Hôm Nay Ảnh Hậu Có Ooc Không?

Qua đêm

Tiểu A Tiền

2025-02-25 22:15:08

Trong phòng Thẩm Kỳ, Thẩm Kỳ kéo chị gái vào phòng nói chuyện riêng, lấy cớ là nhờ chị giúp con bé làm bài tập."Chúng ta nên làm gì bây giờ?" Thẩm Kỳ nhức nhức cái đầu, "Không ngờ quý bà Thẩm Tú Lan dám mời Hạ nữ thần ở lại qua đêm.Thẩm Quý Hòa không hiểu: "Tưởng em khoái lắm chứ?"Thẩm Kỳ TỪ CHỐI sure kèo say NO."Chị, chị không hiểu đâu — —!"Idol không phải cha :)). Ăn cùng Hạ Vân Chi đã được coi là mạo phạm rồi, xem phim truyền hình cùng nhau cũng đã làm Thẩm Kỳ cảm thấy stress vô cùng. Đêm nay lại phải ngủ cùng chị ấy nữa..."Nhà chúng ta chỉ có ba phòng, chị oi, đêm nay nữ thần của em sẽ ngủ ở đâu đây?"Thẩm Quý Hòa trêu chọc: "Tôi còn tưởng em sẽ muốn ngủ chung giường với cổ chứ.""Em chết choa chị coi."Năm chữ thẳng thừng chắc như đinh đóng cột, đủ biết được trạng thái hoang mang sợ hãi của Thẩm Kỳ.Trên thế giới này, làm sao có fan nào dám cả gan ngủ chung với idol chứ? Không nói người khác, riêng Thẩm Kỳ không dám. Lỡ như nửa đêm idol nói mớ thì sao giờ? Rồi con bé vỡ mộng, tình yêu tan nát hả."Hay là tối nay em ngủ với chị nha, để chị ấy ở phòng em được hem?" Thẩm Kỳ kiến nghị.Thẩm Quý Hòa: "Làm nữ thần của em ngủ ở trên giường của em là em hết ngại hả?""Kể từ giờ em sẽ không bao giờ mặc đồ bộ ở nhà nữa."Thẩm Quý Hòa bất lực cực kỳ, sau khi bàn bạc với em gái, quyết định đưa ra vài phương án cho Hạ Vân Chi chọn.Đúng như Thẩm Quý Hòa dự đoán, Hạ Vân Chi từ chối ngủ trong phòng Thẩm Kỳ.Những lựa chọn duy nhất còn sót lại là sofa và sàn nhà.Đương nhiên Thẩm Quý Hòa và Thẩm Tú Lan cũng có thể nhường phòng của bản thân, nhưng Hạ Vân Chi không muốn.Cuối cùng nàng chọn ngủ ở sàn nhà.Ở trong phòng Thẩm Quý Hòa, bên cạnh giường cô.Thẩm Quý Hòa ban đầu ở phòng phụ, nhưng từ sau khi cô bị thương, Thẩm Tú Lan để cô ở phòng ngủ chính, bên trong có nhà vệ sinh riêng có thể thuận tiện cho cô hơn.Hạ Vân Chi đi vào phòng ngủ của Thẩm Quý Hòa.Còn Thẩm Tú Lan cùng Thẩm Kỳ đang bận rộn lấy nệm gấp và chăn từ túi da rắn trên đỉnh tủ quần áo ra.Có một chiếc giường gỗ bên cạnh tủ quần áo, ở phía đối diện giường là một chiếc bàn với phía trên là một cửa sổ lồi, rất sạch sẽ và chỉ có một bức ảnh. Hạ Vân Chi liếc mắt nhìn thấy, trong ảnh có năm người, ba mẹ con nhà Thẩm, cùng người nàng vừa nhìn thấy trên bộ phim truyền hình vừa rồi — — Giang Cẩn và một chàng trai nữa, Hạ Vân Chi đã điều tra qua nàng biết đó là ai.Nàng thu hồi tầm mắt.Thẩm Tú Lan và Thẩm Kỳ nhanh chóng sắp xếp xong, một chiếc giường bệt tatami kiểu Nhật được đặt ở bên cạnh. Thẩm Tú Lan ngượng ngùng: "Tiểu Hạ, hay là con vẫn nên ngủ ở trên giường đi, dì sẽ ngủ ở đây."Hạ Vân Chi: "Dì à, không cần đâu."Thẩm Tú Lan đưa ánh mắt cầu cứu tới gái nhỏ."Nữ thần, chị thật sự thấy ổn ạ?"Thẩm Kỳ nhớ rõ gia thế nhà Hạ Vân Chi rất khủng, có nhiều giang cư mận suy đoán rằng nàng là người nhà Hạ gia, nằm trong danh sách những người giàu nhất thế giới. Một người như vậy lại ngủ trên sàn nhà trong nhà con bé? Nếu chuyện này lan truyền ra bên ngoài, đảm bảo 900 triệu tiểu Vân sẽ đến san phẳng nhà con bé.Etou, chính xác, fan Hạ Vân Chi gọi là tiểu Vân."Vì cái gì không được?" Đối với sự lo lắng của Thẩm Tú Lan cùng Thẩm Kỳ, Hạ Vân Chi cảm thấy rất là khó hiểu.Chờ hai người rời đi, Thẩm Quý Hòa nói với Hạ Vân Chi: "Hạ lão sư, cô đừng bận tâm.""Mẹ tôi với em gái xem cô là khách, sợ chiêu đãi cô không tốt nên mới khách khí như vậy.""Tôi không để ý đến." Hạ Vân Chi cho rằng mọi chuyện chỉ cần đạt được đến mục đích thì chẳng cần bận tâm gì cả. Đến nỗi vấn đề đối nhân xử thế hay lễ nghĩa gì đó nàng cũng chẳng bận tâm đến. Nàng chỉ để ý một chuyện khác, "Cô lại gọi tôi là Hạ lão sư.""Có vấn đề gì à?""Không." Hạ Vân Chi ngồi trên tấm nệm bông mềm dưới đất, ngẩng đầu nhìn Thẩm Quý Hòa, "Chỉ là vừa rồi cô không gọi tôi như vậy."Thẩm Quý Hòa cố nhớ lại, ngập ngừng kêu tên nàng.Hạ Vân Chi nâng mi."Đây."Nàng thích nghe Thẩm Quý Hòa kêu tên mình. Tất nhiên, tốt hơn hết cô có thể gọi nàng bằng một cái tên khác. Chỉ là Thẩm Quý Hòa vẫn còn chưa nhớ. Cô vẫn chưa nhận ra nàng, ngay từ đầu đây là điều làm Hạ Vân Chi cảm thấy rất thất vọng. Nhưng cũng chả sao cả, Hạ Vân Chi nghĩ, không nhớ cũng tốt. Những chuyện đã xảy ra trong quá khứ cũng chẳng có gì hay ho, trừ việc có Thẩm Quý Hòa.Bây giờ họ có thể ở cùng một phòng đã là một chuyện rất tốt.Thời gian vẫn còn sớm, chưa đến giờ ngủ.Thẩm Quý Hòa có thói quen một mình ở trong phòng ngủ nghiên cứu video trượt tuyết, rep các câu hỏi trực tuyến trên điện thoại. Hạ Vân Chi ở đây làm cô cảm thấy không tiện. Đành phải tắm rửa và đi ngủ sớm.Hạ Vân Chi nghĩ rằng Thẩm Quý Hòa có lẽ cần được giúp đỡ, nhưng trong phòng ngủ chính tất cả đều đã được cải tạo lại, sàn nhà không có vật cản cùng thanh trợ lực ở khắp mọi nơi. Thẩm Quý Hòa tắm xong, nắm lấy thanh trợ lực trên mặt tường chống người bò lên giường."Làm cô xem chuyện cười rồi." Cô ngồi ở trên giường, chăn trải phẳng, đôi chân đã mất đi sức lực ẩn giấu dưới lớp chăn màu xanh lá."Không phải chuyện cười." Hạ Vân Chi không thích Thẩm Quý Hòa nói như vậy, "Cô thật sự rất mạnh mẽ."Thẩm Quý Hòa không nhịn được mà bật cười.Bộ đồ ngủ của cô được đặt ở trên gối, trước khi thay đồ cô nhìn chằm chằm vào Hạ Vân Chi.Hạ Vân Chi cũng nhìn lại cô.Thẩm Quý Hòa hết cách, đành phải nói: "Hạ Vân Chi, tôi muốn thay đồ.""Tôi biết.""Không phải là... cô nên tránh ra chỗ khác hả?"Hạ Vân Chi chớp chớp mắt, ngữ khí giống như có chút tiếc nuối."Biết òi."Thẩm Quý Hòa cho rằng mình nghe lầm.Thay xong phần trên, lại đổi quần ở trong chăn. Thẩm Quý Hòa không muốn để Hạ Vân Chi thấy."Tôi thay xong rồi."Hạ Vân Chi xoay người, nghĩ đến một chuyện: "Thẩm Quý Hòa, đêm nay tôi mặc cái gì?""......""Nếu không tôi gọi người giao hàng đến nhé?""Trời đang mưa lớn, shipper sẽ rất cực đó.""Vậy thì — —"Thẩm Quý Hòa quan sát biểu tình của Hạ Vân Chi, ngập ngừng đưa ra phương án giải quyết, "Tôi có rất nhiều đồ, nếu không ngại cô có thể mặc.""Được." Hạ Vân Chi nhíu mày, miễn cưỡng đồng ý.Thẩm Quý Hòa không có cách để đi xuống giường, Hạ Vân Chi đứng dậy, thản nhiên đứng bên tủ quần áo, dùng ánh mắt hỏi Thẩm Quý Hòa."Bên trái, ở trên cùng, có hai bộ màu đen trắng và màu xanh lá cây, cả hai đều là đồ ngủ và đã được giặt sạch.""Tôi thay đồ đây." Nàng nói với Thẩm Quý Hòa: "Nhưng cô cũng có thể xem, tôi không ngại."Thẩm Quý Hòa sững sờ, nghĩ rằng Hạ Vân Chi nói giỡn, cho đến khi nàng thật sự bắt đầu tháo cúc c.ởi q.uần áo, giơ tay cởi lớp bên trong, một mảnh eo trắng như tuyết cùng cơ bụng như ẩn như hiện.Thẩm Quý Hòa đỏ mặt, quay đầu đi chỗ khác, không dám nhìn thêm một cái nào nữa.Hạ Vân Chi có chút thất vọng.Dáng người của nàng cũng không tệ, đáng tiếc, Thẩm Quý Hòa không nhìn đến.Sau khi thay đồ xong, cả hai ngồi trên giường của mình. Một cao một thấp, Hạ Vân Chi đặt gối ở sau lưng, dựa vào tường.Tiếng mưa rơi rõ ràng trong không gian yên tĩnh.Khu này là khu tái định cư, không có khu cộng đồng, phóng tầm mắt, tầng dưới có nhiều quán bán đồ ăn khuya. Vì trời mưa nên không còn ồn ào như trước, nhưng tiềng ồn ào của những người say rượu trong quán thịt nướng vẫn có thể nghe rõ.Thẩm Quý Hòa chợt nhớ tới những lời em gái mình vừa bí mật nói với cô.Hạ Vân Chi tin cô."Chị, chị thấy không, trên thế giới này trừ em với mẹ còn có rất nhiều người tin tưởng chị.""Người hiểu biết chị ai cũng biết, chị sẽ không làm loại chuyện này."Ba năm trước, Thảm Quý Hòa 17 tuổi, đã là một lão tướng trong các cuộc thi trượt tuyết. Cô bắt đầu sự nghiệp của mình năm 13 tuổi, sau khi hàng loạt lần giành chức vô địch quốc tế và giải vô địch trượt tuyết lớn FIS World Cup(thi ván đơn), cô bắt đầu thách thức danh hiệu cao hơn, giải vô địch Hội nghị thể thao thế giới X Vgame.Là một nữ vận động viên người Trung Quốc từng tham gia Vgame, Big Air(nhảy trượt tuyết) là lĩnh vực tốt nhất của cô, đó cũng là hạng mục cuối cùng cô phải thử thách trong Vgame này.Danh hiệu đầu tiên của cô cũng là trong sự kiện theo đuổi cực hạn này.Thẩm Quý Hòa dùng dự án này để hâm nóng.Lại không ngờ, sự nghiệp trượt tuyết của cô phải kết thúc từ đây.Ban tổ chức Vgame thông báo thí sinh Thẩm Quý Hòa đã sử dụng chất kí.ch th.ích vi phạm quy định, kết quả của cô bị hủy bỏ, cô bị cấm thi ba năm vì vi phạm nghiêm trọng tinh thần thể thao.Lúc đầu, nhiều người không tin, nói thay Thẩm Quý Hòa, mắng những người nước ngoài nhân việc này vũ nhục các vận động viên trượt tuyết người Trung Quốc khác. Nhưng dần dần, với việc Thẩm Quý Hòa thoái ẩn, cùng với việc câu lạc bộ đưa thông báo xin lỗi, mọi người cho rằng Thẩm Quý Hòa là kẻ lừa đảo.[Biến khỏi giới thể thao đi! Tránh xa trượt tuyết ra!][Mệt cho tôi thay cô nói vài lời, mẹ nó, tôi hận không thể nào xuyên về quá khứ tự vả chết mình.][Lịch sử trượt tuyết của Trung Quốc phải may dữ lắm mới xu được vậy, để mà gặp được loại người như cô á.][Thiên tài? Thuốc mới là thiên tài!][Mong rằng bộ phép thuật vào cuộc cùng chánh quyền quản lý trượt tuyết điều tra lại thành tích lúc trước của cô ta, coi chừng đâu cũng là chơi thuốc đó.]Những lời bình luận này đã được xem là văn minh lắm rồi.Còn lại, mộ phần tổ tiên nhà họ Thẩm cũng bị đào lên mắng.Weibo, Douyin và tiểu hồng thư của Thẩm Quý Hòa cũng không thoát nổi. Thậm chí cả tài khoản Wechat tư nhân lúc trước của cô cũng bị đào ra, gia đình cô cũng bị ảnh hưởng, một số người nói lời khó nghe về công việc của Thẩm Tú Lan cũng như ở trong trường của Thẩm Kỳ.Phải mất rất nhiều thời gian và công sức để họ có được cuộc sống bình thường như hiện tại.Mà bây giờ — —Thẩm Quý Hòa rất sợ, Thẩm Kỳ nói không sai."Hạ Vân Chi.""Sao?""Danh tiếng của tôi không tốt." Cô nhẹ giọng nói, "Chuyện tôi dạy cô trượt tuyết, xin cô đừng để cho ai biết.""Có hiệp nghị bảo mật." Hạ Vân Chi dầu muối không ăn, "Hơn nữa, chuyện cô đã từng dạy Giang Cẩn trượt tuyết không phải ai cũng biết à?"Thẩm Quý Hòa tự giễu cười."Cho nên năm đó con bé cũng bị mắng rất thảm."Giang Cẩn không muốn cắt đứt mối quan hệ với cô, theo vào đó cũng bị cư dân mạng chế giễu chung. Vốn dĩ năm đó với bộ phim truyền hình ăn khách con bé có thể bạo đỏ, nhưng vì Thẩm Quý Hòa, ba năm nay con bé đã đi rất nhiều đường vòng, mới có thể miễn cưỡng đến được vị trí hiện tại.Đặt trên bàn cân, em trai con bé thức thời hơn nhiều, công khai tuyên bố không có sư phụ như Thẩm Quý Hòa."Thẩm Quý Hòa, tôi không quan tâm." Hạ Vân Chi ngồi bên dưới cửa sổ, ánh sáng từ đèn bàn ở bên cạnh càng làm tăng thêm chút ôn nhu thanh nhã cho khuôn mặt lạnh lùng của nàng.Trong đêm tối này, chỉ có một mình Thẩm Quý Hòa mới có thể chiêm ngưỡng được sự ôn nhu này."Nói chung, tôi tin cô. Sớm hay muộn thôi, mọi người cũng đều sẽ tin cô.""Thẩm Quý Hòa, còn cô? Cô có tin tôi không?"

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Hôm Nay Ảnh Hậu Có Ooc Không?

Số ký tự: 0