Hôn Nhân Đại Sự: Cưới Trước Yêu Sau
Chương 6
Lục Nguyệt Hạ
2024-07-18 04:03:15
Ngày hôm sau, khi Tử Tịch vừa bước xuống phòng khách, cô đã nghe thấy giọng nói quen thuộc vang lên từ phòng làm việc của Hàn Vũ Thiên. Đó là giọng của Nguyễn Minh Hạo, bạn thân của Vũ Thiên. Minh Hạo dường như đang cố gắng thuyết phục Vũ Thiên điều gì đó với giọng điệu khá nghiêm trọng.
“Vũ Thiên, cậu không thể cứ mãi trốn tránh như thế này. Cậu phải đối mặt với sự thật và giải quyết nó triệt để,” Minh Hạo nói, ánh mắt đầy kiên quyết.
Vũ Thiên thở dài, giọng anh trầm ngâm và có phần mệt mỏi. “Mình hiểu, nhưng bây giờ không phải là thời điểm thích hợp. Mình không muốn kéo Tử Tịch vào những rắc rối này.”
Tử Tịch đứng ngoài cửa, lắng nghe cuộc trò chuyện mà không dám bước vào. Cô tự hỏi điều gì đang xảy ra và tại sao Vũ Thiên lại lo lắng đến vậy. Trong lòng cô dấy lên một nỗi bất an và tò mò về những rắc rối mà Vũ Thiên đang nhắc đến.
Khi Minh Hạo rời đi, Tử Tịch quyết định đối mặt với Vũ Thiên. “Anh Thiên, có chuyện gì vậy? Em nghe thấy anh và anh Minh Hạo đang nói chuyện về điều gì đó nghiêm trọng.”
Vũ Thiên lưỡng lự một chút trước khi đáp. “Không có gì đâu, em đừng lo lắng quá. Chỉ là một số vấn đề công việc thôi.”
“Em biết đó không phải là sự thật. Anh đang che giấu điều gì đó phải không? Em không muốn bị giấu giếm hay bị bỏ rơi. Em muốn chia sẻ mọi thứ với anh, dù là tốt hay xấu,” Tử Tịch nói, ánh mắt kiên định và đầy quyết tâm.
Vũ Thiên nhìn vào mắt cô, cảm nhận được sự chân thành và tình yêu từ đôi mắt ấy. Cuối cùng, anh quyết định chia sẻ. “Được rồi, anh sẽ nói cho em biết. Nhưng em phải hứa rằng sẽ không hoảng sợ hay rời xa anh.”
Tử Tịch gật đầu, lòng cô tràn ngập sự lo lắng nhưng cũng đầy quyết tâm. “Em hứa. Em sẽ ở bên cạnh anh.”
Vũ Thiên bắt đầu kể về những khó khăn và thử thách mà anh đang đối mặt. Một phần trong đó liên quan đến công việc và các dự án quan trọng mà anh đang thực hiện. Tuy nhiên, phần quan trọng hơn là quá khứ của anh, đặc biệt là mối quan hệ với Vũ Tuệ Nhi.
“Tuệ Nhi không chỉ là người yêu cũ của anh. Cô ấy cũng là đối tác kinh doanh quan trọng của anh. Khi chúng anh chia tay, công việc và các dự án của chúng anh bị ảnh hưởng rất nhiều. Bây giờ, Tuệ Nhi muốn quay lại và đòi lại quyền lợi của mình trong các dự án đó. Điều này có thể gây ra nhiều rắc rối cho công ty và cả chúng ta,” Vũ Thiên nói, giọng anh trầm lắng và có phần đau đớn.
Tử Tịch cảm thấy một sự hỗn loạn trong lòng khi nghe câu chuyện của Vũ Thiên. Cô không ngờ rằng quá khứ của anh lại phức tạp đến vậy và rằng Tuệ Nhi lại có tác động lớn đến cuộc sống hiện tại của anh. “Anh có nghĩ rằng cô ấy sẽ làm tổn thương chúng ta không?”
“Anh không chắc, nhưng anh biết rằng Tuệ Nhi là người có quyết tâm và không dễ dàng từ bỏ. Anh lo lắng rằng cô ấy sẽ làm mọi thứ để đạt được điều mình muốn, bất kể hậu quả,” Vũ Thiên thừa nhận, vẻ mặt lo lắng và căng thẳng.
“Vậy chúng ta phải làm gì bây giờ? Em muốn giúp anh, muốn làm mọi thứ để vượt qua khó khăn này,” Tử Tịch nói, ánh mắt đầy quyết tâm.
“Anh nghĩ rằng chúng ta cần phải đối mặt với Tuệ Nhi và nói chuyện thẳng thắn với cô ấy. Anh không muốn giấu em điều gì nữa. Chúng ta cần phải cùng nhau vượt qua thử thách này,” Vũ Thiên đáp, nắm chặt tay cô như muốn truyền thêm sức mạnh.
Chiều hôm đó, Tử Tịch và Vũ Thiên quyết định đến gặp Vũ Tuệ Nhi để giải quyết mọi chuyện. Họ hẹn gặp cô tại một quán cà phê yên tĩnh ở trung tâm thành phố. Khi họ đến nơi, Tuệ Nhi đã ngồi đợi với vẻ mặt bình thản và tự tin.
“Chào hai người, em rất vui khi được gặp lại anh, Vũ Thiên, và gặp cô, Tử Tịch,” Tuệ Nhi chào đón họ với nụ cười nhẹ nhàng nhưng không kém phần sắc bén.
“Chào Tuệ Nhi. Anh nghĩ chúng ta cần phải nói chuyện một cách thẳng thắn về tất cả những gì đang xảy ra,” Vũ Thiên nói, giọng anh trầm ngâm và quyết đoán.
Tuệ Nhi nhấp một ngụm cà phê, ánh mắt cô sắc lạnh và đầy bí ẩn. “Em cũng nghĩ vậy. Chúng ta cần phải giải quyết mọi thứ một cách rõ ràng. Em không muốn gây rắc rối cho anh và Tử Tịch, nhưng em cũng không thể bỏ qua quyền lợi của mình.”
“Chúng ta có thể tìm ra một giải pháp mà không làm tổn hại đến ai không? Em muốn mọi chuyện được giải quyết trong hòa bình,” Tử Tịch nói, cố gắng giữ bình tĩnh và tìm cách thỏa thuận.
Tuệ Nhi nhìn cô với ánh mắt đầy suy tư. “Tử Tịch, chị là một người tốt và tôi không muốn làm tổn thương cô. Nhưng em cũng không thể từ bỏ những gì em đã cố gắng xây dựng. Chúng ta sẽ phải thương lượng để tìm ra giải pháp tốt nhất.”
Cuộc trò chuyện kéo dài, với nhiều tranh cãi và thảo luận về các dự án và quyền lợi. Tuy nhiên, qua cuộc đối thoại này, Tử Tịch nhận ra rằng Tuệ Nhi không phải là người xấu, mà chỉ là người phụ nữ quyết tâm và kiên cường, sẵn sàng đấu tranh cho những gì cô ấy tin là đúng.
Cuối cùng, họ đồng ý rằng sẽ làm việc cùng nhau để tìm ra giải pháp tốt nhất cho tất cả. Tử Tịch cảm thấy một sự nhẹ nhõm trong lòng, cô biết rằng mọi chuyện chưa hoàn toàn được giải quyết, nhưng ít nhất họ đã tìm được sự đồng thuận ban đầu.
Trên đường về, Vũ Thiên nắm chặt tay Tử Tịch, ánh mắt anh tràn đầy sự biết ơn và tình yêu. “Cảm ơn em, Tử Tịch. Nếu không có em, anh không biết phải làm thế nào để đối mặt với mọi chuyện.”
“Em sẽ luôn ở bên anh, dù có chuyện gì xảy ra. Chúng ta sẽ cùng nhau vượt qua tất cả,” Tử Tịch nói, lòng cô tràn đầy niềm tin và hy vọng.
Họ biết rằng phía trước còn nhiều thử thách, nhưng với tình yêu và sự quyết tâm, họ tin rằng có thể vượt qua mọi khó khăn để xây dựng một tương lai hạnh phúc và bền vững. Những bí mật và thử thách từ quá khứ không làm họ xa cách, mà ngược lại, giúp họ hiểu và gắn kết nhau hơn, cùng nhau bước tiếp trên con đường phía trước.
“Vũ Thiên, cậu không thể cứ mãi trốn tránh như thế này. Cậu phải đối mặt với sự thật và giải quyết nó triệt để,” Minh Hạo nói, ánh mắt đầy kiên quyết.
Vũ Thiên thở dài, giọng anh trầm ngâm và có phần mệt mỏi. “Mình hiểu, nhưng bây giờ không phải là thời điểm thích hợp. Mình không muốn kéo Tử Tịch vào những rắc rối này.”
Tử Tịch đứng ngoài cửa, lắng nghe cuộc trò chuyện mà không dám bước vào. Cô tự hỏi điều gì đang xảy ra và tại sao Vũ Thiên lại lo lắng đến vậy. Trong lòng cô dấy lên một nỗi bất an và tò mò về những rắc rối mà Vũ Thiên đang nhắc đến.
Khi Minh Hạo rời đi, Tử Tịch quyết định đối mặt với Vũ Thiên. “Anh Thiên, có chuyện gì vậy? Em nghe thấy anh và anh Minh Hạo đang nói chuyện về điều gì đó nghiêm trọng.”
Vũ Thiên lưỡng lự một chút trước khi đáp. “Không có gì đâu, em đừng lo lắng quá. Chỉ là một số vấn đề công việc thôi.”
“Em biết đó không phải là sự thật. Anh đang che giấu điều gì đó phải không? Em không muốn bị giấu giếm hay bị bỏ rơi. Em muốn chia sẻ mọi thứ với anh, dù là tốt hay xấu,” Tử Tịch nói, ánh mắt kiên định và đầy quyết tâm.
Vũ Thiên nhìn vào mắt cô, cảm nhận được sự chân thành và tình yêu từ đôi mắt ấy. Cuối cùng, anh quyết định chia sẻ. “Được rồi, anh sẽ nói cho em biết. Nhưng em phải hứa rằng sẽ không hoảng sợ hay rời xa anh.”
Tử Tịch gật đầu, lòng cô tràn ngập sự lo lắng nhưng cũng đầy quyết tâm. “Em hứa. Em sẽ ở bên cạnh anh.”
Vũ Thiên bắt đầu kể về những khó khăn và thử thách mà anh đang đối mặt. Một phần trong đó liên quan đến công việc và các dự án quan trọng mà anh đang thực hiện. Tuy nhiên, phần quan trọng hơn là quá khứ của anh, đặc biệt là mối quan hệ với Vũ Tuệ Nhi.
“Tuệ Nhi không chỉ là người yêu cũ của anh. Cô ấy cũng là đối tác kinh doanh quan trọng của anh. Khi chúng anh chia tay, công việc và các dự án của chúng anh bị ảnh hưởng rất nhiều. Bây giờ, Tuệ Nhi muốn quay lại và đòi lại quyền lợi của mình trong các dự án đó. Điều này có thể gây ra nhiều rắc rối cho công ty và cả chúng ta,” Vũ Thiên nói, giọng anh trầm lắng và có phần đau đớn.
Tử Tịch cảm thấy một sự hỗn loạn trong lòng khi nghe câu chuyện của Vũ Thiên. Cô không ngờ rằng quá khứ của anh lại phức tạp đến vậy và rằng Tuệ Nhi lại có tác động lớn đến cuộc sống hiện tại của anh. “Anh có nghĩ rằng cô ấy sẽ làm tổn thương chúng ta không?”
“Anh không chắc, nhưng anh biết rằng Tuệ Nhi là người có quyết tâm và không dễ dàng từ bỏ. Anh lo lắng rằng cô ấy sẽ làm mọi thứ để đạt được điều mình muốn, bất kể hậu quả,” Vũ Thiên thừa nhận, vẻ mặt lo lắng và căng thẳng.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Vậy chúng ta phải làm gì bây giờ? Em muốn giúp anh, muốn làm mọi thứ để vượt qua khó khăn này,” Tử Tịch nói, ánh mắt đầy quyết tâm.
“Anh nghĩ rằng chúng ta cần phải đối mặt với Tuệ Nhi và nói chuyện thẳng thắn với cô ấy. Anh không muốn giấu em điều gì nữa. Chúng ta cần phải cùng nhau vượt qua thử thách này,” Vũ Thiên đáp, nắm chặt tay cô như muốn truyền thêm sức mạnh.
Chiều hôm đó, Tử Tịch và Vũ Thiên quyết định đến gặp Vũ Tuệ Nhi để giải quyết mọi chuyện. Họ hẹn gặp cô tại một quán cà phê yên tĩnh ở trung tâm thành phố. Khi họ đến nơi, Tuệ Nhi đã ngồi đợi với vẻ mặt bình thản và tự tin.
“Chào hai người, em rất vui khi được gặp lại anh, Vũ Thiên, và gặp cô, Tử Tịch,” Tuệ Nhi chào đón họ với nụ cười nhẹ nhàng nhưng không kém phần sắc bén.
“Chào Tuệ Nhi. Anh nghĩ chúng ta cần phải nói chuyện một cách thẳng thắn về tất cả những gì đang xảy ra,” Vũ Thiên nói, giọng anh trầm ngâm và quyết đoán.
Tuệ Nhi nhấp một ngụm cà phê, ánh mắt cô sắc lạnh và đầy bí ẩn. “Em cũng nghĩ vậy. Chúng ta cần phải giải quyết mọi thứ một cách rõ ràng. Em không muốn gây rắc rối cho anh và Tử Tịch, nhưng em cũng không thể bỏ qua quyền lợi của mình.”
“Chúng ta có thể tìm ra một giải pháp mà không làm tổn hại đến ai không? Em muốn mọi chuyện được giải quyết trong hòa bình,” Tử Tịch nói, cố gắng giữ bình tĩnh và tìm cách thỏa thuận.
Tuệ Nhi nhìn cô với ánh mắt đầy suy tư. “Tử Tịch, chị là một người tốt và tôi không muốn làm tổn thương cô. Nhưng em cũng không thể từ bỏ những gì em đã cố gắng xây dựng. Chúng ta sẽ phải thương lượng để tìm ra giải pháp tốt nhất.”
Cuộc trò chuyện kéo dài, với nhiều tranh cãi và thảo luận về các dự án và quyền lợi. Tuy nhiên, qua cuộc đối thoại này, Tử Tịch nhận ra rằng Tuệ Nhi không phải là người xấu, mà chỉ là người phụ nữ quyết tâm và kiên cường, sẵn sàng đấu tranh cho những gì cô ấy tin là đúng.
Cuối cùng, họ đồng ý rằng sẽ làm việc cùng nhau để tìm ra giải pháp tốt nhất cho tất cả. Tử Tịch cảm thấy một sự nhẹ nhõm trong lòng, cô biết rằng mọi chuyện chưa hoàn toàn được giải quyết, nhưng ít nhất họ đã tìm được sự đồng thuận ban đầu.
Trên đường về, Vũ Thiên nắm chặt tay Tử Tịch, ánh mắt anh tràn đầy sự biết ơn và tình yêu. “Cảm ơn em, Tử Tịch. Nếu không có em, anh không biết phải làm thế nào để đối mặt với mọi chuyện.”
“Em sẽ luôn ở bên anh, dù có chuyện gì xảy ra. Chúng ta sẽ cùng nhau vượt qua tất cả,” Tử Tịch nói, lòng cô tràn đầy niềm tin và hy vọng.
Họ biết rằng phía trước còn nhiều thử thách, nhưng với tình yêu và sự quyết tâm, họ tin rằng có thể vượt qua mọi khó khăn để xây dựng một tương lai hạnh phúc và bền vững. Những bí mật và thử thách từ quá khứ không làm họ xa cách, mà ngược lại, giúp họ hiểu và gắn kết nhau hơn, cùng nhau bước tiếp trên con đường phía trước.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro