Cơ hội (2)
Vong Ngữ
2024-07-24 14:05:08
Thủy Linh Tử nói ra lo lắng của mình.
Thần tình Thạch Mục không quá rõ ràng, cũng chẳng hành động gì.
Nếu cứ rời khỏi đây như vậy, không gian Ngũ Hành Ma Quật tan vỡ, nếu muốn đại thành Cửu Chuyển Huyền Công thì không còn cách nào khác rồi.
- Thủy Linh Tử, có cách nào chữa trị linh mạch hệ Thủy không?
Hắn chợt mở miệng hỏi.
- Ngươi nói cái gì?
Ánh sáng màu lam lóe lên, Thủy Linh Tử bay ra khỏi Huyền Minh Châu, xuất hiện trên bờ vai Thạch Mục, vô cùng chấn động, hỏi lại.
- Ta hỏi ngươi có cách nào chữa trị linh mạch hay không. Linh mạch hệ Thủy kia chẳng qua là bởi vì Linh Bảo tự bạo nên mới bị hủy thôi, nhưng cũng không có biến mất, ta có cảm giác, linh lực chỉ bị hỗn loạn mà thôi... Nếu có cách nào đó tập hợp nó lại thì mới có thể tái tạo linh mạch hệ Thủy, ổn định không gian này.
Thạch Mục giải thích nhanh chóng ý định của mình.
Thủy Linh Tử nghe vậy, thần sắc trên mặt hơi giật mình, tính mở miệng nói gì đó.
Vào lúc này, khu vực hư không giữa không gian dưới mặt đất lóe lên, xuất hiện một khe hở.
Thạch Mục hơi giật mình, ánh mắt ngưng tụ.
Hắn nhìn thấy một bức tranh tản mát quang mang ngũ sắc đang băn ra từ khe hở.
Hắn quen thuộc với bức tranh này vô cùng, chính là Ngũ Hành Cương Vực Đồ mở cửa ra vào Ngũ Hành Ma Quậ trong di tích Thanh Lan.
Hắn hoàn toàn chẳng biết tại sao lại vậy, giờ phút này hắn cũng chẳng rảng để suy nghi chuyện đó.
Ông... ông... ông...!
Khi Ngũ Hành Cương Vực Đồ xuất hiện, mặt ngoài đột nhiên tỏa ra ánh sáng rực rỡ, hơn nữa chúng phát triển lớn cực nhanh, chỉ trong vòng hai ba lần hô hấp là có thể phát triển thành một bức tranh khổng lồ chừng vài chục trượng.
Bức vẽ khổng lồ hơi run rẩy, đồ án hình Tiểu Đỉnh bay ra, hóa thành năm cái đỉnh lớn khác nhau về màu sắc.
Năm cái đỉnh này bay vụt xuống, mỗi một cái đều chui vào trong linh mạch ở sâu trong độg quật, chỉ có cái đỉnh màu lam lơ lửng bất lực trên không trung, ởi vì linh mạch hệ Thủy đã biến mất.
Bốn linh mạch hình rồng lâp tức hơi ổn định lại chút, không hề chấn động lắc lư nữa.
Vẻ mặt Thạch Mục lộ ra sự kinh ngạc, quả nhiên là hắn không bao giờ ngờ được Ngũ Hành Cương Vực Đồ lại có năng lực thế này.
- Ta hiểu rồi, Ngũ Hành Cương Vực Đồ chính là một bộ phận linh lực đầu tiên ở khu vực này, chúng được cô đọng thành một kiện pháp bảo, e rằng chuyện này là do Bạch Viên Lão Tổ trong miệng ngươi nhắc đến gây nên.
Vẻ mặt Thủy Linh Tử hiển nhiên rất hưng phấn.
- Rất có thể!
Thạch Mục nghe vậy, gật gật đầu.
- Thạch tiểu tử, ngươi vừa mới nói muốn tu bổ linh mạch phải không, vốn dĩ thực lực của ngươi hiện giờ không thể làm được chuyện này, nhưng giờ đã có Ngũ Hành Cương Vực Đồ ở đây, đó chính là cơ hội cho ngươi!
Thủy Linh Tử tiếp tục nói.
- Ta phải làm thế nào đây?
Thạch Mục nghe xong thì vô cùng sung sướng, lập tức hỏi tiếp.
Thủy Linh Tử há miệng phun ra một luồng ánh sáng màu lam, chúng lóe lên rồi chui vào đầu Thạch Mục, tạo thành vô số chữ viết.
- Phương pháp này hơi nguy hiểm, mặc dù đã có Ngũ Hanh Cương Vực Đồ nhưng tỷ lệ thành công chỉ vỏn vẹn chừng bốn thành, ngươi cứ quyết định đi.
Thủy Linh Tử dùng giọng điệu nghiêm túc nói rõ ràng.
Ánh mắt Thạch Mục chấn động, hắn đọc rất nhanh, chỉ trong thời gian ngắn thì đã xem xong, Thạch Mục lâm vào trầm mặc, có chút do dự.
Nhưng sự do dự của hắn chỉ trong thời gian nháy mắt, thần sắc kiên định dần dần hiện lên.
- Cho dù phải sử dụng cách nào, ta cũng phải thử một chút đã!
Thạch Mục nói quả quyết.
Nếu Ngũ Hành Ma Quậ thực sự tan vỡ, về cơ bản thì hắn sẽ không thể tu luyện tiếp lên Cửu Chuyển được.
Giờ phút này hắn đã tu luyện đến đỉnh cao Bát Chuyển, hắn cũng đã lý giải rất sâu về khoảng cách giữa đỉnh cao Bát Chuyển và Cửu Chuyển, đó chính là một cái khe sâu không thấy đáy, chẳng thể vượt qua được!
Triệu Tiễn vừa nói vẫn có phương pháp khác tiến giai đến công pháp Cửu Chuyển, với thực lực của Thiên Đình, xác suất lời nói của đối phương là thật cũng rất cao, nếu như hắn buông bỏ rồi rời khỏi Ngũ Hành Ma Quật thì chắn chắn hắn trở thành chất dinh dưỡng cho Triệu Tiễn rồi.
Hắn vừa nghĩ đến đây, Thạch Mục liền không muốn do dự thêm nữa, thân hình hơi chuyển động rồi bắn ra, đứng phía dưới Ngũ Hành Cương Vực Đồ.
Hắn hét lớn thành tiếng, toàn thân bộc phát ra hào quang ngũ sắc xích, kim, lục, hoàng, lam, đó chính là sức mạnh Ngũ Hành của Cửu Chuyển Huyền Công.
Miệng hắn nói lẩm bẩm, cả người tản ra ánh sáng ngũ sắc lập lòe, chúng chia tách khỏi nhau, hình thành năm cột sáng, chúng lóe lên rồi chui vào trong Ngũ Hành Cương Vực Đồ.
Ngũ Hành Cương Vực Đồ lập tức tỏa sáng hào quang, một cỗ chấn động vô hình tản ra từ bức Vực Đồ, bao phủ phạm vi mấy trăm dặm chỉ trong giây lát.
Nhưng nơi chấn động đi qua, linh lực hỗn loạn trong thiên địa lập tức yên tĩnh.
Giờ khắc này, những khu vực xa tít tắp bên ngoài động quật trong Ngũ Hành Ma Quật đều đã hỗn loạn hoàn toàn.
Linh khí trong thiên địa sôi trào như nằm trên chảo nóng, linh lực hỗn loạn ngưng tụ thành đám mây đen thật lớn, từng đợt sấm sét thô to giáng xuống xé rách mặt đất, thậm chí không gian như muốn rách ra, dường như thế giới lâm vào tận thế.
Không gian bắt đầu tan vỡ từ bên ngoài, lan dần dần vào những địa phương sâu hơn, tốc độ càng ngày càng mau, nhanh đến kinh người.
Thần tình Thạch Mục không quá rõ ràng, cũng chẳng hành động gì.
Nếu cứ rời khỏi đây như vậy, không gian Ngũ Hành Ma Quật tan vỡ, nếu muốn đại thành Cửu Chuyển Huyền Công thì không còn cách nào khác rồi.
- Thủy Linh Tử, có cách nào chữa trị linh mạch hệ Thủy không?
Hắn chợt mở miệng hỏi.
- Ngươi nói cái gì?
Ánh sáng màu lam lóe lên, Thủy Linh Tử bay ra khỏi Huyền Minh Châu, xuất hiện trên bờ vai Thạch Mục, vô cùng chấn động, hỏi lại.
- Ta hỏi ngươi có cách nào chữa trị linh mạch hay không. Linh mạch hệ Thủy kia chẳng qua là bởi vì Linh Bảo tự bạo nên mới bị hủy thôi, nhưng cũng không có biến mất, ta có cảm giác, linh lực chỉ bị hỗn loạn mà thôi... Nếu có cách nào đó tập hợp nó lại thì mới có thể tái tạo linh mạch hệ Thủy, ổn định không gian này.
Thạch Mục giải thích nhanh chóng ý định của mình.
Thủy Linh Tử nghe vậy, thần sắc trên mặt hơi giật mình, tính mở miệng nói gì đó.
Vào lúc này, khu vực hư không giữa không gian dưới mặt đất lóe lên, xuất hiện một khe hở.
Thạch Mục hơi giật mình, ánh mắt ngưng tụ.
Hắn nhìn thấy một bức tranh tản mát quang mang ngũ sắc đang băn ra từ khe hở.
Hắn quen thuộc với bức tranh này vô cùng, chính là Ngũ Hành Cương Vực Đồ mở cửa ra vào Ngũ Hành Ma Quậ trong di tích Thanh Lan.
Hắn hoàn toàn chẳng biết tại sao lại vậy, giờ phút này hắn cũng chẳng rảng để suy nghi chuyện đó.
Ông... ông... ông...!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Khi Ngũ Hành Cương Vực Đồ xuất hiện, mặt ngoài đột nhiên tỏa ra ánh sáng rực rỡ, hơn nữa chúng phát triển lớn cực nhanh, chỉ trong vòng hai ba lần hô hấp là có thể phát triển thành một bức tranh khổng lồ chừng vài chục trượng.
Bức vẽ khổng lồ hơi run rẩy, đồ án hình Tiểu Đỉnh bay ra, hóa thành năm cái đỉnh lớn khác nhau về màu sắc.
Năm cái đỉnh này bay vụt xuống, mỗi một cái đều chui vào trong linh mạch ở sâu trong độg quật, chỉ có cái đỉnh màu lam lơ lửng bất lực trên không trung, ởi vì linh mạch hệ Thủy đã biến mất.
Bốn linh mạch hình rồng lâp tức hơi ổn định lại chút, không hề chấn động lắc lư nữa.
Vẻ mặt Thạch Mục lộ ra sự kinh ngạc, quả nhiên là hắn không bao giờ ngờ được Ngũ Hành Cương Vực Đồ lại có năng lực thế này.
- Ta hiểu rồi, Ngũ Hành Cương Vực Đồ chính là một bộ phận linh lực đầu tiên ở khu vực này, chúng được cô đọng thành một kiện pháp bảo, e rằng chuyện này là do Bạch Viên Lão Tổ trong miệng ngươi nhắc đến gây nên.
Vẻ mặt Thủy Linh Tử hiển nhiên rất hưng phấn.
- Rất có thể!
Thạch Mục nghe vậy, gật gật đầu.
- Thạch tiểu tử, ngươi vừa mới nói muốn tu bổ linh mạch phải không, vốn dĩ thực lực của ngươi hiện giờ không thể làm được chuyện này, nhưng giờ đã có Ngũ Hành Cương Vực Đồ ở đây, đó chính là cơ hội cho ngươi!
Thủy Linh Tử tiếp tục nói.
- Ta phải làm thế nào đây?
Thạch Mục nghe xong thì vô cùng sung sướng, lập tức hỏi tiếp.
Thủy Linh Tử há miệng phun ra một luồng ánh sáng màu lam, chúng lóe lên rồi chui vào đầu Thạch Mục, tạo thành vô số chữ viết.
- Phương pháp này hơi nguy hiểm, mặc dù đã có Ngũ Hanh Cương Vực Đồ nhưng tỷ lệ thành công chỉ vỏn vẹn chừng bốn thành, ngươi cứ quyết định đi.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Thủy Linh Tử dùng giọng điệu nghiêm túc nói rõ ràng.
Ánh mắt Thạch Mục chấn động, hắn đọc rất nhanh, chỉ trong thời gian ngắn thì đã xem xong, Thạch Mục lâm vào trầm mặc, có chút do dự.
Nhưng sự do dự của hắn chỉ trong thời gian nháy mắt, thần sắc kiên định dần dần hiện lên.
- Cho dù phải sử dụng cách nào, ta cũng phải thử một chút đã!
Thạch Mục nói quả quyết.
Nếu Ngũ Hành Ma Quậ thực sự tan vỡ, về cơ bản thì hắn sẽ không thể tu luyện tiếp lên Cửu Chuyển được.
Giờ phút này hắn đã tu luyện đến đỉnh cao Bát Chuyển, hắn cũng đã lý giải rất sâu về khoảng cách giữa đỉnh cao Bát Chuyển và Cửu Chuyển, đó chính là một cái khe sâu không thấy đáy, chẳng thể vượt qua được!
Triệu Tiễn vừa nói vẫn có phương pháp khác tiến giai đến công pháp Cửu Chuyển, với thực lực của Thiên Đình, xác suất lời nói của đối phương là thật cũng rất cao, nếu như hắn buông bỏ rồi rời khỏi Ngũ Hành Ma Quật thì chắn chắn hắn trở thành chất dinh dưỡng cho Triệu Tiễn rồi.
Hắn vừa nghĩ đến đây, Thạch Mục liền không muốn do dự thêm nữa, thân hình hơi chuyển động rồi bắn ra, đứng phía dưới Ngũ Hành Cương Vực Đồ.
Hắn hét lớn thành tiếng, toàn thân bộc phát ra hào quang ngũ sắc xích, kim, lục, hoàng, lam, đó chính là sức mạnh Ngũ Hành của Cửu Chuyển Huyền Công.
Miệng hắn nói lẩm bẩm, cả người tản ra ánh sáng ngũ sắc lập lòe, chúng chia tách khỏi nhau, hình thành năm cột sáng, chúng lóe lên rồi chui vào trong Ngũ Hành Cương Vực Đồ.
Ngũ Hành Cương Vực Đồ lập tức tỏa sáng hào quang, một cỗ chấn động vô hình tản ra từ bức Vực Đồ, bao phủ phạm vi mấy trăm dặm chỉ trong giây lát.
Nhưng nơi chấn động đi qua, linh lực hỗn loạn trong thiên địa lập tức yên tĩnh.
Giờ khắc này, những khu vực xa tít tắp bên ngoài động quật trong Ngũ Hành Ma Quật đều đã hỗn loạn hoàn toàn.
Linh khí trong thiên địa sôi trào như nằm trên chảo nóng, linh lực hỗn loạn ngưng tụ thành đám mây đen thật lớn, từng đợt sấm sét thô to giáng xuống xé rách mặt đất, thậm chí không gian như muốn rách ra, dường như thế giới lâm vào tận thế.
Không gian bắt đầu tan vỡ từ bên ngoài, lan dần dần vào những địa phương sâu hơn, tốc độ càng ngày càng mau, nhanh đến kinh người.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro