Giao chiến số mệnh (1)
Vong Ngữ
2024-07-24 14:05:08
Hai mắt Thạch Mục nhìn chằm chằm ngọn lửa hừng hừng ở trung tâm, hắn hít thở thật nhẹ, tay biến đổi pháp quyết.
Chỉ trong một thoáng, mười hai hỏa diễm cự long phun ra lượng hỏa diễm kim sắc lớn hơn gấp đôi, tạo thành biển lửa màu vàng chung quanh Triệu Tiễn.
- Thạch Mục, ta đã tu luyện viên mãn sức mạnh về Hỏa, chỉ bằng ngọn lửa này mà muốn luyện hóa ta à, ngươi có quá ngây thơ rồi không?
Thanh âm Triệu Tiễn trào phúng truyền ra từ trong biển lửa.
Ầm ầm.
Giữa không trung truyền ra thanh âm nổ mạnh.
Thạch Mục giương mắt nhìn lên trên không, tay đột nhiên thu lại pháp quyết, màn sáng lĩnh vực đang bao phủ chung quanh lập tức tiêu tán.
GRÀO!
Tiếng rồng ngâm to rõ vang lên.
Trên bầu trời, một luồng lôi điện hình rồng vô cùng thô chắc đang gào thét lao xuống, xuyên qua biển lửa hừng hực.
Ầm ầm ầm.
Giao long vào biển, cuộn trào tùy ý.
Linh lực thuộc tính Hỏa cực kỳ kịch liệt va chạm với lôi điện thuộc tính Thủy cuồng bạo, bỗng chốc nổ mạnh.
Một luồng sóng khí đủ để hủy thiên diệt địa nổ tung, quét qua tứ phía, đám hỏa diễm cùng điện mang công kích không gian chung quanh.
Thạch Mục không đối chiến, thân hình hơi chuyển động, đáp xuống dưới.
Một tiếng ầm ầm vang lên thật lớn.
Vách núi gẫn chỗ Thạch Mục bị sóng khí công kích, lập tức sụp xuống, vô số nham thạch lăn xuống, tạo thành vô số bụi mù.
Dòng linh thác thuộc tính Thổ gần Thạch Mục nhất cũng bị đứt quãng, nước chảy dọc theo đám nham thạch vỡ loạn trong không trung, hóa thành hàng trăng linh hà thật nhỏ, chảy vào trong động quật.
Còn hai linh thác gần đó cũng bị sóng xung kích khiến cho cạn khô trong mấy hơi thở.
Thạch Mục ngửa đầu nhìn lên bầu trời, lông mày hơi nhăn lại.
Hắn thấy lôi điện và hỏa diễm đã biến mất hơn phân nửa, nhưng vẫn chưa thấy thân ảnh của Triệu Tiễn.
Đúng lúc này, trên đỉnh động quật đột nhiên xuất hiện một giọng nói.
- Ngươi đang tìm ta à?
Cùng lúc đó, thân ảnh Triệu Tiễn xuất hiện bất thình lình.
Trên gương mặt hắn có rất nhiều vết cháy, lộ ra vô cùng chật vật, nhưng hoàn toàn không chịu bất kỳ vết thương trí mạng nào.
Khóe miệng Triệu Tiễn cười yếu ớt, thần hình đứng treo trên bầu trời, môi mấp máy ngâp tụng thanh âm khó hiểu.
Tiếp đó, tay hắn hơi chuyển Già Thiên Công, lôi điện và hỏa diễm vẫn còn chưa tiêu tán hoàn toàn trên thân côn.
Tiếng vù vù vang lên!
Đầu thú trên đầu Già Thiên Côn bỗng dưng há miệng thật lớn, tạo thành vòng xoáy màu đen, truyền ra một luồng sức mạnh cắn nuốt cực kỳ mạnh mẽ.
Từng tia lôi điện và hỏa diễm bị hấp dẫn nhanh chóng, đi tới vòng xoáy đang chuyển động.
Đám đốm sáng trên thân Già Thiên CÔn sáng lên hào quang, mang theo một luồng sức mạnh không kém gì đợt va chạm ban nãy.
- Gậy ông đập lưng ông! Hiện tại, ta sẽ cho ngươi nếm thử cảm giác Thủy Hỏa va chạm là thế nào.
Triệu Tiễn lạnh giọng nói.
Hắn dứt lời, thân côn lại chuyển động, đập về phía Thạch Mục.
Một tiếng vang ầm ầm thật lớn.
Một luồng hào quang xích lam giao nhau lao về phía Thạch Mục, luồng lôi điện cùng hỏa diễm cực lớn trào ra, chỉ trong chớp mắt đã bao phủ khu vực phạm vi trăm trượng, mà trung tâm của nó chính là Thạch Mục.
Bên trong điện quang lôi hỏa, Thạch Mục chuyển động liên tục, tay liên tục vung mạnh Phiên Thiên Côn, vô số côn ảnh màu vang xuất hiện, khuấy đảo đám linh khí trong động quật, tạo thành một vòi rồng bằng linh lực cực lớn.
Sau một khắc, tay hắn cầm trường côn chỉ thẳng lên bầu trời, vòi rồng linh lực bỗng dưng tán loạn, biến ảo thành hàng trăm nghìn con hung thú lao về phía đám lôi hỏa kia.
Ầm ầm ầm!
Tiếng nổ mạnh truyền đến không ngừng, quang mang ba màu xích, lam, kim lập lòe kỳ lạ, hư không lắc lư rung động, tạo thàng sóng khí ngập trời, quét ra bốn phía.
Bụi mù tung bay, lôi quang cùng hỏa diễm tung hoành khắp nơi, vô số nhạm thạch vỡ tung tóe dưới mắt đất, nổ bể tứ tán.
Một tiếng bành vang lên nặng nề.
Thân thể Thạch Mục đi đẩy văng ra ngoài đám bụi mù, hắn lăn mình vài vòng trên mặt đất mới có thể đứng vững.
Quần áo quanh thân hắn đều có vết cháy sém, khóe miệng cũng có một tia máu, vết thương thoạt nhìn nặng hơn vài phần so với Triệu Tiễn.
Triệu Tiễn thấy thế, cười cười đắc ý, tay bắt pháp quyết cực nhanh.
Trên trán hắn, da thịt nứt vỡ, lộ ra con mắt dọc, con mắt này bắn ra tia sáng trắng nhập vào Già Thiên Côn.
Già Thiên Tôn lập tức rung rung một hồi, hai đầu thú hiển hiện ô quang, sương mù màu đen như ma khí trào ra.
Hai tay Triệu Tiễn nắm chặt trường côn, thân hình đảo ngược, dùng tư thế giáng xuống từ trên trời vọt xuống phía dưới.
Thạch Mục thấy thế, thân hình hơi nhoáng lên, vội vàng cách xa nơi vừa đứng chừng trăm trương.
Thanh âm ầm ầm cực lớn vang lên.
Già Thiên Côn trong tay Triệu Tiễn đâm vào lòng đất.
Mặt đất đột nhiên run lên, cự thạch tung bay, bụi mụ văng tung tóe bốn phía, mặt đất trong phạm vi mấy trăm trượng đều sụp xuống.
Chỉ trong một thoáng, mười hai hỏa diễm cự long phun ra lượng hỏa diễm kim sắc lớn hơn gấp đôi, tạo thành biển lửa màu vàng chung quanh Triệu Tiễn.
- Thạch Mục, ta đã tu luyện viên mãn sức mạnh về Hỏa, chỉ bằng ngọn lửa này mà muốn luyện hóa ta à, ngươi có quá ngây thơ rồi không?
Thanh âm Triệu Tiễn trào phúng truyền ra từ trong biển lửa.
Ầm ầm.
Giữa không trung truyền ra thanh âm nổ mạnh.
Thạch Mục giương mắt nhìn lên trên không, tay đột nhiên thu lại pháp quyết, màn sáng lĩnh vực đang bao phủ chung quanh lập tức tiêu tán.
GRÀO!
Tiếng rồng ngâm to rõ vang lên.
Trên bầu trời, một luồng lôi điện hình rồng vô cùng thô chắc đang gào thét lao xuống, xuyên qua biển lửa hừng hực.
Ầm ầm ầm.
Giao long vào biển, cuộn trào tùy ý.
Linh lực thuộc tính Hỏa cực kỳ kịch liệt va chạm với lôi điện thuộc tính Thủy cuồng bạo, bỗng chốc nổ mạnh.
Một luồng sóng khí đủ để hủy thiên diệt địa nổ tung, quét qua tứ phía, đám hỏa diễm cùng điện mang công kích không gian chung quanh.
Thạch Mục không đối chiến, thân hình hơi chuyển động, đáp xuống dưới.
Một tiếng ầm ầm vang lên thật lớn.
Vách núi gẫn chỗ Thạch Mục bị sóng khí công kích, lập tức sụp xuống, vô số nham thạch lăn xuống, tạo thành vô số bụi mù.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Dòng linh thác thuộc tính Thổ gần Thạch Mục nhất cũng bị đứt quãng, nước chảy dọc theo đám nham thạch vỡ loạn trong không trung, hóa thành hàng trăng linh hà thật nhỏ, chảy vào trong động quật.
Còn hai linh thác gần đó cũng bị sóng xung kích khiến cho cạn khô trong mấy hơi thở.
Thạch Mục ngửa đầu nhìn lên bầu trời, lông mày hơi nhăn lại.
Hắn thấy lôi điện và hỏa diễm đã biến mất hơn phân nửa, nhưng vẫn chưa thấy thân ảnh của Triệu Tiễn.
Đúng lúc này, trên đỉnh động quật đột nhiên xuất hiện một giọng nói.
- Ngươi đang tìm ta à?
Cùng lúc đó, thân ảnh Triệu Tiễn xuất hiện bất thình lình.
Trên gương mặt hắn có rất nhiều vết cháy, lộ ra vô cùng chật vật, nhưng hoàn toàn không chịu bất kỳ vết thương trí mạng nào.
Khóe miệng Triệu Tiễn cười yếu ớt, thần hình đứng treo trên bầu trời, môi mấp máy ngâp tụng thanh âm khó hiểu.
Tiếp đó, tay hắn hơi chuyển Già Thiên Công, lôi điện và hỏa diễm vẫn còn chưa tiêu tán hoàn toàn trên thân côn.
Tiếng vù vù vang lên!
Đầu thú trên đầu Già Thiên Côn bỗng dưng há miệng thật lớn, tạo thành vòng xoáy màu đen, truyền ra một luồng sức mạnh cắn nuốt cực kỳ mạnh mẽ.
Từng tia lôi điện và hỏa diễm bị hấp dẫn nhanh chóng, đi tới vòng xoáy đang chuyển động.
Đám đốm sáng trên thân Già Thiên CÔn sáng lên hào quang, mang theo một luồng sức mạnh không kém gì đợt va chạm ban nãy.
- Gậy ông đập lưng ông! Hiện tại, ta sẽ cho ngươi nếm thử cảm giác Thủy Hỏa va chạm là thế nào.
Triệu Tiễn lạnh giọng nói.
Hắn dứt lời, thân côn lại chuyển động, đập về phía Thạch Mục.
Một tiếng vang ầm ầm thật lớn.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Một luồng hào quang xích lam giao nhau lao về phía Thạch Mục, luồng lôi điện cùng hỏa diễm cực lớn trào ra, chỉ trong chớp mắt đã bao phủ khu vực phạm vi trăm trượng, mà trung tâm của nó chính là Thạch Mục.
Bên trong điện quang lôi hỏa, Thạch Mục chuyển động liên tục, tay liên tục vung mạnh Phiên Thiên Côn, vô số côn ảnh màu vang xuất hiện, khuấy đảo đám linh khí trong động quật, tạo thành một vòi rồng bằng linh lực cực lớn.
Sau một khắc, tay hắn cầm trường côn chỉ thẳng lên bầu trời, vòi rồng linh lực bỗng dưng tán loạn, biến ảo thành hàng trăm nghìn con hung thú lao về phía đám lôi hỏa kia.
Ầm ầm ầm!
Tiếng nổ mạnh truyền đến không ngừng, quang mang ba màu xích, lam, kim lập lòe kỳ lạ, hư không lắc lư rung động, tạo thàng sóng khí ngập trời, quét ra bốn phía.
Bụi mù tung bay, lôi quang cùng hỏa diễm tung hoành khắp nơi, vô số nhạm thạch vỡ tung tóe dưới mắt đất, nổ bể tứ tán.
Một tiếng bành vang lên nặng nề.
Thân thể Thạch Mục đi đẩy văng ra ngoài đám bụi mù, hắn lăn mình vài vòng trên mặt đất mới có thể đứng vững.
Quần áo quanh thân hắn đều có vết cháy sém, khóe miệng cũng có một tia máu, vết thương thoạt nhìn nặng hơn vài phần so với Triệu Tiễn.
Triệu Tiễn thấy thế, cười cười đắc ý, tay bắt pháp quyết cực nhanh.
Trên trán hắn, da thịt nứt vỡ, lộ ra con mắt dọc, con mắt này bắn ra tia sáng trắng nhập vào Già Thiên Côn.
Già Thiên Tôn lập tức rung rung một hồi, hai đầu thú hiển hiện ô quang, sương mù màu đen như ma khí trào ra.
Hai tay Triệu Tiễn nắm chặt trường côn, thân hình đảo ngược, dùng tư thế giáng xuống từ trên trời vọt xuống phía dưới.
Thạch Mục thấy thế, thân hình hơi nhoáng lên, vội vàng cách xa nơi vừa đứng chừng trăm trương.
Thanh âm ầm ầm cực lớn vang lên.
Già Thiên Côn trong tay Triệu Tiễn đâm vào lòng đất.
Mặt đất đột nhiên run lên, cự thạch tung bay, bụi mụ văng tung tóe bốn phía, mặt đất trong phạm vi mấy trăm trượng đều sụp xuống.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro