Ngũ tinh (1)
Vong Ngữ
2024-07-24 14:05:08
Kèm theo tiếng mặt quỷ kêu to vang lên, từng sóng âm hình quạt với mắt thường có thể thấy được từ trong miệng mặt quỷ nhe răng nanh phun mạnh ra ngoài.
Phiên Thiên Côn vốn mang theo thế của vạn quân ở trong sóng âm này, thế đi chậm lại rất lớn. Lửa lớn phía mặt ngoài đang cháy hừng hực cũng không lắc lư theo gió, mà trở nên có chút ảm đạm xuống.
Trong lòng Thạch Mục cả kinh. Hắn hoàn toàn không dám chậm trễ, kích phát pháp quyết. Lửa lớn ở phía mặt ngoài của Phiên Thiên Côn lại chợt tăng lên, sau đó tiếp tục đánh xuống.
Nhưng mà có những sóng âm này quấy nhiễu, Phiên Thiên Côn lại không có cách nào thuận lợi hạ xuống.
Đúng lúc này, từng đạo phù văn trên cánh cửa tầng thứ hai của cánh cửa lớn màu vàng lại giống như có sinh mạng, không ngừng di chuyển xông vào hai cột cửa khổng lồ.
Ô ô... Ô ô...
Vô số âm thanh kêu gào thê thảm hất thời vang lên.
Chỉ thấy lúc này lại vô số mặt quỷ dữ tợn trên cột lửa lớn này, cũng giống như cùng sống lại, đều bắt đầu trào dâng. Dường như chúng muốn từ trên cột cửa giãy dụa xông ra. Mỗi mặt quỷ đều mở cái miệng lớn phát ra tiếng tru chói tai.
Trên bầu trời những tiếng khóc liên tiếp vang lên. Trong lúc nhất thời những gào khóc thảm thiết khiến cho nơi đây có phần giống như địa ngục mở ra, Cửu U rơi xuống thế gian.
Mấy người Thạch Mục đang đứng ở gần, đứng mũi chịu sào, bị những tiếng khóc thê thảm này lọt vào trong tai.
Thạch Mục cùng Lịch Thăng chân nhân ngược lại còn tốt, không có gì khó chịu rõ ràng.
Nhưng toàn thân Thải Nhi lại run run một cái, giống như là rùng mình, trong miệng liên tục kêu lên:
- Âm thanh này thật sự không bình thường!
Cùng lúc đó, theo vạn đạo sóng âm từ trong cánh cửa lớn màu vàng truyền ra bốn phương tám hướng. Chỉ một thoáng, chúng liền bao phủ tất cả phạm vi ngàn dặm vuông.
Đại quân liên minh và đại quân Thiên Đình giao chiến ở phía dưới, nhất thời rơi vào một mảnh quỷ âm chói tai.
Những chiến sĩ tu vi hơi thấp ở trong đại quân của hai vên vừa nghe thấy loại âm thanh này, trong nháy mắt, hai mắt trực tiếp trở nên đỏ như máu, trong miệng đều phát ra tiếng hét thảm. Mỗi người giống như rơi vào trong tình trạng điên cuồng. Binh khí trong tay vung lên, chém giết về phía người bên cạnh. Không ít người bất ngờ không kịp đề phòng, liền bị một đòn giết chết.
Bất luận đại quân liên minh hay đại quân Thiên Đình, tất cả đều rơi vào bên trong một mảnh hỗn loạn.
An Hoa và đám cường giả Thần Cảnh chỉ cảm thấy trong lòng dâng lên một hồi cảm giác khác thường. Dường như trong lòng có một sự cuồng bạo tức giận tích tụ, muốn thông qua sự giết chóc đẫm máu tới phóng ra. Nhưng bọn họ chung quy cũng không có đánh mất lý trí.
Nhưng lúc này toàn bộ đại quân đều đã rơi vào tình trạng hỗn loạn. Chỉ dựa vào những cường giả Thần Cảnh bọn họ, cũng không có cách nào ở trong khoảng thời gian ngắn đã khống chế được cục diện.
Đúng lúc này, một màn ánh sáng màu xanh hình quả cầu đột nhiên từ trên không trung mở rộng ra, trong chớp mắt đã lớn đến phạm vi mấy chục dặm, gần như bao quanh toàn bộ chiến trường vào bên trong.
Vừa vào trong màn ánh sáng màu xanh, An Hoa nhất thời cảm thấy trong lòng buông lỏng. Cảm giác thích giết chóc đẫm máu vừa rồi cũng theo đó biến mất không thấy nữa.
Ánh mắt hắn đảo qua về phía xung quanh, chỉ thấy phần lớn binh sĩ rơi vào cuồng hóa, lúc này đã một lần nữa khôi phục lý trí. Cục diện hỗn loạn vừa rồi nhất thời nhận được sự khống chế.
- Đây là... lĩnh vực của Lịch Thăng chân nhân.
Lục Quỳ Chung liếc mắt nhìn lên trên bầu trời, mở miệng nói.
Mọi người nghe vậy, đều nhìn lại về phía trên bầu trời.
Lúc này, những gương mặt quỷ trên cánh cửa lớn màu vàng vẫn đang không ngừng gào thét lên. Vô số sóng âm gần như với mắt thường có thể thấy được vẫn đang không ngừng phát sinh. Hơn nữa hình như càng lúc càng mạnh, không ngừng đánh thẳng về phía trên màn ánh sáng lĩnh vực của Lịch Thăng chân nhân.
- Gào...
Thạch Mục biến thành Bạch Viên, hai cánh tay chợt đấm vào lồng ngực, trong miệng cũng phát ra một tiếng kêu lớn cuồng bạo hoàn toàn chấn động thiên địa.
Một sóng âm màu vàng cực lớn, thành hình quạt từng tầng lao ra, lao về phía cánh cửa lớn màu vàng, trực tiếp đập nát từng vòng sóng âm này thành mảnh nhỏ.
Tiếng gầm lên giận dữ chấn động vạn dặm, nhất thời ép xuống tiếng kêu gào của trăm quỷ!
Không bị ngăn cản, lửa lớn phía ngoài mặt của Phiên Thiên Côn chợt đại thịnh. Phía trên có ánh sáng màu xám quấn lên, tạo thành một vòng xoáy gió bão cuồng bạo vô cùng, tiếp tục đập về phía cánh cửa lớn màu vàng.
- Ầm ầm ầm.
Hư không bốn phía xung quanh vòng xoáy màu xám không ngừng bị nghiền nát. Vô số kẽ nứt tối tăm từ trong không trung sinh ra, giống như có vô số tia chớp màu đen quấn vào trong đó, lao về phía cánh cửa lớn màu vàng.
Bên trong cánh cửa lớn, ánh mắt Vũ Dạ thâm trầm, hỏi:
- Còn chưa được sao?
Tử linh Thần Cảnh kia không trả lời, hồn hỏa trong mắt lại nhảy lên kịch liệt vài cái.
Ánh mắt Vũ Dạ nhất thời sáng lên, thân hình không chậm trễ chút nào nhanh chóng nhảy lên mấy cái, xuất hiện ở trên tế đàn.
- Ầm.
Một âm thanh vang lên.
Phiên Thiên Côn cuối cùng hạ xuống. Một đám ánh sáng màu vàng chói mắt nhất thời vỡ ra. Toàn bộ cánh cửa lớn màu vàng đều hóa thành một mảnh bụi màu vàng, ở trong thiên địa tiêu tan.
Còn không đợi bụi màu vàng hoàn toàn biến mất, một đám ánh sáng màu đỏ yêu dị lại từ trong ánh sáng màu vàng còn sót lại sáng lên.
- Ầm ầm ầm...
Từng đợt tiếng nổ vang giống như tiếng trống nổi lên, truyền đến. Khắp bầu trời đột nhiên trở nên u ám. Rõ ràng không có mây đen che phủ, nhưng ánh sáng mặt trời trên bầu trời lại đột nhiên tối đi vài phần.
Đại quân liên minh cùng đại quân Thiên Đình đang giao chiến, đã hoàn toàn ngừng lại. Đại quân hai bên gần như đều đưa mắt nhìn về phía đám ánh sáng màu đỏ kia.
Ngược lại, đại quân tử linh hai phe lại đột nhiên trở nên hưng phấn đặc biệt, càng điên cuồng chém giết.
Thạch Mục Thân Ngoại Hóa Thân, huyết kiếm vung lên, đồng thời cắt xuống đầu của hai thi thể voi lướn mục nát. Một mảnh huyết diễm xông lên, nhất thời lại thiêu đốt hai cỗ thi thể thành tro tàn.
Có hắn ở đây trấn thủ, đại quân tử linh của Vũ Dạ đã sớm tử thương vô cùng nghiêm trọng. Một phần còn lại tuy rằng vẫn đang điên cuồng chém giết, nhưng cũng đã bị đại quân tử linh của Yên La bao vây xung quanh dưới, càng lúc càng trở nên thế đơn lực mỏng.
Phiên Thiên Côn vốn mang theo thế của vạn quân ở trong sóng âm này, thế đi chậm lại rất lớn. Lửa lớn phía mặt ngoài đang cháy hừng hực cũng không lắc lư theo gió, mà trở nên có chút ảm đạm xuống.
Trong lòng Thạch Mục cả kinh. Hắn hoàn toàn không dám chậm trễ, kích phát pháp quyết. Lửa lớn ở phía mặt ngoài của Phiên Thiên Côn lại chợt tăng lên, sau đó tiếp tục đánh xuống.
Nhưng mà có những sóng âm này quấy nhiễu, Phiên Thiên Côn lại không có cách nào thuận lợi hạ xuống.
Đúng lúc này, từng đạo phù văn trên cánh cửa tầng thứ hai của cánh cửa lớn màu vàng lại giống như có sinh mạng, không ngừng di chuyển xông vào hai cột cửa khổng lồ.
Ô ô... Ô ô...
Vô số âm thanh kêu gào thê thảm hất thời vang lên.
Chỉ thấy lúc này lại vô số mặt quỷ dữ tợn trên cột lửa lớn này, cũng giống như cùng sống lại, đều bắt đầu trào dâng. Dường như chúng muốn từ trên cột cửa giãy dụa xông ra. Mỗi mặt quỷ đều mở cái miệng lớn phát ra tiếng tru chói tai.
Trên bầu trời những tiếng khóc liên tiếp vang lên. Trong lúc nhất thời những gào khóc thảm thiết khiến cho nơi đây có phần giống như địa ngục mở ra, Cửu U rơi xuống thế gian.
Mấy người Thạch Mục đang đứng ở gần, đứng mũi chịu sào, bị những tiếng khóc thê thảm này lọt vào trong tai.
Thạch Mục cùng Lịch Thăng chân nhân ngược lại còn tốt, không có gì khó chịu rõ ràng.
Nhưng toàn thân Thải Nhi lại run run một cái, giống như là rùng mình, trong miệng liên tục kêu lên:
- Âm thanh này thật sự không bình thường!
Cùng lúc đó, theo vạn đạo sóng âm từ trong cánh cửa lớn màu vàng truyền ra bốn phương tám hướng. Chỉ một thoáng, chúng liền bao phủ tất cả phạm vi ngàn dặm vuông.
Đại quân liên minh và đại quân Thiên Đình giao chiến ở phía dưới, nhất thời rơi vào một mảnh quỷ âm chói tai.
Những chiến sĩ tu vi hơi thấp ở trong đại quân của hai vên vừa nghe thấy loại âm thanh này, trong nháy mắt, hai mắt trực tiếp trở nên đỏ như máu, trong miệng đều phát ra tiếng hét thảm. Mỗi người giống như rơi vào trong tình trạng điên cuồng. Binh khí trong tay vung lên, chém giết về phía người bên cạnh. Không ít người bất ngờ không kịp đề phòng, liền bị một đòn giết chết.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Bất luận đại quân liên minh hay đại quân Thiên Đình, tất cả đều rơi vào bên trong một mảnh hỗn loạn.
An Hoa và đám cường giả Thần Cảnh chỉ cảm thấy trong lòng dâng lên một hồi cảm giác khác thường. Dường như trong lòng có một sự cuồng bạo tức giận tích tụ, muốn thông qua sự giết chóc đẫm máu tới phóng ra. Nhưng bọn họ chung quy cũng không có đánh mất lý trí.
Nhưng lúc này toàn bộ đại quân đều đã rơi vào tình trạng hỗn loạn. Chỉ dựa vào những cường giả Thần Cảnh bọn họ, cũng không có cách nào ở trong khoảng thời gian ngắn đã khống chế được cục diện.
Đúng lúc này, một màn ánh sáng màu xanh hình quả cầu đột nhiên từ trên không trung mở rộng ra, trong chớp mắt đã lớn đến phạm vi mấy chục dặm, gần như bao quanh toàn bộ chiến trường vào bên trong.
Vừa vào trong màn ánh sáng màu xanh, An Hoa nhất thời cảm thấy trong lòng buông lỏng. Cảm giác thích giết chóc đẫm máu vừa rồi cũng theo đó biến mất không thấy nữa.
Ánh mắt hắn đảo qua về phía xung quanh, chỉ thấy phần lớn binh sĩ rơi vào cuồng hóa, lúc này đã một lần nữa khôi phục lý trí. Cục diện hỗn loạn vừa rồi nhất thời nhận được sự khống chế.
- Đây là... lĩnh vực của Lịch Thăng chân nhân.
Lục Quỳ Chung liếc mắt nhìn lên trên bầu trời, mở miệng nói.
Mọi người nghe vậy, đều nhìn lại về phía trên bầu trời.
Lúc này, những gương mặt quỷ trên cánh cửa lớn màu vàng vẫn đang không ngừng gào thét lên. Vô số sóng âm gần như với mắt thường có thể thấy được vẫn đang không ngừng phát sinh. Hơn nữa hình như càng lúc càng mạnh, không ngừng đánh thẳng về phía trên màn ánh sáng lĩnh vực của Lịch Thăng chân nhân.
- Gào...
Thạch Mục biến thành Bạch Viên, hai cánh tay chợt đấm vào lồng ngực, trong miệng cũng phát ra một tiếng kêu lớn cuồng bạo hoàn toàn chấn động thiên địa.
Một sóng âm màu vàng cực lớn, thành hình quạt từng tầng lao ra, lao về phía cánh cửa lớn màu vàng, trực tiếp đập nát từng vòng sóng âm này thành mảnh nhỏ.
Tiếng gầm lên giận dữ chấn động vạn dặm, nhất thời ép xuống tiếng kêu gào của trăm quỷ!
Không bị ngăn cản, lửa lớn phía ngoài mặt của Phiên Thiên Côn chợt đại thịnh. Phía trên có ánh sáng màu xám quấn lên, tạo thành một vòng xoáy gió bão cuồng bạo vô cùng, tiếp tục đập về phía cánh cửa lớn màu vàng.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Ầm ầm ầm.
Hư không bốn phía xung quanh vòng xoáy màu xám không ngừng bị nghiền nát. Vô số kẽ nứt tối tăm từ trong không trung sinh ra, giống như có vô số tia chớp màu đen quấn vào trong đó, lao về phía cánh cửa lớn màu vàng.
Bên trong cánh cửa lớn, ánh mắt Vũ Dạ thâm trầm, hỏi:
- Còn chưa được sao?
Tử linh Thần Cảnh kia không trả lời, hồn hỏa trong mắt lại nhảy lên kịch liệt vài cái.
Ánh mắt Vũ Dạ nhất thời sáng lên, thân hình không chậm trễ chút nào nhanh chóng nhảy lên mấy cái, xuất hiện ở trên tế đàn.
- Ầm.
Một âm thanh vang lên.
Phiên Thiên Côn cuối cùng hạ xuống. Một đám ánh sáng màu vàng chói mắt nhất thời vỡ ra. Toàn bộ cánh cửa lớn màu vàng đều hóa thành một mảnh bụi màu vàng, ở trong thiên địa tiêu tan.
Còn không đợi bụi màu vàng hoàn toàn biến mất, một đám ánh sáng màu đỏ yêu dị lại từ trong ánh sáng màu vàng còn sót lại sáng lên.
- Ầm ầm ầm...
Từng đợt tiếng nổ vang giống như tiếng trống nổi lên, truyền đến. Khắp bầu trời đột nhiên trở nên u ám. Rõ ràng không có mây đen che phủ, nhưng ánh sáng mặt trời trên bầu trời lại đột nhiên tối đi vài phần.
Đại quân liên minh cùng đại quân Thiên Đình đang giao chiến, đã hoàn toàn ngừng lại. Đại quân hai bên gần như đều đưa mắt nhìn về phía đám ánh sáng màu đỏ kia.
Ngược lại, đại quân tử linh hai phe lại đột nhiên trở nên hưng phấn đặc biệt, càng điên cuồng chém giết.
Thạch Mục Thân Ngoại Hóa Thân, huyết kiếm vung lên, đồng thời cắt xuống đầu của hai thi thể voi lướn mục nát. Một mảnh huyết diễm xông lên, nhất thời lại thiêu đốt hai cỗ thi thể thành tro tàn.
Có hắn ở đây trấn thủ, đại quân tử linh của Vũ Dạ đã sớm tử thương vô cùng nghiêm trọng. Một phần còn lại tuy rằng vẫn đang điên cuồng chém giết, nhưng cũng đã bị đại quân tử linh của Yên La bao vây xung quanh dưới, càng lúc càng trở nên thế đơn lực mỏng.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro