Kế Hoạch Lấy Lại Công Lý Cho Vợ Yêu
Chương 17
Tiểu Nhai Giang Hồ Phiêu
2025-03-16 19:45:05
Tôi cố ý hạ thấp giọng nói. Tôi biết Trương Quang Viễn đang đề phòng tôi, chắc chắn nhận ra giọng tôi. Quả nhiên, sau một thoáng im lặng, giọng nói run rẩy của Trương Quang Viễn vang lên: "Cậu là Từ Thiên Hoa? Cậu muốn làm gì?" "Anh đoán xem?" Tôi trả lời nước đôi, "Chuyện giữa chúng ta, cũng nên có một kết thúc rồi chứ?"Trà Sữa Tiên Sinh "…Rốt cuộc cậu muốn gì?!" Lúc này Trương Quang Viễn hẳn đang cảm thấy tôi như một con q uỷ. "Cảm giác ăn cắp bản kế hoạch của vợ tôi rồi biến nó thành thành tích của anh chắc hẳn rất thoải mái nhỉ?" Tôi cười nói, "Giờ anh tự giác thừa nhận sự thật và xin lỗi Gia Tư, tôi sẽ bỏ qua cho anh một lần." "..." Đối phương im lặng, nhưng điều đó không khiến tôi nhụt chí. "Bộ vest xanh đậm anh mặc hôm nay trông rất bảnh bao đấy, hy vọng anh biết điều." Nói xong, tôi liền cúp máy. Sau đó, tôi lấy ra từ túi một thiết bị màu đen và bật nó lên. Nhìn lại điện thoại, cột tín hiệu đã hoàn toàn biến mất. Đúng vậy, đây là một thiết bị gây nhiễu tín hiệu mạnh. Tôi đã thử nghiệm trước, nó có thể bao phủ khoảng cách từ bốn mươi đến năm mươi mét, và khoảng cách giữa tôi với bảo mẫu là đủ gần. Tôi nhìn xung quanh, thấy nhiều người đi qua cau mày khó chịu. Một số người đang gọi điện thoại thì bắt đầu la lên, giơ cao điện thoại để xem liệu có tín hiệu ở trên cao không. Nhìn thấy cảnh tượng đó, tôi rất hài lòng. Trong kế hoạch của tôi, sức mạnh của thiết bị gây nhiễu này là yếu tố quan trọng nhất. Trong khi đó, bảo mẫu vẫn không biết gì, vẫn tiếp tục ôm đứa trẻ bước tiếp. Sự gián đoạn tín hiệu vài lần đối với cô ấy chẳng phải vấn đề lớn. Tôi chăm chú quan sát chiếc điện thoại trong túi của bảo mẫu, căng thẳng theo dõi. Tôi tiếp tục bám theo họ, cẩn thận giữ khoảng cách không vượt quá phạm vi của thiết bị gây nhiễu. Mười mấy phút sau, tôi thấy bảo mẫu đưa đứa trẻ vào lớp học thêm. Khi đó, tôi mới tắt thiết bị gây nhiễu tín hiệu. Ngay khi mạng trở lại, vợ tôi đã gửi một tin nhắn vui mừng với biểu tượng cảm xúc: "Yeah!" Tôi mỉm cười, mọi thứ diễn ra như kế hoạch. Tôi mở đoạn video mà Gia Tư đã nhận được từ đồng nghiệp. Góc quay rõ ràng là quay lén. Trương Quang Viễn bị ép phải thừa nhận trước hàng trăm người trong cuộc họp rằng bản kế hoạch vừa mang lại sự công nhận và khen ngợi cho anh ta là ă n c ắp công sức của cấp dưới, nhân viên Gia Tư. Trước mặt nhiều lãnh đạo của tập đoàn, anh ta tự v ả vào mặt hai cái thật mạnh, tự nhận mình không phải là con người mà là một tên kh ốn, và xin lỗi vì hành vi ă n c ắp đó. Các lãnh đạo ai nấy đều đen mặt. Tôi nhìn mà cảm thấy vô cùng hả hê. Sau khi lưu đoạn video làm bản sao, tôi mở điện thoại và bấm gọi một số. Sau đó, tôi đứng bên lề đường chờ đợi trong im lặng. Quả nhiên, chỉ sau vài phút, mụ vợ béo của Trương Quang Viễn dẫn theo một đám họ hàng tới trung tâm dạy thêm. Nhìn thấy bảo mẫu đang cầm điện thoại xem phim và tôi đứng bất động dưới camera giám sát từ xa, cả đám ngơ ngác.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro