Kế Hoạch Lấy Lại Công Lý Cho Vợ Yêu
Chương 19
Tiểu Nhai Giang Hồ Phiêu
2025-03-16 19:45:05
Sau đó, mọi chuyện cứ thế diễn ra theo kế hoạch. Vợ tôi báo cảnh sát, nói rằng vợ béo cùng đám người kia vô cớ đánh tôi, còn có bằng chứng từ camera giám sát bên đường. Hiện tại, tôi đã nhập viện, và bác sĩ chẩn đoán nghi ngờ tôi bị tổn thương thân não. Cảnh sát hành động rất nhanh, và phản ứng của Trương Quang Viễn cũng không chậm. Khoảng nửa giờ sau, anh ta gọi điện đến. Anh ta nhận ra rằng tôi đã cố tình bày ra một cái bẫy để chơi anh ta. Tôi không hề có ý định bắt cóc con của anh ta, chỉ muốn khiến anh ta rối loạn tinh thần, mất mặt trong tập đoàn, và tính kế để vợ anh ta vào đồn công an! Nhưng biết rồi thì sao chứ? Tôi đã chuẩn bị một kế hoạch hoàn hảo, ngay cả cuộc gọi trước đó cũng mơ hồ đến mức, dù Trương Quang Viễn có ghi âm lại và đưa cho cảnh sát nghe, cũng chẳng ích gì! Có điều luật nào cấm tôi đi lòng vòng gần khu nhà anh ta không? Có điều luật nào cấm tôi cầm theo một cái máy phát tín hiệu không? Là chính họ tự rơi vào bẫy của tôi! Trương Quang Viễn hỏi tôi có thể hòa giải không. Xin lỗi, tôi không chấp nhận. Không để bọn họ vào đồn vài ngày để hạ bớt khí thế, làm sao tôi và Gia Tư có thể nguôi ngoai được? "Anh không thể tha cho tôi một lần sao?" Sau một tuần căng thẳng, đến ngày thứ bảy vợ của Trương Quang Viễn bị giam trong đồn, cuối cùng anh ta cũng suy sụp và bắt đầu cầu xin tôi. Tôi nghĩ vợ của anh ta chắc chắn đã gây nhiều áp lực cho anh ta. “Tôi thừa nhận là tôi đã có ý đồ xấu, nhưng tôi không làm gì vợ anh. Đúng là vợ tôi đã đánh Gia Tư, nhưng chúng tôi đã bồi thường rồi! Hơn nữa, tôi đã thừa nhận việc lấy cắp kế hoạch của Gia Tư. Tổng công ty cũng đã có thông báo kỷ luật tôi rồi, anh còn muốn thế nào? Không thể tha cho gia đình tôi sao?” Lời của Trương Quang Viễn khiến vợ tôi run rẩy. Cô ấy nghiến răng nghiến lợi, cướp lấy điện thoại và gào lên: “Thằng khốn! Cái ch ết của bố tôi có liên quan đến các người, các người có tư cách gì mà bảo chúng tôi tha cho các người?” “Lúc trước tôi cầu xin anh, anh có tha cho tôi không?” “Các người có tha cho tôi không?” Tôi vội vàng cướp lại điện thoại và cúp máy, ôm lấy vợ. Cô ấy khóc nức nở, liên tục nhắc đi nhắc lại: “Chồng ơi, chúng ta không thể tha cho hắn, không thể tha cho hắn, không thể tha cho hắn…”Trà Sữa Tiên Sinh “Gia Tư, em yên tâm, chúng ta nhất định sẽ để tên khốn này nhận được báo ứng.”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro