Nổi cơn giận dữ. (1)
Vong Ngữ
2024-07-24 14:05:08
vài tiếng xì xì khẽ vang.
Tiên Thiên huyết ngọc giống như có linh tính, huyết quang bên ngoài liên tục lưu chuyển, dưới đan hỏa thiêu đốt, nhanh chóng thu nhỏ lại, hóa thành một đoàn khí màu máu.
Thạch Mục phất tay đánh ra một đạo pháp quyết, đoàn khí màu máu bay ra, giống như cá voi hút nước hòa vào trong thiên linh cái của đứa nhỏ xanh đen kia.
Thân thể nó chấn động, chậm rãi mở mắt ra, trên thân thể có từng luồng huyết quang di động.
Một luồng hơi thở đặc hữu của sinh linh từ trên người nó tỏa ra.
Thạch Mục đại hỉ, trong lòng cuối cùng cũng cảm thấy nhẹ nhõm.
Lấy gỗ làm xương, lấy cỏ làm gân, lấy quả làm thịt, lấy ngọc làm huyết, quả hạch làm trái tim, thân ngoại hóa thân đến đây xem như đã tế luyện xong1xuôi.
Tiêu nhân xanh đen chậm rãi đứng dậy trong ngọn lửa, con mắt nhìn về phía Thạch Mục.
Hai mắt Thạch Mục đột nhiên mở lớn, hét lên một tiếng, một tay vươn ra, một luồng tinh thần vô hình từ mi tâm bay ra, hòa vào trong đầu người nhỏ.
Trong mắt người nhỏ xanh đen hiện ra vẻ giãy dụa, dường như chống cự lại tia nguyên thần khống chế tinh thần của Thạch Mục.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Thạch Mục khẽ thay đổi sắc mặt, vừa cả kinh vừa vui mừng, cỗ thân ngoại hóa thân này vừa luyện thành đã sản sinh ý thức bản thân mạnh như vậy, quả nhiên linh tính phi thường.
Hai tay hắn liên tục vung vẩy, từng đạo pháp quyết đánh vào trong cơ thể nó.
Thời gian dần trôi qua, đã bảy tám canh giờ, ý thức của bản thân thân ngoại hóa thân đã bị áp4chế tới cực hạn, chỉ còn một tia linh tính tàn dư vẫn đang gắt gao cố thủ, Thạch Mục mấy lần phát lực đều không thể phá tan.
Thạch Mục vận chuyển lực lượng tinh thần, tâm thần đột nhiên tiến vào một loại cảnh giới huyền diệu, tất cả xung quanh dường như bất động, hắn cắn đầu lưỡi.
Phụt một tiếng, một ngụm máu tươi phun ra, trong đó pha tạp một luồng lực lượng tinh thần khủng bố, mạnh mẽ đánh lên cơ thể trẻ con kia.
Ầm!
Tia ý thức bản thân cuối cùng trong cơ thể bé nhỏ kia bị đánh tan, cuối cùng đã bị lực lượng tinh thần của Thạch Mục hoàn toàn chiếm cứ thân thể.
Tinh huyết và lực lượng tinh thần của hắn hỗn hợp lại với nhau, ngưng tụ thành một phù văn trong đầu thân ngoại hóa thân.
Ngay sau đó, ngũ2quan trên mặt thân ngoại hóa thân phát sinh biến hóa vi diệu, dường như có chút giống Thạch Mục.
Thạch Mục thở phào một hơi, ngừng phun ra đan hỏa, lấy một viên đan dược ăn vào.
Trên người anh nhi màu xanh đen kia tỏa ra ánh sáng xanh đen, trôi nổi giữa không trung
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hắn trì hoãn một chút, phất tay, anh nhi xanh đen kia bay tới, rơi vào bả vai của hắn.
Nhìn anh nhi, trên mặt Thạch Mục hiện ra nụ cười.
Thân ngoại hóa thân tuy đã luyện thành, nhưng thực lực còn rất yếu, hơn nữa bé nhỏ tới mức đáng thương, cần phải tiếp tục bồi dưỡng tương lai ắt sẽ có thể phát huy ra tác dụng cực lớn.
Mặc dù là giờ khắc này thì thân ngoại hóa thân cũng có tác dụng.
Bởi vì trong cơ thể thân ngoại hóa thân lấy lực1lượng tinh thần của Thạch Mục làm chủ đạo, hai người tâm ý tương thông, ngũ giác của thân ngoại hóa thân hoàn toàn liên thông với Thạch Mục.
Cảm giác này rất giống với Thải nhi khi trước, có điều Thải nhi chỉ là thị giác cũng chung, còn thân ngoại hóa thân là ngũ cảm đều liên thông.
Cảm giác này vô cùng huyền diệu, giống như thay đổi một cơ thể.
Thạch Mục nhắm hai mắt lại, cẩn thận tra xét cỗ thân ngoại hóa thân này.
Sắc mặt hắn khẽ đổi, trong cơ thể thân ngoại hóa thân có một luồng khí xoáy, chuyển động nhanh chóng, chậm rãi cắn nuốt linh khí thiên địa xung quanh.
Ngoại trừ thiên địa linh khí, thân ngoại hóa thân cũng cắn nuốt ma khí trong không khí.
Phù Thạch tinh hải bởi vì có đường hầm không gian nối với Hắc Ma tinh2vực, trong không khí tồn tại ma khí mỏng manh.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro