Hợp Đồng Tình Nhân Của Người Thừa Kế: Yêu Mãi Không Tha

Con và cha còn...

Diệp Phi Dạ

2024-10-05 10:26:55

Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Lâm Thâm Thâm nhìn động tác lau bọt trên ngón tay của Cẩm Dương, cô nhanh chóng hiểu ra, lúc Cẩm Dương vươn tay đưa về phía đuôi mày của mình lần nữa, Lâm Thâm Thâm giơ tay lên theo bản năng, sờ lên phần đuôi mày của mình, tình cờ đúng lúc đó, Cẩm Dương cũng đã vươn tay tới, chuẩn xác đặt trên tay của cô.

Toàn thân của cả Lâm Thâm Thâm và Cẩm Dương đều đồng thời run lên, sau đó đều cảm giác được một dòng điện nhanh chóng len lỏi vào cơ thể của mình.

Lâm Thâm Thâm muốn rút tay về theo bản năng, nhưng Cẩm Dương lại vô thức nắm lấy tay cô.

Lâm Thâm Thâm ngẩng đầu lên, Cẩm Dương cúi đầu xuống, tầm mắt của hai người vừa vặn chạm vào nhau.

Đôi mắt của anh rất đẹp, ánh mắt bình tĩnh, thâm thúy lại có phần cuốn hút, nhưng phải nhìn kỹ mới phát hiện ra, dưới lớp vỏ bọc bình tĩnh kia, lại ẩn chứa cơn sóng ngầm vĩ đại.

Lâm Thâm Thâm cảm thấy ánh mắt này rất có thể gây chết người, làm cô cảm thấy có mùi nguy hiểm dần len lỏi trong không khí, cô vô thức quay đầu nhìn sang chỗ khác, muốn rút tay của mình ra, nhưng Cẩm Dương lại càng nắm chặc hơn.

Lâm Thâm Thâm cảm thấy cực kỳ căng thẳng, còn chưa quay mặt lại nhìn Cẩm Dương, Cẩm Dương đã đột nhiên lên tiếng hỏi: "Chân của em đã đỡ hơn chưa?"

Lâm Thâm Thâm ngẩn ra, sau đó khẽ gật đầu, "ừ" đáp lại.

"Mấy ngày nay em nhớ phải dùng dầu gió xoa bóp thường xuyên, cũng phải nhớ dùng khăn nóng chườm chỗ sưng." Cẩm Dương tiếp tục nói, vẫn xoay quanh chủ đề vết thương ở chân của Lâm Thâm Thâm.

Nhưng chính cái chủ đề này, lại rõ ràng khiến bầu không khí trong phòng bếp này, trở nên quỷ dị lại ái - muội, trong lòng cô cũng không tự chủ được căng thẳng theo, cô hơi mím môi, lúng túng đảo mắt lia lịa khắp nơi, rồi mới mở miệng, phá vỡ sự im lặng bao trùm trong phòng bếp: "Cái đó… tối hôm qua… cám ơn anh."

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Cẩm Dương không nói gì, chỉ dùng ánh mắt thâm thúy nhìn chằm chằm vào Lâm Thâm Thâm.

Ánh mắt của anh nhìn có vẻ rất lạnh lùng, nhưng lại làm cho Lâm Thâm Thâm cảm thấy nóng bỏng, nóng đến mức làm khuôn mặt của cô nóng bừng lên, cả người không được tự nhiên.

Lâm Thâm Thâm cảm thấy Cẩm Dương như thế này, kỳ lạ đến mức có thể gây chết người, làm cô không thể nào hiểu nổi, cũng khiến cô luống cuống tay chân.

Thậm chí đầu óc của cô dần trở nên trống rỗng, không thể suy nghĩ được gì cả.

Lâm Thâm Thâm cảm giác được có luồng nhiệt nóng bỏng bắt đầu nhen nhóm từ dưới chân mình, bùng cháy lên, lan đến eo, ngực, sau đó là đến cổ, lên đầu, rồi cả khuôn mặt của cô nóng bừng lên, Lâm Thâm Thâm cố giữ lại chút lý trí cuối cùng, giống như là vội vàng bắt lấy một rơm rạ cứu mạng, cô dời sang chủ đề khác: "Cái đó, em đi xem bây giờ Duệ Duệ đang làm gì."

Nói xong, Lâm Thâm Thâm xoay người, đi về phía cửa phòng bếp, ra ngoài.

Cẩm Dương không ngăn cản cô, để mặc cho cô dần rời khỏi mình, chỉ là lúc cô muốn rút tay ra khỏi bàn tay của anh, Cẩm Dương chợt dùng lực, kéo Lâm Thâm Thâm trở lại trước mặt mình lần nữa.

Vóc người của anh cao hơn cô rất nhiều, lúc nhìn cô, anh phải cúi thấp đầu xuống, anh dần cúi thấp đầu, khuôn mặt của anh chỉ cách mặt của cô khoảng 10 cm, mắt nhìn thẳng vào mắt cô, nuốt nước miếng, nói bằng giọng điệu quyến rũ đầy gợi cảm: "Em đúng là người phiền phức —— "

Lâm Thâm Thâm chưa bao giờ nghe thấy Cẩm Dương nói những lời lộ liễu như vậy với mình giữa ban ngày ban mặt thế này, đầu óc của cô ầm ầm nổ tung, vô thức há hốc miệng kinh ngạc.

Một giây sau đó, Cẩm Dương đột nhiên cúi đầu xuống, chặn lấy đôi môi khẽ hé mở của Lâm Thâm Thâm…

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Hợp Đồng Tình Nhân Của Người Thừa Kế: Yêu Mãi Không Tha

Số ký tự: 0