Kẻ Bệnh Muốn Giết Tôi Mỗi Ngày

Chương 16

Nguỵ Thừa Trạch

2024-08-19 10:57:18

Hạnh Mính buồn rầu xoa xoa tóc:

" nhưng mà trên điện thoại của tôi cũng không có tiền, đợi tôi nhớ lại rồi hỏi người mượn tiền"

"Không sao" Nguyên Tuấn Sách đứng dậy, nắm lấy cánh tay cô và kéo cô lên quá dễ dàng, Hạnh Mính cảm thấy chính mình nhẹ như một tờ giấy, anh kéo lên không tốn một chút sức lực nào.

"Tôi có tiền."

Cuối tuần, dòng người chen chúc xô đẩy trong rạp chiếu phim, Hạnh Mính đang đứng cạnh máy bán hàng tự động, chờ đợi Nguyên Tuấn Sách mua vé rồi quay lại đây, vừa rồi cô quyết định xem bộ phim kinh dị điểm cao mới ra mắt, còn không có hỏi ý kiến anh, Nguyên Tuấn Sách liền đi mua vé, không biết anh có thể nhìn thấy quán không.

Trong đám người, Nguyên Tuấn Sách là người xếp hàng đầu tiên nhận vé, xoay người đi về phía cô, ánh mắt dán chặt vào cô, cũng không cười giống như đang nói chuyện với cô, mà là vẻ mặt nghiêm túc, nghiêng người trốn tránh đám đông chen chúc, thoạt nhìn không thích môi trường ồn ào này.

Hạnh Mính nhìn đến trong tay anh còn tờ tiền.

Trước mặt nghênh đón ngực anh, một mùi hương và chất tẩy rửa xộc vào mũi cô.

Anh quá cao, Hạnh Mính vừa vặn đến xương quai xanh anh, nên cô chỉ có thể ngẩng đầu lên, mắt nhìn ngũ quan tinh xảo của thiếu niên, vẻ mặt khẩn trương:

"Mau đưa tiền nhanh lên, đừng để bị trộm mất "

Nguyên Tuấn Sách đưa tiền cho cô, Hạnh Mính hỏi:

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


"Tại sao nó lại bẹp lại như vậy?"

Vừa rồi còn một chồng tiền hồng thật dày mà.

“Người đàn ông kia kêu tôi đăng ký thẻ, nói một năm có thể xem không giới hạn.”

Vừa nói, ngón tay trắng bệch đến mức phát lạnh của anh vừa đưa ra một tấm thẻ màu bạc đen, kèm theo chữ viết in trên mặt thẻ. “Chí tôn VIP”

"Cậu là một kẻ ngốc! Hắn bảo cậu làm liền làm sao!!"

"Nghe có vẻ là một thỏa thuận tốt, cậu không muốn dùng sao..."

“Lần sau đi……”

Nhà giàu mới nổi thật ngốc nghếch lắm tiền, con tưởng rằng cậu ta học tập tốt thì rất thông minh, ai ngờ là con mọt sách.

Phim ma tỷ lệ người xem không cao, bọn họ ở vị trí chính giữa, trước sau tổng cộng chỉ có ba hàng có người, nhân số không quá mười lăm người.

Ánh đèn xung quanh nhanh chóng mờ đi.

Sau khi danh hiệu của một số công ty sản xuất hiện lên thì bộ phim bắt đầu mở màn là vụ án giết người đẫm máu nhanh chóng khiến mọi người đắm chìm vào.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Lâu lâu mặt quỷ lòe ra trên màn ảnh, có người hét đến mức làm rơi cả bỏng ngô rồi trốn vào vòng tay người bên cạnh.

Hạnh Mính khoanh tay trước ngực và nghiêm túc nhìn chằm chằm vào màn hình, tiếng sấm ầm ầm và tiếng khóc chìm trong âm thanh.

Kẻ sát nhân đã ném xác vào một nhà máy hóa chất bỏ hoang, nơi này phát nổ, tòa nhà sụp đổ.

Sau tiếng động lớn, bang——

Hạnh Mính bị dọa đến đột nhiên run lên.

Phanh! Phanh! Phanh ——

Hàng phía sau truyền đến tiếng thét chói tai, Hạnh Mính quay đầu lại.

Trần nhà cư nhiên bị sụp xuống !

Dàn âm thanh từ trên cao rơi xuống đập vào một hàng ghế ngồi, có người sợ đến chân mềm nhũn, hét lớn bỏ chạy.

Bê tông lộ ra ngoài và các thanh thép không tự chủ được đổ xuống, góc tường bị sập sắp lan tràn đến nơi đây, Hạnh Mính kéo lấy ống tay Nguyên Tuấn Sách đứng dậy:

“Chạy nhanh chạy!”

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Kẻ Bệnh Muốn Giết Tôi Mỗi Ngày

Số ký tự: 0