Đối chiến Tả Đồ...
Ám Ma Sư
2024-12-04 00:09:55
- Xem ra là truyền xong.
Khóe miệng Diệp Huyền phác hoạ lên một nụ cười trào phúng, trên người dâng lên một tia sát cơ hàn triệt nội tâm, một tia lệ mang từ tròng mắt hắn lướt qua:
- Nếu truyền xong, như vậy liền chết đi cho ta.
- Thần Linh Đồng Thị ... Băng Hỏa Song Bạo!
- Vù!
Không do dự, Diệp Huyền quả quyết sử dụng tới một đòn tất sát, Băng Hỏa Song Bạo.
Một luồng hồn lực vô hình trong nháy mắt đi vào đầu óc của Hồng Vận Vũ Đế.
- Ầm!
Lực lượng của Tuyệt Âm Chi Thủy, Cửu U Minh Viêm cùng với lực lượng của Tử Thương Viêm ở trên linh hồn Hồng Vận Vũ Đế nổ tung.
Sau khi thu được Cửu U Minh Viêm của Minh Hỏa Vũ Đế, Diệp Huyền cũng dung nhập lực lượng Cửu U Minh Viêm vào Băng Hỏa Song Bạo, hình thành Băng Hỏa Song Bạo bản thăng cấp .
Băng Hỏa Song Bạo ở trên cơ sở vốn có được tăng lên, trong nháy mắt diệt đi linh hồn của Hồng Vận Vũ Đế.
- Ngươi...
Hồng Vận Vũ Đế chỉ kịp nói ra một chữ, hai mắt liền ảm đạm, lực lượng linh hồn biến mất, thi thể vô lực từ trên không trung rơi xuống.
Thu hồi Huyền binh cùng không gian giới chỉ của Hồng Vận Vũ Đế, Diệp Huyền một chưởng đập Hồng Vận Vũ Đế thành bột mịn, sau đó hăng hái lao về phía Tả Đồng Vũ Đế.
Lúc này Cuồng Ngục Vũ Đế còn không biết Hồng Vận Vũ Đế vừa lan truyền tin tức cho hắn đã bị Diệp Huyền đánh giết, vẫn còn tiếp tục lao về phía Hồng Vận Vũ Đế.
Mà Diệp Huyền thì lại căn cứ trong đầu cảm ứng được vị trí đám người Hoàng Phủ Tú Minh, chặn lại Tả Đồng Vũ Đế.
Hắn chính là muốn lợi dụng khoảng cách cùng thời gian chênh lệch của Cuồng Ngục Vũ Đế cùng Tả Đồng Vũ Đế, đến công phá từng cái, tranh thủ thời gian cho đám người Hoàng Phủ Tú Minh thoát đi.
Thời gian trôi qua.
Giờ khắc này ở trên đường chân trời giáp giới Mộng Cảnh Bình Nguyên cùng Thanh Hoa Vực, một bóng người toả ra khí tức rộng rãi đang nhanh chóng bay lượn.
Hắn thân mặc trường bào màu đen, chỉ có một con mắt dữ tợn tà ý, cả người toả ra khí tức kinh khủng.
- Có Cuồng Ngục đại nhân ra tay, lần này mấy người Huyền Diệp kia lại không sức phản kháng, lão phu ngược lại muốn xem xem, Huyền Diệp quấy nhiễu Vô Lượng Sơn ta long trời lở đất, đến tột cùng là người nào, lại dám cùng Vô Lượng Sơn ta đối nghịch như vậy.
Trong lòng Tả Đồng Vũ Đế bốc lên sát cơ, ánh mắt lạnh lẽo tà ý.
- Hả?
Đột ngột, Tả Đồng Vũ Đế hơi nhướng mày, bởi vì hắn mơ hồ cảm giác được tựa hồ có một nguồn lực lượng vô hình đảo qua thân thể hắn, nhưng chờ hắn cẩn thận nhận biết, nguồn lực lượng này lại đột nhiên không gặp.
Hắn lập tức rùng mình, Huyền Thức lan ra, chỉ là ở trong phạm vi Huyền Thức của hắn bao trùm lại rỗng tuếch, không có thứ gì.
- Xảy ra chuyện gì, lẽ nào ta nhận biết sai?
Tả Đồng Vũ Đế nhíu mày, đến cấp bậc như hắn, rất ít sẽ có thời điểm nhận biết sai.
- Mặc kệ, tiếp tục chặn lại đám người Hoàng Phủ Tú Minh kia, cũng không thể để bọn họ đào tẩu.
Không làm rõ được là tại sao, thân hình Tả Đồng Vũ Đế loáng một cái, lần thứ hai bay lượn ra.
Nhưng vào lúc này ...
Vù!
Một luồng hồn lực gợn sóng vô hình đột nhiên từ phía chân trời đằng xa bao phủ tới, hồn lực xung kích đến cực kỳ đột ngột, lập tức liền tiến vào trong đầu Tả Đồng Vũ Đế.
- Ầm!
Cùng lúc đó, một ánh chớp xanh thẳm cùng một ngọn núi màu đen đột nhiên xuất hiện ở trong thiên địa, mãnh liệt oanh kích về phía Tả Đồng Vũ Đế.
- Ha ha ha, lão phu liền biết có người ẩn giấu ở phụ cận, dám động thủ với lão phu, muốn chết!
Tả Đồng Vũ Đế nguyên bản bị hồn lực xung kích bắn trúng, tròng mắt có vẻ hơi mê man trong nháy mắt tỉnh lại, cười ha ha, phảng phất như đã sớm chuẩn bị, đột nhiên một chưởng vỗ tới ánh chớp cùng ngọn núi màu đen.
Chỉ nghe ầm một tiếng, Lôi Quang kiếm khí ở dưới một chưởng của Tả Đồng Vũ Đế ầm ầm nát tan, hóa thành vô số ánh chớp lan tràn, mà ngọn núi màu đen cũng chấn động, xoay tròn bay ngược ra ngoài, ầm ầm nổ vang, khuấy động hư không ra vô số gợn sóng.
- Đi ra đi.
Tả Đồng Vũ Đế lệ quát một tiếng, tròng mắt bên trái đột nhiên bắn ra một đạo quang hồng vô hình, đi vào hư không phía trước, ầm một tiếng, hư không phía trước nổ tung, một bóng người từ bên trong hiện ra, chính là Huyền Diệp.
- Trực giác của Tả Đồng Vũ Đế này thật là nhạy cảm.
Diệp Huyền nhìn chằm chằm Tả Đồng Vũ Đế, ánh mắt lạnh lùng, vừa nãy hắn dùng Thiên Thính Địa Vọng đại pháp quét đến tung tích của Tả Đồng Vũ Đế, ngay lập tức sử dụng tới Huyễn Cấm Chi Nhãn, chuẩn bị cho Tả Đồng Vũ Đế một cái đánh lén, không ngờ đối phương dĩ nhiên đã sớm chuẩn bị, hoàn toàn không bị Huyễn Cấm Chi Nhãn của mình ảnh hưởng, điều này cũng làm cho công kích của hắn dã tràng xe cát.
- Ngươi chính là Huyền Diệp giết rất nhiều cường giả của Vô Lượng Sơn ta? Dĩ nhiên ẩn núp ở đây đánh lén lão phu? Lá gan rất lớn a, Hồng Vận Vũ Đế của Vô Lượng Sơn ta đâu?
Lạnh lùng nhìn Diệp Huyền cách đó không xa, Tả Đồng Vũ Đế lạnh lùng nói, hắn ở bề ngoài nhẹ như mây gió, nhưng trong lòng cực kỳ chấn động.
Vừa nãy thời điểm Diệp Huyền ẩn giấu ở hư không phát động đánh lén hắn, hắn dĩ nhiên hoàn toàn không nhận biết được đối phương tồn tại, nếu như không phải hắn vừa bắt đầu bị hồn lực của Diệp Huyền quét hình qua vẫn chưa thả lỏng cảnh giác, nói không chắc sẽ trúng chiêu của Diệp Huyền.
- Cuồng Ngục đại nhân, hiện tại Huyền Diệp kia ở chỗ của ta, mới vừa rồi còn chuẩn bị đánh lén ra tay với ta, có điều thất bại, tạm thời không thấy Hồng Vận Vũ Đế, không biết thế nào rồi.
Cùng lúc đó, Tả Đồng Vũ Đế ngay lập tức gửi cho Cuồng Ngục Vũ Đế một tin tức.
Trên không dãy núi.
Hô!
Một bóng người nguy nga bá đạo đột nhiên xuất hiện ở trong hư không, ánh mắt của hắn quét qua sơn mạch xung quanh, lông mày nhất thời nhíu lại, bởi vì hắn căn bản không có cảm nhận được phụ cận có khí tức Vũ Đế.
- Hồng Vận Vũ Đế đến tột cùng đang giở trò quỷ gì?
Trong lòng Cuồng Ngục Vũ Đế có một chút tức giận, lập tức gửi đi một đạo tin tức cho Hồng Vận Vũ Đế, hỏi dò vị trí của hắn, nhưng mà sau khi tin tức phát sinh, một chút hồi âm cũng không có.
Mà đúng lúc này, Cuồng Ngục Vũ Đế vừa vặn thu được tin tức của Tả Đồng Vũ Đế.
- Cái gì? Tả Đồng Vũ Đế đụng phải Huyền Diệp đánh lén?
Trong lòng Cuồng Ngục Vũ Đế lập tức cả kinh, vừa nãy Huyền Diệp kia không phải là bị Hồng Vận Vũ Đế ngăn cản sao? Sao lại đi đánh lén Tả Đồng Vũ Đế.
Khóe miệng Diệp Huyền phác hoạ lên một nụ cười trào phúng, trên người dâng lên một tia sát cơ hàn triệt nội tâm, một tia lệ mang từ tròng mắt hắn lướt qua:
- Nếu truyền xong, như vậy liền chết đi cho ta.
- Thần Linh Đồng Thị ... Băng Hỏa Song Bạo!
- Vù!
Không do dự, Diệp Huyền quả quyết sử dụng tới một đòn tất sát, Băng Hỏa Song Bạo.
Một luồng hồn lực vô hình trong nháy mắt đi vào đầu óc của Hồng Vận Vũ Đế.
- Ầm!
Lực lượng của Tuyệt Âm Chi Thủy, Cửu U Minh Viêm cùng với lực lượng của Tử Thương Viêm ở trên linh hồn Hồng Vận Vũ Đế nổ tung.
Sau khi thu được Cửu U Minh Viêm của Minh Hỏa Vũ Đế, Diệp Huyền cũng dung nhập lực lượng Cửu U Minh Viêm vào Băng Hỏa Song Bạo, hình thành Băng Hỏa Song Bạo bản thăng cấp .
Băng Hỏa Song Bạo ở trên cơ sở vốn có được tăng lên, trong nháy mắt diệt đi linh hồn của Hồng Vận Vũ Đế.
- Ngươi...
Hồng Vận Vũ Đế chỉ kịp nói ra một chữ, hai mắt liền ảm đạm, lực lượng linh hồn biến mất, thi thể vô lực từ trên không trung rơi xuống.
Thu hồi Huyền binh cùng không gian giới chỉ của Hồng Vận Vũ Đế, Diệp Huyền một chưởng đập Hồng Vận Vũ Đế thành bột mịn, sau đó hăng hái lao về phía Tả Đồng Vũ Đế.
Lúc này Cuồng Ngục Vũ Đế còn không biết Hồng Vận Vũ Đế vừa lan truyền tin tức cho hắn đã bị Diệp Huyền đánh giết, vẫn còn tiếp tục lao về phía Hồng Vận Vũ Đế.
Mà Diệp Huyền thì lại căn cứ trong đầu cảm ứng được vị trí đám người Hoàng Phủ Tú Minh, chặn lại Tả Đồng Vũ Đế.
Hắn chính là muốn lợi dụng khoảng cách cùng thời gian chênh lệch của Cuồng Ngục Vũ Đế cùng Tả Đồng Vũ Đế, đến công phá từng cái, tranh thủ thời gian cho đám người Hoàng Phủ Tú Minh thoát đi.
Thời gian trôi qua.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Giờ khắc này ở trên đường chân trời giáp giới Mộng Cảnh Bình Nguyên cùng Thanh Hoa Vực, một bóng người toả ra khí tức rộng rãi đang nhanh chóng bay lượn.
Hắn thân mặc trường bào màu đen, chỉ có một con mắt dữ tợn tà ý, cả người toả ra khí tức kinh khủng.
- Có Cuồng Ngục đại nhân ra tay, lần này mấy người Huyền Diệp kia lại không sức phản kháng, lão phu ngược lại muốn xem xem, Huyền Diệp quấy nhiễu Vô Lượng Sơn ta long trời lở đất, đến tột cùng là người nào, lại dám cùng Vô Lượng Sơn ta đối nghịch như vậy.
Trong lòng Tả Đồng Vũ Đế bốc lên sát cơ, ánh mắt lạnh lẽo tà ý.
- Hả?
Đột ngột, Tả Đồng Vũ Đế hơi nhướng mày, bởi vì hắn mơ hồ cảm giác được tựa hồ có một nguồn lực lượng vô hình đảo qua thân thể hắn, nhưng chờ hắn cẩn thận nhận biết, nguồn lực lượng này lại đột nhiên không gặp.
Hắn lập tức rùng mình, Huyền Thức lan ra, chỉ là ở trong phạm vi Huyền Thức của hắn bao trùm lại rỗng tuếch, không có thứ gì.
- Xảy ra chuyện gì, lẽ nào ta nhận biết sai?
Tả Đồng Vũ Đế nhíu mày, đến cấp bậc như hắn, rất ít sẽ có thời điểm nhận biết sai.
- Mặc kệ, tiếp tục chặn lại đám người Hoàng Phủ Tú Minh kia, cũng không thể để bọn họ đào tẩu.
Không làm rõ được là tại sao, thân hình Tả Đồng Vũ Đế loáng một cái, lần thứ hai bay lượn ra.
Nhưng vào lúc này ...
Vù!
Một luồng hồn lực gợn sóng vô hình đột nhiên từ phía chân trời đằng xa bao phủ tới, hồn lực xung kích đến cực kỳ đột ngột, lập tức liền tiến vào trong đầu Tả Đồng Vũ Đế.
- Ầm!
Cùng lúc đó, một ánh chớp xanh thẳm cùng một ngọn núi màu đen đột nhiên xuất hiện ở trong thiên địa, mãnh liệt oanh kích về phía Tả Đồng Vũ Đế.
- Ha ha ha, lão phu liền biết có người ẩn giấu ở phụ cận, dám động thủ với lão phu, muốn chết!
Tả Đồng Vũ Đế nguyên bản bị hồn lực xung kích bắn trúng, tròng mắt có vẻ hơi mê man trong nháy mắt tỉnh lại, cười ha ha, phảng phất như đã sớm chuẩn bị, đột nhiên một chưởng vỗ tới ánh chớp cùng ngọn núi màu đen.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Chỉ nghe ầm một tiếng, Lôi Quang kiếm khí ở dưới một chưởng của Tả Đồng Vũ Đế ầm ầm nát tan, hóa thành vô số ánh chớp lan tràn, mà ngọn núi màu đen cũng chấn động, xoay tròn bay ngược ra ngoài, ầm ầm nổ vang, khuấy động hư không ra vô số gợn sóng.
- Đi ra đi.
Tả Đồng Vũ Đế lệ quát một tiếng, tròng mắt bên trái đột nhiên bắn ra một đạo quang hồng vô hình, đi vào hư không phía trước, ầm một tiếng, hư không phía trước nổ tung, một bóng người từ bên trong hiện ra, chính là Huyền Diệp.
- Trực giác của Tả Đồng Vũ Đế này thật là nhạy cảm.
Diệp Huyền nhìn chằm chằm Tả Đồng Vũ Đế, ánh mắt lạnh lùng, vừa nãy hắn dùng Thiên Thính Địa Vọng đại pháp quét đến tung tích của Tả Đồng Vũ Đế, ngay lập tức sử dụng tới Huyễn Cấm Chi Nhãn, chuẩn bị cho Tả Đồng Vũ Đế một cái đánh lén, không ngờ đối phương dĩ nhiên đã sớm chuẩn bị, hoàn toàn không bị Huyễn Cấm Chi Nhãn của mình ảnh hưởng, điều này cũng làm cho công kích của hắn dã tràng xe cát.
- Ngươi chính là Huyền Diệp giết rất nhiều cường giả của Vô Lượng Sơn ta? Dĩ nhiên ẩn núp ở đây đánh lén lão phu? Lá gan rất lớn a, Hồng Vận Vũ Đế của Vô Lượng Sơn ta đâu?
Lạnh lùng nhìn Diệp Huyền cách đó không xa, Tả Đồng Vũ Đế lạnh lùng nói, hắn ở bề ngoài nhẹ như mây gió, nhưng trong lòng cực kỳ chấn động.
Vừa nãy thời điểm Diệp Huyền ẩn giấu ở hư không phát động đánh lén hắn, hắn dĩ nhiên hoàn toàn không nhận biết được đối phương tồn tại, nếu như không phải hắn vừa bắt đầu bị hồn lực của Diệp Huyền quét hình qua vẫn chưa thả lỏng cảnh giác, nói không chắc sẽ trúng chiêu của Diệp Huyền.
- Cuồng Ngục đại nhân, hiện tại Huyền Diệp kia ở chỗ của ta, mới vừa rồi còn chuẩn bị đánh lén ra tay với ta, có điều thất bại, tạm thời không thấy Hồng Vận Vũ Đế, không biết thế nào rồi.
Cùng lúc đó, Tả Đồng Vũ Đế ngay lập tức gửi cho Cuồng Ngục Vũ Đế một tin tức.
Trên không dãy núi.
Hô!
Một bóng người nguy nga bá đạo đột nhiên xuất hiện ở trong hư không, ánh mắt của hắn quét qua sơn mạch xung quanh, lông mày nhất thời nhíu lại, bởi vì hắn căn bản không có cảm nhận được phụ cận có khí tức Vũ Đế.
- Hồng Vận Vũ Đế đến tột cùng đang giở trò quỷ gì?
Trong lòng Cuồng Ngục Vũ Đế có một chút tức giận, lập tức gửi đi một đạo tin tức cho Hồng Vận Vũ Đế, hỏi dò vị trí của hắn, nhưng mà sau khi tin tức phát sinh, một chút hồi âm cũng không có.
Mà đúng lúc này, Cuồng Ngục Vũ Đế vừa vặn thu được tin tức của Tả Đồng Vũ Đế.
- Cái gì? Tả Đồng Vũ Đế đụng phải Huyền Diệp đánh lén?
Trong lòng Cuồng Ngục Vũ Đế lập tức cả kinh, vừa nãy Huyền Diệp kia không phải là bị Hồng Vận Vũ Đế ngăn cản sao? Sao lại đi đánh lén Tả Đồng Vũ Đế.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro