Kẻ Bại Hoại Của Vũ Trụ

Chương 12

2024-10-06 19:39:34

Lúc hắn trở về, Dung Nguyên đang ở cửa hang động dùng tay giữ một cái ấm nhỏ tinh xảo đun nước, nước là lấy từ đầu nguồn nước bên cạnh, là nước sạch nhất trên tinh cầu rác này. Bên cạnh ấm đặt hai cái chén sắt màu đen, hai người mỗi người một cái, đều là của Dung Nguyên. Ernst Wiil dùng một cái trong đó để uống nước, không biết có phải là hắn bị ảo giác không, mỗi lần hắn cầm chén sắt đó uống nước đã nấu chín, giống như có thể nhìn thấy nước trong chén sắt đó có sinh mệnh mà tự động lưu chuyển.

Dung Nguyên nhìn Cửu Chuyển Luyện Đan Lô trên mặt đất, trong lòng dâng lên một cảm giác phức tạp khó tả, Cửu Chuyển Luyện Đan Lô này chính là linh bảo của Tu tiên giới, vô số luyện đan sư đều thèm muốn, vậy mà bây giờ ở chỗ này chỉ có thể dùng làm ấm đun nước.

Sau khi nước sôi, Dung Nguyên rót ra cho hai người, sau đó nhìn người có gương mặt lạnh lùng trước mặt hỏi với vẻ hứng thú: "Trong tay cậu là ống dinh dưỡng sao?" Theo như những gì hắn nhìn thấy từ thuật Khoá Hồn Hồi Tưởng, ống dinh dưỡng này rất được hoan nghênh ở nơi dị giới này. Sau này rất có thể hắn sẽ phải sống ở đây rất lâu, hiện tại có cơ hội tìm hiểu những thứ này, hắn tự nhiên sẽ không bỏ qua.

Nghe thấy Dung Nguyên hỏi, Ernst Wiil vô thức vuốt ve thứ trong tay, sau đó bước tới ngồi xuống bên cạnh, đem đồ vậy đưa qua, nghiêm túc nói: "Đây là ống dinh dưỡng cao cấp, anh có muốn nếm thử không?" Nói xong, hắn nhịn không được liếc nhìn miếng thịt thú bên cạnh.

Dung Nguyên thản nhiên nhận lấy một ống dinh dưỡng, trong lòng có chút tò mò đánh giá một phen, xoay xoay trong tay. Ernst Wiil liếc nhìn hắn một cái, thản nhiên cầm lấy một ống, ngửa đầu uống.

Dung Nguyên không chú ý đến động tác của anh, sau khi thần thức quét qua thành phần của ống dinh dưỡng, hắn uống ống dinh dưỡng, hắn muốn ở lại dị giới này, vậy thì phải học cách sinh tồn ở đây. Hiện tại nơi này chỉ có hai người bọn họ còn đỡ, sau này ra khỏi nơi này, gặp gỡ nhiều người, hắn không thể quá mức tùy tiện.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Ống dinh dưỡng vừa vào bụng, trong nháy mắt liền cảm thấy bụng đã no, hơn nữa tinh thần cũng thả lỏng hơn rất nhiều, đương nhiên mùi vị của thứ này thật sự khiến Dung Nguyên, người đã quen ăn thịt linh thú có chút không dám khen ngợi.

Nhưng thứ này chỉ là thức ăn, không có linh khí, không giống như linh khí của thịt linh thú sẽ tiêu tán, sẽ làm hắn cảm thấy đáng tiếc, cho nên hắn cũng không quá ghét bỏ.

Thấy hắn uống hết, Ernst Wiil thở phào nhẹ nhõm. Hắn đặt những thứ còn lại bên cạnh Dung Nguyên, cố gắng hạ giọng, để giọng nói nghe không quá cứng nhắc như đang ra lệnh: "Sau này tôi sẽ thường xuyên đi tìm một ít đồ trở về, những thức ăn này đặt ở chỗ anh có được không?"

"Được." Dung Nguyên nói, cũng không từ chối tấm lòng của một người sa cơ thất thế cố gắng để có thể sống một cuộc sống tốt đẹp hơn, bình đẳng hơn.

Hơn nữa, hiện tại thịt linh thú bọn họ ăn là Lục Nhĩ Thú cấp thấp, loại linh thú này người thường ăn vào có thể cường thân kiện thể, kéo dài tuổi thọ, nhưng Lục Nhĩ Thú này cấp bậc quá thấp, trong túi trữ vật của hắn cũng không còn nhiều. Người này cũng không thể dựa vào thứ này mãi được, một phần mười linh khí, đối với người thường mà nói cũng đã rất nồng đậm rồi, nếu có ngộ tính nói không chừng còn có thể đạt được tạo hóa. Nhưng mà, quá nhiều sẽ không hấp thụ được, lưu lại trong cơ thể cũng là tai họa.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Kẻ Bại Hoại Của Vũ Trụ

Số ký tự: 0