Hướng Dẫn Sinh Tồn Dành Cho Nữ Phụ Trong Mạt Thế (Hnp)
Chương 22
Ba Tây Mễ Á
2024-09-26 12:25:08
Tóm lại, đây là một hệ thống vô dụng͟͟, không thể giúp được gì ngoài việc dùng tuổi thọ để ép Vân Đào làm t̠ình với người khác. Hệ thống lại cảm thấy Vân Đào có thể ký kết với nó là một đặc ân to lớn, trên nghìn vạn thế giới này, sau khi chết có bao nhiêu người có thể sống lại chứ?
Vân Đào không nói gì.
Vân Đào buồn bã quá rõ ràng khiến ba người Diệp Hào chú ý, ngay cả Kỷ Thâm cũng quay đầu nhìn cô.
“Đào Đào, cô sao thế?”
Vân Đào nhìn Diệp Hào, hai mắt rưng rưng như tuyệt vọng sắp chết, lòng cô ta gào lên Diệp Hào, cứu tôi với Diệp Hào
Nhưng miệng lại nói, “Tôi không sao, cảnh tượng dọc đường tan hoang quá nên lòng tôi hơi buồn.”
Kỷ Hàm, “Cô không điên chứ?”
Vân Đào không có lòng dạ nào so đo với Kỷ Hàm, lòng cô đang rối bời.
Làm sao đây làm sao đây, cô cóDiệp Hào là “chúng ta làm t̠ình đi” vì lúc mới xuyên vào đây, lòng cô xúc động nhất thời, nếu bảo cô nói với Diệp Hào lần nữa có khác gì ép cô tự sát.
Mẹ kiếp, tại sao lại trói buộc với hệ thống tình du͙c?
Ký chủ có thể chọn giải trừ.
Tiếng nói lạnh lùng của hệ thống vang lên hệt như một tên đã có tám trăm người vợ chết đi.
“Ta không giải trừ, chỉ càm ràm chút không được hả?” Vân Đào khóc không ra nước mắt, “Còn nữa, mi đừng đọc suy nghĩ của ta ”
Trong suốt quãng đường sau đó, Vân Đào không thể tươi tốt lên được, mãi đến khi bọn họ dừng lại cắm trại, cần cô nấu ăn, cô mới tỉnh táo được một chút.
Vân Đào nấu một nồi lớn cá hầm cay, vừa cắt phi lê cá cô vừa than thở, vẫn nên đi the0 đoàn diễn viên chính và đoàn BOSS phản diện, ít nhất là được ăn ngon.
Dị năng không gian của Sùng Minh không chỉ cho không gian to mà còn đóng băng thời gian, sau khi cho đồ vào đây tɾong trạng thái nào, lúc lấy ra cũng là trạng thái ấy.
Nữ chính của đoàn nhân vật chính cũng có dị năng không gian, dị năng không gian của cô ta còn đáng sợ hơn Sùng Minh, không chỉ đóng băng được thời gian mà còn có khu vực trồng trọt, nuôi dưỡng và suối linh, thế nên đoàn nhân vật chính cũng ăn rấtngon.
Còn cô thì sao?
Lòng Vân Đào run lên, hỏi hệ thống, “Chắc không phải ta ký kết với mi rồi sẽ không thức tỉnh dị năng đó chứ?”
Ký chủ đã thức tỉnh dị năng.
Vân Đào, “‼ ”
Đã thức tỉnh dị năng? Sao cô không biết? Chuyện xảy ra khi nào? Chẳng lẽ cô thật sự là kẻ ngu dốt the0 như những gì Tô Bằng Trắc nói sao?
Có ngu hay không chẳng liên quan, cứ thức tỉnh rồi là được. Nghĩ vậy, cũng không phải là không có manh mối, sau khi cô làm t̠ình với Diệp Hào xong, thân thể khôi phụcnhanh chóng, nấu nhiều đồ ăn sáng mà chẳng thấy mệt, đó chẳng phải là sự cải thiện thể chất cơ bản nhất của người dị năng sao?
“Ta thức tỉnh dị năng gì thế?”
Điều này không nằm tɾong phạm vi dịch vụ của hệ thống này, không thể trả lời.
Thế thì còn cần mi làm gì
Vân Đào không nói gì.
Vân Đào buồn bã quá rõ ràng khiến ba người Diệp Hào chú ý, ngay cả Kỷ Thâm cũng quay đầu nhìn cô.
“Đào Đào, cô sao thế?”
Vân Đào nhìn Diệp Hào, hai mắt rưng rưng như tuyệt vọng sắp chết, lòng cô ta gào lên Diệp Hào, cứu tôi với Diệp Hào
Nhưng miệng lại nói, “Tôi không sao, cảnh tượng dọc đường tan hoang quá nên lòng tôi hơi buồn.”
Kỷ Hàm, “Cô không điên chứ?”
Vân Đào không có lòng dạ nào so đo với Kỷ Hàm, lòng cô đang rối bời.
Làm sao đây làm sao đây, cô cóDiệp Hào là “chúng ta làm t̠ình đi” vì lúc mới xuyên vào đây, lòng cô xúc động nhất thời, nếu bảo cô nói với Diệp Hào lần nữa có khác gì ép cô tự sát.
Mẹ kiếp, tại sao lại trói buộc với hệ thống tình du͙c?
Ký chủ có thể chọn giải trừ.
Tiếng nói lạnh lùng của hệ thống vang lên hệt như một tên đã có tám trăm người vợ chết đi.
“Ta không giải trừ, chỉ càm ràm chút không được hả?” Vân Đào khóc không ra nước mắt, “Còn nữa, mi đừng đọc suy nghĩ của ta ”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Trong suốt quãng đường sau đó, Vân Đào không thể tươi tốt lên được, mãi đến khi bọn họ dừng lại cắm trại, cần cô nấu ăn, cô mới tỉnh táo được một chút.
Vân Đào nấu một nồi lớn cá hầm cay, vừa cắt phi lê cá cô vừa than thở, vẫn nên đi the0 đoàn diễn viên chính và đoàn BOSS phản diện, ít nhất là được ăn ngon.
Dị năng không gian của Sùng Minh không chỉ cho không gian to mà còn đóng băng thời gian, sau khi cho đồ vào đây tɾong trạng thái nào, lúc lấy ra cũng là trạng thái ấy.
Nữ chính của đoàn nhân vật chính cũng có dị năng không gian, dị năng không gian của cô ta còn đáng sợ hơn Sùng Minh, không chỉ đóng băng được thời gian mà còn có khu vực trồng trọt, nuôi dưỡng và suối linh, thế nên đoàn nhân vật chính cũng ăn rấtngon.
Còn cô thì sao?
Lòng Vân Đào run lên, hỏi hệ thống, “Chắc không phải ta ký kết với mi rồi sẽ không thức tỉnh dị năng đó chứ?”
Ký chủ đã thức tỉnh dị năng.
Vân Đào, “‼ ”
Đã thức tỉnh dị năng? Sao cô không biết? Chuyện xảy ra khi nào? Chẳng lẽ cô thật sự là kẻ ngu dốt the0 như những gì Tô Bằng Trắc nói sao?
Có ngu hay không chẳng liên quan, cứ thức tỉnh rồi là được. Nghĩ vậy, cũng không phải là không có manh mối, sau khi cô làm t̠ình với Diệp Hào xong, thân thể khôi phụcnhanh chóng, nấu nhiều đồ ăn sáng mà chẳng thấy mệt, đó chẳng phải là sự cải thiện thể chất cơ bản nhất của người dị năng sao?
“Ta thức tỉnh dị năng gì thế?”
Điều này không nằm tɾong phạm vi dịch vụ của hệ thống này, không thể trả lời.
Thế thì còn cần mi làm gì
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro