Hôm Nay Tam Tiểu Thư Đã Làm Phản Chưa?

Phần 20

2024-10-10 09:24:48

Chỉ là một thoáng thất thần, mùi m.á.u tanh nồng nặc khiến ta lại khiến tinh thần ta căng thẳng. Cúi đầu nhìn xuống, lúc này m.á.u trên người hắn đã thấm ướt cả y phục của ta. Nếu không cầm m.á.u ngay, e rằng hắn sẽ không qua khỏi hôm nay.

Ta cũng mặc kệ hắn có đồng ý hay không, gạt tay hắn ra rồi kéo quần hắn xuống, thẳng tay đổ thuốc bột lên vết thương kinh người đó.

Trong chớp mắt, từ phía trên truyền đến tiếng rên đau đớn nhưng vẫn cố nén lại.

Vị trí bị thương quả thật là quá hiểm, dần dần thuốc bột thấm vào vết thương, thậm chí có thể thấy rõ một đường gân xanh nổi lên từ trên xuống dưới.

Thuốc này được điều chế đặc biệt theo y thư của mẹ ta viết, cũng là loại duy nhất có thể tìm được nguyên liệu phù hợp trong thời đại này để chế tác. Chỉ là thuốc này có dược tính mạnh, để nó tiếp xúc trực tiếp với vết thương chắc chắn sẽ đau đớn vô cùng.

"Ta đã như thế này rồi, ngươi không thể nhẹ tay hơn chút sao. . ."

"Cố chịu đựng đi, không cầm m.á.u ngươi sẽ không qua khỏi đêm nay đâu."

Lục Cảnh Tự không biết là vì đau hay vì xấu hổ tức giận, khi ngẩng mắt lên lần nữa, chỉ thấy đôi mắt hắn nhắm nghiền, hơi thở gấp gáp, hai tai đỏ bừng.

Ta cũng không dám nhìn thêm, vội vàng xé một mảnh vải từ màn giường, dùng sức nâng eo hắn lên, quấn mảnh vải quanh người hắn, tạm thời băng bó vết thương. Làm xong tất cả, ta lập tức kéo quần hắn lên.

"Lục soát! Nhất định phải bắt sống được thích khách!"

Nghe thấy tiếng bước chân hỗn loạn trên đầu, ta đứng dậy định đi, nhưng lại bị hắn kéo lại.

"Ngươi định đi đâu?"

"Trên thuyền có thích khách, ta đi xem thử."

Nói xong, bàn tay hắn nắm lấy ta chặt hơn.

Quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Lục Cảnh Tự đang nhìn ta với vẻ đáng thương: "Xem ai? Xem Lục Hạc An à? Vậy nếu thích khách vào đây thì sao? Nếu ta c.h.ế.t thì sao?"

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Ta khựng lại, hắn nói cũng có lý.

Bản thân Lục Hạc An có chút võ công, lại có cấm quân bảo vệ. Ngược lại Lục Cảnh Tự ở đây, ngoài xác tên thích khách trên sàn, ngay cả một hộ vệ cũng không có.

Nhưng nghĩ lại cũng thấy không ổn, ta nhìn về phía cửa trống trơn: "Hộ vệ của ngươi đâu? Chu Thức đâu?"

"Hộ vệ gì, Chu Thức gì chứ. . . Lão yêu bà đó chỉ mong ta c.h.ế.t trong tay Lục Hạc An. . ."

Nghe vậy ta giật mình, lúc này mới cúi đầu nhìn xuống xác tên thích khách trên sàn.

Chẳng lẽ tên thích khách hôm nay là do Thái hậu sắp xếp nhắm vào Lục Hạc An?

Thấy thần sắc của ta phức tạp, Lục Cảnh Tự bắt đầu rên rỉ: "Khát quá. . . Thẩm Tam, ngươi đi tìm cho ta ít nước trà. . ."

Ta nghiêng đầu nhìn, chỉ thấy Lục Cảnh Tự nhíu chặt mày, toàn thân nóng bỏng như sắp chín tới.

Ta lại kéo quần hắn xuống kiểm tra vết thương, m.á.u ở vết thương tuy đã ngừng chảy, nhưng xung quanh vết thương lại sưng tấy một cách đáng sợ.

Trong y thư của mẹ ta có nói, loại ngoại thương kèm theo sốt cao phần lớn là do nhiễm trùng, cần phải uống thuốc kháng viêm. Nhưng dù Thái y có đến, thì trên thuyền này biết đi đâu tìm thảo dược kháng viêm?

Ta bưng nước trà đến đút cho Lục Cảnh Tự, hắn uống hai ngụm rồi quay mặt đi.

"Thẩm Tam, ngươi nói xem nếu ta c.h.ế.t rồi ngươi biết làm sao, Lục Hạc An chắc chắn sẽ bắt nạt ngươi. . ."

". . ."

"Nhưng mà, nếu ta c.h.ế.t rồi. . . Ngươi nhất định phải nhớ. . . đưa ta lên Đàm Linh sơn chôn ta cùng với mẫu phi ta. . . Tốt nhất là mỗi năm vào ngày giỗ. . . gửi mấy cô nương đến múa cho ta xem. . . Ta còn muốn Tiểu Đào Hồng ở Thường Oanh uyển hát cho ta nghe nữa. . . Nho. . . hạt dưa, lựu cũng phải bóc sẵn. . . Rượu quế hoa của Yến Xuân lâu. . . cũng phải có một vò, không, ba vò. . . Còn cả. . . trong vương phủ của ta còn cất giữ. . . bức tượng gỗ nhỏ mà năm xưa ở Tây Bắc. . . ngươi tặng ta. . . phải cho vào quan tài cùng ta. . . Ngươi có nghe thấy không. . . Trả lời ta một tiếng đi chứ. . ."

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Hôm Nay Tam Tiểu Thư Đã Làm Phản Chưa?

Số ký tự: 0