Hướng Dẫn Sinh Tồn Dành Cho Nữ Phụ Trong Mạt Thế (Hnp)
Chương 17
Ba Tây Mễ Á
2024-09-26 12:25:08
Điều khiến Tô Bằng Trắc khó nói nên lời là bắt đầu từ lúc đó, hắn bắt đầu có tính nghiện tình du͙c, hắn cần dùng dị năng kiểm soát ham muốn hằng ngày. Qua ba năm, hắn đã quen rồi, thậm chí chứng nghiện tình du͙c gần như biến mất, ai ngờ Vân Đào lại xuất hiện.
Tên điên Diệp Hào làm t̠ình với Vân Đào trong xe mà không bận tâm gì, không dùng kết giới che chắn, không khác gì cho bọn họ xem trực tiếp tại hiện trường. Tô Bằng Trắc và những người khác nghe hết từ đầu tới cuối, vốn dĩ bệnh cũ của hắn có xu thế tái diễn, ai ngờ Vân Đào còn nhắc tới chuyện thức tỉnh dị năng…
Chết tiệt
Diệp Hào và Vân Đào làm t̠ình trong phòng tắm, bọn họ có làm trên bồn rửa tay không?
Tô Bằng Trắc lảo đảo lùi về sau, kéo quần mình ra, dương vật màu tím đỏ kiêu căng nhảy ra ngoài. Hắn nắm lấy cây gậy thịt, dùng dị năng, hào quang màu trắng sáng bao phủ lấy dương vật, làm giảm cơn đau đớn khi dương vật ham muốn.
Tô Bằng Trắc nhắm mắt lại, vết thương, cái eo nhỏ sau lớp áo sơ mi, hai chân trắng nõn dưới quần đùi và ngón chân nhỏ nhắn hơi vểnh lên của Vân Đào…
Tô Bằng Trắc mở mắt ra, như thế được Vân Đào kìm nén cơn giận, giả bộ mỉm cười với mình…
Cho dù là thế thì hai mắt cô cũng sáng ngời, hệt như ngôi sao sáng nhất bầu trời đêm. Vì là chữa trị nên ít khi nào Tô Bằng Trắc ra tiền tuyến, thế nên hắn ít tiếp xúc với đoàn Hỏa Chủng nhưng hắn vẫn biết Vân Đào thường đi theo xum xoe bên cạnh Lệ Sính, bạn gái Vân Sanh của Lệ Sính là chị em cùng cha khác mẹ của Vân Đào.
Một cô gái như thế sẽ sở hữu đôi mắt sáng ngời như vậy à?
Du͙c vọng lần này mãnh liệt hơn bao giờ hết, Tô Bằng Trắc cố gắng kiểm soát bản thân muốn ra tay, hắn nghiến răng ken két, thù hận Vân Đào. Vân Đào bị hai người thù hận lại ngủ rất ngon, sáng sớm hôm sau cô tỉnh lại, có thể nói là tinh thần phấn chấn. Cô ngồi dậy, vươn vai, đã nhìn thấy Tô Bằng Trắc đang ngồi nghiêm túc trước mặt mình, bèn dựa vào mép giường cười cười xin lỗi hắn
“Anh Tô, có phải đêm qua tôi nhắc tới chuyện đau lòng với anh không? Xin lỗi anh, tôi không cố ý, mong anh đừng để tâm.”
Dương vật khó khăn lắm mới an tĩnh, giờ lại nhúc nhích.
Tô Bằng Trắc, “…”
Cô mau câm miệng đi
Tên điên Diệp Hào làm t̠ình với Vân Đào trong xe mà không bận tâm gì, không dùng kết giới che chắn, không khác gì cho bọn họ xem trực tiếp tại hiện trường. Tô Bằng Trắc và những người khác nghe hết từ đầu tới cuối, vốn dĩ bệnh cũ của hắn có xu thế tái diễn, ai ngờ Vân Đào còn nhắc tới chuyện thức tỉnh dị năng…
Chết tiệt
Diệp Hào và Vân Đào làm t̠ình trong phòng tắm, bọn họ có làm trên bồn rửa tay không?
Tô Bằng Trắc lảo đảo lùi về sau, kéo quần mình ra, dương vật màu tím đỏ kiêu căng nhảy ra ngoài. Hắn nắm lấy cây gậy thịt, dùng dị năng, hào quang màu trắng sáng bao phủ lấy dương vật, làm giảm cơn đau đớn khi dương vật ham muốn.
Tô Bằng Trắc nhắm mắt lại, vết thương, cái eo nhỏ sau lớp áo sơ mi, hai chân trắng nõn dưới quần đùi và ngón chân nhỏ nhắn hơi vểnh lên của Vân Đào…
Tô Bằng Trắc mở mắt ra, như thế được Vân Đào kìm nén cơn giận, giả bộ mỉm cười với mình…
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cho dù là thế thì hai mắt cô cũng sáng ngời, hệt như ngôi sao sáng nhất bầu trời đêm. Vì là chữa trị nên ít khi nào Tô Bằng Trắc ra tiền tuyến, thế nên hắn ít tiếp xúc với đoàn Hỏa Chủng nhưng hắn vẫn biết Vân Đào thường đi theo xum xoe bên cạnh Lệ Sính, bạn gái Vân Sanh của Lệ Sính là chị em cùng cha khác mẹ của Vân Đào.
Một cô gái như thế sẽ sở hữu đôi mắt sáng ngời như vậy à?
Du͙c vọng lần này mãnh liệt hơn bao giờ hết, Tô Bằng Trắc cố gắng kiểm soát bản thân muốn ra tay, hắn nghiến răng ken két, thù hận Vân Đào. Vân Đào bị hai người thù hận lại ngủ rất ngon, sáng sớm hôm sau cô tỉnh lại, có thể nói là tinh thần phấn chấn. Cô ngồi dậy, vươn vai, đã nhìn thấy Tô Bằng Trắc đang ngồi nghiêm túc trước mặt mình, bèn dựa vào mép giường cười cười xin lỗi hắn
“Anh Tô, có phải đêm qua tôi nhắc tới chuyện đau lòng với anh không? Xin lỗi anh, tôi không cố ý, mong anh đừng để tâm.”
Dương vật khó khăn lắm mới an tĩnh, giờ lại nhúc nhích.
Tô Bằng Trắc, “…”
Cô mau câm miệng đi
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro