rõ ràng ,Tâm nghi hoặc mà nhìn người phía trước.
- Cô ơi ,cho con hỏi đường này có phải đi đến chợ không ạ.
Giọng nói hơi khàn khàn của thiếu niên mới lớn vang lên bền tay ,hóa ra là hỏi đường, mà thằng nhóc này còn gọi
Tâm bằng cô nữa đấy ,cô ta bực mình quát.
- Mầy gọi ai là cô ,tao mới hơn ba mươi thôi ,biến đi chỗ khác nhanh lên .
Không có lớp da trẻ đẹp ,Tâm chỉ là một bà cô già xấu xí ,tâm trạng cáu kĩnh là điều hiển nhiên .
Nhiên đang nghỉ hè năm lớp chín ,đi tới đây muốn mua vài món đồ về tặng Hà ,ai mà ngờ bị lạc giữa đường , thấy
Tâm đang điên cuồng càu cấu bản thân ,với lương tâm của người thầy thuốc cậu tiến đến định hỏi thăm ,nhưng khi thấy tình trạng hiện tại ,cậu thấy hối hận vì đã bước đến ,bà cô này đang luyện da người sống để làm đẹp .
Cậu không khùng tới mức tiếp tay để hại người ,nhưng gặp được cô ta ở đây chắc là ý trời an bài rồi ,để lại một lọ thuốt mỡ Nhiên quay lưng bỏ đi ,âu cũng là định mệnh ,hết hay không, phải chờ vào cô ta thôi.
Tâm bất ngờ trước hành động của Nhiên ,cô ta chợp lấy lọ thuốc ,đưa lên mũi ngửi xem có độc không ,thấy hoàn toàn không sao ,Tâm lết tấm thân mệt mỏi ,đem theo lọ thuốc kia về nhà ,dù rất cảnh giác nhưng cô ta vẫn muốn
thử ,thoa một lớp mỏng trên mặt ,Tâm cảm giác khá dễ chịu còn có hương thơm nhè nhẹ từ thảo mộc.
Vậy mà chỉ trong vòng một tháng ,mặt của Tâm đã khô ráo kéo mài ,nhưng mấy vết sẹo vẫn còn hiện diện ở đó ,với chứng nào tật nấy ,Tâm lại lấy da người để kéo dài tuổi thanh xuần ,khi gặp lại Nhiên trong tiệm của cha mình ,Tâm bần thần nhìn Nhiên như là ân nhân cứu mạng ,cô ta lại không đủ can đảm để thừa nhận mình là bà cô xẩu xí hồm đó.
Chỉ biết xuất hiện trước mặt Nhiên bằng vẻ ngoài rạng rỡ nhất ,với sự xinh đẹp này Tâm không tin có người lại không rung động ,nghe đúng thật thô thiển ,Tâm quên rằng mình đã bao nhiêu tuổi rồi ,nếu cô ta yêu sớm không chừng làm mẹ Nhiên còn được ,huống chi nói lã lơi ông bướm kiểu này.
Nhưng xui cho Tâm rồi ,cậu trai trẻ đã có người trong lòng ,còn vô tư mà khoe với cô ta ,cậu yêu người ấy thể nào nữa kìa ,ôm nổi thất vọng tràn trề Tâm đành giữ kín bí mật đó tới hôm nay ,vậy mà không thể nào qua mắt được
Ảnh.
- Tui....tui....tui....
Tâm ấp úng mãi không thốt lên được lời nào, Ảnh chán ghét nói giùm cô ta.
- Nghe rõ đây ,tên Ngọc Khê...à không bây giờ là Nhiên mới đúng ,hắn sắp được dòng họ cho bái đường với Hà
Vân Hà rồi ,nhắc cho cô nhớ ,một khi được tổ tiên hắn ta lựa chọn làm con dâu ,không khác gì có khế ước định mệnh xuất hiện ,và cô hết cơ hội rồi ,Bùi Từ Tâm à.
Đây chính là ý của Ảnh ,cố ý khích Tâm lao vào phủ phá đám ,hắn sẻ ngồi không mà xem kịch hay ,dù gì cô ta cũng là con người chính hiệu ,đi vào đó kết giới cũng không ảnh hưởng gì ,nên phải biết ơn hắn cho biết mấy thông tin hữu ích này mới phải.
Ảnh là kết tụ từ dục vọng của con người ,hắn biết rõ một người như Tâm đang nghĩ gì ,nên mới nói như thế ,nhìn
Tâm đang suy sụp ,hắn nói địa chỉ Hà đang ở đâu rồi biến mất.
Mộng tưởng hão huyền sẻ khiến Tâm cam lòng làm việc cho mình ,Ảnh không cần phải lo ,cứ chờ đợi thời cơ mà thôi .
Buổi chiều phong cảnh ở dinh phủ này thật lãng mạng ,hoa mai trắng nở khắp mọi nơi ,gió chỉ cần lùa qua thì cánh hoa đã bay khắp mặt đất ,chỉ cần có một thiếu nữ bận váy trắng xuất hiện ,chúng ta có thể ví như nữ chính từ sách mà bước ra ,thật giống như những gì trong cuốn tiểu thuyết mô tả điều là thật vậy.
Hà vẫn còn đang say giấc ,chỉ là cô đang mơ một giấc mơ kì cục, cô thấy người con trai lạ lẫm không nhìn rõ nhân dạng ,đang ôm một cô gái máu me đầy người khóc lớn ,rồi cô gái ấy tan biến theo làn gió thổi qua ,để lại người con trai tuyệt vọng tới cùng cực ,bất lực mà nắm chặt dây cột tóc của người yêu trong tay ,nén đau thương chiến đấu tới hơi thở cuối cùng .
Cô muốn xem người đó là ai ,mà hình ảnh ngày màng mờ mịt ,đến khi tỉnh giấc ,cô lại mơ hồ không hiểu gì cả ,tự nghĩ chắc là hồi sáng làm việc quá sức mới thấy bậy bạ như thế.
Lấy lại tinh thần ,Hà tắm rữa rồi chuẩn bị đi ăn cơm ,ôm một bụng thắc mắc cô tính đi nhờ Nhiên giải mộng giúp mình ,vì giấc mơ kia quá đổi chân thật ,nhất là khi nhìn người con trai kia khóc ,tim cô lại đau thắt như từng trãi qua chuyện gì đó rất thương tâm.
Hà đang đi về hướng phòng Nhiên ,cô chợt bắt gặp Thủy đang nói chuyện với người lạ ,cô không quan tâm mấy nên rẽ một hướng khác đi tiếp ,khi đi ngang qua cô vô tình thấy được gương mặt người lạ đó ,hai người nói chuyện khá thần thiết ,cô nghĩ tên kia chắc cũng là bà con hay hàng xóm gì đó ,Thủy mới tự nhiên như thế.
Tới phòng Nhiên ,cô thấy cửa đang đóng nên rất lịch sự gõ cửa.
- Nhiên ơi .
Nghe tiếng Hà ,cậu vội vàng mở cửa ,đập vào mắt cô là Nhiên đang làm thịt một con cá trong phòng ,mùi tanh hôi xộc thẳng vào mũi ,khiến cô không chịu nổi mà nôn khan.
- Bà đợi tui chút .
Nói rồi ,cậu lấy cái bịch bỏ con cá vào trong buộc thật chặt ,tròng thêm vài lớp nữa mùi tanh đã dịu đi phần
nao ,xit them mieng nudc hoa tu che nua thi mui kia da bien mat hoan toan.
- Ông làm gì thế ,sao bắt cá vào phòng .
Vuốt ngực vài cái ,Hà ngồi ở ghế tò mò hỏi Nhiên.
Vì mùi còn ở trên người quá tanh ,Nhiên đứng cách cô khá xa ,giải thích.
À ,chuyện này dài lắm ,tui nghi ngờ mấy con cá trong hồ có vấn đề thôi ,không có gì đâu.Mà làm gì đứng xa dữ vậy ,tui mới tắm hết thúi rồi.Hà dùng ánh mắt ngây thơ nhìn Nhiên ,đúng là hồi trưa cô hôi thật ,hành động này của cậu làm cô hơi khó xử.
- Không ,không phải ,tại tui mới mần cá ,tanh lắm nên mới giữ khoảng cách ,bà đừng nghĩ nhiều.
Cậu đâu có để ý mấy chuyện đó ,ai mà không có mùi tự nhiên trên cơ thể ,bây giờ cậu cần thay đồ đề đi ra họp mặt ,mặc dù không muốn chút nào.
- Tui sẻ thay đồ ,rồi cùng bà đi tới đó .
Cô gật đầu ,rồi tự giác đứng lên bước ra ngoài đóng cửa ngay ngắn lại, cô ngồi trước thiểm nhìn hoa mai trắng nở ,lòng dễ chịu không ít ,nhưng khi thấy Thủy Trung và Hạnh cùng lúc ở đây ,Hà đanh mặt lại ,chắc sắp có phim
de xem nua roi .
- Ủa Hà ,em đợi Nhiên hả ,cậu ấy đầu rồi.
Thủy bước đến ,nhìn Hà từ trên cao xuống ,giọng dịu dàng đến lạ .
Trung ở đắng sau nói với lên.
- Sắp tới giờ ăn cơm rồi ,không biết mọi người tới đông đủ chưa.
Hà đứng dậy ,nở một nụ cười công nghiệp.
- Nhiên ra tời giờ á chị,mà chị Thủy người kia là ai.
Theo hướng tay Hà chỉ ,Thủy quay lại đằng sau ,không biết Hà có nhìn lộn không ,sao nụ cười của Thủy lại rất đắc ý ,đáy mắt còn che giấu vẻ yêu kiều hiếm có ,cô tưởng Thủy là vợ sắp cưới của Trung mà ,sao lại tỏ vẻ đáng yêu trước mặt một người đàn ông khác như thế ,không hợp với lẻ thường thì phải.
- Tiến sao bây giờ mầy mới tới, hôm qua tao tưởng mầy đi đâu rồi chứ.
Trung bước đến khoát vai Tiến đầy thân thiết ,Hà đoán chắc là bạn thân đây mà ,nhưng sao cặp mắt đó khiến cô sởn cả da gà ,y như thằng khốn mà cô đánh hồi sáng.
Tiến giả vờ rất giỏi ,hắn ta đáp mấy lời qua loa với Trung ,ánh mắt thì cứ dán chặt vào người Hà mà không dứt ra ,hắn tiến lại cô tỏ vẻ có lỗi.
- Chào em ,anh là Tiến là người làm của nhà này ,hồi sáng là anh được lệnh thử thách em thôi ,chứ không có ý gì khác ,mong em bỏ qua cho.
Hà ngơ tại chổ ,não đang chạy để kịp hiểu chuyện gì ,cô lùi lại một bước ,xua tay đầy miễn cưỡng.
- À ,không có gì đâu .
Đối với Hà ,thằng trước mặt nguy hiểm vãi nồi ,không nên dính dáng tới thì tốt hơn ,hắn cũng chính là kẻ nói chuyện với Thủy lúc nảy ,hàng trăm cái kịch bản máu chó đang chạy trong đầu cô rồi ,bùng binh tình cảm cái gia tộc này đúng là đánh sợ .
Nhiên cùng lúc bước đến đứng kế Hà ,cô không nhịn được mà lùi lại đến gần cậu hơn ,người an toàn nhất hiện tại chỉ có cậu mà thôi ,Nhiên cũng hiểu ý mà chẵn trước cô ,nở một nụ cười hòa đồng chào mọi người.
Nội tâm cậu đang đang mù mịt như bão số 11 lắm đây ,cái người này không phải là kẻ lăn lộn với Chuẩn lúc chiều hay sao ,mặt cậu đen còn hơn đít nồi ,đúng là hết chổ nói ,hóa ra tên trước mặt này cũng là kẻ giả mạo cậu hồi sáng ,không lẽ cậu nên khen hắn một câu, đã bị Hà đánh bầm dập như thế ,lại còn hơi sức làm chuyện giường chiều thể kia ,quả thật khó nói hết .
Thấy hàng thật đứng trước mặt ,Tiến mới tin là mình xài sai phương pháp ,tên này không tầm thường chút nào ,Nhiên như nhìn được nội tâm hắn vậy ,còn thương hại hắn mấy phần ,Tiến bắt đầu ghét Nhiên vì quá nổi trội ,hắn là kẻ chủ mưu mọi chuyện không thể để người ngoài phá hỏng âm mưu mà hắn tốn biết bao công sức
ลิทา น้.
Hắn biết điểm yếu của Nhiên chính là Hà ,nên sẻ ra tay từ cô trước, nổi tham vọng không nhịn được mà nhìn sang Hà .
Qua một hơi thở ,Tiến thấy cô đang cười khẩy với mình ,khuôn mặt của kẻ săn thật sự đang nhìn về phía con mồi ,chỉ cần hắn dám làm gì, có thể cô gái đó sẻ bẻ xương hắn ra mà không cần đắn đo.
Đang đi trên đường ,Hà và Nhiên đi cuối cùng cô nói nhỏ với Nhiên.
Tui có chuyện thú vị lắm nè ,ông muốn nghe không.Nghe ,tui cũng có vài thí dụ ,lát ăn xong đi tui cũng kể cho bà nghe .Nhiên cúi đầu trả lời cô ,nhìn bốn người đi trước ,hai người không hẹn mà cười thẩm.
Phải nói là ông hai thâm thật ,sắp xếp hết mấy đứa nguy hiểm ngồi chung một bàn ,Hà phải công nhận cái bàn lần này còn to hơn lần trước ,mà màn sắp xếp chổ ngồi của bà quản gia đúng thật đáng nể.
Vẫn như thường lệ ,Nhiên ăn gì cô ăn đó ,chủ yếu là hóng hớt là chính lần này có diễn viên phụ xuất hiện ,tình tiết cũng gay cấn hơn ,mà sao Hà không thấy Hương nhỉ ,chị ấy sao không xuống ăn cơm hay là đang giảm cân.
Nhai miếng rau trong miệng dù rất nát rồi ,Hà vẫn chưa nuốt xuống ,cô nhìn qua Hạnh ,cô gái này bữa nay lại không nói mầy lời điệu đà nữa ,mà yên lặng ăn cơm, lâu lâu còn mỉm cười với Trung ,ồ đặc sắc hơn là Trung gắp đồ ăn cho Thủy ,Thủy lại ở dưới bàn nắm tay Tiến ,hỏi sao Hà thấy ,vì cô bị rớt đũa khi cúi xuống nhặt nên mới bắt gặp.
Thứ làm Hà ngạc nhiên nhất chính là Chuẩn ,không phải bình thường anh ta lạnh nhạt lắm mà ,sau tối hôm nay
lại khác lạ đến thế ,cứ ngó sang Tiến miết ,lại dùng ánh mắt ghen tuông mà nhìn hai người kia ,còn cắn môi tỏ vẻ uất ức nữa chứ,má ơi ,cái tình tiết quái quỷ gì đây ,vội nuốt xuống miếng rau ,cô uống miếng nước cho bình tĩnh trở lại.
Khủng khiếp quá ,Hà không dám tưởng tượng nữa ,chăm chỉ ăn cho thật nhanh ,ở đây nghẹt thở quá rồi. Nhiên vẫn bình ổn mà gắp đồ ăn cho cô ,mấy lúc cô sặc còn ân cần vỗ lưng ,chuẩn là người đàn ông gia đình lo cho vợ sắp cưới là đây chứ đâu.
Tiến quan sát hành động thân mật của Nhiên dành cho Hà thì càng khó hiểu ,cô không bài xích việc đụng chạm với Nhiên ,nhưng khi hắn dùng bộ dạng đó tiếp cận ,thì cô lại xa lạ còn đánh hắn rất thảm ,một ngàn chữ tại sao trong đầu hắn nổi lên mà không hiểu được.
Cô và Nhiên ăn xong thì kiếm cớ chuồn mất ,về đến phòng cậu ,cô không đợi được liền kể cho Nhiên nghe.
- Ông có cảm thấy ,mấy người đó có mối quan hệ rất lạ không .
Nhiên gật đầu ,đồng ý với Hà.
- Trung đang đứng giữ Thủy và Hạnh ,tui nghĩ anh ta cũng khônh tốt lành gì ,bên nào cũng muốn nên không đành buông tay ai ,còn bà chị Thủy cũng chẳng vừa ,chắc đang quen ông nội mới kia sau lưng ,vậy chuẩn bị cưới
Trung để làm gì nhỉ ,còn bà Hạnh thấy rối vậy sáp vào làm gì không biết .
Hà nói một lèo ,còn lấy mấy cái ly làm ví dụ.
Nhiên rót cho Hà ly nước để cô thấm giọng ,rồi nhẹ nhàng phân tích.
- Thì kiểu chắc cũng phải có lợi cho đôi bên nên mới thế ,tui thấy điệu này ông hai bày ra mấy trò này chứ không đâu ,loại kẻ yếu giữ kẻ mạnh ,tui không quan tâm mấy ,chỉ cần bọn họ đừng động tới chúng ta là được.
Uống sạch ly nước ,Hà nói tiếp.
- Làm gì mà bỏ qua cho mình ,yên tâm tui sẻ không để ai động đến ông đâu ,dù là thằng nào đi nữa... Ê mà còn cái này không biết tui suy diễn đúng không nha ,ông anh Chuẩn đó cứ kì kì sao á ,hình như ổng thích đàn ông .
Phụt.
Lần này tới Nhiên sặc nước ,vậy mà Hà cũng đoán ra ,cậu đưa ngón cái lên khen cô ,còn kể cho cô nghe chuyện hồi chiều mà mình nhìn thấy .
Mặt Hà thay đổi liên tục ,não đang hoạt động hết công suất để thu thập dữ liệu mới này ,cô nhìn Nhiên với vẻ mặt đầy khó tin ,cậu chỉ thở ra .
Tui được coi miễn phí đầu tới cuối luôn đó ,sợ thật.Vậy còn Hương ,chị ta biến mất luôn rồi ,không loại trừ trường hợp đã ch...ết. rồi chứ.Nổi lo của Hà không sai ,Nhiên cũng không nói cho Hà biết liền ngay bây giờ ,cậu cũng đang nhứt đầu lắm đây ,nhưng phải lo chuyện trước mắt cái đã rồi tính tiếp.
Cậu nhìn Hà đầy âm trầm ,dùng thái độ thành khẩn nhất mà nói với cô.
Tối nay bà ngủ phòng tui đi.Hả.
Chuẩn rất to tiếng ,rồi giận hờn chạy đi đâu đó.
Chuẩn không quan tâm mấy ,vẫn vui vẻ uống trà cùng Du Tam ở đình tứ giác ,khung cảnh ở đây đẹp tựa tranh vẽ ,hoa sen nở rộ khắp hồ nước ,hương thơm nhè nhẹ từ sen bay xung quanh mũi ,làm người hít vào thật dễ chịu làm sao.
Nhưng hai người đó đến đây không phải để ngắm cảnh ,Du Tam lùn tịt, ngồi ghế càng lộ rõ khuyết điểm của mình hơn ,hắn hằng giọng nói với Chuẩn.
- Hừ ,chức tộc trưởng không tới lượt cậu hai đâu ,nhưng tui có thứ thú vị hơn thể nhiều ,cậu muốn biết không.
Chuẩn không nói gì ,chỉ quan sát hai con chim sẻ vui đùa ở ngoài ,cử chỉ tay lại dịu dàng như thiếu nữ ,đưa ly trà lên ngửi một hồi, rồi mới từ tốn nhấp môi thưởng thức.
- Nói thử xem.
Du Tam là người làm trung thành nhất của Chuẩn ,hắn biết hoàn toàn bí mật của anh ta ,nhưng như vậy cũng chả sao, Chuẩn có thể khiến Du Tam im miệng vĩnh viễn nếu hắn dám phản bội .
Đưa vẻ mặt nịnh nọt ,Du Tam nói nhỏ.
- Cậu hai có nhớ đứa con gái đã đánh tui không ,sau khi về tui nhớ lại máu của nó rất đặc biệt ,thứ đó chỉ có kẻ được ma quỷ nhắm đến ,mới thơm ngon như thể.
Nghe Du Tam nói ,Chuẩn một mặt kinh tởm nhìn hắn đầy nghi hoặc .
Là ý gì.Nếu cậu ba không thể làm tộc trưởng ,chúng ta hãy bắt con nhỏ đó rồi trao đổi điều kiện với yêu ma ,mồi ngon béo bỡ như thế ,bọn chúng sẻ giành giật tới sức đầu mẻ trán ,tới lúc đó chúng ta đã được mục đích mà cao chạy xa bay rồi.Cái này ,Du Tam hắn có thể khẳng định ,Hà chắc chắn có mệnh Huyền Âm ,đối với con người có thể là đồ xui xẻo nhưng với yêu ma lại không khác gì là thần dược ,một món hời trước mắt sau có thể bỏ qua được.
- Mầy nói con nhỏ cao đó có giá trị vậy sao .
Xoay chén trà trong tay ,Chuẩn nở một nụ cười đầy dịu dàng e lệ ,chỉ là ánh mắt lại chứa tia nham hiểm khó lường.
Du Tam nhảy khỏi ghế ,thì thầm vào tai Chuẩn gì đó ,Chuẩn cười hài lòng, gật đầu đồng ý kế hoạch của Du Tam ,vậy thì con ả lòe loẹt kia đã hết giá trị lợi dụng ,Chuẩn sẻ giải quyết Hương nhanh thôi ,con ả đó biết quá nhiều rồi.
Nhiên không về phòng như Hà ,mà đang thảnh thơi đi dạo xung quanh ,phải nói cái dinh phủ này đúng là quá rộng rãi ,không biết đường kiếu gì cũng sẻ đi lạc mà thôi ,đi qua một giang nhà trổng Nhiên thấy đăng xa có một hồ cá lớn ,vì tò mò cậu muốn tiến lại gần xem thử.
Xung quanh đây dường như đã bỏ trống từ rất lâu ,cây cối héo úa ,cỏ mọc um tùm ,bụi bặm bám đầy khắp mọi nơi ,chỉ có duy nhất lối đi vào hồ cá lại rất sạch sẽ ,cậu suy nghĩ chắc có người vẫn đến đây hằng ngày ,cỏ mới mọc không nổi thế này.
Bước từng bước chậm rãi ,Nhiên tiến gần đến hổ cá ,những con cá trê bơi đầy ở trong đó ,con nào con nấy đen thui ,bự chảng ,cậu đoán mỗi con chắc phải trên 3kg ,nhưng tại sao người ở đây lại nuôi loại cá này ,sự thắc mắc tràn ngập trong đầu ,muốn xem kĩ hơn có thứ gì kì lạ không, thì có tiếng người từ đâu bước đến ,Nhiên nhanh chần nấp sau một bụi cây to gần đó.
Một lát sau ,có hai người đàn ông bước đến đây ,qua một lồ hở Nhiên phát hiện người bên phải là Chuẩn ,còn người bên trái thì cậu không biết ,chắc tưởng nơi này hoang vắng nên hai người đó nói chuyện mà không kiêng nể gì.
Cứ oang oang giữa lối ,nhờ vậy Nhiên mới nghe trộm được vài việc .Nhưng thứ làm Nhiên sốc nhất lúc này chính là Chuẩn ,tuy mới gặp được hai ngày ,bề ngoài Chuẩn đạo mạo lạnh lùng ,cậu còn tưởng anh ta như tổng tài từ trong tiểu thuyết cấm dục các kiểu ,ai mà ngờ được chuyện này lại xảy ra trước mắt cậu.
Chuẩn đang vòng tay qua cổ người kia nũng nịu tỏ vẻ yếu đuối ,Nhiên nhìn mà toàn thân lạnh toát ,anh ta mà biết cậu biết bí mật này ,không chừng sẻ khử cậu luôn chứ chẳng đùa ,vì Trần gia lễ giáo quá nghiêm ngặt ,ông hai mà biết cháu nội mình có nhân tình là đàn ông ,chắc chắn sẻ giết Chuẩn.
Nhiên thở dài ,thời này đâu còn ai kì thị mấy chuyện này đâu ,chỉ là hoàn cảnh môi trường mỗi nơi ,mỗi khác ,Chuẩn lại ngang nhiên hoan ái ở chổ này ,đúng thật là không muốn sống nữa rồi ,nhịn một chút, khi nào lễ chọn trưởng tộc xong xuôi ,ôm người tình đi du ngoạn thế giới ,dù ông hai có biết cũng không nói gì được.
- Anh à ,Du Tam nói con nhỏ Hà gì đó có mệnh đặc biệt ,em sẻ bắt nó để trao đổi điều kiện với yêu ma ,anh thấy thể nào.
Bỏ đi vẻ nam tính thường ngày ,Chuẩn lại có vẻ nhu mì của người con gái ,gục đầu lên vai người kia nỉ non.
Thật ra ,người tình của Chuẩn không ai khác chính là Tiến ,tên này đúng là ăn tạp ,hắn muốn một mối tình sơ cua khác ngoài Thủy ,nếu thất bại bên kia còn có bên này nắm giữ ,đúng là kẻ khốn nạn mà ,nếu nói Thủy là hợp tác hai bên có lợi ,thì Chuẩn có phần thiệt hơn ,anh ta dùng cả chân tình để đặt vào Tiến ,dù biết hắn đang lợi dụng mình .
Ôm Chuẩn vào lòng ,hắn nhẹ nhàng nói.
- Được thôi ,nhưng để anh xem cô ta có đáng giá hay không đã.
Nhiên nghe hết tất cả ,sự hung ác đã hiện rõ lên trong ánh mắt ,nụ cười dần trở nên đáng sợ ,nhìn hai kẻ kia ,cậu đã tính toán được cái kết cho bọn họ rồi ,đáng lẽ không ai quan tâm bọn họ có quan hệ gì ,hay làm gì ở đây ,cậu sẻ làm ngơ như không biết ,nhưng không bọn chúng đang bàn chuyện hại người.
Còn là người mà cậu luôn bảo vệ ,thật đúng lúc, vậy cũng chẳng cần kiêng nể gì ,làm cho nơi đây gà bay ,chó chạy rồi thong thả đi về nhà cũng không tệ lắm.
Hai người kia lại quấn quýt ôm lấy nhau ,nụ hôn cũng ngày càng mãnh liệt ,dây dưa không dứt ,bàn tay Tiến ngày càng mạnh bạo mà cởi sạch đồ Chuẩn trong giây lát ,hắn điên cuồng chiếm giữ đối phương ,muốn Chuẩn hòa cùng làm một với mình.
Nhiên thầm mắng trong lòng ,tính chơi ở giữa đồng không mong quạnh này sao ,không biết cậu còn phải đứng đây bao lâu nữa...thời gian trôi qua hơn hai tiếng đồng hồ ,Nhiên coi điện thoại rồi liếc xéo hai người kia.
Trải qua hai kiếp ,cậu có chuyện gì mà chưa nhìn thấy chứ, nhưng hai người này trâu bò quá rồi ,đúng là muốn đi về phòng rữa mắt mà ,khi ngó sang một hướng khác cậu lại thấy có một chiếc giày phụ nữ bị vứt ngay đó ,trong trí nhớ Nhiên đã thấy nó ở đâu rồi ,đến khi có một hình ảnh thoáng qua làm cậu giật mình tỉnh ngộ.
Là chiếc giày của bà chị đầm đỏ ,Nhiên nhớ Hương mang đôi giày này khi lần đầu đến đây ,tốt nhất là không như cậu nghĩ ,nhưng khi nhìn mấy mảnh vải vụn nổi lềnh bềnh trong hồ cá ,cậu chau mày đầy vẻ bực dọc ,một chút về phải bói một quẻ, xem có đúng như kết quả trong đầu cậu không.
Thiệt tình là không thể nhìn nổi nữa mà ,trời sắp tối rồi đó ,hai người kia tính lăn lộn tới bao giờ ,Nhiên chán tới mức ngồi xem mấy con cá trê khổng lồ ,tụi nó cứ bơi qua bơi lại ,lâu lầu còn nhả bọt khí ,mà sao mấy con cá này lại có răng sắc bén như thế ,thử tưởng tượng mà bị chúng đớp một phát chắc cụt cả ngón tay chứ chẳng chơi.
Tưởng đâu là mình sẻ ngồi đây tới nữa đêm ,thì ngoài kia hai người đó cũng xong việc ,Nhiên thấy tên kia đã đi khỏi đây trước ,chỉ còn Chuẩn là nằm trên bụi cỏ thở hồn hến ,cơ thể anh ta không mảnh vãi che thân ,trần trụi mà nhìn về nơi xa nở nụ cười mãn nguyện .
Ở bên này Nhiên hò hét trong lòng ,sau anh ta không nhanh mặc lại đồ và đi đi ,muỗi ở đây như con ong ong ,chích một cái ngứa hai ngày chưa hết ,nảy giờ cậu ngồi đây đãi bọn muỗi một bữa no nê rồi ,cuối cùng thì điều mong ước của Nhiên thành sự thật ,Chuẩn mặc đồ và bước từng bước nặng nhọc đi về phía trước ,nhìn từ đắng sau dường như chân của anh ta không thể khép lại và đi như bình thường được .
Nhiên đầy cảm thán ,một cuộc tình đẹp đấy nhưng trong lòng bọn họ điều có mưu mô ,nhưng tiếc thay ,nó sẻ rất nhanh kết thúc thôi ,nếu bọn họ vẫn còn muốn hại người vô tội .
Tiện tay cậu bắt một con cá trê đem về phòng mình ,đi ngang bụi cỏ nát bét mà hai người kia từng nằm ở đây ,Nhiên lắc đầu ,nhà trống thì không vào ,lại thích ở đây vui vẻ ,đúng là kì lạ.
Ảnh đang ngồi trước mặt Tâm suy tư gì đó ,không nói không rằng chỉ cắn hạt dưa mà nhìn vào điện thoại ,Tâm thấy bầu không khí quá nặng nề nên hạ giọng hỏi.
- Ngài có ý định gì sao.
Không trả lời Tâm ,Ảnh vẫn dán mắt vào màn hình điện thoại ,hắn đang suy nghĩ làm sao để vào được bên trong ngọn núi ,nơi mà Hà đến được coi là nơi giao nhau giữ con người và âm dương gian ,linh khí rất mạnh ,hơn nữa có mấy lão già dù chết rồi cũng còn quanh quẩn ở đó ,rất khó để xâm nhập.
Hắn đã xem mệnh cách của Hà ,vẫn chưa có gì thay đổi ,chắc là cô chưa được bái lạy đây mà nhưng ai biết sắp tới thì sao ,hắn phải ra tay nhanh một chút ,nếu mấy lão kia can gián kế hoạch hồi sinh của hắn sẻ thất bại .
Ngước mắt lên nhìn khuôn mặt xinh đẹp của Tâm ,Ảnh đưa tay nâng cằm cô ta lên ,nở nụ cười đầy mỉa mai.
- Ta biết cô có thích một người ,nhưng giờ hắn sắp làm lễ thành thân rồi ,cô có thấy hối tiếc không.
Qua ánh mắt Ảnh ,Tâm run rẫy ,đồng tử cô ta cứ giật liên hồi ,làm sao mà Ảnh biết được ,cô ta có ý nghĩa riêng cơ chứ ,không phải thường ngày ngoài Phong ra ,Tâm đã che giấu tâm tư rất kĩ rồi mà.
- Ngài...ngài...có ý gì.
Hất mặt Tâm ra ,Ảnh chùi tay như đụng phải thứ gì đó dơ bẩn.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Hừ ,đừng tưởng chuyện cô làm thần không biết quỷ không hay ,mỗi khi cô gặp tên Ngọc Khê ,linh hồn cô phấn khởi như điên ,nhưng cô biết mình không phải là đối thủ của hắn nên chỉ ngấm ngầm chịu đựng mà tránh xa.
Lời buộc tội mà Ảnh nói ra ,khiến đầu Tâm tê dại một hồi ,cô ta không biết người tên Ngọc Khê là ai ,nhưng qua hoàn cảnh này ,người mà Ảnh nói không ai khác chính là Nhiên ,đây là nổi niềm mà Tâm đã chôn giấu từ lâu ,vừa muốn quên ,lại càng muốn nhớ.
Chắc phải nói đến hai năm trước ,lúc đó ở âm dương gian ,Tâm đang hớt hải bỏ chạy khỏi mấy người truy đuổi phía sau ,vì cô ta đã ăn cắp dược liệu quý hiếm mà bỏ trốn nên mới bị như thế ,chạy tới một góc khuất cô ta núp vào trong nên mới bình an vô sự.
Nhưng do kiệt sức Tâm không thể đi tiếp nữa ,mà phải ngồi đó cổ gắng trấn tỉnh lại ,nhìn qua tấm gương đồng ,Tâm muốn điên cuồng gào thét vì dung nhan của mình ,vì quá chú tâm vào mấy lớp da mới ,mà gương mặt thật dường như đã bị hủy gần hết ,chúng mơn mủ ,chảy cả nước vàng hôi thối cực kì.
Càng nhìn ,Tầm càng ghê tởm bản thần mình ,không lẻ như trong sách nói đây là quả báo hay sao.Không ,Tâm không tin điều đó ,cô ta chỉ muốn mình đẹp lên thôi mà ,có gì là không đúng .
Nhưng gương mặt này thì mãi mãi như vậy ,nếu không chữa trị kịp thời ,nó sẻ hoại tử và Tâm sẻ chết ,đang bên bờ tuyệt vọng thì Tâm thấy có một đôi chân đang bước đến đây ,cô ta ngước lên nhìn ,đập vào mắt là một thanh niên tràn đầy sức sống ,làn da khỏe khắn ,ngủ quan rõ ràng ,Tâm nghi hoặc mà nhìn người phía trước.
- Cô ơi ,cho con hỏi đường này có phải đi đến chợ không ạ.
Giọng nói hơi khàn khàn của thiếu niên mới lớn vang lên bền tay ,hóa ra là hỏi đường, mà thằng nhóc này còn gọi
Tâm bằng cô nữa đấy ,cô ta bực mình quát.
- Mầy gọi ai là cô ,tao mới hơn ba mươi thôi ,biến đi chỗ khác nhanh lên .
Không có lớp da trẻ đẹp ,Tâm chỉ là một bà cô già xấu xí ,tâm trạng cáu kĩnh là điều hiển nhiên .
Nhiên đang nghỉ hè năm lớp chín ,đi tới đây muốn mua vài món đồ về tặng Hà ,ai mà ngờ bị lạc giữa đường , thấy
Tâm đang điên cuồng càu cấu bản thân ,với lương tâm của người thầy thuốc cậu tiến đến định hỏi thăm ,nhưng khi thấy tình trạng hiện tại ,cậu thấy hối hận vì đã bước đến ,bà cô này đang luyện da người sống để làm đẹp .
Cậu không khùng tới mức tiếp tay để hại người ,nhưng gặp được cô ta ở đây chắc là ý trời an bài rồi ,để lại một lọ thuốt mỡ Nhiên quay lưng bỏ đi ,âu cũng là định mệnh ,hết hay không, phải chờ vào cô ta thôi.
Tâm bất ngờ trước hành động của Nhiên ,cô ta chợp lấy lọ thuốc ,đưa lên mũi ngửi xem có độc không ,thấy hoàn toàn không sao ,Tâm lết tấm thân mệt mỏi ,đem theo lọ thuốc kia về nhà ,dù rất cảnh giác nhưng cô ta vẫn muốn
thử ,thoa một lớp mỏng trên mặt ,Tâm cảm giác khá dễ chịu còn có hương thơm nhè nhẹ từ thảo mộc.
Vậy mà chỉ trong vòng một tháng ,mặt của Tâm đã khô ráo kéo mài ,nhưng mấy vết sẹo vẫn còn hiện diện ở đó ,với chứng nào tật nấy ,Tâm lại lấy da người để kéo dài tuổi thanh xuần ,khi gặp lại Nhiên trong tiệm của cha mình ,Tâm bần thần nhìn Nhiên như là ân nhân cứu mạng ,cô ta lại không đủ can đảm để thừa nhận mình là bà cô xẩu xí hồm đó.
Chỉ biết xuất hiện trước mặt Nhiên bằng vẻ ngoài rạng rỡ nhất ,với sự xinh đẹp này Tâm không tin có người lại không rung động ,nghe đúng thật thô thiển ,Tâm quên rằng mình đã bao nhiêu tuổi rồi ,nếu cô ta yêu sớm không chừng làm mẹ Nhiên còn được ,huống chi nói lã lơi ông bướm kiểu này.
Nhưng xui cho Tâm rồi ,cậu trai trẻ đã có người trong lòng ,còn vô tư mà khoe với cô ta ,cậu yêu người ấy thể nào nữa kìa ,ôm nổi thất vọng tràn trề Tâm đành giữ kín bí mật đó tới hôm nay ,vậy mà không thể nào qua mắt được
Ảnh.
- Tui....tui....tui....
Tâm ấp úng mãi không thốt lên được lời nào, Ảnh chán ghét nói giùm cô ta.
- Nghe rõ đây ,tên Ngọc Khê...à không bây giờ là Nhiên mới đúng ,hắn sắp được dòng họ cho bái đường với Hà
Vân Hà rồi ,nhắc cho cô nhớ ,một khi được tổ tiên hắn ta lựa chọn làm con dâu ,không khác gì có khế ước định mệnh xuất hiện ,và cô hết cơ hội rồi ,Bùi Từ Tâm à.
Đây chính là ý của Ảnh ,cố ý khích Tâm lao vào phủ phá đám ,hắn sẻ ngồi không mà xem kịch hay ,dù gì cô ta cũng là con người chính hiệu ,đi vào đó kết giới cũng không ảnh hưởng gì ,nên phải biết ơn hắn cho biết mấy thông tin hữu ích này mới phải.
Ảnh là kết tụ từ dục vọng của con người ,hắn biết rõ một người như Tâm đang nghĩ gì ,nên mới nói như thế ,nhìn
Tâm đang suy sụp ,hắn nói địa chỉ Hà đang ở đâu rồi biến mất.
Mộng tưởng hão huyền sẻ khiến Tâm cam lòng làm việc cho mình ,Ảnh không cần phải lo ,cứ chờ đợi thời cơ mà thôi .
Buổi chiều phong cảnh ở dinh phủ này thật lãng mạng ,hoa mai trắng nở khắp mọi nơi ,gió chỉ cần lùa qua thì cánh hoa đã bay khắp mặt đất ,chỉ cần có một thiếu nữ bận váy trắng xuất hiện ,chúng ta có thể ví như nữ chính từ sách mà bước ra ,thật giống như những gì trong cuốn tiểu thuyết mô tả điều là thật vậy.
Hà vẫn còn đang say giấc ,chỉ là cô đang mơ một giấc mơ kì cục, cô thấy người con trai lạ lẫm không nhìn rõ nhân dạng ,đang ôm một cô gái máu me đầy người khóc lớn ,rồi cô gái ấy tan biến theo làn gió thổi qua ,để lại người con trai tuyệt vọng tới cùng cực ,bất lực mà nắm chặt dây cột tóc của người yêu trong tay ,nén đau thương chiến đấu tới hơi thở cuối cùng .
Cô muốn xem người đó là ai ,mà hình ảnh ngày màng mờ mịt ,đến khi tỉnh giấc ,cô lại mơ hồ không hiểu gì cả ,tự nghĩ chắc là hồi sáng làm việc quá sức mới thấy bậy bạ như thế.
Lấy lại tinh thần ,Hà tắm rữa rồi chuẩn bị đi ăn cơm ,ôm một bụng thắc mắc cô tính đi nhờ Nhiên giải mộng giúp mình ,vì giấc mơ kia quá đổi chân thật ,nhất là khi nhìn người con trai kia khóc ,tim cô lại đau thắt như từng trãi qua chuyện gì đó rất thương tâm.
Hà đang đi về hướng phòng Nhiên ,cô chợt bắt gặp Thủy đang nói chuyện với người lạ ,cô không quan tâm mấy nên rẽ một hướng khác đi tiếp ,khi đi ngang qua cô vô tình thấy được gương mặt người lạ đó ,hai người nói chuyện khá thần thiết ,cô nghĩ tên kia chắc cũng là bà con hay hàng xóm gì đó ,Thủy mới tự nhiên như thế.
Tới phòng Nhiên ,cô thấy cửa đang đóng nên rất lịch sự gõ cửa.
- Nhiên ơi .
Nghe tiếng Hà ,cậu vội vàng mở cửa ,đập vào mắt cô là Nhiên đang làm thịt một con cá trong phòng ,mùi tanh hôi xộc thẳng vào mũi ,khiến cô không chịu nổi mà nôn khan.
- Bà đợi tui chút .
Nói rồi ,cậu lấy cái bịch bỏ con cá vào trong buộc thật chặt ,tròng thêm vài lớp nữa mùi tanh đã dịu đi phần
nao ,xit them mieng nudc hoa tu che nua thi mui kia da bien mat hoan toan.
- Ông làm gì thế ,sao bắt cá vào phòng .
Vuốt ngực vài cái ,Hà ngồi ở ghế tò mò hỏi Nhiên.
Vì mùi còn ở trên người quá tanh ,Nhiên đứng cách cô khá xa ,giải thích.
À ,chuyện này dài lắm ,tui nghi ngờ mấy con cá trong hồ có vấn đề thôi ,không có gì đâu.Mà làm gì đứng xa dữ vậy ,tui mới tắm hết thúi rồi.Hà dùng ánh mắt ngây thơ nhìn Nhiên ,đúng là hồi trưa cô hôi thật ,hành động này của cậu làm cô hơi khó xử.
- Không ,không phải ,tại tui mới mần cá ,tanh lắm nên mới giữ khoảng cách ,bà đừng nghĩ nhiều.
Cậu đâu có để ý mấy chuyện đó ,ai mà không có mùi tự nhiên trên cơ thể ,bây giờ cậu cần thay đồ đề đi ra họp mặt ,mặc dù không muốn chút nào.
- Tui sẻ thay đồ ,rồi cùng bà đi tới đó .
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cô gật đầu ,rồi tự giác đứng lên bước ra ngoài đóng cửa ngay ngắn lại, cô ngồi trước thiểm nhìn hoa mai trắng nở ,lòng dễ chịu không ít ,nhưng khi thấy Thủy Trung và Hạnh cùng lúc ở đây ,Hà đanh mặt lại ,chắc sắp có phim
de xem nua roi .
- Ủa Hà ,em đợi Nhiên hả ,cậu ấy đầu rồi.
Thủy bước đến ,nhìn Hà từ trên cao xuống ,giọng dịu dàng đến lạ .
Trung ở đắng sau nói với lên.
- Sắp tới giờ ăn cơm rồi ,không biết mọi người tới đông đủ chưa.
Hà đứng dậy ,nở một nụ cười công nghiệp.
- Nhiên ra tời giờ á chị,mà chị Thủy người kia là ai.
Theo hướng tay Hà chỉ ,Thủy quay lại đằng sau ,không biết Hà có nhìn lộn không ,sao nụ cười của Thủy lại rất đắc ý ,đáy mắt còn che giấu vẻ yêu kiều hiếm có ,cô tưởng Thủy là vợ sắp cưới của Trung mà ,sao lại tỏ vẻ đáng yêu trước mặt một người đàn ông khác như thế ,không hợp với lẻ thường thì phải.
- Tiến sao bây giờ mầy mới tới, hôm qua tao tưởng mầy đi đâu rồi chứ.
Trung bước đến khoát vai Tiến đầy thân thiết ,Hà đoán chắc là bạn thân đây mà ,nhưng sao cặp mắt đó khiến cô sởn cả da gà ,y như thằng khốn mà cô đánh hồi sáng.
Tiến giả vờ rất giỏi ,hắn ta đáp mấy lời qua loa với Trung ,ánh mắt thì cứ dán chặt vào người Hà mà không dứt ra ,hắn tiến lại cô tỏ vẻ có lỗi.
- Chào em ,anh là Tiến là người làm của nhà này ,hồi sáng là anh được lệnh thử thách em thôi ,chứ không có ý gì khác ,mong em bỏ qua cho.
Hà ngơ tại chổ ,não đang chạy để kịp hiểu chuyện gì ,cô lùi lại một bước ,xua tay đầy miễn cưỡng.
- À ,không có gì đâu .
Đối với Hà ,thằng trước mặt nguy hiểm vãi nồi ,không nên dính dáng tới thì tốt hơn ,hắn cũng chính là kẻ nói chuyện với Thủy lúc nảy ,hàng trăm cái kịch bản máu chó đang chạy trong đầu cô rồi ,bùng binh tình cảm cái gia tộc này đúng là đánh sợ .
Nhiên cùng lúc bước đến đứng kế Hà ,cô không nhịn được mà lùi lại đến gần cậu hơn ,người an toàn nhất hiện tại chỉ có cậu mà thôi ,Nhiên cũng hiểu ý mà chẵn trước cô ,nở một nụ cười hòa đồng chào mọi người.
Nội tâm cậu đang đang mù mịt như bão số 11 lắm đây ,cái người này không phải là kẻ lăn lộn với Chuẩn lúc chiều hay sao ,mặt cậu đen còn hơn đít nồi ,đúng là hết chổ nói ,hóa ra tên trước mặt này cũng là kẻ giả mạo cậu hồi sáng ,không lẽ cậu nên khen hắn một câu, đã bị Hà đánh bầm dập như thế ,lại còn hơi sức làm chuyện giường chiều thể kia ,quả thật khó nói hết .
Thấy hàng thật đứng trước mặt ,Tiến mới tin là mình xài sai phương pháp ,tên này không tầm thường chút nào ,Nhiên như nhìn được nội tâm hắn vậy ,còn thương hại hắn mấy phần ,Tiến bắt đầu ghét Nhiên vì quá nổi trội ,hắn là kẻ chủ mưu mọi chuyện không thể để người ngoài phá hỏng âm mưu mà hắn tốn biết bao công sức
ลิทา น้.
Hắn biết điểm yếu của Nhiên chính là Hà ,nên sẻ ra tay từ cô trước, nổi tham vọng không nhịn được mà nhìn sang Hà .
Qua một hơi thở ,Tiến thấy cô đang cười khẩy với mình ,khuôn mặt của kẻ săn thật sự đang nhìn về phía con mồi ,chỉ cần hắn dám làm gì, có thể cô gái đó sẻ bẻ xương hắn ra mà không cần đắn đo.
Đang đi trên đường ,Hà và Nhiên đi cuối cùng cô nói nhỏ với Nhiên.
Tui có chuyện thú vị lắm nè ,ông muốn nghe không.Nghe ,tui cũng có vài thí dụ ,lát ăn xong đi tui cũng kể cho bà nghe .Nhiên cúi đầu trả lời cô ,nhìn bốn người đi trước ,hai người không hẹn mà cười thẩm.
Phải nói là ông hai thâm thật ,sắp xếp hết mấy đứa nguy hiểm ngồi chung một bàn ,Hà phải công nhận cái bàn lần này còn to hơn lần trước ,mà màn sắp xếp chổ ngồi của bà quản gia đúng thật đáng nể.
Vẫn như thường lệ ,Nhiên ăn gì cô ăn đó ,chủ yếu là hóng hớt là chính lần này có diễn viên phụ xuất hiện ,tình tiết cũng gay cấn hơn ,mà sao Hà không thấy Hương nhỉ ,chị ấy sao không xuống ăn cơm hay là đang giảm cân.
Nhai miếng rau trong miệng dù rất nát rồi ,Hà vẫn chưa nuốt xuống ,cô nhìn qua Hạnh ,cô gái này bữa nay lại không nói mầy lời điệu đà nữa ,mà yên lặng ăn cơm, lâu lâu còn mỉm cười với Trung ,ồ đặc sắc hơn là Trung gắp đồ ăn cho Thủy ,Thủy lại ở dưới bàn nắm tay Tiến ,hỏi sao Hà thấy ,vì cô bị rớt đũa khi cúi xuống nhặt nên mới bắt gặp.
Thứ làm Hà ngạc nhiên nhất chính là Chuẩn ,không phải bình thường anh ta lạnh nhạt lắm mà ,sau tối hôm nay
lại khác lạ đến thế ,cứ ngó sang Tiến miết ,lại dùng ánh mắt ghen tuông mà nhìn hai người kia ,còn cắn môi tỏ vẻ uất ức nữa chứ,má ơi ,cái tình tiết quái quỷ gì đây ,vội nuốt xuống miếng rau ,cô uống miếng nước cho bình tĩnh trở lại.
Khủng khiếp quá ,Hà không dám tưởng tượng nữa ,chăm chỉ ăn cho thật nhanh ,ở đây nghẹt thở quá rồi. Nhiên vẫn bình ổn mà gắp đồ ăn cho cô ,mấy lúc cô sặc còn ân cần vỗ lưng ,chuẩn là người đàn ông gia đình lo cho vợ sắp cưới là đây chứ đâu.
Tiến quan sát hành động thân mật của Nhiên dành cho Hà thì càng khó hiểu ,cô không bài xích việc đụng chạm với Nhiên ,nhưng khi hắn dùng bộ dạng đó tiếp cận ,thì cô lại xa lạ còn đánh hắn rất thảm ,một ngàn chữ tại sao trong đầu hắn nổi lên mà không hiểu được.
Cô và Nhiên ăn xong thì kiếm cớ chuồn mất ,về đến phòng cậu ,cô không đợi được liền kể cho Nhiên nghe.
- Ông có cảm thấy ,mấy người đó có mối quan hệ rất lạ không .
Nhiên gật đầu ,đồng ý với Hà.
- Trung đang đứng giữ Thủy và Hạnh ,tui nghĩ anh ta cũng khônh tốt lành gì ,bên nào cũng muốn nên không đành buông tay ai ,còn bà chị Thủy cũng chẳng vừa ,chắc đang quen ông nội mới kia sau lưng ,vậy chuẩn bị cưới
Trung để làm gì nhỉ ,còn bà Hạnh thấy rối vậy sáp vào làm gì không biết .
Hà nói một lèo ,còn lấy mấy cái ly làm ví dụ.
Nhiên rót cho Hà ly nước để cô thấm giọng ,rồi nhẹ nhàng phân tích.
- Thì kiểu chắc cũng phải có lợi cho đôi bên nên mới thế ,tui thấy điệu này ông hai bày ra mấy trò này chứ không đâu ,loại kẻ yếu giữ kẻ mạnh ,tui không quan tâm mấy ,chỉ cần bọn họ đừng động tới chúng ta là được.
Uống sạch ly nước ,Hà nói tiếp.
- Làm gì mà bỏ qua cho mình ,yên tâm tui sẻ không để ai động đến ông đâu ,dù là thằng nào đi nữa... Ê mà còn cái này không biết tui suy diễn đúng không nha ,ông anh Chuẩn đó cứ kì kì sao á ,hình như ổng thích đàn ông .
Phụt.
Lần này tới Nhiên sặc nước ,vậy mà Hà cũng đoán ra ,cậu đưa ngón cái lên khen cô ,còn kể cho cô nghe chuyện hồi chiều mà mình nhìn thấy .
Mặt Hà thay đổi liên tục ,não đang hoạt động hết công suất để thu thập dữ liệu mới này ,cô nhìn Nhiên với vẻ mặt đầy khó tin ,cậu chỉ thở ra .
Tui được coi miễn phí đầu tới cuối luôn đó ,sợ thật.Vậy còn Hương ,chị ta biến mất luôn rồi ,không loại trừ trường hợp đã ch...ết. rồi chứ.Nổi lo của Hà không sai ,Nhiên cũng không nói cho Hà biết liền ngay bây giờ ,cậu cũng đang nhứt đầu lắm đây ,nhưng phải lo chuyện trước mắt cái đã rồi tính tiếp.
Cậu nhìn Hà đầy âm trầm ,dùng thái độ thành khẩn nhất mà nói với cô.
Tối nay bà ngủ phòng tui đi.Hả.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro