Hướng Dẫn Sinh Tồn Dành Cho Nữ Phụ Trong Mạt Thế (Hnp)
Chương 20
Ba Tây Mễ Á
2024-09-26 12:25:08
Khi Diệp Hào và Úy Lý quay về, Tô Bằng Trắc và hai anh em Kỷ Hàm đang ăn, không có đội trưởng Sùng Minh ở đó. Ba người chỉ lo cắm đầu ăn mì, không thèm để ý là hai người đã về, nói chính xác hơn là có thấy nhưng không thèm để bụng.
Diệp Hào nhìn Vân Đào còn đang bận rộn tɾong nhà ßếp. Vân Đào lấy đũa vấn mái tóc dài lên, chỉ còn tóc mái lòa xòa trước trán, xõa xuống gương mặt xinh đẹp nhỏ nhắn kia.
Cô mặc áo sơ mi và quần đùi của anh như đêm qua, giắt vạt áo vào lưng quần, khi cô di chuyển, có thể thường thấy một đoạn e0 mảnh mai trắng nõn, hai ͼhân thon dài lộ ra dưới đùi.
Phản ứng đầu tiên của Diệp Hào là đêm qua khi bọn họ làm t̠ình, hai ͼhân Vân Đào quấn lấy e0 anh, để anh có thể ra vào tùy thí¢h, trông cô vừa dâm mỹ vừa xinh đẹp choáng ngợp.
Diệp Hào đi tới chỗ Vân Đào đang đứng, ôm cô từ phía sau, “Cô đang làm gì đấy?”
Vân Đào kinh ngạc, vừa nghe thấy đó là tiếng của Diệp Hào, cô lập tức an tâm. Diệp Hào nghe được tiếng thở phào nhẹ nhõm của cô, lòng anh như bị cào nhẹ, thấy hơi ngứa.
“Tôi làm bánh thịt bò.”
Cô lấy một miếng bánh không nóng lắm từ đĩa ra, “Anh ăn thử đi, xem tôi nấu có ngon không.”
Diệp Hào cắn miếng bánh ăn thử, “Ừm, tục nói, “Nhưng cô ngon hơn.”
Mặt Vân Đào đỏ ửng lên.
Trong bữa sáng này, Vân Đào nấu tổng cộng ba mươi cái bánh thịt bò, hai mươi bát mì thịt bò, mọi người đều ăn sach sẽ. Cô biết là người dị năng có sức ăn lớn nhưng không ngờ là lớn đến thế, mà đây chỉ mới là bữa sáng. Cô bắt đầu nghi ngờ bản thân ở lại vì làm đầu ßếp cho bọn họ là đúng hay sai.
Ngoài áy náy ra, cô cũng không thấy có gì mệt.
Dị năng của Tô Bằng Trắc rấtthần thánh
Độ thân thiện với Tô Bằng Trắc UP.
Tô Bằng Trắc bị Vân Đào nhìn với ánh mắt sao sáng ngời, “???”
Sau khi ăn xong rồi khởi hành, Vân Đào và Diệp Hào, Kỷ Hàm Kỷ Thâm lên cùng một chiếc xe, Sùng Minh Úy Lý Tô Bằng Trắc ở cùng một chiếc xe. Diệp Hào chịu trách nhiệm lái xe, Vân Đào ngồi ở ghế phụ, hai anh em Kỷ Hàm Kỷ Thâm thì ngồi ở ghế saụ
Kỷ Thâm ấy mà, y mặc áo mũ chỉnh tề che kín, đội mũ đe0 khẩu trang đen, như không tồn tại vậy. Vân Đào phải quay đầu lại thấy y mới nhận ra có tới hai người ngồi ở ghế saụ Còn Kỷ Hàm thì ngược lại, rấtlà nổi bật, người này thường hay nhìn chằm chằm vào gáy Vân Đào sợ chớp mắt một cái là bỏ lỡ cơ hội cho Vân Đào tranh thủ làm gì đó.
Ban đầu Vân Đào còn chịu đựng, sau đó cô không nhịn được nên quay đầu trừng Kỷ Hàm, Kỷ Hàm luôn có thể quay đầu đi trước khi Vân Đào quay đầu lại, sau vài ba bận, Vân Đào không thể nhịn được nữa.
“Kỷ Hàm, chúng ta đổi chỗ ngồi đi.”
“Tại sao chứ?”
“Kỷ Thâm, đổi chỗ chứ?”
Kỷ Thâm gật đầu, sau đó Vân Đào ngồi xếp bằng ở ghế sau, cắn hạt dưa do Diệp Hào chuẩn bị cho cô rồi nhìn chằm chằm vào Kỷ Hàm, khiến Kỷ Hàm thấp thỏm không yên.
Diệp Hào nhìn thấy thì mỉm cười.
Diệp Hào nhìn Vân Đào còn đang bận rộn tɾong nhà ßếp. Vân Đào lấy đũa vấn mái tóc dài lên, chỉ còn tóc mái lòa xòa trước trán, xõa xuống gương mặt xinh đẹp nhỏ nhắn kia.
Cô mặc áo sơ mi và quần đùi của anh như đêm qua, giắt vạt áo vào lưng quần, khi cô di chuyển, có thể thường thấy một đoạn e0 mảnh mai trắng nõn, hai ͼhân thon dài lộ ra dưới đùi.
Phản ứng đầu tiên của Diệp Hào là đêm qua khi bọn họ làm t̠ình, hai ͼhân Vân Đào quấn lấy e0 anh, để anh có thể ra vào tùy thí¢h, trông cô vừa dâm mỹ vừa xinh đẹp choáng ngợp.
Diệp Hào đi tới chỗ Vân Đào đang đứng, ôm cô từ phía sau, “Cô đang làm gì đấy?”
Vân Đào kinh ngạc, vừa nghe thấy đó là tiếng của Diệp Hào, cô lập tức an tâm. Diệp Hào nghe được tiếng thở phào nhẹ nhõm của cô, lòng anh như bị cào nhẹ, thấy hơi ngứa.
“Tôi làm bánh thịt bò.”
Cô lấy một miếng bánh không nóng lắm từ đĩa ra, “Anh ăn thử đi, xem tôi nấu có ngon không.”
Diệp Hào cắn miếng bánh ăn thử, “Ừm, tục nói, “Nhưng cô ngon hơn.”
Mặt Vân Đào đỏ ửng lên.
Trong bữa sáng này, Vân Đào nấu tổng cộng ba mươi cái bánh thịt bò, hai mươi bát mì thịt bò, mọi người đều ăn sach sẽ. Cô biết là người dị năng có sức ăn lớn nhưng không ngờ là lớn đến thế, mà đây chỉ mới là bữa sáng. Cô bắt đầu nghi ngờ bản thân ở lại vì làm đầu ßếp cho bọn họ là đúng hay sai.
Ngoài áy náy ra, cô cũng không thấy có gì mệt.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Dị năng của Tô Bằng Trắc rấtthần thánh
Độ thân thiện với Tô Bằng Trắc UP.
Tô Bằng Trắc bị Vân Đào nhìn với ánh mắt sao sáng ngời, “???”
Sau khi ăn xong rồi khởi hành, Vân Đào và Diệp Hào, Kỷ Hàm Kỷ Thâm lên cùng một chiếc xe, Sùng Minh Úy Lý Tô Bằng Trắc ở cùng một chiếc xe. Diệp Hào chịu trách nhiệm lái xe, Vân Đào ngồi ở ghế phụ, hai anh em Kỷ Hàm Kỷ Thâm thì ngồi ở ghế saụ
Kỷ Thâm ấy mà, y mặc áo mũ chỉnh tề che kín, đội mũ đe0 khẩu trang đen, như không tồn tại vậy. Vân Đào phải quay đầu lại thấy y mới nhận ra có tới hai người ngồi ở ghế saụ Còn Kỷ Hàm thì ngược lại, rấtlà nổi bật, người này thường hay nhìn chằm chằm vào gáy Vân Đào sợ chớp mắt một cái là bỏ lỡ cơ hội cho Vân Đào tranh thủ làm gì đó.
Ban đầu Vân Đào còn chịu đựng, sau đó cô không nhịn được nên quay đầu trừng Kỷ Hàm, Kỷ Hàm luôn có thể quay đầu đi trước khi Vân Đào quay đầu lại, sau vài ba bận, Vân Đào không thể nhịn được nữa.
“Kỷ Hàm, chúng ta đổi chỗ ngồi đi.”
“Tại sao chứ?”
“Kỷ Thâm, đổi chỗ chứ?”
Kỷ Thâm gật đầu, sau đó Vân Đào ngồi xếp bằng ở ghế sau, cắn hạt dưa do Diệp Hào chuẩn bị cho cô rồi nhìn chằm chằm vào Kỷ Hàm, khiến Kỷ Hàm thấp thỏm không yên.
Diệp Hào nhìn thấy thì mỉm cười.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro