Huyền Thiên

Lăng Hà Đại Trậ...

Ám Ma Sư

2024-12-04 00:09:55

- Cái gì?

Một luồng lực lượng to lớn trong nháy mắt đi vào trong cơ thể Hỏa Vũ Vũ Đế, Hỏa Vũ Vũ Đế còn chưa kịp phản ứng lại, cũng đã bị chấn bay ra ngoài, trong miệng phun ra một ngụm máu tươi, cả người máu me đầm đìa.

Mấy chỗ chiến trường khác, cũng không khá hơn chút nào.

- A!

Một tiếng kêu thảm thiết đau đớn vang lên, được kêu là Thứ Hòe Vũ Đế Thái Thượng Nguyên Lão, thân thể trong nháy mắt bị Chiến Thương bao phủ, Ma khí ở quanh thân hắn cấp tốc quanh quẩn, đạo đạo Ma khí kia, như từng sợi dây thừng, tầng tầng ràng buộc hắn.

Lực lượng lạnh lẽo, tà ý tràn vào trong cơ thể hắn, đông lại huyết mạch cùng Huyền Nguyên của hắn, một lực cắn nuốt linh hồn mãnh liệt, hiện lên ở đầu óc của hắn.

Thời khắc mấu chốt, hắn không biết từ nơi nào lấy ra một viên đan dược, nuốt vào trong bụng, một luồng lực lượng ma quái từ trong cơ thể hắn hiện lên, lực lượng ma quái kia, dĩ nhiên xông ra Ma khí của Chiến Thương ràng buộc, để hắn chạy ra ngoài.

Chỉ là khí tức trên người hắn, so với vừa bắt đầu lại hư nhược hơn rất nhiều, linh hồn càng bị thương nặng.

- Ồ, dĩ nhiên chặn lại Ma khí của Bổn tôn chủ ràng buộc, lực lượng thật cổ quái, đây là đan dược gì, lại cùng Bổn tôn chủ ở Cổ Ma Chi Địa hấp thu Ma khí có hiệu quả như nhau.

Trên mặt Chiến Thương lộ ra vẻ kinh ngạc, chợt lại hê hê nở nụ cười:

- Có điều như vậy cũng được, Bổn tôn chủ thích nhất gia hỏa liều mạng phản kháng, ngươi càng phản kháng, Bổn tôn chủ liền càng thích, ha ha ha.

Chiến Thương liếm đầu lưỡi, ánh mắt tà ác dữ tợn, hai mắt tỏa ra lục mang thăm thẳm.

Còn Dịch Hàn Vũ Đế đối đầu Dao Nguyệt Vũ Đế, thì càng thêm vô cùng chật vật, trước người hắn ngưng tụ lực lượng hàn băng, bị Dao Nguyệt Vũ Đế một chưởng đập nát, chưởng uy khủng bố nghiền ép đánh bay ra ngoài, từng ngụm từng ngụm phun ra máu tươi.

Vô Lượng Sơn tam đại Thái Thượng Nguyên Lão, vẻn vẹn là Vũ Đế tam trọng, làm sao ngăn cản được Dao Nguyệt Vũ Đế là tam trọng đỉnh phong công kích.

Trong chớp mắt, Vô Lượng Sơn tam đại Thái Thượng Nguyên Lão đều chật vật bại lui, mỗi cái bị thương.

- Giết!

Đám người Hoàng Phủ Tú Minh điên cuồng giết xuống, phốc, không ít cường giả Vũ Đế đẫm máu trời cao, bị chém giết tại chỗ.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


- Coong coong coong coong vù. . .

Thời khắc mấu chốt, trong thiên địa đột nhiên xuất hiện từng đạo từng đạo hào quang óng ánh, những hào quang này cấp tốc lưu chuyển, tổng cộng chín chín tám mươi mốt đạo, trong nháy mắt tái hiện ra, mỗi một đạo hào quang, đều hóa thành một cột sáng trực tủng vân thiên, bao phủ hư không ở bên trong, ngăn ra đám người Diệp Huyền và rất nhiều cường giả của Vô Lượng Sơn.

- Ha ha ha, thủ sơn đại trận mở ra, đánh chết bọn họ.

Từng đạo từng đạo thanh âm kích động vang vọng ở trong thiên địa, lúc này các đệ tử cùng cường giả của Vô Lượng Sơn đều ngồi khoanh chân, trên người bọn họ tản mát ra một đạo Huyền Nguyên gợn sóng mạnh mẽ, những Huyền Nguyên gợn sóng này, dồn dập hòa vào trong bình phong.

Ầm ầm ầm!

Sau đó, hào quang trên những cột sáng bảy màu này óng ánh, lẫn nhau lưu chuyển kết hợp, từ bên trong lao ra từng đạo từng đạo công kích xuyên qua bầu trời, trong nháy mắt đi tới trước mặt đám người Diệp Huyền.

- Phá!

Ánh mắt đám người Hạ Vũ Tôn ngưng lại, đấm ra một quyền, đánh nát những hà quang kia, mà thân hình của bọn họ, cũng bay ngược ra ngoài hơn trăm thước, từng cái từng cái thân hình lay động.

Rầm rầm rầm rầm Ầm!

Chỉ thấy trong thiên địa, đại trận chia làm hai tầng, bao phủ đám người Diệp Huyền ở trong đó.

Trong đó tầng thứ nhất, là vì phòng hộ, bảo vệ rất nhiều cường giả cùng kiến trúc của Vô Lượng Sơn.

Mà nhị trọng, thì vững vàng bao vây đám người Diệp Huyền ở trong đó.

Trong không gian tầng thứ hai, hư không đông lại, một luồng tâm ý túc sát quanh quẩn, lưu chuyển, phảng phất như một lao tù không gian, phong tỏa mọi người Huyền Quang Các.

- Cửu Cửu La Thiên Lăng Hà Đại Trận!

Ánh mắt của Diệp Huyền ngưng lại, không nghĩ tới vẫn để cho Vô Lượng Sơn mở ra.thủ sơn đại trận

- Ha ha ha, bị Cửu Cửu La Thiên Lăng Hà Đại Trận của Vô Lượng Sơn ta nhốt lại, ngày hôm nay các ngươi hết thảy đều phải chết.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Khuôn mặt đám người Dịch Hàn Vũ Đế dữ tợn, điên cuồng đưa vào Huyền Nguyên.

Không chỉ bọn họ, thậm chí một ít Vũ Tôn, Vũ Vương, Vũ Hoàng,… chấp sự, trưởng lão, cũng đều cật lực thôi thúc Huyền Nguyên, gia trì cho cả đại trận.

Coong coong coong coong vù!

Trên đại trận, hào quang nhanh chóng lưu chuyển, từng đạo từng đạo khí tức xơ xác tỏ khắp ra, chỉ nghe tiếng xé gió nổ vang, thất thải hà quang như từng chuôi lợi kiếm, điên cuồng bắn về phía đám người Diệp Huyền.

- Đều tụ lại cho ta.

Diệp Huyền quát khẽ một tiếng, trong nháy mắt ném ra hàng trăm hàng ngàn trận bàn trận kỳ, những trận bàn trận kỳ này biến ảo tầng tầng trận ảnh mông lung, bao phủ đám người Hoàng Phủ Tú Minh ở trong đó, bảo vệ lại.

Ầm ầm ầm!

Ở dưới những hào quang kia oanh kích, Diệp Huyền bày xuống trận pháp cấp tốc lay động, rung lên, phảng phất như bất cứ lúc nào cũng có thể phá nát.

- Diệp thiếu, làm sao bây giờ.

Sắc mặt của Hạ Vũ Tôn nghiêm nghị, hắn ở ngoại vi trận pháp, một quyền đánh bay một đạo thất thải hà quang, nhưng thân thể cũng không khỏi lay động một chút, sắc mặt hơi biến.

Những thất thải hà quang này uy lực vượt xa dự liệu của hắn, hầu như tương đương với một tên Vũ Đế tam trọng ra sức một đòn, hơn nữa ở trong đại trận này tiến công, hư không hoàn toàn bị đông lại, bọn họ cũng không cách nào thông qua hư không rời đi, chỉ có thể bị vây ở chỗ này.

Tiếp tục như thế, e là không bao lâu nữa, bọn họ sẽ xuất hiện thương tổn, đến cuối cùng, ngoại trừ cửu giai tam trọng đỉnh phong, những người khác một cái cũng không sống nổi.

- Dám tiến công Vô Lượng Sơn chúng ta, diệt bọn hắn.

Khuôn mặt đám người Dịch Hàn Vũ Đế dữ tợn, cật lực thôi thúc Huyền Nguyên trong cơ thể, đồng thời không ngừng dùng từng viên đan dược bổ sung Huyền Nguyên, xèo xèo xèo, chỉ thấy trong không gian tầng thứ hai, vô số thất thải hà quang như hạt mưa bạo lược xuống, lít nha lít nhít, phảng phất như vô cùng vô tận.

- Trận pháp cửu giai đỉnh phong sao?

Diệp Huyền thân ở trong trận pháp, ánh mắt nhìn chăm chú phía dưới, chỉ là trên mặt không có một chút kinh hoảng nào.

Sự tình Vô Lượng Sơn nắm giữ phòng ngự đại trận cửu giai, hắn ở lúc trước khi tiến công liền sớm dự liệu được, thế lực có thể truyền thừa hơn vạn năm, không có một đại trận mạnh mẽ bảo vệ sao được.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Huyền Thiên

Số ký tự: 0