Nửa đoạn mũi th...
Ám Ma Sư
2024-12-04 00:09:55
- Thuộc tính lôi xác thực có uy năng khủng bố mà các thuộc tính khác không, chúng ta căn bản không phải là đối thủ của hắn, hơn nữa hắn lại rất được phó chưởng môn Nhan Uyên quý mến, càng thêm tiểu nhân đắc chí, càng ngông cuồng hơn so với ngày trước, bây giờ chúng ta chỉ có thể tạm thời nhẫn nhịn. Sở dĩ chúng ta không muốn nói với ngươi, chính là sợ ngươi quá kích động... Tuy ngươi rất mạnh, nhưng Tiên Thiên và Hậu Thiên có khoảng cách không thể vượt qua, căn bản không thể so sánh được, chờ sau khi ngươi thăng cấp lên Tiên Thiên thì có lẽ mới chống lại hắn được.
Sở Hương Hương cẩn thận nói với hắn, nàng biết rất rõ tính cách của Dương Thiên Lôi, tuy biết rõ muốn hắn nhẫn nhịn hầu như là chuyện không thể, nhưng sự việc cho tới nước này, cũng chỉ có thể tận lực khuyên bảo hắn. Bằng không, kẻ chịu thiệt thòi cũng chỉ là người nhà của mình.
Phong Mã Ngưu vô cùng tức giận địa nói:
- Đúng vậy, lão đại, gần đây cái tên chó chết Lôi Hoành kia ngày càng ngạo mạn, đã xưng bá hơn nửa tháng nay trên lôi đài cấp Tiên Thiên rồi, hiện tại không ai dám khiêu chiến hắn, nếu tiếp tục như thế, hơn hai tháng sau, lôi chủ liền thuộc về hắn, nhất định sẽ được phần thưởng rất lớn, thực lực của hắn... Chúng ta... quả thực không thể chống lại được.
Dương Thiên Ngạo nhìn sắc mặt của Dương Thiên Lôi càng ngày càng khó coi, nhịn không được cũng lên tiếng khuyên bảo:
- Nam tử hán đại trượng phu, phải biết co biết giãn. Chúng ta tạm thời đã bị sỉ nhục, tương lai sẽ bắt hắn đền lại gấp trăm lần. Thiên Lôi, hiện tại không phải là lúc để kích động.
Thế nhưng Dương Thiên Lôi dường như không có bất kỳ phản ứng nào đối với lời khuyên bảo của mọi người.
Trong đôi mắt đen láy của hắn, lại lần nữa loé lên hàn quang thu hồn nhiếp phách, lạnh giọng nói:
- Lôi đài Tiên Thiên cấp một, rất tốt. Ta nói rồi, dù là ta, hay ta người bên cạnh ta, nếu như hắn vẫn không biết hối cải, ta sẽ để cho hắn phải hối hận sống kiếp này. Cảnh giới Tiên Thiên thì sao chứ? Ta lại muốn xem xem hắn còn có thể kiêu ngạo được bao lâu.
Sở Hương Hương có chút lo lắng, vội vàng nói:
- Thiên Lôi, ngươi ngàn vạn lần đừng quá kích động, cảnh giới Tiên Thiên thực sự không phải đơn giản như ngươi tưởng tượng, nhất là pháp lực thuộc tính lôi của Lôi Hoành, ngươi hiện tại căn bản không thể chống lại được. Ta biết, thể chất và thiên phú của ngươi, từ trước tới nay đều có thể khiêu chiến vượt cấp, nhưng Tiên Thiên và Hậu Thiên hoàn toàn là hai khái niệm khác nhau.
Từ trong lời nói lạnh lùng của Dương Thiên Lôi, nàng biết rất rõ Dương Thiên Lôi muốn cái gì, nếu như không ngăn cản lại, hậu quả không thể tưởng tượng được.
Những người khác có thể biết, nhưng Sở Hương Hương đã thăng cấp lên cảnh giới Tiên Thiên nên rất rõ ràng, khoảng cách giữa hai cảnh giới Tiên Thiên và Tinh Giả Hậu Thiên là không thể vượt được, hoàn toàn không phải bằng vào tư chất thiên phú hay huyết khí phương cương nhất thời, hay cái dũng của kẻ thất phu là có thể vượt qua được.
Dương Thiên Lôi cũng không phản bác lời nói của Sở Hương Hương, ngược lại bình tĩnh dị thường, hỏi ngược lại:
- Tỷ có biết hai món linh khí trung phẩm là ta làm sao lấy được không?
Sở Hương Hương và mọi người hơi nghi hoặc:
- Làm sao lấy được?
Trong hai mắt Dương Thiên Lôi bỗng nhiên toát lên lòng tự tin mạnh mẽ, trầm giọng nói:
- Là chiến lợi phẩm sau khi ta giết chết một đại ma đầu Tiên Thiên cấp hai thu được.
- Giết chết... Một đại ma đầu Tiên Thiên cấp hai?
Mọi người nhất thời mở to hai mắt nhìn, nhất là Sở Hương Hương, ánh mắt không thể nào tin được.
- Không sai, cho nên, các ngươi cứ yên tâm, chuyện không nắm chắc, ta không bao giờ làm. Tất cả những gì Lôi Hoành đã làm với các ngươi, ta muốn hắn phải trả lại gấp trăm lần, ngàn lần. Cứ luôn nhẫn nhịn chỉ càng khiến cho hắn càng thêm kiêu ngạo, càng thêm vênh váo.
- Hắn có thể quang minh chính đại đấu với ta, nhưng không nên lấy các ngươi ra để khiêu khích ta. Sự nhẫn nhịn của ta dành cho hắn đã tới cực hạn rồi, có lẽ các ngươi không biết, nếu không phải thể chất của ta đặc thù, chỉ e rằng ta đã bị hắn hại chết trong cuộc đại chiến giữa học viện Cực Dương và Hoàng Phi Long rồi, ta có thể nhịn hắn một lần đó, nhưng tuyệt đối không nhịn lần thứ hai.
...
Sau khi mọi người rời khỏi Thiên Đan Phong, Dương Thiên Lệ một mình cưỡi lôi cưu đến Thiên Vân Phong tìm Trương Tử Hàm, chỉ là, nàng không ngờ người của Thiên Vân Phong nói cho nàng biết, sau khi Trương Tử Hàm được Nhan Uyên triệu kiến liền bắt đầu bế quan tu luyện trong động thiên của Thiên Tịch Phong. Còn về lúc nào đi ra thì không ai biết được.
Không biết phải làm sao, Dương Thiên Lệ chỉ đành buồn bã quay về.
Tuy ngoài miệng Dương Thiên Lệ nói rất nhẹ nhàng, nhưng nàng biết rõ chuyện giữa Trương Tử Hàm và Sở Hương Hương hoàn toàn không đơn giản như tưởng tượng. Hơn nữa ảnh hưởng rất lớn đến ba người bọn họ.
Trương Tử Hàm vì sao ngay cả nhìn bọn họ một cái cũng không chịu, mà lại bắt đầu bế quan? Hiển nhiên là nàng đang trốn tránh.
Còn Dương Thiên Lôi, hôm nay tuy cũng không có có gì hành vi quá khích, nhưng Dương Thiên Lệ biết rõ, ảnh hưởng của chuyện đối với Dương Thiên Lôi tuyệt đối không đơn giản như bề ngoài. Bằng không, bằng vào tính cách của Dương Thiên Lôi sẽ không tự nhốt mình trong phòng suốt ba ngày ba đêm, thậm chí, nếu không có Hải Đại Phú phái người đến khiêu chiến, ngay cả bọn họ hắn cũng không thèm gặp.
Hơn nữa, hôm nay Dương Thiên Lôi không thô tục, khôi hài như ngày thường, mà lại tỏ ra rất giống như những người bình thường khác. Đây mới chính là rất không bình thường.
Nhưng bây giờ, Dương Thiên Lệ cũng không có cách gì.
…
Vào lúc chạng vạng ngày hôm đó, ở ngay khu vực lôi đài trung tâm náo nhiệt có một cái băng rôn to lớn đã truyền ra một tin tức gây chấn động.
- Kinh thiên hào đổ, Tinh Giả cấp tám Dương Thiên Lôi, tiếp nhận khiêu chiến của Tinh Giả cấp chín Hải Đại Phú, tiền đặt cược là một trăm vạn viên thuần dương đan.
Đây là cuộc cá cược với số tiền lớn nhất từ khi thành lập tới nay của lôi đài trung tâm, được gọi là Kinh Thiên Hào Đổ, quả thật không chút nào quá đáng.
Hơn nữa, điều càng kinh người hơn trong tin tức này là, một Tinh Giả cấp chín lại đi sẽ khiêu chiến một Tinh Giả cấp tám, hơn nữa Tinh Giả cấp tám chấp nhận khiêu chiến thì đã đành, đằng này còn dám đặt cược đến một trăm vạn viên thuần dương đan.
Ngay khi tấm băng rôn kia xuất hiện, liền khiến cho toàn bộ lôi đài trung tâm chấn động, hầu như tất cả đệ tử đang xem quyết đấu ở đây trong nhất thời liền bu lại vây quanh tấm băng ron, bàn tán xôn xao.
Chỉ thấy bên dưới tấm băng ron có ghi giới thiệu sơ lược về Dương Thiên Lôi và Hải Đại Phú.
Dương Thiên Lôi, nam, đệ tử thân truyền của Đan Thanh Dương thuộc Thiên Đan Phong, cảnh giới Tinh Giả cấp tám đỉnh phong. Thuộc tính cụ thể không rõ, đã thể hiện ra thân thể hai thuộc tính là thổ và hỏa.
Hải Đại Phú, nam, đệ tử thiên tài của Địa Hải Phong, cảnh giới Tinh Giả cấp chín đỉnh phong, thân thể thuần kim, lĩnh ngộ thuộc tính hiếm thấy là “quang”.
..
- Dương Thiên Lôi không phải là cái tên trợ thủ lúc đầu mà Thái thượng trưởng lão Đan Thanh Dương chọn lựa cho đệ tử thân truyền của mình là Sở Hương Hương đó sao? Sao bây giờ trở thành đệ tử thân truyền luôn rồi? Tinh Giả cấp tám đỉnh phong... Hừ, hắn tiến bộ cũng quá nhanh đi? Lúc đó còn kém chúng ta xa lắm.
- Đúng vậy, đến giờ cũng chẳng có bao lâu, hắn lại thăng cấp đến cảnh giới cấp tám đỉnh phong, còn nhớ lúc đó nói hắn là Tinh Giả đơn hệ thuộc tính thổ mà, hơn nữa hắn hình như chỉ mới 12 tuổi thôi, tiểu tử này tuyệt đối là thiên tài a.
- Là thiên tài cũng vô dụng, Hải Đại Phú lại là Tinh Giả cấp chín đỉnh phong, hơn nữa lại lĩnh ngộ được thuộc tính quang. mấy ngày nay, hắn đã kiếm được mấy khoản lớn trên lôi đài rồi đấy.
- Ta lại nghĩ chưa hẳn vậy, có lẽ ngươi còn chưa biết phải không? Khi các đệ tử mới thăng cấp của chúng ta đi ra từ Huyền Hoàng Kỳ, Dương Thiên Lôi đã điên cuồng đánh Lôi Hoành một trận tơi bời. Lôi Hoành đấy nha, một nhân vật vô cùng lợi hại, trên lôi đài Tiên Thiên cấp một đã thắng liên tiếp năm trận rồi. Khi đủ thời gian ba tháng, phỏng chừng hắn chính là lôi chủ rồi.
Thiếu niên kia rõ ràng lộ ra vẻ cực kỳ hoảng hốt:
- Không phải chứ? Hắn có thể chiến thắng Lôi Hoành?
Lôi Hoành là ai? E rằng hiện tại toàn bộ Trảm Không Kiếm Phái không ai không biết đến hắn. Trên lôi đài Tiên Thiên cấp một đã thắng liên tiếp năm trận, sau đó chẳng còn ai dám khiêu chiến hắn nữa. Chỉ cần đủ ba tháng, không ai vượt qua kỷ lục thắng liên tiếp của hắn thì liền có thể dễ dàng đạt được danh xưng lôi chủ và được phần thưởng hậu hĩnh của Trảm Không Kiếm Phái.
Đương nhiên, nếu có người có thể đạt được kỷ lục thắng liên tiếp năm trận thì phải chiến đấu với Lôi Hoành, phân ra thắng bại. Nhưng theo mọi người xem ra, công kích thuộc tính lôi khủng bố của Lôi Hoành, căn bản không phải cao thủ Tiên Thiên cấp một có thể chống lại được. Danh xưng lôi chủ này về cơ bản có thể xác nhận là thuộc về Lôi Hoành. Nhưng một nhân vật hùng mạnh như vậy lại từng bị Dương Thiên Lôi đánh bầm dập, đây là khái niệm gì kia chứ?
Quả thực không thể tưởng tượng.
- Lúc đó còn có hơn một nghìn người nhìn thấy cơ đấy, ta gạt ngươi để làm chi? Cho nên, ta lại cảm thấy Dương Thiên Lôi không nhất định sẽ thua.
…
Trong đám người, một cô bé có tướng mạo vô cùng khả ái, nhưng sắc mặt lại vô cùng lạnh lùng, trong sự chen lấn của đám đệ tử, ánh mắt cũng vô cùng trầm tĩnh, dường như đang suy nghĩ gì đó, ánh mắt nhìn chằm chằm vào phần giới thiệu Dương Thiên Lôi bên dưới tấm băng ron. Hai ngày trước, càng đã biết tin Dương Thiên Lôi bình an trở về, lúc đó trong lòng nàng vô cùng kinh ngạc.
Bởi vì, chính mắt nàng thấy Dương Thiên Lôi nhảy xuống lôi cưu, tiến vào phạm vi chém giết của sáu đại cao thủ và Băng Long, cũng tận mắt nhìn thấy cảnh tượng trời đất dị biến. Cho dù thế nào, nàng cũng không thể ngờ được, Dương Thiên Lôi lại có thể sống sót trở về.
Cô bé này chính là Hoàng Niếp Niếp.
Hoàng Niếp Niếp nhẹ giọng nói”
- Hắn thực sự là một người kỳ quái. Bất quá hắn có thể chiến thắng Hải Đại Phú nắm giữ thuộc tính quang trong tay không?
…
Sau khi Dương Thiên Lôi tiễn mọi người đi hết thì lại lần nữa nhốt mình trong phòng, bất quá lần này, hắn cũng không bị tâm thần bất an như ba ngày trước. Mà là trực tiếp một lần nuốt ăn mười viên thuần dương đan, sau đó gọi tiểu linh thú đã sớm buồn chán đến phát cuồng kia ra, cho nó năm viên thuần dương đan, an ủi tiểu linh thú một lúc, hắn mới bắt đầu tu luyện.
Trương Tử Hàm bởi vì chuyện của Sở Hương Hương mà khóc lóc rời đi, quả thật đã khiến cho Dương Thiên Lôi rất khó chịu, hơn nữa Dương Thiên Lôi cũng mơ hồ cảm thấy có chút kỳ quái, bằng vào sự hiểu biết của hắn đối với Trương Tử Hàm, nàng hẳn không phải là người tính toán như vậy, dù sao, trên đại lục Thiên Huyền, nam nhân có tam thê tứ thiếp là chuyện rất bình thường. Chẳng lẽ bởi vì mình kể cho nàng nghe câu chuyện Thần Điêu Hiệp Lữ ư? Có thể có chút ảnh hưởng, nhưng tuyệt không phải toàn bộ. Có lẽ thật sự là trong nhất thời không thể chấp nhận được mà thôi, có lẽ qua một khoảng thời gian sẽ không sao. Dương Thiên Lôi chỉ có thể tự an ủi mình như vậy.
Hơn nữa, Dương Thiên Ngạo nói đúng, lúc này, bọn họ nên tập trung tinh lực vào tu luyện, chứ không phải là nhi nữ tình trường.
Thư khiêu chiến của Hải Đại Phú, Dương Thiên Lôi đã sớm chấp nhận rồi. Đừng nói xảy ra chuyện của Trương Tử Hàm khiến cho tâm tình của hắn khó chịu, rất muốn tìm ai đó đạp cho một trận, cho dù là không có chuyện của Trương Tử Hàm, hắn tất nhiên cũng phải giúp Lục Thanh Âm đánh Hải Đại Phú một trận.
Đạo giết chóc, tuy sâu trong nội tâm hắn không muốn tiếp nhận, nhưng có người tự nguyện đưa đến tận cửa, Dương Thiên Lôi đương nhiên sẽ không bỏ qua, huống chi, Hải Đại Phú lại là người lĩnh ngộ được thuộc tính quang.
Chầm chậm đưa tâm thần chìm vào trong cơ thể, Dương Thiên Lôi lặng lẽ cảm ngộ các huyệt khiếu quanh thân, tiến vào trạng thái tu luyện.
...
Sáng sớm hôm sau, sau khi Đan Thanh Dương hoàn thành nhiệm vụ luyện đan xong liền vội vàng kêu Dương Thiên Lôi lên Vạn Đan Điện, đương nhiên, không tránh được một phen cổ vũ và hỏi han. Dù sao sau khi tên tiểu tử này trở về, vẫn còn chưa bẩm báo những kinh kịch trong khoảng thời gian qua cho Đan Thanh Dương, nhất là kinh lịch trong thế giới băng tuyết.
Dương Thiên Lôi chỉ che giấu hai việc về tiểu linh thú và Trương Tử Hàm thu được Thủy Nguyên Châu, còn những việc khác trong thế giới băng tuyết liền kể hết theo sự thật, không giấu diếm điều gì.
Đan Thanh Dương nghe Dương Thiên Lôi nói xong, hiển nhiên có chút thất vọng.
Dù sao, trong tình huống thông thường, chỉ cần là người có thể tiến vào di tích thì thường có thể đặt được một ít bảo vật, đan dược, nhưng Dương Thiên Lôi lại không thu được bảo vật và đan dược gì trong di tích, ngay cả Trương Tử Hàm nhận được truyền thừa của di tích cũng vậy. Hơn nữa, di tích này lại không thể tiến vào thêm một lần nữa.
Nhưng biết Dương Thiên Lôi lĩnh ngộ được năng lượng của bba loại thuộc tính thủy, băng, vụ thì vẫn khiến Đan Thanh Dương vô cùng mừng rỡ, đồng thời càng tán dương hết lời về ngộ tính và thể chất của Dương Thiên Lôi.
Sau khi nghe Dương Thiên Lôi bẩm báo sơ lược kinh lịch của hắn trong khoảng thời gian qua, Đan Thanh Dương vuốt chòm râu dài, nhìn Dương Thiên Lôi hỏi:
- Nghe Ngụy tổng quản nói, ngày hôm qua, tôn tử của Hải Vô Lượng trên Địa Hải Phong phái người tới hạ chiến thư với ngươi hả?
Sở Hương Hương cẩn thận nói với hắn, nàng biết rất rõ tính cách của Dương Thiên Lôi, tuy biết rõ muốn hắn nhẫn nhịn hầu như là chuyện không thể, nhưng sự việc cho tới nước này, cũng chỉ có thể tận lực khuyên bảo hắn. Bằng không, kẻ chịu thiệt thòi cũng chỉ là người nhà của mình.
Phong Mã Ngưu vô cùng tức giận địa nói:
- Đúng vậy, lão đại, gần đây cái tên chó chết Lôi Hoành kia ngày càng ngạo mạn, đã xưng bá hơn nửa tháng nay trên lôi đài cấp Tiên Thiên rồi, hiện tại không ai dám khiêu chiến hắn, nếu tiếp tục như thế, hơn hai tháng sau, lôi chủ liền thuộc về hắn, nhất định sẽ được phần thưởng rất lớn, thực lực của hắn... Chúng ta... quả thực không thể chống lại được.
Dương Thiên Ngạo nhìn sắc mặt của Dương Thiên Lôi càng ngày càng khó coi, nhịn không được cũng lên tiếng khuyên bảo:
- Nam tử hán đại trượng phu, phải biết co biết giãn. Chúng ta tạm thời đã bị sỉ nhục, tương lai sẽ bắt hắn đền lại gấp trăm lần. Thiên Lôi, hiện tại không phải là lúc để kích động.
Thế nhưng Dương Thiên Lôi dường như không có bất kỳ phản ứng nào đối với lời khuyên bảo của mọi người.
Trong đôi mắt đen láy của hắn, lại lần nữa loé lên hàn quang thu hồn nhiếp phách, lạnh giọng nói:
- Lôi đài Tiên Thiên cấp một, rất tốt. Ta nói rồi, dù là ta, hay ta người bên cạnh ta, nếu như hắn vẫn không biết hối cải, ta sẽ để cho hắn phải hối hận sống kiếp này. Cảnh giới Tiên Thiên thì sao chứ? Ta lại muốn xem xem hắn còn có thể kiêu ngạo được bao lâu.
Sở Hương Hương có chút lo lắng, vội vàng nói:
- Thiên Lôi, ngươi ngàn vạn lần đừng quá kích động, cảnh giới Tiên Thiên thực sự không phải đơn giản như ngươi tưởng tượng, nhất là pháp lực thuộc tính lôi của Lôi Hoành, ngươi hiện tại căn bản không thể chống lại được. Ta biết, thể chất và thiên phú của ngươi, từ trước tới nay đều có thể khiêu chiến vượt cấp, nhưng Tiên Thiên và Hậu Thiên hoàn toàn là hai khái niệm khác nhau.
Từ trong lời nói lạnh lùng của Dương Thiên Lôi, nàng biết rất rõ Dương Thiên Lôi muốn cái gì, nếu như không ngăn cản lại, hậu quả không thể tưởng tượng được.
Những người khác có thể biết, nhưng Sở Hương Hương đã thăng cấp lên cảnh giới Tiên Thiên nên rất rõ ràng, khoảng cách giữa hai cảnh giới Tiên Thiên và Tinh Giả Hậu Thiên là không thể vượt được, hoàn toàn không phải bằng vào tư chất thiên phú hay huyết khí phương cương nhất thời, hay cái dũng của kẻ thất phu là có thể vượt qua được.
Dương Thiên Lôi cũng không phản bác lời nói của Sở Hương Hương, ngược lại bình tĩnh dị thường, hỏi ngược lại:
- Tỷ có biết hai món linh khí trung phẩm là ta làm sao lấy được không?
Sở Hương Hương và mọi người hơi nghi hoặc:
- Làm sao lấy được?
Trong hai mắt Dương Thiên Lôi bỗng nhiên toát lên lòng tự tin mạnh mẽ, trầm giọng nói:
- Là chiến lợi phẩm sau khi ta giết chết một đại ma đầu Tiên Thiên cấp hai thu được.
- Giết chết... Một đại ma đầu Tiên Thiên cấp hai?
Mọi người nhất thời mở to hai mắt nhìn, nhất là Sở Hương Hương, ánh mắt không thể nào tin được.
- Không sai, cho nên, các ngươi cứ yên tâm, chuyện không nắm chắc, ta không bao giờ làm. Tất cả những gì Lôi Hoành đã làm với các ngươi, ta muốn hắn phải trả lại gấp trăm lần, ngàn lần. Cứ luôn nhẫn nhịn chỉ càng khiến cho hắn càng thêm kiêu ngạo, càng thêm vênh váo.
- Hắn có thể quang minh chính đại đấu với ta, nhưng không nên lấy các ngươi ra để khiêu khích ta. Sự nhẫn nhịn của ta dành cho hắn đã tới cực hạn rồi, có lẽ các ngươi không biết, nếu không phải thể chất của ta đặc thù, chỉ e rằng ta đã bị hắn hại chết trong cuộc đại chiến giữa học viện Cực Dương và Hoàng Phi Long rồi, ta có thể nhịn hắn một lần đó, nhưng tuyệt đối không nhịn lần thứ hai.
...
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Sau khi mọi người rời khỏi Thiên Đan Phong, Dương Thiên Lệ một mình cưỡi lôi cưu đến Thiên Vân Phong tìm Trương Tử Hàm, chỉ là, nàng không ngờ người của Thiên Vân Phong nói cho nàng biết, sau khi Trương Tử Hàm được Nhan Uyên triệu kiến liền bắt đầu bế quan tu luyện trong động thiên của Thiên Tịch Phong. Còn về lúc nào đi ra thì không ai biết được.
Không biết phải làm sao, Dương Thiên Lệ chỉ đành buồn bã quay về.
Tuy ngoài miệng Dương Thiên Lệ nói rất nhẹ nhàng, nhưng nàng biết rõ chuyện giữa Trương Tử Hàm và Sở Hương Hương hoàn toàn không đơn giản như tưởng tượng. Hơn nữa ảnh hưởng rất lớn đến ba người bọn họ.
Trương Tử Hàm vì sao ngay cả nhìn bọn họ một cái cũng không chịu, mà lại bắt đầu bế quan? Hiển nhiên là nàng đang trốn tránh.
Còn Dương Thiên Lôi, hôm nay tuy cũng không có có gì hành vi quá khích, nhưng Dương Thiên Lệ biết rõ, ảnh hưởng của chuyện đối với Dương Thiên Lôi tuyệt đối không đơn giản như bề ngoài. Bằng không, bằng vào tính cách của Dương Thiên Lôi sẽ không tự nhốt mình trong phòng suốt ba ngày ba đêm, thậm chí, nếu không có Hải Đại Phú phái người đến khiêu chiến, ngay cả bọn họ hắn cũng không thèm gặp.
Hơn nữa, hôm nay Dương Thiên Lôi không thô tục, khôi hài như ngày thường, mà lại tỏ ra rất giống như những người bình thường khác. Đây mới chính là rất không bình thường.
Nhưng bây giờ, Dương Thiên Lệ cũng không có cách gì.
…
Vào lúc chạng vạng ngày hôm đó, ở ngay khu vực lôi đài trung tâm náo nhiệt có một cái băng rôn to lớn đã truyền ra một tin tức gây chấn động.
- Kinh thiên hào đổ, Tinh Giả cấp tám Dương Thiên Lôi, tiếp nhận khiêu chiến của Tinh Giả cấp chín Hải Đại Phú, tiền đặt cược là một trăm vạn viên thuần dương đan.
Đây là cuộc cá cược với số tiền lớn nhất từ khi thành lập tới nay của lôi đài trung tâm, được gọi là Kinh Thiên Hào Đổ, quả thật không chút nào quá đáng.
Hơn nữa, điều càng kinh người hơn trong tin tức này là, một Tinh Giả cấp chín lại đi sẽ khiêu chiến một Tinh Giả cấp tám, hơn nữa Tinh Giả cấp tám chấp nhận khiêu chiến thì đã đành, đằng này còn dám đặt cược đến một trăm vạn viên thuần dương đan.
Ngay khi tấm băng rôn kia xuất hiện, liền khiến cho toàn bộ lôi đài trung tâm chấn động, hầu như tất cả đệ tử đang xem quyết đấu ở đây trong nhất thời liền bu lại vây quanh tấm băng ron, bàn tán xôn xao.
Chỉ thấy bên dưới tấm băng ron có ghi giới thiệu sơ lược về Dương Thiên Lôi và Hải Đại Phú.
Dương Thiên Lôi, nam, đệ tử thân truyền của Đan Thanh Dương thuộc Thiên Đan Phong, cảnh giới Tinh Giả cấp tám đỉnh phong. Thuộc tính cụ thể không rõ, đã thể hiện ra thân thể hai thuộc tính là thổ và hỏa.
Hải Đại Phú, nam, đệ tử thiên tài của Địa Hải Phong, cảnh giới Tinh Giả cấp chín đỉnh phong, thân thể thuần kim, lĩnh ngộ thuộc tính hiếm thấy là “quang”.
..
- Dương Thiên Lôi không phải là cái tên trợ thủ lúc đầu mà Thái thượng trưởng lão Đan Thanh Dương chọn lựa cho đệ tử thân truyền của mình là Sở Hương Hương đó sao? Sao bây giờ trở thành đệ tử thân truyền luôn rồi? Tinh Giả cấp tám đỉnh phong... Hừ, hắn tiến bộ cũng quá nhanh đi? Lúc đó còn kém chúng ta xa lắm.
- Đúng vậy, đến giờ cũng chẳng có bao lâu, hắn lại thăng cấp đến cảnh giới cấp tám đỉnh phong, còn nhớ lúc đó nói hắn là Tinh Giả đơn hệ thuộc tính thổ mà, hơn nữa hắn hình như chỉ mới 12 tuổi thôi, tiểu tử này tuyệt đối là thiên tài a.
- Là thiên tài cũng vô dụng, Hải Đại Phú lại là Tinh Giả cấp chín đỉnh phong, hơn nữa lại lĩnh ngộ được thuộc tính quang. mấy ngày nay, hắn đã kiếm được mấy khoản lớn trên lôi đài rồi đấy.
- Ta lại nghĩ chưa hẳn vậy, có lẽ ngươi còn chưa biết phải không? Khi các đệ tử mới thăng cấp của chúng ta đi ra từ Huyền Hoàng Kỳ, Dương Thiên Lôi đã điên cuồng đánh Lôi Hoành một trận tơi bời. Lôi Hoành đấy nha, một nhân vật vô cùng lợi hại, trên lôi đài Tiên Thiên cấp một đã thắng liên tiếp năm trận rồi. Khi đủ thời gian ba tháng, phỏng chừng hắn chính là lôi chủ rồi.
Thiếu niên kia rõ ràng lộ ra vẻ cực kỳ hoảng hốt:
- Không phải chứ? Hắn có thể chiến thắng Lôi Hoành?
Lôi Hoành là ai? E rằng hiện tại toàn bộ Trảm Không Kiếm Phái không ai không biết đến hắn. Trên lôi đài Tiên Thiên cấp một đã thắng liên tiếp năm trận, sau đó chẳng còn ai dám khiêu chiến hắn nữa. Chỉ cần đủ ba tháng, không ai vượt qua kỷ lục thắng liên tiếp của hắn thì liền có thể dễ dàng đạt được danh xưng lôi chủ và được phần thưởng hậu hĩnh của Trảm Không Kiếm Phái.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Đương nhiên, nếu có người có thể đạt được kỷ lục thắng liên tiếp năm trận thì phải chiến đấu với Lôi Hoành, phân ra thắng bại. Nhưng theo mọi người xem ra, công kích thuộc tính lôi khủng bố của Lôi Hoành, căn bản không phải cao thủ Tiên Thiên cấp một có thể chống lại được. Danh xưng lôi chủ này về cơ bản có thể xác nhận là thuộc về Lôi Hoành. Nhưng một nhân vật hùng mạnh như vậy lại từng bị Dương Thiên Lôi đánh bầm dập, đây là khái niệm gì kia chứ?
Quả thực không thể tưởng tượng.
- Lúc đó còn có hơn một nghìn người nhìn thấy cơ đấy, ta gạt ngươi để làm chi? Cho nên, ta lại cảm thấy Dương Thiên Lôi không nhất định sẽ thua.
…
Trong đám người, một cô bé có tướng mạo vô cùng khả ái, nhưng sắc mặt lại vô cùng lạnh lùng, trong sự chen lấn của đám đệ tử, ánh mắt cũng vô cùng trầm tĩnh, dường như đang suy nghĩ gì đó, ánh mắt nhìn chằm chằm vào phần giới thiệu Dương Thiên Lôi bên dưới tấm băng ron. Hai ngày trước, càng đã biết tin Dương Thiên Lôi bình an trở về, lúc đó trong lòng nàng vô cùng kinh ngạc.
Bởi vì, chính mắt nàng thấy Dương Thiên Lôi nhảy xuống lôi cưu, tiến vào phạm vi chém giết của sáu đại cao thủ và Băng Long, cũng tận mắt nhìn thấy cảnh tượng trời đất dị biến. Cho dù thế nào, nàng cũng không thể ngờ được, Dương Thiên Lôi lại có thể sống sót trở về.
Cô bé này chính là Hoàng Niếp Niếp.
Hoàng Niếp Niếp nhẹ giọng nói”
- Hắn thực sự là một người kỳ quái. Bất quá hắn có thể chiến thắng Hải Đại Phú nắm giữ thuộc tính quang trong tay không?
…
Sau khi Dương Thiên Lôi tiễn mọi người đi hết thì lại lần nữa nhốt mình trong phòng, bất quá lần này, hắn cũng không bị tâm thần bất an như ba ngày trước. Mà là trực tiếp một lần nuốt ăn mười viên thuần dương đan, sau đó gọi tiểu linh thú đã sớm buồn chán đến phát cuồng kia ra, cho nó năm viên thuần dương đan, an ủi tiểu linh thú một lúc, hắn mới bắt đầu tu luyện.
Trương Tử Hàm bởi vì chuyện của Sở Hương Hương mà khóc lóc rời đi, quả thật đã khiến cho Dương Thiên Lôi rất khó chịu, hơn nữa Dương Thiên Lôi cũng mơ hồ cảm thấy có chút kỳ quái, bằng vào sự hiểu biết của hắn đối với Trương Tử Hàm, nàng hẳn không phải là người tính toán như vậy, dù sao, trên đại lục Thiên Huyền, nam nhân có tam thê tứ thiếp là chuyện rất bình thường. Chẳng lẽ bởi vì mình kể cho nàng nghe câu chuyện Thần Điêu Hiệp Lữ ư? Có thể có chút ảnh hưởng, nhưng tuyệt không phải toàn bộ. Có lẽ thật sự là trong nhất thời không thể chấp nhận được mà thôi, có lẽ qua một khoảng thời gian sẽ không sao. Dương Thiên Lôi chỉ có thể tự an ủi mình như vậy.
Hơn nữa, Dương Thiên Ngạo nói đúng, lúc này, bọn họ nên tập trung tinh lực vào tu luyện, chứ không phải là nhi nữ tình trường.
Thư khiêu chiến của Hải Đại Phú, Dương Thiên Lôi đã sớm chấp nhận rồi. Đừng nói xảy ra chuyện của Trương Tử Hàm khiến cho tâm tình của hắn khó chịu, rất muốn tìm ai đó đạp cho một trận, cho dù là không có chuyện của Trương Tử Hàm, hắn tất nhiên cũng phải giúp Lục Thanh Âm đánh Hải Đại Phú một trận.
Đạo giết chóc, tuy sâu trong nội tâm hắn không muốn tiếp nhận, nhưng có người tự nguyện đưa đến tận cửa, Dương Thiên Lôi đương nhiên sẽ không bỏ qua, huống chi, Hải Đại Phú lại là người lĩnh ngộ được thuộc tính quang.
Chầm chậm đưa tâm thần chìm vào trong cơ thể, Dương Thiên Lôi lặng lẽ cảm ngộ các huyệt khiếu quanh thân, tiến vào trạng thái tu luyện.
...
Sáng sớm hôm sau, sau khi Đan Thanh Dương hoàn thành nhiệm vụ luyện đan xong liền vội vàng kêu Dương Thiên Lôi lên Vạn Đan Điện, đương nhiên, không tránh được một phen cổ vũ và hỏi han. Dù sao sau khi tên tiểu tử này trở về, vẫn còn chưa bẩm báo những kinh kịch trong khoảng thời gian qua cho Đan Thanh Dương, nhất là kinh lịch trong thế giới băng tuyết.
Dương Thiên Lôi chỉ che giấu hai việc về tiểu linh thú và Trương Tử Hàm thu được Thủy Nguyên Châu, còn những việc khác trong thế giới băng tuyết liền kể hết theo sự thật, không giấu diếm điều gì.
Đan Thanh Dương nghe Dương Thiên Lôi nói xong, hiển nhiên có chút thất vọng.
Dù sao, trong tình huống thông thường, chỉ cần là người có thể tiến vào di tích thì thường có thể đặt được một ít bảo vật, đan dược, nhưng Dương Thiên Lôi lại không thu được bảo vật và đan dược gì trong di tích, ngay cả Trương Tử Hàm nhận được truyền thừa của di tích cũng vậy. Hơn nữa, di tích này lại không thể tiến vào thêm một lần nữa.
Nhưng biết Dương Thiên Lôi lĩnh ngộ được năng lượng của bba loại thuộc tính thủy, băng, vụ thì vẫn khiến Đan Thanh Dương vô cùng mừng rỡ, đồng thời càng tán dương hết lời về ngộ tính và thể chất của Dương Thiên Lôi.
Sau khi nghe Dương Thiên Lôi bẩm báo sơ lược kinh lịch của hắn trong khoảng thời gian qua, Đan Thanh Dương vuốt chòm râu dài, nhìn Dương Thiên Lôi hỏi:
- Nghe Ngụy tổng quản nói, ngày hôm qua, tôn tử của Hải Vô Lượng trên Địa Hải Phong phái người tới hạ chiến thư với ngươi hả?
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro