Chương 31
Không Biết Là Cái Bút Danh Thứ Mấy
2024-07-15 02:50:54
Sầm Dao được Heinz giúp đỡ bắn chơi vài phát, cuối cùng tay tê quá phải thôi.
Y ngồi trên ghế ở phòng nghỉ, lười nhác nhìn Heinz huấn luyện, đôi găng màu trắng bị y vô thức chà đạp. Sầm Dao nhìn một hồi lại ngẩn người, tâm trí bay về dòng số liệu chạy hôm qua.
Gương mặt bị ai chạm nhẹ một cái, Sầm Dao giật mình. Heinz đã thay đồ, áo sơ mi đen quần lính, sợi tóc ướt át rõ là vừa tắm xong.
"Xong rồi à?" Sầm Dao cười: "Nhanh vậy?"
"Qua 3 tiếng rồi." Heinz lấy đôi găng trắng, ngồi xuống cạnh Sầm Dao, rất tự nhiên cầm tay y. Lòng bàn tay Omega và phần gan bàn tay đã tan màu đỏ, Heinz kiểm tra xong lại không buông ra, êm ái nắm lấy: "Xem tôi huấn luyện chán tới vậy cơ à?"
Sầm Dao xấu hổ trước động tác này, Alpha cư xử quá tự nhiên, nhưng sự trân trọng trong từng hành động cứ khiến Sầm Dao bị ngượng. Y rút tay về, ấp úng dời chủ đề: "Không phải, tôi đang nghĩ chuyện số liệu hôm qua."
Heinz chà sát lòng bàn tay, cảm giác tinh tế kia dường như vẫn còn. Hai người cùng im lặng, một lúc sau hắn mới nghe được Omega vụng về gợi chuyện: "... Vậy còn anh, anh đang nghĩ gì?"
Lời vừa ra, Heinz thấy khuôn mặt Sầm Dao hiện vẻ buồn phiền, như thể đang khó chịu vì sao mình lại hỏi một câu ngu như vậy.
Heinz tựa vào thành ghế, vươn tay khoác lên lưng ghế bên Sầm Dao, rủ mắt nói: "Nghĩ về vài chuyện hồi còn ở trong trường quân đội."
Cả hai đều nói không có đầu đuôi, bầu không khí cũng không quá bình thường, để làm dịu sự gượng gạo, Sầm Dao cười hỏi: "Anh tốt nghiệp 5 6 năm rồi nhỉ? Còn chuyện gì hồi đó để nghĩ nữa?"
"Bạn cùng phòng của tôi, Leo, từng phàn nàn là nếu lúc bắn súng mà có bạn gái hắn đứng xem, hắn sẽ bị phân tâm, ảnh hưởng khả năng phát huy." Cánh tay khoác trên lưng ghế đã quây Sầm Dao vào trong phạm vi của mình. Hắn gảy phần đuôi tóc sau gáy y: "Lúc ấy tôi không tin."
Sầm Dao thấy trái tim nhảy lên, nghe được Heinz chầm chậm nói: "Giờ tôi tin rồi."
Vành tai dưới mái tóc đen của Omega chầm chậm đỏ rực, Heinz cong môi, không trêu người ta nữa. Hắn thu tay về, cảm giác xâm lược và áp đảo cũng biến mất, đứng dậy bảo: "Đi thôi, cha tôi chắc về rồi, ông ấy rất muốn gặp em một lần."
Thượng tướng Norman mới từ bộ quân sự về, quân phục quân hàm nghiêm chỉnh, lại ôm một bó lưu ly màu lam trong lòng. Về tới nhà, chuyện đầu tiên ông làm là đưa bó hoa cho Hannah, ôm eo bà nhẹ nhàng dán mặt hôn một chút.
Sau đó đôi mắt lam không khác gì Heinz của thượng tướng nhìn về phía Sầm Dao. Sầm Dao có thể thấy ông đã cố gắng hết sức để nở nụ cười ôn hòa với mình: "Chào con, Sầm Dao."
"Chào ngài." Sầm Dao mỉm cười với người đàn ông đầy phong độ này: "Thượng tướng Norman, rất vinh hạnh được gặp mặt ngài."
Vì Sầm Dao tới, thượng tướng Norman nấu một mâm đồ ăn trưa, chưa nói có ngon không, Sầm Dao vẫn rất nể mặt, chủ động mang rượu anh đào ra. Một bữa cơm có thể nói là vui vẻ hòa thuận, nếu Heinz và thượng tướng không thi nhau xem ai xả nhiều khí lạnh hơn thì sẽ còn hoàn hảo nữa.
Ăn xong chuẩn bị ra về, Heinz đột nhiên nhận được triệu tập họp khẩn cấp của quân đội, Sầm Dao được Hannah khuyên ngủ lại.
Tối nay bầu trời khá đẹp, mây nhạt trăng sáng, gió thổi qua kẽ lá, bóng cây rập rờn. Heinz và thượng tướng Norman về tới nhà đã là tối muộn, sảnh có để đèn, trên mặt tường trắng trong phòng khách treo một bức tranh nghệ thuật được ghép từ lá, do tranh động chạy bằng khí, lá trên tranh rơi xuống loang lổ bóng cây.
Hai cha con ăn ý giữ im lặng, sự lo ngại đàm luận thế cục sắp rung chuyển lúc này đã lắng lại. Heinz cởi áo khoác, vắt trên khuỷu tay, về thẳng phòng mình.
Quản gia AI Leeds cấp quyền cho hắn, căn phòng với ánh đèn ấm áp và pheromone của Sầm Dao ở thời khắc này vỗ về tất cả mỏi mệt trên người Heinz. Omega đang nằm bò ra giường chơi game, tươi cười với hắn: "Sao về muộn vậy?"
"3 giờ trước tàu chở hàng của Đế Quốc chưa được cấp phép đã tự ý tiến vào biên giới Lĩnh Vực Hoa Hồng." Heinz treo áo khoác xong, lưu loát cởi khuy áo sơ mi. Hắn không muốn trong giờ phút yên bình này lại nói chuyện chính trị rối ren, bèn chuyển chủ đề: "Em chơi gì vậy?"
"Xuyên Qua Những Vì Sao. Thiếu tướng, không ngờ hồi nhỏ anh cũng là thiếu niên nghiện net đấy." Sầm Dao xem lịch sử game của Heinz, đung đưa chân. Y nhổm nửa người dây nhìn hắn cởi áo sơ mi, bờ lưng cân đối khỏe đẹp có mấy vệt đỏ. Alpha để trần nửa người trên, bắt đầu tháo thắt lưng, không nhanh không chậm nói: "Trước khi vào trường quân đội có rất nhiều thời gian để chơi game."
Có lẽ là phải trải qua nền giáo dục dài tới 10 năm của trường quân đội, trên người Heinz Norman luôn có một sự kỉ luật nghiêm khắc và lạnh lùng cấm dục, nhưng không biết vì lí do gì, lúc này hắn có vẻ rất thả lỏng. Động tác thoải mái rút thắt lưng mang theo sự lơ đãng, cơ bắp tay căng chặt, cơ bụng hơi hóp lại, thể hiện hoàn mỹ đường cong mượt mà từ vai tới bụng, mái tóc vàng hơi rối. Sầm Dao thừa nhận, y thật sự bị nam sắc siêu đỉnh này mê hoặc.
Sầm Dao chưa từng để bản thân phải ấm ức, lập tức gọi Heinz, khi cặp mắt xanh của Alpha nhìn về phía mình, y cong mắt, vẫy tay với hắn.
Alpha để trần nửa người trên, cong gối lên giường, còn chưa kịp hỏi, cổ đã bị ôm. Sầm Dao vụng về lại nóng vội đẩy ngã hắn xuống giường, bạc hà mát lạnh cùng với mềm mại in lên môi hắn.
Heinz sửng sốt, theo bản năng đỡ eo Sầm Dao, nắm giữ quyền chủ động, đảo khách thành chủ. Hắn giữ lấy phần gáy trắng nõn mịn màng của Omega, tiếng rê.n rỉ nhỏ vụn và thở dốc của y bị giấu trong chăn, đầu ngón tay hồng phấn chới với tóm gì đó.
Leeds tiến vào trạng thái chờ, game đã tự động tắt sau khi không có người chơi. Ngoài cửa sổ gió mơn man, sân vườn ngập hương hoa dưới ánh trăng lạnh toát lên sự trong trẻo.
Lúc Heinz cởi th.ắt lưng trói ở cổ tay Sầm Dao, y nhẹ nhàng hít hà, run giọng bảo: "Chơi hơi quá rồi."
Y khép hờ mắt nghĩ, tuy không làm tới cuối, nhưng cũng đâm chọc đủ kiểu. Heinz hiếm hoi mà ân hận, nhẹ nhàng nắm tay Sầm Dao. Y yếu ớt đẩy đùi Heinz một cái: "Không phải chuyện gì to tát."
Heinz xoa tay cho Omega, vịnh biển Aegean lại không có máy chữa trị: "Lần sau em thấy khó chịu thì cứ nói." Heinz dặn: "Tôi rất dễ mất kiểm soát với em."
Sầm Dao nghe vậy cười, cảm thấy ngứa ngáy trước kiểu trên giường hóa thú dưới giường quân tử của Heinz. Y dùng lòng bàn tay lau mồ hôi trên cơ bụng Alpha, bảo: "Đằng nào cũng sướng, nghĩ nhiều vậy làm gì."
"Nhưng đúng là hơi khó chịu thật." Y lười biếng gối lên đùi Heinz, tiếp tục đùa giỡn: "Giường của anh cứng quá, chỉnh lại đi, mềm ngủ mới thích."
"Thật à?" Heinz tựa vào đầu giường nhìn xuống, nghe vậy lại không có phản ứng gì. Hắn vươn tay nắm eo Sầm Dao, cúi người thì thầm bên tai y.
Tai Sầm Dao lập tức đỏ lừ. Y giương mắt nhìn bản mặt cấm dục của Alpha, thầm nghĩ, mẹ nó tính sai, thế mà bị cắn ngược.
Y ngồi trên ghế ở phòng nghỉ, lười nhác nhìn Heinz huấn luyện, đôi găng màu trắng bị y vô thức chà đạp. Sầm Dao nhìn một hồi lại ngẩn người, tâm trí bay về dòng số liệu chạy hôm qua.
Gương mặt bị ai chạm nhẹ một cái, Sầm Dao giật mình. Heinz đã thay đồ, áo sơ mi đen quần lính, sợi tóc ướt át rõ là vừa tắm xong.
"Xong rồi à?" Sầm Dao cười: "Nhanh vậy?"
"Qua 3 tiếng rồi." Heinz lấy đôi găng trắng, ngồi xuống cạnh Sầm Dao, rất tự nhiên cầm tay y. Lòng bàn tay Omega và phần gan bàn tay đã tan màu đỏ, Heinz kiểm tra xong lại không buông ra, êm ái nắm lấy: "Xem tôi huấn luyện chán tới vậy cơ à?"
Sầm Dao xấu hổ trước động tác này, Alpha cư xử quá tự nhiên, nhưng sự trân trọng trong từng hành động cứ khiến Sầm Dao bị ngượng. Y rút tay về, ấp úng dời chủ đề: "Không phải, tôi đang nghĩ chuyện số liệu hôm qua."
Heinz chà sát lòng bàn tay, cảm giác tinh tế kia dường như vẫn còn. Hai người cùng im lặng, một lúc sau hắn mới nghe được Omega vụng về gợi chuyện: "... Vậy còn anh, anh đang nghĩ gì?"
Lời vừa ra, Heinz thấy khuôn mặt Sầm Dao hiện vẻ buồn phiền, như thể đang khó chịu vì sao mình lại hỏi một câu ngu như vậy.
Heinz tựa vào thành ghế, vươn tay khoác lên lưng ghế bên Sầm Dao, rủ mắt nói: "Nghĩ về vài chuyện hồi còn ở trong trường quân đội."
Cả hai đều nói không có đầu đuôi, bầu không khí cũng không quá bình thường, để làm dịu sự gượng gạo, Sầm Dao cười hỏi: "Anh tốt nghiệp 5 6 năm rồi nhỉ? Còn chuyện gì hồi đó để nghĩ nữa?"
"Bạn cùng phòng của tôi, Leo, từng phàn nàn là nếu lúc bắn súng mà có bạn gái hắn đứng xem, hắn sẽ bị phân tâm, ảnh hưởng khả năng phát huy." Cánh tay khoác trên lưng ghế đã quây Sầm Dao vào trong phạm vi của mình. Hắn gảy phần đuôi tóc sau gáy y: "Lúc ấy tôi không tin."
Sầm Dao thấy trái tim nhảy lên, nghe được Heinz chầm chậm nói: "Giờ tôi tin rồi."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Vành tai dưới mái tóc đen của Omega chầm chậm đỏ rực, Heinz cong môi, không trêu người ta nữa. Hắn thu tay về, cảm giác xâm lược và áp đảo cũng biến mất, đứng dậy bảo: "Đi thôi, cha tôi chắc về rồi, ông ấy rất muốn gặp em một lần."
Thượng tướng Norman mới từ bộ quân sự về, quân phục quân hàm nghiêm chỉnh, lại ôm một bó lưu ly màu lam trong lòng. Về tới nhà, chuyện đầu tiên ông làm là đưa bó hoa cho Hannah, ôm eo bà nhẹ nhàng dán mặt hôn một chút.
Sau đó đôi mắt lam không khác gì Heinz của thượng tướng nhìn về phía Sầm Dao. Sầm Dao có thể thấy ông đã cố gắng hết sức để nở nụ cười ôn hòa với mình: "Chào con, Sầm Dao."
"Chào ngài." Sầm Dao mỉm cười với người đàn ông đầy phong độ này: "Thượng tướng Norman, rất vinh hạnh được gặp mặt ngài."
Vì Sầm Dao tới, thượng tướng Norman nấu một mâm đồ ăn trưa, chưa nói có ngon không, Sầm Dao vẫn rất nể mặt, chủ động mang rượu anh đào ra. Một bữa cơm có thể nói là vui vẻ hòa thuận, nếu Heinz và thượng tướng không thi nhau xem ai xả nhiều khí lạnh hơn thì sẽ còn hoàn hảo nữa.
Ăn xong chuẩn bị ra về, Heinz đột nhiên nhận được triệu tập họp khẩn cấp của quân đội, Sầm Dao được Hannah khuyên ngủ lại.
Tối nay bầu trời khá đẹp, mây nhạt trăng sáng, gió thổi qua kẽ lá, bóng cây rập rờn. Heinz và thượng tướng Norman về tới nhà đã là tối muộn, sảnh có để đèn, trên mặt tường trắng trong phòng khách treo một bức tranh nghệ thuật được ghép từ lá, do tranh động chạy bằng khí, lá trên tranh rơi xuống loang lổ bóng cây.
Hai cha con ăn ý giữ im lặng, sự lo ngại đàm luận thế cục sắp rung chuyển lúc này đã lắng lại. Heinz cởi áo khoác, vắt trên khuỷu tay, về thẳng phòng mình.
Quản gia AI Leeds cấp quyền cho hắn, căn phòng với ánh đèn ấm áp và pheromone của Sầm Dao ở thời khắc này vỗ về tất cả mỏi mệt trên người Heinz. Omega đang nằm bò ra giường chơi game, tươi cười với hắn: "Sao về muộn vậy?"
"3 giờ trước tàu chở hàng của Đế Quốc chưa được cấp phép đã tự ý tiến vào biên giới Lĩnh Vực Hoa Hồng." Heinz treo áo khoác xong, lưu loát cởi khuy áo sơ mi. Hắn không muốn trong giờ phút yên bình này lại nói chuyện chính trị rối ren, bèn chuyển chủ đề: "Em chơi gì vậy?"
"Xuyên Qua Những Vì Sao. Thiếu tướng, không ngờ hồi nhỏ anh cũng là thiếu niên nghiện net đấy." Sầm Dao xem lịch sử game của Heinz, đung đưa chân. Y nhổm nửa người dây nhìn hắn cởi áo sơ mi, bờ lưng cân đối khỏe đẹp có mấy vệt đỏ. Alpha để trần nửa người trên, bắt đầu tháo thắt lưng, không nhanh không chậm nói: "Trước khi vào trường quân đội có rất nhiều thời gian để chơi game."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Có lẽ là phải trải qua nền giáo dục dài tới 10 năm của trường quân đội, trên người Heinz Norman luôn có một sự kỉ luật nghiêm khắc và lạnh lùng cấm dục, nhưng không biết vì lí do gì, lúc này hắn có vẻ rất thả lỏng. Động tác thoải mái rút thắt lưng mang theo sự lơ đãng, cơ bắp tay căng chặt, cơ bụng hơi hóp lại, thể hiện hoàn mỹ đường cong mượt mà từ vai tới bụng, mái tóc vàng hơi rối. Sầm Dao thừa nhận, y thật sự bị nam sắc siêu đỉnh này mê hoặc.
Sầm Dao chưa từng để bản thân phải ấm ức, lập tức gọi Heinz, khi cặp mắt xanh của Alpha nhìn về phía mình, y cong mắt, vẫy tay với hắn.
Alpha để trần nửa người trên, cong gối lên giường, còn chưa kịp hỏi, cổ đã bị ôm. Sầm Dao vụng về lại nóng vội đẩy ngã hắn xuống giường, bạc hà mát lạnh cùng với mềm mại in lên môi hắn.
Heinz sửng sốt, theo bản năng đỡ eo Sầm Dao, nắm giữ quyền chủ động, đảo khách thành chủ. Hắn giữ lấy phần gáy trắng nõn mịn màng của Omega, tiếng rê.n rỉ nhỏ vụn và thở dốc của y bị giấu trong chăn, đầu ngón tay hồng phấn chới với tóm gì đó.
Leeds tiến vào trạng thái chờ, game đã tự động tắt sau khi không có người chơi. Ngoài cửa sổ gió mơn man, sân vườn ngập hương hoa dưới ánh trăng lạnh toát lên sự trong trẻo.
Lúc Heinz cởi th.ắt lưng trói ở cổ tay Sầm Dao, y nhẹ nhàng hít hà, run giọng bảo: "Chơi hơi quá rồi."
Y khép hờ mắt nghĩ, tuy không làm tới cuối, nhưng cũng đâm chọc đủ kiểu. Heinz hiếm hoi mà ân hận, nhẹ nhàng nắm tay Sầm Dao. Y yếu ớt đẩy đùi Heinz một cái: "Không phải chuyện gì to tát."
Heinz xoa tay cho Omega, vịnh biển Aegean lại không có máy chữa trị: "Lần sau em thấy khó chịu thì cứ nói." Heinz dặn: "Tôi rất dễ mất kiểm soát với em."
Sầm Dao nghe vậy cười, cảm thấy ngứa ngáy trước kiểu trên giường hóa thú dưới giường quân tử của Heinz. Y dùng lòng bàn tay lau mồ hôi trên cơ bụng Alpha, bảo: "Đằng nào cũng sướng, nghĩ nhiều vậy làm gì."
"Nhưng đúng là hơi khó chịu thật." Y lười biếng gối lên đùi Heinz, tiếp tục đùa giỡn: "Giường của anh cứng quá, chỉnh lại đi, mềm ngủ mới thích."
"Thật à?" Heinz tựa vào đầu giường nhìn xuống, nghe vậy lại không có phản ứng gì. Hắn vươn tay nắm eo Sầm Dao, cúi người thì thầm bên tai y.
Tai Sầm Dao lập tức đỏ lừ. Y giương mắt nhìn bản mặt cấm dục của Alpha, thầm nghĩ, mẹ nó tính sai, thế mà bị cắn ngược.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro