[Huyền Học] Thiên Kim Thật Dựa Livestream Đoán Mệnh Phi Thăng
Chương 20
2024-11-15 06:40:25
Phòng phát sóng trực tiếp lập tức bùng nổ.
Khán giả chăm chú nhìn màn hình, tay nắm chặt điện thoại, hét lên loạn xạ: "Trời đất!"
"Đây là diễn tập trước sao?"
"Thật hay giả vậy?"
Không lâu sau, cảnh sát cũng vội vàng có mặt tại hiện trường.
Trong lúc hỗn loạn, chẳng ai để ý đến màn hình điện thoại.
Ngay trước khi màn hình bị ngắt, tiếng hét giận dữ của Ông Húc Bân vang lên khắp phòng phát sóng trực tiếp: "Ngươi chỉ là một con chó ngốc, chỉ vì cái lạp xưởng mà đi theo người ta? Người đó là trộm đấy ngươi có biết không? Theo hắn ngươi không sợ bị bán vào quán thịt chó sao?"
Chú chó Husky: "Ta không có ý đó, ta chỉ nghĩ là hắn sẽ nuôi ta."
"Ta đang dạy dỗ chó của ta, ngươi là tên trộm mà còn nói chen vào cái gì!"
Chú chó: ".............."
Khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp: ..............
Một lúc sau, màn hình tràn ngập những dòng bình luận cười vang.
"Ha ha ha ha ha ha ha!"
"Đây là cái đối thoại quái gì vậy!"
"Hãy đưa lên sân khấu đi!"
"Chỉ có ta để ý là Lộc đại sư đã sớm biết sao?"
"Ta cũng nhận ra, tên trộm này bị nhốt trong thang máy mà!"
"Thảo nào Lộc đại sư bảo không cần gấp, cứ từ từ trở về!"
"A a a a ta cũng muốn xem bói!"
"Chủ bá, chủ bá, có thể giúp ta xem một quẻ được không?"
"Ê, đây là phòng phát sóng trực tiếp của Cầu ca, không phải của đại sư nha!"
Bình luận xoay quanh màn hình không ngừng tràn ngập, cuộn lên liên tục.
Trong lúc mọi người xem đều phấn khích bàn luận rôm rả, thái độ của Cầu ca đối với Lộc Minh Vi đã hoàn toàn thay đổi. Trước mắt hắn, người này chính là một đại sư chân chính!
Từ cảm giác ngưỡng mộ ban đầu, giờ đây hắn đã hoàn toàn sùng bái.
Dù lượng người xem trong phòng phát sóng trực tiếp ngày càng tăng cao, bất kể là khán giả vẫn đang nhiệt tình kêu gọi tiếp tục, Cầu ca vẫn kiên quyết tắt sóng.
Tim hắn đập thình thịch, suýt nữa như muốn nhảy ra ngoài.
Nghĩ lại chuyện mình vừa rồi suýt chút nữa xem đại sư thật là kẻ lừa đảo, Cầu ca chỉ muốn tự tát mình hai cái!
Cầu ca hít một hơi sâu rồi thở ra chậm rãi, cố gắng kiềm chế cảm xúc phấn khích. Hắn vừa thấp thỏm, vừa kính nể nhìn Lộc Minh Vi: "Lộc đại sư! Ta… ờ… cái này… Lộc đại sư, về sau ngài có tính khai phát sóng trực tiếp không?"
Vừa dứt lời, mặt Cầu ca lập tức cứng đờ.
Miệng lưỡi lanh lợi hằng ngày của hắn đi đâu hết rồi? Sao lại thốt ra cái câu "phát sóng trực tiếp" này? Lộc đại sư mà cần phải phát sóng trực tiếp sao?
Trong lúc đầu óc Cầu ca rối như tơ vò, thì một giọng nói lạnh lùng vang lên bên tai hắn: "Ừm, ta thật sự định khai phát sóng trực tiếp."
Quán đoán mệnh này làm ăn kém quá.
Muốn nhanh chóng điều chỉnh lại vận mệnh đã bị sửa đổi, nàng cần tập trung một lượng lớn nhân khí trong thời gian ngắn, mà phát sóng trực tiếp không nghi ngờ gì là một cách rất hiệu quả.
Hai mắt Cầu ca sáng rực, lập tức nảy ra ý hay.
Hắn nhổm dậy, nhanh chóng nói: "Vậy Lộc đại sư… chúng ta kết bạn WeChat đi?"
WeChat là cái gì?
Lộc Minh Vi lập tức không nhớ ra, nhưng vẫn giữ vẻ bình tĩnh, lấy điện thoại ra. Động tác của nàng vô cùng tự nhiên, và Cầu ca cũng không để ý nhiều, nhanh chóng mở điện thoại, rồi bật WeChat để quét mã thêm bạn.
Cầu ca vui vẻ đưa điện thoại lại cho nàng.
Hắn hào hứng xoa tay: "Nếu Lộc đại sư có chỗ nào chưa hiểu, lúc đó cứ nhắn WeChat hỏi ta."
Lộc Minh Vi nhẹ nhàng gật đầu: "Ừ."
Cầu ca cười đến nỗi miệng không khép lại được. Hắn vui mừng đứng dậy tính tiền, rồi cung kính tiễn Lộc Minh Vi cùng Tằng Viện Viện ra đến cửa lớn. Cuối cùng, hắn do dự một chút, rồi nói nhỏ: "Lộc đại sư, ta… ta… ta dạo này không có chuyện gì bất ổn, phải không?"
Sau khi chứng kiến Tằng tiểu thư thẳng tay "xử đẹp" tên bạn trai cặn bã và đuổi bắt tên trộm chó trước đó, Cầu ca cũng có chút lo lắng.
Khán giả chăm chú nhìn màn hình, tay nắm chặt điện thoại, hét lên loạn xạ: "Trời đất!"
"Đây là diễn tập trước sao?"
"Thật hay giả vậy?"
Không lâu sau, cảnh sát cũng vội vàng có mặt tại hiện trường.
Trong lúc hỗn loạn, chẳng ai để ý đến màn hình điện thoại.
Ngay trước khi màn hình bị ngắt, tiếng hét giận dữ của Ông Húc Bân vang lên khắp phòng phát sóng trực tiếp: "Ngươi chỉ là một con chó ngốc, chỉ vì cái lạp xưởng mà đi theo người ta? Người đó là trộm đấy ngươi có biết không? Theo hắn ngươi không sợ bị bán vào quán thịt chó sao?"
Chú chó Husky: "Ta không có ý đó, ta chỉ nghĩ là hắn sẽ nuôi ta."
"Ta đang dạy dỗ chó của ta, ngươi là tên trộm mà còn nói chen vào cái gì!"
Chú chó: ".............."
Khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp: ..............
Một lúc sau, màn hình tràn ngập những dòng bình luận cười vang.
"Ha ha ha ha ha ha ha!"
"Đây là cái đối thoại quái gì vậy!"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Hãy đưa lên sân khấu đi!"
"Chỉ có ta để ý là Lộc đại sư đã sớm biết sao?"
"Ta cũng nhận ra, tên trộm này bị nhốt trong thang máy mà!"
"Thảo nào Lộc đại sư bảo không cần gấp, cứ từ từ trở về!"
"A a a a ta cũng muốn xem bói!"
"Chủ bá, chủ bá, có thể giúp ta xem một quẻ được không?"
"Ê, đây là phòng phát sóng trực tiếp của Cầu ca, không phải của đại sư nha!"
Bình luận xoay quanh màn hình không ngừng tràn ngập, cuộn lên liên tục.
Trong lúc mọi người xem đều phấn khích bàn luận rôm rả, thái độ của Cầu ca đối với Lộc Minh Vi đã hoàn toàn thay đổi. Trước mắt hắn, người này chính là một đại sư chân chính!
Từ cảm giác ngưỡng mộ ban đầu, giờ đây hắn đã hoàn toàn sùng bái.
Dù lượng người xem trong phòng phát sóng trực tiếp ngày càng tăng cao, bất kể là khán giả vẫn đang nhiệt tình kêu gọi tiếp tục, Cầu ca vẫn kiên quyết tắt sóng.
Tim hắn đập thình thịch, suýt nữa như muốn nhảy ra ngoài.
Nghĩ lại chuyện mình vừa rồi suýt chút nữa xem đại sư thật là kẻ lừa đảo, Cầu ca chỉ muốn tự tát mình hai cái!
Cầu ca hít một hơi sâu rồi thở ra chậm rãi, cố gắng kiềm chế cảm xúc phấn khích. Hắn vừa thấp thỏm, vừa kính nể nhìn Lộc Minh Vi: "Lộc đại sư! Ta… ờ… cái này… Lộc đại sư, về sau ngài có tính khai phát sóng trực tiếp không?"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Vừa dứt lời, mặt Cầu ca lập tức cứng đờ.
Miệng lưỡi lanh lợi hằng ngày của hắn đi đâu hết rồi? Sao lại thốt ra cái câu "phát sóng trực tiếp" này? Lộc đại sư mà cần phải phát sóng trực tiếp sao?
Trong lúc đầu óc Cầu ca rối như tơ vò, thì một giọng nói lạnh lùng vang lên bên tai hắn: "Ừm, ta thật sự định khai phát sóng trực tiếp."
Quán đoán mệnh này làm ăn kém quá.
Muốn nhanh chóng điều chỉnh lại vận mệnh đã bị sửa đổi, nàng cần tập trung một lượng lớn nhân khí trong thời gian ngắn, mà phát sóng trực tiếp không nghi ngờ gì là một cách rất hiệu quả.
Hai mắt Cầu ca sáng rực, lập tức nảy ra ý hay.
Hắn nhổm dậy, nhanh chóng nói: "Vậy Lộc đại sư… chúng ta kết bạn WeChat đi?"
WeChat là cái gì?
Lộc Minh Vi lập tức không nhớ ra, nhưng vẫn giữ vẻ bình tĩnh, lấy điện thoại ra. Động tác của nàng vô cùng tự nhiên, và Cầu ca cũng không để ý nhiều, nhanh chóng mở điện thoại, rồi bật WeChat để quét mã thêm bạn.
Cầu ca vui vẻ đưa điện thoại lại cho nàng.
Hắn hào hứng xoa tay: "Nếu Lộc đại sư có chỗ nào chưa hiểu, lúc đó cứ nhắn WeChat hỏi ta."
Lộc Minh Vi nhẹ nhàng gật đầu: "Ừ."
Cầu ca cười đến nỗi miệng không khép lại được. Hắn vui mừng đứng dậy tính tiền, rồi cung kính tiễn Lộc Minh Vi cùng Tằng Viện Viện ra đến cửa lớn. Cuối cùng, hắn do dự một chút, rồi nói nhỏ: "Lộc đại sư, ta… ta… ta dạo này không có chuyện gì bất ổn, phải không?"
Sau khi chứng kiến Tằng tiểu thư thẳng tay "xử đẹp" tên bạn trai cặn bã và đuổi bắt tên trộm chó trước đó, Cầu ca cũng có chút lo lắng.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro