Cơ duyên (2)
Vong Ngữ
2024-07-24 14:05:08
- Đầu lĩnh tộc Cổ Man tuy đã đền tội, nhưng bên trong những tinh cầu còn lại của Hắc Ma Tinh Vực vẫn còn rất nhiều binh sĩ tộc địch nhân, hơn nữa chỉ cần Thiên Đình còn tồn tại, sẽ không buông tha việc xâm chiếm tinh vực chúng ta, mọi người không được chủ quan.
Yên La bình bình thản thản nói.
- Vâng!
Bọn Thích Vô Nhai đều gật đầu đồng ý.
- Vân Lý, Chuyên Vũ, hai ngươi dẫn người đi càn quét sạch tộc nhân Cổ Man tộc còn sót lại, nhất định phải đuổi tận giết tuyệt. Thích Vô Nhai, quay về Di Dương Tinh Vực triệu hồi tộc nhân chúng ta, không được quấy rối tinh vực đó nữa.
Yên La bắt đầu phân phó công việc.
- Dạ!
Ba người Thích Vô Nhai nghiêm túc vâng mệnh, xoay người liếc nhìn về hướng kia.
Ánh mắt cả ba dừng lại trên người Thạch Mục cùng thân ngoại hóa thân của hắn, dị sắc đột nhiên lóe lên trong đáy mắt, nhưng nghĩ đến quan hệ vi diệu giữa Thạch Mục và Yên La, tia tham niệm vừa manh nha ngay lập tức biến mất.
Ba người hóa thành ba vệt độn quang, bay về phía xa xa.
Yên La đưa mắt nhìn ba người rời khỏi, sau đó xuất hiện bên cạnh Thạch Mục.
Minh La nhìn thoáng qua hai người, khóe miệng lộ ra tia cười quỷ quyệt, không bay lại đó.
Giờ phút này Thạch Mục đang khoanh chân ngồi một bên, sắc mặt trắng bệch, toàn lực vận công chữa thương, ánh sáng màu xanh lục vờn quanh cơ thể, nhưng khí tức vẫn như có như không.
Mặc dù đó chỉ là dư chấn, nhưng công kích từ đại năng giả Thần Cảnh không phải là người như hắn có thể thừa nhận, mặc dù đã có Chân Long Tỏa Kim Giáp chống đỡ hơn phân nửa, nhưng hắn vẫn bị thương rất nặng.
Hai tay Yên La khẽ vẫy, từng đợt thất thải hào quang chui vào cơ thể Thạch Mục.
Khí tức Thạch Mục vốn chập chờn không ổn định, hiện tại đã bình ổn hơn trước, sắc mặt nhanh chóng khôi phục lại bình thường, sau một lát hắn mở to mắt, thở phào một hơi, đứng lên nhìn về phía Yên La.
- Lần này để ta có thể thuận lợi tiến giai Thần Cảnh, không thể không nhắc đến công lao của ngươi, vừa rồi ngươi lại cứu ta lần nữa, đa tạ.
Yên La mở miệng nói ra.
- Không có gì đâu, dù sao ta và ngươi có chung một kẻ địch. Hơn nữa, ngươi là linh sủng của ta đó nhé.
Thạch Mục khoát tay áo tỏ vẻ không để ý, rồi lại thông qua thần niệm liên hệ nói câu cuối cùng.
Yên La nghe vậy, hơi giật mình một chút, sau đó cười thản nhiên, không phủ nhận.
- Sau này ngươi dự định thế nào?
Thạch Mục hỏi thăm.
- Tộc Hắc Ma bị Thiên Đình áp bách bấy lâu, cần phải tu dưỡng một đoạn thời gian. Đại quân tử linh tổn thất thảm trọng, cũng cần phải trùng tu lần nữa.
Yên La giải thích rõ ràng.
- Ta hiểu. Chuyện ở đây xem như đã xong một phần, ta cũng phải trờ về Di Dương Tinh Vực rồi.
Thạch Mục gật đầu, bày tỏ ý định rời khỏi.
- Sau khi trở về cần phải cẩn thận hơn nữa, Thiên Đình rất có thể sẽ phải người lẻn vào. Mặc dù có vỏ côn Thiên Cực, thực lực của ngươi có thể miễn cưỡng chống lại Thánh giai, nhưng khi đối mặt với Thần Cảnh, ngươi vẫn không thể địch lại. Ngoài ra, hóa thân của ngươi kế thừa lĩnh vực tàn phá từ Hồng Lệ Ma Tổ, cũng là một cơ duyên của ngươi.
Yên La cẩn thận nhắc nhở.
- Hồng Lệ Ma Tổ là ngươi phương nào thế?
Thạch Mục nghe vậy, trong lòng vui vẻ, tiếp tục hỏi.
- Hồng Lệ Ma Tổ là một Ma Tổ thượng cổ từng tung hoành khắp Hắc Ma Tinh Vực, thực lực vô cùng hùng mạnh, không nằm dưới ta. Chẳng qua bởi vì đột phá thất bại nên mới vẫn lạc, sau đó trốn vào trong Bạo Phong Ma Giác, trở thành bộ thi hài nửa linh nửa ma, năm đó ta cũng có ý định lấy di thể của hắn, nhưng không thành công, chẳng ngờ hai tên Tỳ Phù lại làm được.
Yên La kể lại thật rõ.
Thạch Mục chỉ à một tiếng, sau đó hắn khẽ vung tay, thân ngoại hóa thân lập tức bay đến, tản mát ra từng đợt hắc quang óng ánh, phù văn đen nhánh lập lòe mơ hồ bên trong cơ thể.
- À đúng rồi, lĩnh vực mà ngươi vừa nói là gì vậy? Tên Tỳ Phù Thần Tướng kia vừa nhìn thấy lĩnh vực của ngươi đã lập tức chạy trốn.
Thạch Mục hỏi ra nghi vấn nãy giờ của mình.
- Lĩnh vực là một đại thần thông mà chỉ có Thần Cảnh hậu kỳ, thậm chí đỉnh phong mới có thể hiểu thấu đáo để mà triển khai, trong lĩnh vực, hết thảy pháp tắc đều cho bản thân khống chế, phân thân của ngươi đã hấp thu thi hài Hồng Lệ Ma Tổ, kế thừa được một tia lực lượng lĩnh vực, sau một thời gian nữa ngươi cũng sẽ tìm hiểu thành công. Sau này bản thể của ngươi cũng tìm hiểu lĩnh vực tàn phá, với tư chất của ngươi, có lẽ sẽ ngộ ra được một chút huyền bí của lĩnh vực, rất có ích cho sự tiến giai trong tương lai.
Yên La chỉ ra con đường đúng đắn cho Thạch Mục.
- Thật không?
Thạch Mục nghe nói thế, vừa mừng vừa sợ.
Theo lời nói của Yên La, hắn có thể mượn nhờ truyền thừa còn sót lại của Hồng Lệ Ma Tổ mà hóa Thần trong tương lai.
- À, nếu thực lực hóa thân vượt xa ta, sẽ không khiến ta mất khống chế chứ?
Thạch Mục lại hỏi.
- Chỉ cần đừng để hắn rời khỏi ngươi quá lâu, sẽ không sinh ra ý thức của mình, không cần lo lắng đâu.
Yên La nhanh chóng giải đáp.
- Vậy thì, ta đi đây.
Thạch Mục nhìn thật sâu vào đôi mắt Yên La, phất tay tế ra Linh Vũ Phi Xa.
- Ta tiễn ngươi một đoạn.
Hào quang bảy màu trong tay Yên La lóe lên, Thất Bảo Diệu Thụ xuất hiện, đạp không bay lên.
Hư không lập tức nứt ra một khe hở.
Yên La vung lên tay ngọc, quanh người Thạch Mục xuất hiện pháp trận bảy màu, nàng thi triển Đại Na Di Thuật bao phủ Thạch Mục bay vào trong vết nứt không gian.
Thạch Mục chỉ khẽ giật mình nhưng không ngăn cản, thân thể hắn lóe lên, sau đó chui vào trong khe hở không gian.
Trước mắt hắn tối sầm, lập tức đi vào không gian loạn lưu.
Sức mạnh xé rách đến từ bốn phương tám hướng trong không gian quét đến, nhưng đều bị pháp trận bảy màu quanh hắn ngăn trở, khiến hắn lông tóc vô thương, bình yên đi qua.
Yên La bình bình thản thản nói.
- Vâng!
Bọn Thích Vô Nhai đều gật đầu đồng ý.
- Vân Lý, Chuyên Vũ, hai ngươi dẫn người đi càn quét sạch tộc nhân Cổ Man tộc còn sót lại, nhất định phải đuổi tận giết tuyệt. Thích Vô Nhai, quay về Di Dương Tinh Vực triệu hồi tộc nhân chúng ta, không được quấy rối tinh vực đó nữa.
Yên La bắt đầu phân phó công việc.
- Dạ!
Ba người Thích Vô Nhai nghiêm túc vâng mệnh, xoay người liếc nhìn về hướng kia.
Ánh mắt cả ba dừng lại trên người Thạch Mục cùng thân ngoại hóa thân của hắn, dị sắc đột nhiên lóe lên trong đáy mắt, nhưng nghĩ đến quan hệ vi diệu giữa Thạch Mục và Yên La, tia tham niệm vừa manh nha ngay lập tức biến mất.
Ba người hóa thành ba vệt độn quang, bay về phía xa xa.
Yên La đưa mắt nhìn ba người rời khỏi, sau đó xuất hiện bên cạnh Thạch Mục.
Minh La nhìn thoáng qua hai người, khóe miệng lộ ra tia cười quỷ quyệt, không bay lại đó.
Giờ phút này Thạch Mục đang khoanh chân ngồi một bên, sắc mặt trắng bệch, toàn lực vận công chữa thương, ánh sáng màu xanh lục vờn quanh cơ thể, nhưng khí tức vẫn như có như không.
Mặc dù đó chỉ là dư chấn, nhưng công kích từ đại năng giả Thần Cảnh không phải là người như hắn có thể thừa nhận, mặc dù đã có Chân Long Tỏa Kim Giáp chống đỡ hơn phân nửa, nhưng hắn vẫn bị thương rất nặng.
Hai tay Yên La khẽ vẫy, từng đợt thất thải hào quang chui vào cơ thể Thạch Mục.
Khí tức Thạch Mục vốn chập chờn không ổn định, hiện tại đã bình ổn hơn trước, sắc mặt nhanh chóng khôi phục lại bình thường, sau một lát hắn mở to mắt, thở phào một hơi, đứng lên nhìn về phía Yên La.
- Lần này để ta có thể thuận lợi tiến giai Thần Cảnh, không thể không nhắc đến công lao của ngươi, vừa rồi ngươi lại cứu ta lần nữa, đa tạ.
Yên La mở miệng nói ra.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Không có gì đâu, dù sao ta và ngươi có chung một kẻ địch. Hơn nữa, ngươi là linh sủng của ta đó nhé.
Thạch Mục khoát tay áo tỏ vẻ không để ý, rồi lại thông qua thần niệm liên hệ nói câu cuối cùng.
Yên La nghe vậy, hơi giật mình một chút, sau đó cười thản nhiên, không phủ nhận.
- Sau này ngươi dự định thế nào?
Thạch Mục hỏi thăm.
- Tộc Hắc Ma bị Thiên Đình áp bách bấy lâu, cần phải tu dưỡng một đoạn thời gian. Đại quân tử linh tổn thất thảm trọng, cũng cần phải trùng tu lần nữa.
Yên La giải thích rõ ràng.
- Ta hiểu. Chuyện ở đây xem như đã xong một phần, ta cũng phải trờ về Di Dương Tinh Vực rồi.
Thạch Mục gật đầu, bày tỏ ý định rời khỏi.
- Sau khi trở về cần phải cẩn thận hơn nữa, Thiên Đình rất có thể sẽ phải người lẻn vào. Mặc dù có vỏ côn Thiên Cực, thực lực của ngươi có thể miễn cưỡng chống lại Thánh giai, nhưng khi đối mặt với Thần Cảnh, ngươi vẫn không thể địch lại. Ngoài ra, hóa thân của ngươi kế thừa lĩnh vực tàn phá từ Hồng Lệ Ma Tổ, cũng là một cơ duyên của ngươi.
Yên La cẩn thận nhắc nhở.
- Hồng Lệ Ma Tổ là ngươi phương nào thế?
Thạch Mục nghe vậy, trong lòng vui vẻ, tiếp tục hỏi.
- Hồng Lệ Ma Tổ là một Ma Tổ thượng cổ từng tung hoành khắp Hắc Ma Tinh Vực, thực lực vô cùng hùng mạnh, không nằm dưới ta. Chẳng qua bởi vì đột phá thất bại nên mới vẫn lạc, sau đó trốn vào trong Bạo Phong Ma Giác, trở thành bộ thi hài nửa linh nửa ma, năm đó ta cũng có ý định lấy di thể của hắn, nhưng không thành công, chẳng ngờ hai tên Tỳ Phù lại làm được.
Yên La kể lại thật rõ.
Thạch Mục chỉ à một tiếng, sau đó hắn khẽ vung tay, thân ngoại hóa thân lập tức bay đến, tản mát ra từng đợt hắc quang óng ánh, phù văn đen nhánh lập lòe mơ hồ bên trong cơ thể.
- À đúng rồi, lĩnh vực mà ngươi vừa nói là gì vậy? Tên Tỳ Phù Thần Tướng kia vừa nhìn thấy lĩnh vực của ngươi đã lập tức chạy trốn.
Thạch Mục hỏi ra nghi vấn nãy giờ của mình.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Lĩnh vực là một đại thần thông mà chỉ có Thần Cảnh hậu kỳ, thậm chí đỉnh phong mới có thể hiểu thấu đáo để mà triển khai, trong lĩnh vực, hết thảy pháp tắc đều cho bản thân khống chế, phân thân của ngươi đã hấp thu thi hài Hồng Lệ Ma Tổ, kế thừa được một tia lực lượng lĩnh vực, sau một thời gian nữa ngươi cũng sẽ tìm hiểu thành công. Sau này bản thể của ngươi cũng tìm hiểu lĩnh vực tàn phá, với tư chất của ngươi, có lẽ sẽ ngộ ra được một chút huyền bí của lĩnh vực, rất có ích cho sự tiến giai trong tương lai.
Yên La chỉ ra con đường đúng đắn cho Thạch Mục.
- Thật không?
Thạch Mục nghe nói thế, vừa mừng vừa sợ.
Theo lời nói của Yên La, hắn có thể mượn nhờ truyền thừa còn sót lại của Hồng Lệ Ma Tổ mà hóa Thần trong tương lai.
- À, nếu thực lực hóa thân vượt xa ta, sẽ không khiến ta mất khống chế chứ?
Thạch Mục lại hỏi.
- Chỉ cần đừng để hắn rời khỏi ngươi quá lâu, sẽ không sinh ra ý thức của mình, không cần lo lắng đâu.
Yên La nhanh chóng giải đáp.
- Vậy thì, ta đi đây.
Thạch Mục nhìn thật sâu vào đôi mắt Yên La, phất tay tế ra Linh Vũ Phi Xa.
- Ta tiễn ngươi một đoạn.
Hào quang bảy màu trong tay Yên La lóe lên, Thất Bảo Diệu Thụ xuất hiện, đạp không bay lên.
Hư không lập tức nứt ra một khe hở.
Yên La vung lên tay ngọc, quanh người Thạch Mục xuất hiện pháp trận bảy màu, nàng thi triển Đại Na Di Thuật bao phủ Thạch Mục bay vào trong vết nứt không gian.
Thạch Mục chỉ khẽ giật mình nhưng không ngăn cản, thân thể hắn lóe lên, sau đó chui vào trong khe hở không gian.
Trước mắt hắn tối sầm, lập tức đi vào không gian loạn lưu.
Sức mạnh xé rách đến từ bốn phương tám hướng trong không gian quét đến, nhưng đều bị pháp trận bảy màu quanh hắn ngăn trở, khiến hắn lông tóc vô thương, bình yên đi qua.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro