Hôm Nay Ảnh Hậu Có Ooc Không?

Chăm sóc

Tiểu A Tiền

2025-02-26 01:15:08

Sau khi hai người quyết định kế hoạch cho buổi hẹn hò hôm nay, Thẩm Quý Hoà bắt đầu search trên điện thoại tìm địa điểm hẹn hò lãng mạn gần núi Triệu Dao.Hai người có thân phận đặc thù, núi Triệu Dao lại nằm ở vị trí đặc biệt, ngoại trừ trượt tuyết nơi này hầu như không có chỗ nào để chơi.Hơn nữa, đây là lần đầu tiên cô và Hạ Vân Chi chính thức đi hẹn hò.Thẩm Quý Hoà cố gắng hết sức để chọn được nơi tốt nhất.Không cầu mong sẽ ghi lại dấu ấn cả đời, chỉ là cô hy vọng ít nhất mình vẫn lưu lại được một ấn tượng tốt với nàng.Cô phân vân cả nửa giờ đồng hồ, bà nhỏ Hạ Vân Chi dựa vào người cô cũng đã ngủ mất tiêu luôn.Sau khi cuối cùng cũng chọn được một nơi đáp ứng đủ mọi yêu cầu, Thẩm Quý Hoà bắt đầu do dự có nên đánh thức Hạ Vân Chi không.Nàng ngủ rất say.Nàng dựa vào cô, đôi mắt nhắm nghiền, hàng mi dài khẽ rũ xuống, nhìn từ trên xuống trông nàng giống như một cô nàng búp bê xinh đẹp.Người đẹp nên ngủ thôi cũng đẹp.Thẩm Quý Hoà thử cẩn thận đặt điện thoại lên bàn. Vừa mới động đậy, Hạ Vân Chi liền rầm rì vài tiếng. Thẩm Quý Hoà cho rằng mình đã đánh thức nàng, không dám làm gì khác, ném điện thoại sang một bên ghế sofa, ngoan ngoãn làm gối ôm hình người.Dần dần, nhiệt độ của cục kế bên càng ngày càng tăng cao.Thẩm Quý Hoà cảm thấy có điều gì đó sai sai.Hệ thống sưởi trong phòng vẫn đang bật bình thường nên không có khả năng nhiệt độ tăng đột ngột như vậy. Cô đưa tay ra chạm vào trán Hạ Vân Chi.Nóng hổi.Cô vội vàng bế Hạ Vân Chi lên, định đưa nàng vào phòng ngủ.Hạ Vân Chi nắm chặt quần áo cô, không cho cô cử động."Chị không được phép đi đâu hết." Nàng nỗ lực mở mắt ra, "Thẩm Quý Hoà, em sẽ không để chị đi."Thẩm Quý Hoà vừa mềm lòng cũng vừa nóng lòng."Tôi sẽ không đi." Cô vô cùng kiên nhẫn dỗ dành cô bé này, "Em sốt rồi, tôi bế em lên giường nhé?"Hạ Vân Chi lắc đầu."Em không bị sốt." Nàng mơ mơ màng màng nói, "Chị gạt em.""Chị không cần em nữa à?"Là có liên quan dữ chưa?"Tôi có không cần em đâu." Thẩm Quý Hoà tựa trán mình vào trán Hạ Vân Chi. Thật sự đã rất nóng rồi, phải nhanh chóng tìm cách hạ nhiệt. Đầu tiên là hạ nhiệt bằng phương pháp vật lý, rồi sau đó xem xét cho nàng uống thuốc.Trong đầu của cô chỉ có tình trạng ốm sốt của Hạ Vân Chi thôi, vậy mà bà nhỏ Hạ Vân Chi này lại là boss phản diện lớn nhất ngăn cản cô nữa chứ.Làm gì cũng không muốn rời xa Thẩm Quý Hoà.Thẩm Quý Hoà đi lấy nhiệt kế, nàng đi theo.Thẩm Quý Hoà đi lấy khăn lau người cho nàng, nàng cũng đi theo.Đã thế còn muốn nghịch nước nữa cơ.Thẩm Quý Hoà sắp nổi khùng tới nơi rồi.Cô rút ra một chiếc khăn mới, xoắn nó lại rồi trói tay Hạ Vân Chi.Hạ Vân Chi kêu lên một tiếng, ngơ ngác nhìn Thẩm Quý Hoà."Ngoan nào." Thẩm Quý Hoà nói, "Lên giường nằm, cấm động đậy."Cuối cùng Hạ Vân Chi cũng nghe lời và ngừng gây rối. Thẩm Quý Hoà dẫn nàng trở lại phòng ngủ, bảo nàng nằm xuống. Cô lấy ra một cây nhiệt kế, loại thông thường có thuỷ ngân. Ở một số phương diện nào đó, Thẩm Quý Hoà học theo một số thói quen xưa của Thẩm Tú Lan. Ví dụ, cô và mẹ đều tin tưởng loại thuỷ ngân hơn là loại nhiệt kế điện tử.Thẩm Quý Hoà c.ởi đồ của Hạ Vân Chi ra muốn đo nhiệt độ cho nàng.Hạ Vân Chi chặn tay cô lại, không cho cô tiếp tục."Không xinh.""Cái gì không xinh?""Đồ lót hôm nay không xinh."Thẩm Quý Hoà bật cười: "Tôi không nhìn."Cô nhắm mắt lại, đưa nhiệt kế thuỷ ngân trong tay cho Hạ Vân Chi: "Đặt dưới nách nhé, được không em?"Hạ Vân Chi ừ một tiếng."Sao chị không trả lời là em mặc gì cũng đẹp?" Nàng không thấy vui trong lòng, "Là chị thích em dữ chưa?"Đây là lần đầu tiên Hạ Vân Chi phát sốt trước mặt Thẩm Quý Hoà.Cũng là lần đầu tiên Thẩm Quý Hoà thấy Hạ Vân Chi khó ở khó chiều như vậy.Mặc dù bình thường Hạ Vân Chi cũng rất là khó chiều.Nhưng cái sự khó chiều của lúc trước khác với bây giờ, bây giờ đôi khi Thẩm Quý Hoà cảm thấy cái sự khó chiều này như đang đáng yêu làm nũng. Cô thật sự là không chịu nổi, cũng không biết nên làm sao, bối rối nói: "Tôi thích."Hạ Vân Chi: "Em không tin."Thẩm Quý Hoà: "Làm sao em mới tin?"Hạ Vân Chi hừ một tiếng: "Ngày hôm qua chị không có trèo cửa sổ cũng chẳng cạy cửa phòng em."Một tia chớp loé lên trong đầu Thẩm Quý Hoà."Không lẽ là vì thế nên em mới giận dỗi và đá cửa?"Hạ Vân Chi la lên một tiếng, giơ tay che miệng, ánh mắt sáng lên."Chị biết rồi?""Sao chị biết?"Ra đường là ác nữ nổi tiếng họ Hạ, ở nhà bị sốt thế mà lại thành Hạ khờ.Thẩm Quý Hoà nắm tay nàng không cho nàng nhúc nhích."Có nhiệt kế." Cô nói"Thế nên tối qua em không nghe lời, không chịu sấy tóc trước khi ngủ?"Hạ Vân Chi a lên kinh ngạc: "Vậy mà chị cũng biết?""Chị gắn camera trong phòng em hả?"Thẩm Quý Hoà bất lực: "Đừng cười nữa, hạ khoé miệng xuống giùm tôi đi cô nương."Cô dần nhận ra Hạ Vân Chi dường như có kha khá sở thích khó lói.Cô nhớ tới loại thuốc Hạ Vân Chi đã uống trước đó.Cũng không biết hai việc này có phải hệ quả của nhau hay không nữa.Thẩm Quý Hoà chơi với nàng một lúc, khi đến giờ, cô lấy nhiệt kế ra và giơ lên xem thử.Gần 39 độ.Thẩm Quý Hoà lo lắng nhưng không biểu hiện ra ngoài, sợ nếu mình lo lắng quá, Hạ Vân Chi sẽ nhìn thấy và gây thêm chuyện cho cô nữa.Nếu đã nóng như thế này rồi thì phải cho uống thuốc thôi.Nếu nhiệt độ không giảm, cô sẽ cân nhắc đưa Hạ Vân Chi đến bệnh viện. Hạ Vân Chi có thân phận đặc thù nên Thẩm Quý Hoà định sẽ hỏi trước khu trượt tuyết xem có bác sĩ nào có thể liên lạc để khám tại nhà không. Chích thì không sao, nhưng nếu nàng cần truyền dịch hay gì đó, cô không biết có tiện làm tại nhà không.Trong đầu Thẩm Quý Hoà lập tức nghĩ hết tất cả các khả năng có thể xảy ra.Cô đứng dậy đi lấy nước và thuốc.Hạ Vân Chi không theo kịp, hiện tại nhảy số không nhanh, đau đớn của cơn sốt khiến nàng cảm thấy không thoải mái, nàng cuộn mình nằm trên giường, thỉnh thoảng rầm rì mấy tiếng.Đúng phí công tốn sức mới cho nàng uống thuốc xong, Hạ Vân Chi nắm lấy tay Thẩm Quý Hoà muốn cô ở bên mình.Thẩm Quý Hoà nghe nàng.Cô nhẹ nhàng vỗ lưng Hạ Vân Chi, dỗ nàng ngủ một lát, nói rằng ngủ một chút rồi sẽ khoẻ lại ngay.Chiếc khăn ướt trên trán Hạ Vân Chi đã được thay nhiều lần, cân nhắc đến cái sự dính người của chiếc mèo Vân Chi, Thẩm Quý Hoà tìm một miếng dán hạ sốt trong hộp thuốc, đắp lên trán nàng.Sau một hồi lăn qua lộn lại, Hạ Vân Chi dần chìm vào giấc ngủ, trong mơ, nàng không chịu buông tay Thẩm Quý Hoà, vẫn luôn nắm chặt lấy.Thẩm Quý Hoà không dám lơ là dù chỉ một chút, thỉnh thoảng kiểm tra nhiệt độ cơ thể nàng.Cô thở phào nhẹ nhõm khi xác nhận nhiệt độ đã dần giảm xuống sau khi uống thuốc. Bất quá bây giờ là ban ngày. Thẩm Quý Hoà sợ nàng sẽ lại tái sốt vào buổi chiều hay buổi đêm, một tay để Hạ Vân Chi nắm, tay còn lại đi liên hệ bác sĩ.Nếu không được, cô sẽ nhờ Hạ Cửu Hợp giúp.Thẩm Quý Hoà nghĩ, phim truyền hình không phải đều diễn như vậy sao? Nhà hào môn đều có bác sĩ riêng. Có lẽ Hạ Cửu Hợp có thể hạ cánh ở đây bằng trực thăng vào buổi tối và mang theo một nhóm bác sĩ.Sau khi cân nhắc mọi tình huống và giải pháp, bộ não suy nghĩ điên cuồng đủ thứ của Thẩm Quý Hoà cuối cùng cũng chịu nghỉ giải lao.Rốt cuộc cô có thời gian rảnh để suy nghĩ những chuyện khác.Sau khi sốt, Hạ Vân Chi rất quấn người, hoàn toàn không giống như những gì Thẩm Quý Hoà thường thấy. Hành vi vô thức này chứng minh rằng những nhu cầu và mong muốn mà Hạ Vân Chi thường bày tỏ với cô chỉ chiếm một mười phần hoặc thậm chí một phần trăm tình cảm sâu sắc nhất của nàng.Sợ hãi và lo lắng.Đây chính là những cảm nhận trực tiếp nhất của Thẩm Quý Hoà nhận được từ Hạ Vân Chi.Thẩm Quý Hoà khẽ thở dài, đưa tay chạm vào trán nàng, rồi cúi đầu hôn nhẹ lên.Cứ từ từ.Thẩm Quý Hoà ở bên Hạ Vân Chi cho đến trưa.Sau khi tỉnh dậy sau một giấc ngủ ngon, Hạ Vân Chi cảm thấy khoẻ hơn rất nhiều."Tỉnh?" Thẩm Quý Hoà vừa mới chợp mắt được một lúc tỉnh dậy, cảm nhận được động tĩnh bên cạnh, mở mắt ra hỏi nàng: "Có không thoải mái ở đâu không? Em thế nào rồi?""Cũng ổn." Hạ Vân Chi nói.Nghe thấy giọng nói của nàng có chút khô khốc, Thẩm Quý Hoà cầm lấy bình giữ nhiệt ở bên cạnh lên đưa cho nàng."Nước ấm 45 độ." Cô nói, "Làm ấm cổ họng em.""Đói chưa? Tôi order cháo, đặt ở cửa. Nếu em đói, tôi sẽ mang vào và hâm nóng.""Em không đói." Hạ Vân Chi lắc đầu.Nàng nhìn xuống đôi tay đang nắm chặt của mình và Thẩm Quý Hoà.Nhiệt độ giảm xuống, lý trí trở về."Chị định nắm tay em mãi sao?" Nàng hỏi, "Bộ không khó chịu không thấy kỳ hả?""Có sao đâu." Thẩm Quý Hoà cười nói, "Trước khi ngủ, em còn muốn nắm lấy tay tôi mãi, tôi vui gần chết.""Hừ." Hạ Vân Chi hừ một tiếng, hất tay Thẩm Quý Hoà ra, "Tay chị đầy mồ hôi, thúi thấy mồ, thả ra.""Có đâu." Thẩm Quý Hoà oan gần chếtttt, cúi đầu nghe thử, "Thơm lắm em.""Không đói thật à?""...... một chút."Thẩm Quý Hoà cười rộ lên."Em nghỉ ngơi đi, tôi đi hâm nóng."Hạ Vân Chi cũng chẳng làm giá nữa, nhẹ giọng nói biết rồi. Thẩm Quý Hoà đi ra phòng ngủ, khép hờ cửa, bảo nàng có chuyện gì thì nói với cô.Hạ Vân Chi nhìn chằm chằm vào cửa, sau đó giơ tay lên nghe giống như Thẩm Quý Hoà vừa mới làm. Trái tim trống rỗng bỗng nhiên được lấp đầy. Lòng bàn tay nàng tràn ngập mùi hương của Thẩm Quý Hoà.Hạ Vân Chi vui đến mức lăn qua lăn lại mấy chục vòng, cuối cùng lấy điện thoại ra chụp một tấm hình lòng bàn tay.Nàng gửi cho Giang Cẩn và nhắn: Thấy gì không, đây là bàn tay mà sư phụ em đã nắm nguyên một ngày đó.Còn ngại chưa đủ, nàng đăng nhập vào Weibo của mình và post lên luôn."Đoán xem trong tay tôi có gì?"Tất cả fans ở bên dưới thét chói tai.[ A a a a!!!! Nữ thần! Chị ngoi lên rồi! ][ Có gì? Để tôi phân tích cho. Mặc dù lòng bàn tay trong bức ảnh này có vẻ trống rỗng, nhưng thực ra chúng chứa đầy vẻ đẹp của cục dzàng nhà chúng ta. Không hổ là mỹ nhân, ngay cả bàn tay thôi mà cũng đẹp cỡ đó! ][ Hiểu gòi, hiểu gòi!!!! Trong tay chị có tình yêu thắm thiết nồng đượm của chị dành cho em phớ hem!!!! ]Hạ Vân Chi lại vui vẻ trở lại.Nàng thực sự muốn trả lời người fan đó một cách công khai rằng: Cảm ơn, bạn đoán đúng rồi. Nhưng đợi một xíu, tình yêu trong lòng bàn tay tôi không phải dành cho bạn, mà là dành cho bạn gái của tôi.Nàng nhịn, nàng vẫn còn tỉnh lắm. Nhưng nàng hoàn toàn có thể buông thả bản thân trước Giang Cẩn.Sau khi khoe khoang, nàng còn hỏi Giang Cẩn về nội dung cuộc trò chuyện tối qua của con bé với Thẩm Quý Hoà.Nàng nằm trên giường, tay cầm điện thoại, vui vẻ xem cho đến khi thấy Giang Cẩn hỏi Thẩm Quý Hoà: Nhân tiện, sư phụ chị nghĩ sao về việc tham gia vào đội tuyển quốc gia trước đó em nói chị á? Giang Triều nói huấn luyện viên của nó rất xem trọng chị, chị có muốn thử không?Thẩm Quý Hoà trả lời lại: Để xem đã.Hạ Vân Chi search tên Giang Triều.Đôi mắt nàng thâm trầm. 

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Hôm Nay Ảnh Hậu Có Ooc Không?

Số ký tự: 0