Hôm Nay Ảnh Hậu Có Ooc Không?

SOS

Tiểu A Tiền

2025-02-25 22:15:08

Thẩm Quý Hoà phải thừa nhận rằng trái tim cô đã ngừng đập trong giây lát khi nhìn thấy tin nhắn của Hạ Vân Chi, thậm chí trong đầu còn xuất hiện một số suy nghĩ không thực tế: Chẳng lẽ Hạ Vân Chi cũng mơ chung một giấc mơ giống cô sao?Ý nghĩ này bắt nguồn từ sau vụ phổ cập kiến thức khoa học mà Thẩm Kỳ đã gieo vào đầu Thẩm Quý Hoà trước đó.Thậm chí cô cũng không biết nên nhắn trả lời tin nhắn của nàng như nào, người có thói quen rep ngay khi nhìn thấy như cô hiện tại chỉ dám seen mà không rep. Rời khỏi khung chat với Hạ Vân Chi, cô xem tin nhắn Thẩm Kỳ gửi đến, nhấn vào link Weibo.Tài khoản của Hạ Vân Chi đã đăng một bức ảnh.Hình ảnh chính là thứ Thẩm Quý Hoà nhìn và nằm mơ thấy vào hôm qua. Ngay cả các hoạ tiết da trên cửa sổ và lưng ghế cũng giống hệt nhau.Lại nhìn caption: Tư liệu sống để buôn bán +1Những ảo tưởng vừa lướt qua trong đầu Thẩm Quý Hoà lập tức vỡ tan trong nháy mắt, trong đầu cô chỉ toàn ba chữ tư liệu sống.Nhìn về khu cmt.@ Hạ khoai môn: Aaaaaaaaaaaaaaaa lần đầu tiên vịu ơ đăng ảnh selfie nèeeee, không biết nên nói cái gì nữa, chỉ có thể hét lên a đỡ thoai.@ Hạ Hạ: Tư liệu sống cho fans bạn gái nằm mơ +1.Thẩm Quý Hoà:......Hoá ra là hôm qua Hạ Vân Chi ban phát từ thiện.Cô trầm mặc đổi hình nền trò chuyện với Hạ Vân Chi, từ hình ảnh ngày hôm qua thành hình nền trống ban đầu.Hạ Vân Chi chỉ dùng một bức ảnh đã khuấy đảo hot search, ngày hôm nay, cộng đồng mạng ai cũng bàn tán xôn xao về nhan sắc của nàng.Thẩm Kỳ vui tới mức cười không thấy tổ quốc đâu.Mộc Thiếu Miêu: Khà khà!Mộc Thiếu Miêu: Đây là sức mạnh của Hạ nữ thần nhà em!Mộc Thiếu Miêu: Nữ thần sắc đẹp của quốc nội không phải nói rỡn!Mộc Thiếu Miêu: Nhà người khác thì phí hoài công sức hết chụp trên thảm đỏ đến chụp ở sân bay, còn Hạ cục cưng nhà em chỉ cần chụp đại một bức selfie đã đủ chễm chệ trên top 1 hot search......Mộc Thiếu Miêu: Há há, mỹ nữ chân chính là vị đó, chẳng cần phải tỏ vẻ gì cả.Mộc Thiếu Miêu: Chị! Chị xem chưa! Phát biểu chút cảm tưởng đi ạ! Cảm tưởng? Trời đất, tưởng tượng thôi em cũng không dám chứ huống chi là làm bài cảm tưởng.Thẩm Quý Hoà gửi cho Thẩm Kỳ icon :), lại trở lại giao diện nhắn tin với Hạ Vân Chi, nhắn với nàng: Cũng cũng.Hạ Vân Chi trong một giây trả lời: Cũng cũng là sao?Thẩm Quý Hoà nói: Tôi cảm thấy nữ minh tinh các cô rất lợi hại.Hạ Vân Chi nhìn chằm chằm vào điện thoại, đọc đi đọc lại tin nhắn này tận 3 lần.Thẩm Quý Hoà có phải đang móc mỉa, kháy đểu nàng không?!Nhưng Thẩm Quý Hoà mà cũng có được cái kỹ năng âm dương quái khí này sao?Hạ Vân Chi cực kỳ nghi ngờ. Cho đến khi Hạ Vân Chi thống nhất giải quyết mọi chuyện với đạo diễn xong, nghe bọn họ nói về chuyện trên Weibo, lại tự mình lên xem như nào, mới phát hiện tiểu Tô bọn nhỏ thế mà đăng bài post với cái caption kiểu đấy.Xuống xem phần cmt, nàng nhướng nhướng mày, trong lòng đã hiểu vì sao ngày hôm nay Thẩm Quý Hoà nhắn tin kiểu đấy rồi.Sau khi tiễn đi đạo diễn và những người khác, Hạ Vân Chi ở trong phòng riêng của quán cà phê, lấy điện thoại ra chụp một bức ảnh khác.X: Cho cô.X: Tư liệu sống có một không hai đấy.Thẩm Quý Hoà chưa trả lời tin nhắn.Cô đã biến bi phẫn thành động lực, bắt đầu bước vào chế độ trị liệu điên cuồng.Đến khi cô cầm lấy điện thoại của mình vào giờ nghỉ trưa, mới trả lời một câu.Thẩm Quý Hoà: Cảm ơn.Thẩm Quý Hoà: Gần đây tôi không còn mơ nữa.Thẩm Quý Hoà tự cảm nhận nội dung tin nhắn mình vừa gửi, tự nhận là đủ lễ phép, lịch sự, ý tứ rõ ràng.Cô hài lòng thu tay lại, ngẩng đầu và thẫn thờ nhìn vào bức ảnh Hạ Vân Chi gửi. Sau một lát do dự, cô quyết định đổi ảnh selfie của nàng thành nền trò chuyện của hai người họ.Không có ý gì khác, chỉ là không chỉ có hàng trăm, nếu không nói là cả ngàn người đều có id tên X, mà cô lại chẳng có thói quen đặt nickname cho người khác, nên đành chỉ dùng cách này để biết được đó là Hạ Vân Chi thôi.Hạ Vân Chi không phải người đầu tiên có được sự đối đãi đặc biệt này, Thẩm Kỳ và Giang Cẩn cũng đã từng được như thế này rồi.Không có gì đặc biệt cả. Thẩm Quý Hoà nghĩ, cô chỉ đang làm những điều mà một người bạn bình thường cũng sẽ làm..Mặc dù Thẩm Quý Hoà đã nói với Hạ Vân Chi việc cô đã không còn mơ nữa, nhưng Hạ Vân Chi nghe tai này lọt tai kia, nàng luôn gửi tư liệu sống cho cô. Như một con ong chăm chỉ, đi đến đâu nàng đều sẽ check in bằng cách chụp và gửi ảnh cho cô. Thiếu điều Thẩm Quý Hoà muốn đổi nickname Wechat của mình thành 'trạm xử lý tư liệu sống'. Thật là cô cũng làm thật, cô đổi luôn rồi.Hạ Vân Chi đã đi được một thời gian khá dài, lâu hơn so với dự kiến một tuần. Thẩm Quý Hoà đã vô cùng nỗ lực phục hồi chức năng và đạt được một số thành công nhất định.Trong khoảng thời gian này, hai người vẫn duy trì cái kiểu liên lạc độc lạ này.Người thì chỉ gửi ảnh mà chẳng nhắn được một chữ.Người kia thì dựa trên bức ảnh được gửi đến mà đưa ra nhận xét.Ví dụ như một ngày Hạ Vân Chi chụp ảnh uống cà phê, Thẩm Quý Hoà sẽ nhắc nhở nàng, dựa vào thể chất của nàng, uống quá lạnh sẽ bị tiêu chảy. Hạ Vân Chi hỏi cô làm sao cô biết được? Chẳng lẽ cô biết trung y? Thẩm Quý Hoà nói, thời điểm nàng ở nhà đều sẽ bị vậy.Ở nhà.Hạ Vân Chi rất thích hai chữ này.Một ví dụ khác là có lần Hạ Vân Chi gửi cho Thẩm Quý Hoà bức ảnh chụp chung của nàng và con mèo của người khác.Thẩm Quý Hoà khen đáng yêu, Hạ Vân Chi hỏi who. Thẩm Quý Hoà thở dài, nói đều đáng yêu. Hạ Vân Chi lại hỏi thế buổi tối cô sẽ mơ thấy ai? Thẩm Quý Hoà liền seen không rep.Vào ban đêm, cái bộ não thần thông quảng đại của cô liền trả lời câu hỏi của nàng.Hạ Vân Chi biến thành một con mèo.Cô mơ thấy cả hai.Về chuyện mơ thấy Hạ Vân Chi, ngay những giây phút đầu Thẩm Quý Hoà cảm thấy cực kỳ ngại ngùng và căng thẳng, thậm chí còn hoài nghi rằng mình có phải có ý đồ gì đó với Hạ Vân Chi không. Nhưng sau bao nhiêu lần, cô rốt cuộc vô cùng chắc chắn rằng:Không phải do cô, mà là do nữ minh tinh. Tất cả là do họ quá đỉnh.Không phải mỗi lần cô mơ thấy Hạ Vân Chi đều là sẽ làm những chuyện này, thật ra mơ thấy làm những chuyện này chỉ là số ít thôi. Đại đa số thời điểm, hai người bọn cô sẽ làm những chuyện bình thường, như đi ra ngoài chơi, cùng nhau xem phim, hay ở cùng một phòng xem TV. Thậm chí có lúc Thẩm Quý Hoà tỉnh dậy, mở mắt ra cũng chẳng nhớ được khi nãy mình vừa mơ thấy gì.Điều duy nhất cô chắc chắn rõ ràng nhất là: Hạ Vân Chi cũng có ở trong giấc mơ ấy.Đến nỗi khi nhìn thấy Hạ Vân Chi xuất hiện trước mặt cô, nhất thời cô cũng không xác định đây có phải thật là nàng không hay do cô vẫn đang nằm mơ."Hạ Vân Chi?" Thẩm Quý Hoà đứng trên lối đi phục hồi chức năng, hai tay nắm lấy tay vịn, mặc quần áo bệnh nhân màu xanh trắng. Cô thích mặc quần áo rộng hơn 1 size, vì nó rộng và thoải mái hơn rất nhiều. Vì thế khi gió thổi qua, Hạ Vân Chi nhìn thấy vạt áo của cô đung đưa theo gió, màu xanh và trắng, hoà cùng gió, cuốn bay đi.Hạ Vân Chi bước nhanh về phía trước và đứng ở phía cuối con đường."Là tôi." Nàng nghiêm túc nói, "Thẩm Quý Hoà, tôi đã trở lại.""Đã thấy." Thẩm Quý Hoà cười với nàng, "Cô đến vừa đúng lúc, tôi chuẩn bị kết thúc rồi, lát nữa ta có thể ăn cùng nhau."Không biết từ lúc nào mối quan hệ của hai người lại trở thành bạn cơm.Hạ Vân Chi đồng ý.Thẩm Quý Hoà từng bước một di chuyển về phía nàng, bước đi có chút khó khăn nhưng cô vẫn chậm bước vững vàng. Cũng đã khá hơn rất nhiều so với khi cô còn ngồi trên xe lăn.Xe lăn của cô ở phía sau Hạ Vân Chi. VÌ thế khi cô đến gần, cô gọi Hạ Vân Chi và nhờ nàng giúp di chuyển xe lăn lại gần.Nhưng Hạ Vân Chi không, nàng làm ngược lại.Nàng đẩy xe lăn ra xa và lùi lại một bước.Thẩm Quý Hoà: "...""Thử đến đây xem." Hạ Vân Chi nói lời này y hệt như phụ huynh đang dỗ dành con trẻ tập đi.Thẩm Quý Hoà bất đắc dĩ: "Hiện tại tôi chưa làm được."Hạ Vân Chi: "Thử xem.""Tôi sẽ không để cô ngã." Nàng nói.Ở bên nhau lâu như vậy, Thẩm Quý Hoà cũng đã biết đôi chút về cái nết của Hạ Vân Chi. Mặc dù nàng hoàn toàn khác với những gì Thẩm Kỳ từng miêu tả, nhưng đặc biệt có một điều nhất quán không sai.Đó là chuyện mà Hạ Vân Chi muốn làm, nàng nhất định phải làm cho bằng được mới thôi.Thẩm Quý Hoà khẽ cắn môi, chậm rãi đi tới cuối lối đi huấn luyện, tay nắm chặt lấy tay vịn cuối cùng ở bên cạnh. Cơ bắp toàn thân trở nên căng chặt, di chuyển về phương hướng Hạ Vân Chi: Một chút, lại thêm một chút nữa.Khoảng cách chưa đầy 2m nhưng đối với Thẩm Quý Hoà tới nói là rất dài.Khi cô đứng trước mặt Hạ Vân Chi, ở khoảng cách gần nhất, đôi chân cô như nhũn ra. Hạ Vân Chi đưa tay ra bảo vệ cô, dùng cơ thể của mình đỡ lấy trọng lượng cơ thể Thẩm Quý Hoà, ôm toàn bộ cơ thể cô vào lòng với tư thế không có một con muỗi nào chui lọt vô giữa hai người được.Trong nháy mắt hương vị của Hạ Vân Chi trở nên rõ ràng hơn.Ngay khoảnh khắc này, chưa bao giờ Thẩm Quý Hoà đặc biệt chắc chắn rằng đây là hiện thực.Trong giấc mơ cô chưa bao giờ cảm nhận được mùi hương của Hạ Vân Chi, với hương đầu rất nhạt, hương giữa mang chút sang trọng của gỗ và cuối cùng là hương cuối với màu cam nhạt thoải mái thanh tân.Mùi hương này giống như cảm giác Hạ Vân Chi mang đến cho Thẩm Quý Hoà, ban đầu rất lạnh trông có vẻ khó tiếp cận, nhưng theo thời gian dần trở nên quen thuộc hơn, dần cảm nhận được trong đó là một quả quýt tròn ngọt ngào.Diệp Lan vẫn ở một bên quan sát, từ góc nhìn của Thẩm Quý Hoà, cô có thể thấy vẻ mặt ăn dưa của Diệp Lan. Nguyên team full nữ của Diệp Lan cũng có mặt, ánh mắt của họ không trắng trợn như Diệp Lan nhưng cũng đủ để Thẩm Quý Hoà ngại muốn chít."Hạ Vân Chi......"Cô cố gắng nhẹ nhàng đẩy người đang ôm mình chặt muốn chết ra.Hạ Vân Chi hừ một tiếng, không quan tâm động tác của Thẩm Quý Hoà, ôm cô còn chặt hơn nữa, chặt đến mức Thẩm Quý Hoà nghĩ mình sắp khảm nhập vào trong lồng ngực Hạ Vân Chi, rồi gãy cha nó xương luôn."Có chuyện gì à?" Thẩm Quý Hoà ân cần hỏi, trạng thái của Hạ Vân Chi có chút bất thường.Hạ Vân Chi gợi lên khoé miệng, vùi mình vào cổ cô hít một hơi thật sâu."Không có gì." Nàng bình tĩnh nói, "Chỉ muốn ôm cô thôi.""Không được à?"Thẩm Quý Hoà: "...... tuỳ cô!"Hạ Vân Chi bị ghẹo cười, xoa xoa đầu Thẩm Quý Hoà y hệt cách nàng chơi mèo giống như trên video nàng gửi cô.Lại ôm thêm 10 giây nữa, Thẩm Quý Hoà đã không chịu được nữa."Hạ Vân Chi, eo tôi sắp toang tới."Lúc này Hạ Vân Chi mới buông ra, dìu cô ngồi lên xe lăn.Thẩm Quý Hoà ngẩng đầu nhìn cô: "Không phải mấy ngày nữa mới về à?" Trên Wechat bọn họ đã nói về chuyện này, về ngày nàng về.Hạ Vân Chi thở dài một tiếng: "Không phải cô muốn tôi về ăn tối sao? Cho nên tôi đã về rồi đây."Thẩm Quý Hoà không biết tại sao: "Khi nào cơ....... tôi á?""Giữa trưa hôm nay." Hạ Vân Chi nhớ vô cùng rõ ràng, "Cô gửi tôi tấm ảnh chụp bữa trưa, hỏi tôi khi nào có thể ăn cùng nhau được. Đây là lần đầu tiên sau rất nhiều ngày cô mới chủ động nhắn cho tôi đó. Ý tôi là, khi tôi không chủ động gửi tin nhắn về tư liệu sống cho cô mơ."Hạ Vân Chi nhìn Thẩm Quý Hoà, thầm nghĩ cô sẽ không bao giờ biết mình đã cứu một mạng người chỉ vì một tin nhắn như vậy.Khi nhận được tin nhắn này, Hạ Vân Chi nàng đang định giết người. 

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Hôm Nay Ảnh Hậu Có Ooc Không?

Số ký tự: 0