Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Thiện?
Quốc Hoa Chết (2)
Thanh Phong Lãnh Nguyệt Dạ
2024-07-03 13:51:32
"Ha ha, ngũ đại đường chủ, một chết, một phản loạn, thực lực của Tam Hợp hội giảm mạnh, bọn họ sao dám đối nghich lại Hồng Hưng chúng ta?"
Khủng Long bỗng nhiên hiểu ra: "Thì ra là như vậy."
Thẩm Đống: "Tân ca, Khủng Long ca, các ngươi có thể chuẩn bị đi. Chờ Quốc Hoa vừa chết, ta sẽ lập tức gọi cho các ngươi."
Hàn Tân và Khủng Long gật đầu nói: "Không thành vấn đề."
Sau khi hai người rời đi, Thẩm Đống gọi A Hoa và A Sinh tới.
“A Hoa, triệu tập ba trăm huynh đệ vào lúc tám giờ tối, ta muốn đóng chiếm địa bàn của Quốc Hoa ở Thuyên Loan.”
"Dạ, Đống ca."
"A Sinh, ngươi chắc chắn có thể giết Quốc Hoa trước khách sạn Quảng Xương sao?"
“Có, nhưng ta cần một khẩu súng.”
"Không thành vấn đề, ngươi mai phục ngoài cửa Quảng Xương đi, Quốc Hoa vừa xuất hiện, lập tức giết chết hắn."
Là một thành viên của Tam Hợp hội, mặc dù Cam Địa hận Quốc Hoa thấu xương, nhưng hắn sẽ không gánh vác nổi tội danh của một kẻ phản bội.
Chỉ cần Thẩm Đống có gan giết Quốc Hoa, sau đó công khai chuyện của vợ chồng Quốc Hoa ra ngoài, như vậy Cam Địa muốn thoát khỏi cảnh bị nghi ngờ, nằm mơ đi.
Giang hồ tranh bá xưa này đều là dùng trí khôn để thắng lợi.
Muốn dựa vào vũ lực cướp chính quyền, nhiều nhất cũng chỉ là Hạng Vũ.
Hơn nữa, Thẩm Đống không muốn chỉ làm một tên côn đồ xã hội đen, mục tiêu của hắn là muốn cho Hồng Kông được thêm một cái gia tộc tập đoàn tài chính.
Chỉ là hiện tại hắn quá yếu, cần phải dùng Hồng Hưng làm bàn đạp.
...
8 giờ tối, Quốc Hoa mang theo thân tín cùng một đám tiểu đệ đến Quảng Xương đúng giờ.
Tên này luôn luôn sợ chết.
Hắn biết mình đắc tội nhiều người, thế nên lúc nào ra ngoài đều sẽ mang theo không ít tiểu đệ.
Sau khi xuống xe, Quốc Hoa nhìn xung quanh không thấy có gì bất thường, liền nghênh ngang dẫn bọn tiểu đệ hướng tới Quảng Xương.
Không ngờ lại gặp một nam tử say rượu vừa bước ra khỏi cửa, suýt tông phải hắn ta.
Quốc Hoa sốt ruột nói: "Tên khốn này, mắt con mẹ nó mù, cút khỏi đây mau."
"Xin lỗi."
Nam tử say rượu cúi đầu, lập tức bước sang một bên.
Ngay khi Quốc Hoa đi ngang qua hắn ta, nam tử say rượu bất ngờ rút súng từ trong người ra.
"Ầm"
Một viên đạn xuyên qua đầu Quốc Hoa.
Sau khi tên say rượu thành công, hắn lao ra khỏi hai tên côn đồ phía trước, nhanh chóng bỏ chạy.
Quá bất ngờ!
Kể cả Hồ Ly, cấp dưới của Quốc Hoa cũng không ngờ tới sẽ xảy chuyện như vậy, mỗi một người đều sửng sốt,
Hồ Ly tỉnh táo trước tiên, hét lên: "Đừng để tên hung thủ trốn thoát."
Mọi người lúc này mới chạy về phía nam tử say rượu.
Đáng tiếc, đã quá muộn.
Nam tử say rượu chạy hơn chục mét, lao thẳng vào cửa sổ phía sau của một chiếc ô tô Poussin đã nổ máy.
Chiếc xe quẹo một cái, nhanh chóng biến mất trong bóng đêm mịt mờ.
Toàn bộ quá trình từ giết người đến bỏ đi chỉ diễn ra chưa đầy hai mươi giây, màn trình diễn của tên say rượu có thể gọi hoàn mỹ.
Xe chạy được 3 km, tài xế thấy không có người theo sau, liền dừng xe, thay đổi một cái biển số.
Sau khi trở lại xe, tài xế cười khúc khích nói: "Đại ca, ngươi đã làm rất tốt."
Nam tử say rượu: “Nếu là Đống ca, nhất định sẽ làm tốt hơn ta.”
Hóa ra tên say rượu là Thiên Dưỡng Sinh, còn người lái xe là tiểu ngũ Thiên Dưỡng Phong.
Bảy giờ, Thiên Dưỡng Sinh đến trước cửa khách sạn Quảng Xương, chờ đợi con mồi xuất hiện.
Nhìn thấy xe của Quốc Hoa đến gần, hắn nhanh chóng bước vào khách sạn.
Giả vờ say rượu, hắn ta dễ dàng lẻn vào bên cạnh Quốc Hoa, hoàn thành nhiệm vụ với tốc độ cực nhanh.
Thiên Dưỡng Sinh lấy điện thoại ra, bấm số của Thẩm Đống.
"Này, Đống ca, Quốc Hoa xử lí xong rồi."
“Có ai nhìn thấy bộ dạng của ngươi trông như thế nào không?”
"Không có."
"Vậy ngươi cùng A Phong tới địa bàn của Quốc Hoa chờ, nửa giờ nữa ta sẽ tới."
"Được”
…
Bên trong quầy rượu, Thẩm Đống lần lượt gọi cho Hàn Tân và Khủng Long.
Nói chọ bọn họ biết, Quốc Hoa đã chết, họ có thể đi chiếm địa bàn.
“A Hoa, lập tức loại bỏ Nghê Vĩnh Hiếu và lan truyền thông tin nội bộ về tứ đại đường chủ.
“Rõ.”
"Ngươi mang theo các huynh đệ trông nhà, ta đi Thuyên Loan cắm cờ."
"Đống ca, ta cũng đi."
"Không muốn nhà nữa? Đùa ta à? Ngươi phải trông coi nhà cẩn thân, miễn cho có người chiếm tiện nghi của chúng ta.”
Sau khi rời quán bar, Thẩm Đống mang theo một trăm huynh đệ, ngồi sáu chiếc xe van, đi về phía Thuyên Loan.
Về phần hai trăm người còn lại, đã đi theo nhóm phía trước.
Khi Thẩm Đống tới Thuyên Loan, Hồ Ly đang đàm phán với Cam Địa.
"Cam Địa, chúng ta cần một lời giải thích."
Hồ Ly và tiểu đệ của Quốc Hoa đều đỏ mắt nhìn Cam Địa, người vừa bước ra sau khi biết tin.
Trong lòng Cam Địa đang mắng chết Thẩm Đống.
Cái quái gì vậy, không phải ngươi nói tối nay mới giết Quốc Hoa trên đường trở về sao?
Tại sao bây giờ chưa gì hết đã hành động rồi.
Cam Địa có nỗi khổ khó nói: “Ta không biết chuyện như vậy lại xảy ra”.
Hồ Ly tức giận nói: "Ngươi mời lão đại ta tới, bây giờ lại nói là không biết? Ngươi nghĩ chúng ta có tin hay không?"
Cam Địa nói: “Ta có lý do gì để giết Quốc Hoa chứ?”
Khủng Long bỗng nhiên hiểu ra: "Thì ra là như vậy."
Thẩm Đống: "Tân ca, Khủng Long ca, các ngươi có thể chuẩn bị đi. Chờ Quốc Hoa vừa chết, ta sẽ lập tức gọi cho các ngươi."
Hàn Tân và Khủng Long gật đầu nói: "Không thành vấn đề."
Sau khi hai người rời đi, Thẩm Đống gọi A Hoa và A Sinh tới.
“A Hoa, triệu tập ba trăm huynh đệ vào lúc tám giờ tối, ta muốn đóng chiếm địa bàn của Quốc Hoa ở Thuyên Loan.”
"Dạ, Đống ca."
"A Sinh, ngươi chắc chắn có thể giết Quốc Hoa trước khách sạn Quảng Xương sao?"
“Có, nhưng ta cần một khẩu súng.”
"Không thành vấn đề, ngươi mai phục ngoài cửa Quảng Xương đi, Quốc Hoa vừa xuất hiện, lập tức giết chết hắn."
Là một thành viên của Tam Hợp hội, mặc dù Cam Địa hận Quốc Hoa thấu xương, nhưng hắn sẽ không gánh vác nổi tội danh của một kẻ phản bội.
Chỉ cần Thẩm Đống có gan giết Quốc Hoa, sau đó công khai chuyện của vợ chồng Quốc Hoa ra ngoài, như vậy Cam Địa muốn thoát khỏi cảnh bị nghi ngờ, nằm mơ đi.
Giang hồ tranh bá xưa này đều là dùng trí khôn để thắng lợi.
Muốn dựa vào vũ lực cướp chính quyền, nhiều nhất cũng chỉ là Hạng Vũ.
Hơn nữa, Thẩm Đống không muốn chỉ làm một tên côn đồ xã hội đen, mục tiêu của hắn là muốn cho Hồng Kông được thêm một cái gia tộc tập đoàn tài chính.
Chỉ là hiện tại hắn quá yếu, cần phải dùng Hồng Hưng làm bàn đạp.
...
8 giờ tối, Quốc Hoa mang theo thân tín cùng một đám tiểu đệ đến Quảng Xương đúng giờ.
Tên này luôn luôn sợ chết.
Hắn biết mình đắc tội nhiều người, thế nên lúc nào ra ngoài đều sẽ mang theo không ít tiểu đệ.
Sau khi xuống xe, Quốc Hoa nhìn xung quanh không thấy có gì bất thường, liền nghênh ngang dẫn bọn tiểu đệ hướng tới Quảng Xương.
Không ngờ lại gặp một nam tử say rượu vừa bước ra khỏi cửa, suýt tông phải hắn ta.
Quốc Hoa sốt ruột nói: "Tên khốn này, mắt con mẹ nó mù, cút khỏi đây mau."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Xin lỗi."
Nam tử say rượu cúi đầu, lập tức bước sang một bên.
Ngay khi Quốc Hoa đi ngang qua hắn ta, nam tử say rượu bất ngờ rút súng từ trong người ra.
"Ầm"
Một viên đạn xuyên qua đầu Quốc Hoa.
Sau khi tên say rượu thành công, hắn lao ra khỏi hai tên côn đồ phía trước, nhanh chóng bỏ chạy.
Quá bất ngờ!
Kể cả Hồ Ly, cấp dưới của Quốc Hoa cũng không ngờ tới sẽ xảy chuyện như vậy, mỗi một người đều sửng sốt,
Hồ Ly tỉnh táo trước tiên, hét lên: "Đừng để tên hung thủ trốn thoát."
Mọi người lúc này mới chạy về phía nam tử say rượu.
Đáng tiếc, đã quá muộn.
Nam tử say rượu chạy hơn chục mét, lao thẳng vào cửa sổ phía sau của một chiếc ô tô Poussin đã nổ máy.
Chiếc xe quẹo một cái, nhanh chóng biến mất trong bóng đêm mịt mờ.
Toàn bộ quá trình từ giết người đến bỏ đi chỉ diễn ra chưa đầy hai mươi giây, màn trình diễn của tên say rượu có thể gọi hoàn mỹ.
Xe chạy được 3 km, tài xế thấy không có người theo sau, liền dừng xe, thay đổi một cái biển số.
Sau khi trở lại xe, tài xế cười khúc khích nói: "Đại ca, ngươi đã làm rất tốt."
Nam tử say rượu: “Nếu là Đống ca, nhất định sẽ làm tốt hơn ta.”
Hóa ra tên say rượu là Thiên Dưỡng Sinh, còn người lái xe là tiểu ngũ Thiên Dưỡng Phong.
Bảy giờ, Thiên Dưỡng Sinh đến trước cửa khách sạn Quảng Xương, chờ đợi con mồi xuất hiện.
Nhìn thấy xe của Quốc Hoa đến gần, hắn nhanh chóng bước vào khách sạn.
Giả vờ say rượu, hắn ta dễ dàng lẻn vào bên cạnh Quốc Hoa, hoàn thành nhiệm vụ với tốc độ cực nhanh.
Thiên Dưỡng Sinh lấy điện thoại ra, bấm số của Thẩm Đống.
"Này, Đống ca, Quốc Hoa xử lí xong rồi."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Có ai nhìn thấy bộ dạng của ngươi trông như thế nào không?”
"Không có."
"Vậy ngươi cùng A Phong tới địa bàn của Quốc Hoa chờ, nửa giờ nữa ta sẽ tới."
"Được”
…
Bên trong quầy rượu, Thẩm Đống lần lượt gọi cho Hàn Tân và Khủng Long.
Nói chọ bọn họ biết, Quốc Hoa đã chết, họ có thể đi chiếm địa bàn.
“A Hoa, lập tức loại bỏ Nghê Vĩnh Hiếu và lan truyền thông tin nội bộ về tứ đại đường chủ.
“Rõ.”
"Ngươi mang theo các huynh đệ trông nhà, ta đi Thuyên Loan cắm cờ."
"Đống ca, ta cũng đi."
"Không muốn nhà nữa? Đùa ta à? Ngươi phải trông coi nhà cẩn thân, miễn cho có người chiếm tiện nghi của chúng ta.”
Sau khi rời quán bar, Thẩm Đống mang theo một trăm huynh đệ, ngồi sáu chiếc xe van, đi về phía Thuyên Loan.
Về phần hai trăm người còn lại, đã đi theo nhóm phía trước.
Khi Thẩm Đống tới Thuyên Loan, Hồ Ly đang đàm phán với Cam Địa.
"Cam Địa, chúng ta cần một lời giải thích."
Hồ Ly và tiểu đệ của Quốc Hoa đều đỏ mắt nhìn Cam Địa, người vừa bước ra sau khi biết tin.
Trong lòng Cam Địa đang mắng chết Thẩm Đống.
Cái quái gì vậy, không phải ngươi nói tối nay mới giết Quốc Hoa trên đường trở về sao?
Tại sao bây giờ chưa gì hết đã hành động rồi.
Cam Địa có nỗi khổ khó nói: “Ta không biết chuyện như vậy lại xảy ra”.
Hồ Ly tức giận nói: "Ngươi mời lão đại ta tới, bây giờ lại nói là không biết? Ngươi nghĩ chúng ta có tin hay không?"
Cam Địa nói: “Ta có lý do gì để giết Quốc Hoa chứ?”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro