Hôn Nhân Bất Ngờ: Đoạt Được Cô Vợ Nghịch Ngợm

Chương 72.3

Luật Nhi

2024-07-22 14:58:34

“Cục cưng, em ở lại!” Sau khi vào trong tập đoàn Đế Phàm, Tiếu Bảo Bối liền đi theo Kiều Trác Phàm lên phòng làm việc của anh.

Lúc này đám hộ vệ kia tự động rút khỏi phòng làm việc.

Nhìn đám người được huấn luyện nghiêm chỉnh kia xếp thành một hàng chuẩn bị đi ra ngoài, Tiếu Bảo Bối cũng vội vàng xếp vào cuối cùng của đội ngũ, dự định rút khỏi phòng làm việc này.

Còn việc cô đến bên này sẽ làm việc gì, ra ngoài hỏi thư ký của Kiều Trác Phàm một chút?

Nhưng ngay tại lúc Tiếu Bảo Bối cúi gằm đầu xuống, lúc chuẩn bị đi về phía cửa lớn, thì giọng nói của Kiều Trác Phàm từ phía sau truyền tới.

Lần này, Tiếu Bảo Bối vốn muốn đi ra khỏi cửa, đành phải bất đắc dĩ dừng lại bước chân. điễnn dàn nên quýndon.

Mà người vệ sĩ cuối cùng đi ra cười áy náy đối với Tiếu Bảo Bối, sau đó lại nhanh chóng đóng cửa làm việc lại.

Khiến cho Tiếu Bảo Bối có chút rối rắm, bởi vì người vệ sĩ đóng cửa lại kia trước khi đi còn nhìn Tiếu Bảo Bối bằng ánh mắt ái muội khi Kiều Trác Phàm gọi Tiếu Bảo Bối quay lại.

Bây giờ, cửa phòng làm việc đã bị đóng lại.

Trai đơn gái chiếc ở trong phòng, bọn họ có nghĩ lung tung gì hay không?

“Cục cưng, nếu như em không lại mà để anh bắt được, thì anh sẽ không bỏ qua cho em đâu!” điễnn dàn nên quýndon.

Lúc giọng nói của Kiều Trác Phàm vang lên một lần nữa thì Tiếu Bảo Bối vẫn đang nhấc chân lên.

Biết rõ Kiều Trác Phàm nói vậy là vừa đe dọa vừa dụ dỗ, nhưng mà cô vẫn đi qua. Bởi vì người đàn ông này chỉ cần nói ra thì sẽ làm được.

Lúc này Kiều Trác Phàm đang ngồi trên ghế xử lý công việc của mình.

Chiếc ghế kia nhìn qua rất mềm mại.

Tiếu Bảo Bối thật sự rất tò mò, ngồi ở đây sẽ có cảm tưởng như thế nào.

Thấy Tiếu Bảo Bối đã đi đến bên cạnh anh, cánh tay dài của Kiều Trác phàm liền ôm lấy eo nhỏ của cô, kéo cả người của cô lại sát bên cạnh mình.

Thật ra là anh ngồi, cô đứng.

Tiếu Bảo Bối đứng như vậy vừa bằng tới đầu anh.

Tuy là như vậy, nhưng mà nhìn thẳng vào Kiều Trác Phàm, Tiếu bảo Bối vẫn không hề có chút cảm giác chiếm thế thượng phong chút nào.

Ngược lại còn cảm thấy lúc này Kiều Trác Phàm đang từ trên cao nhìn xuống để quan sát cô. Di ien n#d ang# lle e#q quiq on.

Loại cảm giác này, rất kỳ quái.

“Làm sao vậy, cái miệng nhỏ này sắp treo được bình dầu rồi!”

Nhìn cô, Kiều Trác Phàm lại mở miệng.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Lúc này, anh giơ ngón tay trỏ ra, đưa tới trước cái miệng nhỏ của Tiếu Bảo Bối, chọc chọc vào cái miệng đang vểnh lên cao của cô.

Cánh môi màu hồng vểnh lên kia, dưới ánh mặt trời nhìn có cảm giác trong sáng đáng yêu. Thật sự không biết khi được nếm mùi vị của đôi môi kia sẽ có hương vị như thế nào nữa.

Chính bởi vì suy nghĩ như vậy, nên lúc này Kiều Trác Phàm mới nhớ lại, đã nhiều ngày rồi anh chưa từng hôn cô.

Suy nghĩ như vậy vừa xuất hiện ở trong đầu của Kiều Trác Phàm, thì anh liền nghiêng người muốn hôn lên đôi môi của cô gái nhỏ này.

Nhưng mà vào thời điểm mấu chốt này, thì một đôi tay lại đè ngực của Kiều Trác Phàm xuống, ngăn cản nụ hôn này của anh.

“Kiều Trác Phàm, đừng như vậy...”

Sau đó đôi môi của Kiều Trác Phàm rơi xuống chỗ này thì Tiếu Bảo Bối liền né sang chỗ kia. Di ien n#d ang# lle e#q quiq on.

Mấy lần như vậy, Kiều Trác Phàm đã hôn khắp cả khuôn mặt của cô, nhưng mà vẫn chưa nếm được mùi vị đôi môi của cô.

Sau một loạt hành động như vậy, Kiều Trác Phàm có một chút bị đả kích.

“Cục cưng, làm sao vậy?” Đã vài ngày rồi, chẳng lẽ cô còn chưa chịu tha thứ cho anh?

Lấy tay cố định cô ở trước mặt của mình, trong đôi mắt đen của Kiều Trác Phàm không có một tia sáng.

Ngay cả ánh mặt trời rực rỡ bên ngoài cửa sổ cũng không đủ thắp sáng được ánh sáng trong mắt trong thế giới của anh.

“Kiều Trác Phàm, em cũng không biết em bị làm sao nữa. Cho em thêm một chút thời gian, được không?” Cô cũng không biết gần đây cô bị làm sao.

Kiều Trác Phàm ôm cô, cũng không có vấn đề gì. Nhưng mà mỗi khi môi của anh đến gần, thì cô lại bài xích theo bản năng.

Giống như là chuyện vừa rồi mới phát sinh vậy.

“Haiz...” Di ien n#d ang# lle e#q quiq on.

Nghe lời nói của Tiếu Bảo Bối, Kiều Trác Phàm liên tục không lên tiếng.

Vào lúc cô cho rằng chắc hẳn là người đàn ông này đã tức giận rồi, thì lại nghe tiếng thở dài bất đắc dĩ của anh.

“Em... Thật sự là khắc tinh của đời anh!” Không biết là ôm cô trong bao lâu, lúc buông cô ra, liền nhéo lên mặt cô rồi nói.

Sau đó, Kiều Trác Phàm một lần nữa ngồi xuống trước bàn làm việc của anh, nhanh chóng mở máy vi tính của anh ra, lại cầm tập tài liệu màu xanh lam đặt ở bên cạnh lên.

Xem ra anh đã bắt đầu làm việc rồi.

Nhưng vấn đề là anh làm việc còn cô ở chỗ này để làm gì?

“Kiều Trác Phàm, hay là em về Tiếu Thị trước?” Cô còn nhớ là công việc của cô hôm qua vẫn chưa làm xong.

Nếu như Kiều Trác Phàm đã bận làm việc rồi thì cô cũng có thể trở lại đúng cương vị của mình mới đúng chứ.

Nhưng mà khi Tiếu Bảo Bối định đi về phía cửa chính, thì người đàn ông vốn đang ngồi làm việc ở trên ghế, không biết làm như thế nào mà đã đi tới bên cạnh của cô rồi.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Tốc độ kia khiến cho Tiếu Bảo Bối không kịp phản ứng trong giây lát.

“Trở về đâu chứ? Bây giờ chỗ làm việc của em chính là ở Đế Phàm!” Hai tay của anh nắm hai vai của cô, bóng dánh cao lớn bao phủ lấy cô.

“Nhưng mà công việc và chỗ làm việc của em thì sao?” Sau khi đến bên này, Kiều Trác Phàm cũng chưa từng nói với cô. Cô đã đứng ở đây chờ thật lâu rồi.

Chuyển công việc và chỗ làm, cái gì cũng đều không biết mà đã trực tiếp bị lừa gạt đi tới công ty hợp tác rồi, trên đời này chắc cũng chỉ có một người là Tiếu Bảo Bối mà thôi.

“Công việc của em?” Đôi mắt đen của Kiều Trác Phàm quét một lượt phòng làm việc của mình, cuối cùng quay sải bước trở về trước bàn làm việc của mình, một tay cầm lấy điện thoại bàn nội bộ lên.

“Kêu Anna đem các loại mẫu sản phẩm mới của công ty chúng ta vào đây một chút, à đúng rồi còn nữa cầm cả mấy tờ giấy trắng vào!”

Nói xong, Kiều Trác Phàm gác điện thoại nội bộ xuống.

Không hổ là tập đoàn Đế Phàm, hiệu suất làm việc của nhân viên ở đây quả thực là nghịch thiên.

Kiều Trác Phàm vừa mới cúp điện thoại, thì bên ngoài phòng làm việc đã truyền tới tiếng gõ cửa. Dienx dandf Kê quyu dong.

“Tổng giám đốc Kiều, tôi là Anna!”

“Mời vào!” Kiều Trác Phàm nói một câu, cửa phòng làm việc liền bị đẩy vào.

Bước vào là một cô gái, dáng người nóng bỏng, cách ăn mặc cũng rất xinh đẹp.

Giày cao gót phối hợp với quần ngắn màu đen, trên người là một chiếc áo da màu đen. Một màu đen tuyền đồng thời ở giữa chiếc quần ngắn và đôi giày bó kia lộ ra một màu trắng nõn rất khiến cho người ta chú ý.

“Tổng giám đốc Kiều, đây là sản phẩm sữa chua mới nhất gần đây!” Anna vừa dứt lời, kiền chú ý thấy Tiếu Bảo Bối còn đang ngây người đứng trong phòng làm việc, lập tức trong đôi mắt xinh đẹp kia liền thoáng hiện lên một chút vui vẻ.

“Ừ, để xuống bên cạnh đó đi.” Kiều Trác Phàm dặn dò, “Sau đó cô có thể đi ra ngoài được rồi!”

Phát hiện thấy ánh mắt của cô dừng lại trên người của Tiếu Bảo Bối, Kiều Trác Phàm còn nói.

Một câu như vậy lập tức khiến cho Đại tiểu thư Anna trợn mắt liếc anh một cái: “Kiều, anh đúng là lòng dạ hẹp hòi. Ngay cả nhìn con thỏ này một chút anh cũng không cho sao!

Nhưng mà ngại vì có Tiếu Bảo Bối ở đây, Anna không có nói thẳng ra.

Mà Kiều Trác Phàm trả lại cho cô một ánh mắt, ám chỉ: Ông đây còn có chuyện phải làm, nhanh chóng đi ra ngoài đi.

Cuối cùng, đại tiểu thư Anna vô cùng ai oán rời khỏi sân khấu.

Nhưng mà cô thề, chuyện hôm nay Kiều vì Tiếu Bảo Bối là không thèm để ý đến mặt mũi của đại tiểu thư Anna cô, cô nhất định sẽ báo lại với anh út! Đến lúc đó, để xem anh út sẽ chỉnh các người như thế nào!

“Được rồi. Cục cưng, em lại đây với anh...” Sau khi Anna rời khỏi, Kiều Trác Phàm vẫy vẫy tay với Tiếu Bảo Bối. Dienx dandf Kê quyu dong.

Dưới ánh mặt trời khuôn mặt của tươi cười của Kiều Trác Phàm còn đẹp và sáng chói hơn cả bầu trời xanh biếc bên ngoài cửa sổ kia.

Tiếu Bảo Bối sững sờ, hai chân đã không còn nghe lời mà đi về phía Kiều Trác Phàm.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Hôn Nhân Bất Ngờ: Đoạt Được Cô Vợ Nghịch Ngợm

Số ký tự: 0