Ma luyện
Vong Ngữ
2024-07-24 14:05:08
Trong hai tháng này Thạch Mục được Yên La sắp xếp tu luyện trong sơn cốc này.
Sau khi Yên La mang hắn về đây ngoại trừ thúc giục Trụy Tiên Đài phóng ra một tầng năng lượng vô hình bao bọc cả người hắn thì liền lướt nhẹ rồi rời đi chẳng còn chút dấu vết.
Mặc dù Thạch Mục đã thử liên hệ nàng nhưng lại chẳng có chút hồi âm nào.
Nhờ sự giúp đỡ của luồng năng lượng vô hình trong Trụy Tiên Đài nên bây giờ hắn đã có thể hành động tự nhiên, không cần lo lắng sự ăn mòn của khí tức Tử Linh nữa, nghĩ lại thì đây chắc là diệu dụng mà Yên La mò mẫm được từ Trụy Tiên Đài.
Ngược lại là sau khi Thải Nhi biết được tình cảnh của hắn thông qua tâm thần liên lạc thì lại la hét muốn theo tới.
Nhưng sau khi Thạch Mục miêu tả khung cảnh hoang vu khắp nơi là thi cốt của Tử Linh giới diện một cách sinh động như thật thì nó lập tức đổi giọng nói muốn thay Thạch Mục trông nhà giữ viện, quản lý gia tài, chết cũng không chịu tới.
Ngay lúc Thạch Mục thu hồi Như Ý Côn trong tay để điều tức sơ một chút thì một giọng nói thanh thúy dễ nghe truyền đến từ một nơi cách đây không xa.
“Uy lực một chiêu này của ngươi xem ra tạm ổn, đối phó với bọn tầm thường thì miễn cưỡng đủ rồi."
Thạch Mục theo tiếng nhìn lại, chỉ thấy một bên sơn cốc cách hắn không xa có thân ảnh màu bạc bồng bềnh rơi xuống, đúng là Yên La.
Lúc này nàng đã mặc lại quân trang, một bộ áo giáp màu bạc sáng bóng che cả cơ thể nhưng vẫn chưa mang những thứ như mũ nồi mũ sắt, tóc cao buộc lên, thoạt nhìn ít đi vài phần vũ mị nhưng lại nhiều thêm vài phần oai hùng.
"Đối thủ mà ta sắp đối mặt cũng không phải dạng khố rách áo ôm, thực lực thực sự tuyệt đối không dưới Thiên Vị Trung Kỳ, nếu không sử dụng Huyền Công thì muốn thắng cũng không dễ. Đúng rồi, trong khoảng thời gian này ngươi đã đi đâu?" Thạch Mục nói với Yên La đang đi về phía mình.
"Đi theo ta."
Yên La không trả lời Thạch Mục, sau khi lưu lại một câu thì trực tiếp hóa thành một đạo ngân quang bay về phía xa.
Thạch Mục thấy vậy đành phải hóa thành một đạo xích quang đuổi theo Yên La.
Trên đường đi dường như Yên La đối với cảnh vật xung quanh hết sức quen thuộc, mà những sinh vật Tử Linh gặp được ven đường lại nhao nhao tránh dường bởi chúng sợ hãi với khí tức mà Yên La tỏa ra.
Chưa tới nửa giờ sau, hai luồng ánh sáng theo thứ tự một bạc một đỏ rơi vào bên cạnh một cạm bẫy hình tròn phạm vi cực lớn.
Trong cạm bẫy cực lớn kia tràn ngập tử vụ nên thấy không rõ tình huống bên trong, chỉ có thể mơ hồ thấy được từng khối đá vừa bén vừa to nổi lên.
"Nơi đây là. . ." Thạch Mục hỏi.
Lời hắn còn chưa nói hết liền cảm thấy một luồng sức mạnh to lớn ập tới từ sau lưng, cả người liền bay lên không trung rồi trực tiếp rơi vào trong cạm bẫy, đồng thời bên tai vang lên giọng nói của Yên La:
"Nơi này là sào huyệt của Xà Khuyển Quỷ Vương."
Thạch Mục nghe vậy hơi ngẩn ra, sau đó liền cười khổ một tiếng, trong tay sớm đã giữ chặt Như Ý Côn, Hỏa Dực sau lưng lóe lên liền xuất hiện.
Tiếc rằng lực đẩy của Yên La khá mạnh làm cho hắn phải tới chỗ cách mặt đất mười trượng mới có thể miễn cưỡng ổn định thân hình.
Hai cánh hắn mang theo gió lốc làm cho sương mù nhạt đi một chút.
Nhưng chỉ mới một chút thời gian thì những tử vụ dày đặc kia liền lần nữa lan tràn khắp nơi.
Đám sương tím dày đặc kia vừa mới lan tràn đến thì Thạch Mục đã cảm thấy làn da trên người tê rần, ngay sau đó là một cảm giác ngứa ngáy kỳ lạ, vô thức liền muốn lấy tay gãi.
Nhưng ngay sau đó hắn nghĩ tới điều gì liền tranh thủ thu tay về, tiếp theo trên người lóe lên ánh lửa, từng vòng lửa đỏ rực liền quấn quanh trên tay trái hắn rồi bao bọc toàn thân hắn.
Đồng thời cả người hắn kim quang chớp lóe, toàn thân ngay lập tức được bao trùm bởi Kim Sắc Lân Giáp.
Khi những ngọn lửa đó lan tới những tử vụ dày đặc kia ở xung quanh thì lập tức phát ra tiếng "Xì xì", theo đó là từng luồng khói trắng thoát ra.
Đúng lúc này, Thạch Mục đột nhiên cảm thấy một sự chấn động của Linh lực truyền từ phía bên trái đằng trước, hai mắt lưu chuyển kim quang thì lập tức thấy được những tử vụ ở bên trái mình bắt đầu cuồn cuộn.
"Không tốt!" Nội tâm Thạch Mục rùng mình.
Một khắc sau một thân ảnh màu tím lục từ trong thoát ra vồ mạnh về phía hắn.
Đó là một con Quái Khuyển to khoảng ba chục trượng!
Hai mắt Cự Khuyển kia có màu trắng đục, làn da toàn thân một mảnh xanh tím, trên đó hiện đầy từng khối thịt nát lớn cỡ lòng bài tay, trên những khối thịt nát ấy thỉnh thoảng rơi vãi trên mặt đất một chút dịch nhờn màu đen tạo nên từng tiếng “Xèo xèo”.
"Xà Khuyển Quỷ Vương!"
Thạch Mục nhớ tới lời nói của Yên La trước đây, trong mắt liền hiện lên một tia hoảng hốt.
Bốn chân Xà Khuyển Quỷ Vương nhảy lên như bay, hai móng vươn về trước, miệng máu mở đánh về phía Thạch Mục.
Thân thể Thạch Mục hạ thấp xuống tới dưới bụng Cự Khuyển, tiếp theo Như Ý trường côn trong tay xoắn một cái rồi đột nhiên đâm lên trên.
"Hây dô!"
Một đạo vòi rồng màu trắng bỗng nhiên xuất hiện tông thẳng vào bụng lớn của Cự Khuyển, một luồng sức mạnh to lớn va chạm vào nó làm nó bay vào không trung.
Thạch Mục đang muốn đứng lên tặng thêm một côn cho con Cự Khuyển kia thì liền thấy được bên bờ mông của nó đột nhiên có một “cái đuôi” duỗi ra cỡ thùng nước quất thẳng vào người hắn.
Hắn lập tức nâng côn lên nghênh kích thấy được cái đuôi to khỏe kia xoay linh hoạt một cái liền vượt qua trường côn màu đen xoắn về phía người hắn.
Thạch Mục lập tức cả kinh, nhanh đẩy thân côn vượt qua trước người để đón đỡ cái đuôi kia.
Một tiếng "Đùng" vang lên!
Cái đuôi thô to kia quất thẳng lên Như Ý Tấn Thiết Côn theo đó là một sức mạnh to lớn truyền đến từ cây côn làm cho hai tay Thạch Mục tê rần suýt nữa cầm không được binh khí trong tay.
Hai tay Thạch Mục xoay thân côn một cái, ra sức vung xuống, trực tiếp đập lên cái đuôi lớn kia.
Chỉ thấy cái đuôi lớn kia như gãy xương,phần đuôi ở giữa đường trực tiếp gập lại vươn về phía Thạch Mục.
Chỉ nghe một tiếng "Xoẹt" nhẹ vang lên!
Phần ngọn của cái đuôi lớn kia đột nhiên sáng lên hai luồng ánh sáng tím, phần dưới nứt ra một cái miệng lớn rồi phun ra một luồng tử vụ, có thể thấy rõ đó là một cái đuôi mãnh xà thô to.
Thạch Mục không kịp chuẩn bị nên bị những tử vụ kia phun lên mặt, lập tức cảm thấy trên mặt là từng cơn nóng rát.
May mắn là vào thời khắc cuối cùng hắn đã kịp nhắm hai mắt lại, thúc giục hỏa diễm ngăn hơn phân nửa tử vụ ở ngoài bảo vệ khuôn mặt.
Cánh tay hắn khẽ động, Như Ý Côn trong tay đại phóng hắc quang rồi đột nhiên quét ngang từ trái sang phải, một đạo côn ảnh màu đen phá toái hư không phát ra tiếng rít chói tai làm cho người khác kinh hãi.
"Hoành Tảo Thiên Quân!"
Ngay sau đó hắn cũng mặc kệ có đúng tránh cái đuôi lớn kia hay không, bộ pháp dưới chân liền liên tục sải bước lui về phía sau.
Thần Thức Thạch Mục đảo qua, phát hiện trên bề mặt Kim Lân tuy có dấu hiệu bị ăn mòn nhưng may là chưa có hoàn toàn bị xuyên thấu mới hơi yên lòng một chút.
Thế nhưng dưới tình huống như vậy hắn cũng không dám mở to mắt, đành phải phong Thần Thức ra ngoài để cảm nhận vị trí con Xà Khuyển Quỷ Vương kia.
"Những kẻ cả gan dám xâm nhập vào lãnh địa của bổn vương đều phải chết!" Xà Khuyển Quỷ Vương đột nhiên phát ra tiếng người.
Nội tâm Thạch Mục rùng mình, mặc dù hắn không nhìn được nhưng có thể cảm nhận rõ ràng khí lưu bên người đang không ngừng tụ tập về phía con Xà Khuyển Quỷ Vương kia.
Rất hiển nhiên là gia hỏa này đang tụ lực vì môn thần thông nào đó!
Đương nhiên Thạch Mục sẽ không ngồi chờ chết, trường côn màu đen trong tay bỗng nhiên múa may, từng luồng khí lưu màu trắng bắt đầu quấn quanh tụ tập, từng loạt côn ảnh màu đen bắt đầu bao trùm, từng luồng khí lưu mạnh mẽ bắt đầu hội tụ bên người hắn như từng con dã thú hung mãnh bị trói buộc trên Tấn Thiết Côn của Thạch Mục.
Mà ở phía đối diện của hắn có vô số luồng tử vụ hội tụ thành một vòng xoáy khổng lồ trực tiếp co cụm bay vào trong miệng lớn dính máu kia của Xà Khuyển Quỷ Vương rồi dần dần hình thành một tử sắc vụ cầu.
Thạch Mục một bên thúc giục Như Ý Côn trong tay, một bên chú ý động tĩnh xung quanh một cách tỉ mỉ.
Đột nhiên cái cạm bẫy cực lớn kia trong tử vụ liền biến mất không còn mà toàn bộ đều bị con Xà Khuyển Quỷ Vương kia hút trong miệng, trong lòng đất lộ ra vô số bạch cốt uy nghiêm đáng sợ.
Đúng lúc này trong ánh mắt trắng đục của con Xà Khuyển Quỷ Vương kia đột nhiên sáng lên một luồng ánh sáng tím, tử vụ trong miệng nó đột nhiên phóng tới Thạch Mục với xu thế mạnh mẽ.
Những nơi sương mù đó đi qua đều nhấc lên một luồng sức mạnh quỷ dị có thể làm vặn vẹo không gian, vô số khối vụn của nham thạch và phần tứ chi của bạch cốt ở xung quanh bị nó ào ào hút vào trong không thấy bóng dáng.
"Đến hay lắm!"
Miệng Thạch Mục khẽ quát một tiếng, trường côn màu đen trong tay múa may từ trên xuống dưới một hồi, trong phút chốc thi triển ra tám thức Thông Thiên Côn Pháp.
"Gào!"
Đi theo tiếng rống là tiếng sấm liên tục như thét dài, vô số khối không khí màu trắng như từng con Cự Thú đang gầm thét mãnh liệt phóng tới, tạo thành một dòng nước lũ bay về phía viên tử sắc vụ cầu kia.
Bành!
Một tiếng bùng nổ vang lên, một con Mãnh Hổ bằng khí lưu đi đầu với khí thế như cầu vồng xông vào trên tử sắc vụ cầu rồi con Mãnh Hổ đó liền ầm ầm tán loạn.
Tử sắc vụ cầu khí thế không giảm, vẫn như cũ xung kích về phía Thạch Mục.
"Bành!"
Lại một tiếng bùng nổ vang lên, tử sắc vụ cầu ầm ầm chấn động, lại phải một con Cự Tê mặc giáp.
Bành bành bành!
Tiếng va chạm vang lên không dứt, vô số mãnh thú bằng khí lưu trong chớp mắt va chạm kịch liệt với tử sắc vụ cầu rồi tán loạn.
Tử sắc vụ cầu cuối cùng trở nên bất ổn, xung quanh bắt đầu có nhiều tử vụ phiêu tán.
Đúng lúc này, lại một đạo vòi rồng màu trắng nhảy ra từ trong dòng nước lũ của mãnh thú rồi đụng thẳng lên tử sắc vụ cầu.
Oành!
Một tiếng tiếng nổ mạnh vang lên kịch liệt, trong phạm vi mười dặm của cạm bẫy đều phát ra một hồi chấn động kịch liệt.
Chỉ thấy tử sắc vụ cầu kia một lần nữa nứt ra, vô số tử vụ dày đặc bắt đầu tán loạn ra, theo đó nó liền bị dòng nước lũ cuộn trào của mãnh thú đụng cho tán loạn.
Giống như sóng khí màu trắng của thủy triều, trong khoảnh khắc bao phủ con Xà Khuyển Quỷ Vương không gấp né tránh kia, chớp mắt liền xé rách nó thành từng mảnh ngay cả Hồn Hỏa cũng thiếu chút tán loạn.
Bách Thú Chấn Hoàng vừa lộ là xuất chúng khác thường ngay lập tức nhất kích tất sát Quỷ Vương cấp Thiên Vị!
Nhưng vào lúc này bên cạnh Thạch Mục có một thân ảnh màu bạc lóe lên rồi xuất hiện, phất nhẹ tay một cái liền có một luồng ánh sáng màu bạc phóng tới bao bọc nắm Hồn Hỏa đó lại rồi thu vào trong tay.
Đúng là Yên La.
Thạch Mục đứng trong hố bẫy, miệng lớn thở dốc. Khi Xà Khuyển Quỷ Vương ngã xuống, khói độc xung quanh bắt đầu tiêu tán. Cảm giác bỏng rát trên mặt bắt đầu giảm bớt, hắn chậm rãi mở mắt.
Lúc hai mắt hắn đang mông lung, Thạch Mục liền thấy được cạm bẫy ban đầu là hình tròn ban đầu thì bây giờ đã biến thành hình bầu dục, chỗ chính giữa lại sâu hơn hơn mười trượng so với trước đây.
"Gặp được cường địch lại cẩn thận quá mức, ngược lại giúp cho đối phương chiếm được cơ hội. Con Xà Khuyển Quỷ Vương này chỉ có tu vi Thiên Vị sơ kỳ, lần sau sẽ không may mắn như thế đâu."
Không đợi Thạch Mục mở miệng thì Yên La liền lưu lại một câu như vậy sau đó liền xoay người hóa thành một đạo lưu quang bay ra ngoài hang động.
Thạch Mục nghe vậy không khỏi sờ cằm, trong mắt hiện lên một tia như nghĩ tới cái gì.
Lúc nãy bản thân chiến đấu quả thực vô cùng cẩn thận, nếu hắn sử chiêu Bách Thú Chấn Hoang ngay từ đầu thì Xà Khuyển Quỷ Vương kia sẽ không có cơ hội đắc thủ.
Thạch Mục quay đầu nhìn lại, theo đó trên người xích quang đại phóng bay về hướng Yên La rời đi.
Sau khi Yên La mang hắn về đây ngoại trừ thúc giục Trụy Tiên Đài phóng ra một tầng năng lượng vô hình bao bọc cả người hắn thì liền lướt nhẹ rồi rời đi chẳng còn chút dấu vết.
Mặc dù Thạch Mục đã thử liên hệ nàng nhưng lại chẳng có chút hồi âm nào.
Nhờ sự giúp đỡ của luồng năng lượng vô hình trong Trụy Tiên Đài nên bây giờ hắn đã có thể hành động tự nhiên, không cần lo lắng sự ăn mòn của khí tức Tử Linh nữa, nghĩ lại thì đây chắc là diệu dụng mà Yên La mò mẫm được từ Trụy Tiên Đài.
Ngược lại là sau khi Thải Nhi biết được tình cảnh của hắn thông qua tâm thần liên lạc thì lại la hét muốn theo tới.
Nhưng sau khi Thạch Mục miêu tả khung cảnh hoang vu khắp nơi là thi cốt của Tử Linh giới diện một cách sinh động như thật thì nó lập tức đổi giọng nói muốn thay Thạch Mục trông nhà giữ viện, quản lý gia tài, chết cũng không chịu tới.
Ngay lúc Thạch Mục thu hồi Như Ý Côn trong tay để điều tức sơ một chút thì một giọng nói thanh thúy dễ nghe truyền đến từ một nơi cách đây không xa.
“Uy lực một chiêu này của ngươi xem ra tạm ổn, đối phó với bọn tầm thường thì miễn cưỡng đủ rồi."
Thạch Mục theo tiếng nhìn lại, chỉ thấy một bên sơn cốc cách hắn không xa có thân ảnh màu bạc bồng bềnh rơi xuống, đúng là Yên La.
Lúc này nàng đã mặc lại quân trang, một bộ áo giáp màu bạc sáng bóng che cả cơ thể nhưng vẫn chưa mang những thứ như mũ nồi mũ sắt, tóc cao buộc lên, thoạt nhìn ít đi vài phần vũ mị nhưng lại nhiều thêm vài phần oai hùng.
"Đối thủ mà ta sắp đối mặt cũng không phải dạng khố rách áo ôm, thực lực thực sự tuyệt đối không dưới Thiên Vị Trung Kỳ, nếu không sử dụng Huyền Công thì muốn thắng cũng không dễ. Đúng rồi, trong khoảng thời gian này ngươi đã đi đâu?" Thạch Mục nói với Yên La đang đi về phía mình.
"Đi theo ta."
Yên La không trả lời Thạch Mục, sau khi lưu lại một câu thì trực tiếp hóa thành một đạo ngân quang bay về phía xa.
Thạch Mục thấy vậy đành phải hóa thành một đạo xích quang đuổi theo Yên La.
Trên đường đi dường như Yên La đối với cảnh vật xung quanh hết sức quen thuộc, mà những sinh vật Tử Linh gặp được ven đường lại nhao nhao tránh dường bởi chúng sợ hãi với khí tức mà Yên La tỏa ra.
Chưa tới nửa giờ sau, hai luồng ánh sáng theo thứ tự một bạc một đỏ rơi vào bên cạnh một cạm bẫy hình tròn phạm vi cực lớn.
Trong cạm bẫy cực lớn kia tràn ngập tử vụ nên thấy không rõ tình huống bên trong, chỉ có thể mơ hồ thấy được từng khối đá vừa bén vừa to nổi lên.
"Nơi đây là. . ." Thạch Mục hỏi.
Lời hắn còn chưa nói hết liền cảm thấy một luồng sức mạnh to lớn ập tới từ sau lưng, cả người liền bay lên không trung rồi trực tiếp rơi vào trong cạm bẫy, đồng thời bên tai vang lên giọng nói của Yên La:
"Nơi này là sào huyệt của Xà Khuyển Quỷ Vương."
Thạch Mục nghe vậy hơi ngẩn ra, sau đó liền cười khổ một tiếng, trong tay sớm đã giữ chặt Như Ý Côn, Hỏa Dực sau lưng lóe lên liền xuất hiện.
Tiếc rằng lực đẩy của Yên La khá mạnh làm cho hắn phải tới chỗ cách mặt đất mười trượng mới có thể miễn cưỡng ổn định thân hình.
Hai cánh hắn mang theo gió lốc làm cho sương mù nhạt đi một chút.
Nhưng chỉ mới một chút thời gian thì những tử vụ dày đặc kia liền lần nữa lan tràn khắp nơi.
Đám sương tím dày đặc kia vừa mới lan tràn đến thì Thạch Mục đã cảm thấy làn da trên người tê rần, ngay sau đó là một cảm giác ngứa ngáy kỳ lạ, vô thức liền muốn lấy tay gãi.
Nhưng ngay sau đó hắn nghĩ tới điều gì liền tranh thủ thu tay về, tiếp theo trên người lóe lên ánh lửa, từng vòng lửa đỏ rực liền quấn quanh trên tay trái hắn rồi bao bọc toàn thân hắn.
Đồng thời cả người hắn kim quang chớp lóe, toàn thân ngay lập tức được bao trùm bởi Kim Sắc Lân Giáp.
Khi những ngọn lửa đó lan tới những tử vụ dày đặc kia ở xung quanh thì lập tức phát ra tiếng "Xì xì", theo đó là từng luồng khói trắng thoát ra.
Đúng lúc này, Thạch Mục đột nhiên cảm thấy một sự chấn động của Linh lực truyền từ phía bên trái đằng trước, hai mắt lưu chuyển kim quang thì lập tức thấy được những tử vụ ở bên trái mình bắt đầu cuồn cuộn.
"Không tốt!" Nội tâm Thạch Mục rùng mình.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Một khắc sau một thân ảnh màu tím lục từ trong thoát ra vồ mạnh về phía hắn.
Đó là một con Quái Khuyển to khoảng ba chục trượng!
Hai mắt Cự Khuyển kia có màu trắng đục, làn da toàn thân một mảnh xanh tím, trên đó hiện đầy từng khối thịt nát lớn cỡ lòng bài tay, trên những khối thịt nát ấy thỉnh thoảng rơi vãi trên mặt đất một chút dịch nhờn màu đen tạo nên từng tiếng “Xèo xèo”.
"Xà Khuyển Quỷ Vương!"
Thạch Mục nhớ tới lời nói của Yên La trước đây, trong mắt liền hiện lên một tia hoảng hốt.
Bốn chân Xà Khuyển Quỷ Vương nhảy lên như bay, hai móng vươn về trước, miệng máu mở đánh về phía Thạch Mục.
Thân thể Thạch Mục hạ thấp xuống tới dưới bụng Cự Khuyển, tiếp theo Như Ý trường côn trong tay xoắn một cái rồi đột nhiên đâm lên trên.
"Hây dô!"
Một đạo vòi rồng màu trắng bỗng nhiên xuất hiện tông thẳng vào bụng lớn của Cự Khuyển, một luồng sức mạnh to lớn va chạm vào nó làm nó bay vào không trung.
Thạch Mục đang muốn đứng lên tặng thêm một côn cho con Cự Khuyển kia thì liền thấy được bên bờ mông của nó đột nhiên có một “cái đuôi” duỗi ra cỡ thùng nước quất thẳng vào người hắn.
Hắn lập tức nâng côn lên nghênh kích thấy được cái đuôi to khỏe kia xoay linh hoạt một cái liền vượt qua trường côn màu đen xoắn về phía người hắn.
Thạch Mục lập tức cả kinh, nhanh đẩy thân côn vượt qua trước người để đón đỡ cái đuôi kia.
Một tiếng "Đùng" vang lên!
Cái đuôi thô to kia quất thẳng lên Như Ý Tấn Thiết Côn theo đó là một sức mạnh to lớn truyền đến từ cây côn làm cho hai tay Thạch Mục tê rần suýt nữa cầm không được binh khí trong tay.
Hai tay Thạch Mục xoay thân côn một cái, ra sức vung xuống, trực tiếp đập lên cái đuôi lớn kia.
Chỉ thấy cái đuôi lớn kia như gãy xương,phần đuôi ở giữa đường trực tiếp gập lại vươn về phía Thạch Mục.
Chỉ nghe một tiếng "Xoẹt" nhẹ vang lên!
Phần ngọn của cái đuôi lớn kia đột nhiên sáng lên hai luồng ánh sáng tím, phần dưới nứt ra một cái miệng lớn rồi phun ra một luồng tử vụ, có thể thấy rõ đó là một cái đuôi mãnh xà thô to.
Thạch Mục không kịp chuẩn bị nên bị những tử vụ kia phun lên mặt, lập tức cảm thấy trên mặt là từng cơn nóng rát.
May mắn là vào thời khắc cuối cùng hắn đã kịp nhắm hai mắt lại, thúc giục hỏa diễm ngăn hơn phân nửa tử vụ ở ngoài bảo vệ khuôn mặt.
Cánh tay hắn khẽ động, Như Ý Côn trong tay đại phóng hắc quang rồi đột nhiên quét ngang từ trái sang phải, một đạo côn ảnh màu đen phá toái hư không phát ra tiếng rít chói tai làm cho người khác kinh hãi.
"Hoành Tảo Thiên Quân!"
Ngay sau đó hắn cũng mặc kệ có đúng tránh cái đuôi lớn kia hay không, bộ pháp dưới chân liền liên tục sải bước lui về phía sau.
Thần Thức Thạch Mục đảo qua, phát hiện trên bề mặt Kim Lân tuy có dấu hiệu bị ăn mòn nhưng may là chưa có hoàn toàn bị xuyên thấu mới hơi yên lòng một chút.
Thế nhưng dưới tình huống như vậy hắn cũng không dám mở to mắt, đành phải phong Thần Thức ra ngoài để cảm nhận vị trí con Xà Khuyển Quỷ Vương kia.
"Những kẻ cả gan dám xâm nhập vào lãnh địa của bổn vương đều phải chết!" Xà Khuyển Quỷ Vương đột nhiên phát ra tiếng người.
Nội tâm Thạch Mục rùng mình, mặc dù hắn không nhìn được nhưng có thể cảm nhận rõ ràng khí lưu bên người đang không ngừng tụ tập về phía con Xà Khuyển Quỷ Vương kia.
Rất hiển nhiên là gia hỏa này đang tụ lực vì môn thần thông nào đó!
Đương nhiên Thạch Mục sẽ không ngồi chờ chết, trường côn màu đen trong tay bỗng nhiên múa may, từng luồng khí lưu màu trắng bắt đầu quấn quanh tụ tập, từng loạt côn ảnh màu đen bắt đầu bao trùm, từng luồng khí lưu mạnh mẽ bắt đầu hội tụ bên người hắn như từng con dã thú hung mãnh bị trói buộc trên Tấn Thiết Côn của Thạch Mục.
Mà ở phía đối diện của hắn có vô số luồng tử vụ hội tụ thành một vòng xoáy khổng lồ trực tiếp co cụm bay vào trong miệng lớn dính máu kia của Xà Khuyển Quỷ Vương rồi dần dần hình thành một tử sắc vụ cầu.
Thạch Mục một bên thúc giục Như Ý Côn trong tay, một bên chú ý động tĩnh xung quanh một cách tỉ mỉ.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Đột nhiên cái cạm bẫy cực lớn kia trong tử vụ liền biến mất không còn mà toàn bộ đều bị con Xà Khuyển Quỷ Vương kia hút trong miệng, trong lòng đất lộ ra vô số bạch cốt uy nghiêm đáng sợ.
Đúng lúc này trong ánh mắt trắng đục của con Xà Khuyển Quỷ Vương kia đột nhiên sáng lên một luồng ánh sáng tím, tử vụ trong miệng nó đột nhiên phóng tới Thạch Mục với xu thế mạnh mẽ.
Những nơi sương mù đó đi qua đều nhấc lên một luồng sức mạnh quỷ dị có thể làm vặn vẹo không gian, vô số khối vụn của nham thạch và phần tứ chi của bạch cốt ở xung quanh bị nó ào ào hút vào trong không thấy bóng dáng.
"Đến hay lắm!"
Miệng Thạch Mục khẽ quát một tiếng, trường côn màu đen trong tay múa may từ trên xuống dưới một hồi, trong phút chốc thi triển ra tám thức Thông Thiên Côn Pháp.
"Gào!"
Đi theo tiếng rống là tiếng sấm liên tục như thét dài, vô số khối không khí màu trắng như từng con Cự Thú đang gầm thét mãnh liệt phóng tới, tạo thành một dòng nước lũ bay về phía viên tử sắc vụ cầu kia.
Bành!
Một tiếng bùng nổ vang lên, một con Mãnh Hổ bằng khí lưu đi đầu với khí thế như cầu vồng xông vào trên tử sắc vụ cầu rồi con Mãnh Hổ đó liền ầm ầm tán loạn.
Tử sắc vụ cầu khí thế không giảm, vẫn như cũ xung kích về phía Thạch Mục.
"Bành!"
Lại một tiếng bùng nổ vang lên, tử sắc vụ cầu ầm ầm chấn động, lại phải một con Cự Tê mặc giáp.
Bành bành bành!
Tiếng va chạm vang lên không dứt, vô số mãnh thú bằng khí lưu trong chớp mắt va chạm kịch liệt với tử sắc vụ cầu rồi tán loạn.
Tử sắc vụ cầu cuối cùng trở nên bất ổn, xung quanh bắt đầu có nhiều tử vụ phiêu tán.
Đúng lúc này, lại một đạo vòi rồng màu trắng nhảy ra từ trong dòng nước lũ của mãnh thú rồi đụng thẳng lên tử sắc vụ cầu.
Oành!
Một tiếng tiếng nổ mạnh vang lên kịch liệt, trong phạm vi mười dặm của cạm bẫy đều phát ra một hồi chấn động kịch liệt.
Chỉ thấy tử sắc vụ cầu kia một lần nữa nứt ra, vô số tử vụ dày đặc bắt đầu tán loạn ra, theo đó nó liền bị dòng nước lũ cuộn trào của mãnh thú đụng cho tán loạn.
Giống như sóng khí màu trắng của thủy triều, trong khoảnh khắc bao phủ con Xà Khuyển Quỷ Vương không gấp né tránh kia, chớp mắt liền xé rách nó thành từng mảnh ngay cả Hồn Hỏa cũng thiếu chút tán loạn.
Bách Thú Chấn Hoàng vừa lộ là xuất chúng khác thường ngay lập tức nhất kích tất sát Quỷ Vương cấp Thiên Vị!
Nhưng vào lúc này bên cạnh Thạch Mục có một thân ảnh màu bạc lóe lên rồi xuất hiện, phất nhẹ tay một cái liền có một luồng ánh sáng màu bạc phóng tới bao bọc nắm Hồn Hỏa đó lại rồi thu vào trong tay.
Đúng là Yên La.
Thạch Mục đứng trong hố bẫy, miệng lớn thở dốc. Khi Xà Khuyển Quỷ Vương ngã xuống, khói độc xung quanh bắt đầu tiêu tán. Cảm giác bỏng rát trên mặt bắt đầu giảm bớt, hắn chậm rãi mở mắt.
Lúc hai mắt hắn đang mông lung, Thạch Mục liền thấy được cạm bẫy ban đầu là hình tròn ban đầu thì bây giờ đã biến thành hình bầu dục, chỗ chính giữa lại sâu hơn hơn mười trượng so với trước đây.
"Gặp được cường địch lại cẩn thận quá mức, ngược lại giúp cho đối phương chiếm được cơ hội. Con Xà Khuyển Quỷ Vương này chỉ có tu vi Thiên Vị sơ kỳ, lần sau sẽ không may mắn như thế đâu."
Không đợi Thạch Mục mở miệng thì Yên La liền lưu lại một câu như vậy sau đó liền xoay người hóa thành một đạo lưu quang bay ra ngoài hang động.
Thạch Mục nghe vậy không khỏi sờ cằm, trong mắt hiện lên một tia như nghĩ tới cái gì.
Lúc nãy bản thân chiến đấu quả thực vô cùng cẩn thận, nếu hắn sử chiêu Bách Thú Chấn Hoang ngay từ đầu thì Xà Khuyển Quỷ Vương kia sẽ không có cơ hội đắc thủ.
Thạch Mục quay đầu nhìn lại, theo đó trên người xích quang đại phóng bay về hướng Yên La rời đi.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro