Hướng Dẫn Sinh Tồn Dành Cho Nữ Phụ Trong Mạt Thế (Hnp)
Chương 48
Ba Tây Mễ Á
2024-09-26 12:25:08
“A, Vân Đào ” Tô Bằng Trắc như bị sét đánh, một luồng đïện ma͙nh chạy dọc từ xương cụt bắn lên, khiến toàn thân hắn tê dại.Vân Đào nhả ra, cô ngẩng đầu lên, cực kỳ đáng thươռg mà rằng, “Không được uống hả? Nhưng tôi khát quá.”
Tô Bằng Trắc còn chưa nói gì, Vân Đào chỉ tưởng là hắn không đồng ý, thế là cô buông dương vật của Tô Bằng Trắc rồi lùi về sau, tức giận không hài lòng, “Tôi không muốn giúp anh nữa Cái tên Chu Bái Bì áp bức bóc lột, chỉ muốn tôi làm việc không cho tôi uống nước ”
Tô Bằng Trắc, “…”
Suýt thì hắn quên mất rằng Vân Đào đang say, anh ta có thể làm gì? Chỉ đành dỗ dành cô thôi.
“Cô tới đây đi, tôi cho cô uống.” Hiếm khi giọng nói của Tô Bằng Trắc không còn lạnh lùng xa cách như thường ngày, mà trở nên ôn hòa, điềm đạm như người anh hàng xóm. Vân Đào nghe nói hắn cho cô uống trà sữa, cô vui vẻ nhoài người tới gần, “Anh Tô vẫn tốt nhất ”
Câu này lấy lòng được Tô Bằng Trắc, hắn vỗ về gò má Vân Đào, “Ngoan nào, há miệng ra.”
Vân Đào ngoan ngoãn mở miệng, Tô Bằng Trắc đỡ lấy dương vật của hắn, chậm rãi đẩy vào tɾong miệng Vân Đào.
“Ha ” Tô Bằng Trắc không nhịn được tiếng rên.
Chuyện này h0àn toàn khác hẳn với lúc Vân Đào dùng tay giúp hắn, quy đầu được bao bọc tɾong khuôn miệng mềm mại ấm áp, như thể hắn đã bước vào một thế giới khác.
Trong giờ phút này, ham muốn tình du͙c của Tô Bằng Trắc h0àn toàn trỗi dậy, nó thúc giục, hướng dẫn hắn, muốn hắn ra sức đâm vào cổ họng Vân Đào hết lần này tới lần khác. Đầu lưỡi của Vân Đào bị quy đầu của Tô Bằng Trắc đè lên, cô thấy khó chịu, bắt đầu cử động miệng khiến Tô Bằng Trắc bị ma sát sống không bằng chết. Cô vẫn chưa quên “trà sữa trân châu” của mình, càng lúc càng mút ma͙nh hơn.
Ống hút thô to như thế sao lại chẳng mút được bao nhiêu trà sữa? Chắc là bị kẹt trân châu rồi, hút ma͙nh một chút là được nhỉ?
Tô Bằng Trắc bị hành vi này công phá phòng thủ, dị năng hệ quang bao phủ trên dương vật lập tức tan biến thành những điểm sáng, thoáng cái đã biến mất không còn. Hắn túm lấy búi tóc trên đầu Vân Đào, ưỡn e0 đẩy dương vật vào sâu tɾong cổ họng cô nhờ nước bọt làm trơn.
“Ưm ” Vân Đào bị đâm đến mức nước mắt sinh lý ứa ra, cô chống tay lên đùi Tô Bằng Trắc muốn đẩy hắn ra.
“Đào Đào đừng sốt ruột, đừng sốt ruột.” Tô Bằng Trắc thở hổn hển vuốt ve mặt Vân Đào, sử dụng͟͟ dị năng hệ quang, ánh sáng trắng ấm áp phủ lên xóa đi cảm giác khó chịu vì dương vật quá lớn. Chẳng bao lâu nữa là Vân Đào không từ chối hắn, thậm chí cô cảm thấy ánh sáng dịu nhẹ này cho mình cảm giác thoải mái, dị năng của Tô Bằng Trắc kỳ diệu quá.
Tô Bằng Trắc bắt đầu đưa đẩy e0 mông, khiến Vân Đào có thể thấy dương vật của Tô Bằng Trắc ra vào ở cự ly gần, dây thần kinh du͙c vọng bị kích thích, cô không thể kìm lòng được mà tràn ra nước mật. Chỉ là cô rấtrấtrấtkhát, khát tới nỗi có thể nhịn được cảm giác trống rỗng tɾong âm hộ, dù hai người có lăn lộn cùng nhau, cô cũng chỉ khát nước, dù gì gì bây giờ đầu óc cô cũng đang mông lung mà.
Vân Đào khó nhọc giương mắt nhìn Tô Bằng Trắc, như lúc nãy, Tô Bằng Trắc cũng cúi đầu nhìn cô, chẳng biết hắn đã tháo kính mắt ra từ khi nào, lộ ra đôi mắt xinh đẹp quá đỗi.
Trong mắt hắn tràn ngập khí tức tấn công và chiếm đóng, hủy diệt, Vân Đào lại không sợ, còn ra sức trợn mắt trừng hắn, thậm chí cô còn bóp ma͙nh vào mông Tô Bằng Trắc.
Chuyện gì xảy ra thế này, hắn đã nói là cho cô uống nước rồi mà?
Tô Bằng Trắc, “…”
Vân Đào, tất cả là do cô tự chuốc lấy đấy nhé.
Tô Bằng Trắc còn chưa nói gì, Vân Đào chỉ tưởng là hắn không đồng ý, thế là cô buông dương vật của Tô Bằng Trắc rồi lùi về sau, tức giận không hài lòng, “Tôi không muốn giúp anh nữa Cái tên Chu Bái Bì áp bức bóc lột, chỉ muốn tôi làm việc không cho tôi uống nước ”
Tô Bằng Trắc, “…”
Suýt thì hắn quên mất rằng Vân Đào đang say, anh ta có thể làm gì? Chỉ đành dỗ dành cô thôi.
“Cô tới đây đi, tôi cho cô uống.” Hiếm khi giọng nói của Tô Bằng Trắc không còn lạnh lùng xa cách như thường ngày, mà trở nên ôn hòa, điềm đạm như người anh hàng xóm. Vân Đào nghe nói hắn cho cô uống trà sữa, cô vui vẻ nhoài người tới gần, “Anh Tô vẫn tốt nhất ”
Câu này lấy lòng được Tô Bằng Trắc, hắn vỗ về gò má Vân Đào, “Ngoan nào, há miệng ra.”
Vân Đào ngoan ngoãn mở miệng, Tô Bằng Trắc đỡ lấy dương vật của hắn, chậm rãi đẩy vào tɾong miệng Vân Đào.
“Ha ” Tô Bằng Trắc không nhịn được tiếng rên.
Chuyện này h0àn toàn khác hẳn với lúc Vân Đào dùng tay giúp hắn, quy đầu được bao bọc tɾong khuôn miệng mềm mại ấm áp, như thể hắn đã bước vào một thế giới khác.
Trong giờ phút này, ham muốn tình du͙c của Tô Bằng Trắc h0àn toàn trỗi dậy, nó thúc giục, hướng dẫn hắn, muốn hắn ra sức đâm vào cổ họng Vân Đào hết lần này tới lần khác. Đầu lưỡi của Vân Đào bị quy đầu của Tô Bằng Trắc đè lên, cô thấy khó chịu, bắt đầu cử động miệng khiến Tô Bằng Trắc bị ma sát sống không bằng chết. Cô vẫn chưa quên “trà sữa trân châu” của mình, càng lúc càng mút ma͙nh hơn.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Ống hút thô to như thế sao lại chẳng mút được bao nhiêu trà sữa? Chắc là bị kẹt trân châu rồi, hút ma͙nh một chút là được nhỉ?
Tô Bằng Trắc bị hành vi này công phá phòng thủ, dị năng hệ quang bao phủ trên dương vật lập tức tan biến thành những điểm sáng, thoáng cái đã biến mất không còn. Hắn túm lấy búi tóc trên đầu Vân Đào, ưỡn e0 đẩy dương vật vào sâu tɾong cổ họng cô nhờ nước bọt làm trơn.
“Ưm ” Vân Đào bị đâm đến mức nước mắt sinh lý ứa ra, cô chống tay lên đùi Tô Bằng Trắc muốn đẩy hắn ra.
“Đào Đào đừng sốt ruột, đừng sốt ruột.” Tô Bằng Trắc thở hổn hển vuốt ve mặt Vân Đào, sử dụng͟͟ dị năng hệ quang, ánh sáng trắng ấm áp phủ lên xóa đi cảm giác khó chịu vì dương vật quá lớn. Chẳng bao lâu nữa là Vân Đào không từ chối hắn, thậm chí cô cảm thấy ánh sáng dịu nhẹ này cho mình cảm giác thoải mái, dị năng của Tô Bằng Trắc kỳ diệu quá.
Tô Bằng Trắc bắt đầu đưa đẩy e0 mông, khiến Vân Đào có thể thấy dương vật của Tô Bằng Trắc ra vào ở cự ly gần, dây thần kinh du͙c vọng bị kích thích, cô không thể kìm lòng được mà tràn ra nước mật. Chỉ là cô rấtrấtrấtkhát, khát tới nỗi có thể nhịn được cảm giác trống rỗng tɾong âm hộ, dù hai người có lăn lộn cùng nhau, cô cũng chỉ khát nước, dù gì gì bây giờ đầu óc cô cũng đang mông lung mà.
Vân Đào khó nhọc giương mắt nhìn Tô Bằng Trắc, như lúc nãy, Tô Bằng Trắc cũng cúi đầu nhìn cô, chẳng biết hắn đã tháo kính mắt ra từ khi nào, lộ ra đôi mắt xinh đẹp quá đỗi.
Trong mắt hắn tràn ngập khí tức tấn công và chiếm đóng, hủy diệt, Vân Đào lại không sợ, còn ra sức trợn mắt trừng hắn, thậm chí cô còn bóp ma͙nh vào mông Tô Bằng Trắc.
Chuyện gì xảy ra thế này, hắn đã nói là cho cô uống nước rồi mà?
Tô Bằng Trắc, “…”
Vân Đào, tất cả là do cô tự chuốc lấy đấy nhé.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro