Ngoại truyện: K...
2024-10-24 22:30:59
Sau khi ra khỏi đấu trường ,Nguyệt dự định sẻ đi thăm đệ đệ ,nên đã ngỏ ý mời Ngọc Khê có muốn đi chung không ,dù sao đang diễn ra tranh đấu ,sẻ có mấy kẻ tiểu nhân thừa cơ đánh hội đồng những cặp đấu tách ra đi riêng biệt, trong mắt của Nguyệt ,cậu còn trói gà không chặt ,đi đứng củng bất tiện thì đánh đấm gì.
Luật thứ hai của đấu trường ",trong thời gian xảy ra cuộc thi nếu cặp đấu bị chết một người ,người còn lại sẻ mất quyền thi đấu".
Căn bản là Ngọc Khê có nhận lời hay không thì củng không quan trọng ,Nguyệt vẫn làm theo ý mình đưa cậu đi chung mà thôi ,vì vẫn chưa vào vòng trong ,tiền thưởng còn chưa có sao cô bỏ lại cậu được.
Khi đến ngoại thành cậu thấy đằng xa có một ngôi nhà nhỏ ,thấy có người ghé thăm ,một đám con nít chạy về phía cậu và Nguyệt.
Cậu khá bất ngờ cảnh tượng trước mắt ,con nít ở đâu ra mà đông quá ,lớn có nhỏ có ,nhìn y phục bọn chúng cậu đoán đây là những đứa trẻ bị bỏ rơi được người ta thương xót mà nhặt về nuôi.
Đứa nào củng ngây thơ ,hồn nhiên thực sự rất dễ thương .Bọn chúng hình như rất thân với Nguyệt ,thấy muội ấy là quấn lấy không buồng ,trong đó có đứa trẻ gọi Nguyệt là đại tỷ ,chắc là đệ đệ thân sinh .
Thứ làm cậu kinh ngạc nhất là thái độ của Nguyệt dành cho đám trẻ này ,không còn dáng vẻ lạnh lùng hay ánh mắt giết chóc ,mà chỉ còn sự quan tâm ,ân cần ,còn để mấy đứa nhỏ trèo lên người ,ôm cổ, nắm tóc củng không tức giận ,muội ấy còn cười rất tươi ,ôm từng đưa vào trong lòng mà nựng nịu.
- Nguyệt tỷ tỷ ,huynh ấy là ai thế ạ.
Đứa bé tóc hai chùm, ôm tay Nguyệt chỉ về phía Ngọc Khê.
- Là bạn mới của tỷ tỷ đấy.
Một đứa khác nhanh nhảu lên tiếng.
Ngọc Khê củng cười theo vì sự đáng yêu của bọn nhóc ,sau đó Nguyệt đưa một túi tiền cho đứa lớn nhất trong đó ,dặn dò gì đó rồi tạm biệt ra về.
Trên đường đi Nguyệt đẩy xe cho cậu ,tâm trạng vui vẻ lên được mấy phần ,còn tiện tay ngắt vài bông hoa đưa lền mũi ngửi.
- Mấy đứa nhỏ đó là gì của muội.
Cậu rất tò mò nên buột miệng hỏi.
- À, bọn trẻ đó được Tứ thẫm nhặt về ,đa phần là do bị nạn hay gia đình bị ôn dịch người nhà chết hết ,đệ đệ ta củng là một trong số đó.
Nói rồi Nguyệt thở dài, nói tiếp.
- Thật ra đệ đệ ta được đại sư phụ giao cho Tứ thẩm nuôi nấng trước, sau này củng vì lòng tốt mà bà ấy nhận nuôi thêm rất nhiều đứa trẻ khác ,ta thấy nhà bà ấy rất nghèo mà tốt bụng như vậy thì cảm động lắm ,không phải ruột thịt mà có thể chăm lo như con ruột thì đúng là hiểm thấy.
Ngọc Khê ngước lên nhìn Nguyệt ,bất ngờ thật ,đây là lần đầu tiên muội ấy nói nhiều như thế.
- Niếu ta đoán không sai ,muội củng góp công nuôi bọn chúng đúng không.
Cái này thì cậu đoán đúng rồi ,năng lực của Nguyệt là quá mạnh ,nhận những nhiệm vụ tương đương với thực lực thì sẻ có rất nhiều tiền ,vậy mà từ khi lần đầu gặp Nguyệt ,y phục trên người cô điều là vãi thô còn chấp vá đủ chổ ,có thể thấy cô thật sự rất khó khăn.
Thấy Ngọc Khê nói đúng chồ quá ,Nguyệt chỉ gãy đầu cười ngốc.
Hê hê ,ta chỉ có thể hàng tháng phụ một chút tiền thôi ,củng không có gì to tác lắm. Không phải ta nhiều chuyện ,nhưng với sức của muội kiếm tiền không hề khó ,muội không đi nhận nhiệm vụ sao.Đó củng là điều thắc mắc của cậu ,đệ tử của Vẫn thần tiên sau có thể túng thiếu như vậy.
- Chậc ,ta vẫn chưa được sư phụ làm giấy thông hành ,nên chỉ có thể làm mấy công việc chân tay thôi .
Sư phụ nói với cô vẫn chưa tới lúc lộ diện ,đệ tử chân truyền của ông phải xuất hiện một cách hào nhoáng mới được ,thật ra khi làm nhiệm vụ cùng sư phụ ,tiền công rất nhiều nhưng Nguyệt đều đem đi lo đám trẻ kia rồi ,tuổi còn nhỏ bọn chúng cần phải được ăn ngon ,mua vài bộ đồ mới ,mùa đông còn cần có áo ấm nữa.
Với lại lỡ bệnh tật thì sao ,còn đi học nên cần rất nhiều tiền .Hai phu thề Tứ thẫm làm sao lo được hết ,Nguyệt thấy lũ trẻ rất giống mình ,đồng cảm là điều hiển nhiên ,cô khỏe mạnh,cao lớn hơn người thường kiếm thêm một chút tiền thì có sao.
Cậu còn muốn hỏi vài chuyện nữa thì vài kẻ lạ xuất hiện ,cắt ngang cuộc đối thoại giữa hai người.
Thấy kẻ không mời mà đến ,Nguyệt trở về dáng vẻ giết chóc bước lên trước hai bước.
- Mấy người là ai.
Mấy hắc y nhân này nhìn là biết không phải người tốt gì ,mà không sao đối với Nguyệt đám này chỉ là ngọn cỏ ven bờ mà thôi .
- Chúng ta là người của Trần trưởng lão ,muốn mời Hà cô nương đích thân đến phủ một chuyến ,chủ nhân có chuyện riêng cần nói.
Người đứng đầu trong đám hắc y nhân tiến lên ,cung kính nói chuyện với Nguyệt.
- Không đi ,các ngươi về đi.
Nguyệt không muốn biết mấy cái chuyện riêng gì đâu ,phiền phức lắm ,bây giờ cô chỉ muốn về ngủ một giấc thôi.
Nghe thấy lời từ chối ,mấy người đó nhìn nhau mấy lần ,dùng mắt làm tín hiệu để truyền ý cho nhau.
Ngọc Khê biết sự việc không đơn giản ,cậu gọi Nguyệt lại nói nhỏ gì đó vào tai cô ,Nguyệt gật đầu đã hiểu nhưng phải đợi đám kia muốn làm gì.
- Hà cô nương, nếu cô không đi ,chúng tui bắt buộc phải dùng biện pháp mạnh .
Phải ,bọn họ đã nhận lệnh ,bằng mọi giá phải đem được Hà Thu Nguyệt về ,nếu không chủ nhân sẻ trừng phạt họ .
Nghe có người uy hiếp mình ,Nguyệt lạnh mặt nhìn mấy người phía trước ,bọn này là cái thá gì mà dám ra lệnh cho cô ,đừng tưởng Nguyệt không biết chuyện nhà của Trần trưởng lão, đừng có mơ mà cô dính dáng đến.
- Đừng chọc ta cười nữa ,một là ta giết các người ngay bây giờ ,hai là ,CÚT.
Phải nói ai ở đó củng điều giật mình trước câu nói của Nguyệt ,đám hắc y nhân mạnh miệng là vậy nhưng không dám lao lên khi nghe hăm dọa ,từ lúc Nguyệt hạ hai anh em con của Lưu trưởng lão ,thì ai củng ngấm ngầm điều tra thử nhị đệ tử của Vãn Văn Cơ là ai ,dòng dõi cao nhân nào.
Nhưng thứ họ biết được chỉ là những lời mơ hồ từ miệng của Lý Thiên ,không ai biết Vãn Văn Cơ nhặt ở đâu về
thứ người khác phải dè chừng như thế ,khi Hà Thu Nguyệt xuất hiện lần đầu ở đấu trường ,luồng sát khí khổng lồ chạy quanh cơ thể là điều mà ai linh lực cao cường điều nhìn thấy.
Khi biết là người con gái đứng dưới đấu trường đó là người kế thừa duy nhất của Vãn Văn Cơ ,các cao nhân khác máu trong người điều sôi sục ,ai mà không biết lão già say sỉn đó không chịu nhận nhân tài con cháu của họ gửi tới ,vì đơn giản Vãn thần tiên không có con cái chân truyền ,nếu may mắn được ông ta chọn có thể một bước mà lên mây.
Vậy mà kẻ dưới kia được chính lão họ Vẫn kia chọn lựa ,mấy trưởng lão còn lại đều không muốn người khác hơn mình ,nói ganh ty thì củng không đúng. Vì con cháu của họ ai là nhân tài hiểm có trên đời.
Có điều không phải ai sinh ra củng có thiên phú ,nhà của Trần trưởng lão là một trong số đó ,mấy ngày trước
Ngọc Khê nghe được từ bên ngoài ,rằng ông ta sẻ mua chuộc các đối thủ sắp đấu với con gái mình trước ,rồi đợi
ngày mai chỉ cần mấy người kia giả vờ thua trước con gái ông ta là được .
Đây không phải là gian lận ,cùng lắm là chỉ dùng chút thủ đoạn thôi ,mà cặp của Nguyệt chính là đối thủ tiếp theo của con gái Trần trưởng lão ,nên ông ta muốn dùng cách củ để có thể vớt vác lại danh tiếng của mình.
Mấy hắc y nhân kia không làm gì được nên đành rút lui ,cậu thở phào nhẹ nhỏm ,nếu đề Nguyệt đi theo tới đó ,mấy người không hiểu chuyện gì sẻ bàn tán xôn xao ,có thể gây tiếng xấu cho cô sau này ,cậu đúng là mất hết đường tương lai rồi ,nhưng còn Nguyệt thì khác ,tương lai rộng mở đang chờ đón muội ấy.
Ngọc Khê lớn hơn Nguyệt 6 tuổi ,đã trưởng thành hiểu được mặt sáng ,tối của cuộc sống ,Nguyệt tuy mạnh nhưng vẫn còn hơi ngốc không hiểu được tranh giành địa vị ,hay sức mạnh là như thế nào trong thế giới này .Nếu đã là bạn thì cậu sẻ nhắc nhở cô mọi lúc khi gặp các tình huống oái ăm.
Ngủ một đêm tới sáng ,Nguyệt vẫn còn ngáp ngủ lại phải đẩy Ngọc Khê ra đấu trường ,đúng là hôm nay rất đông người tới xem ,dù sao họ đến đây vừa xem đánh nhau ,vừa đặt cược một công đôi việc, trận của cô diễn ra khá sớm ,nhìn lên trời một hồi rồi nhìn hai người con gái trước mặt ,Nguyệt thử hỏi nên làm sao đây.
Đẩu trường chắc cho đi phao tin ,đệ tử cùng con cái của các trưởng lão đẩu nhau nên mọi người mới đến đông như thế này ,đúng là biết lợi dụng cơ hội để kiếm tiền mà .
Trần Thư Ngữ và nhị muội Trần Thư Tình là hai cô con gái cưng của Trần trưởng lão đang hừng hực khí thế chĩa kiếm về phía này ,nhưng mà sao Nguyệt thấy chân hai người đó run dữ vậy ,không biết có đang ổn không.
- Nguyệt sư muội.
Ngọc Khê gọi khẽ với cô .
- Ta biết rồi.
Ý của cậu là muốn cô ra tay nhẹ một chút ,vì hai cô gái kia căn bản không làm gì được hai người.
- Hai vị tiều thư ,có thể nghe Thu Nguyệt nói chuyện một chút được không.
Nguyệt tiến lên hai bước, nhìn hai cô gái nhỏ trước mặt cung kính cúi đầu.
Thư Ngữ nhìn thấy Nguyệt cao lớn ,cùng lắm thì hai chị em họ chắc chỉ đứng tới ngực của cô ,cách biệt hình thể lớn tới như vậy thì họ thắng kiểu gì.
- Hà... Hà cô nương cứ việc nói.
Âm điệu run sợ trong lời nói của Thư Ngữ là điều không thể giấu. Nguyệt ngước mặt nhìn thẳng vào hai người họ.
- Không phải Thu Nguyệt tự cao hay có ý gì khác ,nhưng mà với thực lực hai người căn bản không thể thắng ta nổi ,nên chúng ta nên giữa hòa khí hai bên ,Thu Nguyệt mong hai vị tiểu thư nên rút lui khỏi trận đấu này.
Ngọc Khê và cả hai cô gái kia điều khá bất ngờ trước lời nói của cô ,lịch sự nhã nhặn ,đúng là không ngờ mà ,cậu luôn ở cạnh Nguyệt mấy ngày nay ,cách nói chuyện của cô khá đặc biệt không giống như những nữ tử khác ,chỉ là lần này cậu đã đánh giá sai Nguyệt rồi .
Nghe Nguyệt giải bày ,tay hai người đó run rẩy ,bọn họ củng biết mình rất yếu kém ,nhưng mà vinh quang gia tộc đang đặt trên vai họ ,làm sao có thể nói bỏ là bỏ được.
Trần trưởng lão ngồi ở trên mà thấp thỏm không yên ,hôm qua ông định mua chuộc Hà Thu Nguyệt nhưng bất thành ,ông như ngồi trên đống lữa ,hai đứa con này căn bản không có thiên phú gì cả ,ông vì sĩ diện mà không chịu nhận đệ tử ở ngoài ,nên bây giờ không có ai toàn diện mà kế thừa kĩ năng của ông cả.
Nhìn qua Vãn Văn Cơ ngồi uống rượu say khướt ở bên cạnh ,Trần trưởng lão lườm giận không ngớt ,ai biết thứ mà lão dạy ra thì tốt đẹp gì .
- Hà cô nương ,chúng ta biết sức của mình có hạn ,nhưng nếu tự nhận thua cuộc ở đây thì hai tỷ muội chúng ta về không biết phải ăn nói thế nào với gia phụ.
Thư Tình nhìn đại tỷ mình ,ánh mắt khó xử không biết phải làm thế nào.
- Vậy thì hai vị cứ việc ra tay một lượt ,Thu Nguyệt sẻ không làm đau hai người .
Phía trên người xem không ai nghe được người ở dưới nói gì ,nhưng sự tò mò của bọn họ là không thiếu ,tiếng hò hét bảo mau " đánh đi" vang vọng khắp đấu trường.
- Đắc tội rồi.
Dứt lời ,Nguyệt rất nhanh tiến về phía trước ra tay gọn gàng làm hai người cùng lúc bất tỉnh ,tiện tay củng đỡ hai vị cô nương kia nằm xuống ,căn bản là hai người kia còn di duyển không kịp cô nữa thì làm sao mà đánh.
Trên khán đài thấy trận đấu kết thúc quá tẻ nhạt ,nên họ la lối muốn xem trận đấu tiếp theo ngay bây giờ.
Người quản trò sau khi hô phần thẳng về cặp đấu của Nguyệt thì củng thông báo trận kế tiếp luôn ,trận tiếp theo là cặp của Lý Thiên và Quân Kỳ.
Nguyệt nghe mà ngoác hết cả mồm ,trùng hợp vậy sao ,huynh đệ đồng môn tương tàn ,trận này quá hấp dẫn cô làm sao mà bỏ qua được ,đẩy xe của Ngọc Khê vào một góc chuẩn bị xem trò vui thôi.
Nhìn lên thấy sư phụ đang uống rượu mà Nguyệt không khỏi chán đời ,đệ tử của mình sắp đánh nhau tới nơi rồi ,mà vẫn còn tâm trạng như vậy.
- Hừ ,Vãn Văn Cơ đệ tử ngươi sắp đánh nhau kìa ,ngươi không lo sao .
Trần trưởng lão một bên không nhịn được mà châm chọc.
Vãn thần tiên cười khà khả ,uống thêm vài ngụm rượu nữa mới trả lời.
Thì coi như tập luyện thôi ,có gì mà lo lắng. Ngươi đang nói dối ,nếu như trong đó có cặp thắng thì trận ngày mai ,đối thủ củng sẻ là đệ tử thứ hai của ngươi .Trần trưởng lão không có ý xấu nên mới nói câu đó ,lúc nảy khi thấy Hà Thu Nguyệt nhẹ tay với con mình thì trong lòng vô cùng biết ơn ,có thể thua trong tay kẻ mạnh đúng là không có gì đáng để mất mặt.
Vãn thần tiên ngồi không vững ,cứ ngã bên này rồi vẹo bên kia .
- Khà khà, vậy thì chỉ có thể nói ,đệ tử mà ta dạy ra quá tài ba mà thôi. Cùng gặp nhau ở đây điều là ý trời đã sắp đặt.
Một tràn cười dài của Vãn thần tiên ,rồi ông gục xuống bàn ngáy khò khò trong sự không hiểu gì của Trần trưởng
เลือ.
Thực lực các đệ tử của Vãn Văn Cơ rất cách biệt ,thiên tài và người bình thường sao có thể giống nhau ,Hà Thu
Nguyệt là một ví dụ điển hình ,sức mạnh phải nói là ngang ngữa của một thành chủ bây giờ ,Vãn thần tiên luôn nói với Nguyệt nếu sau này có chuyện xích mích với huynh đệ đồng môn hãy nhẹ nhàng mà giải quyết.
Bởi vì ông biết ,bốn người kia có đánh hội đồng củng không thể thắng được Nguyệt ,khoảng cách chênh lệch tới mức chính ông còn phải nghi ngờ chính mình có phải không dạy dỗ tốt những đệ tử còn lại hay không .
Nhưng mà thực tế đã chứng minh ,Vãn thần tiên không hề thiên vị ai ,vấn đề là mỗi người một tố chất ,nhị đệ tử
Hà Thu Nguyệt từ lúc ông đem về thì đã khác người ,sức mạnh ,hình thể ,linh lực đều thuộc dạng thượng thừa , đúng là làm Vãn thần tiên nhớ về chính ông lúc còn trẻ.
Ông củng giống Nguyệt bây giờ ,là một kẻ khác biệt ,luôn dùng ánh mắt coi thường mà nhìn kẻ yếu ,dùng giọng nói để khích kẻ mạnh ,chỉ cần muốn hay không thì ai củng phải kiêng dè lo sợ.
Ngọc Khê nhìn Nguyệt đang hào hứng xem trận đấu tiếp theo mà tò mò .
- Muội đang lo lắng sao.
Nghe cậu hỏi Nguyệt cười to ,lắc đầu chán nản.
- Chắc ngươi hiểu lầm gì rồi ,ta không thân với mấy người đó lắm đâu ,ta chỉ đứng đây xem bọn họ đấu nhau thôi ,chắc thú vị lắm đây.
Cậu như hiểu được gì đó ,không nói gì nữa mà chăm chú quan sát cảnh trước mắt.
Lý Thiên và Như Yên đang thong thả đi ra sần đầu ,ánh mắt thầm tình trao nhau là điều không thể dấu ,y phục xa hoa lộng lẫy của Như Yên làm người xem điều chói cả mắt ,Lý Thiên đi bên cạnh củng không kém phần bắt mắt ,anh tuẩn tiêu soái dùng thái độ coi thường mà nhìn xung quanh.
Nguyệt thấy bộ dạng của Lý Thiên thì cười thầm ,nếu ngày mai mà cô được đấu với đại sư huynh kính mến của mình ,không biết Nguyệt sẻ trao bao nhiêu yêu thương vào cái bản mặt chó chết đó đây ,nghĩ tới thôi mà cô hưng phấn tới mức run cả người.
Quân Kỳ nhìn đại sư huynh tình chàng ý thiếp với ánh trăng sáng của mình thì tức giận cực độ ,ghen tuông tới mức cắn chặt răng, còn ngủ sư đệ vẫn bình tĩnh đi phía sau Quân Kỳ, chắc đệ ấy đã biết trước kết quả nên chẳng trông đợi gì.
Mọi người ngồi xem hò hét như điên ,bạc đặc cược bên nào thắng đã nhân lên gấp ba lần ,một trận đấu hiếm thấy sắp xảy ra ai mà không phấn khích chứ ,Ngọc Khê nhìn người trong sân đấu, rồi nghiêng đầu hỏi Nguyệt.
- Muội cảm thấy ai sẻ thắng.
Tiếng la hét quá ồn ào ,Nguyệt không mở miệng nói chuyện mà chỉ tay thẳng vào cặp của Lý Thiên ,Ngọc Khê nhìn theo mỉm cười nhẹ ,đưa tay gọi người của đấu trường đến .
Khi tiểu ca kia đến ,hắn cúi người cung kính hành lễ với Ngọc Khê, hỏi xem vị đại gia này muốn hắn làm gì .
Nguyệt chỉ thấy Ngọc Khê nói gì đó rồi đưa cho tên kia một túi bạc lớn ,vị tiều ca kia như thấy thần tài mà vui vẻ gật đầu .
Nguyệt không quan tâm lắm ,chỉ chăm chú nhìn về phía trước ,làm sao cô biết cậu là đang đặt cược ,một cơ hội lớn như thế này làm sao có thể bỏ qua ,Ngọc Khê cố tình hỏi bên nào thắng vì biết hơn ai hết Nguyệt là người hiểu rỏ đồng môn của mình nhất.
- Tam sự đệ ,ta biết đệ có tâm tư khác ,nhưng mà đã không phải là đồ của mình ,thì mãi mãi củng vậy thôi ,ta khuyên đệ nên thành tâm một chút ,chúc phúc cho ta và tứ muội thì tốt hơn.
Khuôn mặt đầy kêu ngạo của Lý Thiên cùng giọng nói khiêu khích nhìn Quân Kỳ ,Như Yên đứng một bên giã vờ khó xử nhìn hai kẻ vì mình mà sắp đánh nhau ,trong thanh tâm thì rất đắc ý.
Quân Kỳ là người bồng bột ,tính khí lại nóng nảy đôi ba câu củng có thể làm hắn tức giận mà mất hết lý trí Lý
Thiên là đang thử xem lòng nhẫn nại của tam sư đệ mình chịu được tới đâu.
- Đại sư huynh nói mấy lời vô bổ đó làm gì ,đã đứng ở đây rồi thì chỉ cần phân cao thấp là biết ai hơn ai thôi.
Lòng Quân Kỳ ngứa ngáy ,hắn phải cho Như Yên thấy muội ấy đi theo Lý Thiên là một sai lầm ,chỉ cần hắn thắng được Lý Thiên thì mỹ nhân sẻ về tay hắn mà thôi.
"Ngu ngốc" đó là suy nghĩ của ngủ sư đệ ,các sư huynh đang làm cái gì đây ,rỏ ràng đây là một trận đấu chân chính ,mà nhìn xem bọn họ đang làm cái trò gì ,dành phụ nữ sao .
Lý Thiên hừ một tiếng, dùng kĩ năng đánh trực diện với Quân Kỳ và ngủ sư đệ ,một luồng gió mạnh cắt tơi tả y phục của hai người kia .Đòn đánh này rất rộng ,căn bản đây là sân đấu không có chổ nào để ẩn náo thì đa phần sẻ mặc định cho số phận bị cắt cho tới chết.
Nhưng bên kia củng là đệ tử của Vãn thần tiên mà sao có thể thua dễ dàng như vậy ,ngủ sư đệ đứng ra chắn cho
Quân Kỳ tạo ra một kết giới chắc chắn đủ cho hai người không bị thương.
Tất nhiên đòn tiếp theo củng đến một nhát chém vô hình chém xuyên qua kết giới làm cho một bên vai ngủ sư đệ đứt lìa tại chổ, máu từ đó củng chảy ra xối xả.Chỉ thấy đệ ấy bình tĩnh xé một bên áo buộc chặt vết thương lại ,phải cầm máu ngay nếu không sẻ bị mất máu quá nhiều mà bất tĩnh.
Không ai khác là của Lý Thiên tụ linh lực về một chồ rồi phóng ra một lần ,như vậy uy lực sẻ mạnh lên gấp mười lần lúc nảy.
Trận này thì không cần phải xài não ,ai hơn ai đã rỏ ràng ,Nguyệt đứng xem mà không khỏi cảm thán ,vô tình quá rồi ,dù sao ngủ đệ củng mới 11 tuổi ra tay như vậy đúng là không còn tình nghĩa gì ,chợt Nguyệt không còn thấy
Quân Kỳ ở đâu nữa ,biến mất rồi sao.
Lý Thiên thoáng chốc dừng lại ,hắn nhìn khắp sân đấu mà không thấy Quân Kỳ đâu ,chỉ thấy ngủ sư đệ đang khổ sổ giữ cánh tay kia lại .Lý Thiên ra hiệu cho Như Yên cảm nhận mọi thứ xung quanh xem như thế nào .
Có thấy Quân Kỳ thì báo với hắn ,Như Yên giỏi nhất chắc là thanh tẩy mọi điều ô uế ,thánh nữ mà nhân gian hay đồn đại có thể xóa tan mọi chướng khí ở trên đời này ,tứ đệ tử của Vãn Văn Cơ .
Hàn Như Yên nghe thì rất hay ,nhưng cô ta chỉ mạnh khi ai đó luôn đi theo bảo vệ ,cảm nhận linh lực củng là một trong số đó ,Quân Kỳ không hề chạy trốn mà đang đứng sau lưng của Lý Thiên ,tất nhiên tam sư đệ này đã chuẩn bị một món quà từ trước dành cho đại sư huynh rồi.
Nguyệt cười lạnh ,Thủy Phiêu sao ,quả nhiên tam đệ này của cô không quá tệ ,sư phụ củng từng thử truyền dạy thủy lực cho Quân Kỳ nhưng đáng tiếc ,hắn không chịu nổi sức ép của dòng nước nên đành bỏ cuộc ,thứ hắn làm được chỉ đơn giản là có thể hòa mình vào dòng nước rồi lợi dụng thời cơ mà sử gọn đối thủ.
Lúc nảy sức gió của Lý Thiên tạo ra đã đẩy mấy đám mây đen tới đây ,trời mưa ngày một nặng hạt, dưới lòng đất chỉ cần có mạch nước ngẩm hai bên hòa hợp vào nhau ,sẻ là thời cơ mà tam sư đệ của Nguyệt dùng Thủy Phiêu, nhưng mà tam đệ này đã tính sai một nước cờ rồi.
Một luồng nước xuất hiện bất ngờ ở sau lưng ,Lý Thiên căn bản không thể trở tay kịp ,phần thắng mà người xem nghĩ sẻ về tay Quân Kỳ thì ngạc nhiên thay ,một con dao ở đâu đã cắm sâu vào ngực hắn.
Cả đấu trường im lặng tới cực điểm ,mọi người điều trố mắt không hiểu chuyện gì xảy ra .
Lý Thiên biết mình được cứu thì lùi ra xa ,đáng lẻ ra chỉ còn một chút nữa ,phải, một chút nữa thôi Quân Kỳ sẻ dùng tay không đánh cho tên đại sư huynh phách lối kia ngất xỉu ,là có thể nhẹ nhàng mà chiễn thẳng.
Vậy mà khi gần đạt được điều mong đợi ,người mà hắn si mê nhất lại tự tay cho hắn một nhát chí mạng như thế này ,Quân Kỳ không tin được vào mắt mình từ từ xoay lưng lại nhìn vào Như Yên tay vẫn còn đang run rẩy .
Tam ...tam sư huynh...ta.ta không cố ý . Tại..tại sao ta chưa từng có ý nghĩ sẻ làm hại hắn ,củng chưa từng nghĩ sẻ ra tay với muội..tại...sao..Thân người Quân Kỳ như đứng không vững được nữa ,nhát dao đó không biết đã xuyên qua cái gì rồi ,máu cứ rỉ ra liên hồi sự đau đớn về thể xác là điều mà ai củng thấy ,nhưng mấy ai hiểu thứ bây giờ làm hẳn đau nhất chính là nổi thất vọng mà người con gái mình yêu mang lại.
Như Yên nước mắt rơi lả chả ,do lúc nảy khi cô ta cảm nhận ,thì thấy một luồng sức mạnh ngay sau lưng Lý
Thiên ,không chần chừ một phút giây nào mà Như Yên dùng dao giấu sẵn trong tay áo đâm thẳng về phía trước.
Tình hình chuyển bại thành thắng làm Lý Thiên lấy lại thế trận tự tin bước đến chắn trước mặt người thương ra vẻ quân tứ .
Tên tiểu nhân này đã lợi dụng cơ hội tam đệ mình đang bị thương ,chưởng một cái vào ngực Quân Kỳ rất mạnh ,làm hắn bay thằng về phía tường thành.
Không phòng bị gì ,Quân Kỳ chỉ có thể dùng công lực mà cố bảo vệ bản thân chờ đợi việc sẻ va vào tường thành,cố gắng không làm ảnh hưởng tới ngủ tạng.
Rất may mắn là ngủ đệ đã đứng sẵn ở đó ,dù còn có một tay nhưng củng đã vận hết cả công và khí lực ,rồi dùng toàn bộ cơ thể mà đỡ lấy tam sư huynh ,vết chân kéo dài in sâu dưới đất ,cả hai bị thương rất nặng ,miệng điều phun ra ngụm máu to .
Luật thứ ba của đấu trường" Khi trận đấu diễn ra ,bên nào bất tỉnh hay chịu thua trước thì trận đấu mới kết thúc" .
Thế nên dù Quân Kỳ hay ngủ đệ tơi tả cở nào mà không chịu thua thì vẫn phải đánh tiếp.
- Tam su huynh ,huynh van on dung khong.
Ngủ sư đệ đỡ Quân Kỳ đang loạng choạng đứng dậy ,không được rồi ,tình hình hiện tại thì không thể đánh đấm gì được nữa ,ngủ đệ nhìn sắc mặt tam sư huynh của mình để đoán tiếp theo phải làm gì.
- Lý Thiên ,ngươi là kẻ tiểu nhân ,đánh lén người khác.
Quân Kỳ tức tối ,tay ôm ngực đang bị chảy máu nhìn Lý Thiên ,ánh mắt củng tràn đầy thất vọng mà lướt qua Như
Yên .
Lý Thiên sửa lại y phục ,tay xoay chiếc ngọc quý giá ,khinh miệt tới mức còn không thèm nhìn Quân Kỳ lấy một lần nào.
- Cái gì mà là tiểu nhân ,ngươi sơ hở thì ta chớp thời cơ thôi .Tuy nói chúng ta là huynh đệ đồng môn nhưng đây là một cơ hội tốt để ta được thăng tiền ,ta vì sao phải nhường nhịn ngươi ,kẻ thấp hèn yếu đuối.
Sự sỉ nhục quá đáng mà Lý Thiên mang lại khiến Quân Kỳ mất hết lý trí ,hắn lao đến như điên hồng sẻ giết tên ngụy quân tử mang danh là đại sư huynh này .
Điên rồi ,với tình trạng như thế thì giết được ai ,Nguyệt đang khá thỏa mãn xem mấy người ngu ngốc đó đánh nhau ,thật muốn giã vờ là không quen biết họ mà.
Cô khoanh tay chờ đợi kết quả ,quả nhiên Quân Kỳ lại ăn một chưởng của Lý Thiên mà ngất tại chổ ,với vết thương kia Nguyệt tự hỏi không biết sư phụ có cứu nổi tam đệ tử của mình không.Nhưng mà còn ngủ đệ không phải vẫn còn đứng ở kia sao ,đệ ấy sẻ làm gì đây.
Như Yên mong manh tựa cành hoa sắp gãy, đứng nép vào lòng tình lang của chính mình ,cô ta đã lựa chọn Lý Thiên thay vì Quân Kỳ ngay từ đầu ,vì đại sư huynh chắc chắn sẻ công thành danh toại.Chứ không như tam sư huynh xuất thân đê hèn thì làm sao có thể là người kế thừa mà sư phụ chọn được.
Lúc này chỉ thấy ngủ sư đệ ,bước từng bước mệt mỏi tiến đến chổ Quân Kỳ đang bị ngất ,đệ ấy từ từ ngồi xuống đỡ tam sư huynh tội nghiệp này lên vai của mình .
- Ngủ sư đệ ,đệ muốn làm gì.
Như Yên dùng khăn che miệng ,tò mò nhìn ngủ sư đệ.
- Đưa huynh ấy đi trị thương ,tỷ không thấy sao.
Ngủ sư đệ tên là Ngụy Thiện ,bình thường không ai gọi đệ ấy bằng tên ,nên lâu dần cái tên này điều không xuất hiện trong tâm trí mọi người nữa.
- Hừ ,tên vô dụng như vậy thì bị như thế rất xứng đáng ,ngủ đệ ta khuyên đệ nên bỏ cuộc đi.
Lý Thiên không bỏ nổi thói kêu căng ,gỏ lên đầu Ngụy Thiện vài cái tỏ ra rất coi thường.
Ngủ sư đệ né tránh ,cổ gắng từng chút đứng dậy lôi theo Quân Kỳ đi về phía trước ,bước chân nặng trĩu bỗng dừng lại nhìn lại phía Lý Thiên rồi lại nhìn lên bầu trời.
- Người vô dụng nhất chính là huynh đấy ,khua môi múa mép thì mạnh hơn ai được chứ ,không có tứ sư tỷ ở bên hổ trợ thì huynh làm được gì ,tự đi nói khắp nơi chính mình là người được sư phụ chọn ,huynh đúng là không biết hổ thẹn mà ,đệ thật sự thấy rất thương hại huynh ,đại sư huynh à.
Một lời nói dài của Ngụy Thiện khiến cho Lý Thiên đứng ngơ tại chổ ,chắc hắn đang xắp xếp mấy lời kia ở trong đầu ,rồi sắc mặt Lý Thiên thay đổi ,cái này là ngủ đệ đang sỉ nhục hắn ,giống như hắn đã nói với Quân Kỳ lúc nảy.
Sắc mặt Lý Thiên thay đổi ,phẫn nộ tới mức muốn xé Ngụy Thiện ra từng mảnh ,ai ngờ người ngủ đệ ngoan ngoãn hiền lành lại độc miệng tới mức này.
Ngụy Thiện cứ đỡ Quân Kỳ đi về phía trước ,không hề biết sau lưng Lý Thiên đang chạy đến cố ý đánh lén sau
lung mot lล็ท ทนัล.
- TA CHẤP NHẬN BỎ CUỘC.
Chỉ còn hai bước nữa là mọi chuyện kết thúc ,Ngụy Thiện đã đưa tay hét to chấp nhận bỏ cuộc ,Lý Thiên tức tối vì không làm gì được Ngụy Thiện ,bên thua đã rỏ ,người của đấu trường đã xuất hiện kịp thời ngăn Lý Thiên lại ,trước khi tay hắn chạm vào lưng của Ngụy Thiện.
Không còn gì xem nữa ,Nguyệt đẩy Ngọc Khê đi về. Trên đường đi không ai nói với ai lời nào ,trận đấu vừa rồi đúng là làm tinh thần của người ta đi xuống ,đều học cùng một thầy tại sao có thể ra tay nặng như vậy .
- Trận đấu ngày mai, muội không lo lắng sao.
Ngọc Khê đành mở lời trước ,có thể ngày mai sẻ rất khó khăn với Nguyệt.
- Lo lắng sao ,nhảm nhí ,tới lúc đó ngươi sẻ thấy ai mới là kẻ mạnh.
Hừ ,nghĩ cô là ai ,Lý Thiên ngay từ đầu Nguyệt đã không để vào mắt rồi ,còn Hàn Như Yên lại là cái gì ,không đáng để bận tâm.
Lại là một khoảng không trầm lặng ,trời hôm nay thật đẹp ,ánh nắng chiếu rọi trên những bông hoa đang khoe sắc ,hương thơm nhẹ nhàng được làn gió hòa quyện cùng không khí ,thật dễ chịu làm sao.
Thời gian trôi qua đúnh là rất nhanh ,mới đó mà đã tới ngày hôm sau .
Người tới đấu trường xem đánh nhau đông như kiến ,chồ ngồi dường như đã kín mít,chắc họ muốn xem thử lại là đệ tử của Vãn thần tiên ,thì hôm nay có khác hôm qua không thôi mà
Nguyệt và Ngọc Khê đã đứng trong sân đấu ,cô cười mỉa mai với Lý Thiên bên kia.
- Đại sư huynh ,ta nghĩ ngươi nên bỏ cuộc sớm đi ,để một lát nữa đừng có khóc mà ăn vạ ,ta không dỗ nổi đầu ..ha.ha..
Quả nhiên là Nguyệt tùy người mà ứng xử, đối với hai tỷ muội Trần gia lễ nghi đều có đủ ,còn với những kẻ mình ghét thì hạ nhục thật sướng miệng.
Đấu trường đồng loạt im lặng như tờ, chắc là muốn nghe chuyện dưới này ,vậy thì Nguyệt sẻ nói thật lớn cho mọi người nghe chung.
Lý Thiên nắm tay thành đấm ,hung hăng nhìn cô ,nhưng hắn phải nhịn trước đã ,đợi Như Yên chuẩn bị tốt thì mới ra tay.
- Nhị sư muội nói năng quá hóng hách rồi ,ai ở đây mà không biết danh tiếng xấu xa của muội, chi bằng lần này muội chịu thua ,khi về ta sẻ đi xin sư phụ nói giúp muội vài tiếng .
Một con ranh mà dám nói chuyện với hắn như vậy ,Lý Thiên luôn không hiểu tại sao sư phụ lại nhận một đứa như
Hà Thu Nguyệt làm đệ tử ,con nhỏ đó có gì mà đặc biệt.
Ngụy Thiện và Quân Kỳ sau khi được Vãn thần tiên chữa trị đã bình phục được một nữa ,bọn họ đang đứng sau lưng sư phụ mình theo dõi xem kẻ được xem là đại sư huynh hồm nay bị ăn hành ra sao.
Vãn thần tiên lại đang ôm một bình rượu ,té lên té xuống ,chật vật vô cùng ,không ai biết ông đang nghĩ gì .
- Ha...ha.ha ,danh tiếng là cái quái gì ,không phải toàn lời bịa đặc của ngươi hết sao ,cùng là đồng môn ngươi rỏ ràng biết năng lực của ta đến đâu ,vậy mà ngươi đi rêu rao ta là kẻ yếu đuối không biết gì ,chính ngươi đã nói cho anh em nhà họ Lưu không đúng sự thật ,là ngươi đã gián tiếp hại chết họ.
Do mọi thứ quá im lặng ,nên lời nói của Nguyệt văng vẳng trong không trung, tất nhiên Lưu thành chủ ngồi trên kia củng nghe được ,không sai trước ngày diễn ra trận đấu Lưu Thiên Bảo nói với ông ,có người nói cho hắn biết
Hà Thu Nguyệt chỉ là kẻ tầm thường ,thấy con trai lớn tự tin như vậy ,đáng ra ông nên yên tâm mới đúng ,vậy mà ,khốn kiếp là tên lòe loẹt kia dám xảo trá ,gián tiếp hại chết đích tử của ông ,đúng là không thể tha thứ.
Ánh mắt hận thù của Lưu thành chủ dán chặt lên người Lý Thiên không rời dù chỉ là một chút.
Ngọc Khê không ngừng vỗ tay trong lòng ,một mũi tên trúng hai con nhạn ,kế này của Nguyệt đúng là làm cậu phải mở mang tầm mắt, chuyển hướng thù địch lên người khác chỉ qua một câu nói ,Nguyệt quá thông minh rồi.
- Nói bậy, ta...ta ..nói đúng sự thật ..tại anh em của Lưu Thiên Bảo quá bất tài mà thôi.
Nói hết câu ,Lý Thiên vội đưa tay bịch chặt miệng ,hẳn nói hớ rồi ,Lưu thành chủ nghe mà tức tới mức tay không mà bót nát tay cẩm ghế đang ngồi .
Mấy vị cao nhân khác củng nhăn mày khó hiểu ,đại đệ tử của Vãn Văn Cơ lại hồ đồ tới mức tự chui đầu vào rọ ,hay là bấy lâu nay mấy lão đây đã đề cao hắn rồi.
Lý Thiên ,ngươi là kẻ vô dụng nhất trong năm người bọn ta ,ngươi lấy tư cách gì mà dám nói mấy lời ngông cuồng với mấy sư đệ khác . Hà Thu Nguyệt ngươi...ngươi...Lý Thiên điên tiếc ,căn bản không còn giữ được bình tĩnh nữa rồi ,hắn tức giận dùng kĩ năng của ngày hôm qua
tần công cô .
Tưởng Nguyệt là ai ,cô chỉ đứng đó nhìn mấy con dao vô hình được tạo ra bằng gió ,căn bản không thể làm gì được cô cả .Nhẹ nhàng phất tay một cái đòn đánh điều bị bật ngược trở lại .
Lý Thiên hốt hoảng tránh né bỏ quên cả Như Yên đang khổ sở tạo kết giới bảo vệ bản thân ,hắn không tin ,kĩ năng này đã luyện lâu như vậy sao có thể không có tác dụng gì với Hà Thu Nguyệt được.
- Đừng có xài mấy chiêu mèo cào này nữa ,không có tác dụng gì với ta đâu.
Phải vậy chứ ,ra tay càng tuyệt tình thì Nguyệt càng thích ,vì cô đã hứa với sư phụ phải nhẹ nhàng với sư huynh đệ đồng môn ,Lý Thiên càng điên cuồng muốn giết cô ,thì lúc đó không còn lý do gì mà Nguyệt phải ngần ngại nữa ,cô sẻ xử đẹp tên đại sư huynh này.
- Yên nhi ,mau lên.
Bất ngờ ,Hàn Như Yên tiến về phía Ngọc Khê mà lao tới ,trên tay đang cầm một thanh kiếm ,cô ta nghe lệnh của
Lý Thiên mà không ngần ngại dùng kĩ năng Dị Linh của chính mình .
Kĩ năng này cho phép Như Yên thanh tẩy mọi thứ ,đồng nghĩ với việc nếu đâm thanh kiếm đó vào người Ngọc
Khê ,sức mạnh thanh tẩy sẻ khiến cậu chết ngay tại chổ.
Không đúng ,Lý Thiên hiều luật của đấu trường mà, hắn không thể làm thế .Nguyệt rất nhanh đầy hết công lực vào bàn tay phải đập mạnh xuống đất ,trong một thời gian ngắn sân đấu bị nứt toạc ra ,bay lên tứ tung.
Như Yên và Ngọc Khê trong tầm đánh củng bị hất lên không trung ,Nguyệt có thể dùng cách khác để ngăn tứ muội kia ,nhưng thứ mà cô muốn xem là bọn họ đang tính kế gì.
Ngọc Khê lúc nảy thấy có người nhào tới thì không biết phải làm sao ,một phế nhân như cậu ở đây chỉ cản trở tay chân mà thôi ,nghĩ mình sẻ đối mặt với cái chết cậu chỉ biết nhắm mắt chờ số phận định đoạt.
Vậy mà trong tít tắc ,đất trời như đảo lộn Nguyệt đã bay lên bể cậu an toàn đáp đất.Thấy Ngọc Khê thất thần nhìn mình, Nguyệt đề cậu ngồi xuống ,nhét thẳng vào miệng cậu một viên thuốt gì đó ,còn sẵn dúi cho thêm một cái bình lạ.
- Nuốt vào nhanh ,một lát nữa cô ta có lao tới nữa thì mở cái bình này ra ,hiểu không.
Mặc dù không hiểu gì ,nhưng Ngọc Khê vấn gật đầu lia lịa ,vì trong một trận chiến kẻ mạnh mới là kẻ chiến thắng ,mà Nguyệt chính là vua của trận đấu này.
Lý Thiên tính toán không sai ,điểm yếu duy nhất chính là tên phế nhân đi cùng với Hà Thu Nguyệt, làm phân tâm cô ta rồi phán đoán tình hình thì mới có cơ hội chiến thẳng.
Chắc Lý Thiên quên mất tri kĩ của mình đang cực kỳ mệt mỏi với đống đất đá kia ,y phục hoàn mỹ trên người Như
Yên đã lấm lem ,tóc tai củng vì thế mà bù xù mất hết vẻ diễm lệ ban nảy.
Ánh mắt hung dữ của Như Yên nhìn chầm chầm vào Nguyệt ,cô ta chắc chắn sẻ làm Hà Thu Nguyệt phải hối hận.
Nguyệt vẫn đứng đó như tượng đợi xem đại sư huynh mình ra chiêu gì tiếp theo ,cô sắp không còn kiên nhẫn nữa rồi ,vì tình nghĩa cô sẻ nhường Lý Thiên ba lần ,hắn mà không tận dụng cơ hội cuối cùng này thì đừng trách sao cô vô tình.
Quả nhiên Lý Thiên không chờ đợi gì mà lao nhanh về phía Nguyệt ,hắn đã thương lượng trước với Như Yên sẻ chia nhau ra mà hành động.
Phía trên cao ,Trương trưởng lão đang ngồi xem tình hình trận đấu ,kẻ kế thừa của ông ta củng đứng kế bên ,không ai khác là đại ca của Ngọc Khê ,nảy giờ mắt của hắn không hề rời khỏi người của Nguyệt ,sắc mặt âm trầm khó tả mà ngay cả hắn vẫn không hiểu là như thế nào.
Ngụy Thiện đứng nhìn nhị sư tỷ chơi đùa với Lý Thiên mà nở nụ cười đắc ý ,đại sư huynh kia làm sao biết được khi tận mắt thấy Hà Thu Nguyệt dùng tay không sé đầu yêu thú thất tầng trước mặt mình là cảm giác gì .Một khuôn mặt đẩy máu ,cặp mắt đỏ ngầu dữ tợn nhìn kẻ thù trước mắt ,như một thợ săn khóa chặt con mổi ,đánh với yêu
thú cấp cao mà không nao núng ,kĩ năng hòa cùng sức mạnh sé đầu và cơ thể đối thủ ra làm hai mảnh ,ai chứng kiến cảnh đó mà không kiếp sợ cơ chứ.
Không sai chính là nhị sư tỷ ,trong lúc mà bốn người bọn họ ngất xỉu thì kẻ được coi là vô dụng kia đã giết yêu thú
cứu lấy tất cả sư huynh đệ đồng môn ,Ngụy Thiện tỉnh dậy trong lúc Nguyệt đang đánh nhau ,một cảnh tượng mà cả đời ngủ sư đệ không thể nào quên được ,Hà Thu Nguyệt mất hết nhân tính bóp nát mọi thứ bằng chính đôi tay mình.
Nguyệt thấy Lý Thiên tiến lại mình thì lòng tràn đầy phấn phích ,hắn không còn cơ hội nào nữa rồi ,dám đánh cận chiến với cô thì chỉ có chết mà thôi.
Luật thứ hai của đấu trường ",trong thời gian xảy ra cuộc thi nếu cặp đấu bị chết một người ,người còn lại sẻ mất quyền thi đấu".
Căn bản là Ngọc Khê có nhận lời hay không thì củng không quan trọng ,Nguyệt vẫn làm theo ý mình đưa cậu đi chung mà thôi ,vì vẫn chưa vào vòng trong ,tiền thưởng còn chưa có sao cô bỏ lại cậu được.
Khi đến ngoại thành cậu thấy đằng xa có một ngôi nhà nhỏ ,thấy có người ghé thăm ,một đám con nít chạy về phía cậu và Nguyệt.
Cậu khá bất ngờ cảnh tượng trước mắt ,con nít ở đâu ra mà đông quá ,lớn có nhỏ có ,nhìn y phục bọn chúng cậu đoán đây là những đứa trẻ bị bỏ rơi được người ta thương xót mà nhặt về nuôi.
Đứa nào củng ngây thơ ,hồn nhiên thực sự rất dễ thương .Bọn chúng hình như rất thân với Nguyệt ,thấy muội ấy là quấn lấy không buồng ,trong đó có đứa trẻ gọi Nguyệt là đại tỷ ,chắc là đệ đệ thân sinh .
Thứ làm cậu kinh ngạc nhất là thái độ của Nguyệt dành cho đám trẻ này ,không còn dáng vẻ lạnh lùng hay ánh mắt giết chóc ,mà chỉ còn sự quan tâm ,ân cần ,còn để mấy đứa nhỏ trèo lên người ,ôm cổ, nắm tóc củng không tức giận ,muội ấy còn cười rất tươi ,ôm từng đưa vào trong lòng mà nựng nịu.
- Nguyệt tỷ tỷ ,huynh ấy là ai thế ạ.
Đứa bé tóc hai chùm, ôm tay Nguyệt chỉ về phía Ngọc Khê.
- Là bạn mới của tỷ tỷ đấy.
Một đứa khác nhanh nhảu lên tiếng.
Ngọc Khê củng cười theo vì sự đáng yêu của bọn nhóc ,sau đó Nguyệt đưa một túi tiền cho đứa lớn nhất trong đó ,dặn dò gì đó rồi tạm biệt ra về.
Trên đường đi Nguyệt đẩy xe cho cậu ,tâm trạng vui vẻ lên được mấy phần ,còn tiện tay ngắt vài bông hoa đưa lền mũi ngửi.
- Mấy đứa nhỏ đó là gì của muội.
Cậu rất tò mò nên buột miệng hỏi.
- À, bọn trẻ đó được Tứ thẫm nhặt về ,đa phần là do bị nạn hay gia đình bị ôn dịch người nhà chết hết ,đệ đệ ta củng là một trong số đó.
Nói rồi Nguyệt thở dài, nói tiếp.
- Thật ra đệ đệ ta được đại sư phụ giao cho Tứ thẩm nuôi nấng trước, sau này củng vì lòng tốt mà bà ấy nhận nuôi thêm rất nhiều đứa trẻ khác ,ta thấy nhà bà ấy rất nghèo mà tốt bụng như vậy thì cảm động lắm ,không phải ruột thịt mà có thể chăm lo như con ruột thì đúng là hiểm thấy.
Ngọc Khê ngước lên nhìn Nguyệt ,bất ngờ thật ,đây là lần đầu tiên muội ấy nói nhiều như thế.
- Niếu ta đoán không sai ,muội củng góp công nuôi bọn chúng đúng không.
Cái này thì cậu đoán đúng rồi ,năng lực của Nguyệt là quá mạnh ,nhận những nhiệm vụ tương đương với thực lực thì sẻ có rất nhiều tiền ,vậy mà từ khi lần đầu gặp Nguyệt ,y phục trên người cô điều là vãi thô còn chấp vá đủ chổ ,có thể thấy cô thật sự rất khó khăn.
Thấy Ngọc Khê nói đúng chồ quá ,Nguyệt chỉ gãy đầu cười ngốc.
Hê hê ,ta chỉ có thể hàng tháng phụ một chút tiền thôi ,củng không có gì to tác lắm. Không phải ta nhiều chuyện ,nhưng với sức của muội kiếm tiền không hề khó ,muội không đi nhận nhiệm vụ sao.Đó củng là điều thắc mắc của cậu ,đệ tử của Vẫn thần tiên sau có thể túng thiếu như vậy.
- Chậc ,ta vẫn chưa được sư phụ làm giấy thông hành ,nên chỉ có thể làm mấy công việc chân tay thôi .
Sư phụ nói với cô vẫn chưa tới lúc lộ diện ,đệ tử chân truyền của ông phải xuất hiện một cách hào nhoáng mới được ,thật ra khi làm nhiệm vụ cùng sư phụ ,tiền công rất nhiều nhưng Nguyệt đều đem đi lo đám trẻ kia rồi ,tuổi còn nhỏ bọn chúng cần phải được ăn ngon ,mua vài bộ đồ mới ,mùa đông còn cần có áo ấm nữa.
Với lại lỡ bệnh tật thì sao ,còn đi học nên cần rất nhiều tiền .Hai phu thề Tứ thẫm làm sao lo được hết ,Nguyệt thấy lũ trẻ rất giống mình ,đồng cảm là điều hiển nhiên ,cô khỏe mạnh,cao lớn hơn người thường kiếm thêm một chút tiền thì có sao.
Cậu còn muốn hỏi vài chuyện nữa thì vài kẻ lạ xuất hiện ,cắt ngang cuộc đối thoại giữa hai người.
Thấy kẻ không mời mà đến ,Nguyệt trở về dáng vẻ giết chóc bước lên trước hai bước.
- Mấy người là ai.
Mấy hắc y nhân này nhìn là biết không phải người tốt gì ,mà không sao đối với Nguyệt đám này chỉ là ngọn cỏ ven bờ mà thôi .
- Chúng ta là người của Trần trưởng lão ,muốn mời Hà cô nương đích thân đến phủ một chuyến ,chủ nhân có chuyện riêng cần nói.
Người đứng đầu trong đám hắc y nhân tiến lên ,cung kính nói chuyện với Nguyệt.
- Không đi ,các ngươi về đi.
Nguyệt không muốn biết mấy cái chuyện riêng gì đâu ,phiền phức lắm ,bây giờ cô chỉ muốn về ngủ một giấc thôi.
Nghe thấy lời từ chối ,mấy người đó nhìn nhau mấy lần ,dùng mắt làm tín hiệu để truyền ý cho nhau.
Ngọc Khê biết sự việc không đơn giản ,cậu gọi Nguyệt lại nói nhỏ gì đó vào tai cô ,Nguyệt gật đầu đã hiểu nhưng phải đợi đám kia muốn làm gì.
- Hà cô nương, nếu cô không đi ,chúng tui bắt buộc phải dùng biện pháp mạnh .
Phải ,bọn họ đã nhận lệnh ,bằng mọi giá phải đem được Hà Thu Nguyệt về ,nếu không chủ nhân sẻ trừng phạt họ .
Nghe có người uy hiếp mình ,Nguyệt lạnh mặt nhìn mấy người phía trước ,bọn này là cái thá gì mà dám ra lệnh cho cô ,đừng tưởng Nguyệt không biết chuyện nhà của Trần trưởng lão, đừng có mơ mà cô dính dáng đến.
- Đừng chọc ta cười nữa ,một là ta giết các người ngay bây giờ ,hai là ,CÚT.
Phải nói ai ở đó củng điều giật mình trước câu nói của Nguyệt ,đám hắc y nhân mạnh miệng là vậy nhưng không dám lao lên khi nghe hăm dọa ,từ lúc Nguyệt hạ hai anh em con của Lưu trưởng lão ,thì ai củng ngấm ngầm điều tra thử nhị đệ tử của Vãn Văn Cơ là ai ,dòng dõi cao nhân nào.
Nhưng thứ họ biết được chỉ là những lời mơ hồ từ miệng của Lý Thiên ,không ai biết Vãn Văn Cơ nhặt ở đâu về
thứ người khác phải dè chừng như thế ,khi Hà Thu Nguyệt xuất hiện lần đầu ở đấu trường ,luồng sát khí khổng lồ chạy quanh cơ thể là điều mà ai linh lực cao cường điều nhìn thấy.
Khi biết là người con gái đứng dưới đấu trường đó là người kế thừa duy nhất của Vãn Văn Cơ ,các cao nhân khác máu trong người điều sôi sục ,ai mà không biết lão già say sỉn đó không chịu nhận nhân tài con cháu của họ gửi tới ,vì đơn giản Vãn thần tiên không có con cái chân truyền ,nếu may mắn được ông ta chọn có thể một bước mà lên mây.
Vậy mà kẻ dưới kia được chính lão họ Vẫn kia chọn lựa ,mấy trưởng lão còn lại đều không muốn người khác hơn mình ,nói ganh ty thì củng không đúng. Vì con cháu của họ ai là nhân tài hiểm có trên đời.
Có điều không phải ai sinh ra củng có thiên phú ,nhà của Trần trưởng lão là một trong số đó ,mấy ngày trước
Ngọc Khê nghe được từ bên ngoài ,rằng ông ta sẻ mua chuộc các đối thủ sắp đấu với con gái mình trước ,rồi đợi
ngày mai chỉ cần mấy người kia giả vờ thua trước con gái ông ta là được .
Đây không phải là gian lận ,cùng lắm là chỉ dùng chút thủ đoạn thôi ,mà cặp của Nguyệt chính là đối thủ tiếp theo của con gái Trần trưởng lão ,nên ông ta muốn dùng cách củ để có thể vớt vác lại danh tiếng của mình.
Mấy hắc y nhân kia không làm gì được nên đành rút lui ,cậu thở phào nhẹ nhỏm ,nếu đề Nguyệt đi theo tới đó ,mấy người không hiểu chuyện gì sẻ bàn tán xôn xao ,có thể gây tiếng xấu cho cô sau này ,cậu đúng là mất hết đường tương lai rồi ,nhưng còn Nguyệt thì khác ,tương lai rộng mở đang chờ đón muội ấy.
Ngọc Khê lớn hơn Nguyệt 6 tuổi ,đã trưởng thành hiểu được mặt sáng ,tối của cuộc sống ,Nguyệt tuy mạnh nhưng vẫn còn hơi ngốc không hiểu được tranh giành địa vị ,hay sức mạnh là như thế nào trong thế giới này .Nếu đã là bạn thì cậu sẻ nhắc nhở cô mọi lúc khi gặp các tình huống oái ăm.
Ngủ một đêm tới sáng ,Nguyệt vẫn còn ngáp ngủ lại phải đẩy Ngọc Khê ra đấu trường ,đúng là hôm nay rất đông người tới xem ,dù sao họ đến đây vừa xem đánh nhau ,vừa đặt cược một công đôi việc, trận của cô diễn ra khá sớm ,nhìn lên trời một hồi rồi nhìn hai người con gái trước mặt ,Nguyệt thử hỏi nên làm sao đây.
Đẩu trường chắc cho đi phao tin ,đệ tử cùng con cái của các trưởng lão đẩu nhau nên mọi người mới đến đông như thế này ,đúng là biết lợi dụng cơ hội để kiếm tiền mà .
Trần Thư Ngữ và nhị muội Trần Thư Tình là hai cô con gái cưng của Trần trưởng lão đang hừng hực khí thế chĩa kiếm về phía này ,nhưng mà sao Nguyệt thấy chân hai người đó run dữ vậy ,không biết có đang ổn không.
- Nguyệt sư muội.
Ngọc Khê gọi khẽ với cô .
- Ta biết rồi.
Ý của cậu là muốn cô ra tay nhẹ một chút ,vì hai cô gái kia căn bản không làm gì được hai người.
- Hai vị tiều thư ,có thể nghe Thu Nguyệt nói chuyện một chút được không.
Nguyệt tiến lên hai bước, nhìn hai cô gái nhỏ trước mặt cung kính cúi đầu.
Thư Ngữ nhìn thấy Nguyệt cao lớn ,cùng lắm thì hai chị em họ chắc chỉ đứng tới ngực của cô ,cách biệt hình thể lớn tới như vậy thì họ thắng kiểu gì.
- Hà... Hà cô nương cứ việc nói.
Âm điệu run sợ trong lời nói của Thư Ngữ là điều không thể giấu. Nguyệt ngước mặt nhìn thẳng vào hai người họ.
- Không phải Thu Nguyệt tự cao hay có ý gì khác ,nhưng mà với thực lực hai người căn bản không thể thắng ta nổi ,nên chúng ta nên giữa hòa khí hai bên ,Thu Nguyệt mong hai vị tiểu thư nên rút lui khỏi trận đấu này.
Ngọc Khê và cả hai cô gái kia điều khá bất ngờ trước lời nói của cô ,lịch sự nhã nhặn ,đúng là không ngờ mà ,cậu luôn ở cạnh Nguyệt mấy ngày nay ,cách nói chuyện của cô khá đặc biệt không giống như những nữ tử khác ,chỉ là lần này cậu đã đánh giá sai Nguyệt rồi .
Nghe Nguyệt giải bày ,tay hai người đó run rẩy ,bọn họ củng biết mình rất yếu kém ,nhưng mà vinh quang gia tộc đang đặt trên vai họ ,làm sao có thể nói bỏ là bỏ được.
Trần trưởng lão ngồi ở trên mà thấp thỏm không yên ,hôm qua ông định mua chuộc Hà Thu Nguyệt nhưng bất thành ,ông như ngồi trên đống lữa ,hai đứa con này căn bản không có thiên phú gì cả ,ông vì sĩ diện mà không chịu nhận đệ tử ở ngoài ,nên bây giờ không có ai toàn diện mà kế thừa kĩ năng của ông cả.
Nhìn qua Vãn Văn Cơ ngồi uống rượu say khướt ở bên cạnh ,Trần trưởng lão lườm giận không ngớt ,ai biết thứ mà lão dạy ra thì tốt đẹp gì .
- Hà cô nương ,chúng ta biết sức của mình có hạn ,nhưng nếu tự nhận thua cuộc ở đây thì hai tỷ muội chúng ta về không biết phải ăn nói thế nào với gia phụ.
Thư Tình nhìn đại tỷ mình ,ánh mắt khó xử không biết phải làm thế nào.
- Vậy thì hai vị cứ việc ra tay một lượt ,Thu Nguyệt sẻ không làm đau hai người .
Phía trên người xem không ai nghe được người ở dưới nói gì ,nhưng sự tò mò của bọn họ là không thiếu ,tiếng hò hét bảo mau " đánh đi" vang vọng khắp đấu trường.
- Đắc tội rồi.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Dứt lời ,Nguyệt rất nhanh tiến về phía trước ra tay gọn gàng làm hai người cùng lúc bất tỉnh ,tiện tay củng đỡ hai vị cô nương kia nằm xuống ,căn bản là hai người kia còn di duyển không kịp cô nữa thì làm sao mà đánh.
Trên khán đài thấy trận đấu kết thúc quá tẻ nhạt ,nên họ la lối muốn xem trận đấu tiếp theo ngay bây giờ.
Người quản trò sau khi hô phần thẳng về cặp đấu của Nguyệt thì củng thông báo trận kế tiếp luôn ,trận tiếp theo là cặp của Lý Thiên và Quân Kỳ.
Nguyệt nghe mà ngoác hết cả mồm ,trùng hợp vậy sao ,huynh đệ đồng môn tương tàn ,trận này quá hấp dẫn cô làm sao mà bỏ qua được ,đẩy xe của Ngọc Khê vào một góc chuẩn bị xem trò vui thôi.
Nhìn lên thấy sư phụ đang uống rượu mà Nguyệt không khỏi chán đời ,đệ tử của mình sắp đánh nhau tới nơi rồi ,mà vẫn còn tâm trạng như vậy.
- Hừ ,Vãn Văn Cơ đệ tử ngươi sắp đánh nhau kìa ,ngươi không lo sao .
Trần trưởng lão một bên không nhịn được mà châm chọc.
Vãn thần tiên cười khà khả ,uống thêm vài ngụm rượu nữa mới trả lời.
Thì coi như tập luyện thôi ,có gì mà lo lắng. Ngươi đang nói dối ,nếu như trong đó có cặp thắng thì trận ngày mai ,đối thủ củng sẻ là đệ tử thứ hai của ngươi .Trần trưởng lão không có ý xấu nên mới nói câu đó ,lúc nảy khi thấy Hà Thu Nguyệt nhẹ tay với con mình thì trong lòng vô cùng biết ơn ,có thể thua trong tay kẻ mạnh đúng là không có gì đáng để mất mặt.
Vãn thần tiên ngồi không vững ,cứ ngã bên này rồi vẹo bên kia .
- Khà khà, vậy thì chỉ có thể nói ,đệ tử mà ta dạy ra quá tài ba mà thôi. Cùng gặp nhau ở đây điều là ý trời đã sắp đặt.
Một tràn cười dài của Vãn thần tiên ,rồi ông gục xuống bàn ngáy khò khò trong sự không hiểu gì của Trần trưởng
เลือ.
Thực lực các đệ tử của Vãn Văn Cơ rất cách biệt ,thiên tài và người bình thường sao có thể giống nhau ,Hà Thu
Nguyệt là một ví dụ điển hình ,sức mạnh phải nói là ngang ngữa của một thành chủ bây giờ ,Vãn thần tiên luôn nói với Nguyệt nếu sau này có chuyện xích mích với huynh đệ đồng môn hãy nhẹ nhàng mà giải quyết.
Bởi vì ông biết ,bốn người kia có đánh hội đồng củng không thể thắng được Nguyệt ,khoảng cách chênh lệch tới mức chính ông còn phải nghi ngờ chính mình có phải không dạy dỗ tốt những đệ tử còn lại hay không .
Nhưng mà thực tế đã chứng minh ,Vãn thần tiên không hề thiên vị ai ,vấn đề là mỗi người một tố chất ,nhị đệ tử
Hà Thu Nguyệt từ lúc ông đem về thì đã khác người ,sức mạnh ,hình thể ,linh lực đều thuộc dạng thượng thừa , đúng là làm Vãn thần tiên nhớ về chính ông lúc còn trẻ.
Ông củng giống Nguyệt bây giờ ,là một kẻ khác biệt ,luôn dùng ánh mắt coi thường mà nhìn kẻ yếu ,dùng giọng nói để khích kẻ mạnh ,chỉ cần muốn hay không thì ai củng phải kiêng dè lo sợ.
Ngọc Khê nhìn Nguyệt đang hào hứng xem trận đấu tiếp theo mà tò mò .
- Muội đang lo lắng sao.
Nghe cậu hỏi Nguyệt cười to ,lắc đầu chán nản.
- Chắc ngươi hiểu lầm gì rồi ,ta không thân với mấy người đó lắm đâu ,ta chỉ đứng đây xem bọn họ đấu nhau thôi ,chắc thú vị lắm đây.
Cậu như hiểu được gì đó ,không nói gì nữa mà chăm chú quan sát cảnh trước mắt.
Lý Thiên và Như Yên đang thong thả đi ra sần đầu ,ánh mắt thầm tình trao nhau là điều không thể dấu ,y phục xa hoa lộng lẫy của Như Yên làm người xem điều chói cả mắt ,Lý Thiên đi bên cạnh củng không kém phần bắt mắt ,anh tuẩn tiêu soái dùng thái độ coi thường mà nhìn xung quanh.
Nguyệt thấy bộ dạng của Lý Thiên thì cười thầm ,nếu ngày mai mà cô được đấu với đại sư huynh kính mến của mình ,không biết Nguyệt sẻ trao bao nhiêu yêu thương vào cái bản mặt chó chết đó đây ,nghĩ tới thôi mà cô hưng phấn tới mức run cả người.
Quân Kỳ nhìn đại sư huynh tình chàng ý thiếp với ánh trăng sáng của mình thì tức giận cực độ ,ghen tuông tới mức cắn chặt răng, còn ngủ sư đệ vẫn bình tĩnh đi phía sau Quân Kỳ, chắc đệ ấy đã biết trước kết quả nên chẳng trông đợi gì.
Mọi người ngồi xem hò hét như điên ,bạc đặc cược bên nào thắng đã nhân lên gấp ba lần ,một trận đấu hiếm thấy sắp xảy ra ai mà không phấn khích chứ ,Ngọc Khê nhìn người trong sân đấu, rồi nghiêng đầu hỏi Nguyệt.
- Muội cảm thấy ai sẻ thắng.
Tiếng la hét quá ồn ào ,Nguyệt không mở miệng nói chuyện mà chỉ tay thẳng vào cặp của Lý Thiên ,Ngọc Khê nhìn theo mỉm cười nhẹ ,đưa tay gọi người của đấu trường đến .
Khi tiểu ca kia đến ,hắn cúi người cung kính hành lễ với Ngọc Khê, hỏi xem vị đại gia này muốn hắn làm gì .
Nguyệt chỉ thấy Ngọc Khê nói gì đó rồi đưa cho tên kia một túi bạc lớn ,vị tiều ca kia như thấy thần tài mà vui vẻ gật đầu .
Nguyệt không quan tâm lắm ,chỉ chăm chú nhìn về phía trước ,làm sao cô biết cậu là đang đặt cược ,một cơ hội lớn như thế này làm sao có thể bỏ qua ,Ngọc Khê cố tình hỏi bên nào thắng vì biết hơn ai hết Nguyệt là người hiểu rỏ đồng môn của mình nhất.
- Tam sự đệ ,ta biết đệ có tâm tư khác ,nhưng mà đã không phải là đồ của mình ,thì mãi mãi củng vậy thôi ,ta khuyên đệ nên thành tâm một chút ,chúc phúc cho ta và tứ muội thì tốt hơn.
Khuôn mặt đầy kêu ngạo của Lý Thiên cùng giọng nói khiêu khích nhìn Quân Kỳ ,Như Yên đứng một bên giã vờ khó xử nhìn hai kẻ vì mình mà sắp đánh nhau ,trong thanh tâm thì rất đắc ý.
Quân Kỳ là người bồng bột ,tính khí lại nóng nảy đôi ba câu củng có thể làm hắn tức giận mà mất hết lý trí Lý
Thiên là đang thử xem lòng nhẫn nại của tam sư đệ mình chịu được tới đâu.
- Đại sư huynh nói mấy lời vô bổ đó làm gì ,đã đứng ở đây rồi thì chỉ cần phân cao thấp là biết ai hơn ai thôi.
Lòng Quân Kỳ ngứa ngáy ,hắn phải cho Như Yên thấy muội ấy đi theo Lý Thiên là một sai lầm ,chỉ cần hắn thắng được Lý Thiên thì mỹ nhân sẻ về tay hắn mà thôi.
"Ngu ngốc" đó là suy nghĩ của ngủ sư đệ ,các sư huynh đang làm cái gì đây ,rỏ ràng đây là một trận đấu chân chính ,mà nhìn xem bọn họ đang làm cái trò gì ,dành phụ nữ sao .
Lý Thiên hừ một tiếng, dùng kĩ năng đánh trực diện với Quân Kỳ và ngủ sư đệ ,một luồng gió mạnh cắt tơi tả y phục của hai người kia .Đòn đánh này rất rộng ,căn bản đây là sân đấu không có chổ nào để ẩn náo thì đa phần sẻ mặc định cho số phận bị cắt cho tới chết.
Nhưng bên kia củng là đệ tử của Vãn thần tiên mà sao có thể thua dễ dàng như vậy ,ngủ sư đệ đứng ra chắn cho
Quân Kỳ tạo ra một kết giới chắc chắn đủ cho hai người không bị thương.
Tất nhiên đòn tiếp theo củng đến một nhát chém vô hình chém xuyên qua kết giới làm cho một bên vai ngủ sư đệ đứt lìa tại chổ, máu từ đó củng chảy ra xối xả.Chỉ thấy đệ ấy bình tĩnh xé một bên áo buộc chặt vết thương lại ,phải cầm máu ngay nếu không sẻ bị mất máu quá nhiều mà bất tĩnh.
Không ai khác là của Lý Thiên tụ linh lực về một chồ rồi phóng ra một lần ,như vậy uy lực sẻ mạnh lên gấp mười lần lúc nảy.
Trận này thì không cần phải xài não ,ai hơn ai đã rỏ ràng ,Nguyệt đứng xem mà không khỏi cảm thán ,vô tình quá rồi ,dù sao ngủ đệ củng mới 11 tuổi ra tay như vậy đúng là không còn tình nghĩa gì ,chợt Nguyệt không còn thấy
Quân Kỳ ở đâu nữa ,biến mất rồi sao.
Lý Thiên thoáng chốc dừng lại ,hắn nhìn khắp sân đấu mà không thấy Quân Kỳ đâu ,chỉ thấy ngủ sư đệ đang khổ sổ giữ cánh tay kia lại .Lý Thiên ra hiệu cho Như Yên cảm nhận mọi thứ xung quanh xem như thế nào .
Có thấy Quân Kỳ thì báo với hắn ,Như Yên giỏi nhất chắc là thanh tẩy mọi điều ô uế ,thánh nữ mà nhân gian hay đồn đại có thể xóa tan mọi chướng khí ở trên đời này ,tứ đệ tử của Vãn Văn Cơ .
Hàn Như Yên nghe thì rất hay ,nhưng cô ta chỉ mạnh khi ai đó luôn đi theo bảo vệ ,cảm nhận linh lực củng là một trong số đó ,Quân Kỳ không hề chạy trốn mà đang đứng sau lưng của Lý Thiên ,tất nhiên tam sư đệ này đã chuẩn bị một món quà từ trước dành cho đại sư huynh rồi.
Nguyệt cười lạnh ,Thủy Phiêu sao ,quả nhiên tam đệ này của cô không quá tệ ,sư phụ củng từng thử truyền dạy thủy lực cho Quân Kỳ nhưng đáng tiếc ,hắn không chịu nổi sức ép của dòng nước nên đành bỏ cuộc ,thứ hắn làm được chỉ đơn giản là có thể hòa mình vào dòng nước rồi lợi dụng thời cơ mà sử gọn đối thủ.
Lúc nảy sức gió của Lý Thiên tạo ra đã đẩy mấy đám mây đen tới đây ,trời mưa ngày một nặng hạt, dưới lòng đất chỉ cần có mạch nước ngẩm hai bên hòa hợp vào nhau ,sẻ là thời cơ mà tam sư đệ của Nguyệt dùng Thủy Phiêu, nhưng mà tam đệ này đã tính sai một nước cờ rồi.
Một luồng nước xuất hiện bất ngờ ở sau lưng ,Lý Thiên căn bản không thể trở tay kịp ,phần thắng mà người xem nghĩ sẻ về tay Quân Kỳ thì ngạc nhiên thay ,một con dao ở đâu đã cắm sâu vào ngực hắn.
Cả đấu trường im lặng tới cực điểm ,mọi người điều trố mắt không hiểu chuyện gì xảy ra .
Lý Thiên biết mình được cứu thì lùi ra xa ,đáng lẻ ra chỉ còn một chút nữa ,phải, một chút nữa thôi Quân Kỳ sẻ dùng tay không đánh cho tên đại sư huynh phách lối kia ngất xỉu ,là có thể nhẹ nhàng mà chiễn thẳng.
Vậy mà khi gần đạt được điều mong đợi ,người mà hắn si mê nhất lại tự tay cho hắn một nhát chí mạng như thế này ,Quân Kỳ không tin được vào mắt mình từ từ xoay lưng lại nhìn vào Như Yên tay vẫn còn đang run rẩy .
Tam ...tam sư huynh...ta.ta không cố ý . Tại..tại sao ta chưa từng có ý nghĩ sẻ làm hại hắn ,củng chưa từng nghĩ sẻ ra tay với muội..tại...sao..Thân người Quân Kỳ như đứng không vững được nữa ,nhát dao đó không biết đã xuyên qua cái gì rồi ,máu cứ rỉ ra liên hồi sự đau đớn về thể xác là điều mà ai củng thấy ,nhưng mấy ai hiểu thứ bây giờ làm hẳn đau nhất chính là nổi thất vọng mà người con gái mình yêu mang lại.
Như Yên nước mắt rơi lả chả ,do lúc nảy khi cô ta cảm nhận ,thì thấy một luồng sức mạnh ngay sau lưng Lý
Thiên ,không chần chừ một phút giây nào mà Như Yên dùng dao giấu sẵn trong tay áo đâm thẳng về phía trước.
Tình hình chuyển bại thành thắng làm Lý Thiên lấy lại thế trận tự tin bước đến chắn trước mặt người thương ra vẻ quân tứ .
Tên tiểu nhân này đã lợi dụng cơ hội tam đệ mình đang bị thương ,chưởng một cái vào ngực Quân Kỳ rất mạnh ,làm hắn bay thằng về phía tường thành.
Không phòng bị gì ,Quân Kỳ chỉ có thể dùng công lực mà cố bảo vệ bản thân chờ đợi việc sẻ va vào tường thành,cố gắng không làm ảnh hưởng tới ngủ tạng.
Rất may mắn là ngủ đệ đã đứng sẵn ở đó ,dù còn có một tay nhưng củng đã vận hết cả công và khí lực ,rồi dùng toàn bộ cơ thể mà đỡ lấy tam sư huynh ,vết chân kéo dài in sâu dưới đất ,cả hai bị thương rất nặng ,miệng điều phun ra ngụm máu to .
Luật thứ ba của đấu trường" Khi trận đấu diễn ra ,bên nào bất tỉnh hay chịu thua trước thì trận đấu mới kết thúc" .
Thế nên dù Quân Kỳ hay ngủ đệ tơi tả cở nào mà không chịu thua thì vẫn phải đánh tiếp.
- Tam su huynh ,huynh van on dung khong.
Ngủ sư đệ đỡ Quân Kỳ đang loạng choạng đứng dậy ,không được rồi ,tình hình hiện tại thì không thể đánh đấm gì được nữa ,ngủ đệ nhìn sắc mặt tam sư huynh của mình để đoán tiếp theo phải làm gì.
- Lý Thiên ,ngươi là kẻ tiểu nhân ,đánh lén người khác.
Quân Kỳ tức tối ,tay ôm ngực đang bị chảy máu nhìn Lý Thiên ,ánh mắt củng tràn đầy thất vọng mà lướt qua Như
Yên .
Lý Thiên sửa lại y phục ,tay xoay chiếc ngọc quý giá ,khinh miệt tới mức còn không thèm nhìn Quân Kỳ lấy một lần nào.
- Cái gì mà là tiểu nhân ,ngươi sơ hở thì ta chớp thời cơ thôi .Tuy nói chúng ta là huynh đệ đồng môn nhưng đây là một cơ hội tốt để ta được thăng tiền ,ta vì sao phải nhường nhịn ngươi ,kẻ thấp hèn yếu đuối.
Sự sỉ nhục quá đáng mà Lý Thiên mang lại khiến Quân Kỳ mất hết lý trí ,hắn lao đến như điên hồng sẻ giết tên ngụy quân tử mang danh là đại sư huynh này .
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Điên rồi ,với tình trạng như thế thì giết được ai ,Nguyệt đang khá thỏa mãn xem mấy người ngu ngốc đó đánh nhau ,thật muốn giã vờ là không quen biết họ mà.
Cô khoanh tay chờ đợi kết quả ,quả nhiên Quân Kỳ lại ăn một chưởng của Lý Thiên mà ngất tại chổ ,với vết thương kia Nguyệt tự hỏi không biết sư phụ có cứu nổi tam đệ tử của mình không.Nhưng mà còn ngủ đệ không phải vẫn còn đứng ở kia sao ,đệ ấy sẻ làm gì đây.
Như Yên mong manh tựa cành hoa sắp gãy, đứng nép vào lòng tình lang của chính mình ,cô ta đã lựa chọn Lý Thiên thay vì Quân Kỳ ngay từ đầu ,vì đại sư huynh chắc chắn sẻ công thành danh toại.Chứ không như tam sư huynh xuất thân đê hèn thì làm sao có thể là người kế thừa mà sư phụ chọn được.
Lúc này chỉ thấy ngủ sư đệ ,bước từng bước mệt mỏi tiến đến chổ Quân Kỳ đang bị ngất ,đệ ấy từ từ ngồi xuống đỡ tam sư huynh tội nghiệp này lên vai của mình .
- Ngủ sư đệ ,đệ muốn làm gì.
Như Yên dùng khăn che miệng ,tò mò nhìn ngủ sư đệ.
- Đưa huynh ấy đi trị thương ,tỷ không thấy sao.
Ngủ sư đệ tên là Ngụy Thiện ,bình thường không ai gọi đệ ấy bằng tên ,nên lâu dần cái tên này điều không xuất hiện trong tâm trí mọi người nữa.
- Hừ ,tên vô dụng như vậy thì bị như thế rất xứng đáng ,ngủ đệ ta khuyên đệ nên bỏ cuộc đi.
Lý Thiên không bỏ nổi thói kêu căng ,gỏ lên đầu Ngụy Thiện vài cái tỏ ra rất coi thường.
Ngủ sư đệ né tránh ,cổ gắng từng chút đứng dậy lôi theo Quân Kỳ đi về phía trước ,bước chân nặng trĩu bỗng dừng lại nhìn lại phía Lý Thiên rồi lại nhìn lên bầu trời.
- Người vô dụng nhất chính là huynh đấy ,khua môi múa mép thì mạnh hơn ai được chứ ,không có tứ sư tỷ ở bên hổ trợ thì huynh làm được gì ,tự đi nói khắp nơi chính mình là người được sư phụ chọn ,huynh đúng là không biết hổ thẹn mà ,đệ thật sự thấy rất thương hại huynh ,đại sư huynh à.
Một lời nói dài của Ngụy Thiện khiến cho Lý Thiên đứng ngơ tại chổ ,chắc hắn đang xắp xếp mấy lời kia ở trong đầu ,rồi sắc mặt Lý Thiên thay đổi ,cái này là ngủ đệ đang sỉ nhục hắn ,giống như hắn đã nói với Quân Kỳ lúc nảy.
Sắc mặt Lý Thiên thay đổi ,phẫn nộ tới mức muốn xé Ngụy Thiện ra từng mảnh ,ai ngờ người ngủ đệ ngoan ngoãn hiền lành lại độc miệng tới mức này.
Ngụy Thiện cứ đỡ Quân Kỳ đi về phía trước ,không hề biết sau lưng Lý Thiên đang chạy đến cố ý đánh lén sau
lung mot lล็ท ทนัล.
- TA CHẤP NHẬN BỎ CUỘC.
Chỉ còn hai bước nữa là mọi chuyện kết thúc ,Ngụy Thiện đã đưa tay hét to chấp nhận bỏ cuộc ,Lý Thiên tức tối vì không làm gì được Ngụy Thiện ,bên thua đã rỏ ,người của đấu trường đã xuất hiện kịp thời ngăn Lý Thiên lại ,trước khi tay hắn chạm vào lưng của Ngụy Thiện.
Không còn gì xem nữa ,Nguyệt đẩy Ngọc Khê đi về. Trên đường đi không ai nói với ai lời nào ,trận đấu vừa rồi đúng là làm tinh thần của người ta đi xuống ,đều học cùng một thầy tại sao có thể ra tay nặng như vậy .
- Trận đấu ngày mai, muội không lo lắng sao.
Ngọc Khê đành mở lời trước ,có thể ngày mai sẻ rất khó khăn với Nguyệt.
- Lo lắng sao ,nhảm nhí ,tới lúc đó ngươi sẻ thấy ai mới là kẻ mạnh.
Hừ ,nghĩ cô là ai ,Lý Thiên ngay từ đầu Nguyệt đã không để vào mắt rồi ,còn Hàn Như Yên lại là cái gì ,không đáng để bận tâm.
Lại là một khoảng không trầm lặng ,trời hôm nay thật đẹp ,ánh nắng chiếu rọi trên những bông hoa đang khoe sắc ,hương thơm nhẹ nhàng được làn gió hòa quyện cùng không khí ,thật dễ chịu làm sao.
Thời gian trôi qua đúnh là rất nhanh ,mới đó mà đã tới ngày hôm sau .
Người tới đấu trường xem đánh nhau đông như kiến ,chồ ngồi dường như đã kín mít,chắc họ muốn xem thử lại là đệ tử của Vãn thần tiên ,thì hôm nay có khác hôm qua không thôi mà
Nguyệt và Ngọc Khê đã đứng trong sân đấu ,cô cười mỉa mai với Lý Thiên bên kia.
- Đại sư huynh ,ta nghĩ ngươi nên bỏ cuộc sớm đi ,để một lát nữa đừng có khóc mà ăn vạ ,ta không dỗ nổi đầu ..ha.ha..
Quả nhiên là Nguyệt tùy người mà ứng xử, đối với hai tỷ muội Trần gia lễ nghi đều có đủ ,còn với những kẻ mình ghét thì hạ nhục thật sướng miệng.
Đấu trường đồng loạt im lặng như tờ, chắc là muốn nghe chuyện dưới này ,vậy thì Nguyệt sẻ nói thật lớn cho mọi người nghe chung.
Lý Thiên nắm tay thành đấm ,hung hăng nhìn cô ,nhưng hắn phải nhịn trước đã ,đợi Như Yên chuẩn bị tốt thì mới ra tay.
- Nhị sư muội nói năng quá hóng hách rồi ,ai ở đây mà không biết danh tiếng xấu xa của muội, chi bằng lần này muội chịu thua ,khi về ta sẻ đi xin sư phụ nói giúp muội vài tiếng .
Một con ranh mà dám nói chuyện với hắn như vậy ,Lý Thiên luôn không hiểu tại sao sư phụ lại nhận một đứa như
Hà Thu Nguyệt làm đệ tử ,con nhỏ đó có gì mà đặc biệt.
Ngụy Thiện và Quân Kỳ sau khi được Vãn thần tiên chữa trị đã bình phục được một nữa ,bọn họ đang đứng sau lưng sư phụ mình theo dõi xem kẻ được xem là đại sư huynh hồm nay bị ăn hành ra sao.
Vãn thần tiên lại đang ôm một bình rượu ,té lên té xuống ,chật vật vô cùng ,không ai biết ông đang nghĩ gì .
- Ha...ha.ha ,danh tiếng là cái quái gì ,không phải toàn lời bịa đặc của ngươi hết sao ,cùng là đồng môn ngươi rỏ ràng biết năng lực của ta đến đâu ,vậy mà ngươi đi rêu rao ta là kẻ yếu đuối không biết gì ,chính ngươi đã nói cho anh em nhà họ Lưu không đúng sự thật ,là ngươi đã gián tiếp hại chết họ.
Do mọi thứ quá im lặng ,nên lời nói của Nguyệt văng vẳng trong không trung, tất nhiên Lưu thành chủ ngồi trên kia củng nghe được ,không sai trước ngày diễn ra trận đấu Lưu Thiên Bảo nói với ông ,có người nói cho hắn biết
Hà Thu Nguyệt chỉ là kẻ tầm thường ,thấy con trai lớn tự tin như vậy ,đáng ra ông nên yên tâm mới đúng ,vậy mà ,khốn kiếp là tên lòe loẹt kia dám xảo trá ,gián tiếp hại chết đích tử của ông ,đúng là không thể tha thứ.
Ánh mắt hận thù của Lưu thành chủ dán chặt lên người Lý Thiên không rời dù chỉ là một chút.
Ngọc Khê không ngừng vỗ tay trong lòng ,một mũi tên trúng hai con nhạn ,kế này của Nguyệt đúng là làm cậu phải mở mang tầm mắt, chuyển hướng thù địch lên người khác chỉ qua một câu nói ,Nguyệt quá thông minh rồi.
- Nói bậy, ta...ta ..nói đúng sự thật ..tại anh em của Lưu Thiên Bảo quá bất tài mà thôi.
Nói hết câu ,Lý Thiên vội đưa tay bịch chặt miệng ,hẳn nói hớ rồi ,Lưu thành chủ nghe mà tức tới mức tay không mà bót nát tay cẩm ghế đang ngồi .
Mấy vị cao nhân khác củng nhăn mày khó hiểu ,đại đệ tử của Vãn Văn Cơ lại hồ đồ tới mức tự chui đầu vào rọ ,hay là bấy lâu nay mấy lão đây đã đề cao hắn rồi.
Lý Thiên ,ngươi là kẻ vô dụng nhất trong năm người bọn ta ,ngươi lấy tư cách gì mà dám nói mấy lời ngông cuồng với mấy sư đệ khác . Hà Thu Nguyệt ngươi...ngươi...Lý Thiên điên tiếc ,căn bản không còn giữ được bình tĩnh nữa rồi ,hắn tức giận dùng kĩ năng của ngày hôm qua
tần công cô .
Tưởng Nguyệt là ai ,cô chỉ đứng đó nhìn mấy con dao vô hình được tạo ra bằng gió ,căn bản không thể làm gì được cô cả .Nhẹ nhàng phất tay một cái đòn đánh điều bị bật ngược trở lại .
Lý Thiên hốt hoảng tránh né bỏ quên cả Như Yên đang khổ sở tạo kết giới bảo vệ bản thân ,hắn không tin ,kĩ năng này đã luyện lâu như vậy sao có thể không có tác dụng gì với Hà Thu Nguyệt được.
- Đừng có xài mấy chiêu mèo cào này nữa ,không có tác dụng gì với ta đâu.
Phải vậy chứ ,ra tay càng tuyệt tình thì Nguyệt càng thích ,vì cô đã hứa với sư phụ phải nhẹ nhàng với sư huynh đệ đồng môn ,Lý Thiên càng điên cuồng muốn giết cô ,thì lúc đó không còn lý do gì mà Nguyệt phải ngần ngại nữa ,cô sẻ xử đẹp tên đại sư huynh này.
- Yên nhi ,mau lên.
Bất ngờ ,Hàn Như Yên tiến về phía Ngọc Khê mà lao tới ,trên tay đang cầm một thanh kiếm ,cô ta nghe lệnh của
Lý Thiên mà không ngần ngại dùng kĩ năng Dị Linh của chính mình .
Kĩ năng này cho phép Như Yên thanh tẩy mọi thứ ,đồng nghĩ với việc nếu đâm thanh kiếm đó vào người Ngọc
Khê ,sức mạnh thanh tẩy sẻ khiến cậu chết ngay tại chổ.
Không đúng ,Lý Thiên hiều luật của đấu trường mà, hắn không thể làm thế .Nguyệt rất nhanh đầy hết công lực vào bàn tay phải đập mạnh xuống đất ,trong một thời gian ngắn sân đấu bị nứt toạc ra ,bay lên tứ tung.
Như Yên và Ngọc Khê trong tầm đánh củng bị hất lên không trung ,Nguyệt có thể dùng cách khác để ngăn tứ muội kia ,nhưng thứ mà cô muốn xem là bọn họ đang tính kế gì.
Ngọc Khê lúc nảy thấy có người nhào tới thì không biết phải làm sao ,một phế nhân như cậu ở đây chỉ cản trở tay chân mà thôi ,nghĩ mình sẻ đối mặt với cái chết cậu chỉ biết nhắm mắt chờ số phận định đoạt.
Vậy mà trong tít tắc ,đất trời như đảo lộn Nguyệt đã bay lên bể cậu an toàn đáp đất.Thấy Ngọc Khê thất thần nhìn mình, Nguyệt đề cậu ngồi xuống ,nhét thẳng vào miệng cậu một viên thuốt gì đó ,còn sẵn dúi cho thêm một cái bình lạ.
- Nuốt vào nhanh ,một lát nữa cô ta có lao tới nữa thì mở cái bình này ra ,hiểu không.
Mặc dù không hiểu gì ,nhưng Ngọc Khê vấn gật đầu lia lịa ,vì trong một trận chiến kẻ mạnh mới là kẻ chiến thắng ,mà Nguyệt chính là vua của trận đấu này.
Lý Thiên tính toán không sai ,điểm yếu duy nhất chính là tên phế nhân đi cùng với Hà Thu Nguyệt, làm phân tâm cô ta rồi phán đoán tình hình thì mới có cơ hội chiến thẳng.
Chắc Lý Thiên quên mất tri kĩ của mình đang cực kỳ mệt mỏi với đống đất đá kia ,y phục hoàn mỹ trên người Như
Yên đã lấm lem ,tóc tai củng vì thế mà bù xù mất hết vẻ diễm lệ ban nảy.
Ánh mắt hung dữ của Như Yên nhìn chầm chầm vào Nguyệt ,cô ta chắc chắn sẻ làm Hà Thu Nguyệt phải hối hận.
Nguyệt vẫn đứng đó như tượng đợi xem đại sư huynh mình ra chiêu gì tiếp theo ,cô sắp không còn kiên nhẫn nữa rồi ,vì tình nghĩa cô sẻ nhường Lý Thiên ba lần ,hắn mà không tận dụng cơ hội cuối cùng này thì đừng trách sao cô vô tình.
Quả nhiên Lý Thiên không chờ đợi gì mà lao nhanh về phía Nguyệt ,hắn đã thương lượng trước với Như Yên sẻ chia nhau ra mà hành động.
Phía trên cao ,Trương trưởng lão đang ngồi xem tình hình trận đấu ,kẻ kế thừa của ông ta củng đứng kế bên ,không ai khác là đại ca của Ngọc Khê ,nảy giờ mắt của hắn không hề rời khỏi người của Nguyệt ,sắc mặt âm trầm khó tả mà ngay cả hắn vẫn không hiểu là như thế nào.
Ngụy Thiện đứng nhìn nhị sư tỷ chơi đùa với Lý Thiên mà nở nụ cười đắc ý ,đại sư huynh kia làm sao biết được khi tận mắt thấy Hà Thu Nguyệt dùng tay không sé đầu yêu thú thất tầng trước mặt mình là cảm giác gì .Một khuôn mặt đẩy máu ,cặp mắt đỏ ngầu dữ tợn nhìn kẻ thù trước mắt ,như một thợ săn khóa chặt con mổi ,đánh với yêu
thú cấp cao mà không nao núng ,kĩ năng hòa cùng sức mạnh sé đầu và cơ thể đối thủ ra làm hai mảnh ,ai chứng kiến cảnh đó mà không kiếp sợ cơ chứ.
Không sai chính là nhị sư tỷ ,trong lúc mà bốn người bọn họ ngất xỉu thì kẻ được coi là vô dụng kia đã giết yêu thú
cứu lấy tất cả sư huynh đệ đồng môn ,Ngụy Thiện tỉnh dậy trong lúc Nguyệt đang đánh nhau ,một cảnh tượng mà cả đời ngủ sư đệ không thể nào quên được ,Hà Thu Nguyệt mất hết nhân tính bóp nát mọi thứ bằng chính đôi tay mình.
Nguyệt thấy Lý Thiên tiến lại mình thì lòng tràn đầy phấn phích ,hắn không còn cơ hội nào nữa rồi ,dám đánh cận chiến với cô thì chỉ có chết mà thôi.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro