Tiêu dao du (1)
Ám Ma Sư
2024-12-04 00:09:55
Khu vực này, nếu đã là giới tuyến do Trảm Không Kiếm Phái định ra, Dương Thiên Lôi liền có thể khẳng định, đây là ước định đưa ra dựa trên tổng hợp thực lực của mọi người. Nói cách khác, nơi này tuyệt đại đa số mọi người đều có thể gặp nguy hiểm, nhưng không nhất định là nguy hiểm trí mạng. Mà Dương Thiên Lôi tin tưởng, tuy rằng hắn chỉ có thực lực Tinh Giả cấp ba, nhưng lực chiến đấu chân chính của hắn, tuyệt đối không thua bất kỳ người nào trong số mười hai người kia. Cho dù là Lôi Kính, hắn cũng đều không sợ chút nào.
Trong “tỷ thí người mới”, tuy rằng hắn gặp phải một chút nguy hiểm, nhưng đó là do hắn chưa hề thi triển ra thực lực chân chính của mình. Bởi vì, hắn không muốn bại lộ thể chất đặc thù của chính mình.
Nhưng hiện tại lại khác, nơi đây hoang tàn vắng vẻ, đến cả *** chim còn không có, hắn có thể không cần kiêng kị gì mà thoải mái thi triển thực lực chân chính của mình.
Sau khi thâm nhập hai, ba dặm, một vài ma thú cấp thấp bắt đầu xuất hiện trong mắt Dương Thiên Lôi. Tuyệt đại đa số đều là ma thú cấp một, cấp hai. Những loại ma thú này, ngay cả Tinh Giả cấp hai cũng đều có thể giải quyết. Tuy rằng biết rõ cho dù săn bắn những ma thú này, thành tích đổi được cũng ít đến đáng thương, nhưng ai bảo ta là lần đầu tiên đi săn, hơn nữa cũng lần đầu tiên nhìn thấy những ma thú này. Cho nên, ngay từ đầu hắn đã giết rất hưng phấn. Nhưng chỉ một lát sau khi giải quyết được vài đầu, hắn liền không có hứng thú nữa. Đây không phải hoàn toàn là bắt nạt ma thú sao?
Cảm giác mới mẻ qua đi, Dương Thiên Lôi cũng không tiếp tục lãng phí thời gian, nhanh chóng xâm nhập sâu hơn vào bên trong.
Về phần linh dược, Dương Thiên Lôi không lo lắng chút nào. Sau khi xem xong hai quyển sách kia, Dương Thiên Lôi liền hiểu rõ, cho dù mình không nhận ra được linh dược cũng không sao. Bởi vì, linh dược và ma thú thông thường đều đồng thời xuất hiện. Nơi nào có ma thú, nơi đó không nhất định có linh dược, nhưng những nơi có linh dược, tất nhiên nơi đó sẽ có ma thú bảo vệ. Nếu như không có ma thú bảo vệ, vậy không thể gọi là linh dược được, chỉ có thể gọi là dược liệu mà thôi. Tuy rằng cũng có một vài dược liệu so với linh dược bình thường còn trân quý hơn nhiều, nhưng những thứ đó chỉ có thể ngộ mà không thể cầu. Cho nên, Dương Thiên Lôi cũng không quá kỳ vọng.
Hiện tại, điều hắn muốn làm chính là dùng tốc độ nhanh nhất tìm được một đầu ma thú cấp cao.
Cùng Dương Thiên Lôi không ngừng thâm nhập, sắc trời dần dần tối sầm lại. Hắn đột nhiên phát hiện, ngay cả trong không khí cũng tràn ngập cảm giác xao động và bất an. Xa xa thỉnh thoảng truyền đến tiếng ma thú gầm rống, tuy rằng vẫn không phát hiện được ma thú cao cấp, nhưng số lượng lại nhiều hơn không ít.
Hắn biết mình tốt nhất nên dừng lại. Buổi tối là thời điểm ma thú hoạt động, một khi chiến đấu bắt đầu rất dễ dẫn tới quần công. Mặc dù những ma thú này đẳng cấp không cao, nhưng nếu như chúng kết thành bầy đàn mà tới, Dương Thiên Lôi cũng không dám khẳng định mình có thể chịu đựng nổi hay không. Dù sao ngay cả bản thân hắn còn không rõ ràng thực lực của mình đến tốt cùng là mạnh bao nhiêu.
Cho nên, hắn quyết định tạm thời tuân theo lời khuyên bảo trong bản thuyết minh mà Tiêu Hà đã đưa cho mình. Trước tiên tìm một địa phương an toàn nghỉ lại rồi tính sau.
Rút Thương Viêm Kiếm, Dương Thiên Lôi đi tới một cây đại thụ che trời, nhẹ nhàng tung người nhảy lên cái chạc trên cây. Hắn huy kiếm hướng về thân cây cổ thụ, đâm ngang gọt dọc một hồi, lát sau liền tạo ra một hốc cây thật lớn, lại từ chỗ khác róc xuống một ít vỏ cây, làm một cái cửa đơn giản. Vậy là có thể tạo thành một căn nhà độc lập.
Móc ra “Dạ tinh thạch” đã được Dương Hồng Toàn chuẩn bị cho trước đó, Dương Thiên Lôi nhất thời bật lên chiếu sáng cả hốc cây. Ánh sáng tuy rằng không phải rất mạnh, nhưng so với ngọn đèn lại sáng hơn nhiều. Sau đó lại đem vào một khối da thú, vậy là cái ổ của mình tạm coi như đã dựng xong.
- Hắc hắc! Cũng không tệ lắm! Nếu như có Tử Hàm muội muội ở đây thì còn tốt hơn nhiều!
Sau khi Dương Thiên Lôi YY trong lòng một hồi, liền bắt đầu tiến hành kiểm kê thu hoạch ngày hôm nay.
Sáu viên ma hạch cấp một, támk viên ma hạch cấp hai, ba viên ma hạch cấp ba. Đây chính là toàn bộ thu hoạch ngày hôm nay của Dương Thiên Lôi. Hắn không rõ ràng lắm tình huống của người khác, nhưng có thể khẳng định, nếu như mình không phải vì muốn thâm nhập vào nơi có ma thú cấp cao hơn, tuyệt đại đa số thời gian đều dùng để săn những loại ma thú này, chắc chắn sẽ còn thu hoạch lớn hơn nhiều.
Dựa theo lời trong bản thuyết minh Tiêu Hà phát cho, ma hạch cấp một có thể đổi lấy một một điểm tích lũy, ma hạch cấp hai là năm điểm tích lũy, ma hạch cấp ba là hai mươi lăm điểm tích lũy, ma hạch cấp bốn thì đạt được một trăm điểm, mà ma hạch cấp năm chính là năm trăm điểm tích lũy.
Nói cách khác, với số ma thú hắn giết ngày hôm nay, tổng cộng có thể thu được 121 điểm tích lũy. Chỉ cần giết thêm hai ma thú cấp bốn hoặc là một ma thú cấp năm, vậy điểm tích lũy sẽ vượt rất xa so với hiện tại.
Thép tốt phải dùng làm lưỡi đao. Làm cách nào thu được lợi ích cao nhất, Dương Thiên Lôi so với người khác càng rõ ràng hơn nhiều. Giết ma thú cấp ba, Dương Thiên Lôi so với cấp một và cấp hai không có gì khác nhau, đều có thể dễ dàng đánh chết. Ma thú cấp bốn tuy rằng Dương Thiên Lôi chưa từng gặp qua, nhưng hắn lại có thể khẳng định, mình muốn đánh chết cũng sẽ không quá khó khăn.
Đẳng cấp ma thú và đẳng cấp Tinh Giả của con người phân chia giống nhau. Sức chiến đấu của ma thú cấp bốn có thể nói tương đương với sức chiến đấu của Tinh Giả cấp bốn. Ma thú cấp năm đương nhiên là tương đương với Tinh Giả cấp năm.
Với thực lực của Dương Thiên Lôi, hiển nhiên là đánh chết ma thú cấp bốn hoặc cấp năm mới có thể thu được hiệu suất cao nhất.
Sau khi vạch ra kế hoạch ngày mai, Dương Thiên Lôi thu hồi “Dạ tinh thạch”, chậm rãi ngồi xếp bằng trên tấm da thú.
Thí luyện, đối với Dương Thiên Lôi mà nói, không đơn giản chỉ là thí luyện, mà quan trọng hơn là, hắn muốn thông qua bảy ngày thí luyện này chân chính lý giải cực hạn của thân thể mình, cũng làm cho tu vi của mình tăng tiến thêm một bậc.
Trảm Không Kiếm Phái, đối với hắn là tình thế bắt buộc.
…
“Hô!...”
Sáng sớm, khi ánh mặt trời xuyên qua khe hốc cây, chiếu lên mặt Dương Thiên Lôi, hắn cũng đã tu luyện qua một đêm Đoán Cốt Công. Dương Thiên Lôi thở phào một hơi, chậm rãi mở mắt.
- Tu luyện ở đây không ngờ hiệu quả hơn so với bình thường rất nhiều.
Hai mắt Dương Thiên Lôi lóe lên tinh quang.
-o0o-
Tu luyện suốt đêm nhưng hắn không hề cảm thấy chút mệt mỏi nào, ngược lại, tinh thần phấn chấn, toàn thân tràn ngập lực lượng. Hắn vốn tưởng rằng ngồi trong hốc cây tu luyện đối với việc hấp thu tinh thần lực tất nhiên có ảnh hưởng nhất định, nhưng không nghĩ tới, tinh thần lực ở đây so với trong Học viện Cực Dương thậm chí còn nồng đậm hơn nhiều.
Điều này khiến cho Dương Thiên Lôi vô cùng hưng phấn. Khi hắn chậm rãi đứng lên, nhẹ nhàng hoạt động gân cốt, nhất thời quanh thân truyền đến một hồi tiếng “Rắc! Rắc!”, giống như mỗi một khớp xương đều kết nối lại với nhau, không còn một khe hở.
- Tinh Giả cấp bốn sao? Lão tử rốt cuộc đã đột phá rồi!
Trong nháy mắt này, Dương Thiên Lôi rõ ràng cảm ứng được biến hóa trong cơ thể mình. Loại rèn luyện xương cốt này sau khi hoàn thành, đặc biệt có lực xuyên thấu cường đại khiến hắn hiểu rõ, mình đã trở thành Tinh Giả cấp bốn.
“Oành!”
Một quyền đấm vào vỏ cây làm thành cửa đơn giản, thân hình Dương Thiên Lôi nhoáng lên, trực tiếp phi thân ra ngoài.
- Các ma thú thân ái, ca tới đây!
Dương Thiên Lôi rống to một tiếng, đáp xuống mặt đất.
- Rống!
Hầu như đồng thời trong lúc đó, phảng phất như bị Dương Thiên Lôi khiêu khích, một tiếng rống giận kinh thiên bỗng từ phía trước truyền đến.
- Kháo! Tới thật đúng lúc!
Dựa theo thanh âm ma thú phát ra, Dương Thiên Lôi có thể đoán được, đây tuyệt đối là ma thú từ cấp bốn trở lên. Xác định đúng phương hướng, thân hình nhoáng lên, Dương Thiên Lôi khẩn cấp xông ra ngoài.
- Phong báo?
Sau một lát, một ma thú mình dài hai thước, thân cao hai thước, da lốm đốm xuất hiện trước mặt Dương Thiên Lôi. Hầu như trong nháy mắt, Dương Thiên Lôi liền nhận ra lai lịch ma thú này.
Phong báo, dựa theo tư liệu ghi chép lại, dưới tình huống bình thường là ma thú cấp bốn, có thuộc tính phong. Cho nên đặc điểm lớn nhất của nó là tốc độ cực nhanh, hơn nữa cũng có trí tuệ nhất định. Con người đạt Tinh Giả cấp bốn đỉnh phong có thể cùng đánh với nó một trận, nhưng nếu muốn đánh chết cũng rất khó. Tốc độ của nó rất nhanh a, đánh không lại chẳng lẽ còn không biết chạy sao?
Trong nháy mắt khi một người một thú đối mặt, phong báo đã cảm ứng được khí tức của Dương Thiên Lôi. Loại khí tức này, trong mắt nó xem ra không tạo được bất luận uy hiếp gì cho nó. Cho nên, nó cùng không thèm dừng lại, trực tiếp nhe răng nanh sắc bén, nhanh như thiểm điện lao về phía Dương Thiên Lôi.
Dám xông vào lãnh địa của lão tử? Lão tử cắn chết ngươi! Phong báo gầm lên giận dữ. Khi còn cách Dương Thiên Lôi mấy trượng, bốn chân hắn bỗng nhiên đạp một cái, thân thể khổng lồ lập tức như tên bắn, dùng thế “Ác báo chụp mồi” đánh về phía Dương Thiên Lôi.
Nó tin tưởng rằng, cấp bậc tên gia hỏa trước mắt này còn không bằng mình, dưới uy áp của mình, ngay cả một chút phản ứng cũng không có, nhất định sẽ biến thành bữa ngon trong miệng mình.
Chỉ là, ngay khi mắt thấy răng nanh sắp đụng tới “bữa ngon”, đồng thời cũng đang tới rất gần, thân hình Dương Thiên Lôi bỗng nhiên chuyển hưởng một cách quỷ dị, thi triển “Lôi Vân thân pháp”, dễ dàng tránh thoát công kích của nó.
- Rống!
Phong báo gầm lên giận dữ. Một cỗ khí trường cuồn cuộn từ trên người nó phát ra, thân hình khổng lồ không ngờ cũng nhanh nhẹn chuyển hướng, không hề dừng lại, tiếp tục lao về phía Dương Thiên Lôi.
- Ta kháo, nhanh thật!
Dương Thiên Lôi càng hoảng sợ. Tuy biết rằng tốc độ của ma thú này rất nhanh, nhưng không nghĩ tới lại có thể nhanh đến trình độ này, cho dù là tốc độ của Phong Mã Ngưu cũng không bằng. Điều này làm cho Dương Thiên Lôi nhất thời trở nên thận trọng hơn, dưới chân bỗng nhiên phát lực, miễn cưỡng xoay người một cái, nhanh như thiểm điện thoát khỏi công kích của Phong báo. Đồng thời cũng nhanh chóng lui về phía sau một khoảng.
Thấy nhân loại nhỏ bé trước mắt này không ngờ có thể tránh thoát được công kích liên hoàn của mình, Phong báo triệt để phẫn nộ rồi. Sau khi gầm lên một tiếng rống giận trầm thấp, thân thể nó bỗng nhiên run lên, toàn bộ lỗ chân lông đột nhiên dựng thẳng lên.
Tinh thần Dương Thiên Lôi nhất thời tập trung cực độ. Cơ bắp, gân mạch, xương cốt toàn thân thoáng chốc ngưng thành một thể, không đợi Phong báo kịp phản ứng, liền rút kiếm ra.
- Con mẹ nó! Muốn tìm chết sao?
Dương Thiên Lôi gầm lên một tiếng. Thương Viêm Kiếm nhanh như thiểm điện đâm thẳng tới cổ Phong báo.
- Rống!
Phong báo gầm lên giận dữ. Cái đầu khổng lồ bỗng nhiên chúc xuống, như một chiếc roi da, không những tránh thoát công kích của Dương Thiên Lôi, còn vỗ vào trên thân Thương Viêm Kiếm, trực tiếp đẩy Thương Viêm Kiếm ra ngoài.
Trong thoáng chốc đó, một người một thú liền thành đánh giáp lá cà, có xu thế áp sát vật lộn.
Ngay từ đầu, đối mặt với công kích nhanh như thiểm điện của Phong báo, Dương Thiên Lôi tuy rằng đã phát huy tốc độ và lực lượng thân thể đến cực hạn, nhưng lại vẫn có vẻ đỡ trái, hở phải. Thế nhưng, theo thời gian trôi qua, khi đã quen thuộc với tốc độ công kích của Phong báo, năng lực học hỏi biến thái của Dương Thiên Lôi liền phát huy tác dụng kinh người, dần dần trở nên thành thục. Toàn thân hắn phảng phất giống như cánh bướm, linh hoạt xoay tròn, xê dịch, cực kỳ tinh diệu, lần lượt tránh thoát toàn bộ công kích của Phong báo.
Bản thân hắn tựa hồ quên mất việc cần phải đánh chết Phong báo, cứ mải mê chìm đắm trong thân pháp, nghiên cứu bộ pháp. Tới khi tốc độ cường hãn của phong báo không còn tạo được bất luận uy hiếp gì đối với hắn, Thương Viêm Kiếm trong tay Dương Thiên Lôi lóe lên, xẹt qua một ánh lửa như dải lụa hồng, một kiếm đâm ra.
- Phốc!
Một kiếm nhanh như thiểm điện, mang theo tinh thần lực hệ kim sắc bén và cuồng bạo, trực tiếp xuyên thủng cổ phong báo.
- Hô…
Nhìn Phong báo nằm trên mặt đất máu tươi lênh láng đã mất đi khí tức sinh mệnh, Dương Thiên Lôi thở phào một hơi, trong lòng dâng lên hào khí vô hạn. Ma hạch cấp bốn, một trăm điểm tích lũy đã tới tay!
Trận chiến này khiến Dương Thiên Lôi hiểu rõ, chỉ có trong chiến đấu sinh tử chân chính, mới có thể làm cho thực lực của mình nhanh chóng phát triển. Phong báo tuy rằng không phải rất mạnh, nhưng tốc độ biến thái của nó lại giúp Dương Thiên Lôi có thêm lĩnh ngộ mới về phối hợp giữa thân pháp và bộ pháp. Tại giờ khắc này, cho dù đối với Lôi Kính nhanh như thiểm điện, một chiêu chế địch kia, Dương Thiên Lôi cũng đều có đủ tự tin.
Ma thú cấp bốn còn chưa có tư cách bảo vệ linh dược. Điểm này Dương Thiên Lôi đã đọc được trong thư lý giải của Tiêu Hà. Cho nên, hắn không cần phải ở chỗ này lãng phí thời gian. Sau khi thu hồi ma hạch của Phong báo, Dương Thiên Lôi không hề dừng lại, tiếp tục đi vào sâu hơn.
…
Khu vực thứ hai, khu vực thứ ba, thực ra là được phân chia căn cứ vào cự ly thâm nhập khu hoang dã. Càng xâm nhập vào sâu, đẳng cấp ma thú sẽ càng mạnh.
-o0o-
Trong “tỷ thí người mới”, tuy rằng hắn gặp phải một chút nguy hiểm, nhưng đó là do hắn chưa hề thi triển ra thực lực chân chính của mình. Bởi vì, hắn không muốn bại lộ thể chất đặc thù của chính mình.
Nhưng hiện tại lại khác, nơi đây hoang tàn vắng vẻ, đến cả *** chim còn không có, hắn có thể không cần kiêng kị gì mà thoải mái thi triển thực lực chân chính của mình.
Sau khi thâm nhập hai, ba dặm, một vài ma thú cấp thấp bắt đầu xuất hiện trong mắt Dương Thiên Lôi. Tuyệt đại đa số đều là ma thú cấp một, cấp hai. Những loại ma thú này, ngay cả Tinh Giả cấp hai cũng đều có thể giải quyết. Tuy rằng biết rõ cho dù săn bắn những ma thú này, thành tích đổi được cũng ít đến đáng thương, nhưng ai bảo ta là lần đầu tiên đi săn, hơn nữa cũng lần đầu tiên nhìn thấy những ma thú này. Cho nên, ngay từ đầu hắn đã giết rất hưng phấn. Nhưng chỉ một lát sau khi giải quyết được vài đầu, hắn liền không có hứng thú nữa. Đây không phải hoàn toàn là bắt nạt ma thú sao?
Cảm giác mới mẻ qua đi, Dương Thiên Lôi cũng không tiếp tục lãng phí thời gian, nhanh chóng xâm nhập sâu hơn vào bên trong.
Về phần linh dược, Dương Thiên Lôi không lo lắng chút nào. Sau khi xem xong hai quyển sách kia, Dương Thiên Lôi liền hiểu rõ, cho dù mình không nhận ra được linh dược cũng không sao. Bởi vì, linh dược và ma thú thông thường đều đồng thời xuất hiện. Nơi nào có ma thú, nơi đó không nhất định có linh dược, nhưng những nơi có linh dược, tất nhiên nơi đó sẽ có ma thú bảo vệ. Nếu như không có ma thú bảo vệ, vậy không thể gọi là linh dược được, chỉ có thể gọi là dược liệu mà thôi. Tuy rằng cũng có một vài dược liệu so với linh dược bình thường còn trân quý hơn nhiều, nhưng những thứ đó chỉ có thể ngộ mà không thể cầu. Cho nên, Dương Thiên Lôi cũng không quá kỳ vọng.
Hiện tại, điều hắn muốn làm chính là dùng tốc độ nhanh nhất tìm được một đầu ma thú cấp cao.
Cùng Dương Thiên Lôi không ngừng thâm nhập, sắc trời dần dần tối sầm lại. Hắn đột nhiên phát hiện, ngay cả trong không khí cũng tràn ngập cảm giác xao động và bất an. Xa xa thỉnh thoảng truyền đến tiếng ma thú gầm rống, tuy rằng vẫn không phát hiện được ma thú cao cấp, nhưng số lượng lại nhiều hơn không ít.
Hắn biết mình tốt nhất nên dừng lại. Buổi tối là thời điểm ma thú hoạt động, một khi chiến đấu bắt đầu rất dễ dẫn tới quần công. Mặc dù những ma thú này đẳng cấp không cao, nhưng nếu như chúng kết thành bầy đàn mà tới, Dương Thiên Lôi cũng không dám khẳng định mình có thể chịu đựng nổi hay không. Dù sao ngay cả bản thân hắn còn không rõ ràng thực lực của mình đến tốt cùng là mạnh bao nhiêu.
Cho nên, hắn quyết định tạm thời tuân theo lời khuyên bảo trong bản thuyết minh mà Tiêu Hà đã đưa cho mình. Trước tiên tìm một địa phương an toàn nghỉ lại rồi tính sau.
Rút Thương Viêm Kiếm, Dương Thiên Lôi đi tới một cây đại thụ che trời, nhẹ nhàng tung người nhảy lên cái chạc trên cây. Hắn huy kiếm hướng về thân cây cổ thụ, đâm ngang gọt dọc một hồi, lát sau liền tạo ra một hốc cây thật lớn, lại từ chỗ khác róc xuống một ít vỏ cây, làm một cái cửa đơn giản. Vậy là có thể tạo thành một căn nhà độc lập.
Móc ra “Dạ tinh thạch” đã được Dương Hồng Toàn chuẩn bị cho trước đó, Dương Thiên Lôi nhất thời bật lên chiếu sáng cả hốc cây. Ánh sáng tuy rằng không phải rất mạnh, nhưng so với ngọn đèn lại sáng hơn nhiều. Sau đó lại đem vào một khối da thú, vậy là cái ổ của mình tạm coi như đã dựng xong.
- Hắc hắc! Cũng không tệ lắm! Nếu như có Tử Hàm muội muội ở đây thì còn tốt hơn nhiều!
Sau khi Dương Thiên Lôi YY trong lòng một hồi, liền bắt đầu tiến hành kiểm kê thu hoạch ngày hôm nay.
Sáu viên ma hạch cấp một, támk viên ma hạch cấp hai, ba viên ma hạch cấp ba. Đây chính là toàn bộ thu hoạch ngày hôm nay của Dương Thiên Lôi. Hắn không rõ ràng lắm tình huống của người khác, nhưng có thể khẳng định, nếu như mình không phải vì muốn thâm nhập vào nơi có ma thú cấp cao hơn, tuyệt đại đa số thời gian đều dùng để săn những loại ma thú này, chắc chắn sẽ còn thu hoạch lớn hơn nhiều.
Dựa theo lời trong bản thuyết minh Tiêu Hà phát cho, ma hạch cấp một có thể đổi lấy một một điểm tích lũy, ma hạch cấp hai là năm điểm tích lũy, ma hạch cấp ba là hai mươi lăm điểm tích lũy, ma hạch cấp bốn thì đạt được một trăm điểm, mà ma hạch cấp năm chính là năm trăm điểm tích lũy.
Nói cách khác, với số ma thú hắn giết ngày hôm nay, tổng cộng có thể thu được 121 điểm tích lũy. Chỉ cần giết thêm hai ma thú cấp bốn hoặc là một ma thú cấp năm, vậy điểm tích lũy sẽ vượt rất xa so với hiện tại.
Thép tốt phải dùng làm lưỡi đao. Làm cách nào thu được lợi ích cao nhất, Dương Thiên Lôi so với người khác càng rõ ràng hơn nhiều. Giết ma thú cấp ba, Dương Thiên Lôi so với cấp một và cấp hai không có gì khác nhau, đều có thể dễ dàng đánh chết. Ma thú cấp bốn tuy rằng Dương Thiên Lôi chưa từng gặp qua, nhưng hắn lại có thể khẳng định, mình muốn đánh chết cũng sẽ không quá khó khăn.
Đẳng cấp ma thú và đẳng cấp Tinh Giả của con người phân chia giống nhau. Sức chiến đấu của ma thú cấp bốn có thể nói tương đương với sức chiến đấu của Tinh Giả cấp bốn. Ma thú cấp năm đương nhiên là tương đương với Tinh Giả cấp năm.
Với thực lực của Dương Thiên Lôi, hiển nhiên là đánh chết ma thú cấp bốn hoặc cấp năm mới có thể thu được hiệu suất cao nhất.
Sau khi vạch ra kế hoạch ngày mai, Dương Thiên Lôi thu hồi “Dạ tinh thạch”, chậm rãi ngồi xếp bằng trên tấm da thú.
Thí luyện, đối với Dương Thiên Lôi mà nói, không đơn giản chỉ là thí luyện, mà quan trọng hơn là, hắn muốn thông qua bảy ngày thí luyện này chân chính lý giải cực hạn của thân thể mình, cũng làm cho tu vi của mình tăng tiến thêm một bậc.
Trảm Không Kiếm Phái, đối với hắn là tình thế bắt buộc.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
…
“Hô!...”
Sáng sớm, khi ánh mặt trời xuyên qua khe hốc cây, chiếu lên mặt Dương Thiên Lôi, hắn cũng đã tu luyện qua một đêm Đoán Cốt Công. Dương Thiên Lôi thở phào một hơi, chậm rãi mở mắt.
- Tu luyện ở đây không ngờ hiệu quả hơn so với bình thường rất nhiều.
Hai mắt Dương Thiên Lôi lóe lên tinh quang.
-o0o-
Tu luyện suốt đêm nhưng hắn không hề cảm thấy chút mệt mỏi nào, ngược lại, tinh thần phấn chấn, toàn thân tràn ngập lực lượng. Hắn vốn tưởng rằng ngồi trong hốc cây tu luyện đối với việc hấp thu tinh thần lực tất nhiên có ảnh hưởng nhất định, nhưng không nghĩ tới, tinh thần lực ở đây so với trong Học viện Cực Dương thậm chí còn nồng đậm hơn nhiều.
Điều này khiến cho Dương Thiên Lôi vô cùng hưng phấn. Khi hắn chậm rãi đứng lên, nhẹ nhàng hoạt động gân cốt, nhất thời quanh thân truyền đến một hồi tiếng “Rắc! Rắc!”, giống như mỗi một khớp xương đều kết nối lại với nhau, không còn một khe hở.
- Tinh Giả cấp bốn sao? Lão tử rốt cuộc đã đột phá rồi!
Trong nháy mắt này, Dương Thiên Lôi rõ ràng cảm ứng được biến hóa trong cơ thể mình. Loại rèn luyện xương cốt này sau khi hoàn thành, đặc biệt có lực xuyên thấu cường đại khiến hắn hiểu rõ, mình đã trở thành Tinh Giả cấp bốn.
“Oành!”
Một quyền đấm vào vỏ cây làm thành cửa đơn giản, thân hình Dương Thiên Lôi nhoáng lên, trực tiếp phi thân ra ngoài.
- Các ma thú thân ái, ca tới đây!
Dương Thiên Lôi rống to một tiếng, đáp xuống mặt đất.
- Rống!
Hầu như đồng thời trong lúc đó, phảng phất như bị Dương Thiên Lôi khiêu khích, một tiếng rống giận kinh thiên bỗng từ phía trước truyền đến.
- Kháo! Tới thật đúng lúc!
Dựa theo thanh âm ma thú phát ra, Dương Thiên Lôi có thể đoán được, đây tuyệt đối là ma thú từ cấp bốn trở lên. Xác định đúng phương hướng, thân hình nhoáng lên, Dương Thiên Lôi khẩn cấp xông ra ngoài.
- Phong báo?
Sau một lát, một ma thú mình dài hai thước, thân cao hai thước, da lốm đốm xuất hiện trước mặt Dương Thiên Lôi. Hầu như trong nháy mắt, Dương Thiên Lôi liền nhận ra lai lịch ma thú này.
Phong báo, dựa theo tư liệu ghi chép lại, dưới tình huống bình thường là ma thú cấp bốn, có thuộc tính phong. Cho nên đặc điểm lớn nhất của nó là tốc độ cực nhanh, hơn nữa cũng có trí tuệ nhất định. Con người đạt Tinh Giả cấp bốn đỉnh phong có thể cùng đánh với nó một trận, nhưng nếu muốn đánh chết cũng rất khó. Tốc độ của nó rất nhanh a, đánh không lại chẳng lẽ còn không biết chạy sao?
Trong nháy mắt khi một người một thú đối mặt, phong báo đã cảm ứng được khí tức của Dương Thiên Lôi. Loại khí tức này, trong mắt nó xem ra không tạo được bất luận uy hiếp gì cho nó. Cho nên, nó cùng không thèm dừng lại, trực tiếp nhe răng nanh sắc bén, nhanh như thiểm điện lao về phía Dương Thiên Lôi.
Dám xông vào lãnh địa của lão tử? Lão tử cắn chết ngươi! Phong báo gầm lên giận dữ. Khi còn cách Dương Thiên Lôi mấy trượng, bốn chân hắn bỗng nhiên đạp một cái, thân thể khổng lồ lập tức như tên bắn, dùng thế “Ác báo chụp mồi” đánh về phía Dương Thiên Lôi.
Nó tin tưởng rằng, cấp bậc tên gia hỏa trước mắt này còn không bằng mình, dưới uy áp của mình, ngay cả một chút phản ứng cũng không có, nhất định sẽ biến thành bữa ngon trong miệng mình.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Chỉ là, ngay khi mắt thấy răng nanh sắp đụng tới “bữa ngon”, đồng thời cũng đang tới rất gần, thân hình Dương Thiên Lôi bỗng nhiên chuyển hưởng một cách quỷ dị, thi triển “Lôi Vân thân pháp”, dễ dàng tránh thoát công kích của nó.
- Rống!
Phong báo gầm lên giận dữ. Một cỗ khí trường cuồn cuộn từ trên người nó phát ra, thân hình khổng lồ không ngờ cũng nhanh nhẹn chuyển hướng, không hề dừng lại, tiếp tục lao về phía Dương Thiên Lôi.
- Ta kháo, nhanh thật!
Dương Thiên Lôi càng hoảng sợ. Tuy biết rằng tốc độ của ma thú này rất nhanh, nhưng không nghĩ tới lại có thể nhanh đến trình độ này, cho dù là tốc độ của Phong Mã Ngưu cũng không bằng. Điều này làm cho Dương Thiên Lôi nhất thời trở nên thận trọng hơn, dưới chân bỗng nhiên phát lực, miễn cưỡng xoay người một cái, nhanh như thiểm điện thoát khỏi công kích của Phong báo. Đồng thời cũng nhanh chóng lui về phía sau một khoảng.
Thấy nhân loại nhỏ bé trước mắt này không ngờ có thể tránh thoát được công kích liên hoàn của mình, Phong báo triệt để phẫn nộ rồi. Sau khi gầm lên một tiếng rống giận trầm thấp, thân thể nó bỗng nhiên run lên, toàn bộ lỗ chân lông đột nhiên dựng thẳng lên.
Tinh thần Dương Thiên Lôi nhất thời tập trung cực độ. Cơ bắp, gân mạch, xương cốt toàn thân thoáng chốc ngưng thành một thể, không đợi Phong báo kịp phản ứng, liền rút kiếm ra.
- Con mẹ nó! Muốn tìm chết sao?
Dương Thiên Lôi gầm lên một tiếng. Thương Viêm Kiếm nhanh như thiểm điện đâm thẳng tới cổ Phong báo.
- Rống!
Phong báo gầm lên giận dữ. Cái đầu khổng lồ bỗng nhiên chúc xuống, như một chiếc roi da, không những tránh thoát công kích của Dương Thiên Lôi, còn vỗ vào trên thân Thương Viêm Kiếm, trực tiếp đẩy Thương Viêm Kiếm ra ngoài.
Trong thoáng chốc đó, một người một thú liền thành đánh giáp lá cà, có xu thế áp sát vật lộn.
Ngay từ đầu, đối mặt với công kích nhanh như thiểm điện của Phong báo, Dương Thiên Lôi tuy rằng đã phát huy tốc độ và lực lượng thân thể đến cực hạn, nhưng lại vẫn có vẻ đỡ trái, hở phải. Thế nhưng, theo thời gian trôi qua, khi đã quen thuộc với tốc độ công kích của Phong báo, năng lực học hỏi biến thái của Dương Thiên Lôi liền phát huy tác dụng kinh người, dần dần trở nên thành thục. Toàn thân hắn phảng phất giống như cánh bướm, linh hoạt xoay tròn, xê dịch, cực kỳ tinh diệu, lần lượt tránh thoát toàn bộ công kích của Phong báo.
Bản thân hắn tựa hồ quên mất việc cần phải đánh chết Phong báo, cứ mải mê chìm đắm trong thân pháp, nghiên cứu bộ pháp. Tới khi tốc độ cường hãn của phong báo không còn tạo được bất luận uy hiếp gì đối với hắn, Thương Viêm Kiếm trong tay Dương Thiên Lôi lóe lên, xẹt qua một ánh lửa như dải lụa hồng, một kiếm đâm ra.
- Phốc!
Một kiếm nhanh như thiểm điện, mang theo tinh thần lực hệ kim sắc bén và cuồng bạo, trực tiếp xuyên thủng cổ phong báo.
- Hô…
Nhìn Phong báo nằm trên mặt đất máu tươi lênh láng đã mất đi khí tức sinh mệnh, Dương Thiên Lôi thở phào một hơi, trong lòng dâng lên hào khí vô hạn. Ma hạch cấp bốn, một trăm điểm tích lũy đã tới tay!
Trận chiến này khiến Dương Thiên Lôi hiểu rõ, chỉ có trong chiến đấu sinh tử chân chính, mới có thể làm cho thực lực của mình nhanh chóng phát triển. Phong báo tuy rằng không phải rất mạnh, nhưng tốc độ biến thái của nó lại giúp Dương Thiên Lôi có thêm lĩnh ngộ mới về phối hợp giữa thân pháp và bộ pháp. Tại giờ khắc này, cho dù đối với Lôi Kính nhanh như thiểm điện, một chiêu chế địch kia, Dương Thiên Lôi cũng đều có đủ tự tin.
Ma thú cấp bốn còn chưa có tư cách bảo vệ linh dược. Điểm này Dương Thiên Lôi đã đọc được trong thư lý giải của Tiêu Hà. Cho nên, hắn không cần phải ở chỗ này lãng phí thời gian. Sau khi thu hồi ma hạch của Phong báo, Dương Thiên Lôi không hề dừng lại, tiếp tục đi vào sâu hơn.
…
Khu vực thứ hai, khu vực thứ ba, thực ra là được phân chia căn cứ vào cự ly thâm nhập khu hoang dã. Càng xâm nhập vào sâu, đẳng cấp ma thú sẽ càng mạnh.
-o0o-
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro