Kẻ Thù Không Đội Trời Chung Yêu Tôi!
Chương 21
2024-11-18 09:14:51
Một tuần học mới bắt đầu, sắp vào kì thi rồi nên mọi thứ đều đang khá là gấp rút. Còn Nghiên Giai Tuệ thì đang đau khổ với những bài toán nâng cao, cô không thể nào nhớ nổi cách vận dụng công thức nâng cao sao cho đúng. Loạn xạ nhiều đến mức mà Thiệu Vỹ Khang cũng nhìn cô bằng ánh mắt nghi ngờ.
Nghiên Giai Tuệ cũng chỉ biết cười khổ nói là do bản thân đột nhiên không biết cách làm thôi. Sau đó, hai người vốn dĩ đã như hình với bóng nay lại càng dính chặt nhau hơn. Tần xuất cãi nhau giảm rõ rệt. đến mức bạn bè trong lớp còn nghi ngờ liệu họ có lén lút yêu đương hay không nữa.
Dạo gần đây không thấy Nguyệt Hạ Lan đến làm phiền nên cuộc sống của Nghiên Giai Tuệ rất tốt, chỉ có cái tên Tạ Bất Dật kia thì vẫn chưa chịu từ bỏ luôn luôn nhắn tin làm phiền cô dù cô không hề trả lời.
Hơn nữa là mối quan hệ giữa cô và Du Nhưỡng Nhưỡng cũng đang rất tốt. Sau đêm sinh nhật của Vương Minh Viễn thì Du Nhưỡng Nhưỡng có đến lớp tìm cô, sau đó liền trở nên thân thiết hơn.
Dường như Nguyệt Hạ Lan không hề hay biết gì về chuyện này. Cho nên ngày hôm nay khi nhìn thấy Giai Tuệ cùng Nhưỡng Nhưỡng ngồi dưới nhà ăn chung ở trường bên cạnh còn có Vỹ Khang và Minh Viễn khiến cho cô ta vô cùng ngạc nhiên.
Nghiên Giai Tuệ của thể nhìn thấy được sự tức giận trong đôi mắt ấy nhưng rất nhanh nó đã phủ một tầng sương mờ.
" Giai Tuệ, tớ thật sự không ngờ cậu lại làm như vậy với tớ.
Du Nhưỡng Nhưỡng vừa đứng dậy đi vệ sinh thì Nguyệt Hạ Lan đã đi đến cùng với giọng nói nghẹn ngào và những giọt nước mắt lăn dài trên má.
"?"
Giai Tuệ nhìn cô ta với ánh mắt khó hiểu.
Vỹ Khang cũng lười biếng không muốn nhìn, điều khiến anh khó hiểu nhất là tại sao kiếp trước Giai Tuệ lại thân thiết với cô ta như vậy chứ?
Liệu khi cô ta biết được kiếp trước mình đã chết một cách thảm hại như nào dưới tay của Thiệu Vỹ Khang thì sẽ như nào nhỉ?
Vương Minh Viễn đặc biệt hứng thú, chóng cằm nhìn xem hai người sẽ nói gì với nhau.
Cậu thừa biết là Du Nhưỡng Nhưỡng từng bạo lực tớ mà? Tại sao cậu là còn thân thiết với cậu ta như vậy? Cậu là muốn tớ một lần nữa bị cậu ta bạo lực học đường sao?"
Việc cậu bị bạo lực học đường có liên quan đến tôi sao? "_ Giai Tuệ nghiên đầu nhìn Hạ Lan.
Cậu... cậu từng cứu tớ thoát khỏi cậu ta, bây giờ thì... " Hạ Lan nhìn Giai Tuệ một cách đáng thương khiến cô suýt thì không nhận ra cái người từng đứng trước bia mộ của cô thú nhận những chuyện đáng sợ mà bản thân đã làm là không phải từ cùng một người cơ đấy.
'Cậu giả vờ, giả vịt gì chứ? "_ Một bạn học hóng chuyện cảm thấy ngứa mắt nên lên tiếng.
' Ừ, không có lửa làm sao có khói? "_ Một người khác cũng lên tiếng.
" Tôi tin nhân phẩm của Giai Tuệ vì cậu ấy học giỏi và chưa từng ức hiếp ai cả.
" Phải đấy, Giai Tuệ từng chặn lại cái tát mà Nhưỡng Nhưỡng giành cho Nguyệt Hạ Lan kia mà.
Đừng nói nữa, Du Nhưỡng Nhưỡng tuy có hơi bóc đồng nhưng cậu ấy chưa từng không nói lý lẽ. "
" Ừ, tôi từng học chung với lớp với Du Nhưỡng Nhưỡng đây. Trước kia Du Nhưỡng Nhưỡng rất tốt với Nguyệt Hạ Lan đấy. '
' Tôi từng nghe Nguyệt Hạ Lan nói xấu Du Nhưỡng Nhưỡng này. "
' Tôi cũng vậy. "
Giai Tuệ nhếch một bên mày nhìn Nguyệt Hạ Lan.
" Các cậu đang nói gì vậy? "
Tôi không có.
Nguyệt Hạ Lan bối rối nhìn mọi người.
" Sao nào? Hôm nay không có ai đến bảo vệ cậu nữa rồi nhỉ? "_ Du Nhưỡng Nhưỡng quay lại và nghe thấy những lời đó.
Nguyệt Hạ Lan không biết rằng Tạ Bất Dật đang đứng ở một góc không có ai để ý mà quan sát. Có lẽ là hắn ta đã nhận ra điều gì đó.
Nhưỡng Nhưỡng..."
Hạ Lan nhìn thấy cô mà bất giác lùi lại một bước.
" Giai Tuệ..."
Hạ Lan lại quay sang nhìn cô.
" Tôi cảm thấy việc tôi chơi với ai cũng không có gì liên quan đến cậu đâu nhỉ? Giai Tuệ
" Chỉ vì tớ muốn cậu đến với Bất Dật mà cậu nghỉ chơi với tớ ư? Tớ cũng là chỉ muốn tốt cho cậu thôi mà? Bất Dật thật sự rất thích cậu..."
Nguyệt Hạ Lan đang cố chứng minh điều gì đây? Kiếp trước cô ta đã yêu Tạ Bất Dật đến phát điên kia mà? Yêu đến mức sẵn sàng làm kẻ thứ ba suốt mấy năm trời mà?
Bây giờ, Nghiên Giai Tuệ cô đã nhường chỗ cho cô ta, cho hai người có thể đường đường chính chính để đến với nhau thì cô ta lại không chịu là sao chứ?
" Chỉ dựa vào cái tên ra vẻ đó? Tạ Bất Dật của cậu đã được một nữa với Vỹ Khang - bạn tôi chưa?"_ Minh Viễn híp mắt nhìn cô ta.
Xung quanh lại một lần nữa bàn tán, so sánh Thiệu Vỹ Khang với Tạ Bất Dật nhưng hoàn toàn khập khiển với nhau.
Thiệu Vỹ Khang luôn đứng đầu trong các môn học, Tạ Bất Dật cũng như vậy nhưng luôn luôn xếp phía sau anh. Và ở thời điểm này, Thiệu Vỹ Khang đã được đại học Thanh Hoa mời về học rồi, cho nên bây giờ anh đi học chỉ để cho vui mà thôi... nói đúng hơn là anh muốn ở bên cạnh Giai Tuệ.
Thiệu Vỹ Khang rất giỏi thể thao, giành được khá nhiều huân chương về cho trường và mọi người chỉ vài lần nhìn thấy Tạ Bất Dật chơi thể thao chứ không có thi đấu nhưng cũng thuộc dạng chơi hay.
Thiệu Vỹ Khang có vóc dáng đẹp, thân hình không có điểm nào để chê. Là bộ mặt của trường, các tấm poster để quảng cáo của trường luôn được in hình của anh.
Và một điều quan trọng hơn chính là anh còn được người ta gọi là Thái tử gia Bắc Kinh đấy. Chỉ cần nói về khoảng gia thế thì Tạ Bất Dật đã không xứng đáng được so sánh rồi.
Nguyệt Hạ Lan mấp máy môi định nói gì đó, nhưng khi ánh mắt cô ta chạm phải ánh mắt lạnh lùng có phần tàn nhẫn của Thiệu Vỹ Khang thì cô ta ngay lập tức sợ hãi, gương mặt lộ rõ vẻ sợ hãi, tay chân đều trở nên run rẫy như thể Vỹ Khang đã từng làm gì cô ta vậy. Chỉ có vậy mới làm cho cô ta sợ hãi như vậy mà thôi.
Nghiên Giai Tuệ cũng chỉ biết cười khổ nói là do bản thân đột nhiên không biết cách làm thôi. Sau đó, hai người vốn dĩ đã như hình với bóng nay lại càng dính chặt nhau hơn. Tần xuất cãi nhau giảm rõ rệt. đến mức bạn bè trong lớp còn nghi ngờ liệu họ có lén lút yêu đương hay không nữa.
Dạo gần đây không thấy Nguyệt Hạ Lan đến làm phiền nên cuộc sống của Nghiên Giai Tuệ rất tốt, chỉ có cái tên Tạ Bất Dật kia thì vẫn chưa chịu từ bỏ luôn luôn nhắn tin làm phiền cô dù cô không hề trả lời.
Hơn nữa là mối quan hệ giữa cô và Du Nhưỡng Nhưỡng cũng đang rất tốt. Sau đêm sinh nhật của Vương Minh Viễn thì Du Nhưỡng Nhưỡng có đến lớp tìm cô, sau đó liền trở nên thân thiết hơn.
Dường như Nguyệt Hạ Lan không hề hay biết gì về chuyện này. Cho nên ngày hôm nay khi nhìn thấy Giai Tuệ cùng Nhưỡng Nhưỡng ngồi dưới nhà ăn chung ở trường bên cạnh còn có Vỹ Khang và Minh Viễn khiến cho cô ta vô cùng ngạc nhiên.
Nghiên Giai Tuệ của thể nhìn thấy được sự tức giận trong đôi mắt ấy nhưng rất nhanh nó đã phủ một tầng sương mờ.
" Giai Tuệ, tớ thật sự không ngờ cậu lại làm như vậy với tớ.
Du Nhưỡng Nhưỡng vừa đứng dậy đi vệ sinh thì Nguyệt Hạ Lan đã đi đến cùng với giọng nói nghẹn ngào và những giọt nước mắt lăn dài trên má.
"?"
Giai Tuệ nhìn cô ta với ánh mắt khó hiểu.
Vỹ Khang cũng lười biếng không muốn nhìn, điều khiến anh khó hiểu nhất là tại sao kiếp trước Giai Tuệ lại thân thiết với cô ta như vậy chứ?
Liệu khi cô ta biết được kiếp trước mình đã chết một cách thảm hại như nào dưới tay của Thiệu Vỹ Khang thì sẽ như nào nhỉ?
Vương Minh Viễn đặc biệt hứng thú, chóng cằm nhìn xem hai người sẽ nói gì với nhau.
Cậu thừa biết là Du Nhưỡng Nhưỡng từng bạo lực tớ mà? Tại sao cậu là còn thân thiết với cậu ta như vậy? Cậu là muốn tớ một lần nữa bị cậu ta bạo lực học đường sao?"
Việc cậu bị bạo lực học đường có liên quan đến tôi sao? "_ Giai Tuệ nghiên đầu nhìn Hạ Lan.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cậu... cậu từng cứu tớ thoát khỏi cậu ta, bây giờ thì... " Hạ Lan nhìn Giai Tuệ một cách đáng thương khiến cô suýt thì không nhận ra cái người từng đứng trước bia mộ của cô thú nhận những chuyện đáng sợ mà bản thân đã làm là không phải từ cùng một người cơ đấy.
'Cậu giả vờ, giả vịt gì chứ? "_ Một bạn học hóng chuyện cảm thấy ngứa mắt nên lên tiếng.
' Ừ, không có lửa làm sao có khói? "_ Một người khác cũng lên tiếng.
" Tôi tin nhân phẩm của Giai Tuệ vì cậu ấy học giỏi và chưa từng ức hiếp ai cả.
" Phải đấy, Giai Tuệ từng chặn lại cái tát mà Nhưỡng Nhưỡng giành cho Nguyệt Hạ Lan kia mà.
Đừng nói nữa, Du Nhưỡng Nhưỡng tuy có hơi bóc đồng nhưng cậu ấy chưa từng không nói lý lẽ. "
" Ừ, tôi từng học chung với lớp với Du Nhưỡng Nhưỡng đây. Trước kia Du Nhưỡng Nhưỡng rất tốt với Nguyệt Hạ Lan đấy. '
' Tôi từng nghe Nguyệt Hạ Lan nói xấu Du Nhưỡng Nhưỡng này. "
' Tôi cũng vậy. "
Giai Tuệ nhếch một bên mày nhìn Nguyệt Hạ Lan.
" Các cậu đang nói gì vậy? "
Tôi không có.
Nguyệt Hạ Lan bối rối nhìn mọi người.
" Sao nào? Hôm nay không có ai đến bảo vệ cậu nữa rồi nhỉ? "_ Du Nhưỡng Nhưỡng quay lại và nghe thấy những lời đó.
Nguyệt Hạ Lan không biết rằng Tạ Bất Dật đang đứng ở một góc không có ai để ý mà quan sát. Có lẽ là hắn ta đã nhận ra điều gì đó.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nhưỡng Nhưỡng..."
Hạ Lan nhìn thấy cô mà bất giác lùi lại một bước.
" Giai Tuệ..."
Hạ Lan lại quay sang nhìn cô.
" Tôi cảm thấy việc tôi chơi với ai cũng không có gì liên quan đến cậu đâu nhỉ? Giai Tuệ
" Chỉ vì tớ muốn cậu đến với Bất Dật mà cậu nghỉ chơi với tớ ư? Tớ cũng là chỉ muốn tốt cho cậu thôi mà? Bất Dật thật sự rất thích cậu..."
Nguyệt Hạ Lan đang cố chứng minh điều gì đây? Kiếp trước cô ta đã yêu Tạ Bất Dật đến phát điên kia mà? Yêu đến mức sẵn sàng làm kẻ thứ ba suốt mấy năm trời mà?
Bây giờ, Nghiên Giai Tuệ cô đã nhường chỗ cho cô ta, cho hai người có thể đường đường chính chính để đến với nhau thì cô ta lại không chịu là sao chứ?
" Chỉ dựa vào cái tên ra vẻ đó? Tạ Bất Dật của cậu đã được một nữa với Vỹ Khang - bạn tôi chưa?"_ Minh Viễn híp mắt nhìn cô ta.
Xung quanh lại một lần nữa bàn tán, so sánh Thiệu Vỹ Khang với Tạ Bất Dật nhưng hoàn toàn khập khiển với nhau.
Thiệu Vỹ Khang luôn đứng đầu trong các môn học, Tạ Bất Dật cũng như vậy nhưng luôn luôn xếp phía sau anh. Và ở thời điểm này, Thiệu Vỹ Khang đã được đại học Thanh Hoa mời về học rồi, cho nên bây giờ anh đi học chỉ để cho vui mà thôi... nói đúng hơn là anh muốn ở bên cạnh Giai Tuệ.
Thiệu Vỹ Khang rất giỏi thể thao, giành được khá nhiều huân chương về cho trường và mọi người chỉ vài lần nhìn thấy Tạ Bất Dật chơi thể thao chứ không có thi đấu nhưng cũng thuộc dạng chơi hay.
Thiệu Vỹ Khang có vóc dáng đẹp, thân hình không có điểm nào để chê. Là bộ mặt của trường, các tấm poster để quảng cáo của trường luôn được in hình của anh.
Và một điều quan trọng hơn chính là anh còn được người ta gọi là Thái tử gia Bắc Kinh đấy. Chỉ cần nói về khoảng gia thế thì Tạ Bất Dật đã không xứng đáng được so sánh rồi.
Nguyệt Hạ Lan mấp máy môi định nói gì đó, nhưng khi ánh mắt cô ta chạm phải ánh mắt lạnh lùng có phần tàn nhẫn của Thiệu Vỹ Khang thì cô ta ngay lập tức sợ hãi, gương mặt lộ rõ vẻ sợ hãi, tay chân đều trở nên run rẫy như thể Vỹ Khang đã từng làm gì cô ta vậy. Chỉ có vậy mới làm cho cô ta sợ hãi như vậy mà thôi.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro