Hỏng Rồi! Tôi Xuyên Thành Chị Gái Của Nữ Chính Trong Truyện Ngược
Tại Sao Diệp Ch...
2024-11-26 21:15:53
Diệp Chỉ: …
Cô đến để cứu người, không phải để bàn chuyện yêu đương chứ?
Hơn nữa bây giờ Âu Minh Hàn đang rình rập gia đình họ như hổ đói, vấn đề sống còn còn chưa bảo đảm, thì lấy đâu ra tâm tư nghĩ đến chuyện tình cảm?
Đàn ông chỉ làm chậm tốc độ rút kiếm của cô mà thôi!
Để tránh việc Diệp Vĩnh Hiền nảy sinh ý tưởng kỳ lạ nào đó như sắp xếp các buổi xem mắt cho cô, Diệp Chỉ bình tĩnh nói: “Tạm thời con chưa nghĩ đến chuyện tình cảm, con chỉ muốn tập trung vào sự nghiệp.”
Diệp Vĩnh Hiền cười khổ: “Con luôn rất quyết đoán, thật ra cha không lo con sẽ bị lừa giống như Thấm Nhã. Cha tin người đàn ông có thể lọt vào mắt con chắc chắn sẽ rất ưu tú. Nhưng cha lo…”
Diệp Vĩnh Hiền nhìn cô, thở dài: “Cha lo rằng vì con quá có chính kiến nên chẳng ai có thể làm con hài lòng!”
Diệp Chỉ: …
Cô thật sự muốn nói với Diệp Vĩnh Hiền rằng lo lắng của ông chắc chắn sẽ thành sự thật. Nhưng thôi, không cần lãng phí thời gian vào những vấn đề vô nghĩa này.
“Cha.” Diệp Chỉ nói: “Con đi xử lý nốt công việc.”
Diệp Vĩnh Hiền ánh mắt đầy bất lực nhìn cô, rồi khẽ vẫy tay: “Được rồi, cha biết là con không thích nghe mấy lời này. Con đi làm việc đi!”
Ra khỏi văn phòng, Diệp Chỉ mới nhớ ra rằng cô đã định nhắc nhở Diệp Vĩnh Hiền. Nhưng nghĩ lại thì cũng không cần vội, sau này sẽ có cơ hội.
*
Sau khi rời khỏi Diệp Thị, Diệp Thấm Nhã rất buồn bã và quyết định tìm gặp Âu Minh Hàn.
Nhưng khi cô ta đến công ty thì hắn ta không có ở đó, nên đành gọi điện thoại cho hắn ta.
“Minh Hàn, anh đang ở đâu vậy?” Diệp Thấm Nhã tủi thân hỏi.
“Em gái anh đang nằm viện, anh đang ở bệnh viện chăm sóc nó.” Âu Minh Hàn trả lời.
“Vậy để em đến bệnh viện tìm anh nhé.” Diệp Thấm Nhã đề nghị.
“Không, Thấm Nhã, em đừng đến. À mà,” Âu Minh Hàn giọng đầy mong đợi hỏi: “Em nói trước đó cha và anh trai Trương Đan Ny đã đến Diệp Thị gây rối phải không? Sau đó chuyện thế nào rồi?”
“Em đang định kể cho anh nghe đây…” Rồi Diệp Thấm Nhã kể lại tất cả những gì đã xảy ra, với giọng đầy tủi thân.
Khi cô ta nói xong, đầu dây bên kia chìm vào im lặng. Sự im lặng kéo dài đến mức Diệp Thấm Nhã nghi ngờ điện thoại đã bị ngắt kết nối, cô ta kiểm tra máy nhưng thấy cuộc gọi vẫn tiếp tục.
“Minh Hàn, anh còn nghe không?” Cô ta thắc mắc hỏi.
Âu Minh Hàn bừng tỉnh khỏi cơn sốc. Hắn ta không thể hiểu nổi!
Thực ra, sáng nay Diệp Thị đã bày tỏ ý định không hợp tác.
Nhưng hắn ta không mấy bận tâm, vì hắn ta đã hoàn thành việc sắp đặt ở Phong Nhạc Cư rồi, hợp tác hay không cũng không khác biệt lắm.
Tuy nhiên, hắn ta vẫn thấy bực bội, nên đã bày mưu để chọc giận Trương Đan Hải, xúi hắn kéo theo Trương Ích Thành đến Diệp Thị gây chuyện, đồng thời sắp xếp để Diệp Thấm Nhã theo dõi họ.
Đây vốn dĩ là một ván chắc thắng. Bất kể Diệp Thị hay nhà họ Trương thắng hay thua, chuyện rắc rối thế nào thì hắn ta đều rất thích. Nhưng giờ đây, chính quân cờ ngầm mà hắn ta cài vào lại bị phát hiện sao?!
Toàn bộ kế hoạch của hắn ta đã tan thành mây khói!
“Tại sao Diệp Chỉ lại phát hiện ra vấn đề với vật liệu xây dựng?!” Âu Minh Hàn tức giận hỏi.
“Hả?” Diệp Thấm Nhã ngơ ngác: “Em… em cũng không biết nữa… hình như là cha em giao cho chị ấy phụ trách Phong Nhạc Cư, hôm nay chị ấy đích thân đến kiểm tra hiện trường, rồi phát hiện ra…”
Âu Minh Hàn vẫn chưa hết bàng hoàng. Lại là Diệp Chỉ, lại là người phụ nữ này! Từ khi cô xuất hiện, hắn ta dường như không làm được gì suôn sẻ, luôn thất bại!
Nghĩ đến đây, hắn ta chợt nhận ra việc Diệp Thị đột ngột hủy bỏ hợp tác có lẽ cũng là ý của Diệp Chỉ! Nhưng tại sao cô luôn dễ dàng phá vỡ mọi kế hoạch của mình?!
“Thấm Nhã, bây giờ em phải quay về nhà ở!” Âu Minh Hàn nghiêm giọng ra lệnh.
“Hả?” Diệp Thấm Nhã ngơ ngác: “Minh Hàn, chẳng phải chúng ta đã thống nhất đợi một thời gian rồi em mới về, để không gây chú ý sao…”
Cô đến để cứu người, không phải để bàn chuyện yêu đương chứ?
Hơn nữa bây giờ Âu Minh Hàn đang rình rập gia đình họ như hổ đói, vấn đề sống còn còn chưa bảo đảm, thì lấy đâu ra tâm tư nghĩ đến chuyện tình cảm?
Đàn ông chỉ làm chậm tốc độ rút kiếm của cô mà thôi!
Để tránh việc Diệp Vĩnh Hiền nảy sinh ý tưởng kỳ lạ nào đó như sắp xếp các buổi xem mắt cho cô, Diệp Chỉ bình tĩnh nói: “Tạm thời con chưa nghĩ đến chuyện tình cảm, con chỉ muốn tập trung vào sự nghiệp.”
Diệp Vĩnh Hiền cười khổ: “Con luôn rất quyết đoán, thật ra cha không lo con sẽ bị lừa giống như Thấm Nhã. Cha tin người đàn ông có thể lọt vào mắt con chắc chắn sẽ rất ưu tú. Nhưng cha lo…”
Diệp Vĩnh Hiền nhìn cô, thở dài: “Cha lo rằng vì con quá có chính kiến nên chẳng ai có thể làm con hài lòng!”
Diệp Chỉ: …
Cô thật sự muốn nói với Diệp Vĩnh Hiền rằng lo lắng của ông chắc chắn sẽ thành sự thật. Nhưng thôi, không cần lãng phí thời gian vào những vấn đề vô nghĩa này.
“Cha.” Diệp Chỉ nói: “Con đi xử lý nốt công việc.”
Diệp Vĩnh Hiền ánh mắt đầy bất lực nhìn cô, rồi khẽ vẫy tay: “Được rồi, cha biết là con không thích nghe mấy lời này. Con đi làm việc đi!”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Ra khỏi văn phòng, Diệp Chỉ mới nhớ ra rằng cô đã định nhắc nhở Diệp Vĩnh Hiền. Nhưng nghĩ lại thì cũng không cần vội, sau này sẽ có cơ hội.
*
Sau khi rời khỏi Diệp Thị, Diệp Thấm Nhã rất buồn bã và quyết định tìm gặp Âu Minh Hàn.
Nhưng khi cô ta đến công ty thì hắn ta không có ở đó, nên đành gọi điện thoại cho hắn ta.
“Minh Hàn, anh đang ở đâu vậy?” Diệp Thấm Nhã tủi thân hỏi.
“Em gái anh đang nằm viện, anh đang ở bệnh viện chăm sóc nó.” Âu Minh Hàn trả lời.
“Vậy để em đến bệnh viện tìm anh nhé.” Diệp Thấm Nhã đề nghị.
“Không, Thấm Nhã, em đừng đến. À mà,” Âu Minh Hàn giọng đầy mong đợi hỏi: “Em nói trước đó cha và anh trai Trương Đan Ny đã đến Diệp Thị gây rối phải không? Sau đó chuyện thế nào rồi?”
“Em đang định kể cho anh nghe đây…” Rồi Diệp Thấm Nhã kể lại tất cả những gì đã xảy ra, với giọng đầy tủi thân.
Khi cô ta nói xong, đầu dây bên kia chìm vào im lặng. Sự im lặng kéo dài đến mức Diệp Thấm Nhã nghi ngờ điện thoại đã bị ngắt kết nối, cô ta kiểm tra máy nhưng thấy cuộc gọi vẫn tiếp tục.
“Minh Hàn, anh còn nghe không?” Cô ta thắc mắc hỏi.
Âu Minh Hàn bừng tỉnh khỏi cơn sốc. Hắn ta không thể hiểu nổi!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Thực ra, sáng nay Diệp Thị đã bày tỏ ý định không hợp tác.
Nhưng hắn ta không mấy bận tâm, vì hắn ta đã hoàn thành việc sắp đặt ở Phong Nhạc Cư rồi, hợp tác hay không cũng không khác biệt lắm.
Tuy nhiên, hắn ta vẫn thấy bực bội, nên đã bày mưu để chọc giận Trương Đan Hải, xúi hắn kéo theo Trương Ích Thành đến Diệp Thị gây chuyện, đồng thời sắp xếp để Diệp Thấm Nhã theo dõi họ.
Đây vốn dĩ là một ván chắc thắng. Bất kể Diệp Thị hay nhà họ Trương thắng hay thua, chuyện rắc rối thế nào thì hắn ta đều rất thích. Nhưng giờ đây, chính quân cờ ngầm mà hắn ta cài vào lại bị phát hiện sao?!
Toàn bộ kế hoạch của hắn ta đã tan thành mây khói!
“Tại sao Diệp Chỉ lại phát hiện ra vấn đề với vật liệu xây dựng?!” Âu Minh Hàn tức giận hỏi.
“Hả?” Diệp Thấm Nhã ngơ ngác: “Em… em cũng không biết nữa… hình như là cha em giao cho chị ấy phụ trách Phong Nhạc Cư, hôm nay chị ấy đích thân đến kiểm tra hiện trường, rồi phát hiện ra…”
Âu Minh Hàn vẫn chưa hết bàng hoàng. Lại là Diệp Chỉ, lại là người phụ nữ này! Từ khi cô xuất hiện, hắn ta dường như không làm được gì suôn sẻ, luôn thất bại!
Nghĩ đến đây, hắn ta chợt nhận ra việc Diệp Thị đột ngột hủy bỏ hợp tác có lẽ cũng là ý của Diệp Chỉ! Nhưng tại sao cô luôn dễ dàng phá vỡ mọi kế hoạch của mình?!
“Thấm Nhã, bây giờ em phải quay về nhà ở!” Âu Minh Hàn nghiêm giọng ra lệnh.
“Hả?” Diệp Thấm Nhã ngơ ngác: “Minh Hàn, chẳng phải chúng ta đã thống nhất đợi một thời gian rồi em mới về, để không gây chú ý sao…”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro