Hỏng Rồi! Tôi Xuyên Thành Chị Gái Của Nữ Chính Trong Truyện Ngược

Chu Trình Viễn...

2024-11-26 21:15:53

“Hả?” Quản gia ngơ ngác: “Nhưng ngày mai chúng tôi không được nghỉ mà?”

“Không, mọi người sẽ được nghỉ.” Kỳ Huyên chắc chắn nói.

Quản gia vô cùng thắc mắc, bỗng ông ta như nghĩ ra điều gì, cười tươi nói: “Tôi hiểu rồi, ngài muốn hẹn hò với tiểu thư Diệp phải không? Được rồi được rồi, thiếu gia phải cố lên nhé!”

Nói xong, quản gia vội vàng rời khỏi phòng của Kỳ Huyên. Anh ta dở khóc dở cười, cố lên cái gì chứ, cố lên để không bị Diệp Chỉ đào hố thì có?

Lúc này, Diệp Chỉ thực sự rất vui, bởi vì cái tên Kỳ Huyên không hề xuất hiện trong cuốn tiểu thuyết đó.

Những nhân vật không xuất hiện thường có hai trường hợp.

Một là người không có nhiều mối liên hệ, không đáng nhắc đến.

Hai là những người có địa vị rất cao, những nhân vật như vậy dễ dàng lấn át hào quang của nam chính, vì thế không thể xuất hiện.

Mà Kỳ Huyên, đúng là thuộc về loại sau.

Trước đó cô đã hỏi qua Diệp Vĩnh Hiền về những gia tộc quyền thế trong quốc gia này.

Cái tên Kỳ Huyên là cái tên mà Diệp Vĩnh Hiền đặc biệt nhắc đến khi nói về nhà họ Kỳ, ông chỉ nói bốn chữ: “Không thể đắc tội.”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Phải biết rằng, Diệp Vĩnh Hiền sở hữu Diệp thị, tuy không phải là người quyền uy vô song, nhưng cũng là người mà ai cũng phải nể mặt. Người mà ông không dám đắc tội, chẳng phải là một cái đùi vàng chắc chắn sao?

Không ngờ người này lại là hàng xóm của mình, gần quan được ban lộc, cô nhất định phải nắm bắt cơ hội này!

*

Sáng sớm, Âu Minh Hàn đến bệnh viện, bước vào phòng bệnh của Chu Trình Viễn.

“Sao cậu lại đến đây?” Chu Trình Viễn có chút ngượng ngùng nói.

“Tôi đến thăm em gái tôi, tiện thể thăm cậu luôn.” Âu Minh Hàn cau mày hỏi: “Sao cậu lại tự đưa mình vào bệnh viện? Còn nữa, cậu có biết không, bên ngoài giờ đang đồn rằng cậu mắc bệnh lây qua đường tình dục?”

Lời nói của hắn ta lại gợi lên ký ức tồi tệ của Chu Trình Viễn. Sắc mặt của anh ta lập tức trở nên cực kỳ khó coi, Chu Trình Viễn nghiến răng nói: “Diệp Chỉ này! Là tôi coi thường cô ta rồi!”

Âu Minh Hàn nhướn mày, chuyện này thật sự là do Diệp Chỉ làm. Hắn ta rất hiểu tính cách của Chu Trình Viễn, thuận thế kích động: “Hay là chúng ta bỏ qua cái vụ cá cược đó đi…”

“Sao có thể bỏ qua được?” Chu Trình Viễn không phục nghiến răng: “Tôi thừa nhận Diệp Chỉ khó theo đuổi, nhưng loại phụ nữ này mới có thách thức! Tôi nhất định phải khiến cô ta yêu tôi đến chết mê chết mệt, ngoan ngoãn quỳ dưới chân tôi!”

Ánh mắt Âu Minh Hàn thoáng qua một tia hài lòng, hắn ta tiếp tục hỏi: “Vậy để tôi làm thủ tục xuất viện cho cậu nhé?”

“Đợi chút đã,” Chu Trình Viễn có chút lo lắng nói: “Tôi muốn kiểm tra tổng quát trước đã…”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Âu Minh Hàn lập tức lùi hai bước, trong mắt không giấu nổi sự ghê tởm: “Chu thiếu, cậu không phải thực sự nhiễm bệnh rồi chứ? Mỗi lần cậu qua đêm với toàn phụ nữ sạch sẽ mà?”

Chu Trình Viễn không vui nói: “Mấy cô đó đều là do tên tay chân của cậu, Ngô Dũng Chí chuốc rượu rồi đưa đến, tôi làm sao biết được họ có thực sự sạch sẽ không? Nhỡ có người nào trong số họ bị bệnh thì sao? Tôi phải kiểm tra kỹ!”

Âu Minh Hàn không nói thêm gì, nhanh chóng rời đi.

Chu Trình Viễn đi làm một loạt xét nghiệm tổng quát, chắc chắn rằng mình không nhiễm bệnh gì kỳ lạ, lúc đó mới yên tâm.

Rời khỏi bệnh viện, anh ta lập tức đặt 99 bông hồng từ cửa hàng hoa, rồi mang hoa đến tập đoàn Diệp thị.

Lúc này, Diệp Chỉ vừa đàm phán xong với công ty Thành An.

Vụ việc vật liệu xây dựng, Trương Ích Thành biết chuyện nên đích thân dẫn người đến đàm phán.

Tuy nhiên, ông ta cũng không ngờ rằng, đối diện với Diệp Chỉ - một hậu bối trẻ tuổi, ông ta lại không thể chiếm được chút lợi thế nào.

Cuối cùng, kết quả đàm phán giữa hai bên là, ngoài việc bồi thường cho Diệp thị gấp ba lần theo hợp đồng, Thành An cũng chịu trách nhiệm về tổn thất do việc đình chỉ công trình của Diệp thị.

Kết quả này khiến Diệp Chỉ khá hài lòng. Sau khi tiễn Trương Ích Thành, cô nhận được một cuộc gọi từ lễ tân đến văn phòng.

“Diệp tổng, có ngài Chu muốn gặp cô, nói là bạn của cô.” Cô lễ tân có giọng điệu ngưỡng mộ: “Anh ấy còn mang một bó hồng lớn, hình như có 99 bông…”

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Hỏng Rồi! Tôi Xuyên Thành Chị Gái Của Nữ Chính Trong Truyện Ngược

Số ký tự: 0