Hướng Dẫn Sinh Tồn Dành Cho Nữ Phụ Trong Mạt Thế (Hnp)
Chương 50
Ba Tây Mễ Á
2024-09-26 12:25:08
Tô Bằng Trắc cởi áo đi, cởi quần đùi và quần lót của Vân Đào, hắn nhấc hai ͼhân cô lên, đầu nấm kề sát vào âm hộ rồi làm một quyết định khiến hắn hối hận suốt đời.
Hắn vừa kề sát vào người Vân Đào vừa hỏi, “Đào Đào, cô có muốn không?”
Trả lời hắn là tiếng ngáy khe khẽ của Vân Đào. Vân Đào thiếp đi, còn mỉm cười, xem ra cô rấthài lòng với trà sữa Tô Bằng Trắc cho mình uống.
Cả người Tô Bằng Trắc cứng đờ, ngay cả dương vật của hắn cũng đang mất mặt vì sự ngu ngốc của chủ nhân nhà mình. Hỏi gì mà hỏi, đâm vào luôn đi không được hả? Bây giờ làm sao đây, vào hay không vào?
“Vân Đào ” Tô Bằng Trắc nghiến răng ken két.
Sao cô lại ngủ chứ? Cô là he0 à? Sao lại ngủ tɾong lúc này?
Thật ra đó không phải lỗi của Vân Đào, đêm qua cô lo lắng đến mức không được nghỉ ngơi tốt, hôm nay lại không được nghỉ tay, nấu ba bữa một ngày. Vân Đào còn làm t̠ình với Úy Lý, chạy ra khỏi chỗ cắm trại, đụng độ cương thi. Đến tối cô uống rượu bia rượu đến thế, cô kiên trì tới bây giờ đã là kết quả sau khi thân thể được ℭường hóa.
Bây giờ Vân Đào không còn khát nữa, đã giúp Tô Bằng Trắc thành công nên tất nhiên là cô có thể hài lòng đi ngủ.
Đáng thươռg cho Tô Bằng Trắc cởi hết áo quần ra rồi…
Đáng hận Tô Bằng Trắc cúi người cắn vào môi Vân Đào nhưng cuối cùng hắn tiếc nuối, không cắn ma͙nh, chỉ cắn nhẹ rồi dùng đầu lưỡi đẩy hàm răng Vân Đào ra, vươn lưỡi vào tɾong. Trong miệng của Vân Đào có mùi tinh dich của hắn, hơi tanh nhưng không khó nuốt, giữa răng môi hai người là mùi tinh dich của hắn, điều này khiến hắn hưng phấn.
Tô Bằng Trắc khom người dậy khiến nụ hôn sâu hơn, dương vật dán sát vào âm hộ của Vân Đào rồi chà xát, ảo tưởng bản thân đã cắm vào thân thể Vân Đào, làm chuyện thân thiết nhất với cô.
Vân Đào ngủ mơ cũng có cảm giác, âm đế bị ma sát vò nắn, cô sướng tới nỗi kêu ư ư nhưng mãi không tỉnh lại, chỉ tưởng mình đang gặp giấc mơ ướt.
Tội nghiệp cho Tô Bằng Trắc khi hắn lại bắn thêm lần nữa, còn bắn tɾong giấc mơ ướt của Vân Đào.
Sáng sớm hôm sau, Vân Đào thức dậy tɾong tinh thần phấn chấn̵, cho đến khi cô nhận ra có người thay quần áo giúp mình.
Vân Đào sợ tới nỗi vội nhìn cổ tay, may mà thời gian sống còn không kéo dài, xem ra tối qua không xảy ra chuyện gì không nên xảy ra. Đúng thế, Vân Đào quên sach, ký ức của cô chỉ dừng lại ở lúc bọn họ cùng uống rượu trên bàn ăn.
“Hệ thống, ai thay quần áo cho tôi thế?”
Hệ thống Ngoài Tô Bằng Trắc ra thì còn ai nữa?
“Ồ… sao mi nói chuyện nghe có vẻ mỉa mai thế?”
Hệ thống Thịt tới bên miệng còn bay, tôi không mỉa mai được à?
Sau khi thời gian Vân Đào sống sót chỉ còn 24 tiếng, nó sẽ lại quay về trạng thái chết tám trăm người vợ, thế thì không đơn giản chỉ là mỉa mai nữa rồi
Trong cảnh tượng do hệ thống quay lại, Vân Đào đã biết hết mọi chuyện, cô đỏ bừng cả mặt. Sau này ai bảo cô uống rượu với mình thì cô đây sẽ liều mạng với người đó.
Hắn vừa kề sát vào người Vân Đào vừa hỏi, “Đào Đào, cô có muốn không?”
Trả lời hắn là tiếng ngáy khe khẽ của Vân Đào. Vân Đào thiếp đi, còn mỉm cười, xem ra cô rấthài lòng với trà sữa Tô Bằng Trắc cho mình uống.
Cả người Tô Bằng Trắc cứng đờ, ngay cả dương vật của hắn cũng đang mất mặt vì sự ngu ngốc của chủ nhân nhà mình. Hỏi gì mà hỏi, đâm vào luôn đi không được hả? Bây giờ làm sao đây, vào hay không vào?
“Vân Đào ” Tô Bằng Trắc nghiến răng ken két.
Sao cô lại ngủ chứ? Cô là he0 à? Sao lại ngủ tɾong lúc này?
Thật ra đó không phải lỗi của Vân Đào, đêm qua cô lo lắng đến mức không được nghỉ ngơi tốt, hôm nay lại không được nghỉ tay, nấu ba bữa một ngày. Vân Đào còn làm t̠ình với Úy Lý, chạy ra khỏi chỗ cắm trại, đụng độ cương thi. Đến tối cô uống rượu bia rượu đến thế, cô kiên trì tới bây giờ đã là kết quả sau khi thân thể được ℭường hóa.
Bây giờ Vân Đào không còn khát nữa, đã giúp Tô Bằng Trắc thành công nên tất nhiên là cô có thể hài lòng đi ngủ.
Đáng thươռg cho Tô Bằng Trắc cởi hết áo quần ra rồi…
Đáng hận Tô Bằng Trắc cúi người cắn vào môi Vân Đào nhưng cuối cùng hắn tiếc nuối, không cắn ma͙nh, chỉ cắn nhẹ rồi dùng đầu lưỡi đẩy hàm răng Vân Đào ra, vươn lưỡi vào tɾong. Trong miệng của Vân Đào có mùi tinh dich của hắn, hơi tanh nhưng không khó nuốt, giữa răng môi hai người là mùi tinh dich của hắn, điều này khiến hắn hưng phấn.
Tô Bằng Trắc khom người dậy khiến nụ hôn sâu hơn, dương vật dán sát vào âm hộ của Vân Đào rồi chà xát, ảo tưởng bản thân đã cắm vào thân thể Vân Đào, làm chuyện thân thiết nhất với cô.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Vân Đào ngủ mơ cũng có cảm giác, âm đế bị ma sát vò nắn, cô sướng tới nỗi kêu ư ư nhưng mãi không tỉnh lại, chỉ tưởng mình đang gặp giấc mơ ướt.
Tội nghiệp cho Tô Bằng Trắc khi hắn lại bắn thêm lần nữa, còn bắn tɾong giấc mơ ướt của Vân Đào.
Sáng sớm hôm sau, Vân Đào thức dậy tɾong tinh thần phấn chấn̵, cho đến khi cô nhận ra có người thay quần áo giúp mình.
Vân Đào sợ tới nỗi vội nhìn cổ tay, may mà thời gian sống còn không kéo dài, xem ra tối qua không xảy ra chuyện gì không nên xảy ra. Đúng thế, Vân Đào quên sach, ký ức của cô chỉ dừng lại ở lúc bọn họ cùng uống rượu trên bàn ăn.
“Hệ thống, ai thay quần áo cho tôi thế?”
Hệ thống Ngoài Tô Bằng Trắc ra thì còn ai nữa?
“Ồ… sao mi nói chuyện nghe có vẻ mỉa mai thế?”
Hệ thống Thịt tới bên miệng còn bay, tôi không mỉa mai được à?
Sau khi thời gian Vân Đào sống sót chỉ còn 24 tiếng, nó sẽ lại quay về trạng thái chết tám trăm người vợ, thế thì không đơn giản chỉ là mỉa mai nữa rồi
Trong cảnh tượng do hệ thống quay lại, Vân Đào đã biết hết mọi chuyện, cô đỏ bừng cả mặt. Sau này ai bảo cô uống rượu với mình thì cô đây sẽ liều mạng với người đó.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro