Hợp Đồng Hôn Nhân: Vợ Ơi, Anh Yêu Em
Triệu Thanh Tuy...
Hách Liên Mạc Hân
2024-10-05 08:14:08
Kết thúc ngày nghỉ vì hôn lễ, hôm nay Triệu Thanh Tuyết sẽ quay trở lại với việc học.
Trong khi anh đang ngủ, cô đã dậy để chuẩn bị mọi thứ. Xong xuôi, Triệu Thanh Tuyết gọi anh dậy, cô không biết anh có đi làm hay không?
Hàn Dương Phong buồn ngủ mở mắt dậy, bây giờ vẫn còn sớm, sao vợ anh lại dậy sớm như thế làm gì?
- “ Em đi đâu, sao lại mặc như thế này? ”
Anh nhìn bộ đồ cô đang mặc, trong lòng không vui một chút nào.
- “ Em đi học, em đã tốt nghiệp đâu. Anh có đi làm không? Nếu không thì anh cứ ngủ đi. ”
- “ Đi ”
Hàn Dương Phong ngồi bật dậy, kéo cô sang phòng thay đồ. Đi học gì mà ăn mặc như thế này, anh phải tìm hiệu trưởng trường vợ anh học để nói chuyện mới được.
- “ Đi đâu? ”
- “ Thay váy khác ra, không được mặc váy ngắn như thế này. Anh cấm. ”
- “ Nhưng mà đây là đồng phục trường mà, em không muốn cũng phải mặc. ”
- “ Từ nay không cần mặc nữa, mặc váy dài qua gối cho anh. Lát nữa anh đưa em đến trường. ”
Triệu Thanh Tuyết gật đầu, cô lấy một váy voan màu be vàng thay cho chiếc váy chữ A hiện tại. Mặc thế này cô cũng ngại nhưng mà quy định của trường, cô cãi làm sao được.
Hàn Dương Phong vào phòng tắm vệ sinh cá nhân và thay đồ đi làm, Triệu Thanh Tuyết xuống phòng ăn chờ anh.
Anh và cô ăn sáng xong, Hàn Dương Phong đưa cô đến Đại học Đông Hoa. Vừa bước xuống, hai người đã thu hút mọi ánh nhìn.
- “ Từ hôm nay, sẽ có người đi theo bảo vệ em. Anh không an tâm được, những ánh mắt kia nhìn em không hề đơn giản. ”
- “ Anh đừng làm quá, em thấy không cần phải có người đi theo đâu. ”
- “ Cần, giờ đi lên gặp hiệu trưởng với anh. ”
Hàn Dương Phong nắm chặt tay cô, Triệu Thanh Tuyết chỉ biết đi theo anh. Cô đưa anh đến phòng của hiệu trưởng, Triệu Thanh Tuyết gõ cửa, sau khi được đồng ý thì hai người mới đi vào.
Thầy hiệu trưởng khi nhìn thấy Hàn Dương Phong, ông cũng không quá đỗi bất ngờ. Tin tức chủ tịch Hàn Thị sánh đôi cùng với Tiểu Thư danh giá nhà họ Triệu, không ai là không biết.
- “ Em chào thầy. ”
- “ Hàn Tổng, Hàn Thiếu Phu Nhân. Mời ngồi. ”
- “ Không cần, tôi đến đây để nói vài việc. Vấn đề về đồng phục của sinh viên, tôi không đồng ý vợ tôi mặc váy ngắn như thế. ” Hàn Dương Phong mặt nghiêm nghị nói
- “ Đại học Đông Hoa từ trước đến giờ, sinh viên nữ luôn mặc như vậy. Hàn Thiếu Phu Nhân không mặc cũng không có vấn đề gì. ”
- “ Thầy chắc chứ? ”
- “ Hàn Tổng xin cứ yên tâm, tôi nói được thì tôi sẽ làm được. Hàn Thiếu Phu Nhân xinh đẹp giỏi giang, ai cũng quý mến cô ấy. Hàn Thiếu Phu Nhân là ngoại lệ. ”
Ông biết rõ quyền lực của Hàn Gia lớn như thế nào, chuyện nhỏ nhặt như thế không có vấn đề gì.
- “ Thầy nói được thì phải làm được, tôi mà biết thầy làm không đúng so với những gì thầy nói thì đừng trách tôi. ”
- “ Tôi xin cam đoan với Hàn Thiếu, sẽ không khiến cậu phải thất vọng. ”
- “ Xin phép ”
- “ Hàn Tổng, Hàn Thiếu Phu Nhân đi thong thả. ”
- “ Em chào thầy ạ ”
Hàn Dương Phong, Triệu Thanh Tuyết rời khỏi phòng hiệu trưởng. Lúc này, ông mới thở phào.
- Có quyền có thế nhưng rất lễ phép, có lẽ mình cũng phải chấn chỉnh lại đồng phục của sinh viên nữ trong năm tới đây.
Triệu Thanh Tuyết tiễn anh ra tận cổng trường.
- “ Anh đi làm cẩn thận nha. ”
- “ Anh biết rồi, học tốt nhé. Anh sẽ rất nhớ em. ”
Hàn Dương Phong đặt lên môi cô một nụ hôn, Triệu Thanh Tuyết mỉm cười nhìn anh. Đến khi chiếc xe dần khuất bóng, cô mới quay vào trường.
Ít phút sau, Hàn Dương Phong đã điều người đến Đại học Đông Hoa bảo vệ cô.
Triệu Thanh Tuyết vào lớp học, Tôn My và Hoắc Bảo Minh đã ngồi trong đó rồi.
- “ Bạn của tôi hạnh phúc quá la, ngọt ngào như kẹo vậy. ” Tôn My vừa cười vừa nói
- “ Muốn ngọt ngào thì yêu đi, hai cậu yêu nhau à? Lúc nào cũng thấy đi cùng với nhau. ”
Câu nói của Triệu Thanh Tuyết khiến Tôn My và Hoắc Bảo Minh chột dạ.
- “ Không có, tiện đường nên đi cùng thôi. ” Hoắc Bảo Minh
Tôn My nhìn Hoắc Bảo Minh rồi im lặng, cô biết anh thích Triệu Thanh Tuyết. Tình cảm giấu kín trong lòng, cô không nói ra, chỉ một mình cô biết thôi.
Triệu Thanh Tuyết nhận ra tất cả, cô không vạch trần Tôn My. Cô chỉ mong bạn mình đừng đơn phương quá nhiều, yêu thì cứ nói, không được chấp nhận còn thoải mái hơn khi giấu mãi trong lòng.
Trong lòng Hoắc Bảo Minh biết Tôn My thích anh nhưng anh chưa thể buông bỏ Triệu Thanh Tuyết được, anh chưa sẵn sàng. Một chiếc ô không thể che được cho cả ba người được, đến khi sẵn sàng, anh sẽ thổ lộ.
Trong khi anh đang ngủ, cô đã dậy để chuẩn bị mọi thứ. Xong xuôi, Triệu Thanh Tuyết gọi anh dậy, cô không biết anh có đi làm hay không?
Hàn Dương Phong buồn ngủ mở mắt dậy, bây giờ vẫn còn sớm, sao vợ anh lại dậy sớm như thế làm gì?
- “ Em đi đâu, sao lại mặc như thế này? ”
Anh nhìn bộ đồ cô đang mặc, trong lòng không vui một chút nào.
- “ Em đi học, em đã tốt nghiệp đâu. Anh có đi làm không? Nếu không thì anh cứ ngủ đi. ”
- “ Đi ”
Hàn Dương Phong ngồi bật dậy, kéo cô sang phòng thay đồ. Đi học gì mà ăn mặc như thế này, anh phải tìm hiệu trưởng trường vợ anh học để nói chuyện mới được.
- “ Đi đâu? ”
- “ Thay váy khác ra, không được mặc váy ngắn như thế này. Anh cấm. ”
- “ Nhưng mà đây là đồng phục trường mà, em không muốn cũng phải mặc. ”
- “ Từ nay không cần mặc nữa, mặc váy dài qua gối cho anh. Lát nữa anh đưa em đến trường. ”
Triệu Thanh Tuyết gật đầu, cô lấy một váy voan màu be vàng thay cho chiếc váy chữ A hiện tại. Mặc thế này cô cũng ngại nhưng mà quy định của trường, cô cãi làm sao được.
Hàn Dương Phong vào phòng tắm vệ sinh cá nhân và thay đồ đi làm, Triệu Thanh Tuyết xuống phòng ăn chờ anh.
Anh và cô ăn sáng xong, Hàn Dương Phong đưa cô đến Đại học Đông Hoa. Vừa bước xuống, hai người đã thu hút mọi ánh nhìn.
- “ Từ hôm nay, sẽ có người đi theo bảo vệ em. Anh không an tâm được, những ánh mắt kia nhìn em không hề đơn giản. ”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- “ Anh đừng làm quá, em thấy không cần phải có người đi theo đâu. ”
- “ Cần, giờ đi lên gặp hiệu trưởng với anh. ”
Hàn Dương Phong nắm chặt tay cô, Triệu Thanh Tuyết chỉ biết đi theo anh. Cô đưa anh đến phòng của hiệu trưởng, Triệu Thanh Tuyết gõ cửa, sau khi được đồng ý thì hai người mới đi vào.
Thầy hiệu trưởng khi nhìn thấy Hàn Dương Phong, ông cũng không quá đỗi bất ngờ. Tin tức chủ tịch Hàn Thị sánh đôi cùng với Tiểu Thư danh giá nhà họ Triệu, không ai là không biết.
- “ Em chào thầy. ”
- “ Hàn Tổng, Hàn Thiếu Phu Nhân. Mời ngồi. ”
- “ Không cần, tôi đến đây để nói vài việc. Vấn đề về đồng phục của sinh viên, tôi không đồng ý vợ tôi mặc váy ngắn như thế. ” Hàn Dương Phong mặt nghiêm nghị nói
- “ Đại học Đông Hoa từ trước đến giờ, sinh viên nữ luôn mặc như vậy. Hàn Thiếu Phu Nhân không mặc cũng không có vấn đề gì. ”
- “ Thầy chắc chứ? ”
- “ Hàn Tổng xin cứ yên tâm, tôi nói được thì tôi sẽ làm được. Hàn Thiếu Phu Nhân xinh đẹp giỏi giang, ai cũng quý mến cô ấy. Hàn Thiếu Phu Nhân là ngoại lệ. ”
Ông biết rõ quyền lực của Hàn Gia lớn như thế nào, chuyện nhỏ nhặt như thế không có vấn đề gì.
- “ Thầy nói được thì phải làm được, tôi mà biết thầy làm không đúng so với những gì thầy nói thì đừng trách tôi. ”
- “ Tôi xin cam đoan với Hàn Thiếu, sẽ không khiến cậu phải thất vọng. ”
- “ Xin phép ”
- “ Hàn Tổng, Hàn Thiếu Phu Nhân đi thong thả. ”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- “ Em chào thầy ạ ”
Hàn Dương Phong, Triệu Thanh Tuyết rời khỏi phòng hiệu trưởng. Lúc này, ông mới thở phào.
- Có quyền có thế nhưng rất lễ phép, có lẽ mình cũng phải chấn chỉnh lại đồng phục của sinh viên nữ trong năm tới đây.
Triệu Thanh Tuyết tiễn anh ra tận cổng trường.
- “ Anh đi làm cẩn thận nha. ”
- “ Anh biết rồi, học tốt nhé. Anh sẽ rất nhớ em. ”
Hàn Dương Phong đặt lên môi cô một nụ hôn, Triệu Thanh Tuyết mỉm cười nhìn anh. Đến khi chiếc xe dần khuất bóng, cô mới quay vào trường.
Ít phút sau, Hàn Dương Phong đã điều người đến Đại học Đông Hoa bảo vệ cô.
Triệu Thanh Tuyết vào lớp học, Tôn My và Hoắc Bảo Minh đã ngồi trong đó rồi.
- “ Bạn của tôi hạnh phúc quá la, ngọt ngào như kẹo vậy. ” Tôn My vừa cười vừa nói
- “ Muốn ngọt ngào thì yêu đi, hai cậu yêu nhau à? Lúc nào cũng thấy đi cùng với nhau. ”
Câu nói của Triệu Thanh Tuyết khiến Tôn My và Hoắc Bảo Minh chột dạ.
- “ Không có, tiện đường nên đi cùng thôi. ” Hoắc Bảo Minh
Tôn My nhìn Hoắc Bảo Minh rồi im lặng, cô biết anh thích Triệu Thanh Tuyết. Tình cảm giấu kín trong lòng, cô không nói ra, chỉ một mình cô biết thôi.
Triệu Thanh Tuyết nhận ra tất cả, cô không vạch trần Tôn My. Cô chỉ mong bạn mình đừng đơn phương quá nhiều, yêu thì cứ nói, không được chấp nhận còn thoải mái hơn khi giấu mãi trong lòng.
Trong lòng Hoắc Bảo Minh biết Tôn My thích anh nhưng anh chưa thể buông bỏ Triệu Thanh Tuyết được, anh chưa sẵn sàng. Một chiếc ô không thể che được cho cả ba người được, đến khi sẵn sàng, anh sẽ thổ lộ.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro