Chiến tranh tinh vực
Vong Ngữ
2024-07-24 14:05:08
Dịch giả: kesandemppk
Biên: nila32
“Từ huynh quá khen.” Thạch Mục cười nói.
Hai người khiêm tốn hồi lâu sau đó đi vào bên trong cửa hàng.
“Lần này Từ mỗ vừa hay tích lũy bốn loại tài liệu Thạch huynh vừa nói, ngược lại tiện nghi cho Thạch huynh rồi.” Sau khi hai người ngồi xuống, Từ Nguyên cười nói.
Thạch Mục nghe vậy vui vẻ.
Từ Nguyên vung tay lấy ra một cái hộp ngọc rồi đặt trên bàn. Nắp hộp mở ra, một mùi đàn hương nhàn nhạt phát ra.
Thạch Mục ngửi một chút, chăm chú nhìn lại, phát hiện bên trong hộp là một cây tiên thảo toàn thân xanh biếc, thân giống như trúc, phía trên mọc đầy lá cây màu xanh nhạt, phía ngoài lá lưu chuyển ánh huỳnh quang.
“Dao Sơn Tiên Chi Thảo!” Thạch Mục vui mừng.
Có cây Dao Sơn Tiên Chi Thảo này, chỉ thiếu hai loại tài liệu nữa là đủ.
“Ta muốn vật này, không biết Từ huynh cần bao nhiêu linh thạch?” Thạch Mục hỏi.
Một phút đồng hồ sau, Thạch Mục rời khỏi cửa hàng của Từ Nguyên.
Bên trong cửa hàng, chưởng quỹ bộ dáng trung niên cùng Từ Nguyên đưa mắt nhìn theo.
“Thiếu gia, vì sao ngươi lại bán cây Dao Sơn Tiên Chi Thảo cho Thạch Mục với giá rẻ như vậy? Vật ấy cực kì khó tìm, chúng ta hoàn toàn có thể bán ra với giá cao hơn ba thành.” Trunng niên chưởng quỹ nói ra.
Từ Nguyên lắc đầu, nói:”Người làm ăn như chúng ta cần nhìn về tương lai sau này, cho dù mối làm ăn nào điều quan trọng nhất vẫn là quan hệ. Tên Thạch Mục này tiềm lực vô cùng lớn, ngày sau nhất định sẽ trở thành một đại nhân vật trong thánh địa, lần này cho hắn một chút lợi ích, để giao hảo với hắn, sau này khi có việc cần hắn giúp đỡ, ta tin hắn sẽ không từ chối.”
“Thiếu gia nói rất đúng.” Trung niên chưởng quầy tuy trong lòng vẫn cho là không đúng, nhưng không nói gì thêm.
Từ Nguyên nhìn về phía Thạch Mục rời đi, sau đó đi vào bên trong cửa hàng.
Thạch Mục đi sâu vào trong Thông Lưu Phường, tìm kiếm hai loại linh tài khác, nhưng đáng tiếc không có chút manh mối nào.
Cuối cùng hắn cũng đành phải trở về động phủ.
Một canh giờ sau, Thạch Mục về tới động phủ, liền phát hiện Tề Phong đang đi lại trước cửa động.
Lông mày gã nhíu chặt, dường như đang có chuyện gì gấp gáp.
Tề Phong nghe thấy động tĩnh liền ngẩng đầu, nhìn thấy Thạch Mục vui vẻ bước vào, vội vàng chạy ra chào.
“Phủ chủ, cuối cùng ngài đã trở về!”
“Tề Phong, có chuyện gì vậy, sao ngươi lại bối rối như vậy? “ Thạch Mục hỏi.
“Bên trên vừa mới phái người đưa tin tới gọi ngài tới đại điện nghị sự.” Tề Phong lấy ra một tấm truyền tấn phù màu xanh, đưa tới.
Ánh mắt Thạch Mục lóe lên, cầm truyền tấn phù, thần thức thăm dò bên trong, đúng là lệnh Triệu Tập của không gian Huyền Giai.
Hắn gật đầu nhẹ, phất tay bảo Tề Phong lui xuống, nhíu mày.
Tầng thứ hai của Thánh Địa xưa nay can thiệp cực kì ít đến việc tu luyện của đệ tử nghìn năm, vậy mà hôm nay đặc biệt cho người đến đưa tin triệu tập, chẳng lẽ có chuyện gì xảy ra?
Hắn cân nhắc một phen, không nghĩ ra được đầu mối gì, liền phân phó Tề Phong vài câu, sau đó bay về phía Huyền Linh Tháp.
Môt lát sau, ở bên trong Huyền Linh Tháp, Thạch Mục đang đứng ở lối ra vào.
Hắn cất bước đi vào, sau một khắc hắn phát hiện có rất nhiều người ở bên trong, ước chừng khoảng năm sáu chục người, nhìn cách ăn mặc và trang sức thì tất cả đều là đệ tử nghìn năm.
Những người này tụ tập thành một nhóm hai ba người, cũng có người đứng riêng lẻ, xung quanh không có người nào vây quanh, tựa như không muốn ai đến gần mình.
Tất cả mọi người đều thu liễm khí tức, nhưng vừa nhìn là biết thực lực đều bất phàm, ngoại trừ võ giả Thiên Vị còn có một vài thuật sĩ Nhật Giai.
Thạch Mục dừng lại ở cửa ra vào trong chốc lát, ánh mắt đảo qua một lượt, sau đó cất bước đi vào bên trong.
Lại nói tiếp, từ khi đạt chân đến không gian Huyền Giai, hắn vẫn đóng cửa khổ tu hoặc ra ngoài làm nhiệm vụ, ít khi giao tiếp với các đệ tử nghìn năm khác.
Bởi vậy, năm sáu chục người bên trong đại điện hắn không quen biết một ai cả, đành đi đến một bên, rồi tìm khoảng đất trống đứng đó.
Thanh Lan Thánh Địa vốn do Yêu Tộc và Dị Tộc làm chủ, tầng thứ hai Huyền Giai Không Gian cũng như thế, trong đám người này, Nhân tộc cũng rải rác không có mấy người.
Thạch Mục đến, ngược lại thu hút không ít ánh mắt của mọi người, nhưng cũng chỉ nhìn qua mấy lần,sau đó nhao nhao thu hồi ánh mắt.
Thạch Mục lẳng lặng đứng ở một bên, nhìn mọi người trong đại điện.
Đây là lần đầu tiên họ Thạch nhìn thấy nhiều đệ tử nghìn năm tập trung lại một chỗ như vậy. Sau khi tiến cấp Thiên Vị, thần trí của hắn mạnh mẽ hơn nhiều, có thể cảm ứng được thực lực của những người này.
Ở đây hơn phân nửa đều là tu vi Thiên Vị sơ trung kì, chỉ có ba người đạt đến hậu kì.
Thạch Mục bèn nhìn ba người này kỹ thêm vài lần.
Một người trong đó là thanh niên Yêu tộc đầu có một đôi sừng hươu, thoạt nhìn chỉ có hai mươi mấy tuổi, mặt vuông, toàn thân cơ bắp cuồn cuộn, tỏa ra khí tức cực kì cường đại.
Còn có một thiếu niên thoạt nhìn chỉ tầm mười tám mười chín tuổi, dáng người cao gầy, hai mắt mông lung, mơ hồ tản mát một sức hút cường đại, dường như là do tu luyện Linh Mục Thần Thông nào đó.
Chung quanh người này tụ tập vài tên nghìn năm đệ tử đang thảo luận vấn đề gì đó, họ gọi thiếu niên này là Cổ sư đệ, dường như lấy thanh niên này làm người cầm đầu.
Một người cuối cùng là một thanh niên mặt vàng, trên lưng vác một thanh chiến đao cực lớn mang phong cách cổ xưa, toàn thân tỏa ra đao khí kinh khủng, trong bán kính ba thước xung quanh không có ai đến gần, mọi người nhìn về phía thanh niên này ánh mắt đều mang theo vài phần sợ hãi.
Ánh mắt Thạch Mục chớp lên. Theo như kinh nghiệm của hắn, thực lực của ba người này đều cực kì cường đại, không thể khinh thường.
Thời gian từ từ trôi qua, trong nháy mắt lại qua nửa canh giờ.
Trong lúc này, thỉnh thoảng có người bước vào trong đại điện, khiến cho nhân số trong đại điện tăng lên ước chừng hơn hai mươi người.
Vào thời khắc này, một hồi tiếng bước chân truyền đến, một trung niên áo lam đi tới, tiếng nghị luận trong đại điện lập tức dừng hẳn.
Ánh mắt Thạch Mục chớp lên, người này chính là một trong bát đại hộ pháp của Thanh Lan Thánh Địa, Nhạc hộ pháp, cũng chính là người tỷ đấu vài năm trước. Vài năm không thấy, tinh quang trong mắt của lão lại càng thâm sâu nội liễm.
“Các ngươi đều đã đến, rất tốt!” Ánh mắt trung niên nhìn thoáng qua mọi người, gật đầu nói.
“Bái kiến Nhạc hộ pháp!” Mọi người thấy vậy, hướng về phía trung niên áo lam thi lễ.
Tốt rồi, không cần khách sáo. Lần này triệu tập các ngươi tới đây là vì một việc cực kì trọng yếu.” Nhạc hộ pháp khoát tay chặn lại nói.
Nghe tới chuyện đó, sắc mặt của mọi người hơi đổi.
“Ta tin rằng trong số các ngươi đã có người biết chuyện biên giới Tinh Vực phát sinh sự cố rồi! Không gian bên cạnh cứ điểm Phù Không Thành bị người xé rách, Hắc Ma nhất tộc của Hắc Ma Tinh Vực thừa cơ xâm lấn, ý đồ càn quét Di Dương Tinh Vực.” Nhạc hộ pháp ngữ khí trầm trọng nói.
Lời vừa nói ra, mọi người tại đây sắc mặt khác nhau, không ít người sắc mặt đại biến, cũng có người lông mày nhíu chặt.
“Đúng là việc này!” Thạch Mục trong nội tâm khẽ giật mình.
Mấy năm trước Tề phong cũng đã từng đề cập đến việc của Hắc Ma Tinh Vực với hắn, sau này hắn cũng đã thông qua Thánh Điển Các tìm hiểu một chút.
Hắc Ma Tinh Vực là một thế giới tinh vực khác, hoàn toàn khác biệt với Di Dương Tinh Vực, bên trong Hắc Ma Tinh Vực chỉ có duy nhất một chủng tộc đó là Hắc Ma Nhất tộc.
Hắc Ma nhất tộc tính tình hung tàn, hiếu chiến, thân thể lại cực kì cường hãn, xếp trên cả Yêu Tộc cùng Dị Tộc.
Giữa hai Tinh Vực là Tử Vong Tinh Hải mênh mông bát ngát, muốn vượt qua là không có khả năng, kết nối giữa hai tinh vực là một không gian thông đạo cực kì không ổn định.
Tài nguyên trong Hắc Ma Tinh Vực vô cùng thiếu thốn, ngấp nghé Di Dương Tinh Vực đã lâu, nghe nói song phương mấy vạn năm trước đã từng bộc phát đại chiến, về sau cường giả của Tam Đại Thánh Địa liên thủ, đem không gian thông đạo phong ấn, lúc này mới dỡ bỏ mối họa chiến tranh.
Không thể tưởng được, chỗ phong ấn kia hôm nay lại bị phá hủy.
“Hắc Ma Tộc cấu kết với phản đồ, phá hủy phong ấn cùng xâm lấn quy mô lớn, lúc này tiền tuyến chiến hỏa liên miên, tình huống khẩn cấp. Hắc Ma nhất tộc chuẩn bị kĩ càng, theo tiền tuyến mới hồi báo thì bên ta đang ở thế hạ phong, hai Thánh Địa còn lại lúc này cũng triệu tập đệ tử cùng thế lực khắp nơi tiến về tiền tuyến, Thanh Lan Thánh Địa chúng ta cũng giống như vậy.” Nhạc hộ pháp nói.
Mọi người nhìn nhau một hồi, không ít người trên mặt hiện ra vẻ do dự.
Chiến tranh giữa Di Dương Tinh Vực và Hắc Ma Tinh Vực không phải chém giết bình thường, mà là trận chiến giữa hai chủng tộc.
Tam đại Thánh Địa một khi thất bại, toàn bộ các tông phái trên Di Dương Tinh Vực có thể bị diệt môn, thậm chí ngay cả người bình thường cũng gặp nạn.
Nếu muốn sống, chỉ có thể liều chết chống cự.
Chỉ là, chiến trường không giống với nhiệm vụ bình thường bọn hắn hay làm, đều là dữ nhiều lành ít, mặc dù mọi người ở đây đều là võ giả Thiên Vị nhưng ra đến tiền tuyến cũng khó tự bảo vệ mình.
“Lần này triệu tập các ngươi tới đây, chính là muốn phái các ngươi tiến về cứ điểm Phù Không Thành ở tiến tuyến biên giới Tinh Vực để thay phiên nhau canh gác và chống cự sự xâm lấn của Hắc Ma nhất tộc! Đây là nhiệm vụ tông môn giao cho các ngươi, tất cả mọi người đều phải tiến về phía trước!” Đôi mắt của Nhạc hộ pháp bắn ra tinh quang nói.
Mọi người trong đại điện biến sắc, có người muốn nói gì đó nhưng nhìn thấy vẻ uy nghiêm của Nhạc hộ pháp, lại ngậm miệng lại.
Nhạc hộ pháp chấp chưởng hình phạt trong tông môn, thiết diện vô tư, trong đám đệ tử uy nghiêm cực cao.
Thế nhưng cũng không phải tất cả mọi người đều sợ hãi, ánh mắt Thạch Mục lưu chuyển, rơi vào thanh niên đeo đao trên lưng, hai mắt người này tỏa sáng, tuy bên ngoài thần sắc không đổi, nhưng sâu trong ánh mắt toát ra một tia kích động.
“Thánh Địa nghĩ đến đây là nhiệm vụ tương đối nguy hiểm, đối với người tiến về trước, cũng sẽ ban thưởng thật lớn. Các ngươi chỉ cần đến tiền tuyến trông coi mười năm, sau khi phản hồi tông môn, mỗi người có thể đạt được một vạn Huyền Linh Điểm ban thưởng. Mà ở tiền tuyến đánh chết Hắc Ma nhất tộc, cũng có thể đổi rất nhiều ban thưởng ở Phù Không Thành cứ điểm. Kì thật đối với các ngươi, chiến trường là một nơi rèn luyện vô cùng tốt.” Nhạc hộ pháp nói.
Ánh mắt Thạch Mục sáng lên, phần thưởng một vạn Huyền Linh Điểm đối với hắn có lực hấp dẫn rất lớn.
Công pháp Cửu Chuyển Huyền Công đệ tứ chuyển cần hai vạn Huyền Linh Điểm, hắn vẫn luôn rầu rĩ vì chuyện đó. Lần này đến tiền tuyến mười năm, hơn nữa trong lúc đó giết một vài Hắc Ma tộc nhân liền có thể đổi lấy công pháp Cửu Chuyển Huyền Công đệ tứ chuyển, thật là một lựa chọn tốt.
Dùng thực lực của hắn hôm nay, chỉ cần không đối mặt với Thánh Giai, tự bảo vệ bản thân đối với hắn không thành vấn đề.
Biên: nila32
“Từ huynh quá khen.” Thạch Mục cười nói.
Hai người khiêm tốn hồi lâu sau đó đi vào bên trong cửa hàng.
“Lần này Từ mỗ vừa hay tích lũy bốn loại tài liệu Thạch huynh vừa nói, ngược lại tiện nghi cho Thạch huynh rồi.” Sau khi hai người ngồi xuống, Từ Nguyên cười nói.
Thạch Mục nghe vậy vui vẻ.
Từ Nguyên vung tay lấy ra một cái hộp ngọc rồi đặt trên bàn. Nắp hộp mở ra, một mùi đàn hương nhàn nhạt phát ra.
Thạch Mục ngửi một chút, chăm chú nhìn lại, phát hiện bên trong hộp là một cây tiên thảo toàn thân xanh biếc, thân giống như trúc, phía trên mọc đầy lá cây màu xanh nhạt, phía ngoài lá lưu chuyển ánh huỳnh quang.
“Dao Sơn Tiên Chi Thảo!” Thạch Mục vui mừng.
Có cây Dao Sơn Tiên Chi Thảo này, chỉ thiếu hai loại tài liệu nữa là đủ.
“Ta muốn vật này, không biết Từ huynh cần bao nhiêu linh thạch?” Thạch Mục hỏi.
Một phút đồng hồ sau, Thạch Mục rời khỏi cửa hàng của Từ Nguyên.
Bên trong cửa hàng, chưởng quỹ bộ dáng trung niên cùng Từ Nguyên đưa mắt nhìn theo.
“Thiếu gia, vì sao ngươi lại bán cây Dao Sơn Tiên Chi Thảo cho Thạch Mục với giá rẻ như vậy? Vật ấy cực kì khó tìm, chúng ta hoàn toàn có thể bán ra với giá cao hơn ba thành.” Trunng niên chưởng quỹ nói ra.
Từ Nguyên lắc đầu, nói:”Người làm ăn như chúng ta cần nhìn về tương lai sau này, cho dù mối làm ăn nào điều quan trọng nhất vẫn là quan hệ. Tên Thạch Mục này tiềm lực vô cùng lớn, ngày sau nhất định sẽ trở thành một đại nhân vật trong thánh địa, lần này cho hắn một chút lợi ích, để giao hảo với hắn, sau này khi có việc cần hắn giúp đỡ, ta tin hắn sẽ không từ chối.”
“Thiếu gia nói rất đúng.” Trung niên chưởng quầy tuy trong lòng vẫn cho là không đúng, nhưng không nói gì thêm.
Từ Nguyên nhìn về phía Thạch Mục rời đi, sau đó đi vào bên trong cửa hàng.
Thạch Mục đi sâu vào trong Thông Lưu Phường, tìm kiếm hai loại linh tài khác, nhưng đáng tiếc không có chút manh mối nào.
Cuối cùng hắn cũng đành phải trở về động phủ.
Một canh giờ sau, Thạch Mục về tới động phủ, liền phát hiện Tề Phong đang đi lại trước cửa động.
Lông mày gã nhíu chặt, dường như đang có chuyện gì gấp gáp.
Tề Phong nghe thấy động tĩnh liền ngẩng đầu, nhìn thấy Thạch Mục vui vẻ bước vào, vội vàng chạy ra chào.
“Phủ chủ, cuối cùng ngài đã trở về!”
“Tề Phong, có chuyện gì vậy, sao ngươi lại bối rối như vậy? “ Thạch Mục hỏi.
“Bên trên vừa mới phái người đưa tin tới gọi ngài tới đại điện nghị sự.” Tề Phong lấy ra một tấm truyền tấn phù màu xanh, đưa tới.
Ánh mắt Thạch Mục lóe lên, cầm truyền tấn phù, thần thức thăm dò bên trong, đúng là lệnh Triệu Tập của không gian Huyền Giai.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hắn gật đầu nhẹ, phất tay bảo Tề Phong lui xuống, nhíu mày.
Tầng thứ hai của Thánh Địa xưa nay can thiệp cực kì ít đến việc tu luyện của đệ tử nghìn năm, vậy mà hôm nay đặc biệt cho người đến đưa tin triệu tập, chẳng lẽ có chuyện gì xảy ra?
Hắn cân nhắc một phen, không nghĩ ra được đầu mối gì, liền phân phó Tề Phong vài câu, sau đó bay về phía Huyền Linh Tháp.
Môt lát sau, ở bên trong Huyền Linh Tháp, Thạch Mục đang đứng ở lối ra vào.
Hắn cất bước đi vào, sau một khắc hắn phát hiện có rất nhiều người ở bên trong, ước chừng khoảng năm sáu chục người, nhìn cách ăn mặc và trang sức thì tất cả đều là đệ tử nghìn năm.
Những người này tụ tập thành một nhóm hai ba người, cũng có người đứng riêng lẻ, xung quanh không có người nào vây quanh, tựa như không muốn ai đến gần mình.
Tất cả mọi người đều thu liễm khí tức, nhưng vừa nhìn là biết thực lực đều bất phàm, ngoại trừ võ giả Thiên Vị còn có một vài thuật sĩ Nhật Giai.
Thạch Mục dừng lại ở cửa ra vào trong chốc lát, ánh mắt đảo qua một lượt, sau đó cất bước đi vào bên trong.
Lại nói tiếp, từ khi đạt chân đến không gian Huyền Giai, hắn vẫn đóng cửa khổ tu hoặc ra ngoài làm nhiệm vụ, ít khi giao tiếp với các đệ tử nghìn năm khác.
Bởi vậy, năm sáu chục người bên trong đại điện hắn không quen biết một ai cả, đành đi đến một bên, rồi tìm khoảng đất trống đứng đó.
Thanh Lan Thánh Địa vốn do Yêu Tộc và Dị Tộc làm chủ, tầng thứ hai Huyền Giai Không Gian cũng như thế, trong đám người này, Nhân tộc cũng rải rác không có mấy người.
Thạch Mục đến, ngược lại thu hút không ít ánh mắt của mọi người, nhưng cũng chỉ nhìn qua mấy lần,sau đó nhao nhao thu hồi ánh mắt.
Thạch Mục lẳng lặng đứng ở một bên, nhìn mọi người trong đại điện.
Đây là lần đầu tiên họ Thạch nhìn thấy nhiều đệ tử nghìn năm tập trung lại một chỗ như vậy. Sau khi tiến cấp Thiên Vị, thần trí của hắn mạnh mẽ hơn nhiều, có thể cảm ứng được thực lực của những người này.
Ở đây hơn phân nửa đều là tu vi Thiên Vị sơ trung kì, chỉ có ba người đạt đến hậu kì.
Thạch Mục bèn nhìn ba người này kỹ thêm vài lần.
Một người trong đó là thanh niên Yêu tộc đầu có một đôi sừng hươu, thoạt nhìn chỉ có hai mươi mấy tuổi, mặt vuông, toàn thân cơ bắp cuồn cuộn, tỏa ra khí tức cực kì cường đại.
Còn có một thiếu niên thoạt nhìn chỉ tầm mười tám mười chín tuổi, dáng người cao gầy, hai mắt mông lung, mơ hồ tản mát một sức hút cường đại, dường như là do tu luyện Linh Mục Thần Thông nào đó.
Chung quanh người này tụ tập vài tên nghìn năm đệ tử đang thảo luận vấn đề gì đó, họ gọi thiếu niên này là Cổ sư đệ, dường như lấy thanh niên này làm người cầm đầu.
Một người cuối cùng là một thanh niên mặt vàng, trên lưng vác một thanh chiến đao cực lớn mang phong cách cổ xưa, toàn thân tỏa ra đao khí kinh khủng, trong bán kính ba thước xung quanh không có ai đến gần, mọi người nhìn về phía thanh niên này ánh mắt đều mang theo vài phần sợ hãi.
Ánh mắt Thạch Mục chớp lên. Theo như kinh nghiệm của hắn, thực lực của ba người này đều cực kì cường đại, không thể khinh thường.
Thời gian từ từ trôi qua, trong nháy mắt lại qua nửa canh giờ.
Trong lúc này, thỉnh thoảng có người bước vào trong đại điện, khiến cho nhân số trong đại điện tăng lên ước chừng hơn hai mươi người.
Vào thời khắc này, một hồi tiếng bước chân truyền đến, một trung niên áo lam đi tới, tiếng nghị luận trong đại điện lập tức dừng hẳn.
Ánh mắt Thạch Mục chớp lên, người này chính là một trong bát đại hộ pháp của Thanh Lan Thánh Địa, Nhạc hộ pháp, cũng chính là người tỷ đấu vài năm trước. Vài năm không thấy, tinh quang trong mắt của lão lại càng thâm sâu nội liễm.
“Các ngươi đều đã đến, rất tốt!” Ánh mắt trung niên nhìn thoáng qua mọi người, gật đầu nói.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Bái kiến Nhạc hộ pháp!” Mọi người thấy vậy, hướng về phía trung niên áo lam thi lễ.
Tốt rồi, không cần khách sáo. Lần này triệu tập các ngươi tới đây là vì một việc cực kì trọng yếu.” Nhạc hộ pháp khoát tay chặn lại nói.
Nghe tới chuyện đó, sắc mặt của mọi người hơi đổi.
“Ta tin rằng trong số các ngươi đã có người biết chuyện biên giới Tinh Vực phát sinh sự cố rồi! Không gian bên cạnh cứ điểm Phù Không Thành bị người xé rách, Hắc Ma nhất tộc của Hắc Ma Tinh Vực thừa cơ xâm lấn, ý đồ càn quét Di Dương Tinh Vực.” Nhạc hộ pháp ngữ khí trầm trọng nói.
Lời vừa nói ra, mọi người tại đây sắc mặt khác nhau, không ít người sắc mặt đại biến, cũng có người lông mày nhíu chặt.
“Đúng là việc này!” Thạch Mục trong nội tâm khẽ giật mình.
Mấy năm trước Tề phong cũng đã từng đề cập đến việc của Hắc Ma Tinh Vực với hắn, sau này hắn cũng đã thông qua Thánh Điển Các tìm hiểu một chút.
Hắc Ma Tinh Vực là một thế giới tinh vực khác, hoàn toàn khác biệt với Di Dương Tinh Vực, bên trong Hắc Ma Tinh Vực chỉ có duy nhất một chủng tộc đó là Hắc Ma Nhất tộc.
Hắc Ma nhất tộc tính tình hung tàn, hiếu chiến, thân thể lại cực kì cường hãn, xếp trên cả Yêu Tộc cùng Dị Tộc.
Giữa hai Tinh Vực là Tử Vong Tinh Hải mênh mông bát ngát, muốn vượt qua là không có khả năng, kết nối giữa hai tinh vực là một không gian thông đạo cực kì không ổn định.
Tài nguyên trong Hắc Ma Tinh Vực vô cùng thiếu thốn, ngấp nghé Di Dương Tinh Vực đã lâu, nghe nói song phương mấy vạn năm trước đã từng bộc phát đại chiến, về sau cường giả của Tam Đại Thánh Địa liên thủ, đem không gian thông đạo phong ấn, lúc này mới dỡ bỏ mối họa chiến tranh.
Không thể tưởng được, chỗ phong ấn kia hôm nay lại bị phá hủy.
“Hắc Ma Tộc cấu kết với phản đồ, phá hủy phong ấn cùng xâm lấn quy mô lớn, lúc này tiền tuyến chiến hỏa liên miên, tình huống khẩn cấp. Hắc Ma nhất tộc chuẩn bị kĩ càng, theo tiền tuyến mới hồi báo thì bên ta đang ở thế hạ phong, hai Thánh Địa còn lại lúc này cũng triệu tập đệ tử cùng thế lực khắp nơi tiến về tiền tuyến, Thanh Lan Thánh Địa chúng ta cũng giống như vậy.” Nhạc hộ pháp nói.
Mọi người nhìn nhau một hồi, không ít người trên mặt hiện ra vẻ do dự.
Chiến tranh giữa Di Dương Tinh Vực và Hắc Ma Tinh Vực không phải chém giết bình thường, mà là trận chiến giữa hai chủng tộc.
Tam đại Thánh Địa một khi thất bại, toàn bộ các tông phái trên Di Dương Tinh Vực có thể bị diệt môn, thậm chí ngay cả người bình thường cũng gặp nạn.
Nếu muốn sống, chỉ có thể liều chết chống cự.
Chỉ là, chiến trường không giống với nhiệm vụ bình thường bọn hắn hay làm, đều là dữ nhiều lành ít, mặc dù mọi người ở đây đều là võ giả Thiên Vị nhưng ra đến tiền tuyến cũng khó tự bảo vệ mình.
“Lần này triệu tập các ngươi tới đây, chính là muốn phái các ngươi tiến về cứ điểm Phù Không Thành ở tiến tuyến biên giới Tinh Vực để thay phiên nhau canh gác và chống cự sự xâm lấn của Hắc Ma nhất tộc! Đây là nhiệm vụ tông môn giao cho các ngươi, tất cả mọi người đều phải tiến về phía trước!” Đôi mắt của Nhạc hộ pháp bắn ra tinh quang nói.
Mọi người trong đại điện biến sắc, có người muốn nói gì đó nhưng nhìn thấy vẻ uy nghiêm của Nhạc hộ pháp, lại ngậm miệng lại.
Nhạc hộ pháp chấp chưởng hình phạt trong tông môn, thiết diện vô tư, trong đám đệ tử uy nghiêm cực cao.
Thế nhưng cũng không phải tất cả mọi người đều sợ hãi, ánh mắt Thạch Mục lưu chuyển, rơi vào thanh niên đeo đao trên lưng, hai mắt người này tỏa sáng, tuy bên ngoài thần sắc không đổi, nhưng sâu trong ánh mắt toát ra một tia kích động.
“Thánh Địa nghĩ đến đây là nhiệm vụ tương đối nguy hiểm, đối với người tiến về trước, cũng sẽ ban thưởng thật lớn. Các ngươi chỉ cần đến tiền tuyến trông coi mười năm, sau khi phản hồi tông môn, mỗi người có thể đạt được một vạn Huyền Linh Điểm ban thưởng. Mà ở tiền tuyến đánh chết Hắc Ma nhất tộc, cũng có thể đổi rất nhiều ban thưởng ở Phù Không Thành cứ điểm. Kì thật đối với các ngươi, chiến trường là một nơi rèn luyện vô cùng tốt.” Nhạc hộ pháp nói.
Ánh mắt Thạch Mục sáng lên, phần thưởng một vạn Huyền Linh Điểm đối với hắn có lực hấp dẫn rất lớn.
Công pháp Cửu Chuyển Huyền Công đệ tứ chuyển cần hai vạn Huyền Linh Điểm, hắn vẫn luôn rầu rĩ vì chuyện đó. Lần này đến tiền tuyến mười năm, hơn nữa trong lúc đó giết một vài Hắc Ma tộc nhân liền có thể đổi lấy công pháp Cửu Chuyển Huyền Công đệ tứ chuyển, thật là một lựa chọn tốt.
Dùng thực lực của hắn hôm nay, chỉ cần không đối mặt với Thánh Giai, tự bảo vệ bản thân đối với hắn không thành vấn đề.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro