Hôm Nay Ảnh Hậu Có Ooc Không?

Khờ khờ

Tiểu A Tiền

2025-02-26 01:15:08

Thẩm Quý Hoà bay nhanh xuống lầu, Hạ Vân Chi đang đứng ở cửa khu, nhìn thấy cô chạy xuống, tim nàng đập thình thịch, trong lòng sợ cô đột nhiên mất lực ngã xuống cầu thang.Nàng cũng không thèm quản việc bại lộ thân phận, bước lên trước đỡ lấy cô, không kiểm soát được âm lượng: "Thẩm Quý Hoà? Chị điên rồi? Chạy nhanh như vậy làm gì?"Thẩm Quý Hoà ôm chặt lấy nàng.Cô cười ngốc nghếch: "Tôi ổn mà. Đã gần như hồi phục được như lúc trước rồi, cũng không có yếu tới mức đó."Hạ Vân Chi vẫn còn kinh hãi: "Như vậy cũng không được!"Thẩm Quý Hoà ừ ừ hai tiếng, đổi chủ đề, hỏi Hạ Vân Chi: "Sao em lại tới đây?""Không phải vẫn còn tiệc tối sao? Tôi thấy họ nói sẽ có tiệc tối cho đoàn làm phim sau buổi công chiếu."Hạ Vân Chi nhướng mày hỏi: "Chị search trên mạng hửm?"Thẩm Quý Hoà: "......ừ"Cô nghĩ rằng mình đang không có chuyện gì để làm nên đã lên mạng search. Nhưng cái kiểu nói tsundere đấy lại không phải phong cách thẳng thắn thường ngày của cô."Tôi search thử......"Hạ Vân Chi à một tiếng, "Mỗi search thử ha.....?""Search ra được gì nè?"Thẩm Quý Hoà thành thật trả lời: "Ra được là em rất xinh đẹp.""Không còn gì khác hả? Em huỷ buổi tiệc tối chỉ để đến đón giao thừa với chị, chị thấy sao?"Thẩm Quý Hoà suy nghĩ hồi lâu, cuối cùng khẳng định nói: "Ngoài tôi ra, không có ai muốn cùng em đón giao thừa."Hạ Vân Chi thiếu điều muốn tát cô một cái."Đúng rồi." Nàng vô cùng lạnh lùng nói, "Dù sao em cũng là trẻ mồ côi, làm gì có ai yêu em, thương em đâu.""Ai nói." Thẩm Quý Hoà không cho Hạ Vân Chi nói mấy lời như thế, lập tức nắm tay nàng, nghiêm túc nói: "Có tôi.""Đi nào, về nhà." Cô kéo Hạ Vân Chi lên lầu, chỉ còn vài phút nữa là đến nửa đêm.Vừa thấy Hạ Vân Chi bước vào phòng, Thẩm Kỳ đã la lên, che miệng đứng tại chỗ, hoài nghi nhân sinh mà nhìn những gì đang xảy ra trước mắt. Thẩm Tú Lan vô cùng kinh ngạc, bảo Hạ Vân Chi tiến vào ngồi xuống, hỏi thăm nàng có mệt, có đói không.Trong không khí náo nhiệt của Thẩm gia, Hạ Vân Chi nghe thấy buổi biểu diễn chào mừng năm mới do Thẩm Kỳ mở trên TV đã đến thời khắc quan trọng.Họ đang đếm ngượcBắt đầu từ mười.Thẩm Kỳ hưng phấn đếm ngược, Thẩm Tú Lan ôi chao một tiếng, nói con bé đúng là con nít, nhưng vẫn nhỏ giọng theo con bé mà cùng nhau đếm ngược.Thẩm Quý Hoà ngồi cạnh Hạ Vân Chi.Khi thời gian đếm ngược đến số 0 và thời khắc năm mới đến, Hạ Vân Chi được ba người ôm chặt."Chúc mừng năm mới!" Cũng không biết là ai lên tiếng nữa.Sau khi Thẩm Kỳ ôm nàng, con bé liền cảm thấy thẹn thùng và nói với Hạ Vân Chi: "Aaaa, Hạ nữ thần, chị đừng có để ý nha -- --"Hạ Vân Chi mỉm cười xoa đầu con bé.Thẩm Kỳ liền ngã ngửa ra sau, rớt khỏi ghế sofa.Thẩm Quý Hoà cười, nói đùa với Hạ Vân Chi: "Đảm bảo con bé cả năm cũng không dám gội đầu.""Không chỉ là gội đầu đâu! Thẩm Kỳ hét lớn, "Em sẽ cắt mớ tóc này! Giấu kỹ! Đem làm đồ gia truyền!"Hạ Vân Chi cười lớn đến mức ngã vào người Thẩm Quý Hoà: "Khoa trương tới cỡ đó luôn á? Chị của em chưa kể gì cho em nghe sao? Quan hệ của chị và chị ấy......"Hạ Vân Chi dừng một chút, "Bây giờ nếu tính ra thì chị cũng có thể được coi như là một nửa chị gái của em đó."Thẩm Kỳ nghe vậy thì ngẩn người: "Chị —— hai chị —— a ——"Con bé nhìn chị gái và Hạ Vân Chi đang ngồi dựa sát vào nhau.Vãi chưởng ——Thẩm Kỳ cảm thấy như mình đang biết được một bí mật động trời.Con bé nhanh chóng quay đầu nhìn mẹ mình và phát hiện biểu cảm của bà vẫn bình thường sau khi nghe câu này, bà chẳng hề tỏ ra một tí ngạc nhiên gì hết.Comeout cho mẹ biết luôn rồi?Thẩm Kỳ hít một hơi thật sâu, thật sự bội phục chị gái mình. Lù lù vác cái lu mà chạy, im im đứng lên không nói, còn im im cưới được vợ. Chậc chậc, hỏi sao lúc trước không cho con bé gọi chị dâu là vợ? Hoá ra, ara ara."Bé hiểu rồi." Thẩm Kỳ thiếu điều tự sờ chòm râu giống như trong phim kiếm hiệp tu tiên, "Bé biết hết.""Chị, chị yên tâm, từ nay em sẽ không gọi chị ấy là vợ nữa đâu." Thẩm Kỳ vỗ ngực đảm bảo, "Lại gọi nữa thì em là chó sủa gâu gâu."".....?" Thẩm Quý Hoà không hiểu trong đầu Thẩm Kỳ lại nảy ra được cái quỷ gì nữa. Nhưng Thẩm Quý Hoà rất vui khi thấy em gái mình đã rút kinh nghiệm, biết kiểm soát ngôn từ hơn.Hạ Vân Chi đương nhiên hiểu ý Thẩm Kỳ nói.Nàng cười như một con hồ ly xinh đẹp, không giải thích gì thêm, thoải mái để Thẩm Kỳ tiếp tục hiểu lầm.Đêm đó khi đi ngủ, Thẩm Kỳ nhiệt tình đề nghị Thẩm Quý Hoà và Hạ Vân Chi ngủ chung, không cho Hạ Vân Chi ngủ ở dưới đất, nhất quyết bắt hai người phải ngủ chung một giường."Chị, sao chị không có tí hiểu chuyện gì vại." Thẩm Kỳ cực kỳ bất mãn với Thẩm Quý Hoà: "Quan hệ của hai người đã tới cái mức đó rồi, sao lại không ngủ chung một giường chứ?"Thẩm Quý Hoà: "......được rồi."Thẩm Kỳ hừ một tiếng, cảm thấy chị mình đúng là không biết yêu thương bạn gái gì hết.Canh lúc Hạ Vân Chi đang tẩy trang và rửa mặt, Thẩm Kỳ kéo Thẩm Quý Hoà sang một bên rồi tiếp tục lải nhải: "Thẩm Quý Hoà, nói thật cho em biết đi, làm sao mà chị có được nữ thần của tụi em vậy?""Không lớn không nhỏ.""Nói lẹ ik!""Có được là như nào?""Thì hai chị ờ ——! Thì sao hai chị quen nhau!"Thẩm Quý Hoà vẫn là không hiểu ý của Thẩm Kỳ, còn tưởng rằng con bé đang hỏi làm sao mà cô lại có liên quan đến Hạ Vân Chi. Cô không hiểu gì hết đành phải hỏi lại Thẩm Kỳ: "Em quên rồi à? Chuyện em ấy tìm chị đó, em biết hết mà không phải sao?""Vãi cả ò ——" Thẩm Kỳ xịt keo cứng ngắc.Vậy là lúc đó bà chị già này đang mập mờ tà lưa với Hạ nữ thần rồi hả?"Cho nên là Hạ nữ thần có ý với chị trước.""Bằng không?" Không phải ngay từ đầu Hạ Vân Chi ngưỡng mộ kỹ năng trượt tuyết của cô sao? Nhưng, nhìn từ góc độ hiện tại, đây cũng chỉ là do nàng lấy cớ thôi.Thẩm Kỳ nhìn chị gái, vô cùng cảm khái: "Bây giờ mộ phần tổ tiên của Thẩm gia ta muốn hương khói lượn lờ, đỉnh nóc kịch trần bay phấp phới.""Không cần khoa trương như vậy." Thẩm Quý Hoà gõ gõ trán Thẩm Kỳ, "Đây chỉ là chuyện nhỏ."Thẩm Kỳ: "...... vãi cả chưởng thiệt á chớ, mắt chị thiếu điều muốn cao hơn đầu luôn á."Trời đất ơi, yêu đương với Hạ Vân Chi cũng chỉ là chuyện nhỏ hoi?Cái chuyện nhỏ này xuất hiện trên người bé được hong, nhỏ vậy thì nên xuất hiện hẳn cả trăm triệu tỷ lần đi?"Chị, tuy chị là chị của em, nhưng em nhắc chị, chị phải đối xử với Hạ nữ thần của tụi em tốt hơn nữa." Thẩm Kỳ đột nhiên có một loại tâm lý của một người mẹ già đang tin tưởng giao phó, đem gả con gái mình ra ngoài về nhà chồng mới."Còn cần em nói à?" Thẩm Quý Hoà đuổi Thẩm Kỳ đi, "Xong rồi chứ gì, về phòng đi."Thẩm Kỳ bĩu môi, cho rằng Thẩm Quý Hoà đã có vợ rồi thì không còn cần em gái nữa.Ôi chao.Con bé càng nghĩ càng thấy bi đát.Vợ bé vậy mà giờ thành vợ của chị bé?Quả là thói đời vô thường!Vô vô thường thường!Lạnh lẽo quá ik ——Fine, kệ đi ngủ trước đã.Thẩm Kỳ nằm trên giường, suy nghĩ về mọi chuyện xảy ra ngày hôm nay, trằn trọc mãi cũng chẳng thể ngủ được.Mọi người trên các nền tảng mạng xã hội của con bé vẫn đang thảo luận về chuyến lưu diễn của Hạ Vân Chi ngày hôm nay.Trong một gr nhỏ chuyên đi truy tinh của Thẩm Kỳ vẫn đang liên tục bàn tán xôn xao.[ Chó của Hạ nữ thần ]: Aaaaaaaaaaaa xong đời rồi xong đời rồi![ Chó của Hạ nữ thần ]: Tớ đã ở ẩn trên núi tận một năm trời, bây giờ trước khi lên núi lại tớ phải bú đẫm dưa của một năm này.[ Chó của Hạ nữ thần ]: Chờ đến khi bộ phim chính thức ra mắt, tớ sẽ ăn ngủ ở trong rạp luôn![ Trong mơ có Vân ]: Nghe nói chị Hạ không tham gia liên hoan, không biết đi đâu nữa?[ Đô đô ]: Không biết nữa.[ Trong mơ có Vân ]: Chị Hạ thấy không khoẻ hả ta?[ Đô đô ]: Chắc không đâu TT[ Đô đô ]: Hy vọng là vậy!Thẩm Kỳ nhìn tin nhắn nhóm, muốn hưng phấn gõ ra một hàng chữ để nói với chúng người thân và bạn bè rằng, đừng hỏi cũng như đừng đoán mò nữa, khà khà, nữ thần hiện đang ở nhà toi!Nhưng xúc động cũng chỉ là xúc động thôi, muốn cũng chỉ muốn là thôi.Con bé phải nghiêm khắc bảo vệ mối quan hệ giữa Hạ nữ thần và chị gái mình! Tuyệt đối! Không để một ai biết hết!Nếu chuyện này lộ ra thì sẽ chỉ gây bất lợi cho cả đôi bên. Hơn nữa, con bé cũng không biết mối quan hệ này sẽ kéo dài được bao lâu. Nếu chia tay, Thẩm Kỳ cảm thấy chị gái mình sẽ bị gắn cái mác bạn gái cũ của Hạ Vân Chi cả đời, chắc đến lúc chết đi cũng phải mang theo luôn.Phải giữ bí mật!Tuyệt đối phải giữ bí mật!Bên trong gr, có người tag Thẩm Kỳ và hỏi con bé: Sao hôm nay Miêu Miêu không nhắn gì thế?[ Đô đô ]: Phải, trước đây trong đêm giao thừa Miêu Miêu là người nhắn nhiều nhất.[ Mộc Thiếu Miêu ]: Đây, đây, tớ đây.[ Mộc Thiếu Miêu ]: Tớ đang suy nghĩ là không biết Hạ nữ thần đã đi đâu thôi?Diễn! Bây giờ con bé phải diễn!Vì hạnh phúc của chị mình và Hạ nữ thần!Con bé!Thẩm Kỳ!Sẽ biến hình thành một diễn viên chuyên nghiệp!Thẩm Kỳ tự mình cảm động trước tinh thần trượng nghĩa của mình.Con bé nằm trên giường diễn cả nửa ngày trời, đột nhiên cảm thấy khát nước. Liền đứng dậy đi đến phòng khách lấy nước. Khi đi qua phòng ngủ của chị gái, con bé nghe thấy tiếng ưm ư vô cùng kiều nhu phát ra từ trong phòng.Thẩm Kỳ: "..."Chị!Kiềm chế chút đi!Mẹ già còn ở nhà đó chời!Thẩm Kỳ chỉ hận rèn sắt không thành thép, móc điện thoại ra gửi tin nhắn cho Thẩm Quý Hoà.Mộc Thiếu Miêu: Còn đang ở nhà! Có chừng mực giùm!Trong phòng, Thẩm Quý Hoà đang quỳ một chân, từng chút một ấn vào bắp chân của Hạ Vân Chi. Nàng đã đi giày cao gót cả ngày, làm cho bàn chân cùng bắp chân không được thoải mái. Cô vừa mới nắm lấy chân Hạ Vân Chi để xoa bóp, giờ lại chuyển động lên mắt cá chân, xoa bóp những cơ bắp vốn đã hơi cứng đờ của Hạ Vân Chi."Thế nào?"Động tác Thẩm Quý Hoà mềm nhẹ, khi chạm vào huyệt đạo hoặc gân thích hợp, cô sẽ dùng một chút lực."Thoải mái không?"Hạ Vân Chi cúi đầu che giấu khuôn mặt hơi đỏ của mình."Ừm." Nàng đổi tư thế, bắt chéo chân, "Bên này được rồi, đổi bên đi."Thẩm Quý Hoà không cảm thấy có gì sai nên làm theo lời nàng nói.Cô không hề biết rằng Hạ Vân Chi đang ngồi trước mặt cô đang nghĩ đến việc bảo cô đưa tay lên cao hơn một chút.Khi Thẩm Quý Hoà xoa bóp, cô phải vén váy ngủ của Hạ Vân Chi lên, trong lúc làm vậy, cô vô tình chạm vào đùi của Hạ Vân Chi. Hạ Vân Chi khẽ run, trong chốc lát eo liền mềm nhũn, ngã về phía trước, hai tay chống ở mép giường, đột nhiên cách Thẩm Quý Hoà thật gần."Đừng có câu dẫn em." Hạ Vân Chi nhắc Thẩm Quý Hoà.Thẩm Quý Hoà ngơ ngác chớp mắt, sau đó cúi đầu nhìn vị trí bàn tay mình, giống như đang kẹt gi.ữa hai chân Hạ Vân Chi.Cô đỏ mặt và giơ tay lên giải thích: "Tôi không, tôi không có ——""Được rồi, chị im đi."Nàng chẳng muốn nghe hết mấy lời này.Aissss.Hạ Vân Chi cảm thấy nhức nhức cái đầu.Khi nào cái tên Thẩm Quý Hoà này mới hiểu ra vậy?Mắc gì ôn nhu thành thật dữ vậy cha nội? Sao không lợi dụng đêm khuya thanh vắng mà tóm lấy mắt cá chân của nàng rồi kéo nàng xuống, làm nàng không thể trốn thoát được mà chỉ có thể ưm a xin tha chứ.Khờ quá khờ!Thẩm Quý Hoà!Khờ gì mà khờ dữ!Hạ Vân Chi ủ nguyên bụng tức giận chờ đến khi Thẩm Quý Hoà mát xa xong mới chuẩn bị đi ngủ, nhưng trước khi đi ngủ, Thẩm Quý Hoà lại đưa cho nàng một cái q.uần l.ót."Không ổn lắm." Thẩm Quý Hoà nói, "Em...... ướt không thoải mái, đi đổi đi.""Cái gì ướt?" Hạ Vân Chi nhíu mày.Thẩm Quý Hoà ho nhẹ một tiếng rồi quay đầu đi.Hạ Vân Chi vào phòng tắm và phát hiện đôi tất chân nàng mặc cùng với váy hôm nay đã trở nên trong suốt.Hạ Vân Chi cầm chiếc q.uần ló.t trong tay, nhướng mày, nhìn gương chậm rãi mỉm cười.Đột nhiên nàng cảm thấy Thẩm Quý Hoà cũng không khờ lắm.  

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Hôm Nay Ảnh Hậu Có Ooc Không?

Số ký tự: 0