Ra biển săn giế...
Ám Ma Sư
2024-12-04 00:09:55
- Là Y Ba Vũ Đế.
- Y Ba Thương Hội Y Ba Vũ Đế.
Tất cả mọi người sắc mặt đại biến, nhìn cường giả ở Thiên Hải Thành uy danh hiển hách kia, trên mặt mang theo vẻ sợ hãi.
Lúc này, lực lượng lĩnh vực của Y Ba Vũ Đế bao phủ lại mỗi người, khiến cho tất cả mọi người ở đây đều cảm giác khó thở, Huyền Nguyên ngưng trệ.
Trong đó không ít võ giả, ánh mắt đều thương hại nhìn về phía Diệp Huyền cùng Kim Lân.
Trải qua hai ngày chạy đi, tuyệt đại đa số võ giả trong phi thuyền cũng đều nghe nói hành động của Diệp Huyền cùng Kim Lân ở Thiên Hải sân bãi.
Có không ít người vì lá gan của hai người, mà cảm thấy kính phục.
Chỉ là mọi người không nghĩ tới chính là, vì thay một quản sự của thương hội mình báo thù, Y Ba Thương Hội Y Ba Vũ Đế sẽ đuổi tới Linh Sa hải vực.
Tính cách trừng mắt tất báo như vậy, quả thực so với truyền thuyết chỉ hơn chứ không kém.
- Chính là các ngươi?
Y Ba Vũ Đế cười lạnh một tiếng, khóe mắt lộ ra vẻ dữ tợn, hắn liếm liếm đầu lưỡi, cười gằn nói:
- Ta tưởng là nhân vật như thế nào, hóa ra là hai tiểu tử chưa dứt sữa, giết người đền mạng, vậy thì chết đi cho ta.
Y Ba Vũ Đế một chưởng trực tiếp đánh tới Diệp Huyền cùng Kim Lân, căn bản không cho hai người cơ hội nói chuyện, thậm chí ngay cả đầu lĩnh của Húc Nhật Thương Hội ở một bên, cũng căn bản không kịp xen mồm.
Ầm ầm!
Một Huyền Nguyên Thủ Chưởng to lớn xuất hiện ở trong thiên địa, phảng phất như đập con ruồi, đập về phía Diệp Huyền cùng Kim Lân, Vũ Đế nắm giữ lĩnh vực, càng ràng buộc Diệp Huyền cùng Kim Lân chặt chẽ.
- Hai người này, xong!
Trong mắt mọi người đều lộ ra vẻ thương hại.
Trên bầu trời, Huyền Nguyên Thủ Chưởng to lớn trong nháy mắt đập trúng Diệp Huyền cùng Kim Lân.
Ầm!
Tiếng nổ đinh tai nhức óc vang rền, nước biển phía dưới vọt thẳng lên trăm trượng, uy thế đáng sợ bắn mạnh ra, tất cả mọi người ở đây giống như trang giấy trong gió, chập chờn không ngớt.
Tất cả mọi người tiếc nuối nhìn vị trí nước biển nổ tan, vừa nãy hai người kia, ít nhất cũng là Vũ Hoàng tam trọng, nhưng ngàn không nên, vạn không nên đắc tội Y Ba Thương Hội Y Ba Vũ Đế.
Trong tiếng thở dài, hơi nước tản đi, bọt nước rơi ra.
Thời điểm hư không lần nữa khôi phục bình tĩnh, con ngươi của tất cả mọi người đều trong nháy mắt lồi ra, bao quát Y Ba Vũ Đế ở bên trong cũng giống như vậy.
Trong hư không, Diệp Huyền cùng Kim Lân miệng hơi cười lẳng lặng đứng ở nơi đó, tựa hồ vừa nãy cái gì cũng không có phát sinh.
- Chuyện này. . .
Tất cả mọi người con ngươi trợn tròn.
- Y Ba Vũ Đế, vừa nãy ngươi là gãi ngứa cho chúng ta sao?
Ngay cả Vũ Đế nhị trọng đỉnh phong như Tả Đồng Vũ Đế, cũng thương không được Diệp Huyền, chỉ bằng chút tu vi của Y Ba Vũ Đế, ở trong mắt Diệp Huyền giống như giun dế, coi như đứng để hắn giết, e là cũng giết không được a.
- Các ngươi. . . Không thể. . .
Y Ba Vũ Đế mặt lộ kinh sợ, trong lòng cảm thấy một tia không ổn.
- Vạn dặm xa xôi tới giết ta, xem ra các hạ đối với hai chúng ta, là oán niệm rất sâu a.
Diệp Huyền hừ lạnh một tiếng, trong tròng mắt trực tiếp lướt ra một tia lưu quang khủng bố.
- Thần Linh Đồng Thị ... Băng Hỏa Song Bạo!
- Vù!
Một luồng hồn lực vô hình trong nháy mắt đi vào đầu óc của Y Ba Vũ Đế.
Lúc trước thời điểm Diệp Huyền ở bát giai đỉnh phong, Băng Hỏa Song Bạo liền có thể trực tiếp đánh giết Vô Lượng Sơn Hồng Vận Vũ Đế, bây giờ đột phá Cửu Thiên Vũ Đế, uy lực của Băng Hỏa Song Bạo có chất tăng lên, dễ dàng liền diệt linh hồn của Y Ba Vũ Đế.
- Ta. . .
Trong tròng mắt của Y Ba Vũ Đế mang theo vẻ hoảng sợ tuyệt vọng, một câu cũng không kịp nói ra, đã hồn phi phách tán.
Một chưởng nát tan thân thể Y Ba Vũ Đế, thu hồi không gian giới chỉ của đối phương, Diệp Huyền cùng Kim Lân xoay người lóe lên, đã biến mất ở phía chân trời, tốc độ nhanh chóng, so với Y Ba Vũ Đế trước đó còn đáng sợ hơn nhiều lắm.
Vù vù!
Trên vùng biển vô tận, cuồng phong vẫn thổi, sóng biển vẫn bao phủ.
Nhưng bao quát đầu lĩnh của Húc Nhật Thương Hội ở bên trong, lúc này tất cả mọi người đều ngơ ngác nhìn bóng người Diệp Huyền rời đi, từng cái từng cái đầu óc hoàn toàn bối rối.
Đường đường một trong Thiên Hải Thành thập đại thương hội Y Ba Thương Hội hội trưởng, Y Ba Vũ Đế cửu giai nhất trọng, ở dưới ánh mắt của Diệp Huyền, dĩ nhiên liền vẫn lạc.
Chuyện này. . .
Tất cả mọi người đều cảm thấy khó có thể tin cùng không thể nào tiếp thu được.
- Cửu Thiên Vũ Đế, vừa nãy hai người kia tuyệt đối là Cửu Thiên Vũ Đế.
- Chỉ có Cửu Thiên Vũ Đế mới có thể ở dưới Y Ba Vũ Đế công kích không mất một sợi tóc.
- Thật đáng sợ, một cái ánh mắt đánh giết Y Ba Vũ Đế, hai người kia là Vũ Đế nhị trọng sao?
Tất cả mọi người đều cảm giác trong lòng chấn động dữ dội, vẻ mặt khó có thể tin.
Đặc biệt là đầu lĩnh của Húc Nhật Thương Hội, dọc theo đường đi trong bóng tối đã cảnh cáo Diệp Huyền cùng Kim Lân mấy lần, như vậy hồi tưởng lại, sau lưng không khỏi chảy mồ hôi lạnh.
Vũ Đế nhị trọng, cường giả như vậy, coi như ở toàn bộ Thiên Hải Thành, cũng chỉ có ba thương hội đứng đầu mới nắm giữ, thực lực như vậy, muốn tiêu diệt toàn bộ Húc Nhật Thương Hội bọn họ, cũng dễ như ăn cháo.
- Hai người này rõ ràng là Cửu Thiên Vũ Đế, vì sao lại thông qua phi thuyền của Húc Nhật Thương Hội chúng ta đi tới Linh Sa hải vực?
Đồng thời trong lòng Vũ Hoàng đầu lĩnh kia, cũng bốc lên một tia nghi hoặc.
- Lẽ nào bọn họ là muốn tránh Thương Minh phong tỏa?
Đột nhiên trong lòng hắn hơi động.
Căn cứ Thương Minh quy định, bất kỳ Cửu Thiên Vũ Đế nào muốn đi vào Vô Tận Hải, phải được Thương Minh phê duyệt, mà đối phương thông qua phi thuyền của Húc Nhật Thương Hội bọn họ, liền không cần phiền phức như vậy, chỉ cần giấu diếm được Thương Minh Vũ Đế phong tỏa hải vực là xong.
- Không được, tin tức này ta phải ngay lập tức thông báo Thương Minh.
Hắn liền trở lại phi thuyền, bắt đầu đưa tin.
Lúc này.
Diệp Huyền cùng Kim Lân, đã đi tới hải vực ngoài mấy ngàn dặm.
- Căn cứ trên địa đồ biểu hiện, ở hướng đông nam của Linh Sa hải vực này, có một Bành Hồ Đảo, hòn đảo này năm đó chính là địa vực Hắc Long cung khống chế.
Diệp Huyền dọc theo địa đồ biểu thị, một đường lao về phía Bành Hồ Đảo.
Tốc độ của hắn cùng Kim Lân nhanh chóng biết bao, chỉ một lát, cũng đã bay ra phạm vi Linh Sa hải vực, tiến vào vùng biển mà Húc Nhật Thương Hội chưa từng thăm dò qua.
- Y Ba Thương Hội Y Ba Vũ Đế.
Tất cả mọi người sắc mặt đại biến, nhìn cường giả ở Thiên Hải Thành uy danh hiển hách kia, trên mặt mang theo vẻ sợ hãi.
Lúc này, lực lượng lĩnh vực của Y Ba Vũ Đế bao phủ lại mỗi người, khiến cho tất cả mọi người ở đây đều cảm giác khó thở, Huyền Nguyên ngưng trệ.
Trong đó không ít võ giả, ánh mắt đều thương hại nhìn về phía Diệp Huyền cùng Kim Lân.
Trải qua hai ngày chạy đi, tuyệt đại đa số võ giả trong phi thuyền cũng đều nghe nói hành động của Diệp Huyền cùng Kim Lân ở Thiên Hải sân bãi.
Có không ít người vì lá gan của hai người, mà cảm thấy kính phục.
Chỉ là mọi người không nghĩ tới chính là, vì thay một quản sự của thương hội mình báo thù, Y Ba Thương Hội Y Ba Vũ Đế sẽ đuổi tới Linh Sa hải vực.
Tính cách trừng mắt tất báo như vậy, quả thực so với truyền thuyết chỉ hơn chứ không kém.
- Chính là các ngươi?
Y Ba Vũ Đế cười lạnh một tiếng, khóe mắt lộ ra vẻ dữ tợn, hắn liếm liếm đầu lưỡi, cười gằn nói:
- Ta tưởng là nhân vật như thế nào, hóa ra là hai tiểu tử chưa dứt sữa, giết người đền mạng, vậy thì chết đi cho ta.
Y Ba Vũ Đế một chưởng trực tiếp đánh tới Diệp Huyền cùng Kim Lân, căn bản không cho hai người cơ hội nói chuyện, thậm chí ngay cả đầu lĩnh của Húc Nhật Thương Hội ở một bên, cũng căn bản không kịp xen mồm.
Ầm ầm!
Một Huyền Nguyên Thủ Chưởng to lớn xuất hiện ở trong thiên địa, phảng phất như đập con ruồi, đập về phía Diệp Huyền cùng Kim Lân, Vũ Đế nắm giữ lĩnh vực, càng ràng buộc Diệp Huyền cùng Kim Lân chặt chẽ.
- Hai người này, xong!
Trong mắt mọi người đều lộ ra vẻ thương hại.
Trên bầu trời, Huyền Nguyên Thủ Chưởng to lớn trong nháy mắt đập trúng Diệp Huyền cùng Kim Lân.
Ầm!
Tiếng nổ đinh tai nhức óc vang rền, nước biển phía dưới vọt thẳng lên trăm trượng, uy thế đáng sợ bắn mạnh ra, tất cả mọi người ở đây giống như trang giấy trong gió, chập chờn không ngớt.
Tất cả mọi người tiếc nuối nhìn vị trí nước biển nổ tan, vừa nãy hai người kia, ít nhất cũng là Vũ Hoàng tam trọng, nhưng ngàn không nên, vạn không nên đắc tội Y Ba Thương Hội Y Ba Vũ Đế.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Trong tiếng thở dài, hơi nước tản đi, bọt nước rơi ra.
Thời điểm hư không lần nữa khôi phục bình tĩnh, con ngươi của tất cả mọi người đều trong nháy mắt lồi ra, bao quát Y Ba Vũ Đế ở bên trong cũng giống như vậy.
Trong hư không, Diệp Huyền cùng Kim Lân miệng hơi cười lẳng lặng đứng ở nơi đó, tựa hồ vừa nãy cái gì cũng không có phát sinh.
- Chuyện này. . .
Tất cả mọi người con ngươi trợn tròn.
- Y Ba Vũ Đế, vừa nãy ngươi là gãi ngứa cho chúng ta sao?
Ngay cả Vũ Đế nhị trọng đỉnh phong như Tả Đồng Vũ Đế, cũng thương không được Diệp Huyền, chỉ bằng chút tu vi của Y Ba Vũ Đế, ở trong mắt Diệp Huyền giống như giun dế, coi như đứng để hắn giết, e là cũng giết không được a.
- Các ngươi. . . Không thể. . .
Y Ba Vũ Đế mặt lộ kinh sợ, trong lòng cảm thấy một tia không ổn.
- Vạn dặm xa xôi tới giết ta, xem ra các hạ đối với hai chúng ta, là oán niệm rất sâu a.
Diệp Huyền hừ lạnh một tiếng, trong tròng mắt trực tiếp lướt ra một tia lưu quang khủng bố.
- Thần Linh Đồng Thị ... Băng Hỏa Song Bạo!
- Vù!
Một luồng hồn lực vô hình trong nháy mắt đi vào đầu óc của Y Ba Vũ Đế.
Lúc trước thời điểm Diệp Huyền ở bát giai đỉnh phong, Băng Hỏa Song Bạo liền có thể trực tiếp đánh giết Vô Lượng Sơn Hồng Vận Vũ Đế, bây giờ đột phá Cửu Thiên Vũ Đế, uy lực của Băng Hỏa Song Bạo có chất tăng lên, dễ dàng liền diệt linh hồn của Y Ba Vũ Đế.
- Ta. . .
Trong tròng mắt của Y Ba Vũ Đế mang theo vẻ hoảng sợ tuyệt vọng, một câu cũng không kịp nói ra, đã hồn phi phách tán.
Một chưởng nát tan thân thể Y Ba Vũ Đế, thu hồi không gian giới chỉ của đối phương, Diệp Huyền cùng Kim Lân xoay người lóe lên, đã biến mất ở phía chân trời, tốc độ nhanh chóng, so với Y Ba Vũ Đế trước đó còn đáng sợ hơn nhiều lắm.
Vù vù!
Trên vùng biển vô tận, cuồng phong vẫn thổi, sóng biển vẫn bao phủ.
Nhưng bao quát đầu lĩnh của Húc Nhật Thương Hội ở bên trong, lúc này tất cả mọi người đều ngơ ngác nhìn bóng người Diệp Huyền rời đi, từng cái từng cái đầu óc hoàn toàn bối rối.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Đường đường một trong Thiên Hải Thành thập đại thương hội Y Ba Thương Hội hội trưởng, Y Ba Vũ Đế cửu giai nhất trọng, ở dưới ánh mắt của Diệp Huyền, dĩ nhiên liền vẫn lạc.
Chuyện này. . .
Tất cả mọi người đều cảm thấy khó có thể tin cùng không thể nào tiếp thu được.
- Cửu Thiên Vũ Đế, vừa nãy hai người kia tuyệt đối là Cửu Thiên Vũ Đế.
- Chỉ có Cửu Thiên Vũ Đế mới có thể ở dưới Y Ba Vũ Đế công kích không mất một sợi tóc.
- Thật đáng sợ, một cái ánh mắt đánh giết Y Ba Vũ Đế, hai người kia là Vũ Đế nhị trọng sao?
Tất cả mọi người đều cảm giác trong lòng chấn động dữ dội, vẻ mặt khó có thể tin.
Đặc biệt là đầu lĩnh của Húc Nhật Thương Hội, dọc theo đường đi trong bóng tối đã cảnh cáo Diệp Huyền cùng Kim Lân mấy lần, như vậy hồi tưởng lại, sau lưng không khỏi chảy mồ hôi lạnh.
Vũ Đế nhị trọng, cường giả như vậy, coi như ở toàn bộ Thiên Hải Thành, cũng chỉ có ba thương hội đứng đầu mới nắm giữ, thực lực như vậy, muốn tiêu diệt toàn bộ Húc Nhật Thương Hội bọn họ, cũng dễ như ăn cháo.
- Hai người này rõ ràng là Cửu Thiên Vũ Đế, vì sao lại thông qua phi thuyền của Húc Nhật Thương Hội chúng ta đi tới Linh Sa hải vực?
Đồng thời trong lòng Vũ Hoàng đầu lĩnh kia, cũng bốc lên một tia nghi hoặc.
- Lẽ nào bọn họ là muốn tránh Thương Minh phong tỏa?
Đột nhiên trong lòng hắn hơi động.
Căn cứ Thương Minh quy định, bất kỳ Cửu Thiên Vũ Đế nào muốn đi vào Vô Tận Hải, phải được Thương Minh phê duyệt, mà đối phương thông qua phi thuyền của Húc Nhật Thương Hội bọn họ, liền không cần phiền phức như vậy, chỉ cần giấu diếm được Thương Minh Vũ Đế phong tỏa hải vực là xong.
- Không được, tin tức này ta phải ngay lập tức thông báo Thương Minh.
Hắn liền trở lại phi thuyền, bắt đầu đưa tin.
Lúc này.
Diệp Huyền cùng Kim Lân, đã đi tới hải vực ngoài mấy ngàn dặm.
- Căn cứ trên địa đồ biểu hiện, ở hướng đông nam của Linh Sa hải vực này, có một Bành Hồ Đảo, hòn đảo này năm đó chính là địa vực Hắc Long cung khống chế.
Diệp Huyền dọc theo địa đồ biểu thị, một đường lao về phía Bành Hồ Đảo.
Tốc độ của hắn cùng Kim Lân nhanh chóng biết bao, chỉ một lát, cũng đã bay ra phạm vi Linh Sa hải vực, tiến vào vùng biển mà Húc Nhật Thương Hội chưa từng thăm dò qua.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro