Chuyển nguy thành an (2)
Vong Ngữ
2024-07-24 14:05:08
Ầm ầm!
tiếng nổ cực lớn như lôi đình liên tiếp truyền ra, kiếm quang màu máu nhoáng lên một cái, vang lên một tiếng hét thảm, lại một tên Ly Trần Tông Thánh giai bị chém thành hai khúc, một kim sắc thánh phôi bắn ra, bị Thạch Mục quật một côn đánh nát.
Vân Mộng Trạch sắc mặt kịch biến, nhìn về phía Thạch Mục, ánh mắt tràn đầy vẻ khó tin.
Đây đã là Thánh giai thứ tư chết ở trong tay Thạch Mục, Thánh giai tồn tại ngày thường vô cùng cường đại, thi triển phòng ngự thủ đoạn trước mặt Thạch Mục và cái hóa thân quỷ dị đó lại yếu đuối tựa như trứng gà, dễ dàng liền bị nghiền nát.
Tăng thêm sự kinh khủng chính là, mấy người bọn họ liên thủ phát ra công kích, Thạch Mục né cũng không né, phảng phất như vô sự chịu đựng hết xuống.
Vân Mộng Trạch ánh mắt nhìn xuống Cửu Long Tỏa Kim Giáp trên người Thạch Mục, trong mắt chợt lóe sáng.
- Đây là chiến giáp cấp bậc Linh bảo!
Nàng kinh hô một tiếng.
- Không hổ là Ly Trần Tông quan chủ, vẫn còn coi như có chút kiến thức.
Thạch Mục lạnh lùng cười một tiếng, Như Ý Tấn Thiết Côn trong tay bùng phóng quang mang lên dữ dội, lần nữa bay vụt tới, từng đạo côn ảnh đánh tới mấy người.
Vân Mộng Trạch mấy người liên thủ tiếp nhận, thân thể đại chấn, bị đánh bay vài bước.
- Vân quan chủ, người này thực tại quỷ dị, không chỉ có một khối ma hóa hóa thân, hơn nữa thực lực quá mức mạnh mẽ, đánh nữa, chúng ta cũng không có phần thắng a!
Một vị Thánh giai nam nhân gầy trong mắt lóe lên một chút sợ hãi, nói.
Mấy người khác cũng lập tức liên tiếp gật đầu, hiển nhiên cũng bị Thạch Mục làm cho sợ vỡ mật.
Vân Mộng Trạch mày cau lại, sắc mặt sớm đã khó coi đến cực điểm, trong lòng lại giận không kềm được.
Mấy cái Thánh giai trưởng lão này lúc bình thường đều chui rúc trong tông môn, sống an nhàn sung sướng quen rồi, thời khắc này thoáng bị đối phương áp chế, không ngờ lại hoàn toàn không có ý chí chiến đấu chút nào.
Nàng đang định nói gì, trước mắt trong côn ảnh bóng đen chợt nhoáng lên, Thân Ngoại Hóa Thân của Thạch Mục bay vụt tới, Huyết sắc tàn kiếm sáng rực lên, chém thẳng xuống đầu.
Vân Mộng Trạch sắc mặt cả kinh, nhưng mà cũng không hề thất kinh, trên cổ tay một vòng tay sáng bóng chợt rời tay bay ra, quang mang nhoáng lên, lớn nhanh gấp mười, chắn ngay trước kiếm quang đó.
Một tiếng kim thiết giao kích nổ lên cực lớn, vòng tay bạch sắc không ngờ lại chắc chắn vô cùng, Huyết sắc tàn kiếm bị cản lại một cách dễ dàng.
Vân Mộng Trạch trên mặt lộ ra một chút cười lạnh, phất tay đánh ra một đạo pháp quyết.
Vòng tay bạch sắc quang mang nhoáng lên, không ngờ lại đột nhiên tiêu biến, ngay sau đó đeo vào trên cổ tay cầm kiếm của Thân Ngoại Hóa Thân, trong nháy mắt buộc chặt lại.
Thân Ngoại Hóa Thân trên mặt lập tức lộ ra một chút đau đớn, ánh sáng đen trên tay nhanh chóng tiêu tán, Huyết sắc tàn kiếm kiếm mang cũng theo đó tiêu tán đi.
Vòng tay này không ngờ lại có năng lực cấm cố chân khí!
Vân Mộng Trạch trong mắt hiện sắc thái vui mừng, bàn tay ngọc biến thành trảo chụp một cái, một thanh ngân sắc chiến đao hẹp dài hiện ra, bay lơ lửng trên không xoay một vòng, từng đạo đao mang biến ảo phóng ra, nổi lên một loạt hàn quang lành lạnh chém tới cần cổ của Thân Ngoại Hóa Thân.
Thân Ngoại Hóa Thân trong mắt chợt lóe lên một chút quỷ sắc, không ngờ lại không để ý chút nào đối với ngân sắc chiến đao, tay còn lại nắm chặt thành quyền, một quyền ầm ầm đánh ra.
Quả đấm bề mặt lập lòe ánh sáng đen, từng phù văn đen như mực chớp động hiện ra.
Vân Mộng Trạch sắc mặt cả kinh, ngân sắc chiến đao trong tay chợt chuyển, bổ về phía quả đấm của hóa thân, khóe miệng lộ ra một chút cười lạnh.
Nàng cầm ngân sắc chiến đao này tuy diện mạo xấu xí, nhưng là một món Thượng phẩm pháp bảo áp đáy rương của nàng, hơn nữa ẩn chứa một chút lực lượng thuần dương, đủ để khắc chế ma khí.
Trong cái chớp mắt như điện quang hỏa thạch đó, quyền đao giáp nhau!
Ánh sáng đen trên bề mặt uả đấm đầu tiên ảm đạm đi.
Nhưng Vân Mộng Trạch không kịp lóe lên sắc thái vui mừng, chỉ nghe “rắc” một tiếng giòn tan, ngân sắc chiến đao không ngờ lại vỡ vụn ra mà không có dấu hiệu báo trước nào.
Xùy!
Quả đấm đen xì xì nhoáng lên tiếp, lập tức đánh xuyên qua phần bụng của Vân Mộng Trạch.
Vân Mộng Trạch ánh mắt lộ ra vẻ không thể tin nổi, phản ứng cũng theo đó chợt ngừng. Đúng lúc này, huyết sắc kiếm ảnh nhoáng lên một cái, đầu lâu và thân thể của nàng lập tức chia lìa.
Hai người giao thủ, nhưng mà trong nháy mắt, Vân Mộng Trạch liền bị trảm sát tại chỗ, ngay cả nguyên thần cũng đều không kịp trốn ra, những tên Thánh giai khác lập tức ngây người như phỗng.
- Giết!
Thạch Mục trong miệng hét lớn một tiếng, bay vụt tới, nhắm tới mấy tên Thánh giai khác.
Trên mặt mấy người đó lộ ra vẻ vô cùng sợ hãi, sớm đã hoàn toàn không có chiến ý, xoay người bỏ chạy về hướng xa xa.
Hai vị quan chủ là thủ lĩnh trước sau bị đánh chết, còn thừa lại các Thánh giai khác lại lâm trận bỏ chạy, Thiên vị đệ tử còn thừa lại của Ly Trần Tông lập tức đại loạn, đua nhau chạy đi theo vài tên Thánh giai, chạy tán loạn đi bốn phương tám hướng.
Mọi người của Thanh Lan Thánh Địa thấy thế mừng rỡ, truy kích theo, chặn giết một bộ phận Ly Trần Tông đệ tử, nhưng mà có hơn phân nửa vẫn trốn thoát được.
Nam Cung trưởng lão cùng mọi người nhanh chóng triệu tập chúng đệ tử truy kích trở lại, không cho tiếp tục đuổi theo nữa.
Một trận đánh giết này, Thanh Lan Thánh Địa vốn là có hơn 200 đệ tử, thời khắc này chỉ còn lại không tới 200 người, tổn thất gần tới một phần ba.
Nam Cung trưởng lão cùng mọi người ánh mắt ảm đạm, nhưng mà rất nhanh sau đó liền chấn phấn.
Đối mặt đối thủ mạnh đông gấp mấy lần mình, có thể ở dưới cục diện gần như toàn quân bị diệt, chuyển bại thành thắng kỳ tích như vậy, đã đủ để làm cho bọn họ mừng rỡ như điên rồi.
- Thạch Mục, quả nhiên là anh hùng xuất thiếu niên, chúng ta lần này có thể chuyển nguy thành an, là nhờ có ngươi xuất thủ tương trợ.
Nam Cung trưởng lão thần tình nghiêm nghị thi lễ một cái với Thạch Mục.
tiếng nổ cực lớn như lôi đình liên tiếp truyền ra, kiếm quang màu máu nhoáng lên một cái, vang lên một tiếng hét thảm, lại một tên Ly Trần Tông Thánh giai bị chém thành hai khúc, một kim sắc thánh phôi bắn ra, bị Thạch Mục quật một côn đánh nát.
Vân Mộng Trạch sắc mặt kịch biến, nhìn về phía Thạch Mục, ánh mắt tràn đầy vẻ khó tin.
Đây đã là Thánh giai thứ tư chết ở trong tay Thạch Mục, Thánh giai tồn tại ngày thường vô cùng cường đại, thi triển phòng ngự thủ đoạn trước mặt Thạch Mục và cái hóa thân quỷ dị đó lại yếu đuối tựa như trứng gà, dễ dàng liền bị nghiền nát.
Tăng thêm sự kinh khủng chính là, mấy người bọn họ liên thủ phát ra công kích, Thạch Mục né cũng không né, phảng phất như vô sự chịu đựng hết xuống.
Vân Mộng Trạch ánh mắt nhìn xuống Cửu Long Tỏa Kim Giáp trên người Thạch Mục, trong mắt chợt lóe sáng.
- Đây là chiến giáp cấp bậc Linh bảo!
Nàng kinh hô một tiếng.
- Không hổ là Ly Trần Tông quan chủ, vẫn còn coi như có chút kiến thức.
Thạch Mục lạnh lùng cười một tiếng, Như Ý Tấn Thiết Côn trong tay bùng phóng quang mang lên dữ dội, lần nữa bay vụt tới, từng đạo côn ảnh đánh tới mấy người.
Vân Mộng Trạch mấy người liên thủ tiếp nhận, thân thể đại chấn, bị đánh bay vài bước.
- Vân quan chủ, người này thực tại quỷ dị, không chỉ có một khối ma hóa hóa thân, hơn nữa thực lực quá mức mạnh mẽ, đánh nữa, chúng ta cũng không có phần thắng a!
Một vị Thánh giai nam nhân gầy trong mắt lóe lên một chút sợ hãi, nói.
Mấy người khác cũng lập tức liên tiếp gật đầu, hiển nhiên cũng bị Thạch Mục làm cho sợ vỡ mật.
Vân Mộng Trạch mày cau lại, sắc mặt sớm đã khó coi đến cực điểm, trong lòng lại giận không kềm được.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Mấy cái Thánh giai trưởng lão này lúc bình thường đều chui rúc trong tông môn, sống an nhàn sung sướng quen rồi, thời khắc này thoáng bị đối phương áp chế, không ngờ lại hoàn toàn không có ý chí chiến đấu chút nào.
Nàng đang định nói gì, trước mắt trong côn ảnh bóng đen chợt nhoáng lên, Thân Ngoại Hóa Thân của Thạch Mục bay vụt tới, Huyết sắc tàn kiếm sáng rực lên, chém thẳng xuống đầu.
Vân Mộng Trạch sắc mặt cả kinh, nhưng mà cũng không hề thất kinh, trên cổ tay một vòng tay sáng bóng chợt rời tay bay ra, quang mang nhoáng lên, lớn nhanh gấp mười, chắn ngay trước kiếm quang đó.
Một tiếng kim thiết giao kích nổ lên cực lớn, vòng tay bạch sắc không ngờ lại chắc chắn vô cùng, Huyết sắc tàn kiếm bị cản lại một cách dễ dàng.
Vân Mộng Trạch trên mặt lộ ra một chút cười lạnh, phất tay đánh ra một đạo pháp quyết.
Vòng tay bạch sắc quang mang nhoáng lên, không ngờ lại đột nhiên tiêu biến, ngay sau đó đeo vào trên cổ tay cầm kiếm của Thân Ngoại Hóa Thân, trong nháy mắt buộc chặt lại.
Thân Ngoại Hóa Thân trên mặt lập tức lộ ra một chút đau đớn, ánh sáng đen trên tay nhanh chóng tiêu tán, Huyết sắc tàn kiếm kiếm mang cũng theo đó tiêu tán đi.
Vòng tay này không ngờ lại có năng lực cấm cố chân khí!
Vân Mộng Trạch trong mắt hiện sắc thái vui mừng, bàn tay ngọc biến thành trảo chụp một cái, một thanh ngân sắc chiến đao hẹp dài hiện ra, bay lơ lửng trên không xoay một vòng, từng đạo đao mang biến ảo phóng ra, nổi lên một loạt hàn quang lành lạnh chém tới cần cổ của Thân Ngoại Hóa Thân.
Thân Ngoại Hóa Thân trong mắt chợt lóe lên một chút quỷ sắc, không ngờ lại không để ý chút nào đối với ngân sắc chiến đao, tay còn lại nắm chặt thành quyền, một quyền ầm ầm đánh ra.
Quả đấm bề mặt lập lòe ánh sáng đen, từng phù văn đen như mực chớp động hiện ra.
Vân Mộng Trạch sắc mặt cả kinh, ngân sắc chiến đao trong tay chợt chuyển, bổ về phía quả đấm của hóa thân, khóe miệng lộ ra một chút cười lạnh.
Nàng cầm ngân sắc chiến đao này tuy diện mạo xấu xí, nhưng là một món Thượng phẩm pháp bảo áp đáy rương của nàng, hơn nữa ẩn chứa một chút lực lượng thuần dương, đủ để khắc chế ma khí.
Trong cái chớp mắt như điện quang hỏa thạch đó, quyền đao giáp nhau!
Ánh sáng đen trên bề mặt uả đấm đầu tiên ảm đạm đi.
Nhưng Vân Mộng Trạch không kịp lóe lên sắc thái vui mừng, chỉ nghe “rắc” một tiếng giòn tan, ngân sắc chiến đao không ngờ lại vỡ vụn ra mà không có dấu hiệu báo trước nào.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Xùy!
Quả đấm đen xì xì nhoáng lên tiếp, lập tức đánh xuyên qua phần bụng của Vân Mộng Trạch.
Vân Mộng Trạch ánh mắt lộ ra vẻ không thể tin nổi, phản ứng cũng theo đó chợt ngừng. Đúng lúc này, huyết sắc kiếm ảnh nhoáng lên một cái, đầu lâu và thân thể của nàng lập tức chia lìa.
Hai người giao thủ, nhưng mà trong nháy mắt, Vân Mộng Trạch liền bị trảm sát tại chỗ, ngay cả nguyên thần cũng đều không kịp trốn ra, những tên Thánh giai khác lập tức ngây người như phỗng.
- Giết!
Thạch Mục trong miệng hét lớn một tiếng, bay vụt tới, nhắm tới mấy tên Thánh giai khác.
Trên mặt mấy người đó lộ ra vẻ vô cùng sợ hãi, sớm đã hoàn toàn không có chiến ý, xoay người bỏ chạy về hướng xa xa.
Hai vị quan chủ là thủ lĩnh trước sau bị đánh chết, còn thừa lại các Thánh giai khác lại lâm trận bỏ chạy, Thiên vị đệ tử còn thừa lại của Ly Trần Tông lập tức đại loạn, đua nhau chạy đi theo vài tên Thánh giai, chạy tán loạn đi bốn phương tám hướng.
Mọi người của Thanh Lan Thánh Địa thấy thế mừng rỡ, truy kích theo, chặn giết một bộ phận Ly Trần Tông đệ tử, nhưng mà có hơn phân nửa vẫn trốn thoát được.
Nam Cung trưởng lão cùng mọi người nhanh chóng triệu tập chúng đệ tử truy kích trở lại, không cho tiếp tục đuổi theo nữa.
Một trận đánh giết này, Thanh Lan Thánh Địa vốn là có hơn 200 đệ tử, thời khắc này chỉ còn lại không tới 200 người, tổn thất gần tới một phần ba.
Nam Cung trưởng lão cùng mọi người ánh mắt ảm đạm, nhưng mà rất nhanh sau đó liền chấn phấn.
Đối mặt đối thủ mạnh đông gấp mấy lần mình, có thể ở dưới cục diện gần như toàn quân bị diệt, chuyển bại thành thắng kỳ tích như vậy, đã đủ để làm cho bọn họ mừng rỡ như điên rồi.
- Thạch Mục, quả nhiên là anh hùng xuất thiếu niên, chúng ta lần này có thể chuyển nguy thành an, là nhờ có ngươi xuất thủ tương trợ.
Nam Cung trưởng lão thần tình nghiêm nghị thi lễ một cái với Thạch Mục.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro