Thế cục xoay chuyển (2)
Vong Ngữ
2024-07-24 14:05:08
Răng rắc!
Trên quả cầu màu đen hiện ra từng vết rạn, lập tức vỡ ra, hóa thành mảng lớn khí đen nhẹ nhàng tung bay ra.
Thân thể của ma hồn hóa thân lảo đảo hiện ra, bị con giao long lửa chộp ở trong tay.
Ma hồn hóa thân phát ra tiếng gầm rú hoảng sợ, ra sức giãy dụa. Thanh đao đen trong tay hắn điên cuồng chém về phía móng lớn của con giao long lửa.
Móng của con giao long lửa vang lên những tiếng ong ong, mặt ngoài hiện ra vô số phù văn màu đỏ. Thanh đao đen liền bị bắn ra hoàn toàn không có chút hiệu quả.
- Chết đi!
Trong mắt Thạch Mục lóe lên sự tàn khốc. Hắn phất tay đánh ra một đạo pháp quyết.
Con giao long lửa hít một hơi thật sâu, há miệng phun ra một hỏa diễm màu vàng nhạt chí thuần chí tịnh, nhấn chìm ma hồn hóa thân vào bên tỏng.
Từng tiếng kêu thê lương thảm thiết từ trong hỏa diễm phát ra, chỉ có điều lập tức biến mất.
Hỏa diễm bắt đầu tiêu tan ra. Thạch Mục mơ hồ nhìn thấy trong móng của con giao long lửa không ngờ mơ hồ còn có thứ gì lưu lại. Hắn lập tức tập trung tinh thần đề phòng, chuẩn bị lại dành cho một đòn sấm sét.
Sau một khắc, Thạch Mục lại ngẩn ra, thần sắc trấn tĩnh lại, thu hồi thần sắc đề phòng.
Chỉ thấy sau khi hỏa diễm tan hết, trong móng của con giao long lửa cầm lấy một bộ xương màu đen tinh khiết, phía trên đầy phù văn màu đen, tản ra ma khí cực kỳ nồng đậm mạnh mẽ. Chỉ có điều nó đã không có bất kỳ ý thức nào. Ở trong hỏa diễm vừa rồi công kích, thần hồn bên trong đã hoàn toàn tiêu tan.
- Đây là...
Thạch Mục nhìn bộ xương màu đen, trong đầu hiện ra hài cốt Hồng Lệ Ma Tôn trước đây. Bộ xương trước mắt này hiển nhiên cũng giống như vậy, là di hài một Ma tôn, bị tiên tướng bên ngoài kia nhận được, luyện chế thành Thân Ngoại Hóa Thân.
Vào thời khắc này, trên người hắn lóe lên ánh sáng màu đen. Thân Ngoại Hóa Thân hiện ra, ánh mắt vô cùng tham lam nhìn chằm chằm vào bộ xương màu đen này.
Trong lòng Thạch Mục thoáng động, Thân Ngoại Hóa Thân ở trong giếng Hoang Nguyệt Cổ thực lực đã đạt được Thánh Giai đỉnh phong, đáng tiếc không có cơ hội đột phá Thần Cảnh. Có thể đây là một cơ hội.
Hắn phất tay đánh ra một đạo pháp quyết. Thân thể con giao long lửa ầm ầm hóa thành vô số hỏa diễm. Bộ xương màu đen bay về phía Thân Ngoại Hóa Thân.
Thân Ngoại Hóa Thân phát ra một tiếng hoan hô, trên người có ánh sáng đại thịnh. Thân thể và bộ xương màu đen dính sát vào cùng nhau, sau đó chậm rãi dung hợp lại với nhau.
Khí tức Thân Ngoại Hóa Thân tản ra bỗng nhiên tăng mạnh, mơ hồ có xu thế đột phá Thần Cảnh, hơn nữa khí tức còn đang tăng cao.
Thạch Mục mừng rỡ. Chỉ có điều lúc này tình thế bên ngoài đang rất nguy hiểm. Hắn không thể chậm rãi chờ Thân Ngoại Hóa Thân đột phá.
Hắn phất tay thu cả Thân Ngoại Hóa Thân và bộ xương màu đen vào trên người một túi linh thú, thân hình thoáng động, bay về phía không gian huyền hỏa ở ngoài.
Sau khi thu ma hồn hóa thân vào không gian huyền hỏa, đến khi giết chết hắn, quá trình nhìn như phức tạp, nhưng thật ra thời gian cũng không quá mười mấy lần hít thở.
Thạch Mục bay ra khỏi không gian huyền hỏa, đang muốn nhìn tình hình chiến đấu xung quanh. Chợt một ánh sáng trắng đáng sợ từ trên trời hạ xuống, đánh thẳng đến. Không ngờ chính là một đạo băng phách hàn quang.
Bóng người Nam Cung Cảnh từ giữa không trung lao thẳng tới.
- Là ngươi!
Khi Nam Cung Cảnh thấy rõ diện mạo của Thạch Mục, nhất thời cả kinh.
- Nam Cung tiên tướng, đã lâu không gặp!
Thạch Mục cười dài một tiếng ha ha, một tay phất lên. Một đạo hỏa diễm màu vàng nhạt từ lòng bàn tay bay ra, hóa thành một đạo cầu vồng hỏa diễm màu vàng nhạt, va chạm với Băng Phách Thần Quang.
Ầm ầm ầm!
Một tiếng động rất lớn vang lên. Hai đạo thần thông thượng cổ va chạm vào nhau. Hư không hoàn toàn nát, hóa thành rất viên nhỏ.
Hai đạo thần thông đều lóe lên, song song tiêu tan ra.
Sắc mặt Nam Cung Cảnh cả kinh, thân hình dừng lại.
Cách đây không lâu, hắn và Thạch Mục đã giao đấu qua. Thực lực đối phương tuy rằng mạnh mẽ, nhưng vẫn chưa khiến cho hắn kiêng kỵ.
Lúc đầu sở dĩ hắn rút đi, cũng bởi vì hắn chỉ có một mình, không có cách nào đối đầu với một liên minh của đối phương.
Nhưng thời khắc này, không ngờ Thạch Mục cho hắn một loại cảm giác cao thâm khó lường. Không ngờ phất tay một cái, đã đánh tan một đạo Băng Phách Thần Quang của hắn.
- Khoảng thời gian này không gặp, không nghĩ tới thực lực các hạ lại có tiến bộ lớn. Bội phục!
Nam Cung Cảnh chậm rãi mở miệng.
- Nam Cung tiên tướng quá khen!
Thạch Mục cười một tiếng ha ha, khóe mắt liếc nhìn ra xung quanh.
Lúc này đại quân Thiên Đình ở gần thông đạo đã đại loạn, bị đám người Triệu Chu Minh dẫn đầu người của ba tộc ép cho không ngừng lui về phía sau. Mắt thấy, quyền khống chế thông đạo rất nhanh liền rơi vào trong tay của ba tộc.
Trên quả cầu màu đen hiện ra từng vết rạn, lập tức vỡ ra, hóa thành mảng lớn khí đen nhẹ nhàng tung bay ra.
Thân thể của ma hồn hóa thân lảo đảo hiện ra, bị con giao long lửa chộp ở trong tay.
Ma hồn hóa thân phát ra tiếng gầm rú hoảng sợ, ra sức giãy dụa. Thanh đao đen trong tay hắn điên cuồng chém về phía móng lớn của con giao long lửa.
Móng của con giao long lửa vang lên những tiếng ong ong, mặt ngoài hiện ra vô số phù văn màu đỏ. Thanh đao đen liền bị bắn ra hoàn toàn không có chút hiệu quả.
- Chết đi!
Trong mắt Thạch Mục lóe lên sự tàn khốc. Hắn phất tay đánh ra một đạo pháp quyết.
Con giao long lửa hít một hơi thật sâu, há miệng phun ra một hỏa diễm màu vàng nhạt chí thuần chí tịnh, nhấn chìm ma hồn hóa thân vào bên tỏng.
Từng tiếng kêu thê lương thảm thiết từ trong hỏa diễm phát ra, chỉ có điều lập tức biến mất.
Hỏa diễm bắt đầu tiêu tan ra. Thạch Mục mơ hồ nhìn thấy trong móng của con giao long lửa không ngờ mơ hồ còn có thứ gì lưu lại. Hắn lập tức tập trung tinh thần đề phòng, chuẩn bị lại dành cho một đòn sấm sét.
Sau một khắc, Thạch Mục lại ngẩn ra, thần sắc trấn tĩnh lại, thu hồi thần sắc đề phòng.
Chỉ thấy sau khi hỏa diễm tan hết, trong móng của con giao long lửa cầm lấy một bộ xương màu đen tinh khiết, phía trên đầy phù văn màu đen, tản ra ma khí cực kỳ nồng đậm mạnh mẽ. Chỉ có điều nó đã không có bất kỳ ý thức nào. Ở trong hỏa diễm vừa rồi công kích, thần hồn bên trong đã hoàn toàn tiêu tan.
- Đây là...
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Thạch Mục nhìn bộ xương màu đen, trong đầu hiện ra hài cốt Hồng Lệ Ma Tôn trước đây. Bộ xương trước mắt này hiển nhiên cũng giống như vậy, là di hài một Ma tôn, bị tiên tướng bên ngoài kia nhận được, luyện chế thành Thân Ngoại Hóa Thân.
Vào thời khắc này, trên người hắn lóe lên ánh sáng màu đen. Thân Ngoại Hóa Thân hiện ra, ánh mắt vô cùng tham lam nhìn chằm chằm vào bộ xương màu đen này.
Trong lòng Thạch Mục thoáng động, Thân Ngoại Hóa Thân ở trong giếng Hoang Nguyệt Cổ thực lực đã đạt được Thánh Giai đỉnh phong, đáng tiếc không có cơ hội đột phá Thần Cảnh. Có thể đây là một cơ hội.
Hắn phất tay đánh ra một đạo pháp quyết. Thân thể con giao long lửa ầm ầm hóa thành vô số hỏa diễm. Bộ xương màu đen bay về phía Thân Ngoại Hóa Thân.
Thân Ngoại Hóa Thân phát ra một tiếng hoan hô, trên người có ánh sáng đại thịnh. Thân thể và bộ xương màu đen dính sát vào cùng nhau, sau đó chậm rãi dung hợp lại với nhau.
Khí tức Thân Ngoại Hóa Thân tản ra bỗng nhiên tăng mạnh, mơ hồ có xu thế đột phá Thần Cảnh, hơn nữa khí tức còn đang tăng cao.
Thạch Mục mừng rỡ. Chỉ có điều lúc này tình thế bên ngoài đang rất nguy hiểm. Hắn không thể chậm rãi chờ Thân Ngoại Hóa Thân đột phá.
Hắn phất tay thu cả Thân Ngoại Hóa Thân và bộ xương màu đen vào trên người một túi linh thú, thân hình thoáng động, bay về phía không gian huyền hỏa ở ngoài.
Sau khi thu ma hồn hóa thân vào không gian huyền hỏa, đến khi giết chết hắn, quá trình nhìn như phức tạp, nhưng thật ra thời gian cũng không quá mười mấy lần hít thở.
Thạch Mục bay ra khỏi không gian huyền hỏa, đang muốn nhìn tình hình chiến đấu xung quanh. Chợt một ánh sáng trắng đáng sợ từ trên trời hạ xuống, đánh thẳng đến. Không ngờ chính là một đạo băng phách hàn quang.
Bóng người Nam Cung Cảnh từ giữa không trung lao thẳng tới.
- Là ngươi!
Khi Nam Cung Cảnh thấy rõ diện mạo của Thạch Mục, nhất thời cả kinh.
- Nam Cung tiên tướng, đã lâu không gặp!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Thạch Mục cười dài một tiếng ha ha, một tay phất lên. Một đạo hỏa diễm màu vàng nhạt từ lòng bàn tay bay ra, hóa thành một đạo cầu vồng hỏa diễm màu vàng nhạt, va chạm với Băng Phách Thần Quang.
Ầm ầm ầm!
Một tiếng động rất lớn vang lên. Hai đạo thần thông thượng cổ va chạm vào nhau. Hư không hoàn toàn nát, hóa thành rất viên nhỏ.
Hai đạo thần thông đều lóe lên, song song tiêu tan ra.
Sắc mặt Nam Cung Cảnh cả kinh, thân hình dừng lại.
Cách đây không lâu, hắn và Thạch Mục đã giao đấu qua. Thực lực đối phương tuy rằng mạnh mẽ, nhưng vẫn chưa khiến cho hắn kiêng kỵ.
Lúc đầu sở dĩ hắn rút đi, cũng bởi vì hắn chỉ có một mình, không có cách nào đối đầu với một liên minh của đối phương.
Nhưng thời khắc này, không ngờ Thạch Mục cho hắn một loại cảm giác cao thâm khó lường. Không ngờ phất tay một cái, đã đánh tan một đạo Băng Phách Thần Quang của hắn.
- Khoảng thời gian này không gặp, không nghĩ tới thực lực các hạ lại có tiến bộ lớn. Bội phục!
Nam Cung Cảnh chậm rãi mở miệng.
- Nam Cung tiên tướng quá khen!
Thạch Mục cười một tiếng ha ha, khóe mắt liếc nhìn ra xung quanh.
Lúc này đại quân Thiên Đình ở gần thông đạo đã đại loạn, bị đám người Triệu Chu Minh dẫn đầu người của ba tộc ép cho không ngừng lui về phía sau. Mắt thấy, quyền khống chế thông đạo rất nhanh liền rơi vào trong tay của ba tộc.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro