Hôn Nhân Bất Ngờ: Đoạt Được Cô Vợ Nghịch Ngợm
Đại kết cục (hạ) Váy cưới của em 11
Luật Nhi
2024-07-22 14:58:34
"Chào mọi người, tôi là người đã yêu cầu hôm nay triệu tập mở đại hội cổ đông. Kẻ hèn họ Triệu, tên một chữ Cao!"
“Triệu Cao? Không phải là cái người xấu đổi trắng thay đen kia sao? Nhưng mà nhìn đức hạnh ông ta như vậy, cũng cùng không kém bao nhiêu với người kia!” Tiếu Bảo Bối vừa nghe của tên người này trong lòng cũng kêu gào.
"Chắc hẳn tất cả mọi người rõ ràng, gần đây có người ở bí mật thu mua cổ phần Tiếu thị, không dối gạt mọi người người nọ chính là tôi! Về phần cổ phần tôi nắm trong tay hiện tại, đã đạt đến 35,5%! So với chủ tịch hội đồng quản trị Tiếu của mọi người đang nắm giữ thì còn nhiều hơn 0,5%! Nhưng mà chỉ duy nhất 0,5% này cũng khiến cho tôi trở thành cổ đông lớn nhất hiện tại. Nếu Triệu mỗ tôi bây giờ đã thành cổ đông lớn nhất của quý công ty, vậy tôi cũng có quyền bổ nhiệm, miễn nhiệm. Tôi quyết định, bắt đầu từ hôm nay để tôi đảm nhiệm chức vị chủ tịch của quý công ty, về phần nguyên chủ tịch tiên sinh Tiếu tạm thời trở thành Phó chủ tịch công ty chúng ta!" Khi nói đến đây, người nọ ngay tức khắc dừng lại, tầm mắt dừng một lúc ở chỗ Tiếu Vi với nụ cười đã dần hiện trên mặt.
Được rồi, Triệu Cao biết ngày đó khi lừa Tiếu Vi cổ phần công ty, phần lớn là Tiếu Vi được thừa kế. Cho nên khi bản thân thu mua những thứ kia mới có thể đạt được cao nhất. Nhưng mà khi nhìn thấy Tiếu Vi mới vừa biết ông ta tuyên bố cái quyết sách kia thì trên mặt đã lộ vẻ không vui, ông ta đã rõ ràng người phụ nữ này vĩnh viễn là động vật không biết đủ.
Chẳng lẽ bà ta cho rằng chỉ bởi vì chút tình cảm ngày xưa mà đến cả vị trí người cầm quyền xí nghiệp Tiếu thị ông ta cũng sẽ nhường cho bà ta sao? Nếu đúng như vậy, những người phụ nữ có chút quan hệ với Triệu Cao ông cũng nhiều lắm! Cứ gặp phải một người lại phải nhớ đến tình cũ, vậy thì hiện tại ông ta cũng táng gia bại sản!
Nghĩ đến điều này, Triệu Cao thu hồi tầm mắt trên người Tiếu Vi, nói tiếp: "Dĩ nhiên, hiện tại có một người họ Triệu khác họ đến đảm nhiệm người phụ trách tập đoàn Tiếu thị nói đến cùng cũng có chút không ổn! Cho nên tôi quyết định, bắt đầu từ hôm nay tập đoàn Tiếu thị chính thức đổi tên thành tập đoàn Triệu thị!"
Lời này vừa nói ra, toàn trường xôn xao…
Phải biết, hiện tại đang ngồi trong phòng hội nghị này về cơ bản đều họ Tiếu. Mặc dù lúc trước bọn họ không hài lòng Tiếu Đằng cái người không có chút quan hệ máu mủ gì với bọn họ ngồi ở vị trí này, nhưng mỗi lần Tiếu Đằng nghị quyết đều sẽ trải qua bọn họ nhất trí thông qua mới có thể thực hiện.
Nhưng hôm nay, người này vừa xuất hiện liền trực tiếp muốn đổi Tiếu thị thành Triệu thị. Đây cũng là lần đầu tiên sau nhiều năm như vậy, đám người Tiếu gia ý thức được Tiếu Đằng tốt.
Dĩ nhiên, những người nhà họ Tiếu đều bất mãn vì quyết định này, chớ nói chi là Tiếu Bảo Bối con gái ruột của Tiếu Đằng!
Lúc nghe được lời nói của người này, Tiếu Bảo Bối đã thở phì phò muốn đứng lên giằng co với ông ta. Nhưng lúc này Kiều Trác Phàm ngồi ở bên cạnh cô lại kéo cô lại, sau đó cầm lấy tay cô đặt vào lòng bàn tay anh nắm chặt, ý bảo cô bình tĩnh đừng nóng giận.
Cô có chút tức giận nhìn Kiều Trác Phàm, lúc này anh khiến cô bình tĩnh đừng nóng kiểu gì?
Nhưng Kiều Trác Phàm dùng khẩu hình nói cho cô biết: "Chờ, còn có một suất diễn chưa hát đâu! Sau khi diễn xong, anh biến Tiếu thị thành quả bóng cho em đá!"
Cuối cùng, Tiếu Bảo Bối đầy bụng bực tức cũng bị Kiều Trác Phàm thuyết phục, tiếp tục an tĩnh làm thai phụ xinh đẹp của mình.
Mà ngay tại lúc này, có một người không nhẫn nại được: "Mẹ, sao mẹ có thể cấu kết ông ta chắp tay nhường tổ nghiệp Tiếu gia của chúng ta cho người khác."
Diễn viên đầu tiên lên sàn tên là Tiếu Huyên. Lúc này lửa giận của cô ta trực tiếp chỉ hướng Tiếu Vi: "Dù cho cậu không cùng huyết thống với Tiếu gia, nhưng cậu dù gì cũng họ Tiếu! Hơn nữa, qua nhiều năm như vậy cậu cũng tận tâm tận lực vì Tiếu gia chúng ta, cho tới bây giờ cũng không làm trái với ý của chúng ta! Các người nói cậu không thân với chúng ta, nhưng dù sao cũng hơn cái người lai lịch không rõ này!"
Tiếu Huyên vừa buông lời, ánh mắt Tiếu Bảo Bối tối sầm lại. Quả nhiên giống như cô đoán, cha không phải con cháu chân chính nhà họ Tiếu. Trách không được những người khác trong nhà không chấp nhận bọn họ!
Khi vẻ mặt Tiếu Bảo Bối tối sầm lại, Kiều Trác Phàm kéo tay nhỏ bé của cô, ý bảo: "Chớ ủ rũ, chút điều này không thay đổi được cái gì!" Nhìn Kiều Trác Phàm đang cố gắng an ủi của mình, Tiếu Bảo Bối cười đáp lại, nói cho anh biết chính mình không có việc gì.
"Huyên Huyên, mẹ cũng không biết chuyện này rốt cuộc là như thế nào?" Bản thân Tiếu Vi hiện tại trong đầu hoàn toàn rối loạn. Mới đầu bà ta cũng cho là Triệu Cao đang giúp mình lấy được cổ phần công ty, sau đó sẽ thuận lợi triệu tập mở đại hội cổ đông, giống như kịch bản bọn họ đã bàn bạc tốt ban đầu.
Nhưng khi người đàn ông kia tuyên bố muốn đổi Tiếu thị thành Triệu thị, Tiếu Vi cũng cảm thấy chuyện này có chút quỷ dị. Tại sao người đàn ông này ngay từ đầu lại không dám diễn như vậy?
"Không biết? Mẹ đừng cho rằng mỗi ngày mẹ gọi điện thoại sau lưng con thì con sẽ không biết? Mẹ, con thật sự rất thất vọng đối với mẹ. Không ngờ thế nhưng mẹ có thể vì cá nhân mình mà làm ra hành động dẫn sói vào nhà!" Kết hợp với những chuyện trong khoảng thời gian trước, Tiếu Huyên đột nhiên nghĩ đến những điều này.
Mà khi những người khác ở đây nghe được những lời này của Tiếu Huyên cũng nhao nhao mở miệng chỉ trích Tiếu Vi: "Đúng vậy, tại sao cô có thể có thể như vậy? Cái thứ ăn cây táo rào cây sung!"
"Rốt cuộc anh Tiếu có chỗ nào không tốt, vốn anh ấy làm vị trí kia thật tốt, chúng ta chỉ cần hàng năm đi chia hoa hồng cũng đủ chúng ta sống phóng túng một năm, còn anh ấy lại vì chúng ta mà mỗi ngày làm việc tận tâm tận lực!"
"Cái người phụ nữ này rốt cuộc là nghĩ cái gì…” Được rồi, những người khác trong Tiếu gia bắt đầu quở trách Tiếu Vi không đúng.
Mà ngay tại lúc này, Tiếu Vi cảm giác mình có trăm miệng cũng không thể bào chữa. Chỉ có thể hi vọng nhìn về phía Triệu Cao bên kia, hi vọng ông có thể giải đáp vì mình. Nói thật, bà cũng không rõ ràng lắm tại sao đột nhiên người đàn ông này lại chơi trò “soán vị”!
"Tiếu Vi, chúng ta quả thật từng có một chút tình cảm! Nhưng việc này không đủ để tôi mạo hiểm nhiều như vậy vì bà!" Nói đến đây, người đàn ông cười cười vừa nhìn về chàng trai đang đứng cạnh mình giống như vệ sĩ, nói tiếp: "Không phải có câu nói như thế này sao: Người không vì mình, trời tru đất diệt!”
Nghe nói như thế, Tiếu Vi theo bản năng lui về sau mấy bước. Bởi vì vào lúc này bà ta mới biết, từ lúc bắt đầu người đàn ông này không hề giúp đỡ bà mà chỉ muốn mưu lợi (*) từ trong đó.
(*) mưu lợi: mưu kế để đạt được lợi ích
Nhìn lại người vệ sĩ bên cạnh ông ta, Tiếu Vi mới phát hiện đây không phải là người đàn ông ngày đó cầm đao lớn muốn đạp ngón tay của bà hay sao? Hiện tại hắn lại xuất hiện bên người Triệu Cao, điều này chứng minh thật ra bọn họ chính là một phe! Mà bà ta, lại vẫn tin tưởng lời nói của Triệu Cao, cho rằng ông ta sẽ giúp mình…
"Tiếu Vi, tại sao bà có thể làm ra chuyện như vậy?"
"…"
Bà ta lúc này phải đối mặt những âm thanh chất vấn kia lại càng thêm không nói ra được câu nào. Bởi vì bà ta cũng biết, hiện tại bản thân cũng giải thích không được. Ai bảo bà ta nhẹ dạ cả tin tin vào lời âu yếm của đàn ông, ai bảo bà ta nhìn lầm người…
"Các vị, xem ra những việc tôi tuyên bố mọi người cũng không hề dị nghị! À đúng rồi, dù cho các người có dị nghị cũng không có cách nào, ai bảo hiện tại tôi mới là cổ đông lớn nhất của công ty chứ?" Nhìn những người đó ào ào đứng dậy chỉ trích Tiếu Vi, Triệu Cao không có chút ý định gì bảo vệ bà ta, ngược lại còn nghĩ muốn mau chóng nhét công ty vào tay mình.
Lúc nói xong lời này, ông ta còn để người khác lấy ra mấy tập giấy, sau đó sẽ đọc những quyết sách mới khi ông ta thăng chức làm chủ tịch.
Nhưng ngay lúc này, mỹ nam tử Kiều Trác Phàm vẫn luôn yên tĩnh một chỗ lại lên tiếng: "Tiên sinh Triệu, ngài nói hiện tại ngài nắm trong tay 35,5% cổ phần Tiếu thị, có chứng cứ gì?"
"Chứng cứ? Cái này đơn giản! Cậu, bản hợp đồng trong cặp của tôi, lấy ra!" Triệu Cao phân phó, người bên cạnh liền lấy ra một phần giấy tờ. Mà Triệu Cao cũng cầm bản hợp đồng kia nói: "Đây chính là chứng cứ cậu muốn!"
"Vậy không biết, tiên sinh Triệu đã nghiêm túc đọc qua những nội dung phía sau bản hợp đồng kia chưa?" Kiều Trác Phàm vẫn lộ ra nụ cười nhẹ nhàng.
Mặc dù trước đó Kiều Trác Phàm xuất hiện khiến mấy người Tiếu gia nhiều lần không thể thành công kéo Tiếu Đằng từ trên vị trí xuống. Nhưng bây giờ, tất cả mọi người không thể không gửi hi vọng vào trên người anh.
"Chuyện này…” Nghe được Kiều Trác Phàm nói, Triệu Cao dứt khoát lật ra bản thỏa thuận nhìn qua.
Thật ra thì bản giấy tờ này, lúc trước khi bọn họ tính toán buộc Tiếu Vi ký cũng đã tìm rất nhiều luật sư nghiên cứu qua. Triệu Cao cũng không tin phần giấy tờ này xảy ra sai lầm gì, cho nên cực kỳ phóng khoáng đọc một ít những gì viết đằng sau: "Triệu Cao tôi nắm giữ 35,5% cổ phần tập đoàn Tiếu thị, sẽ trao lại cho Tiếu Bảo Bối với mức giá một nhân dân tệ…”
Lúc đầu âm thanh của Triệu Cao vẫn đủ lớn, nhưng khi đọc tới một câu cuối cùng này, vẻ mặt của ông ta trở nên có chút vặn vẹo, đến âm thanh cũng càng ngày càng nhỏ.
Đến lúc này, Triệu Cao cũng có chút buồn bực bản hợp đồng ban đầu bản thân tỉ mỉ chuẩn bị sao sẽ xuất hiện cạm bẫy lớn như vậy! Không, phải nói phần giấy tờ này hoàn toàn không phải bản đầu tiên!
Chuyện này rốt cuộc là sao? Mà những người nhà họ Tiếu nghe được những lời này đều đang bàn luận xôn xao!
Triệu Cao không làm rõ được đột nhiên nổi giận: "Ai là Tiếu Bảo Bối?" Theo ý ông ta, cái người gọi là Tiếu Bảo Bối này khẳng định có liên quan với việc thay đổi giấy tờ.
"Chính là tôi!" Khi Tiếu Bảo Bối bị điểm đến tên, hào phóng đứng lên.
"Cô… Là cô thay đổi giấy tờ của tôi?" Một nhân dân tệ tặng đi cổ phần giá trị vượt qua bốn tỷ, cho rằng Triệu Cao ông là đồ ngốc?
"Không thể! Ông nhìn tôi hiện tại, thích hợp làm chuyện vụng trộm như vậy?" Nói đến đây, Tiếu Bảo Bối còn sờ sờ bụng đã lồi ra của mình.
Thấy cô gái này biểu hiện vô tội, Triệu Cao cảm giác bản thân gần kề tan vỡ rồi!
"Không… Điều này không có khả năng!" Đồ vật vốn cho là đã đến tay, sao có thể vì một nhân dân tệ mà đưa cho người khác đâu?
Cảm xúc Triệu Cao dưới sự kích động, muốn trực tiếp xé toang bản hợp đồng trên tay. Nào biết Kiều Trác Phàm sớm có chuẩn bị. Thấy ông định xuống tay đối với phần tài liệu kia, Kiều Trác Phàm vỗ bàn tay, cũng không biết từ nơi nào xông ra nhiều vệ sĩ mặc âu phục như vậy. Những người đó vừa đến đã có mấy người nhanh chóng chế phục người bên cạnh Triệu Cao, A Vĩ cùng Tiểu Chí mỗi người một bên chế trụ Triệu Cao, khiến ông ta không cách nào động vào phần tài liệu kia. Vì thứ này, gần đây Kiều Trác Phàm phải bận rộn thời gian dài. Còn nhờ Đàm Khuynh giúp mình không ít viêc, trở về còn phải mời anh uống rượu mới được.
Kiều Trác Phàm rất là hài lòng tiến lên, cầm tài liệu này trên tay. Lại kéo Tiếu Bảo Bối còn đứng ngẩn tại chỗ qua, nói với cô: "Cục cưng, người ta đã muốn bán thứ này cho em, em còn không mau lấy tiền ra mua!"
Được Kiều Trác Phàm nhắc nhở, Tiếu Bảo Bối vội vàng lục lọi trong túi của mình một lúc lâu. Nhưng mà hôm nay thật không đúng lúc, cô không mang một nhân dân tệ. Lục hơn nửa ngày, chỉ tìm được một tờ năm tệ. Bất đắc dĩ, Tiếu Bảo Bối chỉ có thể hào phóng đưa tờ năm tệ đến: "Đây là năm tệ, trước cứ để ở chỗ ông. Đợi lát nữa nhớ tìm tôi thối bốn tệ!"
Sau đó, đoàn luật sư tập đoàn Đế Phàm trình diện, thấy tận mắt cuộc giao dịch này hơn nữa chụp hình làm chứng!
Nhưng sau đó, đồng chí Cục cảnh sát lại chạy tới. Bởi vì đoàn luật sư tập đoàn Đế Phàm tố cáo nhóm người này là những tên bắt cóc quốc tế! Từng bắt cóc vô số người tại biển Caribê, những năm gần đây tin tức lan nhanh, mới không được phải tìm chỗ mai danh ẩn tích (*).
(*) mai danh ẩn tích: giấu tên giấu họ, tìm nơi yên tĩnh, khó tìm thấy để sống, ẩn náu
Là tội phạm quốc tế, các đồng chí cục cảnh sát cực kỳ coi trọng, sau đó trực tiếp mang một đám người này đi! Về phần Quý Xuyên, lúc hội nghị kết thúc mới chạy đến, nhìn thấy chính là cảnh tượng một đám người bị mang đi.
Lúc này anh ta cũng không biết nên nói cái gì cho phải. Sau đó Tiếu Bảo Bối đã được Kiều Trác Phàm đưa đi, bởi vì cảm thấy quá trình lên lên xuống xuống hôm nay đối với cô có chút quá kích thích. Vẫn nên trước hết đưa cô đến chỗ Kiều Trì quan sát một chút, xác định cô không có chuyện gì rồi mới nói. Về phần đại hội cổ đông lần này, có thể coi như chưa có chuyện gì xảy ra. Hiện tại Tiếu Đằng vẫn là người nắm quyền Tiếu thị.
Thấy Tiếu Bảo Bối được đưa đi, Quý Xuyên vội vàng đuổi theo. Tiếu Huyên tận mắt thấy một màn này chỉ có thể nỗ lực quay mặt, không để bản thân tiếp tục xem một màn này nữa…
Về phần Tiếu Vi, cả quá trình bà ta đều bối rối. Bởi vì việc bà ta cay đắng đau khổ bày kế cứ như vậy bị Kiều Trác Phàm vạch trần không nói, hiện tại đến người nhà họ Tiếu gia đều không chào đón bà ta. Trộm gà không được còn mất nắm gạo, đây chính là giải thích tốt nhất cho tình huống hiện tại của bà ta. Chỉ là nắm gạo này của bà ta cũng quá lớn. Hiện tại không chỉ không chiếm được chút chỗ tốt nào mà phòng ốc cũng đã thế chấp ở ngân hàng.
- - đường phân cách - -
"Kiều Trác Phàm, bụng của em giống bị căng ra, thật khó chịu!" Sau khi ngồi vào chiếc Hummer màu vàng kim, Tiếu Bảo Bối rên liên tục.
"Căng trướng? Sao lại như vậy! Chẳng lẽ ăn đau bụng?" Kiều Trác Phàm ngồi ở bên cạnh, sờ sờ bụng cô. Sau đó, bàn tay của anh cảm nhận được một hồi động tĩnh kỳ lạ.
"Cục cưng, anh nghĩ đây không phải là căng trướng!" Đưa bàn tay bao trùm trên bụng Tiếu Bảo Bối, Kiều Trác Phàm khẽ nhíu mày.
"Không phải căng trướng thì là gì? Chẳng lẽ đứa nhỏ muốn sinh?" Tiếu Bảo Bối nói đến đây, lập tức méo miệng: "Em còn chưa hoài thai mười tháng mà!"
"Em nói bậy gì đấy! Cục cưng, anh đang nói này giống như là thai đạp…” Mới vừa rồi bàn tay của anh bao trùm trên bụng cô, có thể cảm nhận được sự động đậy này rõ ràng.
"Thật sự? Là thai đạp sao?" Tiếu Bảo Bối kinh ngạc sợ hãi, vội vàng đặt tay lên phần bụng nhô ra của mình. Dưới sự vuốt ve của cô, bụng cô lại rõ ràng động thêm. Cảm giác giống như có con sâu ở trong bụng ngọ nguậy vậy…
Nếu Kiều Trác Phàm không nói là thai động, đoán chừng cô còn tưởng rằng thật sự là bản thân ăn đến đau bụng! Mà Tiếu Bảo Bối nhận thức được điều này, vừa sợ vừa mừng.
"Cô nhóc ngốc này, mua cho em nhiều sách cho phụ nữ có thai như vậy, đều không thèm đọc!" Kết quả đều bị Kiều Trác Phàm anh đọc xong rồi! Cho nên hiện tại, so với Tiếu Bảo Bối anh lại càng giống như phụ nữ có thai, đương nhiên là về phương diện kiến thức.
"Đừng nói em chứ. Anh xem đứa nhỏ nghe anh nói em cũng không vui, không thèm động rồi!"
"Được, không nói em!"
"Hì hì… Kiều Trác Phàm, hình như lại động rồi…”
"Thật sao? Anh sờ sờ thử!"
Khi đôi tình nhân hai người dựa vào nhau trong chiếc Hummer vàng kim, vì thai động thần kỳ lộ ra gương mặt tươi cười hạnh phúc, bọn họ không biết rằng có một chiếc Volkswagen màu trắng theo sát bọn họ.
Khi A Vĩ nhận thấy được chiếc xe này, tùy ý đạp chân ga một cái, xe liền tăng tốc độ nhanh hơn nhiều dễ dàng bỏ rơi xe phía sau. Vậy mà chiếc Volkswagen trắng cũng không cam chịu rớt lại đằng sau, cũng hung hăng đạp chân ga theo.
Nhưng không may chính là lúc này đúng lúc chuyển sang đèn đỏ. Chiếc Volkswagen hiển nhiên không nhận thấy được điều này, khi lái ra ngoài đã va chạm với chiếc xe đột nhiên lao ra từ bên phải. Trong khoảnh khắc, Volkswagen màu trắng bị húc bay xa vài mét, khi rơi xuống đất toàn bộ thân xe đều bị lật ngược lại.
Mà cùng lúc đó, Tiếu Huyên xuống từ trên xe taxi, gào lên hướng chiếc xe bị lật kia: "Quý Xuyên…”
- - đường phân cách - -
Ba tháng sau trong bệnh viện nào đó, một người phụ nữ đi ra từ khoa phụ sản, trên tay còn cầm giấy xét nghiệm mang thai hiện kết quả dương tính. Nhưng người phụ nữ cầm giấy xét nghiệm mang thai không trực tiếp rời đi mà lại quẹo vào một phòng bệnh nào đó trong bệnh viện.
Ở trong phòng bệnh này đang yên tĩnh nằm một người đàn ông. Đây chính là Quý Xuyên trong vụ tai nạn vào ba tháng trước bị mắc kẹt trong ghế lái một thời gian lâu, sau khi được giải cứu thành công vẫn hôn mê tới tận hôm nay.
Bác sĩ nói, lúc đó vụ va chạm khiến não bộ Quý Xuyên bị tổn thương, chỉ cần vượt qua giai đoạn nguy hiểm sẽ không sao! Nhưng không ngờ từ sau tai nạn xe cộ anh vẫn chưa tỉnh lại! Vì thế, Tiếu Huyên đã tìm tới không ít bác sĩ danh tiếng kiểm tra cho anh, nhưng đến nay anh vẫn an tĩnh nằm tại đây.
Tiếu Huyên tiến vào phòng bệnh không có dáng vẻ được nuông chiều như ngày xưa. Cô thuần thục bê tới một chậu nước rửa mặt cùng khăn lông, sau đó đổ một chút nước ấm liền bắt đầu ngồi bên giường bệnh lau mặt cho Quý Xuyên. Cô có thể thuần thục như vậy, thật ra thì Quý Xuyên nằm ở chỗ này ba tháng, ba tháng này cô đã vượt qua như vậy. Bây giờ cô cũng không quay lại Tiếu thị làm việc mà tất cả chủ yếu đặt ở chỗ Quý Xuyên.
Nếu không phải gần đây cô cảm giác sáng sớm bản thân luôn có chút buồn nôn nên mới đi kiểm tra một chút, thì cô hoàn toàn không biết bản thân đã mang thai ba tháng.
"Quý Xuyên, anh nhanh chóng tỉnh lại có được không?" Cầm khăn lông ấm lau toàn bộ cơ thể cho người đàn ông, sau khi trở mình cho anh xong, Tiếu Huyên kéo bàn tay bởi vì đã nằm ba tháng mà gầy đi trông thấy của người đàn ông nỉ non.
"Quý Xuyên, em mang thai! Đứa nhỏ này là buổi tối ấy cùng anh mà mang thai." Lúc nói lời này, cô lôi kéo tay của anh đặt ở trên bụng của mình."Vẫn còn rất bằng phẳng đúng không? Nhưng mà hai tháng sau thì không chắc đâu!"
"Quý Xuyên, thật ra thì hiện tại em không yêu cầu nhiều lắm, chỉ hy vọng anh có thể tỉnh lại!"
"Dĩ nhiên, nếu sau khi tỉnh lại anh vẫn khăng khăng muốn ly hôn, em sẽ đồng ý! Về phần đứa bé này, em vẫn sẽ giữ lại."
Sau khi người phụ nữ kéo tay anh nói thật lâu, điện thoại di động của cô vang lên. Là tin nhắn một viện tâm thần trong thành phố gửi tới, nói cho Tiếu Huyên về tình trạng của Tiếu Vi hôm nay.
“Triệu Cao? Không phải là cái người xấu đổi trắng thay đen kia sao? Nhưng mà nhìn đức hạnh ông ta như vậy, cũng cùng không kém bao nhiêu với người kia!” Tiếu Bảo Bối vừa nghe của tên người này trong lòng cũng kêu gào.
"Chắc hẳn tất cả mọi người rõ ràng, gần đây có người ở bí mật thu mua cổ phần Tiếu thị, không dối gạt mọi người người nọ chính là tôi! Về phần cổ phần tôi nắm trong tay hiện tại, đã đạt đến 35,5%! So với chủ tịch hội đồng quản trị Tiếu của mọi người đang nắm giữ thì còn nhiều hơn 0,5%! Nhưng mà chỉ duy nhất 0,5% này cũng khiến cho tôi trở thành cổ đông lớn nhất hiện tại. Nếu Triệu mỗ tôi bây giờ đã thành cổ đông lớn nhất của quý công ty, vậy tôi cũng có quyền bổ nhiệm, miễn nhiệm. Tôi quyết định, bắt đầu từ hôm nay để tôi đảm nhiệm chức vị chủ tịch của quý công ty, về phần nguyên chủ tịch tiên sinh Tiếu tạm thời trở thành Phó chủ tịch công ty chúng ta!" Khi nói đến đây, người nọ ngay tức khắc dừng lại, tầm mắt dừng một lúc ở chỗ Tiếu Vi với nụ cười đã dần hiện trên mặt.
Được rồi, Triệu Cao biết ngày đó khi lừa Tiếu Vi cổ phần công ty, phần lớn là Tiếu Vi được thừa kế. Cho nên khi bản thân thu mua những thứ kia mới có thể đạt được cao nhất. Nhưng mà khi nhìn thấy Tiếu Vi mới vừa biết ông ta tuyên bố cái quyết sách kia thì trên mặt đã lộ vẻ không vui, ông ta đã rõ ràng người phụ nữ này vĩnh viễn là động vật không biết đủ.
Chẳng lẽ bà ta cho rằng chỉ bởi vì chút tình cảm ngày xưa mà đến cả vị trí người cầm quyền xí nghiệp Tiếu thị ông ta cũng sẽ nhường cho bà ta sao? Nếu đúng như vậy, những người phụ nữ có chút quan hệ với Triệu Cao ông cũng nhiều lắm! Cứ gặp phải một người lại phải nhớ đến tình cũ, vậy thì hiện tại ông ta cũng táng gia bại sản!
Nghĩ đến điều này, Triệu Cao thu hồi tầm mắt trên người Tiếu Vi, nói tiếp: "Dĩ nhiên, hiện tại có một người họ Triệu khác họ đến đảm nhiệm người phụ trách tập đoàn Tiếu thị nói đến cùng cũng có chút không ổn! Cho nên tôi quyết định, bắt đầu từ hôm nay tập đoàn Tiếu thị chính thức đổi tên thành tập đoàn Triệu thị!"
Lời này vừa nói ra, toàn trường xôn xao…
Phải biết, hiện tại đang ngồi trong phòng hội nghị này về cơ bản đều họ Tiếu. Mặc dù lúc trước bọn họ không hài lòng Tiếu Đằng cái người không có chút quan hệ máu mủ gì với bọn họ ngồi ở vị trí này, nhưng mỗi lần Tiếu Đằng nghị quyết đều sẽ trải qua bọn họ nhất trí thông qua mới có thể thực hiện.
Nhưng hôm nay, người này vừa xuất hiện liền trực tiếp muốn đổi Tiếu thị thành Triệu thị. Đây cũng là lần đầu tiên sau nhiều năm như vậy, đám người Tiếu gia ý thức được Tiếu Đằng tốt.
Dĩ nhiên, những người nhà họ Tiếu đều bất mãn vì quyết định này, chớ nói chi là Tiếu Bảo Bối con gái ruột của Tiếu Đằng!
Lúc nghe được lời nói của người này, Tiếu Bảo Bối đã thở phì phò muốn đứng lên giằng co với ông ta. Nhưng lúc này Kiều Trác Phàm ngồi ở bên cạnh cô lại kéo cô lại, sau đó cầm lấy tay cô đặt vào lòng bàn tay anh nắm chặt, ý bảo cô bình tĩnh đừng nóng giận.
Cô có chút tức giận nhìn Kiều Trác Phàm, lúc này anh khiến cô bình tĩnh đừng nóng kiểu gì?
Nhưng Kiều Trác Phàm dùng khẩu hình nói cho cô biết: "Chờ, còn có một suất diễn chưa hát đâu! Sau khi diễn xong, anh biến Tiếu thị thành quả bóng cho em đá!"
Cuối cùng, Tiếu Bảo Bối đầy bụng bực tức cũng bị Kiều Trác Phàm thuyết phục, tiếp tục an tĩnh làm thai phụ xinh đẹp của mình.
Mà ngay tại lúc này, có một người không nhẫn nại được: "Mẹ, sao mẹ có thể cấu kết ông ta chắp tay nhường tổ nghiệp Tiếu gia của chúng ta cho người khác."
Diễn viên đầu tiên lên sàn tên là Tiếu Huyên. Lúc này lửa giận của cô ta trực tiếp chỉ hướng Tiếu Vi: "Dù cho cậu không cùng huyết thống với Tiếu gia, nhưng cậu dù gì cũng họ Tiếu! Hơn nữa, qua nhiều năm như vậy cậu cũng tận tâm tận lực vì Tiếu gia chúng ta, cho tới bây giờ cũng không làm trái với ý của chúng ta! Các người nói cậu không thân với chúng ta, nhưng dù sao cũng hơn cái người lai lịch không rõ này!"
Tiếu Huyên vừa buông lời, ánh mắt Tiếu Bảo Bối tối sầm lại. Quả nhiên giống như cô đoán, cha không phải con cháu chân chính nhà họ Tiếu. Trách không được những người khác trong nhà không chấp nhận bọn họ!
Khi vẻ mặt Tiếu Bảo Bối tối sầm lại, Kiều Trác Phàm kéo tay nhỏ bé của cô, ý bảo: "Chớ ủ rũ, chút điều này không thay đổi được cái gì!" Nhìn Kiều Trác Phàm đang cố gắng an ủi của mình, Tiếu Bảo Bối cười đáp lại, nói cho anh biết chính mình không có việc gì.
"Huyên Huyên, mẹ cũng không biết chuyện này rốt cuộc là như thế nào?" Bản thân Tiếu Vi hiện tại trong đầu hoàn toàn rối loạn. Mới đầu bà ta cũng cho là Triệu Cao đang giúp mình lấy được cổ phần công ty, sau đó sẽ thuận lợi triệu tập mở đại hội cổ đông, giống như kịch bản bọn họ đã bàn bạc tốt ban đầu.
Nhưng khi người đàn ông kia tuyên bố muốn đổi Tiếu thị thành Triệu thị, Tiếu Vi cũng cảm thấy chuyện này có chút quỷ dị. Tại sao người đàn ông này ngay từ đầu lại không dám diễn như vậy?
"Không biết? Mẹ đừng cho rằng mỗi ngày mẹ gọi điện thoại sau lưng con thì con sẽ không biết? Mẹ, con thật sự rất thất vọng đối với mẹ. Không ngờ thế nhưng mẹ có thể vì cá nhân mình mà làm ra hành động dẫn sói vào nhà!" Kết hợp với những chuyện trong khoảng thời gian trước, Tiếu Huyên đột nhiên nghĩ đến những điều này.
Mà khi những người khác ở đây nghe được những lời này của Tiếu Huyên cũng nhao nhao mở miệng chỉ trích Tiếu Vi: "Đúng vậy, tại sao cô có thể có thể như vậy? Cái thứ ăn cây táo rào cây sung!"
"Rốt cuộc anh Tiếu có chỗ nào không tốt, vốn anh ấy làm vị trí kia thật tốt, chúng ta chỉ cần hàng năm đi chia hoa hồng cũng đủ chúng ta sống phóng túng một năm, còn anh ấy lại vì chúng ta mà mỗi ngày làm việc tận tâm tận lực!"
"Cái người phụ nữ này rốt cuộc là nghĩ cái gì…” Được rồi, những người khác trong Tiếu gia bắt đầu quở trách Tiếu Vi không đúng.
Mà ngay tại lúc này, Tiếu Vi cảm giác mình có trăm miệng cũng không thể bào chữa. Chỉ có thể hi vọng nhìn về phía Triệu Cao bên kia, hi vọng ông có thể giải đáp vì mình. Nói thật, bà cũng không rõ ràng lắm tại sao đột nhiên người đàn ông này lại chơi trò “soán vị”!
"Tiếu Vi, chúng ta quả thật từng có một chút tình cảm! Nhưng việc này không đủ để tôi mạo hiểm nhiều như vậy vì bà!" Nói đến đây, người đàn ông cười cười vừa nhìn về chàng trai đang đứng cạnh mình giống như vệ sĩ, nói tiếp: "Không phải có câu nói như thế này sao: Người không vì mình, trời tru đất diệt!”
Nghe nói như thế, Tiếu Vi theo bản năng lui về sau mấy bước. Bởi vì vào lúc này bà ta mới biết, từ lúc bắt đầu người đàn ông này không hề giúp đỡ bà mà chỉ muốn mưu lợi (*) từ trong đó.
(*) mưu lợi: mưu kế để đạt được lợi ích
Nhìn lại người vệ sĩ bên cạnh ông ta, Tiếu Vi mới phát hiện đây không phải là người đàn ông ngày đó cầm đao lớn muốn đạp ngón tay của bà hay sao? Hiện tại hắn lại xuất hiện bên người Triệu Cao, điều này chứng minh thật ra bọn họ chính là một phe! Mà bà ta, lại vẫn tin tưởng lời nói của Triệu Cao, cho rằng ông ta sẽ giúp mình…
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Tiếu Vi, tại sao bà có thể làm ra chuyện như vậy?"
"…"
Bà ta lúc này phải đối mặt những âm thanh chất vấn kia lại càng thêm không nói ra được câu nào. Bởi vì bà ta cũng biết, hiện tại bản thân cũng giải thích không được. Ai bảo bà ta nhẹ dạ cả tin tin vào lời âu yếm của đàn ông, ai bảo bà ta nhìn lầm người…
"Các vị, xem ra những việc tôi tuyên bố mọi người cũng không hề dị nghị! À đúng rồi, dù cho các người có dị nghị cũng không có cách nào, ai bảo hiện tại tôi mới là cổ đông lớn nhất của công ty chứ?" Nhìn những người đó ào ào đứng dậy chỉ trích Tiếu Vi, Triệu Cao không có chút ý định gì bảo vệ bà ta, ngược lại còn nghĩ muốn mau chóng nhét công ty vào tay mình.
Lúc nói xong lời này, ông ta còn để người khác lấy ra mấy tập giấy, sau đó sẽ đọc những quyết sách mới khi ông ta thăng chức làm chủ tịch.
Nhưng ngay lúc này, mỹ nam tử Kiều Trác Phàm vẫn luôn yên tĩnh một chỗ lại lên tiếng: "Tiên sinh Triệu, ngài nói hiện tại ngài nắm trong tay 35,5% cổ phần Tiếu thị, có chứng cứ gì?"
"Chứng cứ? Cái này đơn giản! Cậu, bản hợp đồng trong cặp của tôi, lấy ra!" Triệu Cao phân phó, người bên cạnh liền lấy ra một phần giấy tờ. Mà Triệu Cao cũng cầm bản hợp đồng kia nói: "Đây chính là chứng cứ cậu muốn!"
"Vậy không biết, tiên sinh Triệu đã nghiêm túc đọc qua những nội dung phía sau bản hợp đồng kia chưa?" Kiều Trác Phàm vẫn lộ ra nụ cười nhẹ nhàng.
Mặc dù trước đó Kiều Trác Phàm xuất hiện khiến mấy người Tiếu gia nhiều lần không thể thành công kéo Tiếu Đằng từ trên vị trí xuống. Nhưng bây giờ, tất cả mọi người không thể không gửi hi vọng vào trên người anh.
"Chuyện này…” Nghe được Kiều Trác Phàm nói, Triệu Cao dứt khoát lật ra bản thỏa thuận nhìn qua.
Thật ra thì bản giấy tờ này, lúc trước khi bọn họ tính toán buộc Tiếu Vi ký cũng đã tìm rất nhiều luật sư nghiên cứu qua. Triệu Cao cũng không tin phần giấy tờ này xảy ra sai lầm gì, cho nên cực kỳ phóng khoáng đọc một ít những gì viết đằng sau: "Triệu Cao tôi nắm giữ 35,5% cổ phần tập đoàn Tiếu thị, sẽ trao lại cho Tiếu Bảo Bối với mức giá một nhân dân tệ…”
Lúc đầu âm thanh của Triệu Cao vẫn đủ lớn, nhưng khi đọc tới một câu cuối cùng này, vẻ mặt của ông ta trở nên có chút vặn vẹo, đến âm thanh cũng càng ngày càng nhỏ.
Đến lúc này, Triệu Cao cũng có chút buồn bực bản hợp đồng ban đầu bản thân tỉ mỉ chuẩn bị sao sẽ xuất hiện cạm bẫy lớn như vậy! Không, phải nói phần giấy tờ này hoàn toàn không phải bản đầu tiên!
Chuyện này rốt cuộc là sao? Mà những người nhà họ Tiếu nghe được những lời này đều đang bàn luận xôn xao!
Triệu Cao không làm rõ được đột nhiên nổi giận: "Ai là Tiếu Bảo Bối?" Theo ý ông ta, cái người gọi là Tiếu Bảo Bối này khẳng định có liên quan với việc thay đổi giấy tờ.
"Chính là tôi!" Khi Tiếu Bảo Bối bị điểm đến tên, hào phóng đứng lên.
"Cô… Là cô thay đổi giấy tờ của tôi?" Một nhân dân tệ tặng đi cổ phần giá trị vượt qua bốn tỷ, cho rằng Triệu Cao ông là đồ ngốc?
"Không thể! Ông nhìn tôi hiện tại, thích hợp làm chuyện vụng trộm như vậy?" Nói đến đây, Tiếu Bảo Bối còn sờ sờ bụng đã lồi ra của mình.
Thấy cô gái này biểu hiện vô tội, Triệu Cao cảm giác bản thân gần kề tan vỡ rồi!
"Không… Điều này không có khả năng!" Đồ vật vốn cho là đã đến tay, sao có thể vì một nhân dân tệ mà đưa cho người khác đâu?
Cảm xúc Triệu Cao dưới sự kích động, muốn trực tiếp xé toang bản hợp đồng trên tay. Nào biết Kiều Trác Phàm sớm có chuẩn bị. Thấy ông định xuống tay đối với phần tài liệu kia, Kiều Trác Phàm vỗ bàn tay, cũng không biết từ nơi nào xông ra nhiều vệ sĩ mặc âu phục như vậy. Những người đó vừa đến đã có mấy người nhanh chóng chế phục người bên cạnh Triệu Cao, A Vĩ cùng Tiểu Chí mỗi người một bên chế trụ Triệu Cao, khiến ông ta không cách nào động vào phần tài liệu kia. Vì thứ này, gần đây Kiều Trác Phàm phải bận rộn thời gian dài. Còn nhờ Đàm Khuynh giúp mình không ít viêc, trở về còn phải mời anh uống rượu mới được.
Kiều Trác Phàm rất là hài lòng tiến lên, cầm tài liệu này trên tay. Lại kéo Tiếu Bảo Bối còn đứng ngẩn tại chỗ qua, nói với cô: "Cục cưng, người ta đã muốn bán thứ này cho em, em còn không mau lấy tiền ra mua!"
Được Kiều Trác Phàm nhắc nhở, Tiếu Bảo Bối vội vàng lục lọi trong túi của mình một lúc lâu. Nhưng mà hôm nay thật không đúng lúc, cô không mang một nhân dân tệ. Lục hơn nửa ngày, chỉ tìm được một tờ năm tệ. Bất đắc dĩ, Tiếu Bảo Bối chỉ có thể hào phóng đưa tờ năm tệ đến: "Đây là năm tệ, trước cứ để ở chỗ ông. Đợi lát nữa nhớ tìm tôi thối bốn tệ!"
Sau đó, đoàn luật sư tập đoàn Đế Phàm trình diện, thấy tận mắt cuộc giao dịch này hơn nữa chụp hình làm chứng!
Nhưng sau đó, đồng chí Cục cảnh sát lại chạy tới. Bởi vì đoàn luật sư tập đoàn Đế Phàm tố cáo nhóm người này là những tên bắt cóc quốc tế! Từng bắt cóc vô số người tại biển Caribê, những năm gần đây tin tức lan nhanh, mới không được phải tìm chỗ mai danh ẩn tích (*).
(*) mai danh ẩn tích: giấu tên giấu họ, tìm nơi yên tĩnh, khó tìm thấy để sống, ẩn náu
Là tội phạm quốc tế, các đồng chí cục cảnh sát cực kỳ coi trọng, sau đó trực tiếp mang một đám người này đi! Về phần Quý Xuyên, lúc hội nghị kết thúc mới chạy đến, nhìn thấy chính là cảnh tượng một đám người bị mang đi.
Lúc này anh ta cũng không biết nên nói cái gì cho phải. Sau đó Tiếu Bảo Bối đã được Kiều Trác Phàm đưa đi, bởi vì cảm thấy quá trình lên lên xuống xuống hôm nay đối với cô có chút quá kích thích. Vẫn nên trước hết đưa cô đến chỗ Kiều Trì quan sát một chút, xác định cô không có chuyện gì rồi mới nói. Về phần đại hội cổ đông lần này, có thể coi như chưa có chuyện gì xảy ra. Hiện tại Tiếu Đằng vẫn là người nắm quyền Tiếu thị.
Thấy Tiếu Bảo Bối được đưa đi, Quý Xuyên vội vàng đuổi theo. Tiếu Huyên tận mắt thấy một màn này chỉ có thể nỗ lực quay mặt, không để bản thân tiếp tục xem một màn này nữa…
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Về phần Tiếu Vi, cả quá trình bà ta đều bối rối. Bởi vì việc bà ta cay đắng đau khổ bày kế cứ như vậy bị Kiều Trác Phàm vạch trần không nói, hiện tại đến người nhà họ Tiếu gia đều không chào đón bà ta. Trộm gà không được còn mất nắm gạo, đây chính là giải thích tốt nhất cho tình huống hiện tại của bà ta. Chỉ là nắm gạo này của bà ta cũng quá lớn. Hiện tại không chỉ không chiếm được chút chỗ tốt nào mà phòng ốc cũng đã thế chấp ở ngân hàng.
- - đường phân cách - -
"Kiều Trác Phàm, bụng của em giống bị căng ra, thật khó chịu!" Sau khi ngồi vào chiếc Hummer màu vàng kim, Tiếu Bảo Bối rên liên tục.
"Căng trướng? Sao lại như vậy! Chẳng lẽ ăn đau bụng?" Kiều Trác Phàm ngồi ở bên cạnh, sờ sờ bụng cô. Sau đó, bàn tay của anh cảm nhận được một hồi động tĩnh kỳ lạ.
"Cục cưng, anh nghĩ đây không phải là căng trướng!" Đưa bàn tay bao trùm trên bụng Tiếu Bảo Bối, Kiều Trác Phàm khẽ nhíu mày.
"Không phải căng trướng thì là gì? Chẳng lẽ đứa nhỏ muốn sinh?" Tiếu Bảo Bối nói đến đây, lập tức méo miệng: "Em còn chưa hoài thai mười tháng mà!"
"Em nói bậy gì đấy! Cục cưng, anh đang nói này giống như là thai đạp…” Mới vừa rồi bàn tay của anh bao trùm trên bụng cô, có thể cảm nhận được sự động đậy này rõ ràng.
"Thật sự? Là thai đạp sao?" Tiếu Bảo Bối kinh ngạc sợ hãi, vội vàng đặt tay lên phần bụng nhô ra của mình. Dưới sự vuốt ve của cô, bụng cô lại rõ ràng động thêm. Cảm giác giống như có con sâu ở trong bụng ngọ nguậy vậy…
Nếu Kiều Trác Phàm không nói là thai động, đoán chừng cô còn tưởng rằng thật sự là bản thân ăn đến đau bụng! Mà Tiếu Bảo Bối nhận thức được điều này, vừa sợ vừa mừng.
"Cô nhóc ngốc này, mua cho em nhiều sách cho phụ nữ có thai như vậy, đều không thèm đọc!" Kết quả đều bị Kiều Trác Phàm anh đọc xong rồi! Cho nên hiện tại, so với Tiếu Bảo Bối anh lại càng giống như phụ nữ có thai, đương nhiên là về phương diện kiến thức.
"Đừng nói em chứ. Anh xem đứa nhỏ nghe anh nói em cũng không vui, không thèm động rồi!"
"Được, không nói em!"
"Hì hì… Kiều Trác Phàm, hình như lại động rồi…”
"Thật sao? Anh sờ sờ thử!"
Khi đôi tình nhân hai người dựa vào nhau trong chiếc Hummer vàng kim, vì thai động thần kỳ lộ ra gương mặt tươi cười hạnh phúc, bọn họ không biết rằng có một chiếc Volkswagen màu trắng theo sát bọn họ.
Khi A Vĩ nhận thấy được chiếc xe này, tùy ý đạp chân ga một cái, xe liền tăng tốc độ nhanh hơn nhiều dễ dàng bỏ rơi xe phía sau. Vậy mà chiếc Volkswagen trắng cũng không cam chịu rớt lại đằng sau, cũng hung hăng đạp chân ga theo.
Nhưng không may chính là lúc này đúng lúc chuyển sang đèn đỏ. Chiếc Volkswagen hiển nhiên không nhận thấy được điều này, khi lái ra ngoài đã va chạm với chiếc xe đột nhiên lao ra từ bên phải. Trong khoảnh khắc, Volkswagen màu trắng bị húc bay xa vài mét, khi rơi xuống đất toàn bộ thân xe đều bị lật ngược lại.
Mà cùng lúc đó, Tiếu Huyên xuống từ trên xe taxi, gào lên hướng chiếc xe bị lật kia: "Quý Xuyên…”
- - đường phân cách - -
Ba tháng sau trong bệnh viện nào đó, một người phụ nữ đi ra từ khoa phụ sản, trên tay còn cầm giấy xét nghiệm mang thai hiện kết quả dương tính. Nhưng người phụ nữ cầm giấy xét nghiệm mang thai không trực tiếp rời đi mà lại quẹo vào một phòng bệnh nào đó trong bệnh viện.
Ở trong phòng bệnh này đang yên tĩnh nằm một người đàn ông. Đây chính là Quý Xuyên trong vụ tai nạn vào ba tháng trước bị mắc kẹt trong ghế lái một thời gian lâu, sau khi được giải cứu thành công vẫn hôn mê tới tận hôm nay.
Bác sĩ nói, lúc đó vụ va chạm khiến não bộ Quý Xuyên bị tổn thương, chỉ cần vượt qua giai đoạn nguy hiểm sẽ không sao! Nhưng không ngờ từ sau tai nạn xe cộ anh vẫn chưa tỉnh lại! Vì thế, Tiếu Huyên đã tìm tới không ít bác sĩ danh tiếng kiểm tra cho anh, nhưng đến nay anh vẫn an tĩnh nằm tại đây.
Tiếu Huyên tiến vào phòng bệnh không có dáng vẻ được nuông chiều như ngày xưa. Cô thuần thục bê tới một chậu nước rửa mặt cùng khăn lông, sau đó đổ một chút nước ấm liền bắt đầu ngồi bên giường bệnh lau mặt cho Quý Xuyên. Cô có thể thuần thục như vậy, thật ra thì Quý Xuyên nằm ở chỗ này ba tháng, ba tháng này cô đã vượt qua như vậy. Bây giờ cô cũng không quay lại Tiếu thị làm việc mà tất cả chủ yếu đặt ở chỗ Quý Xuyên.
Nếu không phải gần đây cô cảm giác sáng sớm bản thân luôn có chút buồn nôn nên mới đi kiểm tra một chút, thì cô hoàn toàn không biết bản thân đã mang thai ba tháng.
"Quý Xuyên, anh nhanh chóng tỉnh lại có được không?" Cầm khăn lông ấm lau toàn bộ cơ thể cho người đàn ông, sau khi trở mình cho anh xong, Tiếu Huyên kéo bàn tay bởi vì đã nằm ba tháng mà gầy đi trông thấy của người đàn ông nỉ non.
"Quý Xuyên, em mang thai! Đứa nhỏ này là buổi tối ấy cùng anh mà mang thai." Lúc nói lời này, cô lôi kéo tay của anh đặt ở trên bụng của mình."Vẫn còn rất bằng phẳng đúng không? Nhưng mà hai tháng sau thì không chắc đâu!"
"Quý Xuyên, thật ra thì hiện tại em không yêu cầu nhiều lắm, chỉ hy vọng anh có thể tỉnh lại!"
"Dĩ nhiên, nếu sau khi tỉnh lại anh vẫn khăng khăng muốn ly hôn, em sẽ đồng ý! Về phần đứa bé này, em vẫn sẽ giữ lại."
Sau khi người phụ nữ kéo tay anh nói thật lâu, điện thoại di động của cô vang lên. Là tin nhắn một viện tâm thần trong thành phố gửi tới, nói cho Tiếu Huyên về tình trạng của Tiếu Vi hôm nay.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro